CLB Khu vườn ngôn từ Học viện siêu năng

Nguyễn Như Tuyết

Học sinh chăm học
Thành viên
22 Tháng mười một 2017
706
837
126
Bình Định
THCS Hoài Xuân
Bao h mới ra tiếp thế em gái?
Dạ chắc đến khi em ổn định tâm lí và thi xong cái đã chị ạ.

THÔNG BÁO: mình sẽ đổi tên truyện thành Học viện siêu năng nhé. Mọi người thấy có được không?
Dự kiến ngày ra chương mới: Thứ 5 tuần sau
 
Last edited by a moderator:

Nguyễn Như Tuyết

Học sinh chăm học
Thành viên
22 Tháng mười một 2017
706
837
126
Bình Định
THCS Hoài Xuân
Chương 5: Nguy hiểm(1)
Ngoặc qua một ngã rẽ, một cánh cổng lớn hiện ra trước mắt Gia Linh. Nó tò mò bước đến. ‘Rầm’. Một tấm biển lớn, cũ kĩ rơi xuống. Cô gái nhỏ hơi giật mình nhưng rồi nó cũng bước tới để xem xét thử tấm biển. Hai chữ Tiếng Anh to đập vào mắt nó: “DEAD GARDEN ”. “Thật khó hiểu?” Gia Linh thầm nghĩ. Một tiếng “vút” xé tan không khí, phóng nhanh đến Gia Linh nhưng may mắn nó kịp chuyển người tránh mũi tên. Mũi tên đầy lửa cắm phắp xuống tấm biển kia và đốt cháy nó.Không để Gia Linh kịp định thần lại, một mũi tên nữa lại tiếp tục phóng đến. Gia Linh vội tránh. Mũi tên lửa cắm phắp xuống đất và đốt trụi cả một đoạn của hàng rào cây gần đó. Nó nhìn lên phía mũi tên vừa phóng. Ánh mắt nó chạm vào một tên con trai đang bay lơ lửng trên không. Mái tóc nâu óng ánh dưới nắng mai. Đôi mắt xanh thẳm sâu hun hút. Trên tay cầm một cây cung được điêu khắc hình rồng đầy tinh xảo. Một mũi tên rực lửa được cậu ta giương sắn.
-Who are you?
Giọng nói cậu ta đầy uy lực, pha chút hăm dọa như muốn ăn tươi nuốt sống người đối diện. Gia Linh hơi run. Chưa bao giờ nó gặp phải trường hợp kì quặc như thế này. Bản tính nhút nhát cố hữu lại nổi lên trong lòng. Bỗng cơ thể nó trở nên nhẹ bổng, lơ lửng bay trên cao như một quả bóng vừa được bơm đầy hidro. “Gì thế này?”Gia Linh hoảng sợ, đạp chân, quơ tay lung tung cố lấy thăng bằng. Tự khi nào, một cặp song sinh tầm mười ba tuổi đứng dưới cánh cổng. Bàn tay nhỏ của cô bé có đôi mắt xanh đang chỉ về phía nó. Cô bé bên cạnh có đôi mắt đỏ tươi, mạnh mẽ nhìn nó chằm chằm:
-Oh, look! What a pitiful dog!
Rồi cô ta cùng tên tóc nâu cười. Giọng cười của chúng như khinh bỉ cô gái nhỏ. Chỉ có cô bé mắt xanh là dịu dàng nhìn nó như đồng cảm. Một tiếng chuông vang lên. Trong veo. Đầy ma mị. Từ phía sau, một cô gái bước vội đến. Dáng hình nhỏ bé, quen thuộc trong chiếc áo choàng thí nghiệm trắng toát.
-Mimi.
Gia Linh buộc miệng hét lên. Cô gái kia ngước lên nhìn nó. Tên con trai tóc nâu hạ xuống đất nhìn Mỹ Liên dò hỏi:
-Your acquaintance?
Bàn tay thon của Mỹ Liên nắm chặt lại. Những cảm xúc hỗn độn len lỏi khắp trong trí óc cô gái.
-If that's true, what do you do?
-Okay. It turn out that the little dog is your friend. What a trivial dog! The food for the tiger should be good for it.
-Sorry. She is NOT a dog. Be careful of your words.
Tên kia phì cười. Gia Linh nhận thấy những cản xúc trên gương mắt Mỹ Liên lúc này.”Không lẽ sự xuất hiện của mình đã gây ra rắc rối cho Mỹ Liên.” Bỗng cơ thể nó trở nên nặng trĩu tựa như có nột bàn tay vô hình kéo mạnh nó xuống đất.Áp lực không khí đâm vào nguwoif nó, bóp nghẹt trái tim nhỏ bé của Gia Linh.”Thế là hết. Tạm biệt Mimi.” Một giọt nước mắt lăn trên má Gia Linh. Nhưng khi cơ thể nó sắp chạm xuống mặt đất lạnh lẽo thì một cơn gió cuốn đầy những cánh hồng trắng bay tới nâng lấy Gia Linh. Một hương thơm nhè nhẹ thoảng qua cuốn cô gái nhỏ vào giấc ngủ.
 
