D
dinhgiadne
bạn ơi tui thấy bọn con gái hay giấu nhật kí của mình ko cho ai xem cơ mà
sao bạn lại post cho mọi người xem zay
sao bạn lại post cho mọi người xem zay
Coi anh là anh hai vì em có lý do
Chứ đâu như kiểu "Thấy sang bắt quàng làm họ"
Mà phận một người em - kể dù chưa gặp mặt
Thì cũng phải cho phải phận làm em chớ phải không anh
Thôi thà để em đi trước anh cho đỡ tủi.....
- Nè Daijouji, có phải cậu vẫn thường xuyên gửi email cho Meilin không
- Có chuyện gì à ?
- Có phải cậu mời Meiling tới Nhật không ?
- Ừ... Cậu không muốn gặp Sakura nữa à ?
- Ờ... Tất nhiên là muốn...Nhưng mà... mình sẽ làm cho cô ấy khó xử...
- Tại sao ?
- Cô ấy sẽ trả lời mình....
Hôm nay xem phim thấy nhiều người bị tổn thương thế...Hồng Miêu thì bị trúng tên của Hắc Tiểu Hổ... Khiêu Khiêu lại phải van lạy Đậu Đậu cứu giúp cho Thất Kiếm...lại còn 1 người định tự tử nữa... Trùng lặp chăng vì Nyo bây giờ cũng đau không khác gì họ
Những áng mây đang lững lờ trôi
Những ngọn gió đang cất vao giọng hát
Gần bên con đường tôi thường chạy vui vẻ bên đấy
Là những cành hoa trắng xinh đẹp đang mỉm cười dịu dàng
Chúng sẽ không bao giờ tắt nụ cười dù cho tim tôi đang rộn ràng đập mạnh
Bởi vì tôi yêu giây phút này, khi thời gian ngừng trôi...
Đó như là một phần của giấc mơ khi giọt lệ rơi vì thời gian đã qua
Sự thanh bình trôi nhẹ nhàng như những chiếc lông vũ
Và sự hoài nghi khiến lệ không ngừng chảy
Tôi chắc rằng cả hai đều vươn đến những khoảnh khắc quý giá đến từ tương lai
Vì vậy, ngay cả khi ngày mai đang đến
Ngay cả khi chúng ta đã trưởng thành
Hãy nhớ rằng bạn đã luôn ở đây
Xin đừng quên mất những kỷ niệm dù đã rời xa thế giới này
Những gì của hiện tại sẽ không bao giờ rời xa
Cảm ơn tất cả mọi người...!
Anh hai... ngoan lắm... ngoan...
Đừng khóc... anh mà khóc là em buồn lắm đó...
Đừng khiến cho nhóc cảm thấy cô quạnh vì những giọt nước mắt của anh...
Con người mà... lúc nào cũng có những lúc yếu đuối...
Nhưng không sao, dù gì thì mọi chuyện cũng sẽ ổn cả thôi...
Em vốn là một cô nhóc rất tình cảm
Vẻ ngoài thì lạnh lùng đó...
Lúc nào đến trường mà cái mặt cũng hầm hầm như muốn "ăn tươi nuốt sống" mọi người
Nhưng... ít ai biết... mỗi lúc em đứng một mình trước cửa lớp
Em thường nhìn lên những hàng cây... mỗi lần như thế em cảm thấy lòng rất thanh thản
Và không hiểu vì sao lòng em cứ tự hát lên những khúc ca nhẹ nhàng...
Cao mà thanh... như bầu trời Hà Nội mỗi cuối thu vậy...
Nhiều lúc em cảm thấy mình cô đơn - So Lonely...
Nhưng chính những lúc đó... có khi lại là những lúc em cảm thấy hạnh phúc nhất...
Vì được nhớ về nơi đây - một second life mà em đang hiện diện...
Nhớ về mọi người... nhớ về anh nữa, anh hai à...
Em xem Thất Kiếm Anh Hùng rồi...
Đoạn kết là đoạn mà Hồng Miêu, Lam Thố, Đại Bôn, Mã Tam Nương, Đậu Đậu, Đạt Đạt và Khiêu Khiêu cùng hợp bích, giết chết Hắc Tâm Hổ
Mã Tam Nương sau khi giết chết Hắc Tâm Hổ thì gọi đoàn của mình ra để giết chết Thất Kiếm...
