LÝ BẠCH!

T

tuyen_13

Hiệp khách hành


Triệu khách mạn hồ anh
Ngô câu sương tuyết minh
Ngân an chiếu bạch mã
Táp nạp như lưu tinh
Thập bộ sát nhất nhân
Thiên lý bất lưu hành
Sự liễu phất y khứ
Thâm tàng thân dữ danh
Nhàn quá Tín lăng ẩm
Thất kiếm tất tiền hoành
Tương chích đạm Châu Hợi
Trì Trường khuyến Hầu Doanh
Tam bôi thổ nhiên nặc
Ngũ nhạc đảo vi khinh
Nhãn hoa nhĩ nhiệt hậu
Ý khí tố nghê sinh
Cứu Triệu huy kim chùy
Hàm Đan tiên chấn kinh
Thiên thu nhị tráng sĩ
Huyên hách Đại Lương thành
Túng tử hiệp cốt hương
Bất tàm thế thượng anh
Thùy năng thư các hạ
Bạch thủ Thái huyền kinh.

Dịch Thơ:

Bài hành hiệp khách

Khách nước Triệu phất phơ giải mũ
Gươm Ngô câu rực rỡ tuyết sương
Long lanh yên bạc trên đường
Chập chờn như thể muôn ngàn sao bay
Trong mười bước giết người bén nhạy
Nghìn dặm xa vùng vẫy mà chi
Việc xong rũ áo ra đi
Xoá nhòa thân thế, kể gì tiếng tăm
Rảnh rang tới Tín Lăng uống rượu
Tuốt gươm ra, kề gối mà say
Chả kia với chén rượu này,
Đưa cho Châu Hợi, chuốc mời Hầu Doanh.
Ba chén cạn, thân mình xá kể !
Năm núi cao, xem nhẹ lông hồng
Bừng tai, hoa mắt chập chùng,
Mống tuôn hào khí mịt mùng trời mây
Chùy cứu Triệu vung tay khảng khái,
Thành Hàm Đan run rẩy, kinh hoàng
Nghìn thu tráng sĩ hai chàng
Tiếng tăm hiển hách, rỡ ràng Đại Lương.
Thân dù thác, thơm xương nghĩa hiệp;
Thẹn chi ai hào kiệt trên đời.
Hiệu thư dưới gác nào ai ?
Thái huyền, trắng xoá đầu người chép kinh.

Bản dịch của Trần Trọng San
 
T

tuyen_13

Hoàng Hạc lâu tống Mạnh Hạo Nhiên chi Quảng Lăng


Cố nhân tây từ Hoàng Hạc lâu,
Yên hoa tam nguyệt há Dương Châu.
Cô phàm viễn ảnh bích không tận,
Duy kiến Trường Giang thiên tuế lâu.

Dịch Nghĩa:

Bạn cũ ra đi từ phía Tây lầu Hoàng Hạc
Giữa mùa hoa khói tháng ba xuống Dương Châu
Xa xa, bóng hình cánh buồm đơn độc lẫn vào mây biếc đã khuất
Từ trên lầu chỉ còn thấy sông Trường Giang bên trời xuôi mãi đâu

Dịch Thơ:

Tại lầu Hoàng Hạc tiễn Mạnh Hạo Nhiên đi Quảng Lăng

Bạn từ lầu Hạc lên đường,
Giữa mùa hoa khói Châu Dương xuôi dòng.
Bóng buồm đã khuất bầu không,
Trông theo chỉ thấy dòng sông bên trời.

Bản dịch của Ngô Tất Tố
 
T

tuyen_13

Hoành Giang từ


Hoành Giang quán tiền tân lại nghinh
Hướng dư đông hải chỉ vân sinh
Lang kim dục độ duyên hà sự
Như thử phong ba bất khả hành.

Dịch Nghĩa:

Trước quán Hoành Giang,lính gác đến đón tiếp
Nhìn ta,trỏ về đông nơi mây biển đùn lên
Nay ông muốn qua sông để làm gì thế ?
Sóng gió như thế này thì không thể đi được !

Dịch Thơ:

Bài hát Hoành Giang

Trước quán Hoành Giang lính đón ta
Phía đông tay trỏ biển mây nhoà
Sang sông nay bác làm chi đó ?
Sóng gió dường này khó nỗi qua !

