Kho truyện cười cập nhật liên tục hằng ngày

T

thanhdatkien

Trên lan can
Dư lần theo thành vịn, thoăn thoắt leo lên những bậc thang. Mùa Xuân về rồi. Dư biết vậy. Vừa có tiếng con Kinô nhà bên cạnh sủa vang. Cái tiếng sủa rối rít, xoắn xít, vỡ toang những âm thanh của mong đợi, của mừng vui. Chỉ có Dư nhận ra: điều ấy dành cho mùa Xuân. Ðiều ấy có nghĩa là mùa Xuân đã về! Ðã về!!!
Dư hối hả chạy ra lan can gác, dang hai tay dò đường - rất vội. Môi Dư nở tròn nụ cười, cái nụ cười chỉ dành cho ngày này, mỗi năm, mỗi mùa Tết đến.
Bây giờ thì Dư đã đứng sát giàn bông giấy - ranh giới giữa bên này và bên ấy. Những cành lá chạm vào tay Dư. Dư nắm chặt lấy nó. Úi a!... Gai! Ðau quá!... Không sao, như vậy mới biết rằng mình đang tồn tại giữa đời thường.
Hoa giấy màu gì?
Mùa Xuân bảo rằng nó màu hồng.
Với Dư, màu hồng đẹp nhất trên đời. Màu hồng chắc phải là một màu trong veo, một màu thanh thoát như tiếng cười của Mùa Xuân.
Nhà bên cạnh đã ngưng tiếng sủa của Kinô. Dư lắng nghe, và tường tượng... Lúc này, chắc con chó tinh ranh ấy đang lẩn quẩn bên chân Mùa Xuân, vòi một cái xoa đầu mà nó đã mong chờ suất mùa hạ, suốt mùa thu, qua mùa đông... Còn Mùa Xuân thì đang làm nũng với ông bà ngoại.
Mùa Xuân là chúa nhõng nhẽo!
Dư bật cười một mình, nhớ những câu hờn dỗi của con bé Titi ngày cũ.
Ừ, những ngày cũ. Chính con nhỏ Titi đã lôi Dư ra khỏi cái vỏ tự ti mặc cảm của một đứa trẻ không biết tới ánh sáng. Nó kéo Dư lên ruộng, bày trò nện đất sét. Chiều hôm ấy, mẹ Dư giận kinh khủng vì quần áo Dư dơ bẩn không giặt nổi. Ít ngày sau, con Titi lại rủ rê: “Có cái này hay lắm!”. Và nó đem Dư ra sau hè. Cây rơm của ngoại nó mới vun lên sau mùa gặt đã biến thành cầu tuột cho hai đứa. Cây rơm đổ vung vãi. Con Titi bị một trận đòn nhớ đời, còn Dư thì bị phạt quì gối suốt mấy tiếng đồng hồ, ê ẩm.
Bẵng đi mấy ngày, rất dài, con Titi biến đâu mất. Rồi một sáng, khi Dư đang nhẩn nha bên lan can gác, chợt có tiếng í ới gọi vang từ căn gác nhà bên cạnh :
- Dư ơi Dư! Có cái này hay lắm!
Dư rụt rè :
- Thôi, hông chơi cầu tuột nữa!
- Hổng phải cầu tuột! - Titi kiên nhẫn giải thích - Là con ong bầu bị Titi nhốt trong thùng thiếc... Nghe nè, nó hát vu vu... vu vu...
Ừ. Có tiếng vu vu thật. Dư nghe mê mẩn, rồi tư lự :
- Nó hát nghe buồn quá! Hình như nó khóc... Nó bị nhốt trong thùng, chẳng nhìn thấy được gì...
Titi tiếc lắm, nhưng rốt cuộc cũng phải thả con ong bay đi. Hồi ấy, chín tuổi, con nhỏ hiểu được tại sao Dư nói vậy.
Titi vào cấp hai, bớt ham chơi, lúc nào cũng kêu ca ra vẻ quan trọng “Bài nhiều lắm!”. Nó ôm tập ra lan can học bài, đọc rổn rảng suốt buổi chiều. Tiếng nó trong veo lồng lộng cùng với gió. Dư cũng ra ngồi lan can nhà mình. Một niềm thích thú lạ lùng là được nghe tiếng Titi học bài. Nó học xong bài nào là Dư thuộc nhẵn bài ấy - từ bảng cửu chương đến bài sử, bài địa, cả những đoạn thơ Kiều mà Titi than là khó nhớ.
Càng lớn, Titi càng bận tíu tít. Nào chuyện thi cử, nào chuyên bạn bè. Lâu lâu, nó lại chạy ra lan can, kể Dư nghe về một thầy giám thị đáng sợ như “ông kẹ”, về những đứa bạn gái hay ganh điểm nhau, về anh chàng lớp phó học tập cận thị chín đi-ốp...
Có một ngày, Titi mang về mấy cành lá đầy gai trồng ở góc lan can.
- Là hoa giấy - Nó tả cho Dư biết - Cánh mỏng như tờ giấy, màu hồng hồng nhẹ như hơi thở.
... Ít lâu sau, Titi biến mất. Không phải dăm ba ngày mà biệt luôn mấy tháng. Nó theo ba mẹ lên thành phố, mãi đến Tết mới trở về thăm ông bà ngoại, thăm giàn bông giấy và thăm “bạn hiền” - Titi bảo vậy.
Một Tết. Hai Tết. Ba Tết... Mỗi lần về lại là Titi chạy bay lên lan can gác, cứ như hẹn trước, gọi vang “Dư ơi Dư à!”, rồi lăng xăng trăm nghìn câu hỏi, trăm nghìn câu chuyện, có vui có buồn - có cả những suy tư...
Những ngày này, khi mẹ Dư tất bật vào ra canh chảo mứt dừa, Dư cũng không thể ngồi yên, cứ ngong ngóng một tiếng cười trong veo từ nhà bên ấy. Cái cảm giác trông đợi ùa đến như gió mùa. Dư nghe lao xao trong lòng thứ hy vọng vừa rắn vừa ngô nghê như những hình đất sét được nặn ra từ bàn tay trẻ con. Dư nghe đau ran một nỗi mặc cảm tật nguyền, rơi tuột như những cọng rơm trên ụ bị con nít nghịch phá. Và Dư sợ hãi với cái mớ hỗn tạp đó - tự nhủ rằng mình đang đợi Mùa Xuân chứ không phải một con người hay một điều gì khác.
Dư úp hai bàn tay lên mặt, nén chặt đôi mắt chưa từng biết thế nào là màu hồng của hoa giấy. Dư lắc mạnh đầu - Titi và Mùa Xuân trộn lẫn vào nhau... Vì sao?
“Có gì đâu!!!”
Dư muốn nói to như vậy, cho chính mình mà thôi, giống như Titi vẫn đọc bài rổn rảng trên lang can suốt những buổi chiều. Vậy mà không được. Có hai cái tên đan nhau, kêu “vu vu” trong một thế giới không màu.
- Dư ơi Dư!
Lời réo gọi ríu ran mà Dư ngóng đợi đến rồi, nhưng lúc này Dư lại muốn lánh đi. Không kịp nữa. Ðã nghe huyên thuyên trăm nghìn câu hỏi, trăm nghìn câu chuyện. Dư lặng thinh. Mùa Xuân không còn là con bé Titi chỉ biết kể về thầy giáo thị và lũ bạn cùng trường. Những câu chuyện bây giờ - khi nhộn nhạo, khi bỏng rát, khi lãng đãng, lại có khi quá thực tế. Duy một điều không đổi, Mùa Xuân vẫn cứ vạch đám lá tìm cái màu hồng nhẹ như hơi thở ấy, rồi xuýt xoa tiếc :
- Ðúng ngay lúc mình về lại chẳng chịu trổ hoa.
Nhưng Mùa Xuân chẳng buồn điều gì lâu hơn hai phút - sang phút thứ ba lại rối rít, lời nó như trích ra từ... bài văn tả thực :
- Này Dư, giàn bông giấy bây giờ toàn lá, chứ như những trái tim màu lục nối nhau, vươn lên khỏi đám gai... Dư sờ thử xem!
Dư không chạm vào, chỉ thắc mắc :
- Màu “lục” là sao? Có giống màu hồng?
- Không! Khác nhau xa lắm! Nhưng nó cũng đẹp, như là... - Mùa Xuân lại trở về làm con bé Titi hay giải thích những sắc màu - như là... tiếng con ong bầu cười khi được thả ra khỏi cái thùng thiếc!
Dư thấy vui lâng :
- Vậy thì màu lục đẹp thật!
- Ừ, rất đẹp! - Mùa Xuân ngâm ngợi một hồi rồi chợt nói - Là màu mà những bạn hiền có thể đem tặng nhau.
Và Mùa Xuân chồm qua lan can nhà hàng xóm, mở bàn tay Dư ra, đặt vào đó một chiếc lá vừa hái, nói nhanh hơn cả bước đi của gió :
- Quà Tết!
Dư khép bàn tay mình lại. Cánh lá nhỏ chạm vào da, không có tiếng. Dư hiểu rằng, nó chỉ là một trái tim màu lục.
 
