Cười lên nào!

V

vinhnq2002

Có một giáo viên mẫu giáo dặn học sinh mình rằng: " Hum nay, lớp ta có GV thực tập, cô bảo cái gì thì các con phải trả lời cai ấy nhen. Ví dụ cô bảo "a" các em phải nói là "con cá" nhen. Xong cô giáo mới test thử.

Cô bảo: "o"
Học sinh nói: "con bò"

Xong cô ra khỏi lớp cho GV thực tập vô:

Không may GV thực tập vấp phải cục đá, cô kêu lên:"u"
HS đáp:"con ...u"

GV đứng giậy nói:"ồn"
HS đáp:"con ...ồn"

GV đứng họng kiu lên:"ặc"
HS đáp:"con ...ặc"

GV: Xỉu
 
V

vinhnq2002

* Truyện mang tên: Đến chết vẫn còn lầm lẫn

Hai vợ chồng nọ có 5 đứa con: 4 đứa đầu thì trắng trẻo xinh đẹp, chỉ có đứa út đen đủi, xấu xí tệ. Người chồng nghi ngờ lắm nhưng không dám nói ra. Đến lúc lâm chung, mới ra hiệu gọi bà vợ lại hỏi:
- Tôi sắp đi đây, trước khi chết tôi hỏi thật bà một điều. Thằng út...
- Thằng út làm sao?
- Nó có thật sự... là con của tôi không?
- Đến giờ phút này thì tôi cũng không giấu giếm gì ông. Thằng út... mới thật sự là con của ông. Ông chồng, tai đã lãng đãng, máy đã "treo"... mỉm cười ra đi


* Truyện mang tên: Đoạn cuối cho một cuộc tình

Cá nói:
Anh không bao giờ thấy được nước mắt của tôi, vì tôi sống trong nước...
Nước nói: Tôi cảm nhận được nước mắt em, vì em luôn sống trong tim tôi...
Cá nói: Em yêu anh! Em luôn mở to mắt mình để cho anh có thể chảy vào trong em, để em luôn nhìn thấy anh!
Nước nói: Anh yêu em! Anh luôn ở bên em, để anh có thể quấn quýt lấy em, để anh có thể ôm trọn em trong lòng mình....
Nồi nói: Sắp sôi rồi! Còn ở đấy mà tâm sự!!!


* Truyện mang tên: Chỉ khác một chút về hình thức

Ông khách gọi bồi bàn đến hỏi:
- Tôi thường xuyên ăn bít tết ở đây, bao giờ một xuất cũng có hai miếng thịt. Tại sao hôm nay chỉ có một?
- Ồ, xin lỗi ông, chắc là đầu bếp quên cắt nó ra làm đôi ạ!


* Truyện mang tên: Nàng tiên cá

Hoàng tử vừa sặc nước vừa la :"Cứu ta hỡi người đẹp, ta sẽ tặng nàng 1 đống wần áo xịn!!!!!!".Nàng tiên cá nhìn chằng hoàng tử bằng cặp mắt long lanh truyền cảm rồi nói :"Không , ở truồng quen rồi" :


* Truyện mang tên: Bí quyết của chàng

Hôm nọ, mình uống bia với bạn, nhưng uống không nhiều, trên đường về mình nghĩ được một ý tưởng... Về đến nhà, mình giả vờ say, vợ chưa bao giờ thấy mình say tệ như thế, chạy ra đỡ mình. Mình vả cho cô ấy một cái (nhẹ thôi, nhưng cũng đủ đỏ má) và đẩy ra, quát: "Cô là đứa nào, ngoài vợ tôi ra, chưa có đứa con gái nào đụng được vào người tôi nghe chưa". Và mình lỉnh luôn vào buồng lăn ra ngủ, sáng dậy ăn cơm.
Lạ lắm, thấy mình dậy, vợ ngoan ngoãn dọn cơm, lấy ghế ngồi ngắm mình ăn mà mặt lại rạng rỡ lạ, lại còn tủm tỉm cười. Hic, mình thì trả thù được mà vợ mình lại sướng âm ỉ!


* Truyện mang tên: Đêm không ngủ

Đêm nay mình ko ngủ, Mình thay bỏ đồ ngủ, Mình ra khỏi phòng ngủ, Mình đi lại gần tủ, Mình thấy trái đu đủ, Mình định mời bạn cũ, Cùng ăn trái đu đủ, Nhưng rồi mình tự nhủ, Chia ra ăn sao đủ, Mình đâu phải Hạng Vũ, Đánh bại được cả lũ, Không khéo xịt máu mủ, Thế là thề ko rủ, Mình tiến lại gần tủ, Mình mở cánh cửa tủ, Mình thò tay vào tủ, Mình lấy trái đu đủ, Mình thấy nó hơi cũ, Thì ra nó bằng mủ, Quê quá... Mình đi ngủ...


* Truyện mang tên: Cách trị bệnh đi đêm của chồng

Bà vợ than phiền với bác sĩ:

- Chồng tôi hay đi suốt đêm. Tôi làm sao giữ được ông ấy ở nhà bây giờ?

- Hãy cho chồng bà uống viên thuốc ngủ này vào buổi chiều, đảm bảo ông ấy sẽ ngủ một mạch đến sáng hôm sau.

- Thế thì cũng mất vui. Ông ấy còn phải thực hiện nghĩa vụ với tôi chứ. Tôi chỉ cho ông ấy uống nửa viên có được không?
__________________
 
V

vinhnq2002

Thông số kỹ thuật:
- Nắp lon mỏng 12.5 mm, màn hình (lon ) rộng 2.4mm ( đủ để xỏ dây )”.
- Màn hình tự xoay hình ảnh
- Trải nghiệm mới về âm nhạc ( mở từ máy nghe nhạc hoặc đầu VCD..)

- SensMe™ – Chơi nhạc theo … remote
- Lắc tay đổi nhạc ngẫu nhiên và theo thứ tự(Shake control) (nhưng hiếm khi làm được)
- Walkman® player 3.0
- Quản lý nhạc, hình, phim thông minh với chương trình Media Player 11x (từ máy vi tính)
- Camera 2 Megapixel (quay xong hok có lưu lại vì hok có bộ nhớ )
- Đưa hình, đoạn phim lên web, Sửa ảnh – PhotoFix™ ( hên xui )
- FM-Radio (từ máy radio bên ngoài)
- Trò chơi 3D (gọi xong có thể chơi tạc lon… rất hữu ích )
- Bộ nhớ trong 0 MB
- Tương thích Java MIDP 2.0
- Chức năng duyệt hình ảnh (trung thực đến sống động y như “thật” )
- Máy ghi âm tích hợp (giống camera không save được )
- Loa thoại rảnh tay (hình như vậy )
_ Pin : không cần pin xài thoãi mái gọi tới mai cũng được
_ Thời gian chờ : mãi mãi
_ Thời gian thoại : 24/24 (đàm thoại trong bán kính 5m)
 
V

vinhnq2002

Dạng đề: trắc nghiệm, tự luận, logic...

Thời gian: 234 phút không kể thời gian ngủ và ngồi chơi của thí sinh. Nghiêm cấm thí sinh ra khỏi phòng thi trước phút thứ 233 để tránh đề thi bị tuồn ra ngoài.

Cách làm bài: Thí sinh làm bài trên máy vi tính, chỉ được chọn câu trả lời duy nhất 1 lần. Thí sinh có 3 quyền trợ giúp: Gọi điện thoại cho người thân, 50 -50 và nhòm bài của bạn.

Cách chấm điểm: Mỗi câu trả lời đúng được tính 1 điểm, trả lời sai trừ 2 điểm... Đề thi có 1 câu hỏi đặc biệt, thí sinh trả lời chính xác câu này thì không cần làm những câu khác vẫn được điểm tuyệt đối.


Quy định khác:

1. Để tránh nhàm chán trong giờ thi, mỗi thí sinh được phát 5 tờ A4 để vẽ máy bay, tàu thủy, ô tô khi không làm được bài và không biết làm gì thời gian rỗi...

2. Thí sinh vào phòng thi không được phép mang tài liệu nhưng được phép mang theo tiền để đánh bài. Cả phòng thi được phát 5 bộ bài để thí sinh giải trí dành cho thí sinh ko làm được bài.


I/ Lịch sử Việt Nam

1. Trong trận chiến trên sông Như Nguyệt, Lý Thường Kiệt đã làm gì để răn đe kẻ thù và khích lệ quân ta?

A: Hát rock

B: Hát rap

C: Đọc thơ

D: Hát chèo

E: Múa


2. Trong chiến thắng lẫy lừng của Trần Hưng Đạo trên sông Bạch Đằng, đạo quân của ông dùng vũ khí gì?

A: Thủy lôi

B: Súng

C: Tàu ngầm

D: Quân ta đứng trên bờ ném đá quân địch

E: Quân ta dùng điện 500 KW dí xuống nước giật chết quân địch


3. Trận Điện Biên Phủ trên không khác với Trận Điện Biên Phủ ở điểm nào?

A: khác ở chỗ "trên không" và "dưới đất"

B: Làm gì có những trận chiến đó

C: Không biết

D: Điện Biên Phủ là ở đâu vậy trời, chịu


4. Theo bạn tại sao chúng ta lại tổ chức cuộc tổng tiến công và nổi dậy Tết Mậu Thân?

A: Bộ đội đi làm thêm vào ngày tết thì lương sẽ cao hơn

B: Vì bọn địch ăn uống no say rồi oánh bạc, không đề phòng ta nhân cơ hội oánh nó

C: Vì tết thời tiết đẹp, đi chơi hay đi nổi dậy đều thích như nhau

D: Hôm đó em bận đi chơi tết. Không đi nổi dậy nên em không bít


5. Ba anh hùng Tô Vĩnh Diện, Bế Văn Đàn, Phan Đình Giót đã có những hành động dũng cảm: lấy thân mình lấp lỗ châu mai, lấy thân mình làm giá súng và lấy thân mình chèn pháo. Sắp xếp theo thứ tự nào là đúng?

A: Giót – Súng, Đàn – Mai, Diện - Pháo

B: Giót – Mai, Đàn – Pháo, Diện – Súng

C: Giót – Pháo, Đàn – Súng, Diện – Mai

D: Giót – Đàn, Pháo – Mai, Diện – Diện


6. Theo bạn ai là người đẹp trai nhất trong lịch sử Việt Nam, lý do?

A: Lý Công Uẩn – Vì tên xấu chắc người đẹp

B: La Văn Cầu – Vì tên xấu chắc người đẹp

C: Thánh Gióng – Có xe đẹp (thì con ngựa sắt đó)

D: Thủy Tinh – Người cá: Hoàng Tử Đại Dương


II. Lịch sử thế giới

1. Chiến tranh lạnh diễn ra giữa các nước nào?

A: Liên Xô và Mĩ

B: Liên Xô và Nga

C Mĩ và Hoa Kì

D: Nam cực và Bắc cực vì 2 chỗ này lạnh nhất

E: Tủ lạnh và điều hòa


2. Đã có cuộc chiến tranh thế giới thứ nhất và thứ 2, theo bạn liệu có thể có chiến tranh thế giới thứ 3, 4, 5 hay 6... vân vân... không ?

A: Không biết nhưng bản thân em yêu màu xanh và chim bồ câu biểu tượng của hòa bình. Ghét chiến tranh, em hy vọng sẽ không có chiến tranh để mọi người được lo ấm, xã hội bình đẳng bác ái.

