[Chia sẻ] Con yêu bố mẹ nhất

T

thuha193

Thực sự khi đọc xong bài viết của em chj thấy rất cảm động. Em là một cô bé dũng cảm, em đã mạnh mẽ đối diện với nỗi đau mà chị nghĩ không phải ai cũng có thể vượt qua được.
Cứ sống dũng cảm như ngày hôm nay và chj tin em sẽ thành công trong cuộc sống:)
 
W

wolf95

thực sự khi đọc bài chị xong em không hiểu vì sao lòng mình có những cảm giác cứ xáo trộn vào nhau: buồn, vui,... Nhưng điều em thầy đc là ít nhất em cũng may mắn hơn nhiều người. Nhưng chị ơi dù ko khó khắn và gặp nhiều đâu khổ như chị nhưng ít nhất với tất cả trái tim minh em chỉ có thể nói là: Chị cố lên nhé!. Không chỉ em mà cả mọi người ở hocmai vẫn ở bên chị cơ mà vì thế chị hãy cố gắngbước đi thật mạnh mẽ, nhưng khi chị cảm thấy mệt mỏi chị hãy nhớ rằng ko phải chi jđang cô độc mà ở đây- ở hocmai vẫn có mọi người vẫn sẵn sằng chia sẽ với chị cả niềm vui và nỗi buồn. Chị hãy cười lên lạc quan đi nhé! Chúc chị gặp nhiều may mắn và mong cho chị những điều tốt đẹp nhất! ^^
 
M

mickey_pgstl

^^Đọc bài của bạn mình cảm động thực sự.
Khi đọc mình thật sự ko kiểm nỗi lòng mình, nhữg cảm xúc cứ trào dâng, bạn biết đấy, chúng ta đều là nhữg đứa con, nhưg có ai tự tin dám bảo rằng mình là đứa con ngoan ngoãn nhất, vâng lời nhất đâu? Bất cứ 1 đứa trẻ nào cũng có những lúc làm cho bố mẹ than phiền, mình cũng vậy, nhữg khi đó mình cứ tưởng hành động của mình là đúng đắn, mình cứ nghĩ bố mẹ ko hỉu mình....nhưg mình đã lầm, đã sai thật sự, mình đã ko bik trân trọng nhữg gì mình đag có, ko biết cách nâng niu, giữ gìn nó...bỗng dưng mình sợ...sợ một ngày kia... mình ko còn đc nhìn thấy nhữg gương mặt thân thương ấy... mình... mình thật sự ko thể tưởng tượng nổi...
^^ Mình nói ra nhữg tâm trạng ấy ko phải để tiếp tục động vào nỗi đau của bạn, mà thật sự mình chỉ mún cùng chia sẻ và cảm thông với bạn!
Hãy mỉm cười và hy vọng vào ngày mai bạn nhé, hãy tin rùi mọi chiện sẽ wa đi, sự nỗ lực và cố gắng của bạn sẽ bù đắp lại khoảng trống và mất mát ấy! ;) :)
 