Bản dịch của Lê Nguyễn Lưu
 
T

tuyen_13

Kết miệt tử


Yên Nam tráng sĩ Ngô môn hào
Trúc trung trí duyên,ngư ẩn đao
Cảm quân ân trong hứa quân mệnh
Thái Sơn nhất trịch khinh hồng mao

Dịch Nghĩa:

Tráng sĩ Yên Nam vốn dòng hào kiệt họ Ngô
Trong đàn trúc chứa đầy chì,bụng cá chứa dao
Cảm cái ơn nặng của vua nên hiến thân cho vua
Ném núi Thái Sơn nhẹ như ném lông chim hồng

Dịch Thơ:

Gã đan tất

Yên Nam tráng sĩ Ngô anh hào
Đàn trúc đầy chì,cá giấu dao
Liều chết báo đền ơn chúa nặng
Thái Sơn gieo nhẹ tựa hồng mao.

Bản dịch của Lê Nguyễn Lưu
 
T

tuyen_13

Ký viễn


Mỹ nhân tại thời hoa mãn đường
Mỹ nhân khứ hậu dư không sàng
Sàng trung tú bị quyển bất tẩm
Chi kim tam tải văn dư hương
Hương diệc cánh bất diệc
Nhân diệc cánh bất lai
Tương tư hoàng diệp tận
Bạch lộ thấp thanh đài.

Dịch Thơ:

Gửi Phương Xa

Người đẹp còn đây, hoa thắm tươi
Người đi, giường trống, lá hoa rơi
Trên giường chăn gấm y nguyên nếp
Xuân Hạ ba lần hương chửa phai
Hương thơm phảng phất còn đây mãi
Người đẹp đi xa chẳng trở về
Móc trắng, rêu canh cùng đẫm ướt
Lá vàng lác đác nhớ thương hoài...

Bản dịch của Chi Điền

-----

Em còn ở đầy nhà hoa ngát
Em đi rồi ngơ ngác giường xưa
Chăn khâu nếp nếp hững hờ
Ba năm hương mãi bây giờ còn bay
Thơm nào nghe quyện đâu đây
Người đi bữa đấy mai này còn sang
Nhớ nhau cho rụng lá vàng
Cho sương lạnh trắng mấy làn rêu xanh.

Bản dịch của Nguyễn Bính
 
T

tuyen_13

Khách trung tác


Lan Lăng mỹ tửu uất kim hương
Ngọc uyển thinh lai hổ phách quang
Đản sử chủ nhân năng túy khách
Bất tri hà xứ thị tha hương.

Dịch Nghĩa:

Rượu ngon đất Lan Lăng thơm mùi hoa uất kim, đựng trong chén ngọc sáng màu hổ phách. Nếu như chủ nhân biết làm cho khách say, thì còn biết nơi nào là tha hương.

Dịch Thơ:

Thơ làm nơi đất khách

Trong quán Lan Lăng rượu ngát hương
Đựng đầy chén ngọc rực hào quang
Chủ nhân ví biết mời say khách
Non nước đâu là chẳng cố hương.

Bản dịch của Trần Trọng San
 
T

tuyen_13

Kim Lăng tửu tứ lưu biệt


Phong xuy liễu hoa mãn điếm hương,
Ngô cơ áp tửu hoán khách thường.
Kim Lăng tử đệ lai tương tống,
Dục hành bất hành, các tận trường.
Thỉnh quân thí vấn đông lưu thuỷ,
Biệt ý dữ chi thùy đoản trường?

Dịch Thơ:

Lưu biệt quán rượu ở Kim Lăng

Quán ngạt ngào hương gió liễu bay,
Cô hàng rượu đẹp ép người say.
Kim Lăng bạn trẻ ra đưa tiễn,
Kẻ ở người đi cạn chén đầy.
Nhờ ai hỏi nước Trường Giang thử,
Nước ấy tình kia ai vắn dài ?

Bản dịch của Khương Hữu Dụng
 
T

tuyen_13

Lao Lao đình


Thiên hạ thương tâm xứ,
Lao Lao tống khách đình.
Xuân phong tri biệt khổ,
Bất khiển liễu điều thanh.

Dịch Thơ:

Đình Lao Lao

Người đời đau khổ dường bao,
Là nơi tiễn khách Lao Lao đình này.
Gió xuân như cũng thấu hay,
Không cho cành liễu điểm đầy xanh non.

Bản dịch của Trúc Khê
 
T

tuyen_13

Lục thủy khúc


Lục thủy minh thu nguyệt
Nam hồ thái bạch tần
Hà hoa kiều dục ngữ
Sầu sát đãng chu nhân.