Last edited:

Empe_Tchanz

Học sinh tiến bộ
Thành viên
6 Tháng mười 2017
651
654
156
Thái Bình

17 Ngọc Sơn

Học sinh mới
Thành viên
23 Tháng mười hai 2018
74
16
11
Thanh Hóa
Không xác định
Chap này hơi nhiều TA. Có nhiều từ em chưa biết nên cứ phải GG dịch. Em thấy sau có TA thì chị nên dịch sang TV ở trong dấu ngoặc đơn
 

Tâm Minh Minh

Học sinh
Thành viên
27 Tháng mười một 2018
35
92
26
Vĩnh Long
THCS Cái Vồn
Mình thấy cậu viết bài cũng hay đó, ý tưởng nghe rất thú vị, cách viết cũng rất tốt nhưng có vẻ tiếng anh hơi nhiều sẽ khó chạm đến trái tim bạn đọc hơn
 

Nguyễn Như Tuyết

Học sinh chăm học
Thành viên
22 Tháng mười một 2017
706
837
126
Bình Định
THCS Hoài Xuân
Mình thấy cậu viết bài cũng hay đó, ý tưởng nghe rất thú vị, cách viết cũng rất tốt nhưng có vẻ tiếng anh hơi nhiều sẽ khó chạm đến trái tim bạn đọc hơn
truyện huyền huyễn là vậy đấy bạn. Còn phần tiếng Anh thì đây là mình thấy nó sẽ lôi cuốn người đọc hơi đó. Lần sau mình sẽ dịch ra
 

Nguyễn Như Tuyết

Học sinh chăm học
Thành viên
22 Tháng mười một 2017
706
837
126
Bình Định
THCS Hoài Xuân
chap này bạn viết cx đc nhưng mà dùng tiếng anh hơi nhiều, có lẽ những người khác sẽ ko hiểu lắm ý. Ủng hộ dài :3
Chap này hơi nhiều TA. Có nhiều từ em chưa biết nên cứ phải GG dịch. Em thấy sau có TA thì chị nên dịch sang TV ở trong dấu ngoặc đơn
Mình sẽ chú thích tiếng Việt vào những chương sau. Cảm ơn vì đã ủng hộ
 
  • Like
Reactions: Empe_Tchanz

Nguyễn Như Tuyết

Học sinh chăm học
Thành viên
22 Tháng mười một 2017
706
837
126
Bình Định
THCS Hoài Xuân
Rảnh rỗi nên post cho mọi người xem. Một số ý tưởng cho các nhân vật trong bộ Học viện siêu năng
1. White
2eb1b213cd5fdf8631ab2f9422cf5df8.jpg

