Em hãy nêu cảm nghĩ của em về bài ca dao:
Nước non lận đận một mình,
Thân cò lên thác xuống ghềnh bấy nay.
Ai làm cho bể kia đầy,
Cho ao kia cạn,cho gầy cò con?





Mình cảm ơn
Giups mình nha,mình cần gấp
I. Mở bài:
- Giới thiệu dẫn dắt nội dung: thân phận "bảy nổi ba chìm" của người phụ nữ trong chế độ phong kiến
- Trích ca dao
Ii. Thân bài:
- Than thân: Nói lên sự đắng cay, cơ cực, vất vả, gian truân của cuộc đời và thân phận người nông dân.
- Phản kháng: Thể hiện thái độ bất bình, phản kháng đối với kẻ đã làm cho người nông dân phải lận đận, lên thác xuống ghềnh.
- Ý nghĩa của hình ảnh thân cò và cò con
Thân cò và cò con: ẩn dụ nói về người nông dân/ người phụ nữ và con cái của họ.
Hai thế hệ, hai kiếp người đau khổ.
Người đàn bà nhà quê sống lẻ loi một mình quanh năm côi cút làm ăn toan lo nghèo khó, vất vả giữa cuộc đời.
Làm cả ngày lẫn đêm mà vẫn khổ cực “lên thác xuống ghềnh”
Cuộc sống gian nan của người nông dân
Lên thác xuống ghềnh: chỉ sự vất vả, gian nạn trong cuộc đời.
Cái vòng luẩn quẩn, bế tắc không có lối thoát.
Lời ai oán
Lời ai oán của “thân cò” đau khổ cất lên như thấm đẫm nước mắt.
Cảnh đời trái ngang, loạn lạc, bể đầy ao cạn.
⇒ Tố cáo bọn thống trị gây ra bao cảnh ngang trái làm cho gầy “cò con”.
Nghệ thuật
- Hình ảnh ẩn dụ: “con cò” ⇒ cuộc đời của người nông dân/ người phụ nữ.
Từ láy “lận đận” và thành ngữ “Lên thác xuống ghềnh” nỗi cơ cực và vất vả của cuộc đời cò tăng lên gấp bội lần.
Biện pháp đối lập: đây là đặc trưng nổi bật của bài ca dao
+ “Nước non” >< “Một mình”: Đối lập giữa cái mênh mông rộng lớn và cái nhở bé cô đơn, lẻ loi của thân cò.
+ “Thân cò” >< “thác ghềnh”, “lên” >< “xuống”: đối lập giữa cái nhỏ bé, yếu đuối của thân cò và sự dữ dội, khốc liệt của thiên nhiên.
+ “Bể kia đầy” >< “Ao kia cạn”: Thái cực của tạo hóa đầy – vơi. Bể kia đã rộng lại còn đầy, còn ao kia nơi cò kiếm ăn hàng ngày đã bé lại còn cạn. Bởi vậy dù cho cò có tần tảo, nhặt nhạnh, bươn chải, thân cò vẫn cứ gầy guộc mong manh.
-Câu hỏi tu từ (hai câu cuối) là lời than thở của thân cò – lời than, lời hỏi không có lời giải đáp.
Đại từ phiếm chỉ “ai”.
⇒ Thân phận bé nhỏ, cuộc đời cơ cực, nhọc nhằm của ngươi lao động/ người phụ nữ.
3. Kết bài
Bài ca dao nói lên số phận “con ong cái kiến” của người nông dân/ người phụ nữ.
Phản kháng, lên án xã hội phong kiến.