K

kira_l

chj trg trang ơi chj ko thiếu thốn tình cảm đâu bởi trên học mãi vẫn luôn

sát cánh chia sẻ cùng chj mà :D cố lên nghen chj

 
M

meocon2x

CUỘC ĐỜI TĂM TỐI TRONG TUYỆ VỌNG VÀ ĐAU KHỔ< ĐÂU LÀ CÂU CHUYỆN CÓ THẬT 100% VỀ CHÍNH CUỘC ĐỜI TÔI>
tôi sinh ra trong một gia đinh khá giả má tôi là người hàn chính gốc, bà vô cùng duyên dáng. ba tôi là một doanh nhân thành đạt , từ khi sinh ra tôi đả được sống vô cùng hạnh phúc . gia đình tôi rất đầm ấm. rồi 1 ngày định mệnh đã đến bà ngoại tôi ở hàn quốc bị bệnh nên ba má tôi phải qua đó ngày 25/5/2001 là một ngày tôi không thể quên trên chuyến bay tới hàn quốc chiếc máy bay đả bị rớt toàn bộ hành khách trong máy bay không ai còn sống sót trong đó có cả ba má tôi , khi nhận được tin này mọi thứ xung quanh tôi chỉ còn một màu duy nhất đó là màu đen, tôi gần như ngã quỵ và tưởng tượng như hok thể đứng dậy nổi nhưng tôi thương cho đứa em mói 7 tuổi của tôi nó còn quá nhỏ để chấp nhận chuyện này , tôi đã cố goấu nó nhưng đêm đêm tôi vẫn nói mơ gọi tên ba má tôi và chuyện gì đến củng sẽ đến em tôi cũng đã bjk nó khóc trong đau đớn nhìn nó mới 7 tuổi mà phải mồ côi ba má tôi vô cùng đau đớn chúng tôi đã có những ngày sống khó khăn trong sự bỏ mặc của họ hàng nhưng may sao một người bạn tốt của ba tôi đã nhận 2 chị em tôi làm con nuôi và từ đó tôi trở thành con của họ. tưởng như cuộc đời tôi sẽ không còn đau thương nữa nhưng ông trời thật tàn nhẩn với tôi khi tôi đến trường mới học đanh bở ngở thì tôi quên 1 cậu con trai tên là T tôi chơi rất thân với cậu ta . vào một hôm chúng tôi đi học về sớm hơn thường lệ tôi quyết định đến rủ cậu ý đi chơi cậu ý bảo tôi đợi 2p nhưng 3p, 7p. 15p trôi qua tôi mới thấy cậu ý ra ngoài tôi cằn nhằn và tôi chỉ nhận được lời xin lổi từ cậu ý và đó củng là lần cuối cùng tôi được nghe cậu ý nói lời xin lổi với tôi trên đường về cậu ý đã bị một gã say rượu đụng phải và cậu ý vỉnh viển rời xa cuộc đời này rời xa cô bạn thân nhất của cậu ấy tôi đã không thể ngủ yên được khii ngày nào kí ức củng hiện về bên tôi ba má tôi gọi tôi đi ăn kem cậu T rủ tôi đi chơi tôi đã ngã quỵ hoàn toàn nhưng cứ nghỉ đến đứa em trai của tôi thì lòng tôi lại đau như bị dao cắt tôi quyết định mình phải đứng lên quyên đi quá khứ và sống cho bản thân mình nhưng 1 trái tim mới 11 tuổi như tôi mà trong một thời gian ngắn đả phải chịu bao nhiu là thương đau tôi HẬN CUỘC ĐỜI NÀY VÔ CÙNG TÔI HẬN TẤT CẢ
 
M

miumiu_emchuabityeu_94

bây h tôi mới thấy mình thật ngu xuẩn
mình luôn keo ca mệt mỏi với ba mẹ
tôi đã nhận ra 1 diều tôi rất hạnh phúc mà bấy lâu nay tôi đâu biết
cảm ơn học mãi cảm ơn mọi người đã cho tôi biết thật nhiều điều mà tôi không biết
từ trái tim tôi xin một lời CẢM ƠN HỌC MÃI
 
R

royala1

Mình tuy bây giờ mới bước sang ngưỡng cửa lớp 10 nhưng đã phải 3 lần đi đưa tiễn cha mẹ của 3 đứa bạn mình. Nên mình biết và nhận ra nỗi đau mất mát gia đình qua từng giọt nước mắt. dù chỉ là một chút thôi nhưng mình vẫn muốn chia sẻ nỗi buồn với bạn.
Cố lên bạn, cuộc đời vẫn còn dài mà, mình phải sống và phấn đấu cho bõ công lao cha mẹ đã nuôi nấng mình lên người.
 
V

vampire_knight_1710

Câu chuyện của bạn rất xúc động.Nó làm cho mình nhớ lại những chuyện trước đây.Mình đã vắng bóng tình yêu thương của ba.Mình đã chịu đựng nỗi đau đó suốt 9 năm.Bây giờ chuyện đó đối với mình không còn quan trọng nhưng mình sẽ cố gắng học giỏi để đền đáp công ơn của ba mẹ và luôn dành tình cảm cho họ
 
Last edited by a moderator:
B

bupbe_dautay

Trang iu của tớ.
^^, tớ hiểu những gì cậu viết!
Thật sự, tớ rất cảm động đấy!
 
