A
acsimet_91
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
Tớ viết văn ko giỏi. chắc đọc cũng ko xuôi tai lắm. Nhưng các bạn đọc rồi nhận xét cho ý kiến giúp nhá!
Tớ có ngồi cạnh 1 bạn nữ. Lúc đầu 2 đứa khá thân cũng có thể vì có cùng 1 số suy nghĩ, cuộc sống cũng tương đối giống nhau.
Nhưng... các cậu biết đấy!
Dù thân thế nào có lẽ cũng ko tránh được xích mích. Mà tớ nghĩ chuyện xích mích này ko phải do tớ. Có rất nhiều chuyện xích mích nho nhỏ sẽ gộp lại thành 1 chuyện to... Mâu thuẫn lên cực điểm khi xảy ra 1 chuyện...
Hôm đó, 2 bạn nữa trong lớp chơi đuổi nhau, chạy qua bàn tớ và có lẽ cũng vô tình làm rơi cặp bạn ngồi cạnh tớ xuống đất. 1 bạn dừng lại nhặt cặp bạn ấy lên. Mà cho dù bạn ấy ko dừng lại nhặt lên thì tớ cũng sẽ nhặt lên. Nhưng cái bạn ngồi cạnh tớ lại cứ nghĩ là tớ lam rơi và hỏi sao tớ ko nhặt lên. Tớ đã nói ko phải do tớ làm rơi rồi nhưng nó ko tin, còn ném cặp tớ xuống đất.
Tớ tức lắm,đi nhặt cặp lên rôi ko nói gì nữa. THực lòng lúc đấy tớ ko muốn ngồi cạnh nó nữa. Thực ra đây chỉ là 1 chuyện nhỏ, nhưng trong lòng tớ cảm thấy rất khó chịu. cũng ko hẳn là vì bị oan mà có lẽ vì tớ đã "tính gộp" cả những xích mích khác giữa tớ vs nó rồi lần này tính luôn 1 thể ... cả ngày hôm đấy, bọn tớ ko ai nói gì...
Tớ nghĩ về những chuyện nó đã từng kể cho tớ nghe về nó và những chuyện tớ đã nhìn thấy. Bản chất cố chấp, gan lì...
Có 1 lần đang đi cùng tớ, nó thấy 1 con bạn cũ của nó đi đằng trước. Mà nó vs con bạn đó đã giận nhau khá lâu rồi. Nó quay sang bảo tớ:"ko thể để nó đi trước như vậy được" rồi nó chào tớ, vượt lên đi truớc bạn nữ kia... Tớ có lẽ cũng hiểu phần nào tại sao nó lại làm vậy nhưng ko biết diễn đạt làm sao cho các cậu hiểu... nhưng tớ ko hiểu làm vậy thì có lợi gì cho nó.
Lại có lần nó kể với tớ: Vì giận mẹ nó mà nó có thể ngồi cả đêm đọc truyện... mẹ nó lôi nó đi ngủ nó cũng ko đi... hay ... "tao chỉ muốn đâm cho ông ấy 1 nhát dao" (ông ấy ở đây chính là bố nó)...
Dù tớ học cũng ko giỏi hơn ai nhưng tớ thấy khá chán cái kiểu của nó. Học thì kém nhất lớp nhưng lúc nào cũng "tí tơn" mua báo,đọc về mấy ngôi sao và nghĩ mình sẽ như Bill Gate, ko cần vào ĐH vẫn giàu... (ai cũng có quyền ước mơ nhưng tốt nhất là phải ước mơ gần vs thực tế 1 chút và đừng quá điên rồ)
Suốt ngày kể về quá khứ: Trong lớp tớ còn có 1 bạn nữa học cùng lớp vs nó năm lớp 9. Nhưng bây giờ người ta đã giỏi hơn nó cả chục lần rồi, Nhưng lúc nào nó cũng nói: năm lớp 9 hai đứa học ngang nhau và nghĩ rằng nó có khả năng đuổi kịp bạn kia (mặc dù bây giờ đã áu muộn, thi thử nó chưa bao giờ được 20 đ trong khi bnj kia luôn trên 25 đ)
Vô vàn lí do... nhưng có lẽ lí do lớn nhất làm tớ ko muốn chơi vs nó nữa là ước mơ điên rồ...tính cách quái dị... cố chấp...