B: Không biết nhưng em yêu màu đỏ của máu và chiến tranh, ghét màu xanh hòa bình, em hy vọng sẽ có chiến tranh nhiều thiệt là nhiều cho thế giới thêm phần gay cấn.


3. Trong lịch sử các nước như Pháp, Anh rất thích xâm chiếm thuộc địa. Theo bạn lý do vì sao?

a. Các nước này muốn "phủ sóng toàn cầu, mọi lúc mọi nơi" như Mobifone nhà ta .

b. Các nước này muốn "không ngừng vươn xa" giống Vinaphone nhà ta .

c. Có bao nhiêu thí sinh trả lời giống bạn, soạn tin nhắn Dudoan X Y gửi 0990, hoặc gọi tổng đài 19001234 và làm theo hướng dẫn. 1 phần quà là 1 chuyến du lịch tới Agola đang đợi bạn.



III. Câu hỏi đặc biệt

Chú ý nếu thí sinh trả lời đúng câu này thì không cần làm phần lịch sử Việt Nam và Thế giới vẫn đạt điểm tuyệt đối.

Câu hỏi như sau :

“Trong chiến tranh thế giới thứ 2, đã có bao nhiêu người thiệt mạng, hãy kể tên, tuổi khi họ thiệt mạng, nghề nghiệp và nơi sinh.”
 
V

vinhnq2002

Giai thoại kể rằng: Thủ tướng Nhật khi đó là Mori đã được dạy 1 chút tiếng Anh cơ bản trước khi sang thăm Mỹ. Người phiên dịch nói với Mori rằng:
- Khi ngài bắt tay Tổng thống Bill Clinton, hãy nói: "How are you?" (Sức khỏe ông thế nào?). Bill sẽ nói: "I'm fine, and you?" (Tôi khỏe, còn ông?). Khi đó ngài chỉ cần nói: "Me too" (Tôi cũng vậy). Sau đó sẽ là phần việc của phiên dịch viên.
Có vẻ đơn giản, nhưng: Khi Mori gặp Bill, ông ta đã nhầm thành: "Who are you?" (Ngài là ai?). Mặc dù bị sốc, nhưng cũng là người vui tính nên Bill nói:
- Well, I'm Hillary's husband (Tôi là chồng của Hillary), ha ha ha...
Mori trả lời tự tin:
- Me too, ha ha ha...
 
V

vinhnq2002

Bò Ăn Cỏ
Họa sĩ:

Bức tranh đó vẽ một con bò đang ăn cỏ đấy, thưa ông.

Khách:

Có thấy cỏ đâu?

Họa sĩ:

Con bò ăn hết cỏ rồi.

Khách:

Thế còn con bò đâu?

Họa sĩ:

Chứ bộ ông tưởng là con bò lại ngu đến mức đứng ỳ ở đó sau khi đã ăn hết cỏ sao ông?


Câu Trả Lời Khái Quát
Trong kỳ thi vấn đáp, giám thị hỏi học sinh:

Anh có thể khái quát điểm chung nhất của những nhà khai sáng vĩ đại của thế kỷ 18 được chứ?

Thưa thầy! Được ạ!

Thí sinh tự tin trả lời

Tất cả những nhà khai sáng vĩ đại ấy đã chết lâu rồi!
 
V

vinhnq2002

Chuyện zui đừng del nghen!!
Tập 1
Ngày xửa ngày xưa, ở nước Đông (Thổ) Tả - Đái Đường, đức vua là một người tính tình nhân hậu bác ái, yêu dân như con, yêu con như vợ, yêu vợ như bồ nhí .
Vốn trì vị đất nước theo đường lối Xã Hội CN, ngài rất hâm mộ chủ nghĩa Mác - Lênin . Bởi vậy, nghe nói ở nước Nga Xô viết sắp sửa xuất bản bộ "Mác - Lênin tập 7" , ngài quyết tâm phải có bằng được. Nhưng Đái Đường chỉ là một nước bé tý, muốn thấy trên bản đồ thế giới cần phải dùng kính hiển vi có độ phóng đại 40x trở lên mới được, bởi vậy hãng xuất bản không hợp tác phát hành tại đây . Nhà vua buồn lắm , nhiều khi ngài ngồi hàng giờ trong toilet mà gào thét tên bộ sách , khiến các cận thần đang hộ giá ở ngoài bàng hoàng , một vài người quên cả bịt mũi, hít phải "long khí", lăn ra bất tỉnh .

Thấy nhà vua đau khổ ngày đêm vì bộ sách, các quan trong triều từ tể tướng, đại thần, vương công, công công... cho đến thượng nghị sĩ quốc hội, ủy viên thường trực hội đồng bảo kê... đã mở một cuộc hội nghị lớn để bàn cách giúp vua. Sau màn "hội" - ăn uống linh đình tại một khách sạn 5, cả đoàn kéo lên vũ trường New Millennium để "nghị". Không ngờ, giữa chừng công an ập tới , cả đoàn bị giải về đồn. Một phần sợ nhà vua biết sẽ phạt, một phần sợ mất mặt, các quan không dám để lộ danh tính của mình, cứ im lặng ngồi trong trại giam chờ đến sáng hôm sau thông báo kết quả thử nước tiểu. Cũng may ông tể tướng hôm nay quên không mang thuốc lắc nên cả hội yên tâm phần nào...

Đêm ở trại giam thật im lặng và dài đáng sợ, các quan quen ăn sung mặc sướng, giờ phải ngủ vạ vật trong cái không khí hôi hám ẩm mốc và thoang thoảng mùi khai bốc lên từ mấy vệt tiểu són trên quần. Không kìm được lòng, quan tể tướng bật khóc tu tu . Bỗng, từ phía cửa sổ, dưới ánh trăng lung linh huyền hoặc, một mái đầu bạc trắng hiện ra, ôn tồn nói với tể tướng:
- Làm Sao con khóc ?
+ Dạ dạ thưa cụ..
- Rạ cái rì mà Rạ. Kâm miẹ mày mồm đi, yên cho tao ngụ!


Một thiếu niên độ 18 đôi mươi, mái tóc bạch kim, tai gim 6 lỗ, người chàng toát lên vẻ dân chơi "từ chiếc áo Tô-mỳ, đến đôi giầy Gu-ccì" cho đến chiếc bờm màu nõn chuối . Tể tướng nhìn chàng mà bàng hết cả hoàng, không thốt nổi nên lời, một vệt ẩm nữa lại xuất hiện trên quần tể tướng . Thấy vị tể tướng không dám ý kiến, mặt lại đần thối, Tôn Ngộ Độc (tên chàng trai) nghĩ cũng tội tội, bèn cười khẩy rồi hỏi:
- Thế bố già làm sao mà khóc?
- Tôi tôi...
- Bố vừa "tan cơn" chứ gì , sợ mai bị dương tính, về mẹ con củ hành cho đúng ko ?
- Ko, ko...
- Thế thì bố làm sao?
...

Sau một hồi nói chuyện, thấy Tôn là đứa bản lĩnh, sành sỏi việc đời lại bình tĩnh quyết đoán, tể tướng cũng thầm mến bèn cho biết thân phận thực của mình, nguyên cớ sự việc và mong muốn có cuốn "Mác - Lênin 7" của đức vua. Tôn nghe xong cười phá lên :
- Tưởng thế lào , hội con hay đi ngoài ra nước lắm , bố cần thứ gì, ở bất cứ nước nào, con cũng có thế mang về cho bố.

Tể tướng mừng như bắt được vàng:
- Thật chứ , con mà mang được bộ "Mác - Lênin 7" về thì thích gì bố cũng chiều .
- Bố cứ yên tâm, con đã ra tay thì gạo xay ra bột, hột trồng thành cây ! Chỉ có điều... con đã lỡ làm mấy phát đêm nay rồi, mai hội nó chắc cho con ngồi đây thêm vài tháng. Bố có cách nào lo cho con ra sớm, không bị lưu tên "sổ đen" thì con sẽ tận lực giúp bố...
- Mịe, việc này thì quá đơn, mai bố ra trước, sau đó sẽ bảo đệ SMS cho thằng đồn trưởng để nó thả mày ra. Nhưng mà mài làm ăn cho cẩn thận, sai chỗ nào bố cho mài vào tù bốc *** cả đời...
Sau khi được thả về và đưa Tôn ra khỏi trại, tể tướng liền đến gặp và thỏa thuận cụ thể cuộc trao đổi này. Tôn hẹn trong 1 tháng sẽ mang bộ "Mác - Lênin 7" về, đổi lại tể tưởng phải chồng đủ 20 cây vàng 9 số 4 và cho hắn làm cơ động (Tôn Ngộ Độc vốn là dân đua từng chinh chiến nhiều nơi, nay muốn chuyển sang cơ động để vừa được đua vừa được cầm dùi cui nện vào bọn vượt mặt, lại vừa có tiền đút túi lâu dài). Tể tưởng xót tiền nhưng nghĩ sau này thành công, đức vua ắt sẽ thưởng hậu hĩnh gấp bội phần nên gật đầu đồng ý, không quên dặn dò kí lưỡng là không được hé răng cho bất kì ai thân phận của ngài.


Tôn Ngộ Độc, sau khi nhận được hợp đồng béo bở liền tới ngay quán Một con vịt , tụ điểm ăn chơi, bay-nhảy-lăk vòng quen thuộc của cả bọn. Hội của Tôn gồm 4 người, tất cả đều là dân chơi lừng lẫy: Nguyễn Hải Đường hay Đường Pha Tạm - một hacker khét tiếng, chuyên gia trèo tường nửa (tường sau khi đã đập đi 1 nửa), mở khóa, phá Phéc-mơ-tuya bảo mật, gây thiệt hại cho các tập đoàn bán rong quần áo không biết bao nhiêu mà kể . Đường thích nhất uống cafe đen nhiều sữa , nhưng khổ nỗi khi gọi đen mà đòi nhiều sữa thì người ta bắt tính thêm tiền, thế là cậu đành thay tạm, lâu dần cũng ghiền, bạn bè quý mến gọi thành Đường Pha Tạm.


Hoàng Văn Sa, còn gọi là Sa Tinh Tinh do người có rất nhiều lông. Sa Tinh Tinh là dân chơi khét tiếng với nhiều biệt tài: nấu cơm, rửa bát, quét nhà, giặt quấn áo, bế em, cho con bú... Thành tích đạt được như vậy là nhờ quá trình xuất khẩu lao động ở nước ngoài, anh cũng là người sẽ đảm đương nhiệm vụ lo visa đi Xô viết cho cả hội .


Đỗ Thủy Trư - còn gọi Trư Sát Gái , đúng như tên gọi, Trư cưa gái như thần, chỉ bằng một vài lời mật ngọt trong ngày kỷ niệm "Quốc tế cá sấu" anh đã khiến bao cô gái chết như điếu đổ, nhẩy bổ vào yêu . Nhiều lúc bị các nàng vây quanh không thể thoát đi cùng anh em trong hội, chàng chỉ biết ngửa mặt lên trời than :
"Hỡi thế gian, tình ái là chi?
Mà tại sao, gái không cho con đi " T.T


Còn Tôn Ngộ Độc tên thật là Nguyễn Minh Tôn , hồi bé hay chơi đồ hàng với mấy cô bé hàng xóm, một lần chơi trò nấu cơm bằng đất sét trộn *** mũi , Tôn ăn rồi bị ngộ độc phải đi cấp cứu, từ đó bạn bè gọi là Tôn Ngộ Độc. Như ta đã biết, Tôn là tay đua cừ khôi, nhiều lần giật giải nhất các cuộc thi "3 bánh toàn khu", "xe **ng toàn công viên" như Thủ Lệ, Thống Nhất, Tuổi Trẻ... tiếng tăm lừng lẫy, vang dội khắp vùng.