T

truongtrang12

Con yêu mẹ

Người mẹ mệt mỏi trở về từ cửa hàng sau một ngày làm việc dài đăng đẵng, kéo lê túi hàng trên sàn bếp. Đang chờ bà là đứa con trai tên David lên 8 tuổi, đang lo lắng kể lại những gì mà em nó đã làm ở nhà: “… lúc con đang chơi ngoài sân còn bố đang gọi điện thoại thì Tom lấy bút chì màu viết lên tường, lên chính tờ giấy dán tường mới mà mẹ dán trong phòng làm việc ấy! Con đã nói với nó là mẹ sẽ bực mình mà!”.

Người mẹ than thở rồi nhướng lông mày: “Bây giờ nó đâu?”. Thế rồi bà bỏ hết hàng ở đó, sải bước vào phòng của đứa con trai nhỏ, nơi nó đang trốn. Bà gọi cả tên họ của đứa bé, mà ở các nước phương Tây, khi gọi cả tên lẫn họ như thế này là thường thể hiện sự tức giận. Khi bà bước vào phòng, đứa bé run lên vì sợ, nó biết sắp có chuyện gì ghê gớm lắm. Trong 10 phút, người mẹ nguyền rủa con, là bà đã phải tiết kiệm thế nào và tờ giấy dán tường đắt ra sao! Sau khi rên rỉ về những việc phải làm để sửa lại tờ giấy, người mẹ kết tội đứa con là thiếu quan tâm đến người khác. Càng mắng mỏ con, bà càng thấy bực mình, cuối cùng bà ra khỏi phòng con, cảm thấy cáu đến phát điên!

Người mẹ chạy vào phòng làm việc để xác minh nỗi lo lắng của mình. Nhưng khi nhìn bức tường, đôi mắt bà tràn ngập nước mắt. Những gì bà đọc được như một mũi tên xuyên qua tâm hồn người mẹ. Dòng chữ viết: “Con yêu mẹ” được viền bằng một trái tim!

Và giờ đây bao thời gian trôi qua, tờ giấy dán tường vẫn ở đó, y như lúc người mẹ nhìn thấy, với một cái khung ảnh rỗng treo để bao bọc lấy nó. Đó là một sự nhắc nhở đối với người mẹ, và với tất cả mọi người: Hãy bỏ một chút thời gian để đọc những dòng chữ viết trên tường!
 
T

truongtrang12

9 ân đức của Cha Mẹ

Sinh: người Mẹ phải khó nhọc cưu mang hơn chín tháng, chịu sự đau đớn trong lúc đẩy thai nhi ra khỏi lòng mẹ

Cúc: Nuôi dưỡng, nâng đỡ, chăm nom, săn sóc hài nhi cả vật chất lẫn tinh thần. Tình cảm rất tự nhiên nhưng gắn bó ân cần, nên khi Cha Mẹ nhìn con thêm hân hoan vui vẻ, bé nhìn Cha Mẹ càng mừng rỡ cười tươi.

Súc: Cho bú mớm, lo sữa nước cháo cơm, chuẩn bị áo xống ấm lạnh theo thời tiết mỗi mùa; trông cho con lần hồi biết cử động, điều hòa và nên vóc nên hình cân đối xinh đẹp.

Dục: Dạy dỗ con thơ động chân cất bước linh hoạt tự nhiên; biết chào kính người lớn, vui với bạn đồng hàng; tập con từ câu nói tiếng cười hồn nhiên vui vẻ. Khi trẻ lớn khôn thì khuyên răng dạy dỗ con chăm ngoan, để tiến bước trên đường đời.

"Dạy con từ thuở còn thơ,
Mong con lanh lợi, mẹ cha yên lòng"

Vũ: Âu yếm, nâng niu, vuốt ve, bế ẵm ... để con trẻ vào đời trong tình cảm trìu mến thân thương .