Trở lại chuyện của tớ vs nó. Sau hôm đấy, mai đến trường nó lại như bình thường, Nó chào tớ nhưng tớ coi như ko nghe thấy. Rồi 2 đứa giận nhau từ đó, coi như ko quen ,gần như ko nói vs nhau câu gì...
Nhưng tớ nghĩ, nếu đã ko thích thì tránh gặp nhau được chút nào hay chút đấy. Nhưng như tớ nói rồi đấy. NÓ lại ko thích tránh gặp nhau mà lại càng thích thể hiện. Có lẽ đối vs nó, nếu nó tránh gặp tớ thì thể hiện nó là ng kém cỏi chăng?
Bàn có 3 ng. Lúc ra khỏi chỗ , nó ko đi ra = đầu bàn kia lại cứ thích ra = lối đầu bàn tớ (nó ngồi giữa)...
Khi trả bài kiểm tra,nó cố tình để bài của tớ trên bàn mà ko chặn cái gì lên (mặc dù vs đứa khác thì nó chặn cây bút hoặc cục tấy lên để gió khỏi thổi bay). Nên bài kiểm tra của tớ bị thổi bay xuóng đất bẩn hết
Có lẽ vs nó đây là 1 cách trả thù
Khi tớ phát đề cương ôn tập cho nó, nó ko lấy cái tớ đưa lại cố gắng nhoài ng ra lấy cái tập trên tay tớ.
Phát cho nó, tớ đưa cho nó 1 cái, còn 1 cái của tớ tớ để trong ngăn bàn thì nó ko lấy cái trên bàn lại lấy cái trong ngăn bàn, còn để cái của tớ lên bàn để gió thổi...
Nói chung là trong longf nó nghĩ cả 1 đống cách để báo thù mà chính tớ cũng ko hiểu nó muốn báo thù cái gì nữa. Theo tớ, nếu đã ko chơi thì cứ coi như ko quen biết. ko cần phải điên điên rồ rồ như vậy.
Nhưng những lần đấy tớ đều ko nói gì... 1phần vì nó là con gái, 1 phần cũng vì cuối năm, mà tớ lại ko muốn rây rưa gì nhiều đến nó nên cứ im lặng thôi. Nhưng có lẽ nó nghĩ là tớ "sợ" nó... mà thực ra chính tớ cũng nghi ngờ... phải chăng là tớ sợ nó thật?
tớ cũng ko biết nữa... nhưng tớ ko muốn có bất kì điều gì liên quan đến nó nữa.
MÀ tớ càng nhịn thì nó càng trở nên điên loạn.
1 thằng bạn cùng bàn bị ốm (con bé tớ nói ngồi giữa, 2 đứa tớ ngòi 2 đầu bàn mà). Tớ tính chuyển vào trong chỗ nó ngồi.
Ngày thứ nhất chuyển vào, nó bắt tớ về nguyên chỗ cũ nhưng tớ ko về nó cũng chẳng làm gì được. Nó bảo "ai cho chuyển mà chuyển"( trong khi cuối năm, lớp tớ chuyển chỗ lung tung để ngồi sao nó ko đi cắn ng ta mà lại cứ nhằm vào tớ mà cắn?)
Hôm sau nó đi thật sơm rồi vứt cặp lung tung ở chỗ bàn của thằng nghỉ ấy để tớ ko vào đó ngồi được. Nhưng lúc sau thằng nghỉ đó lại đến nên nó phải dọn chỗ cho thằng kia ngồi. Nhưng thằng kia lại chuyển sang chỗ khác. Tớ định ra chỗ đó ngồi tiếp nhưng nó lại dịch ra chỗ thằng đấy ngồi. Rồi tớ về chỗ tớ thì nó cũng lại dịch về chỗ nó. Lúc đó mặt nó vênh lên. thực sự, nếu nó là con trai thì lúc đấy ăn đòn từ lâu rồi. Nhưng nó là con gái, mà lại cuối năm rồi nên tớ ko nói gì nữa.
Thực ra, tớ chưa bao giờ nghĩ sẽ phải báo thù nó
Cuối năm, tớ cũng ko muốn dây dưa bất cứ chuyện gì đến nó nữa. Nhưng sao nó cứ phải như thế? Tại sao ko thể coi như ko quen biết? Dù ko muốn dây dưa thì cũng ko nhất định phải gây chuyện vs nhau như thế. Mà quan trọnh là làm thế nó được gì hay chỉ là thỏa mãn cái tính cố chấp của nó?