Dịch Nghĩa:

Dòng nước trong (*) sáng ánh trăng thu
Ở hồ nam hái rau tần trắng
Hoa sen xinh đẹp như muốn nói
[Làm] người đi thuyền buồn chết cả người.

Dịch Thơ:

Khúc hát nước trong

Nước trong sáng tỏ trăng thu
Hái rau tần trắng, đến hồ nam chơi
Hoa sen như muốn ngỏ lời
Vẻ xinh buồn chết người bơi con thuyền.

Bản dịch của Trần Trọng San


Chú thích:

(*) Lục thủy: có nghĩ là nước trong. Cũng có ý kiến cho rằng Lục thủy là tên riêng. Nếu vậy, câu thơ này phải được hiểu là "Dòng sông Lục thủy sáng ánh trăng thu".
 
T

tuyen_13

Mạch thượng tặng mỹ nhân


Tuấn mã kiêu hành đạp lạc hoa
Thùy tiên trực phất ngũ vân xa
Mỹ nhân nhất tiếu niêm châu bạc
Dao chỉ hồng lâu thị thiếp gia.

Dịch Thơ:

Tặng người đẹp trên đường

Nghênh ngang ngựa giẫm hoa rơi;
Buông roi, chạm phải xe hoa năm màu
Mỹ nhân cười hé rèm châu
Chỉ xa: nhà thiếp là lầu hồng kia.

Bản dịch của Trần Trọng San
 
T

tuyen_13

Nga Mi sơn nguyệt ca


Nga Mi sơn nguyệt bán luân thu
Ảnh nhập Bình Khương giang thủy lưu
Dạ phát Thanh Khê hướng Tam giáp
Tư quân bất kiến há Du Châu.

Dịch Nghĩa:

Núi Nga Mi nửa vầng trăng thu
Chiếu bóng xuống sông Bình Khương theo nước chảy
Đêm ra đi từ Thanh Khê đến Tam giáp
Nhớ anh nhưng không thấy xuống Du Châu

Dịch Thơ:

Bài ca trăng núi Nga Mi

Nga Mi trăng núi nửa vầng thu
Bóng dọi Bình Khang nước cuốn mù
Đêm tự Thanh Khê về Thục Giáp
Mong anh chẳng thấy xuống Du Châu.

Bản dịch của Lê Nguyễn Lưu
 
T

tuyen_13

Ngô vương vũ nhân bán tuý


Phong động hà hoa thủy điện hương
Cô Tô đài thượng yến Ngô vương
Tây Thi túy vũ kiều vô lực
Tiếu ỷ đông song bạch ngọc sàng.

Dịch Nghĩa:

Gió rung động hoa sen, làm cho điện nước ngạt ngào thơm
Trên đài Cô Tô, vua Ngô mở tiệc
Nàng Tây Thi say sưa múa, ẻo lả như không có sức
Rồi ngã xuống giường ngọc trắng bên cửa sổ phía đông

Dịch Thơ:

Vũ nữ của Ngô vương trong cơn say

Gió động bông sen, ngát điện hương
Cô Tô vui mở tiệc Ngô vương
Tây Thi ẻo lả, say sưa múa
Cười đến bên song, ngã xuống giường.

Bản dịch của Trần Trọng San
 
T

tuyen_13

Ngọc giai oán


Ngọc giai sinh bạch lộ
Dạ cửu xâm la việt
Dục hạ thủy tinh liêm
Linh lung vọng thu nguyệt.

Dịch Nghĩa:

Sương trắng rơi bên thền ngọc;
Đêm khuya, sương lan ướt bít tất lụa .
Toan buông tấm rèm trong suốt như thủy tinh xuống
Để ngắm bóng trăng thu trong trẻo .

Dịch Thơ:

Nỗi oán nơi thềm ngọc

Sương trắng phơi trên thềm
Đêm khuya lan dép lụa
Toan rủ bức rèm thưa
Ngắm trăng thu sáng tỏ.

Bản dịch của Trần Trọng San
 
T

tuyen_13

Nghĩ cổ


Sinh giả vi quá khách
Tử giả vi quy nhân
Thiên địa nhất nghịch lữ
Đồng bi vạn cổ trần
Nguyệt thố không đảo dược
Phù tang dĩ thành tân
Bạch cốt tịch vô ngôn
Thanh tùng khởi tri xuân
Tiền hậu cánh thán ức
Phù vinh hà túc trân !

