- 12 Tháng mười hai 2015
- 1,076
- 1,093
- 256
- 22
- Thái Bình
- THPT Bắc Duyên Hà
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
Mọi người đọc và cho ý kiến nhé
Tôi-17 tuồi, là một cô gái bình thường như bao cô gái khác, học hành thì có chút hơn hơn tí, dung mạo bình thường và đủ dùng, tôi vẫn đang sống trong một gia đình đầy đủ, không mất mát hay thiếu thốn thứ gì, ngày qua ngày vẫn ăn đủ 3 bữa cơm, mỗi bữa 3 bát, một cuộc sống thanh thản và bình lặng đến kì lạ Nhưng rồi đến một ngày, định mệnh đã bắt tôi nhận lấy một số phận cay đắng. Đó là việc gặp hắn ta- .....
( 5 ngày trước)
8h tối
- Sao con suốt ngày chơi thế, sắp thi đại học rồi đấy !!!!
(haiz, lại là tiếng của mẹ tôi, ôi mama)
- Con học hết rồi mẹ ạ!
- Học lúc nào, mẹ chả thấy con ngồi học, toàn chơi máy tính còn gì, chối à ?
- Ôi mẹ ơi, con làm hết trên lớp rồi ..
- Thế chả lẽ m không ôn bài, chuẩn bị bài cho ngày mai à ?
- Não con ôn hộ rồi ạ !
* Cốp * - Còn dẻo miệng được à, HỌC BÀI NGAY, tịch thu máy tính!
- Ơ, sao thế được, mẹ không làm thế được, thời đại này ai mà học thiếu máy tính được, 4.0 rồi đó mẹ, con phải có máy tính mới học được chứ, rồi nhỡ đâu thầy con thông báo nghỉ học thì sao?
- HỪM, MUỐN CÃI À ??
- Không ạ -.-
- Biết thế là tốt đấy.
Nói rồi mẹ tôi ra khỏi phòng tôi để lại tôi trong bộ dạng ấm ức, mà không sao, mất máy tính ta có điện thoại :>
hi hi hi. Vốn dĩ tôi là một ng khá là cứng đầu với cái miệng khá dẻo nên từ trước tới giờ, tôi luôn lấy được sự gần gũi của các bạn trong lớp với biệt danh'' cáo chín đuôi'' và được bầu cho chức '' Lớp phó lao động TT'' thế là bao nhiêu lần tôi phải dọn dẹp lớp hộ chúng nó chỉ vì chúng nó đến lớp muộn( khỏi cần tôi cũng biết là trêu, cơ mà kệ)
Rồi, sau khi giả vờ học được 1 tiếng, tôi bỗng nghe tiếng điện thoại kêu, bố đang gọi cho tôi
- Alo, bố à...
- mẹ con đâu rồi, bố gọi đt không thấy nghe
- chắc mẹ con đi ra ngoài có việc rồi, chuyện gì bố?
- Vũ này, Lát nữa, nhà mình có khách, một cậu trai tầm tuổi con ấy, cậu ấy nghỉ nhờ qua nhà mình, nhưng bố về hơi muộn tí, con ra cổng đợi bạn về rồi dẫn bạn lên phòng bố nhé ..
- Sao lại qua đêm nhà mình?
-Con sếp của bố... cậu ấy sẽ chuyển trường đến đây...mà h chưa mua được nhà ở đây.
- uầy, rắc rối thế, Thế mấy giờ cậu ta đến nhà mình?
- 5 phút nữa, nhớ tiếp đãi anh cho tốt đấy...
- Vaanggggggg..
Tôi lấy cái áo khoác rồi chạy xuống nhà, đi đôi giầy rồi ra ngoài cổng đợi trong cái lạnh của mùa đông.....vù vù.....
( không biết cậu ta thế nào, con sếp chắc đẹp trai học giỏi lắm nhỉ :>>> nhỡ đâu nhỡ đâu ..... uitroioi....mình và cậu ta có duyên với nhau thì sao..hi hi hi một cuộc tình lãng mạn :> )
Sốt ruột, đã chờ qua 39' 56 s rồi mà vẫn ch xuất hiện, lạnh ơi là lạnh, má, bố bảo 5' là tới mà .....
Đang định vào nhà thì bỗng tôi thấy một bóng người khá lớn đi ra từ trong bóng đêm ,...dân dần cái bóng ấy hiện rõ hơn, tôi cố mở to đôi mắt trong cái lạnh run người để nhìn cho rõ,....