Mình khá kết những anh chàng anime tóc bạch kim nên không lạ gì khi lấy Zen trong bộ anime Akagami no Shirayuki-hime làm hình tượng cho White.
Nguồn ảnh: Pin
2. Gia Linh
d31a2f62147b7612741237580c6207c7.jpg

1da4c4057ca3e9e3d0a5c17d9f29e0e6.jpg

Pic 1 chắc là khá quen thuộc đúng không. Mình là fan của cô nàng vocaloid Hasune Miku nên đã lấy nguyên tính cách trẻ con của nàng vào Gia Linh. Pic 2 là nữ chính Trái cam- chan (Mikan) trong bộ anime Gakuen Alice.
 

Nguyễn Như Tuyết

Học sinh chăm học
Thành viên
22 Tháng mười một 2017
706
837
126
Bình Định
THCS Hoài Xuân
Chương 5: Nguy hiểm(2)
-Dậy mau, con kia!
Một bàn chân đá mạnh vào người Gia Linh khiến nó giật mình tỉnh dậy. Bàn chân kia lại tiếp tục đá nó, giọng nói lạnh lùng, đanh thép lại tiếp tục ra lệnh:
- Đứng dậy mau!
Gia Linh ngước mặt lên nhìn. Ánh mắt của nó đụng phải một đôi mắt rực lửa ẩn bên trong một chiếc mặt nạ cổ trông đến là kì quặc. Tên lạ mặt ấy lại tiếp tục đá vào người Gia Linh và lặp cái mệnh lệnh kia:
- Đứng dậy mau!!!
Cô gái nhỏ giật mình vội vã đứng dậy, trong lòng thì thắc mắc tự hỏi tên thô lỗ này là ai và chính xác là nó ở cái nơi kì dị nào trong cái trường cũng kì dị nốt này.
-Đi!
Tên kia ra lệnh và quay mặt bước đi. Chân tay Gia Linh đột nhiên cũng tự lê bước theo tên lạ mặt đó, mặc dù nó cố trì lại vẫn không thể được. Dường như có một nguồn sức mạnh kì lạ nào đó đang bao lấy nó, khiến nó phải cất bước đi dù không muốn. Bất lực, Gia Linh đành mặc kệ phó mặc cho cái nguồn sức mạnh kì lạ ấy kéo đi, ánh mắt nó vẫn không thôi nhìn chằm chằm vào người đi trước. Hắn ta tựa như một pho tượng biết nói, biết đi chỉ chăm chăm hướng về phía trước.
Một cánh cửa to, có những hoa văn kì lạ xuất hiện trước mắt Gia Linh. Tên lạ mặt đưa tay vẽ ngoằn nghèo một kí hiệu lên tâm cánh cửa. Vòng tròn tâm hằn lên hình ảnh ngôi sao sáu cánh, từ đó, những luồng ánh sáng xanh len theo những hoa văn trên cánh cửa tuôn ra. Cánh cửa sắt trịnh trọng mở ra. Một khu vực kiểu đấu trường La Mã lộ ra sau cánh cửa. Trên kháng đài, hàng ngàn thanh thiếu niên, thiếu nhi chen chúc nhau nhao nhao lên nhìn về phía Gia Linh. Tên lạ mặt đẩy nó ra đấu trường rồi biến mất sau khi cánh cửa nọ khép lại. Gia Linh chợt nhận ra trên bầu trời xanh kia, một quả cầu pha lê trong suốt đang bay lơ lửng như một quả bóng bay khổng lồ. Trong quả cầu đó, người bạn thân nhất của Gia Linh- Mỹ Liên đang bị nhốt. Đôi tay gầy, nhỏ bé của Mỹ Liên đập mạnh vào thành quả cầu. Đôi mắt vốn điềm tĩnh bị xâm chiếm bởi sự tức giận và đầy hận thù. Hàm răng trắng muốt cắn chặt đôi môi mỏng như cánh hoa hồng. Thấy Gia Linh, cô cố gắng cảnh báo một điều gì đó nhưng quả cầu kia đã ngăn cản âm thanh đấy không có truyền ra ngoài. Mà dẫu âm thanh ấy có truyền ra thì Gia Linh chắc gì đã nghe được khi xung quanh tiếng ồn ào của đám thính giả náo động cả một khoảng trời rộng lớn.

