$\color{Red}{\fbox{TOPIC HOT}\bigstar\text{Thượng đế cũng phải cười}\bigstar}$

V

viethoang1999

Câu chuyện:Nhà Quê

Có gã trọc phú ra thành phố chơi, buồn tiểu tiện quá mà không có chỗ thoải mái như ở quê cuối cùng thì cũng tìm được cửa hàng WC , vốn là người đã từng học hết bài hai con dê qua cầu, nên lão ta cũng biết tí chút về chữ nghĩa vì thế phải tìm ngược tìm xuôi đâu là buồng dành cho nam giới. Bất chợt lão nhìn thấy dòng chữ " MAN " lão lẩm bẩm -" Bọn này có học mà viết chữ NAM cũng sai ".
Sau một hồi chút bầu tâm sự, lão quay ra, thật bình tĩnh nhìn sang phía nữ với dòng chữ " WOMAN". Lần này thì không kìm nổi lão hét lên " đã viết sai lại còn viết dài. Nữ thì viết là nữ cho xong lại còn viết Vợ NAM "

:D:D:D

Lúc đầu đọc cứ tưởng là WC-WOMAN bị mất hai chữ WO cơ :D

Câu chuyện:Bí mật khủng khiếp



Chú bé bán báo vừa đi vừa rao: "Bí mật khủng khiếp đây! Năm mươi nạn nhân! Mua báo không, thưa ông?"

Khách qua đường: Lại đây, cho 1 tờ. Sau khi ông khách đọc qua một hồi, liền hỏi: "Này thằng nhóc kia, trong báo có thấy tin nào như vậy đâu. Nó nằm ở chỗ nào thế?"



Chú bé bán báo: "Đó chính là điều bí mật, thưa ông. Ông là nạn nhân thứ mươi mốt đấy"

https://www.youtube.com/watch?v=J1FscQBL2D0&list=UUL2BnoeVmDODuNEPuxobpug
 
Last edited by a moderator:
P

pesaubuon98

Câu chuyện:Tưởng khen thật
Một người phụ nữ đi trong công viên, gặp một ông lão ăn xin. Bà ta rút 5.000 đồng trong túi, bỏ xuống chiếc mũ của ông lão và nói:
-Cho ông nay
-Cảm ơn người đẹp
-Ông thật là người có con mắt tinh tường.
-Đâu có tôi bị mù mà .
-!!!!!!!!
 
C

cabua266

tí : " Nói thật v´ơi cậu là bố t´ơ giỏi tán gái lắm " . Tèo : " Sao cậu biết ? T´ơ ko tin " . Tí : " Thì mỗi khi t´ơ nói v´ơi ngư`ơi phụ n~ưa khác là chị ơi , em yêu chị thì ngư`ơi con gái ấy lại nói yêu cái thằng cha mày . Vậy chẳng phải bố t´ơ gỉoi tán gái lắm sao ." Tèo : "`Ư , mày nói cũng có lí "
 
1

123khanhlinh

Nhà chỉ có 1 cái tivi, 2 anh em lại tranh nhau
đổi kênh ẩm thực và bóng đá nên mọi chuyện
diễn ra như sau:
.
.
. " Sau đây chúng tôi xin tường thuật
trực tiếp ... món tôm chiên giòn ... và
đội tuyển quốc gia Thái Lan... Chuẩn
bị nguyên liệu cho ... 2đội ra quân
với đội hình...tôm, cà chua, hành ,
tỏi, tiêu, đường và muối. Chúng ta thực hiện
món này với ... huấn luyện
viên Alfed Riedle,huấn luyện viên
trưởng đội tuyển ... nồi và chảo. Đầu
tiên chúng ta mua tôm về rồi cắt bỏ
đầu ...trọng tài. Vâng trọng tài đã
thổi còi cho trận đấu bắt đầu, ngay phút đầu
tiên, Công Vinh đã ... đem
rửa sạch tôm, để ráo nước ... sau đó
Ngọc Bửu tung đường phát bóng...
chuẩn bị phần nước sốt cà chua ...
cho Trọng Hoàng, Trọng Hoàng lui
về ... bắt chảo lên bếp. Đợi chảo thật nóng
chúng ta... cho Văn Quyết vào,
thật gay cấn, cả 2 đội đang tranh
giành ... phi hành tỏi ... ở khu vực
giữa sân ... Kế tiếp bỏ tôm vào ... cho
Minh Phương từ cánh trái băng lên
đưa bóng bay thẳng vào ... chảo với 1 ít đường,
muối, bột ngọt cho vừa
ăn .... .... Rồi mở tỉ số cho đội tuyển
VN ... Cuối cùng đổ nước sốt vào...
trận đấu ...khi ăn nhớ ... dẫn trước
Thái Lan 1-0
=))
 