Cố: Chăm nom, thương nhớ, đoái hoài, cố cập con trẻ từ tấm bé đến khi không lớn, lúc ở gần cũng như lúc đi xa :

"Con đi đường xa cách
Cha Mẹ bóng theo hình
Ngày đêm không ngơi nghỉ
Sớm tối dạ nào khuây"

Phúc: Giữ gìn, đùm bọc, che gió, chắn mưa, nhường khô, nằm ướt, hay Cha Me quên mình chống đỡ những bạo lực bất cứ từ đầu đến, để bảo vệ cho con.

Phục: theo khả năng và tâm tính của trẻ mà uốn nắn, dạy dỗ, tìm phương pháp hướng dẫn trẻ vươn lên hợp tình đời lẽ đạo, tránh cho con bị lôi cuốn bởi tiền tài ảo vọng, vật chất và thị hiếu bên ngoài.

Trưởng: Lo lắng tận tình, đầu tư hợp lý, cho con học tập để chuẩn bị dấn thân với đời; cố vấn cho con nên vợ thành chồng xứng hợp với gia phong, thế đạo. Dù không cố chấp vấn đề "môn đăng hộ đối", nhưng vợ chồng so le về tuổi tác, trình độ, sức khỏe và khả năng thu hoạch tiền tài... cũng thiếu đi phần nào hạnh phúc lứa đôi, mà tuổi trẻ thường vì tiếng sét ái tình, làm lu mờ lý trí, khi tỉnh ngộ xem như chén nước đã đổ, khó mà lấy lại đủ!
 
T

thanhthuytu

Chị đọc những lời của cưng chị rất cảm động đấy. Từ bé chị không có bố mẹ và chẳng nhận được tình thương nào từ bố và mẹ cả, chị vẫn giữ trong lòng một tình yêu thương nào đó. Đến năm 15 tuổi chị lần đầu tiên biết mặt mẹ, nhưng mẹ chị chỉ khóc và khóc còn chị thì trơ ra chẳng có phản ứng gì cả. Đôi lúc chị nghĩ rằng chị có quá nội tâm không? Chị có quá vô ơn thế không? Thật sự là chị chẳng biết bài tỏ niềm vui nỗi nhớ của chị ra cho bố và mẹ. Chị có lỗi với bố mẹ không? Chị làm thế bố mẹ có đau lòng không? Nhưng bố mẹ chị đã không nuôi nấn chị, đã không cho chị một cái cảm giác gì nhiều cả và chị chẳng hình dung ra được tình thương của bố mẹ nó bao la như thế nào.

Trích từ blog chị:

"Hôm nay vô tình vào Blog của một chị, và người chị đó cũng là người mẹ. Người mẹ 2 đời chồng, chắc chị ấy cũng dằn vặt nhiều lắm không nhỉ?

Tuấn Anh ơi!! Chị hai rất thương Tuấn Anh và chị hiểu ra được cưng được vòng tay của mẹ chăm sóc là cưng hạnh phúc dường nào. Lúc chị hai gặp cưng trên mạng, chị hai rất lạnh lùng với cưng và chị đã xem cưng như một người lạ lẫm. Chị xin lỗi nhé Tuấn Anh, chị rất mong có được vòng tay của mẹ. Cái mong ước mà từ bé chị chưa bao giờ có được cả Tuấn Anh ạ!! Chị hai hơn Tuấn Anh 2 tuổi, nhưng Tuấn Anh hơn chị được người mẹ và người bố. Chị không ghét Tuấn Anh, lâu lâu chị vẫn muốn cầm máy để gọi tìm Tuấn Anh. Lần đầu chị gọi cho Tuấn Anh, Tuấn Anh có biết không? Chính mẹ đã bắt máy và chị đã trào nước mắt trong khi chị không muốn khóc, có lẽ chị muốn trốn tránh mẹ chị hay chăn hay là chị ghét mẹ chị mà chị lại nỡ cúp máy cái rụp không một lời nói. Rồi đến bé út nữa, năm sao lên lớp 1 rồi nhỉ? Khi chị gặp út thì út luôn miệng hỏi chị hai "Ba mẹ chị hai đâu rồi?". Những câu hỏi thơ dại đã làm chị hai buồn và cả mẹ buồn nữa. Nhưng chị hai không trách út đâu, vì út chưa đủ tuổi để hiểu ra được điều đó đấy mà. Thời gian sẽ đưa bé út lớn lên bé út sẽ hiểu những gì đang xảy ra xung quanh út thôi.