Tôn mang kế hoạch của mình bàn với các chiến hữu và được tán thành nhiệt liệt, cả hội nhất trí sẽ lên đường sớm vì nước Nga Xô viết cách Đái Đường rất xa mà lại ko đi máy bay do sợ tình hình khủng bố đang diễn biến phức tạp , với lại lên máy bay sẽ không được thỏa chí phiêu lưu của dân chơi . Cuối cùng, cả hội nhất trí sẽ đi bằng xe 3 bánh , Tôn đã có 2 cái ở nhà nên chỉ phải tới chợ Giời sắm thêm 2 cái nữa. Bữa hôm đấy, cả hội ăn uống no say và lâu lắm bà chủ quán Một con vịt mới lại được Tôn trả tiền đầy đủ, còn bo thêm 1k (toàn xu 2 trăm, mang theo tổ nặng phao câu )

Ngày xuất phát đã tới, tay xác nách mang, người thì bàn chải, người thì gối ôm, người lại vác cả gấu bông với cả mèo kitty , tất cả đều đã sẵn sàng trên 3 bánh của mình.

Ngày đầu tiên là một ngày thật đẹp giời, nắng rơi từng giọt trên lá cây lộp bộp , gizó mơn man thổi nhẹ qua hàng lông nách mới nhú của Trư làm chàng thấy khoan khoái lắm . Sa và Đường cũng mải mê nhìn từng đàn b***m trắng thoắt đậu thoắt bay trên những luống cải xanh , còn Tôn thì đắm mình trong mầu vàng óng ả của đồng lúa chín, chàng thầm nghĩ: đó chắc là loại lúa mỳ tốt nhất được lựa chọn để làm nên bia Halida đây...

Bất chợt, Trư kêu ré lên: "chết tao rồi!" làm cả hội giật hết nảy cả mình. Hóa ra, trong khi đang lim dim tận hưởng làn gió thổi qua nách, Trư không nhìn đường nên đã đâm vào một đống phân bò to tướng của một bác nông dân nào đó ủ ven đường . Thế là cả hội phải dừng lại sớm hơn so với dự định.

Cả bọn ghé vào một nhà ven đường để tắm giặt và phơi phóng lại đống đồ đạc của Trư đang bốc mùi phân bò ngùn ngụt. Cũng may ở đây đã là ngoại thị, dân cư đa phần nông dân chất phác tốt bụng, họ sẵn lòng cho vào tá túc chỉ với 500k/ngày , Tôn xin trả 250k/nửa ngày mà họ nhất quyết ko đồng ý ("tổ sư cái lũ, thấy dân thành phố là chặt chém ko thương tiếc " - Tôn lẩm bẩm trong bụng). Đáng lẽ xong việc là đi tiếp ngay, nhưng tiếc tiền, Tôn quyết định ở lại rồi mai đi sớm, chả nhẽ mất không 500k?

Tối đó, cả hội ăn tối với gia đình (sau khi mất thêm 150k nữa), trong bữa ăn cô con gái họ cứ đắm đuối nhìn Trư ko chớp mắt. Nàng tên Hưởng, Lò Thị Hưởng, là con gái độc nhất trong gia đình. Đã 21 tuổi rồi mà trông nàng như chỉ mới 35 , da nàng láng mịn, hơn cả loại giấy nhám đắt tiền nhất , đôi mắt sáng long lanh bập bùng như ngọn nến trong đêm, đôi môi nàng căng mọng như 2 quả nhót chín đang tràn căng nhựa sống... Khỏi phải tả thêm, chỉ chừng ấy thôi đã đủ làm zai cả làng điên đảo, chàng nào được một lần chiêm ngưỡng dung nhan nàng cũng phải thảng thốt: "Oh, My God", rồi lăn ra bất tỉnh , ai bản lĩnh lắm cũng chỉ trụ được 5 phút là cùng (hội của Tôn ở thành phố, ngắm đủ loại cá sấu rồi nên vẫn giữ được bình tĩnh ). Vậy mà lạ thay, Hưởng chẳng thích một ai, nàng chê bọn chúng kém cỏi, yếu ớt, "bất lực" . Chỉ đến tối nay, khi thấy vẻ phong độ hào hoa của lãng tử đa tình số một Đái Đường, nàng mới biết thế nào là rung động. Con tim nàng đập ầm ầm trong ngực, mạnh như Pittong của động cơ 4 thì - 150cc (phân khối), nó mách bảo: chàng chính là con mồi lớn của đời nàng .

Ăn uống xong xuôi, Hưởng đùn đẩy việc rửa bát cho mẹ để đích thân ở lại pha trà mời khách. Đến lúc rót nước cho Trư, nàng e lệ đá lông nheo 3 phát "tạch, tạch, tạch!!" khiến Trư dù bản lĩnh tình trường bao năm cũng không khỏi bàng hoàng chảo đảo, suýt đánh rơi cốc trà nóng xuống đũng quần . Ngồi tiếp chuyện với 4 chàng, Hưởng luôn nghĩ xem làm sao để có thể rủ anh Trư đi chơi cùng mình. Tôn, Đường và Sa biết ý, bèn vờ mệt xin về đi ngủ trước . Sau cùng nàng cũng tìm được một lý do chính đáng, nàng nói với Trư rằng phải qua làng bên đòi nợ hộ mẹ, trời thì lại tối, thân gái một mình quả là khó khăn . Trư nghe vậy mủi lòng, bèn nhận lời đi cùng.

Đường quê cứ tối om om, hi hữu lắm mới có một ngọn đèn vàng vọt. Hưởng cứ giả vờ sợ để nép sát vào Trư, thỉnh thoảng nàng còn ôm chầm lấy Trư hét toáng lên: "Ối anh ơi!!... con chuột kìa" khiến Trư giật bắn. Hưởng qủa là một người có khiếu diễn viên, thường ngày nàng vẫn khoái khẩu thịt chuột, đến vụ gặt hay ra đồng bắt chuột để thỏa mãn sở thích của mình , vậy mà nay nàng có thể tỏ vẻ sợ sệt cực độ như một tiểu thư chính gốc, tác giả nghĩ đến cũng phải khâm phục bội phần . Trư bị Hưởng làm cho giật mình mấy lần, tức lắm, chửi thầm trong bụng "TS, đã xấu còn điệu " nhưng chẳng hiểu sao chàng vẫn cười nói trìu mến với Hưởng, còn nhẹ nhành vòng tay vỗ nhẹ lên vai trấn tĩnh nàng, Hưởng thấy vậy, trong lòng sướng vui khôn tả .

Nhưng ở đời cái gì cũng có lý của nó, Trư là công tử đào hoa bậc nhất kinh thành, sao có thể dao động vì một gái quê, huống chi là một thôn quê hay chất *** bò thành đống giữa đường?

Hóa ra từ lúc uống trà, Trư đã nhận ra Hưởng thích mê mình rồi, gì chứ mấy cái này thì chàng đi Nót-Phệt trong bụng các cô gái . Đang bực tức vì ban chiều bị ông bà già Hưởng chặt chém không thương tiếc, nay biết Hưởng đã ngấm phải men tình, Trư quyết tâm phải lừa để lấy lại số tiền cho bằng được. Mặt khác chàng cũng áy náy, cả hội phải dừng lại đây tất cả là do chàng đâm vào đống ***, hành động như thế há chẳng phải "hợp lòng người" hay sao...

Thế là bằng những lời ngọt ngào như đường hóa học, rằng: hội anh là dân buôn đang cần vốn, xong vụ này anh sẽ về gặp ba mẹ em, cộng với một số hành động ABC điêu luyện , Hưởng đã mềm nhũn ngả vào vòng tay Trư, chàng bảo gì nàng cũng nghe, số tiền hơn 1 triệu tiền nợ đòi về giờ vào túi Trư hết ... Để Hưởng yên tâm, Trư còn cho nàng số di động (của con ô-sin nhà thằng bạn ), địa chỉ mail, blog và hẹn nàng tháng sau gặp lại, vui thú bên nhau mãi không rời . Hưởng quanh năm chỉ tiếp xúc với trai làng, ăn nói lắp bắp, ngọng níu ngọng nô, câu cú lủng củng , giờ nghe Trư nói những lời có cánh, quả như thấy ngay thiên đường trước mặt , chỉ mong làm một thiên thần bé nhỏ bên cạnh vị chúa của nàng . Sau khi về nhà, nàng còn đập con lợn tiết kiệm của mình ki cóp bấy lâu đưa cho chàng nốt... Hỡi ôi:
"Bao nhiêu mật ngọt của người
Bao nhiêu cay đắng cuộc đời cho ai...":-SS:mad::confused:
 
V

vinhnq2002

Chap2
Mới tờ mờ sáng, cả hội đã lẳng lặng ra đi, nhỡ đâu 2 ông bà già Hưởng thức dậy biết chuyện lại chẳng đòi lại hết tiền ý à. Cong mông đạp 3 bánh liền 2 canh giờ, cả hội đều thấm mệt và chắc chắn rằng giờ này dù có vác công nông đuổi thì 2 người kia cũng chẳng kịp được, bèn ghé vào một quán phở nghỉ ngơi

Quán phở nhìn khá bắt mắt, biển hiệu rõ ràng: "Phở Sướng - 1001 Thiên Đường, tỉnh Đang-Kẹt-Vay-Song-Trả" . Sau khi khóa càng khóa cổ mấy con xe của mình, cả hội nghênh ngang bước vào. Quán phở bên trong vắng tanh, trên mấy chiếc bàn đá lạnh lẽo còn vương vãi vài sợi phở loằng ngoằng và một điếu ĐáiĐườngTànBạo (Đađưtaba ) đang hút dở, dấu hiệu duy nhất cho thấy đã có người vào ăn.

Cả hội còn đang ngơ ngác thì có mấy em xinh đẹp ăn mặc sếc-xi từ đâu ùa ra mời mọc:
- Ui mấy anh zai phong độ quá, các anh ăn gì để bọn em chiều nào?

Trong khi Tôn, Sa và Đường cứ ngẩn hết cả người vì mấy em thì Trư đã bình thản gọi món, anh ta quá quen với các tình huống này rồi:
- Cho anh một bát tái, nhiều hành thái, ít hành trần, thêm gân, ko nước béo nhé!

Nghe Trư gọi, hội kia mới sực tỉnh, líu ríu gọi theo. 4 bát phở nghi ngút khói nhanh chóng được dọn ra. Các anh ngồi ăn mà lại có các em ngồi cạnh tỉ tê quạt mát, thật sung sướng biết chừng nào... Nhưng sự đời chẳng ai ngờ, chưa ăn được một nửa, cả 4 đã thấy trời đất lung link, mờ ảo, nhạt nhòa, rồi tốy hẳn (cảm gizác này còn phê hơn thuốc lăk)..........