P

pesaubuon98

Câu chuyện:Khôn ra

Một lão nhà giàu đi dạo chợ quê xem có món hàng nào hời sẽ mua tích trữ. Thấy một chú bé cứ nhai mãi mấy hột táo, bèn hỏi:

- Này nhóc, mày nhai mãi mấy hột táo ấy để làm gì?

- Thưa ông, để cho khôn người ra.

- Thế à? Bán cho tao vài hột được không?

- Thưa ông, mười đồng hai hột.

- Ðược, tiền đây.

Lão ta đưa luôn mười đồng và cầm hai hột táo bỏ ngay vào miệng nhai lấy nhai để. Nhai mãi, một lúc sau lão ta hỏi chú bé:

- Này nhóc! Tao nhai từ nãy đến giờ chả thấy khôn ra tí nào. Trong khi đó với mười đồng, tao có thể mua hàng rổ táo của những người khác.

- Ðấy! Ðấy! Ông khôn ra rồi đấy! – Chú bé đắc chí kêu lên.
 
P

pesaubuon98

Câu chuyện:Tài nói láo

Có một anh giàu rất sành về khoa nói láo, những câu chuyện anh ta bịa ra thần tình, khéo léo đến nỗi nhiều người đã biết tính anh ta rồi, mà vẫn mắc lừa.

Nhờ cái tài ấy, anh ta nổi tiếng khắp vùng. Tiếng đồn đến tai quan. Một hôm, quan đòi anh ta đến nha môn, chỉ vào chồng tiền và một cây roi song to tướng để trên bàn:

- Ta nghe đồn anh nói láo tài lắm, lâu nay thiên hạ bị anh lừa nhiều rồi.

Bây giờ anh hãy bịa ra một chuyện gì lừa được ta thì ta thưởng cho ba mươi quan tiền. Trái lại, anh không lừa nổi ta, thì sẵn chiếc roi song kia, ta cho anh ba chục roi.

Anh nói láo nghe xong, gãi đầu gãi tai, bẩm:

- Lạy quan lớn, đèn trời soi xét. Quả bấy lâu nay con mắc tiếng oan, con có nói láo bao giờ đâu ạ! Nguyên con có ông tằng tổ đời xưa đi Sứ bên Tàu, đem về được một bộ sách nói toàn chuyện lạ, con xem thấy hay hay, đem kể lại, nhưng chẳng ai tin, cứ bảo rằng con nói láo…

Câu trả lời gợi tính tò mò của quan. Quan liền bảo:

- Thế à? Vậy anh có thể cho ta mượn xem được không?

- Trăm lạy quan lớn… Ngài xá cho, vì… con làm gì có sách ấy! Con nói láo đấy ạ!



 
P

pesaubuon98

Câu chuyện:Đừng có nói dối..

Một thầy đồ hay ngủ ngày, nhưng lại bắt học trò phải thức, nếu ngủ là thầy đánh. Học trò tức quá, mới hỏi:

- Con học chữ và phải học cả tính nết của thầy. Thầy hay ngủ ngày, sao thầy không cho con ngủ ngày?

Thầy trả lời liều:

- Ta đâu có ngủ ngày, đấy là ta nằm chiêm bao để nói chuyện với ông Chu Công và Khổng Tử đấy chứ!

Một buổi kia, thầy ngủ, trò cũng ngủ theo. Thầy thức dậy trước, liền lay trò dậy, mắng:

- Sao mày dám bỏ học mà nằm ngủ?

Trò thưa:

- Thưa thầy, con có ngủ đâu! Con nằm chiêm bao để ra mắt ông Chu Công và ông Khổng Tử đấy chứ ạ!

Thầy tức giận nói:

- Mày phải ra mắt ông Chu Công và ông Khổng Tử, vậy thì hai ông ấy nói gì với mày?

