H
hoanghondo94
Thơ lắm lúc hay ...lắm lúc dở ..... lắm lúc người ta lại ngỡ mình đi vay == bó tay ( đến đây chắc ad đã hiểu )
Có phải mùa xuân nên Thu vàng lá úa
Đỗ bên đường hoen ố giấc mộng yêu
Biết bao giờ anh trở giấc liêu xiêu
Thắm nước mắt đọng vào hồn yếu đuối
Trời thu bay hỏi em nhiêu tuổi
Mà ưu tư nhặt nắng bên thềm
Tóc chưa bạc nhưng lòng đã bạc
Có phải chăng nắng đã phai tàn
Hỏi tuổi mà chi kẻ lạ xa
Vô tình gặp mặt phút giây qua
Lục bình trôi dạt năm châu bể
Mưa phùng nắng tạt lạc người ta.
Có phải mùa xuân nên Thu vàng lá úa
Đỗ bên đường hoen ố giấc mộng yêu
Biết bao giờ anh trở giấc liêu xiêu
Thắm nước mắt đọng vào hồn yếu đuối
Trời thu bay hỏi em nhiêu tuổi
Mà ưu tư nhặt nắng bên thềm
Tóc chưa bạc nhưng lòng đã bạc
Có phải chăng nắng đã phai tàn
Hỏi tuổi mà chi kẻ lạ xa
Vô tình gặp mặt phút giây qua
Lục bình trôi dạt năm châu bể
Mưa phùng nắng tạt lạc người ta.