HMF Confess HMF Confession 345: Thất vọng về bản thân.

quân pro

Cựu CTV Confession
Thành viên
22 Tháng bảy 2017
1,262
3,224
356
Hà Nội
THPT Trần Phú - Hoàn Kiếm
[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

[14/03/2021 15:56:57]
Hmm, chào tất cả mọi người.
Em cũng thuộc dạng thành viên "bám rễ" ở diễn đàn ta khá lâu rùi.
"Yếu ớt", có lẽ là từ ngữ theo bản thân em suốt mười mấy năm. Sức khỏe của em không tốt.
Hồi nhỏ em thường dễ bị ngã. Và hầu như năm nào cũng bị bệnh. Oái oăm thiệt sự khi mà mấy thứ như thủy đậu, sốt phát ban hay là quai bị thì em cũng kinh qua cả á:v
Em còn nhớ, bản thân bị cận ngay hè năm lớp hai.
Khoảng mấy năm sau đó, em nhập viện, hạ canxi chỉ vì tham gia học võ như bạn đồng trang lứa.
.........
Ngay lúc này, em cũng biết cơ thể em không ổn.
Lên lớp 10, bạn của em đã có định hướng cho tương lai. Còn em đã nhiều lần trả lời với mẹ rằng " Con chưa biết." Phải nói rằng em thật ước ao làm người bình thường.
Đôi khi em thật thất vọng với chính mình, cả về tâm hồn lẫn cái thân già này.
Em tự hỏi rằng mình có thể đi bao xa trên đường đời.
Người ta bảo : "Có thể động viên người khác, chưa chắc đã động viên được chính mình."
Mỗi sáng thức dậy, em đều tự nhủ rằng hôm nay sẽ khác.
Nhưng rồi chiều về, ánh sáng hiu hắt cuối ngày, cùng với sự mỏi mệt lại làm em cảm thấy thật ảm đạm.
Em biết bản thân mình đang trong khoảng thời gian mà cảm xúc tiêu cực dễ xuất hiện.
Tuy vậy, em có thể khẳng định rằng, cái "buồn" của em nó thực sự rất khác luôn, không giống kiểu như trên fb viết tus tiêu cực hậu chia tay của bạn em đâu vv( 1 đứa FA hơn chục năm cho hay :p)

Hết rồi ạ.
Sau khi viết xong, em cảm thấy tốt hơn nhiều luôn:vv
Dù sao thì, hãy tiến lên cùng nụ cười mãi trên môi. Cảm ơn đã lắng nghe.
---------------------------------------------------
VÀO ĐÂY để gửi thông điệp của mình. Chúng tôi sẽ giúp bạn kết nối với những trái tim khác.

Đặc biệt: SẼ KHÔNG MỘT AI BIẾT BẠN LÀ AI!!!

Mọi thắc mắc các bạn hãy gửi về GIẢI ĐÁP THẮC MẮC HOCMAI FORUM CONFESSIONS

Những chia sẻ sẽ được đăng trong box HOCMAI Forum Confessions
 

haimo1977@gmail.com

Học sinh
Thành viên
14 Tháng tư 2020
33
16
21
"Hãy học khi người khác ngủ; lao động khi người khác lười nhác; chuẩn bị khi người khác chơi bời; và có giấc mơ khi người khác chỉ ao ước"-WILLIAM ARTHUR WARD đã nói như vậy. Nhưng em bảo: đừng để bản thân mình bị mệt, đừng khiến bản thân trở nên hoàn hảo,hãy cứ là mình, làm những điều mình thích và đừng để ý đến những lời người khác nói.
 
  • Like
Reactions: Thu Phương 195

Thu Phương 195

Học sinh chăm học
Thành viên
11 Tháng sáu 2020
583
1
1,026
146
Hà Nam
Tư vấn cộng đồng
[14/03/2021 15:56:57]
Hmm, chào tất cả mọi người.
Em cũng thuộc dạng thành viên "bám rễ" ở diễn đàn ta khá lâu rùi.
"Yếu ớt", có lẽ là từ ngữ theo bản thân em suốt mười mấy năm. Sức khỏe của em không tốt.
Hồi nhỏ em thường dễ bị ngã. Và hầu như năm nào cũng bị bệnh. Oái oăm thiệt sự khi mà mấy thứ như thủy đậu, sốt phát ban hay là quai bị thì em cũng kinh qua cả á:v
Em còn nhớ, bản thân bị cận ngay hè năm lớp hai.
Khoảng mấy năm sau đó, em nhập viện, hạ canxi chỉ vì tham gia học võ như bạn đồng trang lứa.
.........
Ngay lúc này, em cũng biết cơ thể em không ổn.
Lên lớp 10, bạn của em đã có định hướng cho tương lai. Còn em đã nhiều lần trả lời với mẹ rằng " Con chưa biết." Phải nói rằng em thật ước ao làm người bình thường.
Đôi khi em thật thất vọng với chính mình, cả về tâm hồn lẫn cái thân già này.
Em tự hỏi rằng mình có thể đi bao xa trên đường đời.
Người ta bảo : "Có thể động viên người khác, chưa chắc đã động viên được chính mình."
Mỗi sáng thức dậy, em đều tự nhủ rằng hôm nay sẽ khác.
Nhưng rồi chiều về, ánh sáng hiu hắt cuối ngày, cùng với sự mỏi mệt lại làm em cảm thấy thật ảm đạm.
Em biết bản thân mình đang trong khoảng thời gian mà cảm xúc tiêu cực dễ xuất hiện.
Tuy vậy, em có thể khẳng định rằng, cái "buồn" của em nó thực sự rất khác luôn, không giống kiểu như trên fb viết tus tiêu cực hậu chia tay của bạn em đâu vv( 1 đứa FA hơn chục năm cho hay :p)