T

thanhdatkien

Bên đập đồng cháy
Ðã đến nước cùng rồi, đã đến nước chót rồi, không còn trì hoãn được nữa. Bà con lối xóm đi hết. Vơ vét gạo củi, đùm túm áo quần đi hết. Lùa bò, dắt trâu đi hết. Quẩy lúa gánh đường đi hết. Trên xóm Dương không còn tiếng người nói. Dưới Ðồng Dài không có tiếng gà gáy trưa.
Bà Xự ngồi yên trên ngạch cửa, hai dòng nước mắt lặng lẽ chảy trên gò má.
Bỏ nhà cửa mà đi. Bỏ ruộng nương, bỏ vườn tược, bỏ khúc sông và cái bến nhỏ này mà đi. Không, tôi không muốn đi dâu hết. Năm mươi tuổi trên đầu rồi, tôi muốn ngồi yên một chỗ, nằm yên một chỗ mà chết cũng được. Chết là gì? Nhắm hai con mắt lại, nhẹ nhàng buông xuôi hai tay. Khỏi đi cấy, khỏi cần quạt giê lúa. Khỏi gánh nước đổ vào chum, khỏi quơ củi nhay vào bếp. Khỏi làm khỏi ăn khỏi lo khỏi tính. Thôi, cứ để cho tôi chết. Bà con cứ đi đi. Tôi lớn lên ở trên mảnh đất này, bắt đầu ngắt lá táo lá keo bỏ vào mẻ sành mảnh chén làm trò chơi nấu cơm với chị em bạn. Rồi cúi lưng xuống tập quơ cỏ lúa, cầm cái cuốc tập dẫy cỏ bắp. Ðội cái thúng đi mót lúa, ôm cái rổ đi mò ốc gạo. Không, không. Tôi muốn chết ở trên mảnh đất này... Sao? Chị nói không được hả, Chết mà cũng không đuợc hả? Sống mới khó chớ chết mà cũng khó à? Chỉ cần nhắm mắt buông xuôi hai tay mà cũng không được? Hồi xưa mẹ tôi chết dễ lắm. Trăn trối với cha tôi rằng: “Thôi anh ở lại nuôi con. Con Lụa nó dại, tánh lùng bùng. Ðừng đánh rầy nó tội nghiệp. Anh kiếm dì ghẻ cho nó, nhớ lựa người hiền lành”. Rồi mẹ tôi không nói nữa. Mẹ tôi lên nằm trên sườn núi cạnh ông nội bà nội, ông cố bà cố. Cạnh ông Chánh Bát, ông Hương Hai. Cạnh thằng Mẫn con bà Tơ, cạnh con Thìn, con Thu bà Ni. Ai cũng lên nằm trên đó hết. Sao đến đời tôi lại khó khăn vậy? Ði tản cư. Ði đâu bây giờ? Ðây là quê tôi, quê chồng tôi cũng là đây. Chỉ có nơi đây là quen thuộc. Bến đò Cây Dừa. Xóm Ðường. Chợ Chiếu. Hòa Tú. Núi Một. Ðập Ðá Hàn... Chị nói đi đâu? Vô quận hả? Vô Phú Tân? À, tôi nhớ rồi, bây giờ quận dời về Phú Tân rồi. Chợ Gành đó mà. Hồi còn con gái, bọn mình hay gánh đường bán chợ Gành. Nhưng bây giờ thì gánh cả gia sản vô ở luôn chợ Gành. Mình đâu có nhà bà con trong đó? Thôi, cám ơn chị. Chị đi trước đi. Ðể rai rải tôi coi thử đã.
Bà Xự đưa tay lau dòng nước mắt ngưa ngứa nơi khoé mũi. Chiều xuống nhẹ nhàng. Bóng tối dồn về cây mít đứng sừng sững ở trước sân. Hàng tre im lặng. Chòm nhà bà Kinh, bà Nhuận lẫn vào bóng tối. Ngày thường, vào giờ này có ngọn đèn màu đỏ điểm giữa khung cửa đen sẫm. Bây giờ thì tất cả đều là màu tối loang lổ. Người ta đi hết. Hôm kia bà Kinh gánh trong hai đầu thúng hai đứa cháu nội. Quần áo cũ và mền bạc màu chèn chặt hai đứa bé. Xấp bánh tráng đặt lên đùi mỗi đứa. Ruột nghé gạo quàng vào một đầu gánh. Ðầu kia lủng lẳng cái nồi. Bà kĩu kịt gánh cháu đi theo đoàn chạy giặc. Cha lũ nhỏ, thằng Sách đi cày bị trúng mìn. Một khúc ruột lòi ra nơi lỗ bụng bị thủng. Y tá quận băng bó. Không có thuốc tiêm. Nó la hét nhiều lần rồi ngất đi. Máu rỉ qua lần bông băng. Ðợi có chuyến công-voa chở ra nhà thương Quy Nhơn. Nhưng nghe nói mới đến Tuy Phước thì chết. Chôn cất thế nào ở ngoài đó, nằm ở nghĩa địa nào, ở đầu núi nào bà Kinh không hề biết, không hề thấy. Nghe chôn ở Hưng Thạnh. Chỉ biết là từ đó bà hay kể lể rằng thằng Sách thường hiện về trong giấc chiêm bao lặng lẽ nhìn mẹ rồi quay lưng thất thểu bước đi. Cái bụng quấn băng dầy cộm như bụng người lính quấn cái mền. Thằng Sách chết thì đôi bò bán đi. Ðám ruộng nằm ở vùng bản lề do hai bên kiểm soát nên con vợ thằng Sách không dám tiếp tục ra đó cấy hái. Nó lần mò đi Tuy Hòa kiếm công chuyện làm ăn. Ði ở mướn cho hiệu cao lâu. Cả ngày ngồi ở sân sau rửa chén dĩa. Dĩa chén chất từng chồng, rửa hết lớp này thì đã có lớp khác bưng dồn ra. Ngồi trẹo xương sống. Mỡ và bọt xà bông ăn ngón chân và gan bàn chân nứt nẻ. Ðêm nào cũng thức rửa đến mười hai giờ, sau đó lại phải nấu nước pha phèn chua để dầm đôi chân. Cái lưng nhức tưởng chừng như có thể gẫy làm đôi. Mỗi tháng ăn uống xong được lương bốn trăm đồng để gởi về nuôi mẹ chồng, nuôi con. Nhưng rồi nó không cầm cự được lâu. Ở nhà quê dù chân lấm tay bùn nhưng làm và nghỉ có giờ giấc. Cuộc sống rập khuôn theo sức phát triển của cây lúa cây bắp, mà cây cối thì không biết vội vã như máy móc, không làm người ta lúng túng như máy móc. Chậm rãi, trầm lặng, cây cối không kích thích bắt người ta rộn ràng. Hôm con Sách xách va-li về quê thăm, nó mập và trắng ra. Nhà cao lâu thừa thãi đồ ăn dư, ăn tha hồ, những miếng thịt béo ngậy mỡ, những bát canh còn dư cả phân nửa, những đoạn bánh mì người ta mới bóc phần vỏ bên ngoài. Ăn không hết thì đổ vào chậu nước nuôi heo. Con Sách xót xa nhìn những miếng thịt mỡ dày óng ả, những muỗng “xốt” màu vàng, những đùi gà gậm nham nhở, những khúc ruột bánh mì trắng xốp bị lùa rơi tỏng vào thùng nước cơm. Con Sách nhớ tới thằng Tuồng, thằng Triện. Giá có lũ nhỏ ở đây mà sớt cho chúng ăn. Ở nhà, ba bà cháu chỉ cầu có đủ cơm ăn. Thường bữa cơm chỉ có rau muống, rau sam, tương, một đĩa cá liệt kho trắng chởn, lởm chởm xương kỳ nhọn hoắt. Nhiều hôm chúng ngồi chống đũa nhai cơm lạt.
Nhưng nhọc nhằn quá, con Sách cầm cự không được lâu. Sau chừng ba tháng thì nó đã bỏ cuộc. Nghe nhắn về nói nó đã theo một bà chủ tiệm vàng đi Ðà Lạt. Bẵng đi ba bốn tháng không thấy tin tức, bà cháu lây lất với số tiền dành dụm còn lại. Với mấy giạ lúa mót được từ hôm mùa tháng Ba, với số rau cỏ gầy còm mọc ở bờ ruộng, bờ ao. Sự sống xoay quanh cái mâm gỗ đen xỉn bị gặm sứt nhiều mảng. Sự sống thoi thóp đó vẫn không được để yên. Bà cháu đã đùm túm nhau đi tản cư.
Bây giờ đến lượt mình... Mình đi đâu? Ở nhờ nhà ai? Lấy gì mà ăn? Ở đây còn có thể quơ quào bốn phía nhà kiếm lấy củ mì củ môn, trái dưa trái mít. Nhưng mà không được nữa rồi. Bom thả liên miên. Dãy nhà ngói của ông Tổng Viên bị bom lửa cháy rụi, tiêu sạch. May phước cả gia đình đã dọn đi rồi. Lửa cháy lan đốt thêm nửa xóm. Dưới xóm Ðình lớp thì bom, lớp thì súng, lớp bị chết cháy, lớp bị chết đạn. Ở xóm Ngựa, nhà cháy và người chết, trâu bò bị chết thui trong chuồng. Ðạn đại bác lâu lâu được dọt ra vài chục trái bất kể đầu hôm hay giữa khuya. Trúng ai nấy chịu. Ông Hương Ngọng ở hàng Dao bị đạn đại bác sập hầm gẫy chân. Thằng cha Bộ ở xóm Mia ẵm con chạy chưa tới hầm thì đại bác nổ tan xác hai cha con. Quân đội ra lệnh đồng bào tản cư nhưng đi tản cư đâu có dễ. Nhà cửa bề bộn đó, cái bàn, bộ ván, bồ lúa con heo, khiêng sao gánh sao cho hết? Biết mang theo cái gì, bỏ lại cái gì, Mỗi vật nhỏ cũng có giá trị của nó. Mua sắm rải rác suốt một đời người, những vật dụng đó gần gũi cạnh mình đến nỗi chúng như có linh hồn.
Có tiếng chân sột soạt ngoài hiên. Tiếng nói nhỏ :
- Chị Năm! Có chị Năm ở nhà không?
- Ờ! Chị Thủ Hai đó hả?
- Sao? Chị dọn dẹp xong chưa? Nhớ đem theo ít đồ đạc thôi. Bỏ bớt lại. Nặng quá gánh không nổi.
- Chị ngồi lại đây một chút.
Hai người đàn bà ngồi bệt dưới nền dất, cạnh nhau.
- Chị nghĩ thử bây giờ mình đi đâu.
- Thì cứ theo vô quận đã.
- Trong đó nước khó gánh, nhà cửa chật chội. Mà mình lấy gì ăn?
- Kệ nó, tới đâu hay tới đó. Tàu bay thả bom quá, chịu không kham. Thằng Chiến nó chần chừ rồi cũng phải lùa bò đi.
Tiếng xì mũi của bà Xự.
- Tai trời ách nước, ai muốn chi vậy. Thôi chị lo dọn dẹp đi. Thắp đèn lên.
- Sợ đại bác nó ngó thấy.
Bà Thủ Hai không nín cười được :
- Chị nói như điên. Ðại bác ở tuốt trong quận bắn ra. Bắn ào ào cầm chừng mà thôi, chớ đâu có nhắm ngọn đèn của chị mà bắn. Thôi, để tôi chạy về nhà. Nhớ mờ sáng thì đi. Tôi ghé qua kêu chị luôn.
Trong xóm không còn sót mấy người. Lần này rủ nhau đi coi như chuyến chót. Thôi kệ tới đâu hay tới đó.
Bà Xự uể oải đứng dậy thắp đèn. Hai cái bao lát đặt trong hai chiếc thúng để giữa nhà đã chứa đầy những vật bà chọn đem theo. Áo quần. Gạo. Nồi. Bộ lư đèn bằng đồng cỡ nhỏ. Dao rựa, dây dừa, chén bát, võng. Bà cầm đèn đi soi nơi bàn thờ. Nước mắt tuôn ra khi nghĩ rằng nơi bàn thờ này linh hồn chồng bà sẽ vất vưởng cô đơn. Người đàn ông đó đã sống với bà hơn hai mươi năm. Từ một anh nông dân thanh niên khỏe mạnh, người ấy đã lớn, đã già bên cạnh bà. Tính hiền lành mà hay đổ quạu. Hà tiện hà tặn. Qua mùa cày bừa thì làm thêm nghề thợ mộc, thợ đóng cối xay. Không ai thuê mướn thì họ đan lờ, thả câu cắm. Ðang làm ăn ngon lành thì ngã ra chết. Thật vô lý, khoẻ như trâu, bắp thịt nổi cuồn cuộn như vậy mà cảm thương hàn mới bốn ngày đã nhập lý, lưỡi đen, măn giường măn chiếu rồi chết. Còn ai lo hương khói? Từ chiều mai bàn thờ này sẽ lạnh tanh. Bà rút một cây hương châm vào ngọn đèn rồi cắm vào bát hương.
Bức tranh thờ viết chữ Thọ có vẽ hình bông hoa lồng trong nét bút. Hai hàng câu đối chạy hai bên. Bức tranh đã phủ nhiều bụi. Bà cầm đèn đi xuống nhà dưới. Cây cột bằng tre già láng bóng. Bao nhiêu bàn tay mồ hôi đã rờ lên nó. Có nhiều vết dao băm lên thân tre. Ðó là vết dao của thằng Xang chơi nghịch băm lên khi nó lên sáu tuổi. Bà chỉ sinh được mình nó. Khi cha nó chết, nó thay cha cầm cày. Tánh tình ít nói. Bà bảo nó :
- Mày có thương con Bằng, con bà Câu Qua thì nói. Tao nhờ mai mối đi hỏi cho.
Nó lùng bùng :
- Ai thương ai nhớ gì mà đi hỏi.
- Chớ mày thương ai?
- Không thương ai hết.
- Bộ mày muốn đi tu hả? Con trai lớn thì phải kiếm vợ. Nhà không ai, mày cưới vợ để đỡ đần chân tay.
- Mẹ muốn thì mẹ đi cưới lấy.
Bà la lên :
- Thằng này nói dại. Tao cưới vợ cho tao làm gì?
Tuy la lối nhưng bà cảm thấy an tâm. Mười tám tuổi mà không biết mê gái, không biết soi gương vuốt tóc thì nó sẽ là đứa con có hiếu. Mười đứa con bất hiếu thì hết chín là đồ mê gái. Có mê gái mới ***** bỏ cha. Bà yên tâm gởi tuổi già vào một thằng con chỉ biết cặm cụi sau đuôi bò, chỉ biết tính toán buổi cày công cấy, chỉ biết vác cuốc dọn bờ hay cầm liềm đi cắt cỏ.
Tiếng thằng Xang chầm chậm :
- Sắp sửa đi quân dịch mà còn nói chuyện cưới vợ.
- Thì mày cưới vợ rồi đi. Ðể vợ mày ở nhà với tao.
Xang xì một tiếng :
- Có đứa con gái nào chịu dại vậy.
Ðến tuổi, thằng Xang đi quân dịch. Ðôi bò bán rẻ cho ông Xã Xu. Thôi đợi ngày mãn dịch nó về thì sắm lại đôi khác. Bây giờ không có nó ở nhà thì ai chăn? Bà đi quơ cỏ mướn, cấy thuê kiếm ăn qua quýt đợi ngày con về. Bốn tháng, sáu tháng. Mỗi tháng trông đợi dài bằng năm. Cây xoan trước cổng nở hoa vào lúc nó ra đi bây giờ lại nở hoa. Phải một kỳ nở hoa nữa thì nó về. Con tu hú báo hiệu mùa múi giẻ chín. Phải một mùa tu hú kêu nữa thì nó về. Cây ổi xá lị nó xin giống ỏ đồng Tròn về trồng năm kia, năm nay đã ra được hai trái. Sang năm nó về thì ổi sẽ chín đầy cành. Tha hồ nó mừng. Ðể đi hỏi con Bằng cho nó. Muốn hay không muốn thây kệ. Cha mẹ đặt đâu con ngồi đó. Giao cho vợ chồng nó ở căn nhà ngang. Bắt vợ nó nuôi thêm vài con heo. Bằm rau và chuối cho heo ăn. Rong ở dưới bàu ông Chỉ xanh dờn.
Giữa lúc bà tính nhẩm ngày về của con, vừa dự toán công việc làm ăn thì có tin thằng Xang bị phục kích chết ở Phù Cát. Chết! Chết! Cái chết đợi con người ở mút đường đi. Có người đi đường dài, người đi đường ngắn. Thời bây giờ lũ nhỏ đi đường ngắn. Ðám ma rốt cuộc chỉ có người già khóc lóc đi đưa. Tre khóc măng. Ðến chừng tre ngã thì hết nghe tiếng khóc. Con gái làng đến tuổi không còn con trai đi cưới. Chúng tản mát chạy về thành phố kiếm công ăn việc làm và kiếm chồng.
Những thế hệ nối tiếp nhau nằm an nghỉ trên đầu núi. Tội nghiệp, thằng Xang thằng Sách thiếu mặt. Thằng Sách nằm ở doi núi Hưng Thạnh chẳng biết mặt nhìn ra ghềnh ráng hay nhìn về An Khê. Thằng Xang của bà thì không khéo mồ mả đã san bằng mặt đất bởi nước lũ mưa ngàn. Những đêm sáng trăng chắc có con cọp ngồi rình mồi bên cạnh hòn đá giằn đầu mộ.
 