Mẹ ơi!! Con nhớ được cái ngày gặp đầu tiên trong đời của con, mẹ ôm chằm lấy con và khóc nức nở trong khi con lại đứng trơ ra không khóc không cười. Lúc đó con thú thật con không có một cảm giác gì cả, có lẽ từ bé đã không ở cạnh bố mẹ, sống trong sự oan nghiệt nên con lại như thế nhỉ? Con nhớ mẹ đưa con đi siêu thị, mẹ mua cho con bất cứ những gì mà con thích, nhưng con chẳng thích gì và cũng chẳng muốn mua gì. Mẹ đưa cho con cái di động và nói là quà của mẹ và mẹ đưa con một số tiền cho con để con mua thứ gì con cần. Con cầm lấy mà chẳng biết phải làm gì. Lúc mẹ về nhà chồng con cũng không tiễn mẹ được, con cố tình lãng tránh mẹ đấy. Bây giờ con lớn con rất hiểu được lòng mẹ như thế nào rất đau khi mẹ nói ra những câu xin lỗi. Con thật sự không muốn những sự xin lỗi đấy con cũng không phải là người gây ra cho người khác nhiều lỗi để mà xin lỗi như thế. Mẹ luôn trách mẹ, con đồng ý là mẹ có lỗi nhưng con rất mong muốn được sự chăm lo của mẹ, mẹ có lo cho con không??? Mẹ có bao giờ hỏi con là con thế nào rồi, mẹ có bao giờ gọi cho con để hỏi thăm sức khỏe con không? Mẹ không bao giờ gọi cho con, mẹ không bao giờ muốn lo lắng cho con đúng không? Con biết mẹ có Tuấn Anh và bé út mẹ phải lo cho Tuấn Anh và bé út. Mẹ có biết con chỉ biết gọi bé út là bé út thôi không, con không biết tên của bé út, mẹ không nói cho con biết tên của bé út bao giờ cả và con cũng chẳng muốn hỏi làm gì.

Mẹ ơi!! Con rất thương mẹ đấy nhưng con không biết rằng mẹ con thương con không?? Con mong nhận được sự yêu thương thật lòng của mẹ!!"
 
T

truongtrang12

Con cảm ơn Mẹ!