Một thằng côn đồ xuất hiện ..TT...... nó nhìn tôi với cái ánh mắt toàn lòng trắng trừng lên : Mày là con ông Bột kế toán công ty X à .... xong lại còn khè khè như mấy con hà mã nữa...............
Ớn da gà tôi trả lời ngập ngừng : vaaaangggg..ggg !!
-Nhìn m cũng đẹp ấy nhỉ ...khè khè....
( Í í í what trời đất, con sếp đây à, giống mấy thằng xã hội đen quá ......)
- Đ..đ...đâu, em nào sao sánh được với vóc dáng vĩ đại của anh chứ.....
- Tao đẹp à ...khè...
- Vâng, nhìn người của anh thật vạm vỡ, và cái mặt thì thật cuốn hút con ngươi..
-Ồ... khè...
nói được dăm ba câu tôi đỡ sợ hơn tí và cái miệng lại bắt đầu dẻo ra ...và mất kiểm soát..
- Vâng, em chưa bao giờ gặp được người như anh, thật giống một thằng du côn chính hiệu..... tôi nói mà không kịp che miệng...
Và giờ, nó lườm tôi rách luôn cả mắt, đôi mắt lồ lồ và cái tay to to giơ lên hướng về phía tôi....hà hà...
Hoảng sợ, theo bản năng của một con người, tôi quay người, định chạy vào nhà, nhưng.... nó túm lấy cái búi tóc buộc của tôi, giữ lại,'' m chạy đi đâu, ta chưa nói chuyện xong mà ''
- Ơ, anh ơi, em nói hết với anh rồi mà, với lại du côn có thằng tốt thằng xấu mà , em nói anh như thằng du côn nhưng quên mất chứ ''tốt''.....
Nó càng tóm chặt tóc hơn, giật mạnh về phía nó - mày dẻo miệng đấy......cơ mà t không phải thằng ngu đâu...
( thôi và thôi, đời em)
- ANh,!!! em còn bố mẹ và 1 gia đình trọn vẹn, em còn đống bài tập còn chưa làm xong, còn mấy gói bim bim giấu mẹ ở ngăn bàn nữa, (...hoảng quá, tôi nói loạn xa, mà giờ này lại không có ai ở đây, rõ là mình đã hét to thế rồi mà ) ..........Thế mà nhìn nó vẫn dửng dưng như không ..........
Cố gắng, tôi cố vặn tay nó ra, nhưng lai bị túm lại, đôi tay ấy giơ lên, định giật mạnh tóc lần nữa ( thằng này ngu hay sao mà không biết tóc gắn với não, tóc bị giật là não bị giật theo....TT )
Vâng, và giờ, tôi mới quay ra, dùng tay tát cho nó cái, đơn giản vì khi miệng cứng thì chân tay dẻo ....ý là ngôn từ bất lực thì bạo lực lên ngôi.....
- Hà, mày muốn giật tóc bà à... tôi quay ra tát phát nữa cho cân ... đang định chạy vào nhà thì ..
Nó bị tát bực quá, rống lên - Con này....rồi như lấy hết sức, nó hét và lao nhanh về phía tôi với cái nắm đấm
Tôi cũng như lấy sức mình chuẩn bị cho một cuộc tấn công mở rộng ra eo và hông thì..........
- Xoăn, dừng lai!( một giọng nói vang lên đủ cho thằng du côn khựng lại ý định đó,...)
Từ xa đến gần, một cậu trai xuất hiện: - Thằng ngu này, mày làm gì con gái người ta thế hả, có tin t cho m về hôn đất không.. m xin lỗi người ta ngay
- Em xin lỗi anh( thằng du côn mở lời) tại nó cứ ...
- Xin lỗi ngay...
- Vâng vâng.... ( và thế là thằng du côn bất đắc dĩ quay ra xin lỗi tôi..)
- Tao bảo mày đi tìm nhà ông Bột xóm này cơ mà, m đến đây làm gì......
- Ơ anh ơi....
- Ơ quả mơ nha m, t bảo m đi tìm cơ mà ....nói rồi cậu này hét to lam thằng du côn sợ hãi, nói lắp bắp : A...a....anh à, đây là nhà ... của ông ...B Bột...đấy
( Ủa, tìm nhà ông Bột, con sếp à, 2 thằng?)
- Đây rồi à...... mà m có thấy cô gái nào đứng đây không, cái đứa buộc tóc cao cao ấy, bác ấy bảo t là nó đợi t ..
- Em có thấy ai bây giờ đâu ( thấy sao được cha nội, tóc bà bị m giật ra rồi đó)
** XIn lỗi, tôi là con gái của ông Bột....
HUh.............
