U
uocmovahoaibao
“Ko, sai rồi”
Thấy tôi phản bác, Vũ đưa mắt nhìn tôi khó hiểu. Tôi gật đầu rồi tiếp tục khẳng định “Làm gì có thứ tình yêu nào như vậy chứ, đó chỉ là minh chứng cho sự hèn nhát ko dám thổ lộ tình cảm mà thôi. Đã yêu thì phải dũng cảm đứng lên giành lấy hạnh phúc cho chính mình!”
“ …Thật sao?”
“Tất nhiên”
Vũ im lặng nhìn tôi, lát sau khẽ mỉm cười. Nhưng tôi lại cảm thấy đó là 1 nụ cười đau đớn “Vậy đúng là ko phải em rồi, tôi đã lầm chăng…”
Tôi ko nghe rõ cậu ấy vừa nói nhỏ điều gì, nhưng nhìn khuôn mặt trầm ngâm của Vũ tôi biết là mình ko nên hỏi. Cả 2 cứ yên lặng ngồi như vậy cho đến khi Vũ rút trong túi ra 1 cây sáo nhỏ và bắt đầu thổi.
Tiếng sáo du dương vang lên rất hợp với khung cảnh yên bình xung quanh. Tiếng nước róc rách chảy như hòa âm cùng với tiếng sáo trong trẻo làm mê mẩn lòng người trong 1 đêm trăng sáng thế này. Bất giác, tôi ngả đầu vào vai Vũ thưởng thức bản giao hưởng tuyệt vời ấy rồi thiếp đi lúc nào ko hay…
Chúng tôi đi tắm ở con suối rộng gần bằng cái hồ đêm qua tôi đã tới nên tôi chỉ dám loanh quanh ở gần bờ. Nhỏ Di biết tôi ko biết bơi nên cũng ko ép.
“Này…” Kiều Di đã bơi vào chỗ tôi từ bao h và đang khều khều vai tôi.
“Sao vậy?”
“Tối qua pà với Vũ đi đánh lẻ ở đâu zậy?”
Tôi giật mình khi nghe câu hỏi đó của Kiều Di, vội chối bay chối biến “Ơ… hả? Làm gì có…”
“Còn chối nữa. Đêm qua lúc tôi tỉnh dậy thấy Vũ bế pà về lều. Cậu ấy còn ngồi ngắm pà rất lâu rồi mới đi" Kiều Di giả bộ bắt chước Vũ khiến tôi đỏ bừng cả mặt mũi. Cậu ấy bế tôi về thì ko có gì lạ vì tôi ngủ quên mất mà… nhưng… cậu ấy ngắm tôi rất lâu á?
“Ánh mắt Vũ nhìn pà đắm đuối cực kì luôn. Theo kinh nghiệm của tôi thì cậu ấy đã thích pà rồi đó!”
Thấy tôi phản bác, Vũ đưa mắt nhìn tôi khó hiểu. Tôi gật đầu rồi tiếp tục khẳng định “Làm gì có thứ tình yêu nào như vậy chứ, đó chỉ là minh chứng cho sự hèn nhát ko dám thổ lộ tình cảm mà thôi. Đã yêu thì phải dũng cảm đứng lên giành lấy hạnh phúc cho chính mình!”
“ …Thật sao?”
“Tất nhiên”
Vũ im lặng nhìn tôi, lát sau khẽ mỉm cười. Nhưng tôi lại cảm thấy đó là 1 nụ cười đau đớn “Vậy đúng là ko phải em rồi, tôi đã lầm chăng…”
Tôi ko nghe rõ cậu ấy vừa nói nhỏ điều gì, nhưng nhìn khuôn mặt trầm ngâm của Vũ tôi biết là mình ko nên hỏi. Cả 2 cứ yên lặng ngồi như vậy cho đến khi Vũ rút trong túi ra 1 cây sáo nhỏ và bắt đầu thổi.
Tiếng sáo du dương vang lên rất hợp với khung cảnh yên bình xung quanh. Tiếng nước róc rách chảy như hòa âm cùng với tiếng sáo trong trẻo làm mê mẩn lòng người trong 1 đêm trăng sáng thế này. Bất giác, tôi ngả đầu vào vai Vũ thưởng thức bản giao hưởng tuyệt vời ấy rồi thiếp đi lúc nào ko hay…
*********************************************
Sáng sớm nay Kiều Di đã kéo tôi và Uyển Nhã dậy đi tắm suối. Nhỏ này từ bé luôn mơ ước được tắm suối trong 1 buổi sáng trong lành. Kiều Di đã tính trước hết cả nên đem theo mấy cái khăn tắm lận. Và tất nhiên là Di đã đặt biển cấm cho đám con trai kia rồi.Chúng tôi đi tắm ở con suối rộng gần bằng cái hồ đêm qua tôi đã tới nên tôi chỉ dám loanh quanh ở gần bờ. Nhỏ Di biết tôi ko biết bơi nên cũng ko ép.
“Này…” Kiều Di đã bơi vào chỗ tôi từ bao h và đang khều khều vai tôi.
“Sao vậy?”
“Tối qua pà với Vũ đi đánh lẻ ở đâu zậy?”
Tôi giật mình khi nghe câu hỏi đó của Kiều Di, vội chối bay chối biến “Ơ… hả? Làm gì có…”
“Còn chối nữa. Đêm qua lúc tôi tỉnh dậy thấy Vũ bế pà về lều. Cậu ấy còn ngồi ngắm pà rất lâu rồi mới đi" Kiều Di giả bộ bắt chước Vũ khiến tôi đỏ bừng cả mặt mũi. Cậu ấy bế tôi về thì ko có gì lạ vì tôi ngủ quên mất mà… nhưng… cậu ấy ngắm tôi rất lâu á?
“Ánh mắt Vũ nhìn pà đắm đuối cực kì luôn. Theo kinh nghiệm của tôi thì cậu ấy đã thích pà rồi đó!”