S
sieutrom1412
Tri ân Thầy Cô Nhân Ngày 20/11 – Bài Viết Báo Tường (Sưu tầm -P1)
Tháng 11 đã về...trong niềm vui rạo rực của tuổi trẻ học đường .Vì tháng 11 có một ngày lễ đặc biệt Ngày nhà Giáo Việt Nam - Ngày lễ hiến chương các nhà giáo. Các cô cậu học sinh dường như cũng bớt nghịch ngội hơn những ngày trước,tự giác hơn cũng bởi những phong trào thi đua của Đoàn trường phát động hay bởi chính trong tự giác của mỗi cô cậu HS này đã có từ tiềm thức...!
Cùng với nhiều hoạt động khác của nhà trường thì làm Báo tường là một trong những hoạt động chào mừng đó..!.Tôn sư trọng đạo là truyền thống vốn quý của dân tộc Việt Nam...Lòng tôn kính ,biết ơn ,tri ân của những cô cậu học trò với Thầy Cô giáo được thể hiện qua những bài thơ,bài văn ...tất cả tình cảm lớn đó được hiện hữu trên một tờ báo tường.
Làm báo tường là một hoạt động tập thể ,qua đó các em có dịp thể hiện sự đoàn kết,khả năng sáng tạo,tính tập thể được biểu hiện cao.Không khí chuẩn bị thật nhộn nhịp,tấp nập...Ban biên tập đột xuất của các lớp được hình thành,từ việc tập hợp bài viết ,những sáng tác trữ tình ,tự sự văn xuôi,cho đến việc trang trí trình bày ,kẻ vẽ...Khá tích cực và miệt mài.Những buổi học khi đã hết giờ, đi lướt qua hành lang trông vào các lớp sẽ thấy ở mỗi lớp có nhóm tụ tập chăm chú ,thì đó đích thị là đang làm báo tường...
Tranh minh hoạ ,biểu tượng thì đủ cả,vui nhộn tươi rói và cũng đầy ý nghĩa nổi bật lên trong những tranh vẽ đó là chủ đề mái trường ,Thầy cô ,bạn bè ,quê hương yêu dấu...Những nét vẽ tuy chưa đạt độ trau chuốt ,nhưng đầy ý tưởng ,ngộ nghĩnh ,vui mắt..
Nội dung của tờ báo không thể thiếu được đó là những bài thơ,những cảm xúc suy tư,hay những truyện ngắn...Nhưng có lẽ chiếm số lượng nhiều nhất là những vần thơ viết về mái trường và thầy cô.Những vần thơ thật mộc mạc ,ngô nghê ,nhưng lại chân tình ,giàu cảm xúc...
Tôi là một người trong ban giám khảo chấm báo tường của nhà trường .Cảm nhận chung về số lượng và chất lượng các bài báo thật khác nhau , đa dạng . Độc những bài viết của các em học sinh ,tôi thật xúc động ,bồi hồi ...có những truyện ngắn ,những bài thơ làm tôi sống lại những cảm xúc thiêng liêng ngày nào ,khi còn là một cậu học trò như các em ,học dưới mái trường phổ thông.
Những vần thơ trong sáng , hồn nhiên của ngày đầu tiên đến trường:
“...Nhớ hồi còn bé xíu,
Tay nắm tay đến trưòng.
Vô tư cười trong nắng,
Mắt đen tròn long lanh...”
Cảm xúc đầu tiên là được tiếp xúc với một môi trường mới,trường lớp mới, đặc biệt những người bạn mới,với những trò tinh nghịch:
“ Nhớ đến đứa bạn thân,
Vui buồn cùng chia sẻ.
Những trò đùa tinh nghịch,
Ngập đầy cả trái tim....”
Cũng từ đó mỗi ngày đến lớp , đến trường là một ngày vui:
“Em đi qua khung của lớp hàng ngày,
Qua vòm cửa là bước vào hạnh phúc.”
(Còn tiếp)
Tháng 11 đã về...trong niềm vui rạo rực của tuổi trẻ học đường .Vì tháng 11 có một ngày lễ đặc biệt Ngày nhà Giáo Việt Nam - Ngày lễ hiến chương các nhà giáo. Các cô cậu học sinh dường như cũng bớt nghịch ngội hơn những ngày trước,tự giác hơn cũng bởi những phong trào thi đua của Đoàn trường phát động hay bởi chính trong tự giác của mỗi cô cậu HS này đã có từ tiềm thức...!
Cùng với nhiều hoạt động khác của nhà trường thì làm Báo tường là một trong những hoạt động chào mừng đó..!.Tôn sư trọng đạo là truyền thống vốn quý của dân tộc Việt Nam...Lòng tôn kính ,biết ơn ,tri ân của những cô cậu học trò với Thầy Cô giáo được thể hiện qua những bài thơ,bài văn ...tất cả tình cảm lớn đó được hiện hữu trên một tờ báo tường.
Làm báo tường là một hoạt động tập thể ,qua đó các em có dịp thể hiện sự đoàn kết,khả năng sáng tạo,tính tập thể được biểu hiện cao.Không khí chuẩn bị thật nhộn nhịp,tấp nập...Ban biên tập đột xuất của các lớp được hình thành,từ việc tập hợp bài viết ,những sáng tác trữ tình ,tự sự văn xuôi,cho đến việc trang trí trình bày ,kẻ vẽ...Khá tích cực và miệt mài.Những buổi học khi đã hết giờ, đi lướt qua hành lang trông vào các lớp sẽ thấy ở mỗi lớp có nhóm tụ tập chăm chú ,thì đó đích thị là đang làm báo tường...
Tranh minh hoạ ,biểu tượng thì đủ cả,vui nhộn tươi rói và cũng đầy ý nghĩa nổi bật lên trong những tranh vẽ đó là chủ đề mái trường ,Thầy cô ,bạn bè ,quê hương yêu dấu...Những nét vẽ tuy chưa đạt độ trau chuốt ,nhưng đầy ý tưởng ,ngộ nghĩnh ,vui mắt..
Nội dung của tờ báo không thể thiếu được đó là những bài thơ,những cảm xúc suy tư,hay những truyện ngắn...Nhưng có lẽ chiếm số lượng nhiều nhất là những vần thơ viết về mái trường và thầy cô.Những vần thơ thật mộc mạc ,ngô nghê ,nhưng lại chân tình ,giàu cảm xúc...
Tôi là một người trong ban giám khảo chấm báo tường của nhà trường .Cảm nhận chung về số lượng và chất lượng các bài báo thật khác nhau , đa dạng . Độc những bài viết của các em học sinh ,tôi thật xúc động ,bồi hồi ...có những truyện ngắn ,những bài thơ làm tôi sống lại những cảm xúc thiêng liêng ngày nào ,khi còn là một cậu học trò như các em ,học dưới mái trường phổ thông.
Những vần thơ trong sáng , hồn nhiên của ngày đầu tiên đến trường:
“...Nhớ hồi còn bé xíu,
Tay nắm tay đến trưòng.
Vô tư cười trong nắng,
Mắt đen tròn long lanh...”
Cảm xúc đầu tiên là được tiếp xúc với một môi trường mới,trường lớp mới, đặc biệt những người bạn mới,với những trò tinh nghịch:
“ Nhớ đến đứa bạn thân,
Vui buồn cùng chia sẻ.
Những trò đùa tinh nghịch,
Ngập đầy cả trái tim....”
Cũng từ đó mỗi ngày đến lớp , đến trường là một ngày vui:
“Em đi qua khung của lớp hàng ngày,
Qua vòm cửa là bước vào hạnh phúc.”
(Còn tiếp)