( tối nay mình gõ được tưng đây thôi, đợi rảnh mình gõ tiếp nhé )
Tôi-17 tuồi, là một cô gái bình thường như bao cô gái khác, học hành thì có chút hơn hơn tí, dung mạo bình thường và đủ dùng, tôi vẫn đang sống trong một gia đình đầy đủ, không mất mát hay thiếu thốn thứ gì, ngày qua ngày vẫn ăn đủ 3 bữa cơm, mỗi bữa 3 bát, một cuộc sống thanh thản và bình lặng đến kì lạ Nhưng rồi đến một ngày, định mệnh đã bắt tôi nhận lấy một số phận cay đắng. Đó là việc gặp hắn ta- .....
( 5 ngày trước)
8h tối
- Sao con suốt ngày chơi thế, sắp thi đại học rồi đấy !!!!
(haiz, lại là tiếng của mẹ tôi, ôi mama)
- Con học hết rồi mẹ ạ!
- Học lúc nào, mẹ chả thấy con ngồi học, toàn chơi máy tính còn gì, chối à ?
- Ôi mẹ ơi, con làm hết trên lớp rồi ..
- Thế chả lẽ m không ôn bài, chuẩn bị bài cho ngày mai à ?
- Não con ôn hộ rồi ạ !
* Cốp * - Còn dẻo miệng được à, HỌC BÀI NGAY, tịch thu máy tính!
- Ơ, sao thế được, mẹ không làm thế được, thời đại này ai mà học thiếu máy tính được, 4.0 rồi đó mẹ, con phải có máy tính mới học được chứ, rồi nhỡ đâu thầy con thông báo nghỉ học thì sao?
- HỪM, MUỐN CÃI À ??
- Không ạ -.-
- Biết thế là tốt đấy.
Nói rồi mẹ tôi ra khỏi phòng tôi để lại tôi trong bộ dạng ấm ức, mà không sao, mất máy tính ta có điện thoại :>
hi hi hi. Vốn dĩ tôi là một ng khá là cứng đầu với cái miệng khá dẻo nên từ trước tới giờ, tôi luôn lấy được sự gần gũi của các bạn trong lớp với biệt danh'' cáo chín đuôi'' và được bầu cho chức '' Lớp phó lao động TT'' thế là bao nhiêu lần tôi phải dọn dẹp lớp hộ chúng nó chỉ vì chúng nó đến lớp muộn( khỏi cần tôi cũng biết là trêu, cơ mà kệ)
Rồi, sau khi giả vờ học được 1 tiếng, tôi bỗng nghe tiếng điện thoại kêu, bố đang gọi cho tôi
- Alo, bố à...
- mẹ con đâu rồi, bố gọi đt không thấy nghe
- chắc mẹ con đi ra ngoài có việc rồi, chuyện gì bố?
- Vũ này, Lát nữa, nhà mình có khách, một cậu trai tầm tuổi con ấy, cậu ấy nghỉ nhờ qua nhà mình, nhưng bố về hơi muộn tí, con ra cổng đợi bạn về rồi dẫn bạn lên phòng bố nhé ..
- Sao lại qua đêm nhà mình?
-Con sếp của bố... cậu ấy sẽ chuyển trường đến đây...mà h chưa mua được nhà ở đây.
- uầy, rắc rối thế, Thế mấy giờ cậu ta đến nhà mình?
- 5 phút nữa, nhớ tiếp đãi anh cho tốt đấy...
- Vaanggggggg..
Tôi lấy cái áo khoác rồi chạy xuống nhà, đi đôi giầy rồi ra ngoài cổng đợi trong cái lạnh của mùa đông.....vù vù.....
( không biết cậu ta thế nào, con sếp chắc đẹp trai học giỏi lắm nhỉ :>>> nhỡ đâu nhỡ đâu ..... uitroioi....mình và cậu ta có duyên với nhau thì sao..hi hi hi một cuộc tình lãng mạn :> )
Sốt ruột, đã chờ qua 39' 56 s rồi mà vẫn ch xuất hiện, lạnh ơi là lạnh, má, bố bảo 5' là tới mà .....
Đang định vào nhà thì bỗng tôi thấy một bóng người khá lớn đi ra từ trong bóng đêm ,...dân dần cái bóng ấy hiện rõ hơn, tôi cố mở to đôi mắt trong cái lạnh run người để nhìn cho rõ,....
Một thằng côn đồ xuất hiện ..TT...... nó nhìn tôi với cái ánh mắt toàn lòng trắng trừng lên : Mày là con ông Bột kế toán công ty X à .... xong lại còn khè khè như mấy con hà mã nữa...............