T

thanhdatkien

Ba đứa đó hồi nhỏ chăn bò một gò, tắm bò một bến. Ngồi kết từng cái lá mít chẳm làm mão ông tướng, ông vua rồi tét lá chuối làm râu. Tụi nó mang râu đội mão cầm giáo hát bội, nhảy múa hò hét suốt ngày dưới chòm táo nhơn cạnh nhà ông Hương Trưởng. Tụi nó đánh đáo, đánh mạng, đánh lú dưới bóng cây gạo. Tháng Bảy tháng Tám bông gạo nở đỏ mùi hăng thúi cả vùng. Ba đứa lớn lên, đứng cạnh nhau trên một sân gặt. Những cánh tay giơ cao bó lúa to, đập thình thịch xuống chồ tre, hột lúa tung rào rào, rơi lộp bộp trên nón. Ba đứa thường gặp mặt nhau trên một đám đất, cuốc gốc mía phầm phập, cuốc cỏ bắp sào sạo. Ba đứa thương nhau như ba anh em, kể từ ngày chung nhau bài hát “Tôi có nuôi một con chó. Trông nó to như con bò. Mai nó kêu quấu quấu quấu. Mốt nó kêu quầu quầu quầu”, hát trật giọng sai nhịp, cho đến khi lớn, riêng tư mỗi đứa nghĩ về một người con gái. Bây giờ thì ba đứa đó đều ngã xuống hết, mỗi đứa một cách, mỗi đứa một nơi, nhẹ nhàng, gọn gàng như ba thân chuối bị phạt ngang bởi lưỡi rựa bén. Những đứa con trai! Trong thôn không còn những đứa con trai. Gồng gánh đùm túm chỉ có đàn bà và và con nít.
Tiếng một con ễnh ương gào to lên làm bà Xụ giật mình. Bà bưng đèn đi thẫn thờ từ nhà bếp lên nhà trên. Mùi khói nhang nhắc nhở những ngày ấm cúng. Bây giờ thì lạnh lẽo. Ngày mai còn lạnh lẽo hơn nữa. Mỏi mệt ở nơi sống lưng. Mỏi mệt ở hai dầu gối. Bao nhiêu công lao, bao nhiêu nhọc nhằn mới làm nên cái nhà này. Từng gánh đất ruộng gánh đổ chồng chất hàng mấy tháng trời mới làm được cái nền nhà này. Vợ chồng ra công gánh, chiều mát và đêm trăng. Có tiếng con chim sơn ca hát rung rinh ở đỉnh đầu. Có ngọn gió nồm thổi ngã ngọn cỏ. Rồi sau đó chan chát tiếng chàng tiếng đục, cắt cưa bào khoét, cây cột cây kèo, cây xà cây trình. Rồi rui rồi mè, rồi mầm tri rồi rơm nhào với đất bùn, rồi từng tấm tranh chụp lên, rồi sắp nóc. Chồng bà hiện diện ở khắp nơi trên mái, ở dưới nền, mồ hôi chảy thành dòng ở giữa ngực. Bó lạt tre cặp ở lưng quần, chân giẫm nhèn nhẹt vào đất rơm, tay nổi gân siết từng nuột dây, nuột nứa. Bà thì quần xắn đến tận đùi hết gánh đất đến trộn rơm, hết nấu nước pha trà đến quằn vai vác tre khiêng gỗ. Ngày êm ả tiếp theo ngày ngọc nhằn, nằm trong nhà nghe mưa rơi rào rào trên mái, nghe gió rít từng luồng vật vã ở bờ tre.
Nghĩ đến đây, bà oà khóc thành tiếng.
Con chim bìm bịp cất giọng trở canh. Tiếng chim vang từ bụi rậm ở bờ ao, lanh lảnh rền xa trong bầu không khí vắng yên mát lạnh. Bà Thủ Hai luồn tay đẩy cánh cổng tre bước vào sân, vào nhà. Sự yên lặng rờn rợn. Bà đi lại gần lay bà Xự.
- Dậy! Chị. Mờ sáng rồi.
Mơ hay tỉnh đây! Mình hiện giờ ở đâu? Ở trong quận hay còn ở nhà? Hay đã chết rồi? Ông Xự ơi!
- Dậy gánh đồ đi chị.
Gánh đồ đi. Thế nghĩa là nỗi khổ cực đang tiếp tục. Nó bị ngắt quãng bời một giấc ngủ chập chờn, đầy mộng mị, bây giờ nó lại tiếp tục.
- Mẹ con con Bao và ông Trùm Ðẹt đi cùng một chân với mình. Họ ngồi chờ ở ngoài đường.
- Mời họ vô nhà.
- Thôi, ăn uống gì mà vô. Ði rửa mặt đi. Chà, gồng gánh gì mà nặng dữ. Cửa ngõ nhà sau đã gài đóng kỹ chưa?
- Dạ, gài tấn kỹ rồi chị.
Gáo nước khua lổn cổn vào thành chum. Tiếng nước sóng sánh quen thuộc, lạch tạch rơi xuống đất. Bàn tay vốc nước lã lên mặt. Mỏi mê ở cổ. Cay nơi con mắt.
Bà Thủ Hai quảy dùm gánh ra sân.
- Cái nón đâu? Coi còn thiếu món gì không? Ðóng cửa gài then lại cho chắc chắn.
Tiếng cánh cửa gỗ đóng “két”, nặng và dài. Chùm lục lạc cột ở khuy cửa khua rủng rẻng. Toàn là những tiếng quen thuộc, những tiếng quen nghe từ hai mươi năm, hai mươi năm nay. Những bụi ớt. Giàn mồng tơi. Ðụn rơm. Cây mít còn ôm ấp những mảnh bóng tối. Cây ổi xá lị của thằng Xang. Bà quay mặt đi không dám nhìn nữa. Cái gánh đè lên vai. Thôi tụi bay ở lại. Má đi chắc không về. Tụi bay sẽ héo, sẽ khô không còn ai tưới nước cho tụi bay nữa. Tha hồ những con chim sẻ, những con chim quành quạch đục rỉa tụi bay. Má đi chắc không về nữa.
 
T

thaibinh96dn

Cho tui xí vô một tí píc này ko có truyên cười ngắn à, toàn truyện dài thế...............................................
...............................
 
N

nhoktsukune

@Thaibinh:Cái tên này hắn phá ấy chứ, truyện tớ toàn truyện cười ngắn mà, đúng là tên phá pic, ta làm mod, xóa hết X-(






Đường nào cũng chết

BạnGái: Anh Thấy em có mập không

BạnTrai: Không

BạnGái: Anh nói dối em ghét anh

BạnTrai: có

BạnGái: Sao anh dám chê tui tui ghét anh






Ai là kẻ ngốc???

A hỏi B:

A: Theo cậu thì người như thế nào bị gọi là kẻ ngốc?

B: Là người cố gắng diễn đạt điều mình muốn nói nhưng người khác không hiểu. Cậu có hiểu không?

A: KHÔNG!!!
Nhắn tin
Thu, 06/21/2012 - 17:28 — Sao Xanh
Đen: Ê mày, mai nhớ đem trả tao cuốn truyện

Nâu: Ờ. Mà tao hay quên. Mày nhắn tin nhắc tao đi!

Đen: Cũng được. Khoảng mấy giờ?

Nâu: 2 giờ chiều!

Đen: Ok. Vậy 1 giờ chiều mai mày nhắn tin nhắc tao nhắn mày nha :D

Nâu: (bức tai bức tóc)

Lý do đi ăn xin
Wed, 06/13/2012 - 13:23 — dichvudoanhnghiep
Một người đi đường hỏi ông ăn xin: "Sao ông lại đi ăn xin?".

- Để tôi lấy tiền uống rượu.

- Vậy sao ông lại uống rượu?

- Để tôi có đủ dũng khí đi ăn xin.

- !!!!!





Tốc độ phát triển các nước!

Trong một cuộc thi về tốc độ phát triển các nước trên thế giới , Có 3 nước tham gia là Mỹ , Nhật và Việt Nam.

Nước Mỹ lên tiếng trước...

- "Nước tôi là số 1, Nếu chúng tôi đào xuống đất 10m thì phát hiện ra dây điện ngầm...trong khi các anh còn chưa có dây điện trần.Nguồn điện bắt đầu từ đó."

- Nước Nhật tức giận..."Như thế mà cho là phát triển hả? Nếu như chúng tôi đào xuống 50m thì đó là nơi chúng tôi chôn dây cáp quang...Đó là lúc internet xuất hiện đầu tiên."

Đến lượt Việt Nam: Loay hoay mãi chẳng biết làm sao? Nhưng vì cuộc thi nên cũng phải đào... Đào mãi , đào mãi chẵng thấy dây gì..Suy nghĩ một hồi rồi trịnh trọng tuyên bố:

- "Các nước mấy chú còn lạc hậu quá.! Chúng tôi đào hoài mà không thấy gì chứng tỏ lúc bấy giờ nước tôi đã bắt đầu dùng wireless (không dây)..."



Hiện tượng

Trong giờ học vật lý cô giáo hỏi học sinh :

- cô: các em cho cô biết hiện tuợng gì xảy ra khi cô ném cuc đá xuông hồ? (ý nói hiện tượng sóng)

- Tèo nhanh nhảu: thưa cô cục đá sẽ...lặn ạ!

- cô: ><







Bố ai giỏi hơn?

Ba cậu bé nói chuyện với nhau. Cậu bé thứ nhất nói: "Bố tớ chạy nhanh nhất. Ông bắn một mũi tên và chạy về đích trước nó".

Cậu thứ hai: - Bố tớ là thợ săn, ông bắn nhầm một phát súng vào bạn săn, sau đó còn kịp chạy đến kéo ông kia tránh viên đạn.

Thay đổi lịch sử
Thu, 05/10/2012 - 21:36 — phutiensinh
Trong giờ Sử, cô thấy Bư đang nói chuyện.

- Bư, em hãy cho cô biết: Ai là người làm thay đổi bộ mặt lịch sử Việt Nam ở giai đoạn Trịnh – Nguyễn suy vong.

- Thưa… nhà viết sử







Ai tìm ra châu Mỹ

Trong giờ địa lý, thầy giáo gọi Hà:

- Em hãy chỉ đâu là châu Mỹ?

- Thưa thầy, đây ạ! – Hà chỉ trên bản đò.

- Tốt lắm! Nào, thế bây giờ trò Bi hãy nói cho thầy biết ai đã có công tìm ra châu Mỹ?

- Thưa thầy, bạn Hà.




Ai tài hơn?

Con của hai luật sư khoe với nhau:

- Mày xem bố tao có tài không? Ông X tham ô 9 tỉ đồng, nhờ bố tao, nói có một giờ mà ông chỉ bị có 2 năm “tù treo”

- Nhằm nhò gì, lão Y buôn lậu tới 2 kg heroin, nhờ bố tao nói có một câu mà lão khỏi phải tù ngày nào.

- Bố mày nói câu gì mà tài thế?

- Câu ngắn thôi: “Đề nghị tử hình”.
 
L

letuanhiep

cười

Suy luận
Trong lớp học triết lý, giáo sư đang giảng bài:
- Vì trông thấy một con suối nên ta biết rằng có một đại dương.Tommy, en hãy lấy ví dụ tương tự được không?
- Được ạ. Vì trông thấy cái đũng quần bị thủng của John nên em biết bạn ấy mặc một chiếc quần đùi xanh sọc trắng.:):):):)
 
N

nhoktsukune

=))=))

Biện pháp phong toả cảng

Trong lớp học hải quân, thiếu uý ra bài tập cho tân binh John phải phong toả bến cảng của thành phố. 10 phút sau, John trở về báo cáo nhiệm vụ đã hoàn thành.

- Khá lắm! Hãy trình bày biện pháp mà cậu đã tiến hành.

- Thưa thiếu uý, rất đơn giản: Tôi đặt ở giữa bến cảng một quả thuỷ lôi rỗng với một điếu xì gà đang cháy ở bên trong.=))







Chắc chắn sai
Một người bị quấn băng từ đầu đến chân, nằm trong bệnh viện, bên cạnh là đủ thứ máy theo dõi. Tuy còn rất yếu, nhưng anh ta vẫn cố gắng viết một lá thư như sau: "Kính gửi nhà xuất bản XYZ, trong quyển sách Tự học nhảy dù do nhà xuất bản ấn hành, trang thứ 13 dòng thứ 3 từ trên xuống, chắc chắn có chỗ in sai".
 
N

nhoktsukune

Sắp tới lớp của 7 có tổ chức buổi diễn văn nghệ...kể lại với Hí...
7...sắp tới lớp tôi có buổi diễn văn nghệ...bà tới tham gia cho vui nhé
Hí...vậy hã...vui ghê....đến đó tui sẽ hát bài trống vắng....
7 <lo ngại > :....tôi chỉ sợ...
hí...ông sợ gì
7...tôi chỉ sợ..bà hát bài đó..đến mái nó còn vắng chứ đừng nói trống
************************************
Tin Nóng
25h sáng nay ngày 30/2,tại công viên Ngàn Sao đã xảy ra một vụ cướp nghiêm trọng,nạn nhân là một bé gái 3 tuổi rưỡi đang dạo chơi trong công viên cùng chồng sắp cưới .nạn nhân đã bị một người đi xe đạp phân khối lớn giựt mất một cây kẹo mút và mấy đồng xu lẻ,tổng giá trị lên đến vài ngàn đồng.theo điều tra mới nhất từ công an quận Tân Bình thì thủ phạm là một học sinh lớp lá trường mầm non Hoa Hồng
************************************
Tòa hỏi người đàn ông:
- Vì sao anh đánh vợ?
- Vợ tôi nó thề sẽ có \"khuyến mãi\"!
- Cô ấy thề thế nào?
- Vợ em bảo \"có giỏi thì đánh đi, tôi sẽ bỏ nhà đi cho anh coi\"!

*

- Có đúng là thiên thần có cánh và có thể bay lượn được không hả mẹ?
- Đúng, con ạ.
- Chiều qua, con thấy bố gọi cô Ôsin nhà mình là thiên thần, nhưng cô ấy có biết bay đâu?
- Vậy thì mẹ hứa với con sáng mai cô ta sẽ biết bay!