Trò trả lời:

- Hai ông ấy bảo sao lâu nay không thấy thầy mày đến thăm. Con trình rằng mới hôm qua thầy có đến thăm ông. Hai ông thấy nói vậy có vẻ giận lắm bảo con rằng: "Mày về bảo cái thằng thầy mày đừng có nói dối”.
 
P

pesaubuon98

Câu chuyện:Cần gì phải trông

Ngày hội, một tên nhà giàu cưỡi ngựa, muốn vào chỗ đám hội, nhưng sợ ngựa đi hoặc ai dắt mất ngựa. Hắn đến chỗ một bé trai khoảng mười hai, mười ba tuổi, bảo bé trông ngựa, rồi sẽ cho tiền. Bé hỏi:
- Ngựa của ông có đá người không?

- Nó dữ lắm đấy, người lạ đến gần là nó đá đấy,

- Thế nó có hay bỏ trốn không?

- Không bao giờ !

- Vậy thì cần gì phải trông nữa!…
 
P

pesaubuon98

Câu chuyện:Trả nợ anh lái đò..

Quỳnh thường đi đò ngang, khất chịu tiền, lâu quá món nợ tích lại cũng khá nhiều, không trả được. Lúc anh lái đò đến đòi, Quỳnh bảo:
- Ừ, đợi đấy, vài hôm nữa, sẽ trả đầy đủ.

Ở giữa sông có một cồn cát, bỗng xuất hiện một cái nhà nhỏ, lợp lá gồi. Người ta đồn rằng đó là cái lầu yết thơ của Trạng. Thế là mọi người tò mò rủ nhau đi xem. Muốn ra nơi cồn nát, chỉ có con đường đò ngang, mới đầu chỉ lưa thưa ít người. Ra đến nơi họ thấy có một cái biển đề mấy chữ bằng vôi trắng "Cha đứa nào kể với đứa nào”.
Tất nhiên khi về, gặp người khác hỏi thì ai cũng trả lời độc một câu:”Ra mà xem!”

Cũng có người tếu tán thêm: "Hay lắm, ra mà xem.”

Thế là thiên hạ lũ lượt kéo nhau ra xem "lầu yết thơ của Trạng”, lúc đầu là người trong làng, rồi các làng lân cận, lan ra đến cả tổng. Còn anh lái đò chèo mệt nghĩ, nhưng hả hê với số tiền lớn thu được của khách, cho đến khi người ta biết là bị Quỳnh cho "quả lừa” thì mới vơi khách.

Anh lái đò vãn việc, chợt nhớ món nợ của Quỳnh, mới đến hỏi.

Quỳnh mắng:

- Ai nợ nhà anh? Anh nợ ta thì có. Nhờ mẹo của ta mà anh vớ bở; ta chưa hỏi phần của ta đấy. Thôi ta cứ gửi lại đó mà trừ dần cho tiền đò sau này.

Anh lái đò chợt hiểu, cười sung sướng, rồi cám ơn Quỳnh rối rít.
 
A

arrigato

Câu chuyện: Ai nhanh nhất...?

Giờ ra chơi, ba cậu bé cãi nhau xem cha của ai nhanh nhất. Cậu bé thứ nhất nói:
- Cha tao là người nhanh nhất. Ông là thợ làm vườn. Ông cắt mấy kilomet vuông cỏ chỉ mất vài giây!
Cậu bé thứ hai phản bác:
- Cha tao mới là người nhanh nhất. Ông là thợ săn. Một lần ông bắn nhầm về phía bạn săn cách đó vài mét nhưng vẫn kịp đẩy ông bạn tránh viên đạn.
Cậu bé thứ ba bĩu môi:
- Thế thì nhằm nhò gì! Cha tao là cán bộ nhà nước. Tan sở lúc 5 giờ và ông về đến nhà lúc 4 rưỡi.
 
Last edited by a moderator:
P

pesaubuon98

Câu chuyện:Lừa

Hai chàng keo kiệt nói với nhau

- Tí, cậu cho mình mượn bao diêm!

- Không, cậu không lừa được tớ đâu!
- Lừa chuyện gì?
- Mỗi lần tớ cho cậu mượn bao diêm, cậu trả lại đều thiếu mất 1 que!
 