Tay chân Gia Linh lúc này đã có thể tự kiểm soát. Nhưng dù được tự do nó cũng chẳng thể làm gì được lúc này. Tiếng ồn xung quanh càng khiến cho Gia Linh càng thêm bối rối, bơ vơ. Sự sợ hãi tràn ngập trong lòng cô bé. Một giọng nói nghiêm khắc chợt vang lên: "Keep Silent. (Im lặng.)". Cả kháng đài lập tức nghe theo, lũ thanh thiếu niên kia không còn lộn xộn nữa mà ngồi im lặng trên ghế của chúng ngoan ngoãn như một lũ mèo con. Gia Linh hướng mắt về phía phát ra giọng nói. Đứng trên chỗ ngồi vốn dành cho vua trong lịch sử Hy Lạp là một ông già có mái tóc nâu sẫm. Tay chắp sau lưng nghiêm nghị. Ông ta đưa đôi mắt đỏ như máu nhìn Gia Linh. Bên cạnh ông ta, một người phụ nữ trẻ mặc một bộ vest tím sang trọng, mái tóc vàng óng như tơ thả dài trên bờ vai tròn trịa. Trên tay cô ta là một quyển sách dày cộp bìa màu xanh đen có vẻ cũ kĩ. Ánh mắt xanh quyến rũ cũng nhìn chăm chăm vào nó một cách khinh thường. Bên cạnh cô ta là một chàng trai tầm hai mươi lăm tuổi. Mái tóc xanh hơi pha trắng hệt như màu bầu trời lúc bình minh, đôi mắt đen sắc bén của anh ta thay vì nhìn vào Gia Linh như ông lão và người phụ nữ kia thì lại giận dữ nhìn Mỹ Liên.

Người phụ nữ trẻ lật qua lật lại một trang sách rồi dừng lại, đưa ánh mắt nhìn ông lão ra ý hỏi. Ông ta gật đầu, một tay đưa lên vuốt vuốt bộ râu trắng muốt, môi hơi nhếch vẽ thành một nụ cười nham hiểm. Người phụ nữ đưa bàn tay thon dài trắng trẻo về phía trước, đọc thầm một điều gì đó. Những đám mây xám bỗng xuất hiện trên nền trời xanh biếc. Đám thanh niên thì mỉm cười, thúc vai nhau như đã biết chuyện gì sắp xảy ra. Còn lũ thiếu nhi thì quay qua quay lại hỏi lẫn nhau. Những bóng đen chiếu xuống đất thành những vòng tròn kì quặc xung quanh Gia Linh. Trên kia, Mỹ Liên đập càng mạnh vào thành quả cầu. Đôi vai nhỏ run bần bật. Ánh mắt từ tức giận hóa sợ hãi.

P/s: Cảm ơn mọi người đã ủng hộ trong thời gian qua. Mình sẽ nỗ lực đăng chương sớm và nhiều hơn. Đặc biệt xin chân thành cảm ơn anh @Kawaii Nezumi rất nhiều.
@Jeon Jungkookie , @Giang2k5 @17 Ngọc Sơn @Thùy TThi @Lê Quang Đông @Hồ Nhi @nhi1234 @Kuroko - chan @Shirayuki_Zen @Mart Hugon @Thảo hahi.love @triệu thị giang @hoangminhdaitu @Beo1206
 