*

Cặp vợ chồng 60 tuổi đang tổ chức kỷ niệm đám cưới bạc của họ, bỗng một bà tiên xuất hiện và ban cho mỗi người một điều ước. Người vợ muốn đi du lịch vòng quanh thế giới, thế là lập tức đã có trong tay hai vé. Ông chồng liếc nhanh bà vợ rồi bẽn lẽn nói:

- Tôi muốn bà ấy trẻ hơn tôi 30 tuổi.

- Bum! - Bà tiên vung đũa thần, biến ông chồng thành một cụ già 90 tuổi, rồi biến mất.

=))

Trường mầm non Hoa Hồng=))
 
N

nhoktsukune

Cập nhật tin phiếm=)):

Bạn đã bao giờ thử tưởng tượng mọi thứ sẽ thế nào nếu Việt Nam trở thành siêu cường số 1 thế giới? Các bạn hãy comment những tưởng tượng siêu tưởng ở dưới nhé! Có ai đánh thuế ước mơ đâu nhỉ


Lúc đấy các nước sẽ đua nhau học tiếng Việt. Tiếng Việt sẽ trở thành mốt thời thượng. Ở bên cái nước Mĩ nhà quê kia, anh nào bắn tiếng Việt như gió là các em mê lắm. Nói được tiếng Việt mới là có học, mới dễ xin được việc. Các bạn trẻ bên đấy cũng hay chêm những câu tiếng Việt vào ví dụ như đoạn hội thoại sau:


- Chào David, how are you?
- I’m fine. And you?
- Fine. Long time no see. What are you doing?
- I’m studying at Đại học Vinh. My ngành is kinh tế.
- Wow, it is in the top 50 of Những trường đại học Việt Nam, isn’t it?
- Chuẩn. But it’s nothing in comparison to Peter Cooper. He got a 100% học bổng of Đại học Ngoại thương.
- Really? Vãi cả l** ! I can’t believe he used to be my dumb deskmate in 5th grade.
- Hai, he’s such a lucky guy. Girls in Hà Nội are so quyến rũ and dịu dàng.
- At least, you have Vietnamese girls around. At my university MIT, there are no girls nóng bỏng but cá sấu or fat chicks.
- Hey! Peter’s just uploaded photos on Yume(similar to Facebook). He had a photo taken with Vũ Hà last night.
- OMG!!!


Như các bạn đã thấy, sự trong sáng của tiếng Mĩ bị đe dọa nghiêm trọng, đặc biệt là khi ngày càng có nhiều bạn trẻ Mĩ đi du học Việt Nam. Báo chí Mĩ thì lo lắng về tình trạng tiếng Mĩ bị méo mó. Các ca khúc Mĩ bây giờ có trào lưu cứ phải chêm một hai câu tiếng Việt vào bài hát đại loại như: Anh yêu em, Anh nhớ em nhiều lắm, Hãy lắc cái mông đi em, Cô ấy thật nóng bỏng, Hãy giơ tay lên nào các bạn v.v…


Người Việt lúc này đi du lịch rất sướng. Sang Mĩ tiêu tiền đồng thoải mái. Một ngàn là mua được cái bánh hamburger to uỳnh. Thả xu 200 đồng vào máy là mua được chai Pepsi. Mười ngàn đồng là mua được cái túi LV. Một triệu là mua được vPhone. Những tờ tiền Bác Hồ tràn ngập các nước nên trên thế giới không ai là không yêu Bác Hồ. Chính phủ Việt Nam cứ thỉnh thoảng thiếu tiền thì lại in thêm, chả sợ lạm phát


Thái Lan lúc này học tập Việt Nam bỏ đa đảng cho nó ổn định chính trị, chỉ có duy nhất một Đảng người Thái yêu người Thái, do ông Bủn-xỉn làm tổng bí thư. Ông này hồi trước học tiến sĩ ở đại học kinh tế quốc dân Việt Nam.


Các rạp Mĩ bây giờ phải tranh nhau mới mua được phim của Vinawood (kinh đô điện ảnh Việt Nam đặt tại Bắc Giang). Phim nào có ngôi sao phim hành động Ngô Thanh Vân là ăn chắc hết sạch vé tuần đầu tiên. Bên cạnh đó là quả bom sex Ely Trần. Siêu phẩm 3D do cô thủ vai chính sắp tới đang là chủ đề bàn tán của các bạn trẻ Mĩ, Hàn Quốc, và khắp nơi trên thế giới. Paris Hilton thì lu loa lên là mình được đóng phim cùng Ely Trần nhưng cũng chả ai quan tâm, trong phim cô cũng chỉ được xuất hiện có 2 giây trong vai xác chết.


V-League là giải bóng đá hấp dẫn nhất hành tinh lúc này, hội tụ đầy đủ các siêu sao Việt Nam, Brazil, Hà Lan, Tây Ban Nha, Argentine. Câu lạc bộ Hà Nội T&T năm nay gần như chắc chắn vô địch V-League để kỉ niệm 1000 năm Thăng Long, nhờ có sự tỏa sáng của bộ ba hủy diệt Xavi-Công Vinh-Messi. SHB Đà Nẵng dù đã phá kỉ lục thị trường chuyển nhượng khi mua Quả bóng vàng VN Thành Lương, cùng với Cristiano Ronaldo nhưng cũng không nên cơm cháo gì, được cái là họ đã vào đến bán kết cúp C1 châu Á, giải bóng đá hấp dẫn thứ nhì hành tinh sau V-League, cùng với HN T&T và Lam Sơn Thanh Hóa, câu lạc bộ còn lại là Gamba Osaka của Nhật.


Nghe nói năm sau đa số khán giả ở Anh sẽ không được xem V-League vì kênh K- đã độc quyền phát sóng V-League ở Anh, ai muốn xem phải mua gói “Thượng hạng” với giá thuê bao lên đến ba mươi ngàn đồng một tháng…




Và những update vụn vặt khác...


1. Bản tin truyền thông:


- Tạp chí Bắp Cải đứng đầu alexa, chiếm 99% traffic toàn thế giới!


- Zing Me trở thành mạng xã hội lớn nhất thế giới bỏ xa các đối thủ Facebook, Twitter..


- Mương 14 sẽ là kênh thông tin hàng đầu châu Á, các trang tin tức như CNN, BBC đều phải có dòng chữ "muong14" dưới mỗi bài viết.


2. Bản tin kinh tế:


- Thuốc lá Thăng Long và Vinataba tiếp tục chiếm vị trí hàng đầu thế giới. Cả thế giới tin dùng bia Sài Gòn. Bạn có thể thấy cà phê Trung Nguyên ở mọi quốc gia. Hãng Vinaxuki đã mua lại 2 tập đoàn GM và Huyndai, FPT thâu tóm 60% cổ phần Microsoft.


- Ông Nguyễn Tử Quảng tổng giám đốc Bkis có buổi nói chuyện thân mật với các sinh viên xuất sắc của Harvard...trong buổi nói chuyện của mình ông đã đưa dự định mua lại Microsoft và Apple của Mỹ.


- Việt Nam trúng thầu 90% các dự án trọng điểm của Trung Quốc, trong đó tới hơn 80% các dự án chậm tiến độ từ 5 tới 10 năm. Bên cạnh đó Việt Nam thuê rừng đầu nguồn của Trung Quốc để khai thác khoáng sản, lâm sản.


- Sân bay TSN sẽ thay thế sân bay Heathrow của London để trở thành sân bay bận rộn nhất thế giới, cùng với đà phát triển của Vietnam Airlines trở
thành hãng hàng không 5* đánh bật cả các đối thủ nặng ký vd như British Airways hoặc Qatar Airways
 
N

nhoktsukune

Vn bá đạo bản tin =))=))=))


- Dự đoán năm tới xe hơi của Vn sẽ thống trị giao thông toàn cầu,chúng ta tự hào vì những thương hiệu xe hơi huyền thoại như Sông Hồng,Vinaxuki,TienHai group....bên cạnh đó xe máy Vn cũng không hề thất thế khi các thương hiệu như HoaLim,Xetho.. chiếm lĩnh hoàn toàn thị trường xe 2 bánh ở các nước đang phát triển như Mỹ,Anh,Pháp,Ý...


- Tổ chức Lương Thực Thế Giới chính thức công nhận "Bánh mì Sài Gòn" là món ăn phổ biến nhất thế giới. Đây là một vinh dự to lớn đối với ngành thực phẩm của Việt Nam.


- Cty Hủ tiếu gõ SG đã chính thức lên sàn chúng khoán , sau khi cửa hàng thứ 2000 đc khai trương tại chân tháp Eiffel của Paris


- Ông Trần Bồ Câu - chủ tịch tập đoàn pin Con Ó mới đây đã đc công nhận là tỷ phú thế giới. Như vậy đây là tỷ phú thế giới thứ 1000 mang quốc tịch Việt Nam


3. Bản tin xã hội & giáo dục:


- Hà Nội vừa được công nhận là thành phố sạch nhất thế giới, vượt lên Singapore và Paris. Việt Nam tiếp tục là điểm thu hút nhân tài hàng đầu Châu Á với số sinh viên nước ngoài đang theo học các trường ĐH ở VN hiện khoảng 10 triệu người.


- Đại học Quốc tế Hồng Bàng sẽ là niềm ước ao của hàng triệu bạn trẻ trên toàn thế giới.


- Đàn ông VN vì không thể đeo đuổi được các cô gái danh giá, đã phải qua cưới các cô gái nghèo khổ ở các nước như Nhật, Hàn, Mỹ...


4. Bản tin quốc phòng:


- Tập đoàn công nghiệp quốc phòng VN công bố vừa xuất khẩu 20 tàu ngầm lớp Yết Kiêu cho Thái Lan và Indo.


- Vậy là Người phát ngôn Bộ ngoại giao Việt Nam đã đồng ý cho phép Hoa kì được tự do nghiên cứu hạt nhân. Đây là một bước tiến mới trong quan hệ Việt Nam - Hoa Kì.


- Bộ quốc phòng công bố những tài liệu cho thấy đảo Hải Nam là của Việt Nam. Hoàng Sa tiếp tục được đầu tư để trở thành quân cảng lớn nhất Châu Á. Hôm qua, phát ngôn viên Bộ Ngoại Giao TQ yêu cầu VN tôn trọng chủ quyền hải đảo và luật biển quốc tế. Được biết tuần trước, Trung Quốc lên tiếng vì việc tàu đánh cá của ngư dân Việt Nam đâm chìm tàu chiến TQ.


Cùng ngày, Triều tiên hé lộ việc TQ đặt mua 6 tàu ngầm kilo.Tình hình biển đông rất căng thẳng, Bộ trưởng Ngoại giao TQ Tiêu Tử Cung
nhấn mạnh thông điệp cho cộng đồng quốc tế rằng sẽ "không chấp nhận bất kỳ giải pháp nào có sử dụng vũ lực hoặc đe dọa sử dụng vũ lực, đồng thời có đủ khả năng để đối phó". Đây là động thái căng thẳng sau khi VN công bố các chứng cớ lịch sử về đường Lưỡi liềm bao vây biễn Đông.


- Bộ trưởng bộ ngoại giao VN vừa tới Trung Đông để bàn về việc ổn định hòa bình ở khu vực này và cho biết sẽ dần rút quân VN về trong vòng 2 tuần tới.


- Cảnh sát VN đã giải cứu hơn 10000 phụ nữ Trung Quốc trong một đường dây buôn bán phụ nữ lớn nhất từ trước tới nay và đang hỗ trợ hồi hương cho số phụ nữ này. Tuy nhiên quá trình hồi hương gặp rất nhiều khó khăn do các cô gái TQ đều muốn lấy chồng là người VN.


5. Tin thế giới :


- Tổng thống Hoa Kì Rabak Omaba tuyên bố học tập VN, đưa nước Mỹ theo mô hình Tư bản định hướng XHCN


- Nguyên Thủ tướng Hà Lan bày tỏ mong muốn thăm VN để học hỏi kinh nghiệm đắp đê ngăn lụt.


- Hoàng tử Nhật Bản trong chuyến công du sang VN đã có buổi trò chuyện thân mật với cư dân phố cổ Hội An để học hỏi cách bảo tồn di sản lịch sử và hòa quyện hài hòa cuộc sống đô thị với các giá trị cổ xưa.


Osama Binladen - trùm khủng bố bị truy nã số 1 thế giới đã bị bắt tại Hải Phòng khi tên này có ý định trà trộn vào sân Lạch Tray xem trận đấu phân định ngôi vị quán quân V-League giữa Hải Phòng United và Quảng Ninh F.C


6. Bản tin văn hóa - nghệ thuật


- Đái bậy ngoài đường trở thành mốt mới của giới trẻ toàn thế giới. Graffiti trở nên lỗi thời, giới nghệ sĩ chuyển sang chơi trò vẽ chữ lên tường phố bằng nước tiểu, còn gọi là "peeffiti".Ngoài ra *** bậy còn là một môn ưu chuộng của giới thể thao toàn cầu. Olympic Games có thêm các môn: Đái xa, Đái cao, Đái ba bước...


- Áo dài chính thức trở thành đồng phục bắt buộc đối với tất cả nữ sinh trung học Mỹ


- Bộ VHTT Việt Nam vừa ra thông báo quyết định. nhạc của nhóm Đại Âm Binh được chọn làm nhạc chuẩn trong các đám ma. chính thức thay thế cho các loại nhạc cụ khác (kèn , trống, nhị....). yêu cầu các trung tâm tổ chức tang lễ trên thế giới nghiêm túc chấp hành. mọi hành động chống đối sẽ dc xử lý theo pháp luật Việt Nam


- Phim Đại chiến Bạch Đằng được công bố, sẽ chiếu rộng rãi tại các rạp trên toàn Thế giới từ tháng 8. Được đầu tư 300Tỉ VNĐ và ước tính sẽ thu về
gấp 5 lần. Bộ phim lịch sử hoành tráng này được tích hợp những kĩ xảo hiện đại nhất như: 3D, nhiệt độ thực, âm thanh vòm..., khiến người xem trong rạp như được trở về quá khứ.