P

pesaubuon98

Câu chuyện:Canh bí đao

Một nhà nọ mời gia sư về dạy con học, ăn uống hàng ngày cho gia sư thật là đơn giản, mỗi bữa chỉ có một bát canh bí đao. Gia sư hỏi chủ nhà:

- Ông thích canh bí đao lắm à ?

- Vâng, đúng vậy, Bí đao ăn rất ngon, lại có tác dụng làm sáng mắt. Ăn bí đao rất có lợi cho mắt.

Một hôm chủ nhà vào phòng học, thấy gia sư đứng dựa cửa sổ nhìn ra xa xăm, cố ý làm như không biết chủ nhà vào. Chủ nhà bước đến phía sau gia sư mà chào, gia sư mới quay lại nói:

- Tôi đang xem trong thành phố diễn kịch, không biết ông vào, mong ông thông cảm.

Chủ nhân ngạc nhiên:

- Trong thành phố diễn kịch mà ông ở đây nhìn thấy được à, nhìn như thế nào vậy?

Gia sư nói:

- Từ ngày ăn canh bí đao của nhà ông đến nay, mắt tôi càng ngày sáng ra
 
A

arrigato

Câu chuyện: Giữ kỹ

Tí hỏi Tèo:
- Cậu có quyển sách nào hay không, cho mình mượn với?
- Cậu phải giữ kỹ nhé, được không?
- Bảo đảm đấy, mình giữ kỹ lắm, ai đòi mình cũng không trả đâu mà sợ!
 
P

pesaubuon98

Tí hỏi Tèo:
- Cậu có quyển sách nào hay không, cho mình mượn với?
- Cậu phải giữ kỹ nhé, được không?
- Bảo đảm đấy, mình giữ kỹ lắm, ai đòi mình cũng không trả đâu mà sợ!

Cám ơn e đã đóng góp
Mong e tiếp tục đóng góp thêm những câu chuyện hài hước nữa e nhé!
 
P

pesaubuon98


Ý nghĩa của Truyện Tây Du Ký

"Sau mỗi tập phim, khi Tôn Ngộ Không chuẩn bị giơ gậy giết yêu quái thì luôn có 1 vị phật nào đó xuống nói là: "Thú cưỡi của người này", "Cháu của người kia", "Con của người nọ" v.v..
- Ý nghĩa: "mấy đứa làm chuyện ác toàn là COCC".

"Trên đường đi thỉnh kinh tất cả các rắc rối đều do cái ngu của Đường Tăng mà ra."
- Ý nghĩa: mấy thằng ngu lúc nào cũng làm sếp.

"Bát Giới xu nịnh nhưng lúc nào cũng được ăn no, ngủ kỷ."
- Ý nghĩa: mấy thằng nịnh thường được sung sướng.

"Sa Tăng thật thà và lúc nào cũng bưng bê khuân vác, bao nhiêu việc nặng đều làm hết"
- Ý nghĩa: thật thà lúc nào cũng thiệt thòi.

"Tôn Ngộ Không: tài giỏi xuất chúng và bị Đường Tăng cho đeo một cái vòng kim cô, nhưng lúc nào cũng là thằng đầu tiên phải xông vào hang cọp cứu "sếp"".
- Ý nghĩa: người tài luôn bị sếp kìm hãm (vòng kim cô), không có cơ hội phát huy tài năng và gặp chuyện gì nguy hiểm gì thì cũng là thằng lĩnh đòn trước tiên." :coverlaugh:
 
P

pesaubuon98

Câu chuyện:Bạch Tuyết Và Bảy Chú Lùn Chế



Khi Bạch Tuyết lên 5 tuổi, Hoàng hậu vẫn thường hay chơi cá đua ngựa cùng Bạch Tuyết, có một lần trong lúc cá độ lên đến đỉnh điểm hoàng hậu đã thua Bạch Tuyết rất đậm, bà rất uất ức nên sinh bệnh mà chết.
Để tưởng nhớ một vị hoàng hậu tài đức song toàn, nhà vua đã tái giá với một người đàn bà có dung nhan vô cùng man rợ làm hoàng hậu. Bà hoàng hậu mới này sở hữu một cái gương thần, bà thường hay nhìn vào gương với vẻ trìu mến ( tui cam đoan hông ai chịu được cái nhìn đó đâu kể cả bạn là ai ) bà thường hay hỏi gương:

Gương ơi! Gương àh!

Ai là người xấu nhất trên đời hả gương?