Các cậu cho ý kiến với ! Rốt cục trong chuyện này ai sai ai đúng?
Tớ có ngồi cạnh 1 bạn nữ. Lúc đầu 2 đứa khá thân cũng có thể vì có cùng 1 số suy nghĩ, cuộc sống cũng tương đối giống nhau.
Nhưng... các cậu biết đấy!
Dù thân thế nào có lẽ cũng ko tránh được xích mích. Mà tớ nghĩ chuyện xích mích này ko phải do tớ. Có rất nhiều chuyện xích mích nho nhỏ sẽ gộp lại thành 1 chuyện to... Mâu thuẫn lên cực điểm khi xảy ra 1 chuyện...
Hôm đó, 2 bạn nữa trong lớp chơi đuổi nhau, chạy qua bàn tớ và có lẽ cũng vô tình làm rơi cặp bạn ngồi cạnh tớ xuống đất. 1 bạn dừng lại nhặt cặp bạn ấy lên. Mà cho dù bạn ấy ko dừng lại nhặt lên thì tớ cũng sẽ nhặt lên. Nhưng cái bạn ngồi cạnh tớ lại cứ nghĩ là tớ lam rơi và hỏi sao tớ ko nhặt lên. Tớ đã nói ko phải do tớ làm rơi rồi nhưng nó ko tin, còn ném cặp tớ xuống đất.
Tớ tức lắm,đi nhặt cặp lên rôi ko nói gì nữa. THực lòng lúc đấy tớ ko muốn ngồi cạnh nó nữa. Thực ra đây chỉ là 1 chuyện nhỏ, nhưng trong lòng tớ cảm thấy rất khó chịu. cũng ko hẳn là vì bị oan mà có lẽ vì tớ đã "tính gộp" cả những xích mích khác giữa tớ vs nó rồi lần này tính luôn 1 thể ... cả ngày hôm đấy, bọn tớ ko ai nói gì...
Tớ nghĩ về những chuyện nó đã từng kể cho tớ nghe về nó và những chuyện tớ đã nhìn thấy. Bản chất cố chấp, gan lì...
Có 1 lần đang đi cùng tớ, nó thấy 1 con bạn cũ của nó đi đằng trước. Mà nó vs con bạn đó đã giận nhau khá lâu rồi. Nó quay sang bảo tớ:"ko thể để nó đi trước như vậy được" rồi nó chào tớ, vượt lên đi truớc bạn nữ kia... Tớ có lẽ cũng hiểu phần nào tại sao nó lại làm vậy nhưng ko biết diễn đạt làm sao cho các cậu hiểu... nhưng tớ ko hiểu làm vậy thì có lợi gì cho nó.
Lại có lần nó kể với tớ: Vì giận mẹ nó mà nó có thể ngồi cả đêm đọc truyện... mẹ nó lôi nó đi ngủ nó cũng ko đi... hay ... "tao chỉ muốn đâm cho ông ấy 1 nhát dao" (ông ấy ở đây chính là bố nó)...
Dù tớ học cũng ko giỏi hơn ai nhưng tớ thấy khá chán cái kiểu của nó. Học thì kém nhất lớp nhưng lúc nào cũng "tí tơn" mua báo,đọc về mấy ngôi sao và nghĩ mình sẽ như Bill Gate, ko cần vào ĐH vẫn giàu... (ai cũng có quyền ước mơ nhưng tốt nhất là phải ước mơ gần vs thực tế 1 chút và đừng quá điên rồ)
Suốt ngày kể về quá khứ: Trong lớp tớ còn có 1 bạn nữa học cùng lớp vs nó năm lớp 9. Nhưng bây giờ người ta đã giỏi hơn nó cả chục lần rồi, Nhưng lúc nào nó cũng nói: năm lớp 9 hai đứa học ngang nhau và nghĩ rằng nó có khả năng đuổi kịp bạn kia (mặc dù bây giờ đã áu muộn, thi thử nó chưa bao giờ được 20 đ trong khi bnj kia luôn trên 25 đ)
Vô vàn lí do... nhưng có lẽ lí do lớn nhất làm tớ ko muốn chơi vs nó nữa là ước mơ điên rồ...tính cách quái dị... cố chấp...
Trở lại chuyện của tớ vs nó. Sau hôm đấy, mai đến trường nó lại như bình thường, Nó chào tớ nhưng tớ coi như ko nghe thấy. Rồi 2 đứa giận nhau từ đó, coi như ko quen ,gần như ko nói vs nhau câu gì...