Kuroko - chan

Học sinh tiêu biểu
HV CLB Hội họa
Thành viên
27 Tháng mười 2017
4,573
7,825
774
21
Hà Nội
Trường Đời
Chương 5: Nguy hiểm(2)
-Dậy mau, con kia!
Một bàn chân đá mạnh vào người Gia Linh khiến nó giật mình tỉnh dậy. Bàn chân kia lại tiếp tục đá nó, giọng nói lạnh lùng, đanh thép lại tiếp tục ra lệnh:
- Đứng dậy mau!
Gia Linh ngước mặt lên nhìn. Ánh mắt của nó đụng phải một đôi mắt rực lửa ẩn bên trong một chiếc mặt nạ cổ trông đến là kì quặc. Tên lạ mặt ấy lại tiếp tục đá vào người Gia Linh và lặp cái mệnh lệnh kia:
- Đứng dậy mau!!!
Cô gái nhỏ giật mình vội vã đứng dậy, trong lòng thì thắc mắc tự hỏi tên thô lỗ này là ai và chính xác là nó ở cái nơi kì dị nào trong cái trường cũng kì dị nốt này.
-Đi!
Tên kia ra lệnh và quay mặt bước đi. Chân tay Gia Linh đột nhiên cũng tự lê bước theo tên lạ mặt đó, mặc dù nó cố trì lại vẫn không thể được. Dường như có một nguồn sức mạnh kì lạ nào đó đang bao lấy nó, khiến nó phải cất bước đi dù không muốn. Bất lực, Gia Linh đành mặc kệ phó mặc cho cái nguồn sức mạnh kì lạ ấy kéo đi, ánh mắt nó vẫn không thôi nhìn chằm chằm vào người đi trước. Hắn ta tựa như một pho tượng biết nói, biết đi chỉ chăm chăm hướng về phía trước.
Một cánh cửa to, có những hoa văn kì lạ xuất hiện trước mắt Gia Linh. Tên lạ mặt đưa tay vẽ ngoằn nghèo một kí hiệu lên tâm cánh cửa. Vòng tròn tâm hằn lên hình ảnh ngôi sao sáu cánh, từ đó, những luồng ánh sáng xanh len theo những hoa văn trên cánh cửa tuôn ra. Cánh cửa sắt trịnh trọng mở ra. Một khu vực kiểu đấu trường La Mã lộ ra sau cánh cửa. Trên kháng đài, hàng ngàn thanh thiếu niên, thiếu nhi chen chúc nhau nhao nhao lên nhìn về phía Gia Linh. Tên lạ mặt đẩy nó ra đấu trường rồi biến mất sau khi cánh cửa nọ khép lại. Gia Linh chợt nhận ra trên bầu trời xanh kia, một quả cầu pha lê trong suốt đang bay lơ lửng như một quả bóng bay khổng lồ. Trong quả cầu đó, người bạn thân nhất của Gia Linh- Mỹ Liên đang bị nhốt. Đôi tay gầy, nhỏ bé của Mỹ Liên đập mạnh vào thành quả cầu. Đôi mắt vốn điềm tĩnh bị xâm chiếm bởi sự tức giận và đầy hận thù. Hàm răng trắng muốt cắn chặt đôi môi mỏng như cánh hoa hồng. Thấy Gia Linh, cô cố gắng cảnh báo một điều gì đó nhưng quả cầu kia đã ngăn cản âm thanh đấy không có truyền ra ngoài. Mà dẫu âm thanh ấy có truyền ra thì Gia Linh chắc gì đã nghe được khi xung quanh tiếng ồn ào của đám thính giả náo động cả một khoảng trời rộng lớn.

