L
luchia


Mình xin post 1 vài bài thơ mình tự sáng tác. Mình sáng tác thì không hay nhưng mong các bạn sẽ tham gia đóng góp ý kiến để mình rút kinh nghiệm. Xin chân thành cám ơn các bạn trước nhé
Một thoáng hương xuân
Một sớm xuân bước chân ra cửa
Bỗng ngỡ mình được trở lại ngày xưa
Ngày xưa với tình thương mến vô bờ
Ngày xưa ấy với Tiếng gọi tuổi thơ
Tuổi thơ ơi chở kỷ niệm mộng mơ
có bạn nghèo ban thân ta mãi mãi
Tình thương yêu san sẻ nửa quả xoài
ngày xưa ấy ta bỗng biết yêu thương
Tuổi thơ ơi nhớ những buổi tan trường
Nhớ thầy cô vào những mùa hè nắng
Nhớ hàng cây nhớ sân trường vắng lặng
Để bây giờ bỗng bạc trắng hoa sương
Lời ru mẹ trải dài tựa kênh mương
Rọi ta đi trên con đường đất đỏ
Mồ hôi cha thấm ứơt lưng áo đó
Cho ta biết tình thương rộng bao la
Bấy nhiêu đó chỉ có mới gọi là
Tuổi thơ ta vẫn chất đầy nhiều lắm
Có biết đây sớm mùa xuân vắng lặng
Nghe hơi thở nhẹ nháng của mùa xuân.
Viết tặng thầy
Mới hôm nào với lần gặp đầu tiên
Nụ cười hiền khiến em chợt thổn thức
Khác ngày qua với những cơn gió bấc
Nụ cười thầy làm ấm lòng học sinh
Thầy mang cho em bầu trời để kiếm tìm
Thỏa sức vui với từ vựng cấu trúc
Môn Tiếng Anh thầy giảng ở trên bục
Bằng tình thương và tâm huyết vì trò
Thầy dạy em đừng bao giờ ngại khó
Hãy gắng lên nhớ rằng hãy gắng lên
Quyết tâm mãi sẽ luôn được vững bền
Mọi ứơc mơ sẽ trở thành hiện thực
Thầy dạy em không những về tri thức
Còn dạy em về cách sống làm người
Không ai vẹn toàn cho đến điểm mười
Mà chỉ là bạn chưa thực hoàn hảo
Giỏi môn anh không phải chuyện tầm phào
mà trước tiên phải giỏi tiếng mẹ đẻ
Hãy nhớ kỳ rằng điều này em nhé
Tự hào lắm mình là người Việt nam
Em gặp thầy vào mùa mưa tháng tám
Tưởng như rằng lạnh cóng đôi bàn tay
Nụ cười hiền ủ ấm cho em này
THeo bước chân em trên con đường mai đây
Mong các bạn sẽ đóng góp ý kiến giúp mình. Bài mình làm còn vụng nên nhờ các bạn góp ý hộ. Cảm ơn!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Một thoáng hương xuân
Một sớm xuân bước chân ra cửa
Bỗng ngỡ mình được trở lại ngày xưa
Ngày xưa với tình thương mến vô bờ
Ngày xưa ấy với Tiếng gọi tuổi thơ
Tuổi thơ ơi chở kỷ niệm mộng mơ
có bạn nghèo ban thân ta mãi mãi
Tình thương yêu san sẻ nửa quả xoài
ngày xưa ấy ta bỗng biết yêu thương
Tuổi thơ ơi nhớ những buổi tan trường
Nhớ thầy cô vào những mùa hè nắng
Nhớ hàng cây nhớ sân trường vắng lặng
Để bây giờ bỗng bạc trắng hoa sương
Lời ru mẹ trải dài tựa kênh mương
Rọi ta đi trên con đường đất đỏ
Mồ hôi cha thấm ứơt lưng áo đó
Cho ta biết tình thương rộng bao la
Bấy nhiêu đó chỉ có mới gọi là
Tuổi thơ ta vẫn chất đầy nhiều lắm
Có biết đây sớm mùa xuân vắng lặng
Nghe hơi thở nhẹ nháng của mùa xuân.
Viết tặng thầy
Mới hôm nào với lần gặp đầu tiên
Nụ cười hiền khiến em chợt thổn thức
Khác ngày qua với những cơn gió bấc
Nụ cười thầy làm ấm lòng học sinh
Thầy mang cho em bầu trời để kiếm tìm
Thỏa sức vui với từ vựng cấu trúc
Môn Tiếng Anh thầy giảng ở trên bục
Bằng tình thương và tâm huyết vì trò
Thầy dạy em đừng bao giờ ngại khó
Hãy gắng lên nhớ rằng hãy gắng lên
Quyết tâm mãi sẽ luôn được vững bền
Mọi ứơc mơ sẽ trở thành hiện thực
Thầy dạy em không những về tri thức
Còn dạy em về cách sống làm người
Không ai vẹn toàn cho đến điểm mười
Mà chỉ là bạn chưa thực hoàn hảo
Giỏi môn anh không phải chuyện tầm phào
mà trước tiên phải giỏi tiếng mẹ đẻ
Hãy nhớ kỳ rằng điều này em nhé
Tự hào lắm mình là người Việt nam
Em gặp thầy vào mùa mưa tháng tám
Tưởng như rằng lạnh cóng đôi bàn tay
Nụ cười hiền ủ ấm cho em này
THeo bước chân em trên con đường mai đây
Mong các bạn sẽ đóng góp ý kiến giúp mình. Bài mình làm còn vụng nên nhờ các bạn góp ý hộ. Cảm ơn!!!!!!!!!!!!!!!!!!!