Ớn da gà tôi trả lời ngập ngừng : vaaaangggg..ggg !!
-Nhìn m cũng đẹp ấy nhỉ ...khè khè....
( Í í í what trời đất, con sếp đây à, giống mấy thằng xã hội đen quá ......)
- Đ..đ...đâu, em nào sao sánh được với vóc dáng vĩ đại của anh chứ.....
- Tao đẹp à ...khè...
- Vâng, nhìn người của anh thật vạm vỡ, và cái mặt thì thật cuốn hút con ngươi..
-Ồ... khè...
nói được dăm ba câu tôi đỡ sợ hơn tí và cái miệng lại bắt đầu dẻo ra ...và mất kiểm soát..
- Vâng, em chưa bao giờ gặp được người như anh, thật giống một thằng du côn chính hiệu..... tôi nói mà không kịp che miệng...
Và giờ, nó lườm tôi rách luôn cả mắt, đôi mắt lồ lồ và cái tay to to giơ lên hướng về phía tôi....hà hà...
Hoảng sợ, theo bản năng của một con người, tôi quay người, định chạy vào nhà, nhưng.... nó túm lấy cái búi tóc buộc của tôi, giữ lại,'' m chạy đi đâu, ta chưa nói chuyện xong mà ''
- Ơ, anh ơi, em nói hết với anh rồi mà, với lại du côn có thằng tốt thằng xấu mà , em nói anh như thằng du côn nhưng quên mất chứ ''tốt''.....
Nó càng tóm chặt tóc hơn, giật mạnh về phía nó - mày dẻo miệng đấy......cơ mà t không phải thằng ngu đâu...
( thôi và thôi, đời em)
- ANh,!!! em còn bố mẹ và 1 gia đình trọn vẹn, em còn đống bài tập còn chưa làm xong, còn mấy gói bim bim giấu mẹ ở ngăn bàn nữa, (...hoảng quá, tôi nói loạn xa, mà giờ này lại không có ai ở đây, rõ là mình đã hét to thế rồi mà ) ..........Thế mà nhìn nó vẫn dửng dưng như không ..........
Cố gắng, tôi cố vặn tay nó ra, nhưng lai bị túm lại, đôi tay ấy giơ lên, định giật mạnh tóc lần nữa ( thằng này ngu hay sao mà không biết tóc gắn với não, tóc bị giật là não bị giật theo....TT )
Vâng, và giờ, tôi mới quay ra, dùng tay tát cho nó cái, đơn giản vì khi miệng cứng thì chân tay dẻo ....ý là ngôn từ bất lực thì bạo lực lên ngôi.....
- Hà, mày muốn giật tóc bà à... tôi quay ra tát phát nữa cho cân ... đang định chạy vào nhà thì ..
Nó bị tát bực quá, rống lên - Con này....rồi như lấy hết sức, nó hét và lao nhanh về phía tôi với cái nắm đấm
Tôi cũng như lấy sức mình chuẩn bị cho một cuộc tấn công mở rộng ra eo và hông thì..........
- Xoăn, dừng lai!( một giọng nói vang lên đủ cho thằng du côn khựng lại ý định đó,...)
Từ xa đến gần, một cậu trai xuất hiện: - Thằng ngu này, mày làm gì con gái người ta thế hả, có tin t cho m về hôn đất không.. m xin lỗi người ta ngay
- Em xin lỗi anh( thằng du côn mở lời) tại nó cứ ...
- Xin lỗi ngay...
- Vâng vâng.... ( và thế là thằng du côn bất đắc dĩ quay ra xin lỗi tôi..)
- Tao bảo mày đi tìm nhà ông Bột xóm này cơ mà, m đến đây làm gì......
- Ơ anh ơi....
- Ơ quả mơ nha m, t bảo m đi tìm cơ mà ....nói rồi cậu này hét to lam thằng du côn sợ hãi, nói lắp bắp : A...a....anh à, đây là nhà ... của ông ...B Bột...đấy
( Ủa, tìm nhà ông Bột, con sếp à, 2 thằng?)
- Đây rồi à...... mà m có thấy cô gái nào đứng đây không, cái đứa buộc tóc cao cao ấy, bác ấy bảo t là nó đợi t ..
- Em có thấy ai bây giờ đâu ( thấy sao được cha nội, tóc bà bị m giật ra rồi đó)
** XIn lỗi, tôi là con gái của ông Bột....
HUh.............
( tối nay mình gõ được tưng đây thôi, đợi rảnh mình gõ tiếp nhé )