Tay chân Gia Linh lúc này đã có thể tự kiểm soát. Nhưng dù được tự do nó cũng chẳng thể làm gì được lúc này. Tiếng ồn xung quanh càng khiến cho Gia Linh càng thêm bối rối, bơ vơ. Sự sợ hãi tràn ngập trong lòng cô bé. Một giọng nói nghiêm khắc chợt vang lên: "Keep Silent. (Im lặng.)". Cả kháng đài lập tức nghe theo, lũ thanh thiếu niên kia không còn lộn xộn nữa mà ngồi im lặng trên ghế của chúng ngoan ngoãn như một lũ mèo con. Gia Linh hướng mắt về phía phát ra giọng nói. Đứng trên chỗ ngồi vốn dành cho vua trong lịch sử Hy Lạp là một ông già có mái tóc nâu sẫm. Tay chắp sau lưng nghiêm nghị. Ông ta đưa đôi mắt đỏ như máu nhìn Gia Linh. Bên cạnh ông ta, một người phụ nữ trẻ mặc một bộ vest tím sang trọng, mái tóc vàng óng như tơ thả dài trên bờ vai tròn trịa. Trên tay cô ta là một quyển sách dày cộp bìa màu xanh đen có vẻ cũ kĩ. Ánh mắt xanh quyến rũ cũng nhìn chăm chăm vào nó một cách khinh thường. Bên cạnh cô ta là một chàng trai tầm hai mươi lăm tuổi. Mái tóc xanh hơi pha trắng hệt như màu bầu trời lúc bình minh, đôi mắt đen sắc bén của anh ta thay vì nhìn vào Gia Linh như ông lão và người phụ nữ kia thì lại giận dữ nhìn Mỹ Liên.

Người phụ nữ trẻ lật qua lật lại một trang sách rồi dừng lại, đưa ánh mắt nhìn ông lão ra ý hỏi. Ông ta gật đầu, một tay đưa lên vuốt vuốt bộ râu trắng muốt, môi hơi nhếch vẽ thành một nụ cười nham hiểm. Người phụ nữ đưa bàn tay thon dài trắng trẻo về phía trước, đọc thầm một điều gì đó. Những đám mây xám bỗng xuất hiện trên nền trời xanh biếc. Đám thanh niên thì mỉm cười, thúc vai nhau như đã biết chuyện gì sắp xảy ra. Còn lũ thiếu nhi thì quay qua quay lại hỏi lẫn nhau. Những bóng đen chiếu xuống đất thành những vòng tròn kì quặc xung quanh Gia Linh. Trên kia, Mỹ Liên đập càng mạnh vào thành quả cầu. Đôi vai nhỏ run bần bật. Ánh mắt từ tức giận hóa sợ hãi.

P/s: Cảm ơn mọi người đã ủng hộ trong thời gian qua. Mình sẽ nỗ lực đăng chương sớm và nhiều hơn. Đặc biệt xin chân thành cảm ơn anh @Kawaii Nezumi rất nhiều.
@Jeon Jungkookie , @Giang2k5 @17 Ngọc Sơn @Thùy TThi @Lê Quang Đông @Hồ Nhi @nhi1234 @Kuroko - chan @Shirayuki_Zen @Mart Hugon @Thảo hahi.love @triệu thị giang @hoangminhdaitu @Beo1206
Cố lên nha bé. Lâu rồi mới thấy chap mới
lót dép chờ em
 

Nguyễn Như Tuyết

Học sinh chăm học
Thành viên
22 Tháng mười một 2017
706
837
126
Bình Định
THCS Hoài Xuân

Nguyễn Như Tuyết

Học sinh chăm học
Thành viên
22 Tháng mười một 2017
706
837
126
Bình Định
THCS Hoài Xuân
  • Like
Reactions: Kuroko - chan