Hết rồi ạ.
Sau khi viết xong, em cảm thấy tốt hơn nhiều luôn:vv
Dù sao thì, hãy tiến lên cùng nụ cười mãi trên môi. Cảm ơn đã lắng nghe.
---------------------------------------------------
Những chia sẻ sẽ được đăng trong box HOCMAI Forum Confessions

C biết mấy cái bệnh ngoài da như thủy đậu, quai bị( hầu như ai cũng bị 1 lần trong đời) đối với e nó chả đáng gì so với việc e hay bị mệt. Thực sự thì sức khỏe yếu là 1 thiệt thòi lớn. Nhưng mà c tin ông trời k lấy của ai tất cả. Có thể sức khỏe của e k bằng bạn bè đồng trang lứa nhưng có những cái e có còn các bạn lại k có. C k biết e như thế nào, nhưng có thể e giỏi hơn các bạn về mặt nào đó, k nhất thiết là học lực hay thể lực.
Vd: e k giỏi chạy nhưng có thể chơi đc đá cầu, cầu lông; e biết bơi còn các bạn chưa chắc đã biết; e biết lắng nghe, dễ đồng cảm sâu sắc với ngkhac hơn; e giỏi nấu ăn hay 1 môn năng khiếu(hoặc ngoại ngữ nào đó).

Có lúc sẽ mệt, yếu nhưng k hẳn lúc nào e cũng vậy phải k? Lúc khỏe e chơi, lúc mệt là e dừng. Đừng sợ nhé. E có thể chơi mấy môn đó được mà.
Sau này, c nghĩ e nên lựa chọn 1 công việc e có thể làm tốt, e đc thoải mái là chính e, những cv k sd quá nhiều đến thể lực hoặc làm kiểu thời vụ, k áp lực về thời gian để cơ thể e có thể đáp ứng đc cv đó. Chỉ cần e đc thoải mái trong tư tưởng, cv đó kiếm đc tiền là làm đc. Cơ thể mình nó thế r thì e cần chấp nhận việc đó, đừng oán trách sao mng bt còn mình bị thế. Bởi nếu e quá lưu tâm chuyện sk của mình k bằng nta thì e càng chán, càng buồn, tình trạng sk của e sẽ càng báo động.
Vd nữa là những người khuyết tật họ vẫn làm việc kiếm sống đc như làm tăm,thêu thùa, may vá, hát rất hay.
C biết 1 cô, ngón tay cô ấy k đc lành lặn, cả 2 bàn tay luôn, ngón đủ ngón thiếu, cong queo nhưng cô ấy thêu cực đẹp. Cô ấy sd tài năng của mình thêu các hình đính lên áo dài, làm khăn tay, túi vải,. để kiếm tiền nuôi sống bản thân cô ấy. Rất nhiều người lành lặn như chúng ta phải ngưỡng mộ cô ấy. Mọi người chủ động đặt hàng, cô ấy thêu r gửi lại những thành phẩm ưng ý cho khách hàng.
Điều đó cho thấy con người ta có thể thiệt thòi, thiếu thốn về thể chất hoặc tinh thần nhưng họ k hề vô dụng. Có thể tàn nhưng k phế. Mỗi chúng ta sống trên đời đều có 1 số mệnh riêng, k ai giống ai cả.
Sống cả 1 đời người, chỉ đến khi chúng ta già và chết đi mới biết ai hơn ai, ai mới là người sướng, ai là người khổ.
Tìm 1 niềm vui từ sở thích cá nhân và cứ thế mà theo đuổi nó, mặc ai nói j đi nữa. Người ta chưa từng trải qua quãng thời gian như e đã trải qua nên họ khó có thể hiểu e cảm thấy ntnao lắm. C nghĩ e chữa tâm e trước, cộng thêm chịu khó vận động, đi bộ tập thể dục nữa. Khi đó sức khỏe của e sẽ đc cải thiện 1 phần.
Sau nữa là biết tự hài lòng, có trách nhiệm với cuộc sống của chính mình là được.
Chúc e 1 đời an yên!

(Bên dưới đây là ảnh tay cô ấy và các sản phẩm tự tay cô ấy thêu minh chứng cho Vd bên trên)
 

Attachments

  • IMG_1681.jpg
    IMG_1681.jpg
    150.6 KB · Đọc: 56
Last edited:
Top Bottom