Nhưng tớ nghĩ, nếu đã ko thích thì tránh gặp nhau được chút nào hay chút đấy. Nhưng như tớ nói rồi đấy. NÓ lại ko thích tránh gặp nhau mà lại càng thích thể hiện. Có lẽ đối vs nó, nếu nó tránh gặp tớ thì thể hiện nó là ng kém cỏi chăng?
Bàn có 3 ng. Lúc ra khỏi chỗ , nó ko đi ra = đầu bàn kia lại cứ thích ra = lối đầu bàn tớ (nó ngồi giữa)...
Khi trả bài kiểm tra,nó cố tình để bài của tớ trên bàn mà ko chặn cái gì lên (mặc dù vs đứa khác thì nó chặn cây bút hoặc cục tấy lên để gió khỏi thổi bay). Nên bài kiểm tra của tớ bị thổi bay xuóng đất bẩn hết
Có lẽ vs nó đây là 1 cách trả thù
Khi tớ phát đề cương ôn tập cho nó, nó ko lấy cái tớ đưa lại cố gắng nhoài ng ra lấy cái tập trên tay tớ.
Phát cho nó, tớ đưa cho nó 1 cái, còn 1 cái của tớ tớ để trong ngăn bàn thì nó ko lấy cái trên bàn lại lấy cái trong ngăn bàn, còn để cái của tớ lên bàn để gió thổi...
Nói chung là trong longf nó nghĩ cả 1 đống cách để báo thù mà chính tớ cũng ko hiểu nó muốn báo thù cái gì nữa. Theo tớ, nếu đã ko chơi thì cứ coi như ko quen biết. ko cần phải điên điên rồ rồ như vậy.
Nhưng những lần đấy tớ đều ko nói gì... 1phần vì nó là con gái, 1 phần cũng vì cuối năm, mà tớ lại ko muốn rây rưa gì nhiều đến nó nên cứ im lặng thôi. Nhưng có lẽ nó nghĩ là tớ "sợ" nó... mà thực ra chính tớ cũng nghi ngờ... phải chăng là tớ sợ nó thật?
tớ cũng ko biết nữa... nhưng tớ ko muốn có bất kì điều gì liên quan đến nó nữa.
MÀ tớ càng nhịn thì nó càng trở nên điên loạn.
1 thằng bạn cùng bàn bị ốm (con bé tớ nói ngồi giữa, 2 đứa tớ ngòi 2 đầu bàn mà). Tớ tính chuyển vào trong chỗ nó ngồi.
Ngày thứ nhất chuyển vào, nó bắt tớ về nguyên chỗ cũ nhưng tớ ko về nó cũng chẳng làm gì được. Nó bảo "ai cho chuyển mà chuyển"( trong khi cuối năm, lớp tớ chuyển chỗ lung tung để ngồi sao nó ko đi cắn ng ta mà lại cứ nhằm vào tớ mà cắn?)
Hôm sau nó đi thật sơm rồi vứt cặp lung tung ở chỗ bàn của thằng nghỉ ấy để tớ ko vào đó ngồi được. Nhưng lúc sau thằng nghỉ đó lại đến nên nó phải dọn chỗ cho thằng kia ngồi. Nhưng thằng kia lại chuyển sang chỗ khác. Tớ định ra chỗ đó ngồi tiếp nhưng nó lại dịch ra chỗ thằng đấy ngồi. Rồi tớ về chỗ tớ thì nó cũng lại dịch về chỗ nó. Lúc đó mặt nó vênh lên. thực sự, nếu nó là con trai thì lúc đấy ăn đòn từ lâu rồi. Nhưng nó là con gái, mà lại cuối năm rồi nên tớ ko nói gì nữa.
Thực ra, tớ chưa bao giờ nghĩ sẽ phải báo thù nó
Cuối năm, tớ cũng ko muốn dây dưa bất cứ chuyện gì đến nó nữa. Nhưng sao nó cứ phải như thế? Tại sao ko thể coi như ko quen biết? Dù ko muốn dây dưa thì cũng ko nhất định phải gây chuyện vs nhau như thế. Mà quan trọnh là làm thế nó được gì hay chỉ là thỏa mãn cái tính cố chấp của nó?
Các cậu cho ý kiến với ! Rốt cục trong chuyện này ai sai ai đúng?
Last edited by a moderator: