

Bức tranh thiên nhiên trong 2 đứa trẻ có phải là giá trị hiện thực?
Gấp lắm mấy bạn ơi!!
Gấp lắm mấy bạn ơi!!
Last edited by a moderator:
theo mik thì đó là nét vẽ lãng mạn của tác giả thôiBức tranh thiên nhiên trong 2 đứa trẻ có phải là giá trị hiện thực?
Vậy khi phân tích giá trị hiện thực mình chỉ phân tích bức tranh cuộc sống thôi đúng không bạn/theo mik thì đó là nét vẽ lãng mạn của tác giả thôi
ko bức tranh mang theo tâm trang nữaVậy khi phân tích giá trị hiện thực mình chỉ phân tích bức tranh cuộc sống thôi đúng không bạn/
uk mik nghi the. buc tranh cuoc song sinh hoat luc chieu ta, luc ve dem va dem khuya ca buc tranh tam hon nv Lien nua....Vậy khi phân tích giá trị hiện thực mình chỉ phân tích bức tranh cuộc sống thôi đúng không bạn/
Cái này là gì bạn ơi?dem khuya ca buc tranh tam hon nv Lien nua
Bức tranh tâm hồn của nhân vật Liên là nằm trong những ý nào vậy bạn? Bạn phân tích sơ giúp mình vài ý được không?ý mình là đêm khuya cả bức tranh tâm hồn nv Liên. qua cái nhìn của liên cugnx đã phản ánh lên phần nào cs của con ng, của những kiếp ng tàn. nên mik nghĩ cũng sẽ đưa vào để ptich đs vs dạng đề này
- Khung cảnh buổi chiều toát lên cảnh nghèo nàn, hiu quạnh, về mảnh đời khốn khổ, u tối của những đứa trẻBức tranh tâm hồn của nhân vật Liên là nằm trong những ý nào vậy bạn? Bạn phân tích sơ giúp mình vài ý được không?
bạn có thể thấy rằng liên có một tâm hồn tinh tế nhạy cảm qua từng ánh mắt hay cảm nhận, tâm trạng nào của chị.Bức tranh tâm hồn của nhân vật Liên là nằm trong những ý nào vậy bạn? Bạn phân tích sơ giúp mình vài ý được không?
Phố huyện lúc chiều tàn :Ừ, cảm ơn mấy bạn <3
Ngoài ra mấy bạn có thể cho mình một số dẫn chứng quan trọng trong 2 đứa trẻ không?
Ừ, cảm ơn mấy bạn <3
Ngoài ra mấy bạn có thể cho mình một số dẫn chứng quan trọng trong 2 đứa trẻ không?
chị 2k mà nhớ bài tốt ghêPhố huyện lúc chiều tàn :
– Đó là cảnh chiều tàn với âm thanh báo hiệu “tiếng trống thu không trên cái chòi của huyện nhỏ từng tiếng một vang ra để gọi buổi chiều”; với nền trời phương tây “đỏ rực như lửa cháy và những đám mây ánh hồng như hòn than sắp tàn”, “dãy tre làng trước mặt đen lại…”; văng vẳng âm thanh của “tiếng ếch nhái kêu ran ngoài đồng ruộng theo gió nhẹ đưa vào”. Đó là “một chiều êm ả như ru”, không gian ấy khiến cho “Liên không hiểu sao, nhưng chị thấy lòng buồn man mác trước cái giờ khắc của ngày tàn”.
– Đó còn là cảnh chợ tàn : buổi chợ ở một vùng quê nghèo “trên đất chỉ còn lại rác rưởi, vỏ bưởi, vỏ thị, lá nhãn và lá mía”. “Một mùi âm ẩm bốc lên, hơi nóng của ban ngày lẫn với mùi cát bụi quen thuộc” khiến chị em Liên “tưởng là mùi riêng của đất, của quê hương này”. Trên nền đất chỉ còn lại rác rưởi ấy còn mấy đứa trẻ con nhà nghèo ở ven chợ đang “nhặt nhạnh thanh nứa, thanh tre hay bất cứ cái gì đó có thể dùng được của các người bán hàng để lại”. Nhìn chúng, Liên thấy “động lòng thương” nhưng chính chị cũng không có tiền để cho chúng nó.
Phố huyện lúc đêm khuya :
– Khung cảnh thiên nhiên và con người : “ngập chìm trong đêm tối mênh mông”. Đường phố và các con ngõ chứa đầy bóng tối (ánh sáng chỉ hé ở “khe”cửa của một vài cửa hàng, ở “quầng sáng” quanh ngọn đèn chị Tí, nơi “chấm lửa” nhỏ ở bếp lửa của bác Siêu và từng “hột” sáng lọt qua phên nứa từ hàng của Liên.)
– Nhịp sống của những người dân lặp đi lặp lại một cách đơn điệu, buồn tẻ với những động tác quen thuộc, những suy nghĩ, mong đợi như mọi ngày. Họ mong đợi “một cái gì tươi sáng cho sự sống nghèo khổ hằng ngày”.
– Tâm trạng của Liên : nhớ lại những ngày tháng tươi đẹp ở Hà Nội ; buồn bã, yên lặng dõi theo những cảnh đời nhọc nhằn, những kiếp người tàn tạ; cảm nhận sâu sắc về cuộc sống tù đọng trong bóng tối của họ.
Phố huyện lúc chuyến tàu đêm đi qua :
Phố huyện sáng bừng lên và huyên náo trong chốc lát rồi lại chìm vào bóng tối. Chị em Liên hân hoan hạnh phúc khi tàu đến, nuối tiếc, bâng khuâng lúc tàu qua. Con tàu mang theo mơ ước về một thế giới khác sáng sủa hơn và đánh thức trong Liên những hồi ức lung linh về Hà Nội xa xăm.
Ý nghĩa của chuyến tàu đêm : là biểu tượng của một thế giới thật đáng sống với sự giàu sang và rực rỡ ánh sáng. Nó đối lập với cuộc sống mòn mỏi, nghèo nàn, tối tăm và quẩn quanh của người dân phố huyện.
Qua tâm trạng của chị em Liên, tác giả như muốn lay tỉnh những con người đang buồn chán, sống quẩn quanh, lam lũ và hướng họ đến một tương lai tốt đẹp hơn. Đó là giá trị nhân bản sâu sắc của truyện ngắn này.
Năm chị thi có kiến thức lớp 11 mà em. Chị học xong chương trình 12 thì giờ phải quay lại học 11 để giải đề nữachị 2k mà nhớ bài tốt ghê![]()