Gương trả lời:

Hoàng hậu xấu nhất trần gian!

Phải chăng ma quỷ mới ngang với người.

Hoàng hậu hoàn toàn hài lòng với câu trả lời đó.
Hông biết nhà vua bị gì mà sau 2 tháng lấy hoàng hậu mới mà nhà vua cũng cuốn gói đi theo hoàng hậu cũ luôn. Vậy là cả cung điện giờ chỉ còn bà hoàng hậu mới nắm trùm.
Chúng ta nói về nàng Bạch Tuyết nhé! Bây giờ nàng đã là thiếu nữ 18 tuổi rùi, nàng sở hữu một nét đẹp ma chê quỷ hờn ít ai bì kịp ( có khi còn là sư tỉ của Thị Nở hổng chừng ). Bạch Tuyết có một bí mật mà ít ai biết đến ( tui lấy tín và mạng của mình ra thề rằng ngay cả bạn, người đang đọc truyện này, cũng không biết đâu vì đây là tin nội bộ mà ^^ ), đó là khi mới sanh, công chúa có một làn da đen như cục than nên nhà vua đã đặt tên là Hắc Tuyết. Trong một buổi chiều gió nhẹ, hoàng hậu đang pha sữa cho Bạch Tuyết với một tư thế đang ngái ngủ nên bà lỡ chế nước sôi 1000 C vào Hắc Tuyết. Nhưng nhờ đó mà công chúa đã lột da và được đổi tên thành Bạch Tuyết ( ấy dzậy mà lại có nhìu cô nương lại tốn hàng triệu đồng để đi thẩm mỹ viện tắm trắng, bạn thấy có khó hỉu không ). Cuộc sống sung túc đủ tiền ăn chơi của Bạch Tuyết đã thay đổi bởi sau một lần trò chuyện của bà hoàng hậu và chiếc gương thần.
Hoàng hậu hỏi:

Gương ơi! Gương àh!

Ai là người xấu nhất trên đời hả gương?

Gương trả lời:

Hoàng hậu nét xấu đứng nhì,

Bạch Tuyết xấu nhất, ai bì được đâu.

Hoàng hậu tức điên lên vì không muốn ai xấu hơn mình. "Tao phải là người xấu nhất” hoàng hậu nghĩ thầm như vậy. Bà đã sai một tên thợ săn đầy bản lĩnh, phong độ hơn người đi thủ tiêu Bạch Tuyết.
Gã thợ săn đi đến nơi Bạch Tuyết và các tên lính canh đang chơi đổ xí ngầu, hắn nói:
-Thưa công chúa!
Bạch Tuyết hỏi:
-Mày là thằng nào? Tìm tao làm gì?
-Thần biết một nơi đánh bài rất dễ ăn, tụi nó chơi ngu lắm, để thần dắt công chúa đi nha?
Do thích chí, Bạch Tuyết đã đi theo tên thợ săn. Gã thợ săn âm thầm dẫn công chúa Bạch Tuyết đến một cánh rừng âm u, hắn chợt rút một con dao Thái Lan ra và nói:
-Mày tàn đời rồi Bạch Tuyết ơi! Kaka!