Tỉnh dậy trong một căn buồng tối tăm u ám, song sắt kiên cố bao quanh, Tôn phát hiện ra rất nhiều cặp mắt đang soi mói chàng. Một người trong số đó cất lời:
- Lại thêm 4 thằng nữa phải đi gặp diêm vương rồi .
Hồn bay phách lạc, Tôn hoảng hốt lay tụi bạn dậy. Rồi sau khi trò chuyện với mấy người kia, cả hội mới biết đây là một quán phở thịt người, chuyên tẩm thuốc mê vào phở cho khách vãng lai để rồi biến họ thành nguồn hàng sống cho mình (sợ chưa, ko ăn phở dọc đường nhé ).

Số là quán phở đã mở được 2 năm, ban đầu làm ăn cũng khá khẩm, sau khi dịch cúm gà bùng phát, gà chết hàng loạt , sau đó lại dịch bò điên , chẳng ai dám ăn nữa . Khi dịch qua đi thì chẳng còn nguồn nguyên liệu, tên chủ quán tên là Khạc-Xong-Nhịn-Nhổ , ngày xưa từng là tay đâm thuê chém mướn đã nảy ra ý định dùng thịt người thay thịt bò và dối là thịt bò nhập từ Úc , vừa ngon vừa bổ ...

Càng nghe, hội của Tôn càng thấy khiếp đảm , Đường Pha Tạm thậm chí còn "lênh láng" ra quần, Sa Tinh Tinh thì ôm mặt khóc nức nở , chỉ chờ có Bụt lên để cứu. Nhưng đây có phải chuyện cổ tích đâu mà Bụt hiện lên , chỉ có một con yêu nữ lúc nãy cầm roi xuất hiện, quất vào mông Sa mấy phát:
- Từ từ rồi đến lượt, tội gì mà khóc!

Mấy người trong buồng giam khẽ nói trong bất lực: "Chúng ta chẳng thể thoát được đâu, ai kêu khóc to, chúng sẽ giết trước đấy"

Tất nhiên, là ko thể ngồi im chịu chết được, Tôn định lôi di động call cho tể tưởng giải cứu, nhưng máy đã bị bọn chúng lấy mất, tình thế lúc này thật ngàn cân treo sợi bún . Cả bọn nhìn nhau hoảng loạn. Lúc này, Trư mới thể hiện bản lĩnh của mình, chàng khẽ đứng dậy, vuốt nhẹ mái tóc xoăn rồi hất sang 1 bên làm thành kiểu 4-6, mặt chàng ngẩng cao , đôi mắt "giết người" chớp nhẹ và nhẹ nở một nụ cười lãng tử :
- Tiểu thư chẳng phải là người vừa bón phở cho ta chăng?

Ngay lập tức, "Hút hồn đại pháp" phát huy công lực, cô nàng mở to mắt trân trối nhìn Trư , mồm nàng há to, đớp đớp trong không khí mà chẳng thốt được nên lời . Không để một phút cho quân địch hoàn hồn, Trư liên tiếp tung "72 câu cưa gái bí truyền", "49 chiêu làm nàng vừa ý"... khiến yêu nữ hoàn toàn ngớ ngẩn và lẩn thẩn chỉ biết dựa vào song sắt nhìn Trư : "oh man! I luv u mất rồi, my sweetie-babe! ".

Chẳng bỏ lỡ cơ hội quý giá này, Đường lập tức mon men đến gần trong khi yêu nữ vẫn còn đang mê mệt . Vận dụng chiêu thức phá "féc-mơ-tuya bảo mật" đã từng khiến mình nổi danh trên các fo-rum của hacker toàn thế giới, Đường nhanh chóng tháo được cái dải rút treo chùm chìa khóa rồi lẳng lặng bò vào phía trong ngắm trần nhà, huýt sáo .

Trư thấy đồng bọn đã hành động xong , bèn lả lướt thêm với yêu nữ một câu:
"Ta khát quá, nàng có thể lấy cho ta một lon cocacola tăng lực vị chuối tiêu được ko? "

Yêu nữ e lệ: "Dạ, được anh" (như kiểu con bé em họ đóng quảng cáo dầu gội đầu nói với chị nó ý ) rồi lảo đảo bước ra.

Đợi cho yêu nữ đi khuất hẳn, Trư mới ra hiệu cho Đường mở khóa, cánh cửa được mở tung khiến mọi người phải cố gắng lắm để kìm tiếng reo hò sung sướng . Không chậm trễ, Tôn ra hiệu bảo mọi người trật tự xếp hàng một, nắm tay nhau bước ra ngoài. Cũng may lúc này đã nửa đêm, chỉ có mỗi yêu nữ nọ canh gác, vì vậy cả bọn thoát ra ngoài khá suôn sẻ. Số người bị bắt trước đó cảm ơn hội của Tôn rối rít, sau đó, người thì xe ôm, người thì xích lô, người chạy bộ, sang hơn bắt taxi, mỗi người một hướng dông thẳng.

Lại nói về tên chủ quán, Khạc-Xong-Nhịn-Nhổ vốn là tay giang hồ lâu năm , luôn cảnh giác cao độ và có một giác quan thứ 6 nhạy bén tuyệt vời, tuy nhiên do hôm nay uống hơi nhiều sữa đậu nành nên hắn cũng ngà ngà say. Đang mơ màng trong giấc mộng được làm hoàng tử ếch, chợt có một lão già xuất hiện chỉ thẳng vào mặt hắn nói:
- Dậy đi con chó , bọn nó trốn hết rồi!

Nhổ choàng tỉnh, vẫn còn tiếc vì chưa được gặp công chúa , nhưng nhớ lại lời lão già trong mơ (trông mặt quen lắm, giống người bố quá cố của hắn thì phải), hắn bèn thức dậy kiểm tra. Mới bước ra khỏi phòng ngủ vài bước, đã thấy con yêu nữ tay cầm chai coca, vừa hát vừa đi loanh quanh bên chậu rửa bát (hậu quả do Trư ra tay quá nặng), hắn biết ngay có chuyện xảy ra.

Khoác vội chiếc áo choàng gấu pool mầu hồng quen thuộc, hắn nhảy lên con Babetta 250 mm3 (mili phân khối ), đạp phành phạc rồi phóng đi... Chẳng mấy chốc hắn đã thấy hội của Tôn đang cong *** đạp 3 bánh đằng xa.

Nhưng ở đây phát sinh câu hỏi : tại sao Nhổ lại có thế bắt kịp hội của Tôn mà ko phải lũ người kia một cách nhanh chóng vậy? Câu trả lời là sau khi thoát ra dễ dàng, cả bọn mới chợt nhớ đến đống hành lý, tiền bạc, gối ốm, gấu bông và cả chìa khóa mấy chiếc xe nữa nên đành quay lại lấy , vì vậy mới có sự chậm trễ này.

Tiếp tục quay lại với cuộc đuổi bắt, khi nghe thấy tiếng động cơ ầm ầm phía sau và quay lại nhìn, Tôn hết hồn khi phát hiện ra có người đuổi theo . Một gã to cao lực lưỡng, tay vít ga, tay cầm chiếc thước kẻ to tổ bố khua điên loạn , trên cổ hắn, áo choàng Pool bay phấp phới trông chả khác một hung thần. Cả hội cố hết sức đạp mà không thể nào kéo dài được khoảng cách, bởi một lẽ gian đơn: xe thô sơ sao sánh được với động cơ 1/2 sức ngựa...

Liệu tính mạng của cả bọn có bảo toàn được hay ko, hồi sau sẽ rõ
Thấy tên chủ quán sắp đuổi kịp, cả bọn vô cùng sợ hãi, bủn rủn chân tay. Những tưởng tương lai được làm bò Úc đang hiện dần trong bát phở , nhưng nhờ mưu trí dũng cảm do thuộc 5 điều Bác dạy, Tôn mới nẩy ra một ý... Tôn mới bảo cả bọn dừng lại, đợi tên chủ quán tới rồi hất hàm hỏi hắn:
- Ê, mày là ai mà đuổi bọn tao?
- ********* chết đến nơi rồi, tao là chủ quán Phở Sướng đây!
- Sao bọn tao chưa gặp mày bao giờ, có đúng mày là chủ quán phở Sướng ko đấy?
- Lúc đấy ********* ngủ một lũ như lợn, sao thấy mặt tao?
- Vậy có cái gì đảm bảo mày là chủ quán Phở Sướng?
- Đây!

Thật chả ngờ, Tôn mưu mẹo lại gặp thằng cẩn thận quá đỗi, Nhổ nghe nói vậy liền giở giấy phép đăng kí kinh doanh ra, có tên chủ sở hữu và dấu chứng nhận của Phường đỏ chót đàng hoàng (ts, cái thằng này hãm tài thật - Tôn lại chửi thầm ). Nao núng trong vài giây, Tôn lập tức nghĩ ra một chiêu nữa (dân chơi cơ mà, đâu dễ đầu hàng như thế ):
- Nhưng mày chơi bẩn, nếu ko nhờ con Ba-bét-ghẻ kia thì sao mày đuổi được tao? Có ngon tao với mày đua bằng xe 3 bánh? Nếu mày thắng chúng tao xin theo mày về chịu chết , nếu ko mày phải để chúng tao đi!

Chiêu này của Tôn quả vô cùng hiểm hóc, Khổng Minh sống lại cũng phải nhận làm sư phụ. Bị khích đúng chỗ ngứa, tên chủ quán dựng chân chống giữa con Babetta, khóa cổ khóa càng, rồi lớn tiếng:
- Bố mày sao phải xoắn, đua thì đua!

Tôn cười thầm trong bụng, ra hiệu Trư đưa xe cho hắn (con xe này mua chợ Giời, hàng Tầu, sản xuất tại Viêng Chăn, thủ đô CamPuChia , lại mới đâm vào *** bữa trước ).
 
V

vinhnq2002

Chap2
Mới tờ mờ sáng, cả hội đã lẳng lặng ra đi, nhỡ đâu 2 ông bà già Hưởng thức dậy biết chuyện lại chẳng đòi lại hết tiền ý à. Cong mông đạp 3 bánh liền 2 canh giờ, cả hội đều thấm mệt và chắc chắn rằng giờ này dù có vác công nông đuổi thì 2 người kia cũng chẳng kịp được, bèn ghé vào một quán phở nghỉ ngơi

Quán phở nhìn khá bắt mắt, biển hiệu rõ ràng: "Phở Sướng - 1001 Thiên Đường, tỉnh Đang-Kẹt-Vay-Song-Trả" . Sau khi khóa càng khóa cổ mấy con xe của mình, cả hội nghênh ngang bước vào. Quán phở bên trong vắng tanh, trên mấy chiếc bàn đá lạnh lẽo còn vương vãi vài sợi phở loằng ngoằng và một điếu ĐáiĐườngTànBạo (Đađưtaba ) đang hút dở, dấu hiệu duy nhất cho thấy đã có người vào ăn.

Cả hội còn đang ngơ ngác thì có mấy em xinh đẹp ăn mặc sếc-xi từ đâu ùa ra mời mọc:
- Ui mấy anh zai phong độ quá, các anh ăn gì để bọn em chiều nào?

Trong khi Tôn, Sa và Đường cứ ngẩn hết cả người vì mấy em thì Trư đã bình thản gọi món, anh ta quá quen với các tình huống này rồi:
- Cho anh một bát tái, nhiều hành thái, ít hành trần, thêm gân, ko nước béo nhé!