Nguyễn Như Tuyết

Học sinh chăm học
Thành viên
22 Tháng mười một 2017
706
837
126
Bình Định
THCS Hoài Xuân
Chương 6: Nguy hiểm(3)
Trong luồng bóng đêm u ám nhất, những vệt ánh sáng vàng nhạt hiện lên rồi đậm dần. Chỉ trong phút chốc, chúng đã nhiều lên và hình thành thành một khối vàng rực rỡ. Một tiếng gầm rú vang trời phát ra từ hình khối kì dị. Gia Linh hoảng sợ, đứng như trời trồng. Sắc mặt tái xanh nhìn khối chất màu vàng đang biến thành một con hồ khổng lồ, mình cao đến 3 trượng. Lớp lông ngắn màu vàng áp sát thân hình dẻo dai nhưng dũng mãnh của con dã thú. Đôi mắt sáng quắt của nó nhìn con mồi nhỏ thòm thèm. Con hổ bước từng bước nhẹ nhàng quanh con mồi nhỏ đang hoảng sợ. Xung quanh, những tiếng la hò đầy phấn khích của lũ thanh niên lại càng kích thích nó:
-Eat it. Eat it.(Ăn nó đi. Ăn nó đi.)
Giả thử đây là một rạp xiếc lớn đang trình diễn một tiết mục đầy xiếc hổ đầy ngoạn mục của một nữ diễn viên xiếc xinh đẹp, đầy quyến rũ đang đứng trên cao và nở một nụ cười nham độc kia. Giữa những tiếng reo của chư vị khán giả, con hồ kết thúc màn trình diễn bằng cách ngoạm miếng thịt ngon- phần thưởng cho nó. Thế nhưng ấy là rạp xiếc còn tại đây, tại cái học viện SWAS này, con hổ không cần biểu diễn gì ngoài việc vờn, đùa giỡn với con mồi. Thậm chí nó có thể ăn luôn nếu nó không thích đùa giỡn. Và khi con mồi đã bị con dã thú ăn thịt. Lũ người man rợn kia sẽ vỗ tay chúc mừng nó thay vì thương xót cho con người đáng thương nọ. Đó là bản tính mà chính học viện siêu năng lực này đã dạy cho họ. Dạy họ khinh thường lũ người tầm thường kia để phấn đấu tăng cường siêu năng lực. Nếu không món quà- năng lực đặc biệt mà Thượng Đế chí nhân ban tặng cho họ sẽ biến mất không còn một chút. Đó là lẽ sống của các siêu năng lực gia.
Quay lại đấu trường lúc này là hình ảnh cô gái nhỏ cố chạy thoát khỏi con dã thú đang ung dung bước chầm chầm. Mặc cho con mồi muốn chạy thế nào thì chạy, hổ ta vẫn bình tĩnh, không vội vã đuổi theo. Xin nhắc cho bạn nhớ, con dã thú này mình cao ba trượng, thân dài cả trăm mét, nó chỉ cần bước một dài là đủ đớp ngay con mồi nhỏ kia rồi.
-Cô còn muốn chơi đùa đến lúc nào nữa. Mau kết thúc đi, Johana.
Chàng trai trẻ gằng giọng nói với người phụ nữ tên Johana, đôi mắt xanh đẹp vẫn không rời khỏi Mỹ Liên lúc này đang cật lực tìm cách thoát ra khỏi quả cầu.
-Bắc Thần, anh muốn xem trò hay à? Được thôi, được thôi.
Johana đưa tay quệt vài đường vào không khí. Con hổ lập tức bước tới, chắn ngang trước mắt Gia Linh. Nó đưa bàn chân to đùng hất cô gái văng ra xa như hất một viên sỏi nhỏ. Trên nền cát nóng hằn dài cả dấu thân của Gia Linh. Bị tấn công bất ngờ, người Gia Linh ê ẩm. Cát nóng chà xát làn da nâu, gây nhiều vết xước sâu ri rỉ máu. Gia Linh cô đứng dậy. Thế nhưng vừa đứng lên được đã chịu tiếp một cú hất mạnh hơn. Bộ quần áo lầm đầy bụi cát. Sự đau đớn, bỏng rát lan tràn cả mặt và cơ thể. “Phải vì Mimi. Mình đã đến được đây rồi. Không thể bỏ cuộc.” Niềm tin nhỏ nhoi ấy vẫn le lói trong lí trí Gia Linh. Dù chính trong lòng nó lúc này cũng đã nhận ra mình hoàn toàn co dung tại học viện siêu năng lực này. Nặng nhọc cố đứng dậy, nó nhìn thẳng vào đôi mắt con dã thú. Cầu mong một phép màu sẽ xảy ra.
“Một niềm tin thật mong manh.”
Giữa không trung một tiếng “Đùng ” lớn vang lên xé tan cả bầu không khí. Đấu trường mịt mù những cát là cát.
-Cái gì vậy?- Bọn học sinh hỏi nhau.
Từ trong con bão cát, một tiếng gầm lớn vang lên, kéo sau đó là tiếng rú nhỏ dần rồi tắt hẳn. Bọn học sinh nhìn nhau ngơ ngác. Chúng chưa bao giờ thấy cảnh này trước đây.
-Ê, lão già. Không định xử lí cái đống bùi nhùi đó à.
Một cậu trai trẻ từ đâu xuất hiện bước tới gần ông già. Khuôn mặt nhơn nhơn và bất cần đời dưới mái tóc đen đặc trưng của người Á châu. Ông già đưa mắt liếc cậu ta rồi lẩm bẩm một điều gì đấy. Bão cát dưới đấu trường tan đi để lộ hình ảnh hai cô gái đang ngồi cạnh nhau. Con dã thú màu vàng đã biến mất tự lúc nào.
-Control time . Thật là thú vị!
Johana mỉm cười, bờ môi thanh vẽ lên một đường cong hoàn hảo. Những ngón tay thon mân mê tờ giấy úa vàng có vẽ hình một con sư tử. Cậu trai liếc mắt nhìn qua, đôi mắt tinh quái nhìn chằm chặp dòng tên đề dưới bức hình:
-Ồ, định triệu hồi cả King cơ đấy.
Bắc Thần quay sang, nhìn người phụ nữ:
-Chúng chỉ là những đứa trẻ thôi mà.
-Làm đi.
- Người đàn ông ra lệnh.
-Hiệu trưởng... ngài...
Ánh mắt Bắc Thần đầy tuyệt vọng. Johana nguýt anh ta một cái rồi đưa tay về phía trước đọc đi đọc lại tên con sư tử. Cậu trai thúc tay Bắc Thần:
-Thầy Thần. Xem ra hôm nay cô học trò thiên tài của thầy sắp thành bụi.
-Thiên Vũ... cậu...

