[ Club ] Thế giới ảo tưởng

D

duyen292.com

phần2
Nghe Hai Lành báo tin sắp dọn nhà đi, chú Tư trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Hôm qua tao muốn kể cho mày nghe chuyện này, nhưng chưa kịp. Bây giờ tao hỏi thiệt, mày sợ hồn ma rồi phải không?
Hai Lành nhìn ông, ngạc nhiên:
- Sao chú hỏi vậy? Ma thì ai không sợ. Nhất là những chuyện vừa xảy ra đó, theo chú chẳng lẽ không đáng sợ sao?
- Đáng sợ, nhưng tao thấy chưa đến đỗi phải dọn nhà đi. Bởi để ý điều này hầu hết những người ở trong nhà mày trước đây, rồi tới mày nữa, đã có ai bị ma hại chưa?
Hai Lành chau mày:
- Hình như là chưa. Nhưng không có nghĩa là sẽ không bị. Như chuyện má con hồi chiều, theo bà kể lại thì lúc đang ngủ thì dường như có ai đó khiêng lên, chạy như bay trong không trung rồi ném vào nơi nào đó. Họ đông lắm, có đến hơn chục người, đứng vây quanh má con như chực ăn tươi nuốt sống, nói là má con chiếm nhà của họ, phải dời đi ngay, nếu không thì...
Kể đến đây Hai Lành chợt rùng mình, người ớn lạnh và không dám kể nữa. Hỏi thì anh ta giọng run run nói:
- Như có ai đó muốn bóp cổ con!
Chú Tư Ấn cũng chợt rùng mình, chú bảo:
- Chuyện không đơn giản như tao nghĩ. Thôi, mày về lập mâm nhang đèn bày ra ở giữa nhà, để tao cúng vái cho.
Tối đó đích thân chú Tư Ấn khấn vái. Hai Lành nghe được trong những câu khấn có nhắc tới vong hồn ai đó gọi là Cậu Ba, mợ Ba, thì kinh ngạc lắm, đợi sau buổi cúng Hai Lành liền hỏi:
- Cậu mợ Ba nào vậy chú Tư?
Tư Ấn chờ cho những người hiếu kỳ về bớt, lúc ấy mới hạ giọng kể:
- Cách đây trên mười năm, xóm này còn là một bãi đất hoang, đã xảy ra một câu chuyện mà tới giờ nhắc lại tao còn rùng mình…
Chú vừa nói đến đó thì bỗng đèn đóm trong nhà vụt tắt hết, cả mâm đồ cúng cũng như có ai đó xô ngã, đổ tung tóe!
Khi đốt được đèn lên thì Hai Lành kinh hoàng khi thấy chú Tư Ấn ngã lăn ra, miệng trào máu tươi!
Tuy vậy tính mạng chú không sao. Lúc bình tĩnh lại, chú lẳng lặng bước ra khỏi nhà, ai hỏi gì cũng không nói.
Đêm đó chẳng một ai trong gia đình Hai Lành dám ngủ. Bỗng đến hơn canh ba thì bỗng nghe có tiếng khóc của ai đó văng vẳng bên tai. Càng lúc tiếng khóc càng rõ hơn, nhưng không phải phát ra từ bên ngoài, mà hình như ở ngay trong nhà. Người này nhìn người nọ, chẳng ai khóc mà hầu hết đều sợ hãi. Nghe kỹ lại, bỗng vợ Hai Lành chỉ xuống đất, thều thào:
- Ở… ở dưới đó!
Hai Lành cũng nghe vậy. Sợ nói ra bà mẹ và mấy đứa con sợ, nên anh kề tai vợ nói khẽ:
- Có khi nào... ở dưới có mộ không?
- Dưới… mộ?
Cả hai đều rùng mình, nhưng họ không có thì giờ để nghĩ ngợi thêm nữa, bởi vừa khi ấy chiếc giường ngủ của họ bỗng rung lắc dữ dội và rồi chúng đổ sụp xuống làm vợ chồng con cái đều bị bắn tung ra nền nhà.
Mấy đứa bé khóc thét lên vì sợ. Và cũng từ lúc đó tiếng khóc lạ từ dưới đất cũng im bặt. Vợ chồng Hai Lành bò dậy, vừa định kéo các con mình ra thì chợt tiếng khóc lại vang lên, mà lần này nhiều giọng cùng cất lên một lượt, nghe rùng rợn lạ thường!
Hai Lành bình tĩnh hơn vợ, anh nói khẽ:
- Em ở đây với mấy đứa nhỏ, đừng làm gì kinh động, để tôi ra ngoài này…
Chạy thẳng tới nhà chú Tư Ấn, vừa gặp chú từ trong nhà ra, Lành nói liền với chú ý định của mình. Nghe xong chú Tư có vẻ tán thành, nhưng vẫn còn ngại:
- Tao là người không biết sợ, nhưng hôm qua tự nhiên bị hộc máu rồi về nhà tao bị sốt suốt đêm, làm cho tao lo... Nhưng mà được, tao sẽ cùng làm với mày.
Chú đi huy động thêm năm sáu người nữa rồi cùng kéo tới nhà Hai Lành. Theo ý chú, Hai Lành bảo vợ thịt ngay con gà trống cồ, dọn một mâm hoa quả thịnh soạn, đồng thời đi mời khá nhiều bà con gần đó tới cùng chứng kiến.
Lời khấn của chú Tư Ấn, bà con ai cũng nghe rõ:
- Tôi, Nguyễn Văn Ấn, thường gọi Tư Ấn, nay đứng trong nhà của Hai Lành, có mặt cả bà con chòm xóm chứng kiến, tôi xin thành kính dâng chút lễ mọn, cùng tấm lòng thành, kính xin các vong hồn uổng tử, những vị đã thác và chôn thân ở chốn này, xin hãy về đây chứng giám cho sự biết lỗi của gia đình Hai Lành và cả thôn chúng tôi, mà rộng lòng hỉ xả, đừng hiển linh ra oai nữa. Hãy cho phép chúng tôi khai quật và đem hài cốt quý vị lên, để chúng tôi mai táng một nơi khác đàng hoàng hơn, trang nghiêm hơn. Nếu quý vị bằng lòng thì xin thể hiện bằng cách thổi tắt ngọn đèn chính giữa ba ngọn đèn cầy đang cháy. Được vậy chúng tôi xin một lần nữa dâng lên quý vị ba lạy.
Chú và cả nhà Hai Lành đều cúi lạy rất thành kính. Những người đứng xem gần đó cũng đồng lạy theo. Và... thật lạ lùng, ngọn đèn ở chính giữa tự dưng tắt phụt, trong khi hai ngọn kia vẫn cháy!
Chú Tư Ấn reo lên:
- Được phép rồi!
Chú ta hiệu cho hơn chục người dùng cuốc xuổng bắt đầu đào bới ngay chỗ giường ngủ của Hai Lành. Lúc đầu có lẽ còn e ngại, nên một số người chưa dám đào bới thẳng tay, sau vài phút, khi thấy không có chuyện gì xảy ra, họ mới bắt đầu đào cật lực.
Đào xuống khoảng hơn nửa thước thì một người kêu lên:
- Có cái gì giống như... nắp quan tài!
Đích thân chú Tư Ấn soi đèn nhìn kỹ rồi nói:
- Anh em nhẹ tay thôi, đừng làm kinh động người đã khuất.
Sau vài phút nữa thì chính người phát hiện lúc nãy lại nói:
- Hình như không phải nắp hòm... chỉ là một miếng ván lót ngang thôi.
Họ kéo được tấm ván đó lên thì lộ rõ cả một đống xương trắng toát, phản chiếu dưới ánh đèn!
Hai Lành nói to:
- Xương người!
Chú Tư Ấn nhìn cảnh tượng trước mắt, ông lẩm bẩm:
- Đúng là cảnh ngày xưa rồi...
Từ đó đến mười giờ sáng, họ đưa lên mặt đất gần trọn vẹn mười bộ xương người. Nhiều người đã mệt nên muốn ngưng đào, mà theo họ như thế chắc là đủ rồi, nhưng Tư Ấn chưa chịu:
- Nếu tôi nhớ không lầm thì tới mười ba bộ xương mới đủ!
Ai cũng ngạc nhiên:
- Sao ông biết?
Tư Ấn nghiêm giọng:
- Vụ thảm sát mười ba người trong một gia đình tại chốn này cách đây mười một năm, nhưng do ngày đó, trong số bà con đây không ai có ở đây, nên không biết. Còn tôi, là người duy nhất che chòi giữ rẫy nên đã vô tình chứng kiến từ đầu đến cuối… Đúng là phải mười ba mạng người!
Các tay đào đất lại tiếp tục đào và quả nhiên, đến hơn mười hai giờ trưa hôm đó thì họ đã lấy lên được mười ba bộ xương hài cốt không thiếu một lóng xương.
Vợ chồng Hai Lành do không dư dả, nên chú Tư Ấn vận động bà con góp thêm vô được một số tiền để đi mua quan, quách về khâm liệm, đem mai táng ở đỉnh đồi trọc gần đó. Đến chiều tối đó thì mọi việc hoàn thành. Một buổi cúng mả mới diễn ra, tuy không linh đình lắm, nhưng cũng rất trang nghiêm.