Nghe Trư gọi, hội kia mới sực tỉnh, líu ríu gọi theo. 4 bát phở nghi ngút khói nhanh chóng được dọn ra. Các anh ngồi ăn mà lại có các em ngồi cạnh tỉ tê quạt mát, thật sung sướng biết chừng nào... Nhưng sự đời chẳng ai ngờ, chưa ăn được một nửa, cả 4 đã thấy trời đất lung link, mờ ảo, nhạt nhòa, rồi tốy hẳn (cảm gizác này còn phê hơn thuốc lăk)..........

Tỉnh dậy trong một căn buồng tối tăm u ám, song sắt kiên cố bao quanh, Tôn phát hiện ra rất nhiều cặp mắt đang soi mói chàng. Một người trong số đó cất lời:
- Lại thêm 4 thằng nữa phải đi gặp diêm vương rồi .
Hồn bay phách lạc, Tôn hoảng hốt lay tụi bạn dậy. Rồi sau khi trò chuyện với mấy người kia, cả hội mới biết đây là một quán phở thịt người, chuyên tẩm thuốc mê vào phở cho khách vãng lai để rồi biến họ thành nguồn hàng sống cho mình (sợ chưa, ko ăn phở dọc đường nhé ).

Số là quán phở đã mở được 2 năm, ban đầu làm ăn cũng khá khẩm, sau khi dịch cúm gà bùng phát, gà chết hàng loạt , sau đó lại dịch bò điên , chẳng ai dám ăn nữa . Khi dịch qua đi thì chẳng còn nguồn nguyên liệu, tên chủ quán tên là Khạc-Xong-Nhịn-Nhổ , ngày xưa từng là tay đâm thuê chém mướn đã nảy ra ý định dùng thịt người thay thịt bò và dối là thịt bò nhập từ Úc , vừa ngon vừa bổ ...

Càng nghe, hội của Tôn càng thấy khiếp đảm , Đường Pha Tạm thậm chí còn "lênh láng" ra quần, Sa Tinh Tinh thì ôm mặt khóc nức nở , chỉ chờ có Bụt lên để cứu. Nhưng đây có phải chuyện cổ tích đâu mà Bụt hiện lên , chỉ có một con yêu nữ lúc nãy cầm roi xuất hiện, quất vào mông Sa mấy phát:
- Từ từ rồi đến lượt, tội gì mà khóc!

Mấy người trong buồng giam khẽ nói trong bất lực: "Chúng ta chẳng thể thoát được đâu, ai kêu khóc to, chúng sẽ giết trước đấy"

Tất nhiên, là ko thể ngồi im chịu chết được, Tôn định lôi di động call cho tể tưởng giải cứu, nhưng máy đã bị bọn chúng lấy mất, tình thế lúc này thật ngàn cân treo sợi bún . Cả bọn nhìn nhau hoảng loạn. Lúc này, Trư mới thể hiện bản lĩnh của mình, chàng khẽ đứng dậy, vuốt nhẹ mái tóc xoăn rồi hất sang 1 bên làm thành kiểu 4-6, mặt chàng ngẩng cao , đôi mắt "giết người" chớp nhẹ và nhẹ nở một nụ cười lãng tử :
- Tiểu thư chẳng phải là người vừa bón phở cho ta chăng?

Ngay lập tức, "Hút hồn đại pháp" phát huy công lực, cô nàng mở to mắt trân trối nhìn Trư , mồm nàng há to, đớp đớp trong không khí mà chẳng thốt được nên lời . Không để một phút cho quân địch hoàn hồn, Trư liên tiếp tung "72 câu cưa gái bí truyền", "49 chiêu làm nàng vừa ý"... khiến yêu nữ hoàn toàn ngớ ngẩn và lẩn thẩn chỉ biết dựa vào song sắt nhìn Trư : "oh man! I luv u mất rồi, my sweetie-babe! ".

Chẳng bỏ lỡ cơ hội quý giá này, Đường lập tức mon men đến gần trong khi yêu nữ vẫn còn đang mê mệt . Vận dụng chiêu thức phá "féc-mơ-tuya bảo mật" đã từng khiến mình nổi danh trên các fo-rum của hacker toàn thế giới, Đường nhanh chóng tháo được cái dải rút treo chùm chìa khóa rồi lẳng lặng bò vào phía trong ngắm trần nhà, huýt sáo .

Trư thấy đồng bọn đã hành động xong , bèn lả lướt thêm với yêu nữ một câu:
"Ta khát quá, nàng có thể lấy cho ta một lon cocacola tăng lực vị chuối tiêu được ko? "

Yêu nữ e lệ: "Dạ, được anh" (như kiểu con bé em họ đóng quảng cáo dầu gội đầu nói với chị nó ý ) rồi lảo đảo bước ra.

Đợi cho yêu nữ đi khuất hẳn, Trư mới ra hiệu cho Đường mở khóa, cánh cửa được mở tung khiến mọi người phải cố gắng lắm để kìm tiếng reo hò sung sướng . Không chậm trễ, Tôn ra hiệu bảo mọi người trật tự xếp hàng một, nắm tay nhau bước ra ngoài. Cũng may lúc này đã nửa đêm, chỉ có mỗi yêu nữ nọ canh gác, vì vậy cả bọn thoát ra ngoài khá suôn sẻ. Số người bị bắt trước đó cảm ơn hội của Tôn rối rít, sau đó, người thì xe ôm, người thì xích lô, người chạy bộ, sang hơn bắt taxi, mỗi người một hướng dông thẳng.

Lại nói về tên chủ quán, Khạc-Xong-Nhịn-Nhổ vốn là tay giang hồ lâu năm , luôn cảnh giác cao độ và có một giác quan thứ 6 nhạy bén tuyệt vời, tuy nhiên do hôm nay uống hơi nhiều sữa đậu nành nên hắn cũng ngà ngà say. Đang mơ màng trong giấc mộng được làm hoàng tử ếch, chợt có một lão già xuất hiện chỉ thẳng vào mặt hắn nói:
- Dậy đi con chó , bọn nó trốn hết rồi!

Nhổ choàng tỉnh, vẫn còn tiếc vì chưa được gặp công chúa , nhưng nhớ lại lời lão già trong mơ (trông mặt quen lắm, giống người bố quá cố của hắn thì phải), hắn bèn thức dậy kiểm tra. Mới bước ra khỏi phòng ngủ vài bước, đã thấy con yêu nữ tay cầm chai coca, vừa hát vừa đi loanh quanh bên chậu rửa bát (hậu quả do Trư ra tay quá nặng), hắn biết ngay có chuyện xảy ra.

Khoác vội chiếc áo choàng gấu pool mầu hồng quen thuộc, hắn nhảy lên con Babetta 250 mm3 (mili phân khối ), đạp phành phạc rồi phóng đi... Chẳng mấy chốc hắn đã thấy hội của Tôn đang cong *** đạp 3 bánh đằng xa.

Nhưng ở đây phát sinh câu hỏi : tại sao Nhổ lại có thế bắt kịp hội của Tôn mà ko phải lũ người kia một cách nhanh chóng vậy? Câu trả lời là sau khi thoát ra dễ dàng, cả bọn mới chợt nhớ đến đống hành lý, tiền bạc, gối ốm, gấu bông và cả chìa khóa mấy chiếc xe nữa nên đành quay lại lấy , vì vậy mới có sự chậm trễ này.

Tiếp tục quay lại với cuộc đuổi bắt, khi nghe thấy tiếng động cơ ầm ầm phía sau và quay lại nhìn, Tôn hết hồn khi phát hiện ra có người đuổi theo . Một gã to cao lực lưỡng, tay vít ga, tay cầm chiếc thước kẻ to tổ bố khua điên loạn , trên cổ hắn, áo choàng Pool bay phấp phới trông chả khác một hung thần. Cả hội cố hết sức đạp mà không thể nào kéo dài được khoảng cách, bởi một lẽ gian đơn: xe thô sơ sao sánh được với động cơ 1/2 sức ngựa...

Liệu tính mạng của cả bọn có bảo toàn được hay ko, hồi sau sẽ rõ
Thấy tên chủ quán sắp đuổi kịp, cả bọn vô cùng sợ hãi, bủn rủn chân tay. Những tưởng tương lai được làm bò Úc đang hiện dần trong bát phở , nhưng nhờ mưu trí dũng cảm do thuộc 5 điều Bác dạy, Tôn mới nẩy ra một ý... Tôn mới bảo cả bọn dừng lại, đợi tên chủ quán tới rồi hất hàm hỏi hắn:
- Ê, mày là ai mà đuổi bọn tao?
- ********* chết đến nơi rồi, tao là chủ quán Phở Sướng đây!
- Sao bọn tao chưa gặp mày bao giờ, có đúng mày là chủ quán phở Sướng ko đấy?
- Lúc đấy ********* ngủ một lũ như lợn, sao thấy mặt tao?
- Vậy có cái gì đảm bảo mày là chủ quán Phở Sướng?
- Đây!

Thật chả ngờ, Tôn mưu mẹo lại gặp thằng cẩn thận quá đỗi, Nhổ nghe nói vậy liền giở giấy phép đăng kí kinh doanh ra, có tên chủ sở hữu và dấu chứng nhận của Phường đỏ chót đàng hoàng (ts, cái thằng này hãm tài thật - Tôn lại chửi thầm ). Nao núng trong vài giây, Tôn lập tức nghĩ ra một chiêu nữa (dân chơi cơ mà, đâu dễ đầu hàng như thế ):
- Nhưng mày chơi bẩn, nếu ko nhờ con Ba-bét-ghẻ kia thì sao mày đuổi được tao? Có ngon tao với mày đua bằng xe 3 bánh? Nếu mày thắng chúng tao xin theo mày về chịu chết , nếu ko mày phải để chúng tao đi!

Chiêu này của Tôn quả vô cùng hiểm hóc, Khổng Minh sống lại cũng phải nhận làm sư phụ. Bị khích đúng chỗ ngứa, tên chủ quán dựng chân chống giữa con Babetta, khóa cổ khóa càng, rồi lớn tiếng:
- Bố mày sao phải xoắn, đua thì đua!

Tôn cười thầm trong bụng, ra hiệu Trư đưa xe cho hắn (con xe này mua chợ Giời, hàng Tầu, sản xuất tại Viêng Chăn, thủ đô CamPuChia , lại mới đâm vào *** bữa trước ).:)>-
 
V

vinhnq2002

Một chục chị bộ đội đội một chục hột vịt lộn bị một bọn lạ mặt chặn lại tại cột trụ điện, chục chị bộ đội sợ chạy lại gọi một chục cụ bộ đội, chục cụ bộ đội chạy lại định nện bọn lạ mặt một trận, bọn lạ mặt sợ chạy, chục cụ bộ đội rượt kịp, bọn lạ mặt bị đập nện, một bị xệ ruột, một bị xệ thận, một bị xệ mọi bộ phận. Một chuyện thật tội nghiệp !—-> đọc thật mệt
 
V

vinhnq2002

Vào hồi 10h30 sáng 23/01/2008, bà CG đã bị giết hại một cách công khai ở gần Chợ Âm Phủ. Theo điều tra riêng của chúng tôi, 30' trước khi bị giết bà CG vẫn còn đang đi chợ. Bà trang điểm đẹp, mặc bộ đồ bằng tơ và đi bốt da vàng có đánh xi (những tang vật này được hung thủ để lại tại hiện trường). Thủ phạm gồm hai tên đi chiếc xe du lịch của hãng Toyota màu xanh, đeo kính đen, mũ lưỡi trai tác phong rất chuyên nghiệp.