Con cảm ơn mẹ...
Con cảm ơn mẹ... vì mẹ luôn ở đó.
Con cảm ơn mẹ... mẹ là người bạn đầu tiên của con.
Con cảm ơn mẹ... mẹ đã hát cho con nghe thủa con còn trong bụng mẹ.
Con cảm ơn mẹ... vì bài hát sinh nhật mẹ hát tặng con, dẫu con bối rối không hiểu sao nước mắt mẹ tuôi rơi khi mẹ hát.
Con cảm ơn mẹ... mẹ luôn ôm chặt con, chúc con ngủ thật ngon.
Con cảm ơn mẹ... mẹ đã cho con uống dòng sữa ngọt ngào nhất thế giới.
Con cảm ơn mẹ... vì tình yêu trọn vẹn và tinh khiết mà con sẽ không bao giờ nhận được từ ai khác.
Con cảm ơn mẹ... mẹ ru con ngủ bằng những câu chuyện cổ tích hàng đêm.
Con cảm ơn mẹ... mẹ kể con nghe truyền thuyết chị Hằng, chú Cuội ở trên cung trăng.
Con cảm ơn mẹ... mẹ đã nhằn chuối mớm cho con ăn và nói: "Măm măm...", rồi dỗ dành: "Ngon không?"
Con cảm ơn mẹ... dẫu bận rộn, mẹ vẫn dành thơìi gian để chơi với con.
Con cảm ơn mẹ... mẹ cho phép con được tự tắm một mình, con thích lắm. (Với điều kiện mẹ phải luôn ở bên ngó chừng).
Con cảm ơn mẹ... mẹ khong bao giờ để dầu gội đầu rơi vào mắt con.
Con cảm ơn mẹ... mẹ đã cắt móng tay cho con.
Con cảm ơn mẹ... mẹ dạy cho con cách dùng thìa và không rầy la khi con làm bẩn sàn.
Con cảm ơn mẹ... mẹ đã thêu tên con lên chiếc áo đến trường.
Con cảm ơn mẹ... mẹ mua cho con chiếc cặp sách mới tinh.
Con cảm ơn mẹ... vì mẹ đã ở đó khi lần đầu tiên trên biển, con bơi.
Con cảm ơn mẹ... mẹ bỏ việc để cùng con đi học buổi đầu tiên.
Con cảm ơn mẹ... vì mẹ đã ở đó, nhất quyết bảo rằng con đẹp đẽ biết bao dẫu rằng trong xã hội này con chẳng bằng ai.
Con cảm ơn mẹ... mẹ dẫn dắt con nhìn ra thế giới, ngay cả khi mắt con nhắm.
Con cảm ơn mẹ... mẹ đã dạy con bài học về lòng dũng cảm và không cần phải núp bóng bất cứ ai.
Con cảm ơn mẹ... mẹ cho phép con phát huy mọi tiềm năng có trong con.
Con cảm ơn mẹ... mẹ dạy con học cách mỉm cười khi thất bại.
Con cảm ơn mẹ... mẹ giúp con nhận ra rằng biết tha thứ là vô cùng quan trọng.
Con cảm ơn mẹ... mẹ đã làm con hiểu được không phải lúc nào nước mắt cũng là hiện thân của sự mềm yếu.
Con cảm ơn mẹ... mẹ luôn bắt con phải nhớ nói lời "Cảm ơn", "Xin lỗi".
Con cảm ơn mẹ... mẹ đã không ngừng nhắc nhở con rằng đôi khi im lặng là vàng.
Con cảm ơn mẹ... mẹ dạy cho con biết những lời tán dương và những chuyện tầm phào chỉ là bề nổi hời hợt.
Con cảm ơn mẹ... mẹ luôn tin rằng tiếng cười của con góp thêm niềm vui cho thế gian.
Con cảm ơn mẹ... mẹ chỉ cho con thấy cuộc sống vô giá trị là sống mà không có phương hướng.
Con cảm ơn mẹ...mẹ giúp con hiểu nóng giận là vô ích.
Con cảm ơn mẹ... mẹ dạy con biết bỏ qua những lỗi lầm nhỏ nhặt của người khác.
Con cảm ơn mẹ... mẹ bảo ban con rằng trước khi tin tưởng điều gì thì phải nghĩ suy cân nhắc.
Con cảm ơn mẹ... mẹ nới với con chẳng có gì quá tốt hay quá xấu, quá hay hoặc quá dở.
Con cảm ơn mẹ... mẹ giúp con hiểu thêm rằng cuộc đời này đầy ắp những trở ngại và con đừng sợ đối mặt với điều đó.
Con cảm ơn mẹ... mẹ đã dạy con biết suy nghĩ lạc quan và nói những lời dịu dàng.
