cảm xúc về một mùa xuân buồn

M

mylove15000

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

XUÂN BUỒN TÌNH HẬN

Đã qua rồi một thời kỉ niệm
Mộng ước thề còn ghi mãi trong tim
Sắc hương xưa lưu luyến buổi chia lìa
Còn vương vấn tình xưa va nghĩa cũ
Hoa mai nở lòng ai them xao xuyến
Nhớ năm nào chung bước dạo phố xuân
Xuân năm nay phố xưa còn nơi đó
Người đã xa làm phố chợt bồi hồi
Lòng phố buồn mang theo một nổi hận
Hận người xưa sao nở vội vong tình
Dẩu biết rằng tình đời là như thế
Mà tại sao phố vẫn mãi u sầu
Giọt nước mắt trào tuôn vì nổi nhớ
Dáng của ai đã in đậm trong lòng
Nghìn năm sau tình yêu này vẩn thế
Nghìn năm nữa nổi hận vẫn không nguôi
Thiên tình sử ghi them một trang mới
Trang tình buồn của người ấy và tôi





Huỳnh trương minh chánh
 
C

congaigiaitoan_5

Sao ko ai góp ý cho bài của bạn này nhỉ, em đọc mãi ko hiểu nên xin để cho mấy "anh chị" làm lời bình, em mà làm lời bình chị kido mắng chết !:-s
 
T

traimangcaugai

àthạt ra mình đọc cũng ko hiểu^.^mình chỉ biết bài thơ nói về việc thất tình và nỗi buồn chất chứa hận thù.



...............
NƠI NÀO CÓ Ý CHÍ NƠI ĐÓ CÓ CON ĐƯỜNG.
 
P

_phonglinh_

Sao ko ai góp ý cho bài của bạn này nhỉ, em đọc mãi ko hiểu nên xin để cho mấy "anh chị" làm lời bình, em mà làm lời bình chị kido mắng chết !:-s


Hehe!! Thấy đồ đệ ko hiểu, kẻ làm sư phụ này lâu nay bỏ bê cũng muốn giúp đỡ tí chút, coi như “có danh” cũng phải “có phận”.

XUÂN BUỒN TÌNH HẬN

Lại một mùa xuân nữa tới hay với em một mùa đông nữa đã qua nhưng chưa hẳn. Mùa xuân này em như cánh chim đơn lẻ ôm một cuộc tình chỉ còn là kỉ niệm. Bỗng bồi hồi nhớ mùa xuân năm nào, vẫn anh, vẫn em, trao cho nhau những nụ cười yên bình. Em gục cười hạnh phúc trong vòng tay anh nghe anh nói những lời hứa hẹn đẹp đẽ về tương lai chúng ta…. Con phố đêm giao thừa đông vui, em siết chặt hơn chiếc áo len, thấy mình bỗng cô độc quá!

Đã qua rồi một thời kỉ niệm
Mộng ước thề còn ghi mãi trong tim
Sắc hương xưa lưu luyến buổi chia lìa
Còn vương vấn tình xưa va nghĩa cũ

Con đường dài em đi mãi chẳng biết về đâu. Người ta từng đôi, từng cặp sóng bước bên nhau, lại càng tủi thân cho mình. Bên đường quán xá còn đông đúc, vài tiệm bán hoa bên đường đã dọn đi; vài tiệm, họ vẫn cố bán cho hết số hoa ế với giá còm cõi ko đủ bù vào tiền vốn.

Cô bé bán hoa bên đường còn một cành mai nhỏ vẫy tay mời em. Cành hoa dã mãn khai, thảo nào chẳng ai mua. Những bông hoa nở trước mùa dẫu đẹp trong khẳng khắc nhưng lại mau chóng héo tàn, bị cuộc đời quên lãng. Em bất chợt liên tưởng tình yêu chúng ta.

Mua giúp cô bé cành mai, em cầm cho mình chút hương sắc xuân tan, một chút đỗ vỡ hôm qua, một chút hình bóng anh:

Hoa mai nở lòng ai them xao xuyến
Nhớ năm nào chung bước dạo phố xuân
Xuân năm nay phố xưa còn nơi đó
Người đã xa làm phố chợt bồi hồi

Mùa xuân năm trước hy nhiều năm về trước em cũng ko nhớ nữa?? Anh vẫn bên cạnh em – tin cậy và vững chắc. Anh kể em chuyện về quê anh lam lũ, kể ước mơ của anh muốn có thật nhiều tiền để em hạnh phúc trọn đời.

Anh ơi! Yêu và hận - người ta nói thật đúng – luôn đi liền với nhau. Anh muốn em hạnh phúc trọn đời, vậy mà dắt em đi hết con phố này anh còn ko làm được. Lòng phố sâu hun hút như ôm trọn em, ôm trọn nỗi sầu bi, và cả những giọt nước mắt vô tình tuôn rơi.

Lòng phố buồn mang theo một nổi hận
Hận người xưa sao nở vội vong tình
Dẩu biết rằng tình đời là như thế
Mà tại sao phố vẫn mãi u sầu
Giọt nước mắt trào tuôn vì nổi nhớ
Dáng của ai đã in đậm trong lòng
Nghìn năm sau tình yêu này vẩn thế
Nghìn năm nữa nổi hận vẫn không nguôi
Thiên tình sử ghi them một trang mới
Trang tình buồn của người ấy và tôi.
( Liên tưởng chút, có gì đắc tội xin tác giả thứ lỗi)
 
Top Bottom