7. Bản tin thể thao:


- Sau loạt vòng luân lưu tối qua ở tứ kết , 2 cái tên quen thuộc đã lọt vào vòng chung kết WC đó là Lào và Việt nam


- Chiều nay, Christiano Ronaldo đã ra sân tập cùng các đồng đội ở Sông Lam Nghệ An. Được biết Christiano Ronaldo là cầu thủ xuất sắc nhất của ĐTQG Bồ Đào Nha được ông Mai Đức Chung, hiện đang là HLV Trưởng ĐTQG Bồ Đào Nha, giới thiệu sang đá cho Sông Lam Nghệ An để cọ xát. Sông Lam Nghệ An cũng là cái nôi của Lê Công Vinh, cầu thủ đắt giá nhất thế giới.


- Cầu thủ Messi đã chính thức được huấn luận viên Lê Huỳnh Đức cho đá dự bị vì không đủ thể lực và kinh nghiệm khi đá trong đội hình SHB Đà nẵng


- Từ năm sau Hà Nội sẽ chính thức đăng cai Olympic mùa hè, môn nổi bật là bơi thi giữa phố cổ...


8. Bản tin địa lý & giải trí:


- Các thủ đô và thành phố lớn là phải có khói bụi mịt mù, đào đường lấp cống thường xuyên và ngập lụt mỗi khi trời mua để người dân thỏa sức bơi lội. Và giống như Hà Nội, Washington cũng sẽ cấm online game.


- Diện tích HN lại được mở rộng lần nữa. Bạn rất có thể gặp một cô gái H'mong mang hộ khẩu Hà Nội 9.


- Dép Lào, áo 3 lỗ và nón cối trở thành xu hướng mới của giới trẻ, sẽ tràn ngâp các sàn catwalk ở Paris và Milan.


- Vàng Anh đoạt giải Oscar cho thể loại film ngắn. Việt Dart giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất. Hoàng Thùy Linh giải thành tựu trọn đời.


- Bảo Thy lần đầu tiên đoạt giải Grammy với album Công chúa mặt ngựa.


- Trong buổi quảng bá album mới của mình, Lady Gaga đã phát biểu rằng :"Tôi là thím Hà của nước Mĩ".


- Thým Hà chính thức trở thành thần tượng mới thay thế các idol group ở HQ. Thím Vũ Hà khi vừa đáp máy bay xuống sân bay quốc tế Incheon ở Seoul Hàn Quốc thì lập tức hơn 2 triệu fan cuồng nhiệt đứng chờ sẵn từ 2 tuần trước nhào tới bu lấy anh, giấm đạp lên nhau làm hàng trăm người chết và hàng ngàn người bị thương. Ngoài ra, sau khi anh rời khỏi sân bay trong vòng vây của hơn 1000 nhân viên bảo vệ, có rất nhiều fan ôm nhau khóc cho tới khi đột quỵ mà chết. Các bạn trẻ Hàn Quốc, Trung Quốc khắc lên trán câu nói bất hủ "Nếu thế giới phản bội thým Hà, chúng tôi sẽ phản bội thế giới".
 
N

nhoktsukune

9. Bản tin đầu tư, tài chính & kinh doanh:


- Chính phủ Hồ Cẩm Đào mâu thuẫn với Quốc hội Trung Quốc sâu sắc do tranh cãi về việc xây dựng đường sắt cao tốc nối Bắc Kinh - Thượng Hải - Quảng Châu nhờ vào vốn vay ODA từ Việt Nam. Dự trù tổng số vốn vay sẽ vào khoảng 5.600 tỉ VNĐ, chiếm 80% GDP Trung Quốc.


- Nội bộ TQ chia rẽ và tranh cãi gay gắt về việc cho VN đầu tư khai thác độc quyền Boxit tại Quảng Tây.


- Cuộc cạnh tranh kéo dài cả thế kỉ giữa Coca Cola và Pepsi đã chấm dứt khi cả hai lần lượt bị mua đứt bởi Công ty Tân Hiệp Phát. Hàng loạt nhà hàng KFC bị thay thế bởi các cửa hàng Phở 24.


- Nike, Adidas tuyên bố phá sản vì ko cạnh tranh nổi và đã bị mua lại bởi Thượng Đình - thương hiệu giày VN này cho tới nay đã bán được 900tr đôi một năm.


9. Tin khoa học:


- Các nhà khoa học của trường Đại học Bách khoa của cả HN và TpHCM đã cùng bắt tay và phát minh thành công phương pháp sửa chữa hoàn toàn vết đen trên Mặt trời, và một cách tình cờ trong giai đoạn thử nghiệm đã đồng thời tìm ra cách vá hoàn chỉnh tầng ozone của TĐ.


- Nhóm nghiên cứu Y học cổ truyền của VN vừa tìm ra liều thuốc Bắc có thể chữa các bệnh ung thư... và đặc biệt là virus HIV/AIDS


- Các nhà khảo cổ Việt Nam công bố đã tìm thấy mẩu hoá thạch hạt dưa hấu tại Đảo Hải Nam. Đây có thể là bằng chứng cho thấy truyền thuyết Mai An Tiêm là có thật và người đầu tiên đặt chân lên đây là một người Việt Nam.Đây là một bằng chứng quan trọng trong việc xác lập chủ quyền của VN đối với một số đảo của TQ trong bối cảnh tình hình biễn Đông khá căng thẳng.


- Nhà tiên tri Bích Hằng của Việt Nam vừa đưa ra lời tuyên bố khiến cả thế giới rung động: "Tôi không rõ chiến tranh thế giới thứ 3 người ta dùng cái gì, nhưng CTTG thứ 4 sẽ xảy ra và con người sẽ tấn công nhau bằng gạch đá..."

(Sưu tầm)
 
T

thanhdatkien

Con cừu non nhảy ra miệng chén
Tình chúng mình yêu lén mẹ cha
Không ngờ mẹ biết mẹ la
Anh đem sính lễ đến nhà cưới ẹm

Nếu chúa phán yêu nhau là hủy hoại
Thì con tin nhân loại chẳng còn ai
Nếu chúa phán yêu nhau là có tội
Thì con xin chịu tội để được yêu

Khi xưa bé thích lò cò
Ngày nay bé thích hẹn hò cùng anh
Cơn gió nhẹ cũng làm cho lá rụng
Chút hiểu lầm cũng tạo sự chia tay

Tình yêu như một dây đàn
Tình vừa được thì đàn đứt dây
Đứt dây này anh thay dây khác
Mất em rồi anh biết thay ai?

Hôm quan ưống nước tâm tình
Bỏ quên máy ảnh chụp hình quay phim
Em cầm mà em lặng im
Đẻ anh phải chạy đi tìm bở hơi

Trách ông tơ sao quá vô tình
trách bà Nguyệt sao quá tuyệt tình với tôi
Chỉ vì một chữ yêu thôi
Sao ông lại phán tội tôi lưu đầy

Hôm qua , anh đến nhà em
Ra về mối nhớ rằng quên năm ngàn
Thế là anh trở lại tìm
Em còn ngồi đó mà năm ngàn mất tiêu
Năm ngàn em lấy em tiêu
Em mua vé số chờ chiều sổ chơi
Không ngờ trúng thiệt anh ơi
Trúng cà bạc triệu em trỏ anh năm ngàn.

Trên trời cao tôi là vì sao xấu
Dưới trần gian tôi là kẻ không may
Trong cưộc sống tôi là kẻ bất hạnh
Trên đường tình tôi là kẻ cô đơn

Hôm qua ngày 8 tháng 3
Chi em phụ nữ ngênh ra vào
Nam nhi không nói không chào
Đạp cho một cái lộn nhào xuống ao

Nhận được thư em lúc nhá nhem,
Mừng mừng tủi tủi mở ra xem
Trong thư em viết dăm ba chữ:
"Anh ơi ngày mai nó lấy em".

Trên đời gì rẻ bằng xôi.
Anh đây chẳng tiếc mời em ăn cùng.
Giờ đây em đã ăn rồi.
2 ngàn em nhớ trả giùm cho anh!

Thi đua ta quyết thi đua
Thi đua ta quyết tiến lên hàng đầu
Hàng đầu rồi biết đi đâu?
Đi đâu không biết hàng đầu cứ đi !

Con người càng lúc càng đông.
Thạch Sanh thì ít , Lý thông thì nhiều .

Thân em như giếng giữa đàng.
Người khôn rửa cẳng , người phàm rửa chân!

Râu tôm nấu với ruột bầu.
Chồng chan vợ húp gật đầu khen ngon.
Chỉ tội cho cái thằng con.
Đứng ngoài chầu chực biết ngon là gì.

Chắp tay lạy cụ tình yêu.
Cho con lấy được nàng Kiều ngày nay.
Cụ nhìn trợn mắt cau mày.
Không đưa hối lộ thì đây đếch ừ .

Má ơi đừng gả con xa.
Chim kêu vượn hú biết đâu mà lần.
Má ơi đừng gả con gần.
Con qua xúc gạo nhiều lần má la.

Cá không ăn muối cá ươn.
Chồng cãi lại vợ ra đường bơm xe.

Trên trời có đám mây xanh.
Ở giữa mây trắng xung quanh mây vàng.
Nếu mà anh lấy phải nàng,
Anh thà thắt cổ cho nàng ở không.

Giám thị nhìn em giám thị cười.
Em nhìn giám thị lệ tuôn rơi.
Cổng trường đại học cao vời vợi.
Đồng ruộng mênh mông đón em về.

Này cô con gái nhà ai.
Cớ sao dám hái hoa nhài nhà tôi.
Hái rồi thì hãy ...lấy thôi.
Còn chưa hái được để tôi...hái dùm.

Trên đồng cạn dưới đồng sâu.
Vợ chồng cấy cấy là thằng cu ra đời.

Học không yêu yếu dần rồi chết
Yêu không học không ngóc được lên.

Vầng trăng ai xẻ làm đôi .
Nửa in gối chiếc, nửa soi dặm trường.
Đêm qua anh ngủ trên giường.
Nhớ em tỉnh giấc, lọt giường gãy xương.

Trăm năm cừu vẫn là cừu.
Ăn xong rửa chén là điều dĩ nhiên.
Cái giường mà biết nói năng.
Thì ông hàng xóm hàm răng chẳng còn

Cứ chơi cho hết đời trai trẻ,
Rùi âm thầm lặng lẽ đạp xích lô.

Dây tơ hồng ...quấn quanh chuồng lợn.
Tình chúng mình có tợn quá không em??

Râu tôm nấu với ruột bầu,
Chồng ăn nhổ toẹt lầu bầu chê ngu!

Thu đi để lại lá vàng ,
Anh đi để lại cho nàng thằng cu.
Mùa thu nối tiếp tiếp mùa thu ,
Thằng cu nối tiếp thằng cu ra đời.

Khi xưa vác bút theo thầy ,
Bây giờ em lại vác cày theo trâu.

Tình chỉ đẹp khi tình dang dở .
Cưới nhau về tắt thở càng nhanh.

Đường về đêm tối canh thâu.
Nhìn anh tôi tưởng con trâu đang cười.

Hoa chanh nở giữa vườn chanh.
Còn em hoa súng thì đành ở ...... ao .

Con cò đi uống rượu đêm.
Đậu phải cành mềm lộn cổ xuống ao.
Còn anh chả uống ngụm nào.
Cũng say ngây ngất ngã vào lòng em .

Thương anh chín đợi mười chờ.
Đến khi mười một , em lờ bỏ anh.

Một con ngựa đau, cả tàu ...bỏ chạy.

Một người vô nét , cả nhà kẹt phone.

Con vua thì lại làm vua
Con gái bác sỹ khó cua vô cùng

Kén canh chọn cá lung tung.
Mai kia ở giá chiếu mùng lạnh tanh.

Chiều chiều ra đứng ngõ sau.
Thấy em yểu điệu cầm daọ...mỗ gà.
Con gà em cắt làm ba.
Trời ơi có phải em là.....em không??

Gió đưa bụi chuối sau hè.
Giỡn chơi chút xíu ai dè... có con.

Trên đồng cạn dưới đồng sâu
Chồng cày vợ ở nhà lầu ngồi chơi.

Lạy thượng đế bao giờ con hết khổ
Tổ cha mày còn khổ mãi nghen con

Học hành thi cử làm chi
Tú xương còn rớt huống chi là mình

Vũ trường là chốn an chơi
Chí Hòa là chốn nghỉ ngơi giang hồ

Học cho lắm tắm hổng có wần thay
Học rai rai có cái thay cái đổi
Học cho lắm cũng ăn mắm với cà
Học tà tà cũng ăn cà với mắm
Hoc cho lắm tắm cũng ở truồng
Học luồng xuồng cũng cởi truồng di tắm

Học làm gì cho đầu to mắt trố
Về nhà lấy vợ cho dân số tăng nhanh

Nhà trường là nhà tù
Sách vở là kẻ thù
Đi học là đi tu
Thầy cô như sát thủ
Thời gian như cao su
Bạn bè nhu tôm sú

Qua cầu ngả nón trông cầu
Cầu bao nhiêu nhịp ...tốn xăng dầu bấy nhiêu .

Bánh mì phải có patê
Làm trai phải có máu dê trong người!!!

Làm trai cho đáng nên trai
Lang beng cũng trải, giang mai cũng từng!!!