Chú Tư Ấn kể lại:
- Ban đầu tôi không biết họ là ai. Chỉ biết lúc đó là nhá nhem tối, sau khi đi rẫy về, tui đang lui cui nhóm lửa định nấu cơm thì chợt thấy có ánh đèn pha từ ngoài đường cái rọi thẳng vào, ánh sáng đó báo cho tôi điều chẳng lành, nên nhanh tay tôi dụi tắt bếp lửa, núp trong chòi xem động tĩnh. Một lát sau thì một chiếc xe tải lớn bám đầy bùn đất, chứng tỏ nó từ xa đến, từ từ chạy vào phía rẫy. Cũng may là nó không cán phải cái chòi lá của tôi và cũng nhờ vậy họ không phát hiện có người rình thấy mọi việc…

Chiếc xe tải sau đó tắt hết đèn, rồi từ trên xe nhảy xuống bốn người đàn ông. Trên tay những người này đều có súng, ngoài ra có hai người còn cầm theo nào xuổng, cuốc, búa, dao... Người thứ năm, tới sau đó chừng mười phút, xem ra mới là người cầm đầu của nhóm kia. Tên này nói gì đó, hình như là ra lệnh. Lập tức bốn tên trước đó mở bửng sau của thùng xe và lôi từ trong đó ra nhiều cái bao cột kín miệng. Ban đầu tôi tưởng đó là bao hàng hóa, nhưng sau đó thì nhận thấy nhiều bao tải đó nhúc nhích, cựa quậy và còn phát ra những tiếng kêu như kêu cứu! Lúc này thì tôi đã hiểu. Nhưng khi hiểu, tôi lại càng run khi nghĩ tới số phận mình...
Đằng kia, bốn tên cầm súng, đưa súng lên, nhưng thay vì bắn, chúng trở báng súng đập mạnh vào từng bao. Cứ mỗi lần đập thì có những tiếng rú không phát ra được, do bị nhốt chặt trong bao, nên âm thanh kỳ dị, thê thảm lắm! Cứ thế, lần lượt mười ba chiếc bao tải đều chịu chung một số phận. Chứng kiến tới phút đó thì người tôi lạnh toát mồ hôi, thần khí biến đi tự lúc nào rồi... vừa hoang mang thì chợt có đứa trong bọn chúng la lên:
- Hình như có cái chòi đàng kia!
Dù gần như đã kiệt sức vì sợ, nhưng bản năng sinh tồn đã khiến tôi bò lết được ra khỏi chòi, rồi cứ thế tôi thoát chạy, chạy và chạy… Cho đến lúc nào đó tôi ngất đi...
Khi tỉnh lại thì tôi thấy mình nằm bên một dòng suối. Có lẽ nhờ nước suối mát đã giúp tôi tỉnh lại. Chẳng biết tình hình ở chỗ chòi ra sao, tôi thắc mắc, nhưng với sức lực lúc ấy tôi đành nằm đó chờ... Ngày hôm sau khỏe lại tôi định mò về, nhưng khi đi tới vạt rừng gần rẫy thì tôi phát hiện ra chiếc xe tải vẫn còn đậu ở đó, nên không dám về, tôi quay lại cánh rừng già và ở đó đến ba, bốn ngày sau…