Con cảm ơn mẹ... mẹ dạy cho con biết mỉm cười từ trong lòng.
Con cảm ơn mẹ... mẹ dạy con rằng nếu con không chịu đương đầu với nỗi bất hạnh, con sẽ không bao giờ hiểu được niềm hạnh phúc thực sự.
Con cảm ơn mẹ... mẹ cho con bài học về lòng khiêm tốn.
Con cảm ơn mẹ... mẹ không bao giờ cho phép con lừa dối khát vọng của riêng mình.
Con cảm ơn mẹ... mẹ không ngừng nhắc nhở con rằng sự tự ấm ảnh không hề giống với sự tự nhận thức.
Con cảm ơn mẹ... mẹ đã khiến con hiểu một tin đồn chỉ luốn là tin đồn và giá trị của nó không có gì khác hơn là một tin đồn.
Con cảm ơn mẹ... mẹ đã kịp thời ngăn lời con khi con nói mà chưa suy nghĩ.
Con cảm ơn mẹ... mẹ dạy con làm việc nhanh con và không bao giờ bỏ phí thời gian vô ích.
Con cảm ơn mẹ... mẹ đã đặt ra những nguyên tắc sống cơ bản mà con vẫn luôn nhớ và tuân theo đến tận bây giờ.
Con cảm ơn mẹ... mẹ đã cho phép con được linh hoạt trong cách sống.
Con cảm ơn mẹ... khi con chưa về đến nhà, mẹ vẫn thức chờ con.
Con cảm ơn mẹ... mẹ không bao giờ ép con trở thành bất cwú ai khác mà không phải chính con.
Con cảm ơn mẹ... mẹ luôn sẵn sàng nói lời "xin lỗi" với con dù rằng dường như điều đó không cần thiết nữa bởi con đã học được ở mẹ phẩm chất tốt đẹp của việc biết nói lời xin lỗi khi sai.
Con cảm ơn mẹ... mẹ đã xây đắp bầu không khí sống động đằm thắm trong gia đình mình.
Con cảm ơn mẹ... mẹ ngợi khen con và ủng hộ những thói quen tốt của con.
Con cảm ơn mẹ... mẹ luôn yêu thương con và yêu vô điều kiện.
Con cảm ơn mẹ... mẹ không bao giờ bỏ rơi con dù cho sâu thẳm trong lòng mẹ đau đớn biết bao.
Con cảm ơn mẹ... mẹ là mẫu người tuyệt vời nhất trong cuộc đời con.
Con cảm ơn mẹ... mẹ đã tha thứ những lỗi tày đình của con, không cần biết mọi người có tán thành hay không.
Con cảm ơn mẹ... mẹ đã chấn chỉnh con mỗi khi con sắp làm đièu gì sai.
Con cảm ơn mẹ... mẹ đã tranh luận với con mỗi khi con có những quyết định trọng đại trong cuộc sống.
Con cảm ơn mẹ... vì đã tin tưởng con.
Con cảm ơn mẹ... mẹ đã lắng nghe con khi con chọn lựa theo ý của riêng con.
Con cảm ơn mẹ... mẹ đã biểu lộ niềm cảm kích của mẹ khi con thành công.
Con cảm ơn mẹ... vì mẹ đã không đứng về phía con khi con sai.
Con cảm ơn mẹ... vì mẹ luôn giữ lời hứa với con và chỉ cho con biết giữ lời hứa là quan trọng dường nào.
Con cảm ơn mẹ... mẹ luôn quan tâm đến những hoạt động mà con tham gia ở trường.
Con cảm ơn mẹ... mẹ đã cho con những lời khuyên chân thành thẳng thắn để dẫn đường cho con thấy thế giới này là gì và như thế nào.
Con cảm ơn mẹ... mẹ bảo cho con biết rằng con nên nhìn thế giới từ những góc độ khác nhau để có thể thấy và hiểu được nó ít ra là trong phạm vi nò mà con có thể sống hạnh phúc.
Con cảm ơn mẹ... mẹ đã cho con bầu không khí tự do.
Con cảm ơn mẹ... mẹ đã mong đợi những điều đẹp đẽ nhất ngoài sức của con dù mẹ hiểu rõ thực lực của con như thế nào.
Con cảm ơn mẹ... mẹ đã luôn bình tĩnh khi con rối tung lên.