Học trò ngày nay quậy tới trời
10 thằng đi học 9 thằng chơi
3 thằng đến lớp 2 thằng ngủ
Còn lại thằng kia cùng gật gù.

Bước chân dô quán đèn mờ
Ngùi gần con gái không sờ là ngu!!
Thà rằng cắt tóc đi tu
Ngồi gần con gái ..... ngu sao không sờ!!

Hôm qua anh đến nhà em
Ra về mới nhớ để quên 50 ngàn.

Mẹ ơi con muốn có chồng
Con ơi.... mẹ cũng một lòng như con.

Gọt xoài đừng để xoài chua
Chọn bạn đừng để bạn cua bồ mình
 
T

thanhdatkien

Nhận được thư em lúc nhá nhem,
Mừng mừng tủi tủi mở ra xem
Trong thư em viết dăm ba chữ:
"Anh ơi ngày mai nó lấy em".

Trên đời gì rẻ bằng xôi.
Anh đây chẳng tiếc mời em ăn cùng.
Giờ đây em đã ăn rồi.
2 ngàn em nhớ trả giùm cho anh!

Thi đua ta quyết thi đua
Thi đua ta quyết tiến lên hàng đầu
Hàng đầu rồi biết đi đâu?
Đi đâu không biết hàng đầu cứ đi !

Con người càng lúc càng đông.
Thạch Sanh thì ít , Lý thông thì nhiều .

Thân em như giếng giữa đàng.
Người khôn rửa cẳng , người phàm rửa chân!

Râu tôm nấu với ruột bầu.
Chồng chan vợ húp gật đầu khen ngon.
Chỉ tội cho cái thằng con.
Đứng ngoài chầu chực biết ngon là gì.

Chắp tay lạy cụ tình yêu.
Cho con lấy được nàng Kiều ngày nay.
Cụ nhìn trợn mắt cau mày.
Không đưa hối lộ thì đây đếch ừ .

Má ơi đừng gả con xa.
Chim kêu vượn hú biết đâu mà lần.
Má ơi đừng gả con gần.
Con qua xúc gạo nhiều lần má la.

Cá không ăn muối cá ươn.
Chồng cãi lại vợ ra đường bơm xe.

Trên trời có đám mây xanh.
Ở giữa mây trắng xung quanh mây vàng.
Nếu mà anh lấy phải nàng,
Anh thà thắt cổ cho nàng ở không.

Giám thị nhìn em giám thị cười.
Em nhìn giám thị lệ tuôn rơi.
Cổng trường đại học cao vời vợi.
Đồng ruộng mênh mông đón em về.

Này cô con gái nhà ai.
Cớ sao dám hái hoa nhài nhà tôi.
Hái rồi thì hãy ...lấy thôi.
Còn chưa hái được để tôi...hái dùm.

Trên đồng cạn dưới đồng sâu.
Vợ chồng cấy cấy là thằng cu ra đời.

Học không yêu yếu dần rồi chết
Yêu không học không ngóc được lên.

Vầng trăng ai xẻ làm đôi .
Nửa in gối chiếc, nửa soi dặm trường.
Đêm qua anh ngủ trên giường.
Nhớ em tỉnh giấc, lọt giường gãy xương.

Trăm năm cừu vẫn là cừu.
Ăn xong rửa chén là điều dĩ nhiên.
Cái giường mà biết nói năng.
Thì ông hàng xóm hàm răng chẳng còn

Cứ chơi cho hết đời trai trẻ,
Rùi âm thầm lặng lẽ đạp xích lô.

Dây tơ hồng ...quấn quanh chuồng lợn.
Tình chúng mình có tợn quá không em??

Râu tôm nấu với ruột bầu,
Chồng ăn nhổ toẹt lầu bầu chê ngu!

Thu đi để lại lá vàng ,
Anh đi để lại cho nàng thằng cu.
Mùa thu nối tiếp tiếp mùa thu ,
Thằng cu nối tiếp thằng cu ra đời.

Khi xưa vác bút theo thầy ,
Bây giờ em lại vác cày theo trâu.

Tình chỉ đẹp khi tình dang dở .
Cưới nhau về tắt thở càng nhanh.

Đường về đêm tối canh thâu.
Nhìn anh tôi tưởng con trâu đang cười.

Hoa chanh nở giữa vườn chanh.
Còn em hoa súng thì đành ở ...... ao .

Con cò đi uống rượu đêm.
Đậu phải cành mềm lộn cổ xuống ao.
Còn anh chả uống ngụm nào.
Cũng say ngây ngất ngã vào lòng em .

Thương anh chín đợi mười chờ.
Đến khi mười một , em lờ bỏ anh.

Một con ngựa đau, cả tàu ...bỏ chạy.

Một người vô nét , cả nhà kẹt phone.

Con vua thì lại làm vua
Con gái bác sỹ khó cua vô cùng

Kén canh chọn cá lung tung.
Mai kia ở giá chiếu mùng lạnh tanh.

Chiều chiều ra đứng ngõ sau.
Thấy em yểu điệu cầm daọ...mỗ gà.
Con gà em cắt làm ba.
Trời ơi có phải em là.....em không??

Gió đưa bụi chuối sau hè.
Giỡn chơi chút xíu ai dè... có con.

Trên đồng cạn dưới đồng sâu
Chồng cày vợ ở nhà lầu ngồi chơi.

Lạy thượng đế bao giờ con hết khổ
Tổ cha mày còn khổ mãi nghen con

Học hành thi cử làm chi
Tú xương còn rớt huống chi là mình

Vũ trường là chốn an chơi
Chí Hòa là chốn nghỉ ngơi giang hồ

Học cho lắm tắm hổng có wần thay
Học rai rai có cái thay cái đổi
Học cho lắm cũng ăn mắm với cà
Học tà tà cũng ăn cà với mắm
Hoc cho lắm tắm cũng ở truồng
Học luồng xuồng cũng cởi truồng di tắm

Học làm gì cho đầu to mắt trố
Về nhà lấy vợ cho dân số tăng nhanh

Nhà trường là nhà tù
Sách vở là kẻ thù
Đi học là đi tu
Thầy cô như sát thủ
Thời gian như cao su
Bạn bè nhu tôm sú

Qua cầu ngả nón trông cầu
Cầu bao nhiêu nhịp ...tốn xăng dầu bấy nhiêu .

Bánh mì phải có patê
Làm trai phải có máu dê trong người!!!

Làm trai cho đáng nên trai
Lang beng cũng trải, giang mai cũng từng!!!

Học trò ngày nay quậy tới trời
10 thằng đi học 9 thằng chơi
3 thằng đến lớp 2 thằng ngủ
Còn lại thằng kia cùng gật gù.

Bước chân dô quán đèn mờ
Ngùi gần con gái không sờ là ngu!!
Thà rằng cắt tóc đi tu
Ngồi gần con gái ..... ngu sao không sờ!!

Hôm qua anh đến nhà em
Ra về mới nhớ để quên 50 ngàn.

Mẹ ơi con muốn có chồng
Con ơi.... mẹ cũng một lòng như con.

Gọt xoài đừng để xoài chua
Chọn bạn đừng để bạn cua bồ mình

Bầu ơi thương lấy bí cùng
Mai sau có lúc nấu chung một nồi

Tình chỉ đẹp khi tình dang dở
Cưới nhau về tắt thỏ càng nhanh

Trừi mưa bong bóng fặp fòng
Má đi lấy chồng con ở dzí ... boyfriend(s)

Qua đình ngả nón trông đình
Nhìn anh ăn mặ thùng thình thấy ghê

Làm trai cho đáng nên trai
Đi làm để vợ shopping dài dài

Đường về đêm tối canh thâu
Nhìn anh tôi tưởng con trâu đang cười

Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ
Vô duyên đối diện cự on sòm

Nhiễu điều phủ lấy giá gương
Mai sau có lúc ngoài đường đập nhau

Một con ngựa đau cả tàu bỏ chạy
Một người vô net cả nhà kẹt phone

Ăn xem nồi, ngồi xem ghế

Có tiền mua tiên cũng uổng

Đi đâu cho thiếp theo cùng
No thì thiếp ở, lạnh lùng thiếp ... bye

thương anh chín đợi mười chờ
Đến khi mười một em lờ bỏ anh

Qua đình ngả nón trông đình
nhìn em, em mặc quần tụt thấy phê

Chiều chiều con dzịt kêu chiều
Ngó anh thấy ghét, em ... xù anh luôn

Tóc thề em xõa ngang vai
Anh mà đụng tới bạt tay bây giờ

Trai làm nên tiền ra như nước
Gái đoan trang lấy thước ra đong

Đường về đêm tối canh thâu
Nhìn em dù xấu biết đâu phân bày

Cô kia cắt cỏ một mình
Cớ sao không rủ người tình cắt chung ?

- Ăn ít no lâu, ăn nhiều ... hao của

- Ai làm ... người khác chịu

- Bụng làm, dạ ... tháo

- Đầu bạc, răng ... vàng

- Giấy rách giữ lấy ... bán ve chai

- Còn nói còn tát

- Một thời để yêu và một thời để trả nợ

- Năng nhặt chật nhà

- Dậu đổ ... trộm leo

Má ơi cứ gả con xa
Chàng mà nổi giận, chổi chà con quơ

Buồn buồn ra đứng bờ ao
Ai ngờ chó cắn buồn ơi là buồn

Má ơi đừng gả con gần
Con qua xúc gạo nhiều lần má ... hao

Trên đồng cạn dưới đồng sâu
Chồng cầy vợ cấy con trâu đi nằm

Trông nhìn ông bụt hiền từ
Ngó mặt em cái , ôi như bà chằn

Người ơi gặp gỡ làm chi
Để rồi hai đứa chia ly hai đường

Anh về em chẳng cho về
Nắm tay giữ lại khỏi dê nàng nào

Mấy đời bánh đúc có xương
Mấy đời chơi net k0 vương toơ tình
Trúc xinh trúc mọc đầu đình
Em xinh em hút thuốc lào cũng xinh

Còn thời lên ngựa bắn cung
Hết thời xuống ngựa lấy thung bắn ruồi

Lên cao mới biết non cao
Có ghê mới biết rất là hao đô

Nhà sạch thì mát
Bát sạch tốn xà bông

Đàn ông tập tạ thì đô
Đàn bà không tập vẫn đô như thường

Chiều chiều đá bóng ngõ sau
Thua mà quịt nợ là tao đập mày


Anh đi anh nhớ quê nhà
Nhớ tô bún mắm, gỏi gà, chiếc nem
nhớ luôn cả mấy hàng kem
Anh ăn cho đã chờ em trả tiền

Má ơi đừng gả con xa
Chim kêu vượn hú biết nhà má đâu
Thôi má hãy gả nhà giàu
Có tiền chỉnh mặt, làm đầu cho con

Cánh cò bay lả bay la
Anh cầm cây súng, bay qua anh "bùm"

Đói lòng ăn sạch thịt gà
Để cơm nuôi mẹ, mẹ già yếu răng

Chiều chiều ra đứng ngõ sau
Nhìn em nhào lộn làm anh đau lòng

Yêu là khổ
Không yêu là lỗ
Thà chịu khổ chứ tui không chịu lỗ

Tình yêu là chiếc quan tài
Không gian là chiếc áo dài màu đen
Kỷ niệm là lọ bình nhang
Tương lai là chiếc khăn tang quấn đầu

Đời là cái đinh
Tình là cái que
Em là con ngan què
Loe ngoe anh đập chết

Người ta đi cấy lấy công
Tôi nay đi ccấy còn trông nhiều bề
Trông qua, trông lại, trông về
Trông khi chủ vắng đánh đề kiếm thêm

Sáng trăng chiếu trãi hai hàng
Bên anh"xập xám", bên nàng "tiến lên"

Tháp mười đẹp nhất bông xen
Thân em đẹp nhất tòng teng lắc vàng

Đi đâu cho thiếp theo cùng
No thì thiếp ở, đõi thì thiếp ... bye

Một cây làm chảng lên non
Ba cô chụm lại mỏi mòn ... lỗ tai
Ầu ơ
Gió mùa thu mẹ ru con ngủ
Năm canh dài cha nhậu đủ cả năm canh

Cờ bạc là bác thằng hèn
Áo quần bán hết, tòng teng đi ... ăn mày

Đường dài mới biết ngựa hay
Ở lâu mới biết anh này ... ít tắm ghê

Mấy đời bánh đúc có xương
Mấy đời gái chảnh mà thương trai nghèo

Làm sao định nghĩa được tình si
Có khác gì đâu khúc bánh mỳ
Đói bụng sựt vào thì sung sướng
Ăn nhiều khó chịu ta phải đi

Chồng giận thì vợ lầm bầm
Ông này ngon thiệt tui bầm ông ra

Cá không ăn muối cá ươn
Em nghe lời dụ bụng trương chình bình

Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé
Để anh về còn nhậu ké vài chai

Lên non mới biết non cao
Có bồ mới biết là mau hết tiền

Hoa nào đẹp bằng hoa trinh nữ
Người nào đẹp bằng nữ học sinh

Hoa nào đẹp bằng hoa trinh nữ
Chữ nào đẹp bằng chữ ANH YÊU EM

Hoa nào đẹp bằng hoa trinh nữ
Chữ nào đẹp bằng chữ người yêu

Đường nào dài bằng đường Trần Hưng Đạo
Gái nào xạo bằng gái thời nay
Gài ngày xưa lấy chồng chỉ một
Gái bây giờ như nhà dột ai ơi