Lúc tôi quay lại lần nữa thì hỡi ôi, cả một vùng rừng rộng lớn, trong đó có cái chòi và rẫy của tôi đã bị ai đó đốt sạch. Lần tìm mãi tôi cũng chẳng tài nào nhận ra chỗ cũ là chỗ nào. Hình như bọn người gây án xong đã đốt để phi tang!
Như thế là ý định định báo làng chuyện đã chứng kiến tôi đành để trong lòng. Muốn bỏ đi để không bị ám ảnh, nhưng tứ cố vô thân, lại không có tiền bạc, nên cuối cùng tôi đành phải ở lại đây. Dựng một cái chòi khác ở tạm. Rồi lần lần những năm sau bà con mình tới định cư càng lúc càng đông. Tôi cũng không biết những cái xác người bị giết ngày ấy được chôn ở đâu và bọn người gây án là ai… Mãi mấy năm gần đây tình cờ khi đi qua làng bên, tôi nghe có người kể rằng, khoảng thời gian đó có một vụ tranh chấp hàng hóa buôn lậu mà nguyên đoàn người đi từ thành phố lên đã bị chận lại bởi một chiếc xe tải của bọn côn đồ và sau đó chúng đã bắt hơn chục người trong đoàn mang đi biệt tích… Nghe vậy tôi nghi có liên quan tới vụ mình chứng kiến, nhưng cũng không dám nói ra. Cho đến khi ngôi nhà này xảy ra nhiều hiện tượng kỳ lạ, khiến những gia đình trước đây phải bỏ đi thì tôi mới nghi ngờ. Không ngờ nó lại đúng. Chính những người bị hại ấy đã được chôn chung trong một nấm mồ ở đây!
Nghe chú kể xong ai nấy đều rùng mình, bất giác có người khóc ngất lên!
Những ngày sau đó, gia đình Hai Lành ngủ được yên giấc, không hề thấy bất cứ hiện tượng nào nữa. Ban đầu sau khi khai quật hài cốt xong, vợ Hai Lành cũng còn lo, nên bàn với chồng là nên bán nhà, đi chỗ khác để làm ăn hơn. Nhưng Hai Lành nói:
- Mình đã được người khuất mày khuất mặt chấp nhận cho ở lại rồi, thì còn lo gì nữa. Theo tui, biết đâu chính ngôi nhà này sẽ giúp cuộc đời mình đi lên không chừng.

Đúng như ước mơ của Hai Lành, mấy mùa rẫy liên tiếp nhà anh trúng vụ, hết cà chua rồi đậu leo và mới nhất là vụ cà phê trúng chưa từng thấy. Chỉ ba năm sau ngôi nhà cũ đó được thay bằng ngôi nhà đúc hai tấm thật khang trang. Nếu ai để ý sẽ thấy ngay trong nhà, ngoài bàn thờ tổ tiên, Hai Lành còn có một bàn thờ khác, trên đó có mười ba bát nhang mà lúc nào cũng ngát hương thơm.