còn nữa
 
P

pesaubuon98


Bạch Tuyết rất sợ hãi, nàng toát mồ hôi lạnh ra khắp người, nàng liền nghĩ ra rất nhìu cách để thoát thân, nàng nghĩ rằng hay mình dung mỹ nhân kế dụ hắn dzậy ( aa! Kinh wá ) nhưng nàng lại sợ mình sẽ bị làm nhục, mất đời con gái trong trắng của mình (tự tin ghê, hổng biết có ai dám làm điều này hông ). Cuối cùng đã có cách, tay nàng run run, ướt nhẹp vì mồ hôi bố, mồ hôi con đổ ra nhìu quá, nàng thò tay vào trong túi lấy ra 1 chỉ vàng SJC
-Xin ông đừng giết con tội nghiệp! Con cho ông cái này để ông ăn kẹo!
Gã thợ săn không nói gì, nhìn vào thỏi vàng rất lâu, đắn đo suy nghĩ, bớt chợt 2 giây sau khi công chúa nói, hắn giựt lấy vàng của Bạch Tuyết cho vào túi rồi đi mất dạng.
Về phần Bạch Tuyết, vừa đi vừa chửi:
-Mẹ cha mày! Thằng thợ săn ********! Ở đây toàn là chim chóc, khỉ ho cò gáy chẳng đứa nào biết đánh bài, làm sao gỡ vốn được!
Đi mãi, đi mãi, vừa đói vừa mệt Bạch Tuyết dường như đã tuyệt vọng. Nhưng thần May Mắn vô tình đã ngó thấy nàng, nàng may là cuối cùng cũng thấy một căn nhà nhỏ nằm ở hốc bà tó trong khu rừng. Căn nhà bằng gỗ, được trang trí vô cùng quái dị, trước nhà có 7 cây con đang mọc, xung quang nhà được bao bởi một hàng rào gồm 7 cây gỗ, mái nhà có 7 ống khói, trong sân có 7 thùng đựng thư, có 7 cái neo được treo trên vành cửa, đặc biệt trên cánh cửa chỉ có 1 chữ số 7 to tướng. Khi vào nhà, Bạch Tuyết thấy có 7 cái ghế nhỏ xung quanh một cái bàn lớn có 7 chân. Trên bàn có 7 phần thức ăn được sắp xếp đúng vị trí những cái ghế nhỏ. Với sức ăn kinh hồn, Bạch Tuyết đã dọn sạch sẽ những thức ăn đó chỉ trong vòng 1,5 giây. Sau khi đã no nê, Bạch Tuyết lăn ra ngủ say sưa không còn biết trời trăng mây nước gì nữa.
Cho đến khi có tiếng gọi nhỏ, Bạch Tuyết mở mắt ra và thấy 7 người lùn nhỏ con, trên tay mọi người đều lăm lăm cầm một cái xẻng, họ ăn mặc rất cổ quái, cái khăn trải bàn được họ khoét một lỗ tròn tròng vô người và cái khăn là tất cả những gì họ có để che thân. Bạch Tuyết mừng rỡ vội vàng nói:
-Tụi bây biết đánh bài hông?
Có tiếng nói:
-Đánh bài là cái gì?
Rồi như thế, với bản lĩnh của mình, Bạch Tuyết đã "huấn luyện” bảy người lùn đó. Từ hôm đó, sang sớm tinh mơ là mấy chú lùn phải đi đào vàng cho kịp cho nhiều để có vàng về đánh bài với Bạch Tuyết, căn nhà nhỏ xinh xinh của 7 chú lùn trở thành một ổ bạc.
Lại nói về vị hoàng hậu của chúng ta, sau khi hoàng hậu đã ăn trái tim chuột mà cứ ngỡ là tim của Bạch Tuyết do tên thợ săn đầy bản lĩnh và phong độ nọ mang về, bà nhanh chóng tới gương thần và hỏi:

Gương ơi! Gương àh!

Ai là người xấu nhất trên đời hả gương?

Gương trả lời:

Hoàng hậu nét xấu đứng nhì,

Bạch Tuyết xấu nhất, ai bì được đâu!

Nàng ở với bảy thằng lùn

Bên kia trái núi, cuối rừng chẳng xa!

