Chuyên mục : T@m Quốc 24H

L

lovelycat_handoi95

T@m quốc 24H (42): Kính vợ đắc thọ mà lị
Lại nói về Tào Tháo, nghe tin Lã Bố quá đắm đuối Điêu Thuyền. Chiều hôm ấy, được người ngoài hành tinh giúp đỡ, quay về quá khứ chép bản “Hịch tướng sĩ”, Tào Tháo bèn bắt chước viết một bài để khích đểu Trần Cung. Viết xong chép ra ngàn bản, cho quân buộc vào tên bắn vào thành.
Nội dung bài “Hịch” như sau:

Thường nghe: có ông vua chi ra nghìn vàng chỉ vì nụ cười của người đẹp; có anh chàng thuê cả đội phi cơ bay trên bầu trời nhà cô gái mà anh ta thầm yêu trộm nhớ với đội hình xếp thành chữ Love...

Từ xưa đến nay, đàn ông chúng ta phải chi “tình phí giá cao” đời nào chẳng thấy có? Lại nghe: Có anh ca sĩ lợi dụng fan hâm mộ để lừa cả tình lẫn tiền của người ta; có kẻ rượu chè, cờ bạc đến nỗi bỏ bê vợ con nheo nhóc, nhà cửa tan hoang như điếm canh đê; và cũng không ít người quá ham mê công việc đến nỗi sao nhãng việc nhà, quên trách nhiệm quan tâm vợ con. Chuyện phụ nữ bị “phụ” đến nay đâu phải không còn?

Chúng ta, đến bữa được ăn, nửa đêm ôm gối 37 độ, được chăm chút từ tóc đến chân, vậy mà vẫn có người tự cho mình là thiệt thòi này nọ, so bì vợ với người ta ngoài đường. Anh em có biết phụ nữ ngoài đường khi về nhà thì cũng tất tả như vợ mình chứ đâu còn gọn gàng, nhẹ nhàng thong dong như khi họ đi ngoài phố?

Lũ chúng ta, không có áo thì vợ mua áo; không có tiền thì vợ cho... tiền lẻ tiêu vặt; lúc say xỉn thì vợ dìu vào phòng thay quần áo, cạo gió và khuyến mãi một ít... cằn nhằn; nhà có việc thì vợ chia xẻ; lúc nhàn hạ thì cùng nhau nô đùa... So với Thiên Đàng nào có khác gì?

Thế nhưng có người suốt đời không tặng hoa cho vợ, nhưng uống cả chai rượu có giá bằng chục bông hoa mà không thấy nghẹn; nhìn thấy vợ đẹp không khen; cặp bồ quên cả vợ mà không biết thẹn. Hãy thử nghĩ xem nếu bất chợt vợ ta biến mất thì bia có thay được cơm dẻo canh ngọt, cô bồ có là hậu phương của ta được chăng?

Nay, xin bảo thật anh em: nên lấy việc “Vợ giận bỏ về ngoại” làm nguy; lấy câu “Kính vợ đắc thọ” làm sợ; thường xuyên giúp vợ việc nhà và đừng tiếc lời khen. Lúc bấy giờ anh em ta có muốn vui chơi, rượu chè một tí phỏng có được chăng?

Lúc bấy giờ Trần Cung đang ở Tiểu Quang làm gọng kìm, cùng cánh quân của Lã Bố đối phó với Tào Tháo. Đọc xong “Hịch” của Tào Tháo, Cung tức giận, nửa đêm kéo quân đi đánh Tào Tháo.

Vì tối trời, lính lại vừa đi vừa ngủ gật, hai đạo binh Trần Cung và Lữ Bố lầm tưởng nhau là địch, đánh nhau chết hại vô số.

Khi nhận ra nhau, hai người kéo đi Từ Châu thì về đến cửa thành thấy tên ở trên Mê Trước do sai bắn xuống tíu tít.

Cung và Bố lại kéo quân đi Tiểu Bái cũng đã thấy phất phới lá cờ Tào Tháo rồi. Lã Bố đang hoang mang thì bốn phía lại có binh Tào đổ đến. Lã Bố bèn kéo quân về Hạ Bì, cố thủ ở đó.


Nguồn 24h.com.vn
 
L

lovelycat_handoi95

T@m quốc 24H (43): Xích Thố và phụ nữ
Dưới trướng của Lã Bố có Hầu Thành và Tống Hiến rất thích ngựa Xích Thố của Lã Bố. Một hôm, nhân dịp lâu lâu không ra quân, hai người ngồi bàn về sự giống và khác nhau giữa ngựa và phụ nữ.
- Tớ cực phản đối khi cậu nhận xét rằng: ngựa và phụ nữ đều dành cho những gã đàn ông thô bạo “đè đầu cưỡi cổ”. Đó là một nhận xét vô cùng... thô bạo.