Theo các nhân chứng kể lại, chúng vờ mua bán một lúc rồi một tên bất ngờ túm lấy bà CG trói chặt lại bằng dây đã chuẩn bị sẵn, tên còn lại nhanh chóng nổ máy, chúng ném bà vào thùng xe, phóng đi trong sự căm phẫn và kinh hoàng của đông đảo bạn bè bà CG có mặt lúc đó.

Trắng trợn hơn, chúng còn hẹn quay lại và hăm doạ thanh toán hết tất cả. Bà CG có kêu nhiều tiếng rất lâu và rất lớn, nội dung những tiếng kêu này phức tạp và liên quan đến tới nhiều vấn đề hệ trọng nên chúng tôi sẽ công bố khi nào thấy thuận tiện.

Chỉ 45' sau đó, vụ án xảy ra dã man và tàn bạo. Tại HP trên phố Hàng Gà - một địa điểm ăn chơi có tiếng của thành phố, hung thủ đã thực hiện hành vi tội ác của mình trong tiếng nhạc. Khi chúng tôi ập đến, xác bà CG vẫn còn chưa kịp thủ tiêu. Hung khí là một con dao Thái Lan sắc như dao cạo. Đôi giầy và bộ đồ cùa bà CG vứt lăn lóc gần vòi nước nơi hung thủ rửa tay. Chỉ cách một bức tường, hàng trăm người vẫn đang ăn uống, đi lại mà vẫn không hay biết gì...
Vụ sát hại bà CG đã gây căm phẫn và lo ngại trong giới của bà, nhưng gặp phải sự dửng dưng đáng ngạc nhiên của nhiều cơ quan chức năng. Qua tìm hiểu, chúng tôi được biết HP là một vùng nổi cộm, đã có nhiều phần tử nom bộ dạng buôn lậu hay ma tuý vào ra

Điều kinh khủng là nhiều nạn nhân kiểu CG đã bị giết hàng loạt, có hệ thống và qua đơn đặt hàng. Đúng như vậy! Đôi lúc chỉ sau một cú điện thoại, vài bạn bè của bà CG đã bị thanh toán gấp và không phải nạn nhân nào cũng tìm được xác. Theo thú nhận của một gã HP thuộc băng nhóm khác, sau vài phút là các nạn nhân đã bị thủ tiêu. Càng vào dịp cuối năm, các đơn đặt hàng càng lớn...

Mở rộng phạm vi điều tra, chúng tôi vô cùng kinh hãi khi khám phá được HP chỉ là một điểm trong toàn bộ đường dây của một tập đoàn có quy mô, có tổ chức chặt chẽ và được... cấp giấy phép đàng hoàng. Nhiều ban nghành như sở y tế, công an phường, quận Hoàn Kiếm & thành phố Hà Nội. đã thanh tra, kiểm tra thường xuyên mà vẫn để cho tội ác tiếp diễn, thử hỏi họ vô tình hay cố ý??? Chỉ ngồi đối diện với HP có 15', chúng tôi ghi nhận thấy lần lượt ghé vào:

- 02 ô tô loại 7 chỗ ngồi

- 05 ôtô loại 4 chỗ ngồi

- 08 cô gái sành điệu trang điểm đậm nét

- 13 đàn ông đeo kính đen, 01 kính trắng

- 01 quan chức cấp Bộ đi Camry 3.5 kèm thư ký riêng


Tất cả họ vội vã đến rồi đi và cái gì bên trong diễn ra chắc các bạn cũng đoán được??? Nhân tiện nói thêm ở địa danh này có hai phòng gắn máy lạnh thường xuyên buông rèm và đóng kín cửa. Bên ngoài luôn có vài gã trông xe kiêm bảo kê mà qua điều tra sơ bộ tổng "thành tích" của chúng cũng là 40 năm 9 tháng trong tù...

Tin mới nhận vào hồi 16h10 cùng ngày: tại địa điểm tìm ra xác CG đã phát hiện thêm xác BC. Không thể cầm lòng nổi. Vì BC vốn sinh trưởng ở nông thôn, đây là lần đầu tiên cô ra thành phố. Cô đã bị đem bán một cách công khai và bị sát hại, xác bị chặt thành nhiều mảnh khi bao nhiêu dự định cùng mơ ước tốt đẹp chưa thành được thực hiện. Mới cách đây vài ngày cô còn cho chúng tôi biết là cô chỉ muốn ở lại quê nhà và sống một cuộc đời bình yên, thầm lặng. Ai??? Kẻ nào đã đẩy một BC như thế vào con đường nguy hiểm?? Ai đã thu lợi từ cái chết của cô?? Chúng tôi khẩn thiết đề nghị các cơ quan hãy khẩn trương làm rõ.

Được biết lúc chết BC còn rất trẻ. Cô sống giản đơn, chân thực, được gia đình thương yêu lối xóm tin tưởng, hơn nữa cô cũng rất yêu quý trẻ em, những sản phẩm do cô làm ra đã được các em bé rất tin dùng. Cô cũng vừa được giải nhất trong cuộc thi "Khỏe và bình dị" được tổ chức tại xã. Đây lại thêm một bài học cho các thiếu nữ, và một câu hỏi được đặt ra cho các ngành chức năng về hiện tượng nhập cư ồ ạt vào thành phố thiếu sự kiểm tra, giám sát, hiện tượng thi hoa hậu bừa bãi.

Vụ án CG và BC liên tiếp như vậy đã đặt ra những câu hỏi nhức nhối. Liệu đây có phải là những nạn nhân cuối cùng không?? Hiện chúng tôi đang cử người túc trực 24/24 h tại hiện trường và ghi lại mọi điều khả nghi diễn ra.

Xin quý vị chú ý: Một BC nữa đang được dẫn vào và cách cửa sắt nặng nề của HP đang từ từ sập xuống...

* Tên nạn nhân chưa được thay đổi




Ghi chú: Đọc đến đây, ông Tổng biên tập cau mày gắt: "Viết cho kín vào, kẻo thiên hạ biết CG là con gà, HP là hàng phở, BC là bò cái thì hết ăn. Càng gây được nhiều nghi vấn mới càng bán được... rõ chưa"
 
V

vitkute747

hay quá nhỉ,tiếp đi nào .............................................................................................
 
V

vitcondethuong10211

sao mà lắm truyện trùng lặp thế bạn ơi?ở các bài khác hầu hết đều có những chuyện bạn gửi rùi mà.
rút kinh nghiệm nhé
 
V

vinhnq2002

Một sinh viên ở trọ trên gác nhà 1 bà cụ vốn bị đau tim.Cứ mỗi lần dắt bạn bè về chơi, ca hát ồn ào 1 tí là y như rằng cậu bị bà la mắng,bà không chịu được tiếng ồn.
Một bữa đi học về,vừa leo lên tới phòng,đang suy nghĩ về bài thi vừa làm không được,tức quá cậu ta rút 1 chiếc dép ném mạnh vào vách đánh “rầm”.Chợt nhớ… bà cụ bị đau tim,hoảng hồn cu cậu rón rén đi nhặt chiếc dép,khẽ ngồi xuống..
5 phút sau,bổng thấy bà cụ dưới cầu thang bò lên,mặt mày tái xanh,mồ hôi nhễ nhại,run run:
Mày…mày..mày ác lắm..còn 1 chiếc mày ném đâu ném đại cho rồi…tao chờ mày ném nãy giờ…!
 
V

vinhnq2002

Đây là chuyện zui đừng có del nghen

(Nguyên tác: Trần Hưng Đạo, biên dịch: Dương Đình Vũ).
Ta thường nghe thằng Đoàn Nghĩa 15 tuổi là trẻ em giàu mà mê con hằng a0, đạt giải tỉnh môn lí, giải đề lí cực khó mà dễ như ăn ớt.
Ta thường nghe Nguyễn thị Hà, thế kỉ XXI cùng đám bạn chăn trâu cắt cỏ, ngày ngày đá bóng, bắt chim mà múa dẻo hát hay nhu diễn viên nhà hát lớn ha` nội
Nguyễn Thị Lương, con bé chăn vịt nhà giàu, ngày quên ngủ, đêm quên ăn để thực hành một thí nghiệm chứng tỏ với thế giới rằng mình không hề thấp.
Nguyễn Văn Hùng, cậu học trò cực kì thông minh tuy hơi hâm một chút vừa học vừa online, lại vừa lập trình tin học ,lớn lên dự định sản xuất phần mềm tin học hay nhất thế giới.
Các người nếu vốn dòng ham chơi, tất không hiểu văn nghĩa, nghe những chuyện ấy sẽ nửa tin nửa ngờ, nay ta lấy chuyện nay mà nói.
trương thị thảo ở tổ 4 là người thế nào?
Nguyễn thị oanh cũng ở tổ 4 là người thế nào?
Dương đình vũ và thằng ngồi bên là Nguyễn văn phong lại là người như thế nào?
Vậy mà cô bé Trương thị thảo đậu luôn đội tuyển anh, chẳng sợ chi sự khó tính của cô dạy thể dục.
Lẽo đẽo theo nghè bán đậu của mẹ, Nguyễn thị oanh cũng được gọi là bí thư, sau này phân phối chè thái thuốc lào cho bàn dân thiên hạ, độc quyền vũ khí hạt nhân nguyên tử.
nguyễn văn phong, phá kỉ lục quốc đất, mới 16 tuổi đã được gọi là phong.
Này các ngươi, người người thiên tài há lại để mình trở thành thiên tai, người người giỏi topten há để mình trở thành tóp mỡ. Huống chi ta cùng các ngươi sinh ra trong thời kì xã hội học tập, đánh vần phải biết, sống trong thời kì hội nhập, English phải thông. Nhìn đất nước nghèo, lớp ta nghèo, phong trào tập thể đi xuống mà nhục. Ngắm bọn a0 a2, lũ cậy tiền chạy chọt mà đau. Các ngươi thường tới bữa quên ăn, nửa đêm vỗ gối( lắm muỗi quá), ruột đau như cắt(ăn uống bạy bạ bị tieu chảy cấp), nước mắt đầm đìa. Chỉ giận rằng tới bữa quên ăn vì chơi game, nửa đêm vỗ gối vì uống liền 3 ly rươụ, ruột đau như cắt vì Man thắng Chensy, vì vạn sự như I-ta-li-a mùa Êu-rô 2008.
Các ngươi dưới trướng mẹ cha và ách thông trị của thầy Lê Tài Thắng, được xã hội cho cơ hội lớn. Cơm ăn 3 bữa, quần áo mặc cả ngày. Người thấp như thiện thì mẹ cho đi guốc cao, óc ngắn như lân bình thì cha mẹ cho đi học trường dài, đi bộ như linh thì được cấp tiền xe bus, đi xe như mạnh thì cho xe dịa hình. Ngày luyện tập đến đổ mồ hôi thì cha cho quạt, đêm học đến đổ máu thì mẹ cho thuốc diệt muỗi. So với tì tướng ngày xưa còn hiếm được thế, so với thiên hạ ngày nay nào có kém gì.
Nay các ngươi ngồi nhìn lớp ta nghèo mà không biết lo, thấy lớp khác tiến mà không biết thẹn, lắm kẻ có học mà không thành tinh hoa, về lâý đế chế làm vui, lấy võ lâm làm trọng.
Trẻ không học thì lớn lên biết làm gì? Bần cùng sinh đạo tặc, lúc bấy giờ các ngươi muốn vui chơi phỏng có được không?
Nay ta bảo thật các ngươi:
Phải làm sao để bổ đầu ra toàn là compa, thước kẻ.
Phải biết thẹn thế nào khi phao phóm hư danh.
Nay ta chọn binh pháp đông, tây kim cổ hợp thành một bảng gọi là thời khoá biểu nhà trường. kì 2 đã bắt đầu, nếu còn mê muội thì há còn mặt mũi nào đứng trong cái nhà tù A1 này nữa. Lúc bấy giờ ăn gậy vào mông, ăn mẮng vào mặt phỏng các ngươi có chấp nhận không?
Cho nên ta viết bài hịch này để các ngươi hiểu rõ bụng ta.
 