Đậu xanh, đậu đỏ, đậu nành
Riêng tôi chúc bạn đậu vào kỳ thi

Yêu sao phụ bỏ người tình
Yêu sao phụ bỏ tấm lòng mình yêu

Yêu anh thì nói láo
Ghét anh thì nói xạo
Thương anh thì nói dóc
nhớ anh thì nói móc
Giận anh thì muốn khóc
Sao mà anh thấy "sóc"

Giơ chân em đá en dần
Cho anh chết quách khỏi gần bên em

Một thương em trăng như Miên
Hai thương miệng móm có duyên vô cùng
Ba thương ngáo ngáo khùng khùng
Bốn thương vừa mập vừa lùn rất xinh
Năm thương 2 má em phình
Sáu thương mắt hí đa tình làm sao
Bày thương răng tựu hàng rào
Tàm thương đôi mắt giận nhau cả ngày
Chín thương nải chuối bàn tay
Mười thương mũi xẹp cả hai như mèo
 
T

thanhdatkien

Em yêu anh như bác Hồ yêu nước
Mất anh rồi như Pháp mất Đông Dương

Yêu em hổng phải vì ham
Mà là anh hổng chịu cam cảnh nghèo

Ăn quả phải tự trèo cây
Em ăn em bắt anh đây hái dùm

Làm rào phải mua kẽm gai
Làm vợ lãi nhãi ... em dai nhất nhà

Biết em có tính hay ghen
Cho nên sáng tối anh bèn ... bướm ông

Khi thương anh nói anh cười
hết thương anh giống như người điếc câm

Gần mực thì beer
Gần đèn thì thuốc

Yêu nhau mấy tháng đã đành
Nếu mà lâu quá chắc sanh một bầy

Yêu nhau k0 phải vì tình
Lấy anh vì biết mình sắp giàu to

Biết em đã quyết lấy chồng
Thì anh cũng quyết là không cho về

Giấy rách còn giữ được bìa
Tình em xa cách bên kia anh buồn

Gần mực lọ lem
Gần em anh thích

Gió đưa bụi chuối sau nhà
Lỡ mê vợ bé vợ nhà vẫn thương

Còn duyên bán nhẫn bán vàng
Hết duyên vẫn bán nhẫn vàng như xưa

Chiều chiều én liệng trên trời
Thương em anh vẫn cứ đợi nơi đây

Chim oanh hót tiếng rất thanh
Người yêu anh nói dịu dàng dễ thương

Yêu em anh vẫn ngóng trông
nếu em lấy chồng anh sống sao đây ?

Cây oằn bởi vì trái sai
Anh xa em bởi mai em lấy chồng

Cha già muộn con chơi vơi
Gần đất xa trời con rớt nơi nơi

Đốn cây ai nỡ dứt chồi
Tình chồng nghĩa vợ giận rồi đi luôn

Cá bống đi tu
Cá thu nó khóc
Cá lóc nó rầu
Phải chi ngoài biển có cầu
Anh ra ngoài đó giải sầu cho em

Còn duyên thì bán nhẫn vàng
Hết duyên bán mít cho chồng gặm xơ

Còn duyên kẻ đón người đưa
Hết duyên đi sớm về trưa một mình

Còn duyên như tượng tô vàng
Hết duyên như tổ ong tàn ngày mưa

Còn duyên kén cá chọn canh
Hết duyên ếch đực, cua kềnh cũng vơ
Còn duyên kén những trai tơ
Hết duyên ông lão cũng vơ làm chồng

Nhà nàng có một bụi hoa
Anh hay hái trộm dành tặng người yêu

Anh đi ăn món giả cầy
Em đi shop mãi anh đây hết tiền

Ba đồng một mớ đàn ông
Chị nhốt vào ***g cho kiến nó tha
Năm hào một núi đàn bà
Anh vứt ra vườn cho gà nó tranh

Trèo lên cây khể mà rung
Khề rụng đùng đùng không biết khế ai
Khế ai thì mặc khế ai
Miễn em no bụng, còn dư đem về

Nhà bè nước chảy chia hai
Cái nhà nhỏ xíu mà chia nỗi gì
Chịu khó nhường cho em đi
Vì là phận nữ anh tranh làm gì

Thức đêm mới biết đêm dài
Hai vợ mới biết thế nào là ghen

Con nhà tông không giống lông đỡ giống khỉ

Áo nàng vàng anh về yêu hoa cúc
Áo nàng xanh anh bán cúc nuôi gà

Chị em nô nức đặt vòng
hoa mộ liệt sỹ tỏ lòng biết ơn

Anh đi công tác Cam Pu
Chia chiến lợi phẩm ở tù ba năm

Anh đi công tác bản Muờng
Tè xong một cái lên đường về quê

Nhớ nhung về thị xã Phan
Thiết tha mơ tưởng cô hàng nước măm

Chồng người du kích sông Lô
Chồng em ngồi bếp nướng ngô cháy quần

Email anh viết thật bay
bướm em mong đợi từng ngày từng đêm.

Con đò dịch *** sang ngang
Bên kia có một cái làng thò ra

Chợ Đồng Xuân có tiếng đồn
Có chị bán trứng vịt lộn rất to

Bướm đồng động đến thì bay
Bướm nhà động đến lăn quay ra giường
Chim đồng bóp cái chết ngay
Chim nhà mà bóp càng ngày càng to

Mời anh vào quán kara-
OK em đã mở ra sẵn sàng

Sông Cầu nước chảy lơ thơ
Có đôi trai gái ngồi hơ quần đùi

Chưa đi chưa biết Cửa Lò
Đi về mới biết nó to thế này

Chị em du kích tài thay
Bắn tàu bay Mỹ rơi ngay cửa (nhà) mình

Hoan hô đồng chí Hagi
Cách ba mươi mét mà ghi được bàn

Hoan hô đồng chí Phạm Tuân
Bay vào vũ trụ một tuần về ngay

Liên hoan có bánh có chuồi
Ta đi ta nhớ cái buổi hôm nay

Khoa học thời đại lên cao
Anh Ga ga rỉn bay vào vũ tru

Mấy em mặc váy đánh cầu
lông bay phấp phới trên đầu các anh

Anh đi công tác Pờ Lây
Ku dài dằng dặc biết ngày nào ra
Còn em em vẫn ở nhà
Cửa (nhà) mình em mở người ra kẻ vào

Tiễn anh lên bến ô tô
Đêm về em khóc ... tồ tồ cả đêm"

Hoan hô cục trưởng Hà Đăng
Ấn cho tàu chạy băng băng như rùa
Hoan hô anh La Văn Cầu
Cánh tay bị đứt nhưng đầu vẫn nguyên

Không đi không biết Tam Đao (Tam Đảo)
Đi thì không biết chỗ nào mà ngu (ngủ)
Một giường nó nhét hai cu (cụ)
Thôi thì cố nhịn đến chu nhật về...

Phụ nữ thường rất hay lươi (lười)
Riêng em anh thấy là người cần... cù.

Bắc Ninh có cậu Nguyễn-Trùng-
-Dương, vật khỏe quá cả vùng thất kinh

Ngọt ngào bóc múi em ra
Mời nhau cặp bưởi, chút quà Hùng Đoan

Ta đi bầu cử tự do
Chọn người xứng đáng mà cho vào hòm

Nhớ quê ra đứng đỉnh đèo
Bỗng đâu thấy một chú mèo gâu gâu

Bà con toàn thể xã ta
Ðồng tâm phấn khởi giồng cà dái dê
Dái dê to mập dài ghê
Nãm sau ta cứ dái dê ta trồng

Anh đi công tác Plây
Cu dài dằng dặc biết ngày nào vê
Họp xong anh ghé buôn mê
Thuột xong một cái thì về với em

Hôm nay giải phóng Sài Gòn
Bà con phấn khởi chạy bon ra đường
Có cô ðang ngủ trên giường
Vội vàng tỉnh dậy, bị thường vào tày
Ô tô cấp kíu đến ngay
Ðưa vào bệnh viện ba ngày thì khoi...

Hoan hộ đại tướng Võ Nguyên
Giáp ta thắng trận Ðiện Biên trở về
Hoan hô anh Nguyễn Đình Dề
Trước là Thổ Phỉ nay về với ta
Hoan hô anh Nguyên Văn Ba
Trước là thổ phỉ nay ta đã về.

Ở trong hang đá đi ra
Vươn vai một cái rồi ta đi vào

Chưa đi chưa biết Ðồ Sơn
Ði về mới biết chẳng hơn đồ nhà
Ðồ nhà tuy xấu tuy già
Nhưng là ðồ thật hơn là Ðồ Sơn

Bốn ông chung một đĩa lòng
lợn ngồi chễm chệ với thùng bia to

Chồng người du kích sông Lô
Chồng em ngồi bếp nướng ngô cháy quần

Nếu hết sữa, ấy thì cho bú
Hết vú này đến vú bên kia
Sữa nhiều ta phải phân chia
Hôm này vú nọ, hôm kia vú này

Trung thu là tết thiếu nhi
Mà sao người lớn lại đi là nhiều
Đi nhiều rồi lại làm liều
làm liều rồi lại có nhiều thiếu nhi

Ước gì em biến thành trâu
Để anh là đỉa anh bâu vào đùi
Ước gì anh biến thành chầy
Để em làm cối anh Giã ngày Giã đêm

Chị em phụ nữ chơi cầu
Lông bay vùn vụt..qua đầu thanh niên

Chị em Phụ nữ thường lươi (lười)
Riêng em anh thấy là người cần... cu (cù).

Hôm nay học cả một buôi
Ăn một quả chuối gọi là tĩnh dương (tĩnh dưỡng)

Hôm qua em đến đồi Lê
Nin ngồi đợi mãi, đành về lại ky
Túc xá buồn, em xem Nhi
Cu-lin diễn để vơi đi nỗi buồn

Hôm qua học tập chính tri (chính trị)
Cán bộ ngồi ỳ, chẳng chịu phát biêu (phát biểu)
Cơm ăn chẳng được bao nhiêu
Đảng uỷ lại bắt phát biêu cả b`… (cả buổi
 
T

thanhdatkien

Quê Hương thi sĩ Phú Thò
Chè xanh , cọ biếc , mập to trái chuồi ( chuối)
Lòng còn nhớ mãi cái buôi ( buổi)
Đầu làm phân bắc, chăn nuồi đàn bo
Cu Ba lông mượt giống to
Cách màng văn hoá đất tô lại càng...

Không vô không biết bút tre
vô rồi mới biết muốn tè ra ngay
Chưa ăn chưa biết cu đơ
Ăn rùi mới biết nó đờ cu ra

Ba bà đi chợ cầu đông
Vừa đi vừa nhổ lông....mày ra xem

Sức khoẻ là vô giá.
Hột xoàn mới có giá.

Hoc không yêu yếu dần rồi chết
Yêu không học không ngóc được lên

bắt thang lên hỏi ông trời
đem tiền cho gái có đòi được ko ?
ông trời mới trả lời rằng
tao còn bị gạt huống chi là mày

Vầng trăng ai xẻ làm đôi
Nửa in gối chiếc, nửa soi dặm trường.
đêm qua anh ngủ trên giường,
Nhớ em tỉnh giấc, lọt giường gãy xương.

Môi hở, răng hô
Liệu cơm gắp hết
Có chí thì ghê
Thuận vợ,thuận chồng, con đông mệt nghĩ
Kiến tha lâu mỏi cẳng
Học đi đôi với hành - Hành đi đôi với tỏi

Học làm chi,thi làm gì
Tú Xương còn rớt,huống chi là mình " 1 canh 2 canh lại 3 canh
Trằn trọc băn khoăn giấc chẳng thành
Canh 4 canh 5 vừa chợp mắt
Bà xã đã gọi : dậy đi anh"

Vũ trường là chốn ăn chơi,
Chí hoà là chỗ nghỉ ngơi giang hồ.

Trăm năm kìu vẫn là kìu
Ăn xong rửa chén là điều dĩ nhiên

Học cho lắm tắm hổng có quần thay,
Học cho hay tắm thay hoài cái quần cũ.

Có những phút làm nên lịch sử,
Có những lời nói trở thành bất tử,
Có những vần thơ như muôn lời ca,
Có những con người do .......vô ý sinh rạ

Tiền không có
Tình khôngcó
Ngồi trong xó
Nhục như chó

Quanh năm hút chích ở mom sông,
Hít đủ năm phân chích một liều
Lặn lội thân cò khi quãng vắng
yỉu xìu bủng bẻo buổi tuần tra,
một duyên hai nợ âu đành phận.
năm nắng mười mưa chẳng bỏ chơi,
cha mẹ thói đời ăn ở bạc
có tiền hổng chích cũng như không...

Học cho lắm cũng ăn mắm với cà
Học tà tà cũng ăn cà với mắm
Học cho lắm cũng đi tắm cởi truồng
Học luồn xuồn cũng cởi truồn đi tắm

Cam sành lột vỏ còn chua,
Thấy em còn nhỏ anh cua để dành.

Bắt đầu ngủ giữa tiết 3
Ðến khi tỉnh giấc đã là tiết 5

Một buổi chiều gió mát
Vẽ hình em trên cát
Thì bị ăn một tát
Của một con bồ khác
Nãy giờ đang quan sát
Anh còn đang ngơ ngác
Liền ăn thêm một tát
Ôi tình yêu trên cát !!!
Thật là chua và chát .