- Nhưng ý kiến của cậu cho rằng: “Một con ngựa hay cũng giống như một phụ nữ đẹp” đâu có chính xác hoàn toàn. Bởi vì tuy cả hai “bất kham”, nhưng ngựa khác ở chỗ khi ta thuần phục được nó rồi thì ta sẽ có ngựa trong tay cho đến khi nó chết. Còn phụ nữ đẹp ư? Muốn có mãi trong tay, ta phải trung thành với cô ta cho đến ngày... ta chết!

- Phần nào cậu có lý. Nhưng cậu có thấy ngựa giống phụ nữ ở chỗ đều thích được âu yếm, thích nghe lời nói ngon ngọt...

- Và ưa roi vọt.

- Suỵt!

- Ấy là tớ nói “roi vọt” theo nghĩa bóng. Ông nhà văn L.L từng viết đại ý: Đàn bà và ngựa giống nhau ở chỗ luôn hiếu thắng trong các cuộc cãi tay đôi, nhưng lại dễ bị khuất phục trước những quyết định dù tàn bạo. Tất nhiên là ông ấy đã viết... tránh đi (!?) là “đàn bà và trẻ con”.

- Chỉ có một điều chắc chắn là ta hoàn toàn có thể có hàng trăm con ngựa nếu ta muốn, còn phụ nữ thì...

- Chúng ta còn quên một điều tối quan trọng. Đó là phụ nữ thì nói nhiều còn ngựa thì chỉ hí vài lần trong một ngày.

- Chà, nếu lũ ngựa có khoái nói cả ngày thì rốt cuộc bản chất của nó cũng chỉ là thích được nghe mà thôi. Tớ thấy con ngựa giống phụ nữ ở chỗ cả hai đều có “đuôi”.

- Phải, cái đuôi của phụ nữ chính là đàn ông chúng ta đây. Nhưng cậu cũng nhớ cho kỹ, lông đuôi ngựa được làm dây vi-ô-lông, cái điểm yếu của ngựa là nó cũng khoái được nghe những bản tình ca dịu dàng mà không hiểu rằng chỉ là những lời phỉnh ngọt từ cái... lông đuôi của mình.

- Còn thực tế hơn thì có thể thấy ngay rằng ngựa cho ta thịt cũng như phụ nữ cho ta thịt... mua ngoài chợ, dù đôi khi đi chợ do phải rẽ vào các “sốp” nên các bà mua nhầm “thịt chợ chiều”.

- Với con ngựa của ta, nếu thích, ta có thể cột dây cương lại để ta rảnh rang đi uống bia hoặc đi ngắm để mua... con ngựa khác. Ước gì với phụ nữ ta cũng có thể làm như vậy.

- Không chỉ không chịu đứng yên một chỗ mà phụ nữ còn có quyến bắt ta chở bằng xe đạp để đi chơi hàng trăm cây số, có quyền chất lên lưng ta hàng tấn hàng hoá mà họ chọn khi cùng đi siêu thị. Ôi chao, không hiểu lúc đó ai là ngựa đây?

- “Ngựa hay không phản chủ”, nhưng các cô người yêu đẹp vẫn sẵn sàng nói xấu ta với mấy cô bạn thân hết ngày này qua ngày khác.

- Ai bảo hai nhân vật ấy lại khác nhau chỗ đó? Ngựa mà biết nói thì...

Hầu Thành và Tống Hiến đang tám thì Lã Bố đi đến, thấy hai người chỉ chỉ trỏ trỏ vào Xích Thố mà bàn tán, Bố tức giận:

- Định đầu độc ngựa của ta hay sao?

Hai người sợ hãi phân bua, Lã Bố không nghe, ra lệnh đánh cho mỗi người chục roi.

Tối hôm ấy, Tống Hiến gặp Hầu Thành, nói :

- Tôi muốn bỏ thành mà đi, anh thì sao?

Hầu Thành nói:

- Đã vậy tôi ăn trộm con ngựa Xích Thố cho Tào công để hả cơn giận bị đòn oan. Anh ở lại làm nội ứng.

Thương nghị xong, đêm ấy Hầu Thành dắt ngựa Xích Thố đi về hướng Ðông, Ngụy Thục mở cửa cho đi, Hầu Thành đem ngựa Xích Thố dâng lên Tào Tháo.

Tháo được Xích Thố cho là điềm lành, bèn đốc thúc quân hôm sau gấp rút phá thành.

Nguồn 24h.com.vn
 
H

hochanhlatrenhet_kagome

viết dài quá đọc k nổi bạn ơi, cái truyện này rút cục là thế nào nhở..........
 
Top Bottom