V

vinhnq2002

Vôva thường ngồi chung xe bus với Natasa. Một hôm, Vôva lấy hết dũng cảm dúi cho Natasa một mẩu giấy, trên đấy viết:
“Tôi rất thích bạn, nếu bạn đồng ý kết bạn với tôi thì hãy đưa lại mẩu giấy này cho tôi, còn nếu không
đồng ý thì hãy vứt nó qua cửa sổ”.
Một lúc sau Natasa chuyển lại mẩu giấy cũ, Vôva hí hửng mở ra xem, trên giấy viết:
“Không mở được cửa sổ!”
- o 0 o -
Vova chạy vào nhà hỏi mẹ:
- Mẹ ơi trẻ con sinh ra như thế nào?
Bà mẹ bối rối nghĩ bụng thằng này chưa đến tuổi giáo dục giới tính, bèn nói:
- À do con cò mang đến cho các ông bố bà mẹ con ạ.
Vova liền chạy ngay ra ngoài bảo Natasha:
- Thấy chưa, thế mà em cứ lo. Làm lại nhé!
- o 0 o -
Giờ hình học cô giáo vẽ lên bảng nửa đường tròn và hỏi học sinh:
- Các em có biết hình gi đây không?
Vôva xung phong
- THưa cô, cái mông.
Cô giáo chạy ra khỏi lớp, khóc nức nở, nói với thấy hiệu trưởng là học sinh hư quá. THầy hiệu trưởng chạy ngay xuống lớp quát học sinh
-Các em là một đám học sinh không biết xấu hổ, lếu láo. Cô giáo còn trẻ và chưa có kinh nghiệm, sao lại trêu cô? Mà đứa nào vẽ cái mông lên bảng thế này
- o 0 o -
Cô giáo hôm nay mặc áo mới, trên ngực thêu hoa hồng. Thấy các học sinh chăm chú nhìn, cô giáo rất vui, hỏi:
Thế các em có biết hoa hồng sống bằng gì ko?
Vôva trả lời: Thưa cô bằng sữa ạ
Cô giáo đỏ mặt đuổi Vôva ra đứng hành lang.
Thầy hiệu trưởng đi ngang thấy Vôva vật vờ ở ấy, hỏi đầu đuôi sự tình rồi nói: Vôva em nhầm rồi, hoa hồng sống bằng phân và nước tiểu.
Vôva lầm bầm: Em đâu biết rễ nó dài đến thế.
- o 0 o -
Bố của trò Vova bị cô giáo mời đến gặp. Khắp mình dán đầy bông băng, ông vừa lê bước vào đã nghe cô kể tội con mình:
- Bác xem này! Em Vova vẽ con ruồi lên cái đinh trên bàn giáo viên. Tôi đập một nhát, chảy cả máu tay.
- Trời ơi! Thế là còn nhẹ. Cô nhìn cái của tôi xem, đây là hậu quả của việc nó vẽ “cái ấy” của mẹ nó trên đống thủy tinh đấy.
- o 0 o -
Trong giờ học vẽ các học sinh đang tập trung vẽ xem ai nhanh hơn. Natasha vẽ chú gấu Misha, Pechia vẽ cây thông. Còn Vôva vẽ một dấu chấm.
Cô giáo rất ngạc nhiên và hỏi?
-Đây là cái gì vậy?
- Đó là sự HOẢNG SỢ
- ????????????
- Có thể hiểu như này. Chị gái của em hàng tháng đều chấm 1 điểm như vậy lên lịch. Nếu tháng nào mà không chấm thì cả nhà em hoảng hết cả lên.
- o 0 o -
Một hôm cả lớp đi cắm trại, đến tối, khi cả lớp đã ngủ, cô giáo thấy Vô va mãi cứ trằn trọc, bèn hỏi:
- Vô va, sao em không ngủ?
- Thưa cô, vì ở nhà em hay sờ rốn mẹ mới ngủ được ạ. Vô va trả lời.
Cô giáo sau 1”” suy nghĩ thấy thương học sinh quá bèn bảo:
- Thôi được, cho phép em sờ rốn cô đấy.
Đang đêm, cô giáo thấy nhột quá, bèn bảo:
- Vôva, đấy không phải là rốn đâu.
- Dạ thưa cô, đấy cũng không phải là tay đâu ạ.
- o 0 o -
Trong giờ học
-Các em, thử nói cho cô biết số nào gợi cảm nhất?
Vôva trả lời không cần suy nghĩ
-21593
Cô giáo rất ngạc nhiên:
- Tại …sao lại là số đó?
Vôva
- Đơn giản là nếu một cặp nào đó cùng làm một việc thì trong vòng không quá năm tuần họ sẽ hiểu rằng sau chín tháng sẽ xuất hiện người thứ ba!
- o 0 o -
Vôva dắt em nó đi vào một siêu thị, chọn một bịch băng vệ sinh phụ nữ rồi mang ra quầy tính tiền. Lấy làm lạ, cô thu ngân nhìn chằm chằm vào hai đứa bé, rồi không nén nổi tò mò, cô hỏi.
- Cháu bao nhiêu tuổi rồi?
- Cháu lên tám. - Vôva đáp.
Cô thu ngân hỏi tiếp:
- Thế cháu có biết thứ này để làm gì không?
- Cháu không rõ lắm. Nhưng thứ này không phải để cho cháu, mà cho thằng em cháu. - Vôva chỉ tay vào đứa em đi bên cạnh.
- Cho em cháu? - Cô gái tròn mắt ngạc nhiên.
- Đúng thế. Nó lên bốn tuổi. Chúng cháu xem trên tivi và thấy người ta nói rằng, nếu sử dụng thứ này, có thể bơi và đi xe đạp. Mà nó thì lại chưa biết cả hai thứ ấy…
- o 0 o -
Trong giờ học cô giáo đang giảng bài về con cò và con gấu . Để mở đầu cô giáo hỏi học sinh:
- cô hỏi cả lớp con gì biết bay nè!
Mọi cánh tay đều giơ lên trong đó có vova là dơ cao nhất và chưa đợi cô mời cu cậu đã đứng phắt lên trả lời :
-Thưa cô là con chim ạ .
Không đúng ý cô, cô hơi bực:
-Em nghĩ vậy nhưng cô nghĩ khác , cô nghĩ đó là con cò .
-Vậy các em cho cô biết con gì sống trong rừng có lông lá đầy mình ?
Lại la vo-va:
-Thưa cô đó là con khỉ ạ!
Lần này thì cô giáo bực thiệt rồi:
-Em nghĩ vậy nhưng cô nghĩ là con gấu .Các em còn muốn hỏi gì nữa không ?
Lại cu vova:
-Thưa cô , vậy em đố cô chứ cái gì dài khoảng 10 cm , thụt ra thụt vào mà fụ nữ rất thích?
Cô giáo nghe xong đỏ cả mặt,liền mắng:
-Vova đố bậy cô đuổi em ra khỏi lớp bây giờ.
-Thưa cô cô nghĩ như thế nhưng theo em đó là……cây son môi!
 
V

vinhnq2002

Mẹ Vô-va sinh em bé. Mọi người đến chúc mừng:
- Anh giỏi quá, sinh được cháu bé kháu khỉnh và giống anh như đúc!
- Ê. . ê, đấy là công của cháu, bố cháu làm được gì nào!
- Thằng này láo! Tao hì hục mãi, công của mày là thế nào? - bố Vô-va quát.
- Đấy là do con lấy kim chọc thủng tất cả con-dom mà lại!. .

- o0o –

Cô giáo dặn học sinh mang theo một số đồ dùng hiện đại trong gia đình đến lớp để minh hoạ cho buổi học mang tên "Cuộc sống hiện đại". Hôm sau, trong giờ học cô giáo hỏi xem học sinh mình mang theo vật dụng gì và có thể làm gì với nó.
Natasa: Em mang máy Sony Walkman và em có thể nghe nhạc.
Boris: Em mang cái mở đồ hộp chạy điện và nó có thể mở hộp dễ dàng.
Cô giáo: Vova, thế còn em mang gì đến vậy
Vova: Em mang máy trợ tim của ông nội ạ.
Cô giáo: Thôi chết, thế ông có mắng em không?
Vova: Không ạ, ông chẳng có ý kiến gì đâu. Ông chỉ ặc ặc 2 tiếng thôi ạ

- o0o –

Vova và Petia đi thi lịch sử. Petia vào truớc đuợc 10 điểm. Vova hỏi :
- Thầy hỏi những gì ?
- Câu 1 : "Trình bày về Cách mạng Nga". Tớ trả lời "Cách mạng Nga xảy ra lần đầu năm 1905 nh­ng do thế lực phản động quá mạnh nên không thành công. Năm 1917 mới thành công".
- Rồi sao nữa ?
- Câu 2 : "Ai lãnh đạo cách mạng ?". Tớ trả lời : "Chủ yếu là Lênin, ngoài ra còn có Stalin, Plekhanov ... "
- Còn câu 3 ?
- "Anh nghĩ gì về điều kiện cách mạng 1905 ?". Tớ trả lời : "Nhiều nhà nghiên cúu cho rằng điều kiện đã chín muồi, riêng em cho là chưa đủ".
Vova vào phòng thi, thầy hỏi :
- Anh sinh năm nào ?
- Lần đầu năm 1905 nh­ưng do thế lực phản động quá mạnh nên không thành công. Năm 1917 mới thành công.
Giáo s­ư ngạc nhiên hỏi :
- Bố mẹ anh là ai ?
- Chủ yếu là Lênin, ngoài ra còn có Stalin, Plekhanov ...
- Đồ ngu - Giáo sư quát.
- Dạ nhiều nhà nghiên cúu cũng nghĩ nh­ vậy nh­ng em cho là ch­ưa đủ ạ !
- ? ! ? ! ?

- o0o –

Vova phàn nàn với bạn ngồi cùng bàn:
- Hôm qua tao bị ông già tẩn 2 lần.
- Vì sao vậy?
- Lần thứ nhất-Tao cho ông ấy xem sổ liên lạc, trong đó toàn điểm xấu và những dòng của giáo viên về những tội nghịch ngợm. Còn lần thứ hai là khi ông ấy nhận ra đó là quyển sổ liên lạc cũ của ông ấy

- o0o –

Cô giáo:
- Petia, bố em làm nghề gì?
- Kỹ sư
- Lena, thế bố em làm nghề gì?
- Giám đốc nhà hát
- Vova, thế còn bố em?
- Ông ấy chết rồi.
- Thế ông ta làm gì trước khi chết?
- Rên rỉ

- o0o –

Trong giờ sinh vật, cô giáo hỏi học sinh:
- Tại sao con cá thờn bơn lại mỏng dẹt vậy?
Vova giơ tay:
- Thưa cô vì nó bị con cá voi hiếp!
Cô giáo không kìm chế nổi:
- Biến khỏi lớp học, và nếu không có phụ huynh thì đừng có quay lại lớp. Chúng ta tiếp tục buổi học. Thế còn ai biết, tại sao mắt của con tôm lại to và lồi ra thế không?
Vova đã ra tới cửa:
- Đơn giản là con tôm cũng có mặt ở cạnh đó và trông thấy tất cả.