Học hành như cá kho tiêu
Kho nhiều thì mặn học nhiều thì ngu!

cái giường mà biết nói năng
thì ông hàng xóm hàm răng chẳng còn

con mèo mà trèo cây cau
hỏi thăm chú chuột đi đâu vắng nhà
chú chuột đi chợ đằng xa
em là cô chuột ,vào nhà đi anh

học làm gì cho đầu to mắt trố
về lạy vợ cho dân số tăng nhanh
học,học nữa...hộc máu
nhà trường là nhà tù
sách vở là kẻ thù
thầy cô như sát thủ
thời gian như cao su!
bạn bè như tôm sú
 
T

thanhdatkien

dây tơ hồng ...quấn wanh chuồng lợn
Tình chúng mình có tợn wá không anh??

mình vì mọi người.. mọi người coi mình như mọi

Ăn tranh thủ
ngủ khẩn trương
học bình thường
chơi là chính

Ai mua tui bán cây...si,
si tui tốt giông cành chi chít cành,
Hễ si mà gặp Ðất lành
Là si phát triển trở thành ..siđa

Râu tôm nấu với ruột bầu,
Chồng ăn nhổ toẹt lầu bầu chê ngu!

ai vô xứ Nghệ thì dô
còn tui tui cứ thủ đô tui diaz`

quân tử đắn đo là quân tử dại
quân tử ..làm đại là quân tử khôn

thu đi để lại lá vàng
anh đi để lại cho nàng đứa con

anh yêu em tư chân tới cổ
còn cái đầu anh bổ làm đôi
đem vê anh bỏ vô nồi
anh nấu,anh nướng,anh xào,anh xơi!

đi thi để biết phòng thi
vô thi để biết để thi thui mà

khi xưa vác bút theo thầy
bi giờ em lại vác cày theo trâu

Ngày xưa giám thị cũng đi thi
cũng cóp cũng way chẳng kém chi
Mà này giám thị lại trông chặt
chẳng để em xem 1 tí gì

Người ta đi học có đôi
Còn tôi đi học ôi thôi phát sầu
Một mình ngồi ngắm bồ câu
Nó cũng.... hai đứa ..lại càng sầu thêm

Một tay làm chẳng nên non
Bốn tay chụm lại nên sòng tiến lên

Thằng cho vay là thằng dại
Thằng trả lại là thằng ngu!

trên đời gì rẻ bằng xôi
anh đây chẳng tiếc mời em ăn cùng
giờ đây em đã ăn rồi
2 ngàn em nhớ trả giùm cho anh!

Thi đua ta quyết thi đua
Thi đua ta quyết tiến lên hàng đầu
Hàng đầu rồi biết đi đâủ
Ði đâu không biết hàng đầu cứ đi !

Con người càng lúc càng đông
Thạch Sang thì ít , Lý thông thì nhiều
 
T

thanhdatkien

Mập thì đẹp
ốm thì dễ thương
lòi xương thì dễ mến

gọt xoài đừng để xoài chua!!
chọn bạn đừng để bạn cua bồ mình
thân em như giếng giữa đàng
người khôn rửa cẳng , người fàm rửa chân!

râu tôm nấu với ruột bầu
chồng chê vợ gõ lên đầu..cái boong

Một đêm tui dzớt mươi nàng
Ðến khi check lại: mấy thằng pê đê

Tình iu như cái bánh tiêu ...
Ăn dzô thì muốn thiếu điều ói ra
iu em hỏng dám nói ra
Ðể dành trong bụng cho ra từ từ(ghê thật !! hông dám tưởng tượng)


trên trời mây trắng như bông
ở giữa cánh đồng mông trắng như mây

Mẹ ơi con muốn có chồng
Con ơi.... mẹ cũng một lòng như con

Ước gì tôi hoá con ...ki
Nhe nanh xông đến ,em đi đằng trời
Nhưng mà tôi vẫn là người
Nên em chẳng chạy vẫn ngồi ì ra
 
T

thanhdatkien

Anh yêu em không hề gian dối.
Tình yêu chúng mình vô đối phải không em.
Em yêu anh thì anh yêu trở lại.
Có bao giờ ăn lãi của nhau đâu.
Đầu gấu nào chả có lúc xuống giá.
Đại tá nào chả có lúc về hưu.
Nước xuôi dòng ngàn năm chảy mãi.
Cuộc đời này chỉ yêu mãi mình em

Bước đến nhà em, bóng xế tà.
Đứng chờ năm phút bố em ra.
Lơ thơ phía trước vài con chó.
Lác đác đằng sau chiếc chổi chà
Sợ quá anh chuồn quên đôi dép
Bố nàng ngoác mỏ đứng chửi cha
Phen này nhất quyết thuê cây kiếm
Trở về chém ổng đứt làm ba

Gà mà không gáy là con gà chiên.
Gà mà hay gáy là con gà điên.
Đi lang thang trong sân , bắt con gà , bỏ vô nồi.
Mua 2 lon Tiger , nhắm chân gà , nhắm chân gà.
Gà mà không gáy là con gà gay.
Gà mà không gáy là con gà toi.
Đi lang thang trong sân, bắt con gà, ướp tiêu hành,
Ăn xong lăn quay ra, chết tui rùi, cúm gia cầm.

Đố ai định nghĩa được từ hôn.
Có khó gì đâu, dạ bồn chồn.
Hai người một góc, đêm tối tối.
Tựa má, kề môi thế là hôn….

Đố ai định nghĩa đưọc nụ hôn.
Có khó gì đâu một tâm hồn.
Hai đứa yêu nhau ngồi xích lại.
Môi kề mắt nhắm thế là hôn.

Chiều chiều bìm bịp kêu chiều.
Lấy vợ thì cũng lấy liều mà thôi!
Ban ngày làm việc tả tơi,
Ban đêm hầu vợ phận tôi đêm trường!
Nằm chung thì bảo…..chật giường,
Nằm riêng lại bảo…..tơ vương con nào!
Lãng mạn thì bảo…..tào lao,
Đứng đắn lại bảo…..người sao hững hờ!!!
Khù khờ thì bảo…..giai tơ,
Khôn lanh thì bảo…..hái mơ bao lần!!!!
Cả đời cứ mãi phân vân
Tơ lòng con gái biết mần sao đây!!!

Bước chân vào quán đèn mờ
Ngồi gần con gái kô xờ là ngu
Thà rằng cắt tóc đi tu
Ngồi gần con gái ngu sao kô xờ

Học hàng như cá kho tiêu
Kho nhiều thì mặn học nhiều thì ngu:1:

Vũ trường là chốn ăn chơi
Chí hòa là chốn nghĩ ngơi giang hồ

Không mưa mà mặc áo mưa
Tay cầm cái cốc tay quơ cái chày
Em xin em đẹp thế này
Mà sao trốn viện ra ngoài hả em?
Yêu em ko phải vì tiền
Yêu em vì bởi em làm phiền anh

Trông xa thì tưởng Thúy Kiều
Lại gần thì hóa người yêu Trí Phèo

Con j ăn lắm nói nhiều
Mà già lâu chết miệng kêu tiền tiền

Chua lắm thì cũng bằng chanh
Làm trai ai chẳng sở khanh đôi lần

Tay cầm điếu thuốc chơi vơi
Tôi lại ngồi đây để đốt đời
Đời tôi em đốt con dang dở
Điếu thuốc này đây đố nốt đời

Trăm nghe ko bằng 1 thấy
1 thấy ko bằng 1 sờ
1 Sờ tý nữa gẫy hết răng

Yêu anh mấy núi cũng trèo
Mấy sông cũng lội thấy anh nghèo..lại thôi

Yêm em mấy núi cũng trèo
Khi em mang bụng mấy đèo anh cũng dông!!!

***

Xa quê con nhớ mẹ hiền
Con về gặp mẹ….lấy tiền xong con lại xa quê

***

Râu tôm nấu với ruột bầu,
Chồng chan vợ ngó, lắc đầu hổng ăn.

(version 2)

Râu tôm nấu với ruột bầu
Chồng chan vợ húp lắc đầu chê tanh

***

Ta về ta tắm ao ta
Sảy chân chết đuối có người nhà vớt lên

(version 2)

Ta về ta tắm ao ta
Dù trong dù đục vẫn là cái ao

***

Bình tĩnh tự tin không cay cú
Âm thầm chịu đựng trả thù sau.

***

Má ơi đừng gả con xa
Gả con qua Úc,Canada được rồI

Má ơi đừng gả con xa
Chim kêu vươn hú biết nhà má đâu
Má ơi đừng gã con gần
Con qua mượn gạo nhiều lần má la



Tình chỉ đẹp khi còn dang dở
Cưới nhau về tắt thở càng nhanh

***

Vẽ hình em lên cát
Rồi hôn em môt phát
Ôi cuôc đời chua chát
Toàn là đất với cát

***

Cười người chớ dại cười lâu
Cười hết hôm trước hôm sau lấy gì cười

***

Thấy người sang bắt quàng làm họ
Thấy người khó bỏ mặc đi luôn

***

Không tham lam không phải quan huyện
Không nhìu chiện không phải….Ziệt Nam

***

Lên chùa thấy bụt muốn tu,
Về nhà ngó vợ, muốn xù em ngay

***

Trên đồng cạn dưới đồng sâu
Chồng cày vợ cấy con trâu…..đi dzìa (về)

***

Không có cuộc tình nào khó
Chỉ sợ mình không liều
Đạp xe và quốc bộ
Quyết chí ắt được yêu

***

Đêm nằm ở dưới bóng trăng
Thương cha nhớ mẹ không bằng nhớ em

***

Ước gì em hoá thành trâu
Để anh là đỉa anh bâu lấy đùi

***
Hồng nào hồng chẳng có gai
Gái nào gái chẳng yêu 2,3 thằng

Hoa hồng thì phải có gai
Con gái thì phải phá thai đôi lần

***
Trên trời có đám mây xanh,
Ở giữa mây trắng xung quanh mây vàng.
Nếu mà anh lấy phải nàng,
Anh thà thắt cổ cho nàng ở không.

Thơ củ chuối
Chọn mãi mới được một ngày
Gặp em để quyết giãi bày yêu thương
Hai đứa ngồi trên bờ mương
(Công nông thì chạy trên đường, bụi ghê !! )
Cứ thế mà buôn dưa lê
Mãi không đề cập vấn đề trọng tâm
Anh liền nói chuyện lòng vòng
Đợi em sơ ý là cầm tay luôn..
Ngờ đâu anh chộp đã nhanh
Em rút tay lại còn lành nghề hơn
Mất đà anh lộn xuống mương
Bò lên đã thấy em chuồn từ lâu.
Vừa về anh vừa lầu bầu:
“Biết thế bố bỏ từ lâu cho rồi !!!”

Thơ của dân IT
Trái tim anh, em select bằng mouse
Chốn hẹn hò, forum internet
Lời yêu thương truyền bằng phương thức get
Nhận dáng hình qua địa chỉ IP
Nếu một mai em vĩnh viễn ra đi
Anh sẽ chết giữa muôn ngàn biển search
Lời tỏ tình không dễ gì convert
Lưu ngàn đời vào biến constant
Anh nghèo khó mang dòng máu Sun
Em quyền quý với họ Microsoft
Hai dòng code không thể nào hoà hợp
Dẫu ngàn lần debug em ơi
Sao không có 1 thế giới xa xôi
Sun cũng thế mà windows cũng thế
Hai chúng ta chẳng thể nào chia rẽ
Run suốt đời trên mọi platform.
Có nhiều khi gục đầu bên KeyBoard
Anh vô tình nhấn Shift viết tên em
Anh yêu em mà em chẳng Open
Mở cửa trái tim và Save anh vào đó
Cửa nhà em, mẹ đã gài Password
Anh suýt rách quần vì cố vượt FireWall
Nhớ lần đầu khi đưa em về Home
Anh kiss trộm liền xơi ngay một Tab
Anh bàng hoàng quay xe BackSpace
Ngoái nhìn em mà chẳng thể Ctrl
Anh tức giận khi thấy một thằng Alt
Cứ Insert mỗi khi mình nói chuyện
Có nhiều khi muốn thẳng tay Delete
Nhưng vì em, anh nuốt giận Cancel
Anh biết anh chỉ là Hacker nghèo
Còn hắn có @ và Esc
Em thích hắn làm lòng anh Space
Bước thẫn thờ chìm xuống vực PageDown
Em vội bước ra đi quên Logoff,
Chẳng một lời dù chỉ tiếng Standby.
Em quên hết kỷ niệm xưa đã Add
Quẳng tình anh vào khoảng trống Recyclebin.
Anh vẫn đợi trên nền xanh Desktop,
Bóng em vừa Refresh hồn anh.
Từng cú Click em đi vào nỗi nhớ,
Trong tim anh… Harddisk… dần đầy.
Anh ghét quá, muốn Clean đi tất cả,
Nhưng phải làm sao khi… chẳng biết Username.
Hay mình sẽ một lần Full Format ..
Em đã change… Password cũ còn đâu!
Anh sẽ cố một lần anh sẽ cố Sẽ Retry cho đến lúc Error.
Nhưng em hỡi làm sao anh có thể…
Khi Soft anh dùng… đã hết Free Trial!
Hình bóng em vẫn mãi Default…

Thân anh
Thân anh như chuối chín cây
Ăn xong em vứt ăn mày chà chân
Thân anh em dập lần lần
Cho chừa cái tội gây hấn bọn em
Thân anh là giấy cũ mèm
Bà ve chai cũng hổng thèm mí anh
Thân anh cái tật lanh chanh
Em mà tóm được tiết canh cả bầy

Thơ thời vật giá leo thang
Giá ơi thương lấy lương cùng !
Tuy rằng khác loại nhưng chung là tiền.
Thương nhau lương giá đi liền
Ghét nhau lương giá hai miền xa xôi.
Gió đưa cái giá về trời,
Cho lương ở lại chịu nhiều đắng cay.
Giá ơi ta bảo giá này:
Giá lên nhanh quá có ngày…chết lương.
Nhiễu điều phủ lấy giá gương
Đồng lương vật giá phải thương nhau cùng.
 
Top Bottom