Con cảm ơn mẹ... chỉ với những thông điệp ngắn gọn mẹ vẫn chuyển tải được hết những gì mẹ thật sự muốn nói với con.
Con cảm ơn mẹ... đã luôn dạy con rằng phần thưởng xứng đáng sẽ chỉ dành cho những ai luôn nỗ lực không ngừng.
Con cảm ơn mẹ... vì mẹ đã mặ bộ váy đẹp nhất trong lễ tốt nghiệp của con.
Con cảm ơn mẹ... mẹ luôn dạy con biết yêu thương những con thú nuôi và động vật hoang dã.
Con cảm ơn mẹ... vì mẹ đã cùng con đi dạo trong vườn và bảo con lặp đi lặ lại theo mẹ: "Cây". Rồi giải thích cho con hiểu cây quan trọng như thế nào đối với thế giới này.
Con cảm ơn mẹ... vì mẹ luôn nói với con rằng "mẹ yêu con nhất trần đời"
Con cảm ơn mẹ... vì mẹ mãi nói với con rằng tinh fyêu của mẹ lớn hơn bầu trời và cánh tay dang rộng, bởi giờ đây con hiểu rằng những thứ đó là không có giới hạn.
Con cảm ơn mẹ... mẹ không bao giờ đói khi con chưa no.
Con cảm ơn mẹ... mẹ không bao giờ lạnh khi con chưa ấm.
Con cảm ơn mẹ... mẹ luôn ủng hộ con làm những điều mà con lựa chọn.
Con cảm ơn mẹ... không bao giờ mẹ quay lưng lại với con.
Con cảm ơn mẹ... vì mẹ đã thuyết phục con rằng có thể con không phải là người tuyệt vời nhất nhưng dù gì đi nữa con sẽ luôn nhận được tình yêu mà con có được.
Con cảm ơn mẹ... vì ngàn lần mẹ bảo con rằng được có con ở bên là mẹ hạnh phúc nhất.
Con cảm ơn mẹ... ấm áp biết bao khi mẹ vẫn mỉm cười lẫn với nước mắt rơi lúc con gặp thất bại.
Con cảm ơn mẹ... vì ánh mắt an ủi.
Con cảm ơn mẹ... vì mẹ đã bảo con rằng mẹ sẽ yêu người con yêu nhiều như con yêu.
Con cảm ơn mẹ... vì mẹ đã chỉ cho con thấy rằng tốt gỗ hơn tốt nước sơn.
Con cảm ơn mẹ... mẹ luôn nói rằng con là người duy nhất có thể điều khiển cuộc sống của riêng mình.
Con cảm ơn mẹ... mẹ đã dạy con tránh xa thói ích kỉ và chỉ cho con thấy hậu quả của nó khủng khiếp đến chừng nào.
Con cảm ơn mẹ... vì lời khuyên quí báu mà con luôn ghi nhớ - rằng nếu con không chịu đi bước thứ nhất, thì sẽ không hề có bước thứ hai và sẽ không có bất cứ thành công nào.
Con cảm ơn mẹ... vì hết lần này đến lần khác mẹ tha thứ cho con.
Con cảm ơn mẹ... vì trên gương mặt mẹ luôn ánh lên niềm tự hào về con.
Con cảm ơn mẹ... vì cuộc sống mẹ trao cho con. Suốt cuộc đời này, con nguyện không bao giờ làm mẹ thất vọng.
Con cảm ơn mẹ... vì mẹ cho con hiểu rằng có những lúc cần phái biết kiềm chế.
Con cảm ơn mẹ... vì mẹ đã dạy con luyện tập cách kiểm soát suy nghĩ.
Con cảm ơn mẹ... vì mẹ đã dạy con cách điều chỉnh một thói quen.
Con cảm ơn mẹ... vì đã cho con biết làm cách nào con có thể nhận biết cảm xúc của mình và đừng quá âu lo.
Con cảm ơn mẹ... vì mẹ đã chỉ cho con cách thư giãn và hiểu được những nguyên tắc cơ bản của sự tự hiểu biết.
Con cảm ơn mẹ...
Con muốn lấy đi nỗi ưu tư vương trong mắt mẹ.
Con muốn mẹ cảm thấy mệt khi mẹ mệt.
Từ giờ trở đi mẹ hãy để con làm tất cả mọi điều khiến cho mẹ hạnh phúc.
Con muốn mẹ được nghỉ ngơi để con chăm sóc cho mẹ.
Dẫu có vạn lời tán tụng dẫu có trăm lần hy lễ cũng không sánh bằng hải hà của Mẹ, Mẹ ơi
 
Top Bottom