Dịch Nghĩa:

Sống là người đi qua đường
Chết là kẻ trở về nhà
Trời đất là một quán trọ
Cùng xót thương cát bụi muôn đời
Con thỏ trong trăng nghiền thuốc mãi
Cây dâu nổi đã thành ra củi rồi
Xương trắng lặng lẽ không nói gì
Thông xanh nào biết đến mùa xuân
Việc trước,việc sau đều đáng thở than
Cái sang quí không bền có đáng gì đâu !

Dịch Thơ:

Bắt chước ý xưa

Sống là khách qua ngõ
Chết là kẻ về nhà
Trời đất là quán trọ
Muôn đời bụi xót xa
Thỏ ngọc nghiền thuốc mãi
Dâu xanh hoá củi già
Xương trắng không buồn nói
Thông xanh mặc xuân qua
Việc đời luôn than thở
Bền chi sự vinh hoa !

Bản dịch của Lê Nguyễn Lưu
 
T

tuyen_13

Nguyệt hạ độc chước kỳ I


Hoa gian nhất hồ tửu,
Độc chước vô tương thân.
Cử bôi yêu minh nguyệt,
Đối ảnh thành tam nhân.
Nguyệt ký bất giải ẩm,
Ảnh đồ tùy ngã thân.
Tạm bạn nguyệt tương ảnh,
Hành lạc tu cập xuân.
Ngã ca nguyệt bồi hồi ;
Ngã vũ ảnh linh loạn.
Tỉnh thì đồng giao hoan,
Tuý hậu các phân tán.
Vĩnh kết vô tình du,
Tương kỳ diểu Vân Hán.

Dịch Thơ:

Một mình uống rượu dưới trăng

Có rượu không có bạn,
Một mình chuốc dưới hoa.
Cất chén mời Trăng sáng,
Mình với Bóng là ba.
Trăng đã không biết uống,
Bóng chỉ quấn theo ta.
Tạm cùng Trăng với Bóng,
Chơi xuân cho kịp mà !
Ta hát, Trăng bồi hồi,
Ta múa, Bóng rối loạn.
Lúc tỉnh cùng nhau vui,
Say rồi đều phân tán.
Gắn bó cuộc vong tình,
Hẹn nhau tít Vân Hán.

Bản dịch của Tương Như
 
T

tuyen_13

Nguyệt hạ độc chước kỳ II


Thiên nhược bất ái tửu
Tửu tinh bất tại thiên
Địa nhược bất ái tửu
Địa ưng vô tửu tuyền
Thiên địa ký ái tửu
Ái tửu bất quý thiên
Dĩ văn thanh tỷ thánh
Phục đạo trọc như hiền
Hiền thánh ký dĩ ẩm
Hà tất cầu thần tiên
Tam bôi thông đại đạo
Nhất đấu hợp tự nhiên
Đản đắc túy trung thú
Vật vi tỉnh giả truyền.

Dịch Nghĩa:

Nếu trời mà không thích rượu, thì sao rượu không có ở trên trời. Nếu đất mà không thích rượu, thì suối rượu hẳn phải không có ở dưới đất. Trời đất kia đã thích rượu, thì ta thích rượu là không hổ thẹn với trời.
Đã nghe nói rằng người uống rượu mà trong thì được ví với bậc thánh. Lại nghe nói rằng người uống rượu mà đục thì giống như bậc hiền. Các bậc thánh hiền đều đã uống rượu, thì ta hà tất phải cầu thần tiên?
Uống ba chén thì thông hiểu đạo lớn, uống một đấu thì hợp với tự nhiên. Chỉ mong có được cái thú trong lúc say, chứ không muốn để lại tiếng tăm là người tỉnh.

Dịch Thơ:

Uống rượu một mình dưới trăng

Nếu trời không thích rượu
Sao Rượu ở chi trời?
Nếu đất không thích rượu
Suối rượu ở chi đời?
Trời đất đã thích rượu
Thích rượu không thẹn trời.
Đã nghe trong tựa thánh
Lại nói đục như hiền
Thánh hiền đều uống rượu
Cầu mà chi thần tiên?
Ba ly hiểu đạo lớn
Một đấu hợp tự nhiên
Chỉ mong được thú say
Kẻ tỉnh mặc ai khen.

Bản dịch của Trần Trọng San
 
Top Bottom