U
uocmovahoaibao
“Cho cô này”
Đột nhiên 1 giọng nói trầm trầm vang lên. Cả đám ngây người nhìn cảnh tượng trước mắt: Quân rút trong balo ra 1 hộp kẹo giống y hệt đưa cho Uyển Nhã.
“Ặc!!! Quân, cái gì đây?!?” Thiên ko giấu nổi sự bất ngờ, trên trán in nổi dấu hỏi to đùng.
“Đừng kêu hôm qua cậu bỏ tập là để đi mua cái thứ này nha” Lôi Chấn Hải nhăn mặt.
“Ờh” Quân trả lời, mặt tỉnh bơ nhìn 3 thằng bạn mắt đang lòi ra như ốc bươu.
…
My god!!!!! Từ lúc quen biết Mạnh Tường Quân, đây là lần đầu tiên tôi thấy cậu ta chịu mở miệng nói chuyện…
……Hơ…… mà cậu ta cũng thích ăn kẹo à…….?
Ko chỉ tôi mà cả đám đều mắt + miệng cứ gọi là biến dạng luôn vì ngạc nhiên. Uyển Nhã dần dần nín khóc, khi thấy hộp kẹo trong tay Quân thì mắt nhỏ sáng rực lên.
“Oa!!! Slumper Kid kìa!!!! Cậu cho mình thiệt hả Quân? Cảm ơn cậu nhìu nhaaaaa!!!!!!”
Uyển Nhã sung sướng nhảy tưng tưng, sau đó ko nghĩ ngợi gì ôm chầm lấy cổ Quân!!!!
“…!....!!!!.. O0O… O_O… 0~0... 0.o… =_=”… 0;O…” (chúng tôi)
Tất cả nín thở theo dõi phản ứng của 2 người họ, còn hồi hộp hơn cả xem phim hành động ấy chứ! Đột nhiên…
Ôi má ơi!! Tôi ko nhìn lầm đấy chứ?!!?! Mặt Quân hơi ửng hồng!!!!
Hoàng tử băng giá Mạnh Tường Quân biết đỏ mặt! Mặc dù chỉ là 1 chút nhưng so với khuôn mặt lạnh băng của cậu ta hằng ngày thì “1 chút” đó quá nổi bật. Khỏi nói cũng biết 6 đứa chúng tôi sock đến cỡ nào, ngơ ra 1 lát rồi lần lượt đổ “RẦM… RẦM… RẦM…!!!!!” xuống đất 1 cách ko thể phũ phàng hơn _ __!
Đang lãng mạn là thế thì…
“Oái!!!! Phim, phim phim!!!! Kiều Di, Tuệ Như, về mau. Tui lỡ mất tập cuối của Dream High roài!!!!!!”
Uyển Nhã buông Quân ra, vẻ mặt nhăn nhó như muốn khóc tới nơi luôn. Nhỏ kéo tôi và Kiều Di chạy biến với tốc độ tên lửa, bỏ lại mấy bộ mặt cứ gọi là ko thể ngu hơn được nữa.
Đột nhiên 1 giọng nói trầm trầm vang lên. Cả đám ngây người nhìn cảnh tượng trước mắt: Quân rút trong balo ra 1 hộp kẹo giống y hệt đưa cho Uyển Nhã.
“Ặc!!! Quân, cái gì đây?!?” Thiên ko giấu nổi sự bất ngờ, trên trán in nổi dấu hỏi to đùng.
“Đừng kêu hôm qua cậu bỏ tập là để đi mua cái thứ này nha” Lôi Chấn Hải nhăn mặt.
“Ờh” Quân trả lời, mặt tỉnh bơ nhìn 3 thằng bạn mắt đang lòi ra như ốc bươu.
…
My god!!!!! Từ lúc quen biết Mạnh Tường Quân, đây là lần đầu tiên tôi thấy cậu ta chịu mở miệng nói chuyện…
……Hơ…… mà cậu ta cũng thích ăn kẹo à…….?
Ko chỉ tôi mà cả đám đều mắt + miệng cứ gọi là biến dạng luôn vì ngạc nhiên. Uyển Nhã dần dần nín khóc, khi thấy hộp kẹo trong tay Quân thì mắt nhỏ sáng rực lên.
“Oa!!! Slumper Kid kìa!!!! Cậu cho mình thiệt hả Quân? Cảm ơn cậu nhìu nhaaaaa!!!!!!”
Uyển Nhã sung sướng nhảy tưng tưng, sau đó ko nghĩ ngợi gì ôm chầm lấy cổ Quân!!!!
“…!....!!!!.. O0O… O_O… 0~0... 0.o… =_=”… 0;O…” (chúng tôi)
Tất cả nín thở theo dõi phản ứng của 2 người họ, còn hồi hộp hơn cả xem phim hành động ấy chứ! Đột nhiên…
Ôi má ơi!! Tôi ko nhìn lầm đấy chứ?!!?! Mặt Quân hơi ửng hồng!!!!
Hoàng tử băng giá Mạnh Tường Quân biết đỏ mặt! Mặc dù chỉ là 1 chút nhưng so với khuôn mặt lạnh băng của cậu ta hằng ngày thì “1 chút” đó quá nổi bật. Khỏi nói cũng biết 6 đứa chúng tôi sock đến cỡ nào, ngơ ra 1 lát rồi lần lượt đổ “RẦM… RẦM… RẦM…!!!!!” xuống đất 1 cách ko thể phũ phàng hơn _ __!
Đang lãng mạn là thế thì…
“Oái!!!! Phim, phim phim!!!! Kiều Di, Tuệ Như, về mau. Tui lỡ mất tập cuối của Dream High roài!!!!!!”
Uyển Nhã buông Quân ra, vẻ mặt nhăn nhó như muốn khóc tới nơi luôn. Nhỏ kéo tôi và Kiều Di chạy biến với tốc độ tên lửa, bỏ lại mấy bộ mặt cứ gọi là ko thể ngu hơn được nữa.