Câu chuyện về mười ba bộ hài cốt hay mười ba oan hồn được truyền miệng khác xa với trước đó…
 
T

tunkute123

lâu ngày k vào cái pic này hoạt động dữ quá

tính sợ ma k giám đọc truyện ma

bin thông cảm nhá :x
 
B

bin_iuem

có gì đâu
truyện của người khăn trắng lãng nhất trên đời
có mấy cái kết thúc lãng nhách ah
 
0

01636651497

thui ma hoài chán lắm tui spam nhá( xin đừng chọi gạch;))
ngày xưa có 1 vị kiếm khách võ công tuy hơi thấp nhung rất đẹp trai:khi (58)::khi (58)::khi (58):một hôm, trong khi luyện võ, anh vô tình bị rơi xuống 1 cái giếng. vì anh ta có võ công nên roi xuống mà hok bị thương tích gì. trong lúc mò mẫm lối ra, anh ta vô tình nhặt dc 1 quyển sách, ngoài bìa ghi 4 chữ "uất ức thần công". anh ta vui mừng vì nghĩ đây là 1 món công phi mới lạ có thể xung bá thiên hạ liền mở ra xem . ngay trang dầu tiên anh đã thấy ngay dòng chữ:" muốn học môn võ cong này phải tự thiến trước:khi (143)::khi (143):
vì 1 lòng muốn theo học môn công phu này để xưng bá thiên hạ nên anh ta liền cầm kiếm lên và...xoẹt xoẹt!. sau đó anh ta lật típ trang thứ 2 ra xem và bật ngửa khi trong đó ghi:" nhưng nếu ko thiến cũng chẳng sao":eek::eek::eek: và thế là môn "uất ức thần công" đã luyện thành công:khi (122)::khi (122)::khi (122)::khi (111)::khi (111):
 
B

bin_iuem

đọc xong thấy cái này giống truyện hài đó bác ah
mọi người ai mún nghe bin kể chuyện ma thì ép nick đi
gửi cho cái này
đọc xong bảo đảm tối ngủ sẽ ngon
 
0

01636651497

tại em không biết thật chứ ,
đề nghị anh viết chữ có dấu nhá ;):p
@duyen292 : truyện linh miêu anh bin post rồi :)
Còn truyện xác chết báo hận cũng hơi sợ đấy :D - tại lolem ở nhà một mình thôi à :p

P/s : mọi người sau khi post truyện hoặc bình luận , nếu muốn chém gió thì nói sau phần p/s nhé , để tránh mod nói là spam .
chém gió nhẹ tay nha mọi người :)
thông cam anh di, tai anh online ngoai tiệm nét nên hok gõ dấu dc
 
B

bin_iuem

ban cứ tự nhiên
mời tham gia
có chuyện ma nào post lên đi bạn
........................................................................................................
 
A

angle_lonely_97

hj
đăng kí rồi mà lâu ko vô
bà con cho mình xin lỗi nha
mình xin chuộc tội bằng cách post một câu chuyện lên cho mọi người cùng xem:)