Hoàng hậu tức giận điên lên, bà đã tự đập đầu vào tường cho đến khi bất tỉnh. Sau khi tỉnh dậy là vào sáng hôm sau, đầu óc bà đã được khai thông, hoàng hậu đã nghĩ ra một cách có thể loại bỏ Bạch Tuyết mãi mãi, bả cười lên một cách ghê sợ. Bà bắt tay vào chế tạo một cái gì đó, có lẽ là rất độc…
Trở lại Bạch Tuyết, lúc này, nàng đã có trở lại cuộc sống ăn chơi như trước. Đó là thành quả của sự kiên trì huấn luyện của Bạch Tuyết đối với những tấm lòng trong sáng không vẩn đục của 7 chú lùn. Ngoài thời gian buổi sáng trong ngày là 7 chú lùn đi đào vàng, còn tất cả thời gian còn lại trong ngày căn nhà nhỏ của 7 chú lùn đều ồn ào lên những tiếng ăn thua, bài bạc. Thật khó tin chỉ trong vòng một tuần lễ đã có sự khác biệt giữa hai hình ảnh.
Vào một buổi sáng đẹp trời nọ, 7 chú lùn không có ở nhà, chỉ có Bạch Tuyết ở nhà một mình. Đang bói bài, bỗng nhiên, Bạch Tuyết bị giật mình bởi một tiếng khóc:
-Oa oa oa! ọa ọa óa oa! Oa ỏa oa òa! ọa ọa óa oa!
Thật là một tiếng khóc vô cùng kì cục, Bạch Tuyết chạy vội ra cửa, tìm xung quanh. Cuối cùng, nàng tìm thấy trong một bụi cây khá xa một đứa bé sơ sinh hai tháng tuổi đang kêu khóc. Thì ra đó là mụ hoàng hậu phù thủy đã hóa thân thành em bé để lừa gạt Bạch Tuyết ( thật ra là bà hoàng hậu nói là : oa oa oa! Chị Bạch Tuyết ơi! Em ở đây nà! Chị Bạch Tuyết ơi! Nhưng mà nói hổng được nên ta mới nghe một hồi tiếng khóc kì cục như dzậy ). Một điều không ngờ là lòng nhân đạo của Bạch Tuyết trỗi dậy, nàng vội chạy lại ẵm đứa bé lên. Thừa dịp đó, hoàng hậu dùng những nướu răng tẩm đầy chất kịch độc mà bà ta vừa sáng chế ra, bả nhe nướu ra và dùng để cắn àh mà không dùng để cạp Bạch Tuyết. Tuy không đau nhưng vì hoảng sợ Bạch Tuyết đã ném đứa bé xuống đất rồi chạy trở lại căn nhà. Khi gần đến cửa, nàng đã gục xuống và bất tỉnh …
Hoàng hậu sau khi thỏa ý nguyện, bà cười lên một cách sảng khoái: " oa oa oa oa! Oa oa oa oa oa!” (thực sự là bả đang cười đó :”ha ha ha ha! Ha ha ha ha ha! "). Bà hoàng hậu liền hô câu thần chú để trở lại người bình thường:
-Óa oa oa òa òa! Óa oa òa ọa!
Đến giờ này, bà phù thủy mới biết mình đã phạm một sai lầm rất chết người. Đó là bà không thể nào hô đúng câu thần chú "úm ba la xì bùa! Úm ra hoàng hậu!” được nữa. Tính ra thì kế hoạch của bà ta cũng khá hoàn hảo, trước tiên là chế tạo thuốc độc (không chế thuốc giải), sau đó đi đến gần nhà 7 chú lùn nấp sau bụi cây, định bụng là hô thần chú biến thành em bé để dụ Bạch Tuyết rồi "cạp” một cái cho nó chết tươi, cuối cùng hô thần chú để trở lại bình thường và trở về hưởng thụ niềm vui chiến thắng. Nào ngờ …
Bà hoàng hậu nằm đó suốt 7 tiếng đồng hồ rồi mà cứ: " oa oa oa oa! Oa oa oa oa oa! ", hổng biết bả đang nói gì, hay đang cười, hay là đang khóc thiệt nữa.
Sau 7,5 tiếng bà hoàng hậu đã chết, vì thiếu sữa mẹ, một sự hi sinh wá cao cả ( tiêu diệt được Bạch Tuyết, hiểm họa của toàn nhân loại )
Khi 7 chú lùn trở về, dùng mọi cách mà Bạch Tuyết không thể nào mở mắt ra tỉnh lại được. Họ không còn cách nào khác, đành phải chôn cất Bạch Tuyết. Quá đau lòng, họ cất tiếng lên thương tiếc Bạch Tuyết:
-Hu hu! Bạch Tuyết ơi! Sao nàng lại ra đi, nàng còn nợ ta cả tháng tiền nhà chưa trả mà
 