- o0o –

Cô giáo hỏi Vova:
- Tại sao hôm qua em không đi học?
Vova giải thích:
- Hôm qua mẹ em giặt mất cái quần sịp của em, mà em thì chỉ có mỗi một cái đó.
Cô giáo:
- Được rồi.
Ngày hôm sau cũng không thấy Vova đến trường. Cô giáo hỏi:
- Mẹ em lại giặt mất quần sịp của em à?
Vova:
- Thưa cô không phải, việc gì phải giặt nó hàng ngày. Trên đường em tới trường, đi ngang qua nhà cô ....... và em thấy quần ... của cô treo trên ban công, thế là em nghĩ: tới trường làm gì khi mà cô không có ở đó

- o0o –

Vova phải trông em cho bố mẹ đi xuống phố mua sắm, cậu đành phải cho em theo đi câu cá. Tối hôm đó, cậu dằn dỗi với mẹ:
- Từ nay con không cho em đi câu nữa đâu. Chỉ mất công, chả được con cá nào!
- Ồ! Nó quấy khóc làm cá sợ phải không? Lần sau em sẽ quen, thôi không khóc nữa.
- Không phải thế! Em đã ăn hết mồi câu của con.

- o0o –

Vova chạy về nhà khoe với mẹ.
- Hôm nay con đã làm được 1 việc tốt.
- Việc gì thế con?
- Con đã đưa 1 bà cụ già qua đường.
- oh thật là 1 việc tốt, này mai con hãy phát huy nhé.
Ngày hôm sau
- Hôm nay con và các bạn cùng lớp đã làm được 35 việc tôt
- Việc gì thế con?
- Con và các bạn đã đưa 1 bà cụ già qua đường.
- Hôm nay sao con gặp nhiều cụ già thế?
- Không vẫn 1 bà cụ hôm qua thôi. Bà cụ ấy già rồi mà khoẻ lắm.

- o0o –

Cô giáo nói với học sinh:
- Các em, hôm nay chúng ta học chữ cái "C".
Vova giơ thẳng tay :
- Thưa cô em ạ!
Cô giáo:
- Vova ngồi im đấy! Em còn chưa mời phụ huynh tới gặp tôi vì buổi học hôm trước với chữ cái "B".

- o0o –

Vova đi chơi với Natasa. Vova chọn 1 cái ghế đá ngồi xuống, cơ mà khổ đây là lần đầu tiên nên Vova lúng túng lắm không biết nói gì cả. Nghĩ mãi Vova đanh liều nói 1 câu :
- Natasa, ấy đang nghĩ gì thế?
- Tớ nghĩ giống ấy !!!!! Natasa trả lời bẽn lẽn.
Bỗng Vova cười ha hả:
- Khiếp sao ấy bậy thế!!!!!!!

- o0o –

Cả lớp đang chăm chú nghe giảng, thầy giáo đang say sưa... bỗng một tràng "pháo" ròn tan vang lên.
- Thầy giáo quắc mắt: Ai?
- Lớp trưởng Vova nói ngay: Thưa thầy anh M....u đánh rắm đấy ạ.
- Thầy: Hỗn! Vova đâu, lấy sổ ra cho nó 2 điểm.
- Vova: Thưa thầy, cho vào môn nào ạ?
- Thầy giáo suy nghĩ hồi lâu rồi phán: Cho vào môn ngoại ngữ.
- Vova: Thưa thầy cho vào mục nào ạ?
Thầy giáo còn đang ngắc ngứ thì Vova nói ngay:
A, em nghĩ ra rồi. Mục kiểm tra miệng

- o0o –

Vova đang đi trong hành lang của trường, mang theo quả địa cầu to tướng thì gặp cô giáo:
- Vova, em đi đâu vậy?
- Thưa cô em đi vệ sinh.
- Thế em mang theo quả địa cầu làm gì?!!!
- Cô có biết cảm giác sung sướng như thế nào khi .... lên toàn thế giới

- o0o –

Nhiều lần vô tình cô giáo để ý thấy Vôva lần nào trong toilet ra cũng đều rửa tay, cô rất lấy làm vui, liền tập hợp cả lớp đến quan sát để mọi người lấy đấy làm gương về vệ sinh. Hôm đó cô giáo và cả lớp đợi bên cạnh toilet, thấy Vôva vào toilet xong rồi chạy thẳng ra ngoài, không rửa tay gì cả, cả lớp mới hét lên: "Cô giáo lừa bọn em, thằng Vova nó có rửa tay đâu". Cô giáo rất ngạc nhiên liền chạy lại hỏi Vôva tại sao hôm nay không rửa tay sau khi đi toilet, Vôva liền trả lời: "Hôm nay em có mang giấy vệ sinh..."

- o0o –

Họp phụ huynh, cô giáo nói với bố Vôva:
- Vôva không những thường xuyên đi học muộn lại còn nói láo.
Khi tôi hỏi "Sao đi muộn?" thì cháu nói rằng bận cọ C..
- Cháu không nói láo đâu. Sáng nào tôi với nó cũng phải cọ C..
Bố Vôva trả lời. Cô giáo giận lắm, kể lại chuyện đó cho mẹ Vôva nghe. Mẹ Vôva nói:
- Hai bố con nó không nói láo đâu cô ạ. Thằng Vôva cãi nhau với thằng hàng xóm Petka. Tối nào Petka cũng lấy sơn viết lên cửa nhà tôi chữ C.. to t­ướng, sáng ra tôi bắt hai bố con nó phải cọ sạch cho nên cháu nó đi học muộn đấy ạ.
 
V

vinhnq2002

Thấm thoát đã 6 tháng kể từ ngày em nhập ngũ, anh mới biên bức thư này cho em. Em có khỏe không? Vẫn học tập và rèn luyện tốt chứ? Anh và ba mẹ đều khỏe, ba đã cai được tật nghiện rượu, giờ 1 năm ông chỉ uống 2 lần vào các dịp quan trọng, mỗi lần 6 tháng, còn tuyệt ai mời cũng không bén 1 giọt. Mẹ cũng đã cai được thuốc lá sau lần tàn thuốc làm cháy chuồng gà chọi của em. 3 con bị thiêu chết, nhưng anh cũng kịp cứu con gà mà em cưng nhất. Con gà khỏe lắm, lúc ba cắt cổ để mừng đám cháy không ảnh hưởng nghiêm trọng tới gian nhà chính nó giãy như điên, đạp đổ cả bát tiết. Vì em đang ở xa, nên anh được 2 cái đùi mà không ai tranh giành cả. Tuy nhiên lông gà làm tắc cống ở nhà dưới, nước thải dềnh lên rồi tràn vào phòng em làm hỏng đôi loa thùng, cuốn trôi toàn bộ giấy tờ tùy thân và sổ tiết kiệm của em. Cũng may ba nhanh trí đã bê được dàn máy vi tính của em ra ngoài, sau đó kêu má ngâm nước xà bông và đánh bóng để nó đẹp đẽ như lúc em đi. Thời tiết thất thường, ba lại bị chứng thấp khớp kinh niên hành hạ. Do bác sỹ dặn không được đi bộ quá lâu nên ba phải chạy suốt, cũng mệt mỏi lắm.

Còn nữa, nội vẫn nhắc em luôn, tuy nội già nhưng vẫn còn minh mẫn lắm, chỉ quên tên em đúng 1 lần lúc nội làm di chúc. Còn về phần anh, anh cũng đã tìm được công việc mới. Ngày đầu tiên đi làm anh hồi hộp tới mức ủi cháy cái quần của bộ vest mà ba cho, rồi anh chợt nhớ ra em cũng có cái quần mới i hệt như thế, nên cắt 1 miếng để vá vào quần anh, khéo đến nỗi nếu không nhìn kĩ sẽ không phát hiện ra. Suýt chút nữa anh quên, con bé Nếp bồ em vẫn qua thăm ba mẹ luôn, con bé tốt lắm. Vì yêu em nên nó quyết định cưới anh để tiện phụng dưỡng cho ba mẹ, dự định tháng 7 âm này sẽ cử hành hôn lễ, nếu em về dự được thì tốt quá. Thôi thư cũng đã dài, anh xin dừng bút ở đây, nếu không nhận được thư này thì nhớ báo cho anh biết để anh biên lại thư khác cho em.

Anh của e, thân!

Tái bút:
Tuy là anh em cùng ba cùng mẹ nhưng anh vẫn coi em như người trong gia đình. Vì vậy nếu có khó khăn gì em cứ mạnh dạn nói với anh, nếu không giúp được thì anh sẽ giúp. Thương em.!.


Lá thư hồi âm

Anh thân mến, em đã nhận được thư anh gởi cho em. Em rất vui vì những thông tin mà anh báo cho em. Trước khi nhập ngũ đàn gà chọi của em đã có dấu hiệu bị nhiễm H5N1, nhưng vì thương tụi nó quá nên em cũng không nỡ giết, nay nghe tin tụi nó bị chết cháy cũng an ủi phần nào. Âu cũng không thể nào cản được ý trời. Còn chiếc loa thùng đó thực sự nó hư cách đây 1 năm rồi, nhưng vì trước đây e khó khăn mới tìm được nó, nên khi nó bị hư em cũng không nỡ vất đi. Nên anh yên tâm đừng ái náy về nó, việc sổ tiết kiệm và giấy tờ tùy thân bị cuốn trôi quả thật là hơi buồn, nhưng anh yên tâm với giấy giới thiệu của thủ trưởng của em, em nghĩ rằng làm lại những thứ đó không mất quá nhiều thời gian.
Việc nội thỉnh thoảng lơ đãng mất trí nhớ thì em cũng không nghĩ là điều bất ngờ, hi vọng rằng khi viết di chúc nội cũng để lại cho ba phần nào đó tài sản. Và em cũng báo cho anh một tin để anh đừng ái náy về việc này, trước khi nhập ngũ, ba đã làm di chúc để lại toàn bộ tài sản cho em, có sự đồng thuận của mẹ, hiện nay em đang giữ tờ di chúc đó bên mình, nên anh yên tâm là sẽ không có chuyện bị nước cuốn trôi đâu.
Anh cưới em Nếp vào cuối tháng 7 âm lịch à? Em hi vọng rằng anh tổ chức sớm hơn, vì em khoảng cách đây 1 tháng, em có xin phép thủ trưởng về thăm gia đình 2 ngày, nhưng em không về thăm gia đình mà mướn phòng nghỉ ở cùng em Nếp. Em nghĩ rằng anh em mình rất giống nhau, nên khi Nếp sinh con mọi người sẽ không phân biệt đứa bé con anh hay con em. Em xin chúc anh chị trăm năm hạnh phúc.
Tái bút: cho em gởi lời hỏi thăm bà nội, ba, mẹ và em Nếp, và anh nhớ nói với em Nếp rằng thường thì sinh con đầu lòng hay sinh thiếu tháng, nên chắc chắn mọi người sẽ không để ý vì sao là em bé sinh thiếu tháng đâu.
 
Top Bottom