Rất may là Sa Lệ đã đến kịp thời, và mọi kế hoạch của Tam Nương đã thất bại - cô ta cũng đã chết...
Thất Kiếm và tất cả mọi người trở về một cuộc sống thanh bình: với chim ca sáo lượn...
Kỳ Lân cũng đã xuất hiện nữa...
Ước gì em cũng được sống ở một nơi như thế nhỉ... Đó là mơ ước của em từ bé đến giờ đó...
Và giờ đây, dường như ước mơ của em đã thành hiện thực...
Đà Nẵng cũng rét rồi phải không anh ?
18o - chắc như thế cũng đủ là rét ở trong ấy rồi
Ngoài này cũng rét.. Gió thổi rít, mưa sa như lệ tuôn...
Nhưng mà...Anh yên tâm đi, hôm nay em mặc mỗi 3 cái áo mỏng đi học thôi mà vẫn cự được nè !
Em của anh giỏi hông ?...
Chiều nay em lại đi học - học tiếp để chuẩn bị cho 45 phút Văn tuần sau
Chắc là chiều nay trời sẽ còn lạnh hơn lúc sáng...
Nhưng thôi, miễn anh cười, là em thấy không ngọn lửa nào có thể sánh bằng rồi...!
Em đang xem lại bộ phim CCS the Movie 2 - The Sealed Card...
Đang đến đoạn hay nhất... và lòng em lại rộn vang bài hát Arigatou của ca sĩ Tange Sakura trình bày...
Mọi người cùng nghe nhé !...
[MUSIC]http://static.mp3.zing.vn/skins/mp3_main/flash/player/mp3Player_skin4.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog?My9hMC8zYTA5OTAyMGYzODmUsICyYzgyZDU3ZTg5M2FlZDM3OGYxMy5cUIbaBmUsICDN8QXJpZ2F0WeB3V8VGFdUngZ2UgU2FrdXJhfHwx[/MUSIC]
Tôi yêu bài hát ấy
Bài hát trong một cuộn băng xưa cũ
Hơi bị trầy.hơi bạc màu 1 chút
Cứ như bình minh mờ ảo dần ló rạng
Và thế là,ngày rồi lại ngày
Theo cơn gió nhẹ nhàng của mùa hè
Tận cùng sụ chán chường đã trở nên quen thuộc ấy
Với nỗi cô đơn, tôi đã tình cờ tìm thấy bài hát ấy
Tôi sẽ không bao giờ quên
Tôi có thể lướt cùng cơn gió nhanh như thế nào
Trên chiếc xe ấy
Tôi có thể đến bất cứ nơi xa xôi nào mà mình muốn
La la la la, tôi hát vang bài ca của mình
Và ngửa mặt lên nhìn trời cao
La la la la, đây mới chính là cuộc sống của tôi
Vẫn tiến bước
Dùng chính sức mạnh của mình
Luôn tiến thằng về phía trước trên con đường dài vô tận
Quá nhiều con đường giao nhau
Tôi luôn dễ bị lạc đường
Thỉnh thoảng tôi đi lang thang và bị mất phương hướng
Nhưng tôi sống cho hiện tại
Mâu thuẫn với người khác
Rồi lại tha thứ cho họ…
Thậm chí khi đã trưởng thành
Tôi cũng ko sao quên được
La la la la, tôi hát vang bài ca này
Và ngửa mặt nhìn trời cao
La la la la, đây là cuộc sống của tôi
Vẫn tiến bước
Có 1 số thứ chỉ là của riêng tôi
Vì vậy tôi đoán mình sẽ cảm thấy tự tin vào chính bản thân mình hơn
Tại cái thị trấn chúng ta được sinh ra,chúng ta cùng mơ ước
Mỗi lần bị ức hiếp, tôi đều ghi nhớ
Rằng, cũng giống như bài hát ấy
Tôi có thể làm được một điều gì đó ngay lúc này
Là tiến về phía trước, dù chỉ là một chút
La la la la, tôi hát vang bài hát ấy
Và ngửa mặt nhìn trời cao
La la la la, đây mới chính là cuộc sống của tôi
Vẫn tiến bước
La la la la, tôi hát vang bài ca của mình
Và ngửa mặt lên nhìn trời cao
La la la la, đây mới chính là cuộc sống của tôi
Vẫn tiến bước
Dùng chính sức mạnh của mình
Luôn tiến thằng về phía trước trên con đường dài vô tận