P

pesaubuon98




-Tiền nàng thua cá ngựa ta, ai trả đây? Hức hức …
-Nàng hứa hôm nay trả tiền thua bài cào hôm qua mà ….
Họ đặt Bạch Tuyết trên thảm cỏ xanh mượt, để nàng hưởng thụ không khí trong lành trong khu rừng u ám này lần cuối cùng trước khi đem chôn.
Tự nhiên đã ban cho Bạch Tuyết một sắc đẹp khó ai bì kịp (sao mà đúng wá trời) và cũng ban cho nàng một cơ thể miễn dịch với tất cả loại độc. Vì vậy, chất lỏng nhãi nhép của hoàng hậu không thể làm gì Bạch Tuyết ( nói trắng ra là bà đã hi sinh vô ích ). Thật ra đó cũng không phải là chất độc gì lớn lao chỉ là nọc đọc của chuột nhắt thôi, nhiều lắm là gây ghẻ mấy ngày ấy mà, chẳng qua là vì Bạch Tuyết nhát quá mới bị hù một cái là ngất xỉu cả ngày trời. Vào sáng hôm sau, Bạch Tuyết đã tỉnh dậy nhưng muốn ngủ nướng nên chưa chịu dậy.
Lúc đó, một vị hoàng tử khôi ngô với gương mặt hiền hậu ( hiền thấy thương luôn, nói thẳng ra là khờ khạo ), chàng đi đến nơi Bạch Tuyết rồi ngồi xuống bên cạnh nàng. Tưởng rằng Bạch Tuyết đã chết vì chàng nghe theo lời nói của bảy chú lùn ( cũng khờ khạo nốt ), hoàng tử thổ lộ:
-Nàng có biết không. Ta là hoàng tử của nước Vô Duyên, con vua Lãng Xẹt, ta là Lãng Nhách. Cha ta luôn dạy ta rằng, muốn là một người vua tốt nhất trong thiên hạ, cần phải chú tâm vào việc nước và không nên đắm say nữ sắc ( quá đúng ). Do đó, cha ta nói là cần tìm người phụ nữ xấu nhất trong thiên hạ về làm vợ để chuyên tâm lo việc nước, khi tìm được như vậy ta mới lên ngôi vua được. Nàng biết không. Ta tìm lâu lắm rồi đó, nghe danh nàng đã lâu, muốn đến nhưng đường xa lại không có taxi hay xe buýt nên ta đã đến trễ rồi. Có lẽ thần May Mắn đã ngó thấy ta, và ta không phải lấy nàng. Thật là may mắn …
Thần May Mắn đã không dòm đến vị hoàng tử tội nghiệp. Vì ngài đã để những từ ngữ như: vợ hoàng tử, hoàng hậu, sung sướng … vào tai Bạch Tuyết. Bạch Tuyết ngồi phắt dậy nhìn hoàng tử đắm đuối. Cuối cùng nàng đã bị thần tình yêu cầm búa đập vào đầu, nàng hiện giờ trong giai đoạn mà giới cổ nhân gọi là mê muội, giới nhà nghèo gọi là đang yêu, giới trí thức gọi là sự bắt đầu của một sinh mạng mới, giới teen chúng mình gọi là giai đoạn trái tim bọc đường màu hồng … Không chậm một giây phút nào, Bạch Tuyết nhanh chóng lấy dây tròng vào cổ hoàng tử lôi chàng đến phòng đăng kí kết hôn.
Chuyện gì đến sẽ đến, một cuộc hôn nhân có thể là bất hạnh đối với hoàng tử lại là cuộc hôn nhân cực kì hạnh phúc đối với Bạch Tuyết. Có lẽ nhờ vậy mà nước Vô Duyên hưng thịnh và là tấm gương cho các nước khác nói theo. …
 
P

pesaubuon98



Câu chuyện:Trắc nghiệm tâm lý

Chồng bàn với vợ:

- Anh đặt lên bàn ba thứ để xem con mình sẽ lấy thứ gì. Nếu nó lấy tờ 100 USD, tương lai nó sẽ là nhà tài chính. Nếu lấy cây viết, nó sẽ là nhà văn, còn nếu cầm quyển kinh thì nó sẽ làm linh mục.

Lát sau, cậu con vào phòng vớ cả ba thứ rồi chạy ra ngoài. Trong khi vợ còn đần mặt trước tình huống bất ngờ, chồng lẩm bẩm:

- Phương án thứ tư...

Vợ sốt ruột hỏi:

- Là sao hở anh?

- Là ăn cướp chứ còn sao nữa!
 
P

pesaubuon98



Một người đến gặp Chúa & hỏi : "1000 năm là bao lâu?" ông trả lời :"đối với ta chỉ là 1 giây". Người đàn ông hỏi típ "thế còn 1000 $ là bao nhiu ?" Chúa lại trả lời "với ta, chỉ là 1 xu". Người đàn ông lại hỏi " Ngài có thể vui lòng cho con 1 xu ko ?". Chúa mỉm cười:" chờ ta 1 giây"
 
Top Bottom