Chuyện ma quái được xem như một vấn đề khá bức xức đối với các nhà tâm lý học điều đó được chứng minh qua nhiều câu chuyện mà người ta ko biết nên tin như thế nào....
Bản thân tôi cũng vậy ..nhưng có một điều mà tôi ko thể ko tin ..chuyện là thế này , xin được kể để mọi người cùng nghe ..rất tiếc là tôi ko có hình ảnh nào minh họa mong mọi người thông cảm .
.."Tôi vừa có dịp đến thăm một người quen trong Gia Lai ..những chuyện ma` tôi gặp lần đầu tiên khi tôi đến miền nam ko có gì ấn tượng bằng chuyện mà tôi được chứng kiến cùng với sự hoảng loạn . lo sợ của biết bao người dân tỉnh Gia lai cũng như những khu vực gần đó,
..Cách đây khoảng 3,4 tháng trong một gia đình người vùng sâu tỉnh Gia Lai , gia đình này gồm một đôi vợ chồng cùng 2 đứa con nhỏ ..bổng một ngày kia người vợ chết đi ..sau đó 2 ngày khi anh chồng đang ngồi bên quan tài thì người vợ bật dậy..anh chồng tuy hoảng sợ nhưng cũng vui mưnbg2 và hỏi vợ có muốn ăn gì ko ? người vợ nói '' Em muốn ăn lòng '' ..Người chồng tưởng vợ muốn ăn lòng lợn nên đi ra chợ mua lòng về ..khi về đến nhà thì anh chồng suýt ngất đi ví kinh hãi..bên cạnh thây xác của hai đứa con đã mất hết nội tạng là người vợ với bộ dạng ghê gớm đang tự moi ruột mình ra để ăn ..anh chồng vội vã chạy đi báo công an ..khi công an đến ..họ ko còn cách nào khác là nổ súng vào người vợ ...nhưng thật kinh khủng ..ánh mắt giận dữ và tiếng gào thét của người vợ làm cho những người công an ko giám đến gần .tuy bị bắn nhiều phát nhưng người vợ ko chết mà đã bỏ chạy ..điều làm mọi người kinh hãi nhất là mấy ngày sau đó người ta đã phát hiện ra nhửng xác chết mà nội tạng bị moi móc y như của hai đứa trẻ nhà nọ ..nạn nhân bị xát hại vào những buổi trưa ..ko hề như mọi người tưởng là trong đêm tối ...lực lượng công an đã được huy động vào việc điều tra ,,rất nhiều những chiền sĩ cồng an đã đi truy tìm con quỷ dữ này ..họ đã cho đăng ảnh {lúc người vợ còn sống } các tờ báo và cả truyền hình tỉnh Gia Lai liên tục đăng tải và cập nhập vấn đề này ..những ngày gần đó tổng đài tỉnh luôn luôn bận rộn vì người dân liên tục điện đến hỏi về vấn đề này ví sợ hãi và hiếu kỳ ..Hiện nay các tổ chức , cơ quan nhà nước vẫn âm thầm tiến hành điều tra và truy tìm , các lối vào tp đều được canh gác cẩn thận . kiểm tra kỹ lưỡng từng người , công an còn cấm ko cho người dân đeo khẩu trang vì họ còn dễ phát hiện, các trường học đều bị đóng cửa vì họ lo cho tính mạng của học sinh..Nhưng những tin tức về con quỷ dữ này ngày càng ít đi vì các cơ quan nhà nước ko muốn làm người dân hoang mang mà chỉ âm thầm điều tra , truy tìm..theo nguồn tin chính xác nhất cho đến giờ vẫn chưa tìm ra tung tích con quỷ dữ này ..''



nguồn http://www.vn-zoom.com/f45/mot-chuyen-ma-co-that-477.html


p/s: hic ko dám đọc (vì sợ ma sẵn)
mọi người đọc rồi cho ý kiến nha :(
 
R

ranmorishinichi

ẹc
em ơi
chuyện này đọc mà tin là thật thì chết liền đó
=))=))=))
ko sợ
có nhok nào đọc tấm vải đỏ + kì án ánh trăng + đau thương đến chết chưa ;;);;)
hay lém ;););)
 
A

angle_lonely_97

hic
em chưa dám đọc nên ko bít thế nào
chuyện tấm vải đỏ đứa bạn em bảo là ai đoạ truyện ấy cũng gặp xui hết ấy
có đúng ko vậy ạ???????
 
B

blackat.bc

ở đây đã ai xem phim kinh dị saw chưa , ma thì tớ đây chả thích , chỉ khoái kinh dị thui , có cho vô không
 
B

bin_iuem

ok
nhận hết
................................................................................................................................................................
 
R

ranmorishinichi

hic
em chưa dám đọc nên ko bít thế nào
chuyện tấm vải đỏ đứa bạn em bảo là ai đoạ truyện ấy cũng gặp xui hết ấy
có đúng ko vậy ạ???????
ôi
không phải đâu em, vậy thì ai dám đọc nữa :)):)):))
hay lắm, nhưng nhiều cảnh trẻ con không được đọc =))=))
chị còn chả dám nữa là ;))
 
Last edited by a moderator:
H

heodat_15

nhung ng cug so thich

hi cac ban:D minh la ma moi mog cac ban jup do ak :M_nhoc2_16:

mình là ma mới
mong các bạn giúp đỡ a :M_nhoc2_16:

chú ý viết tiếng việt có dấu- hạn chế dùng ngôn ngữ teen- đã sửa
 
Last edited by a moderator:
Top Bottom