Dù rất tức giận, Bắc Thần chỉ biết bất lực. Thiên Vũ là con của thầy hiệu trưởng. Ai mà dám chọc vào chứ. Phía dưới đấu trường, Mỹ Liên nắm chặt lấy tay Gia Linh. Mồ hôi rơi đầy trên trán, cô thở mệt nhọc. Thuật Change time vừa rồi khiến cô mất khá nhiều sức lực. Gia Linh nhìn bạn, nước mắt rơi nhòa khuôn mặt:
-Mimi. Tớ xin lỗi. Tất cả là tại tớ. Là tại tớ.
Mỹ liên vuốt mái tóc mềm của Gia linh, gạt những giọt nước trong suốt, mắt chát rơi trên gò ám bị rách đang chảy máu.
-Đừng khóc...
Bỗng bầu trời đột nhiên tối sầm lại, có lẽ người phụ nữ Johana đã khai triển xong thuật triệu hồi. Dưới đấu trường, cát bay xung quanh đôi bạn làm thành một lớp dày mù mịt. Khuôn mặt Mỹ Liên xanh lại. “Sao các người vẫn chưa buông tha chúng tôi?”.Trên khán đài vang dội những tiếng reo hò:
-King! King! King!
Lốc xoáy tan để lại trước mặt hai cô gái một con sư tử khổng lồ với đôi mắt sáng quắt và tư thế đầy hiên ngang của vị chúa sơn lâm.
-------------
Lưu ý: Hiện tại mình đã đổi tên học viện từ Star Royal thành SWAS(Seldbour World Academy of Superpower).
-Những dòng in nghiêng xin được hiểu là tiếng Anh.
Mọi người đọc đi nào!
@Kuroko - chan @Kawaii Nezumi @phamkimcu0ng @Beo1206 @...
 
Top Bottom