Nhật ký Đôi chút vu vơ ~

Mạn Châu Sa Hoa

Học sinh chăm học
Thành viên
26 Tháng mười hai 2017
106
126
81
Hà Nội
Heaven&Hell
T7/15/12/18
Những ngày tháng mà, ngoài suy nghĩ ra tôi chẳng thể làm gì khác. Không thể yếu đuối cũng chẳng được nhẹ lòng. Áp lực từ mọi phía ập tới, tất cả, tất cả đều cố gắng nhấn chìm tôi xuống. Những con người mà tôi vẫn tưởng là thân thiện, hóa ra cũng chỉ là một mớ bòng bong....
 

Mạn Châu Sa Hoa

Học sinh chăm học
Thành viên
26 Tháng mười hai 2017
106
126
81
Hà Nội
Heaven&Hell
T6/21/12/18
Với sự ngây ngô hồn nhiên của một tâm hồn mới lớn, tôi đã lắng nghe tất cả lời thì thầm của tâm trí. Rồi tôi nhận ra tâm trí chỉ là một con quỷ dối trá trong số tất cả những con quỷ dối trá nhất. Thử nghĩ xem, làm sao tâm trí có thể nói về ngày mai khi tâm trí lại luôn sống trong thân phận của ngày hôm qua. Những mảnh vụn được gom nhặt từ ngày tháng cũ, tâm trí dùng nó để dối trá tôi trong sự tiên đoán về ngày mai...


Tôi ổn.
Chúng ta học được cách phải tỏ ra mình mạnh mẽ, ngay cả lúc bản thân đang yếu đuối nhất.

Bởi vì ta có yếu đuối thì để cho ai xem cơ chứ? Giữa cuộc đời đầy rẫy những kẻ lạ lẫm này, chẳng có ai thực sự muốn vì bạn mà bỏ ra hết tâm can để quan tâm đến sự yếu đuối của bạn, hay tìm cách chữa lành nó. Tất cả những gì mà người ta có thể làm cho bạn chính là đưa ra cho bạn vài lời khuyên, hay an ủi bạn bằng đôi ba câu, thế rồi thôi, họ sẽ nghĩ rằng bạn rồi cũng ổn hơn thôi.

Thậm chí, có những lúc ta còn muốn khóc thật to giữa cuộc đời rộng lớn, nhưng lại chẳng dám khóc vì sợ hãi rằng người ta rồi sẽ phát hiện ra sự yếu đuối của mình, để rồi bàn tán, soi mói và bình phẩm những lời lẽ khiến ta buồn lại càng thêm buồn. Trên tất cả, ta học được cách giữ cảm xúc thật lại cho bản thân, bởi trong thời đại ngày nay có rất nhiều người coi cảm xúc chân thật của người khác giống như là một trò đùa. Nhỡ ta trao lầm cảm xúc chân thật của mình cho một người nào đó mà họ lại không biết trân trọng, ta sẽ tổn thương và đau khổ biết nhường nào.

Rồi ta cũng học được cách phải thật lạc quan, ngay trong khi xung quanh ta chỉ toàn là những bế tắc và khó khăn trong cuộc sống.

Chúng ta không chấp nhận cảnh bị cuộc đời đánh bại thêm bất cứ lần nào nữa, vì thế mỗi lần gặp khó khăn, ta lại tự tìm cách động viên chính mình bằng câu nói "Rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi!". Không chỉ thế, ta cũng luôn tin tưởng rằng rồi mọi chuyện cũng sẽ ổn thật. Mà dẫu như mọi chuyện có không ổn thì cũng có làm sao, ta đều phải tìm cách vượt qua nó và tiếp tục bước về phía trước thôi.

Cuộc đời còn lắm chông gai, vài ba thử thách, khó khăn thì đã là gì cơ chứ? Chúng ta đâu thể cứ mỗi lần gặp khó khăn thì lại buông xuôi tất cả. Vì khi buông xuôi tất cả, cũng có nghĩa là ta đang tự buông xuôi chính bản thân mình.

Chúng ta còn học được cách hy vọng, trông chờ vào một thứ gì đó, dù những nỗi hoài nghi, lắng lo và sợ sệt cứ đang bủa vây lấy mình.

Dẫu biết hy vọng có thể sẽ chỉ đem lại thất vọng, nhưng làm sao chúng ta có thể sống và tiếp tục tiến về phía trước trong khi chẳng mang trong mình nổi một niềm hy vọng nào cả?
Kể cả những lúc làm chuyện này, chuyện khi, bắt đầu triển khai kế hoạch này, hay quyết định một lựa chọn quan trọng, nếu cứ hoài nghi thì làm sao ta có thể thành công trong cuộc sống? Sự hoài nghi và đắn đo là đúng, nhưng nếu trong bất cứ chuyện gì ta cũng đều sợ sệt như thế thì lâu dần ta sẽ trở thành một kẻ nhu nhược. Hãy quyết đoán và hy vọng mọi chuyện sẽ xảy ra theo chiều hướng tích cực, đừng sợ hãi vì nỗi sợ chỉ làm ta trở nên yếu đuối hơn. Dẫu kết quả sau những lần hy vọng có là gì, thì đều nên xem đó như là một bài học hay thành tựu trong cuộc sống của mình.

Khi tưởng thành, chúng ta học được rất nhiều bài học từ cuộc sống. Có những bài học thật vui vẻ và hứng thú, nhưng bên cạnh đó chúng ta cũng phải chấp nhận việc đối mặt với những điều mà bản thân không hề mong muốn. Nhưng cuộc đời nào có bao giờ cho ta sự lựa chọn gì?

Hãy luôn nghĩ đơn giản, làm đơn giản, đừng quá phức tạp mọi thứ, cuộc đời sẽ tự nhiên thanh thản và vui vẻ hơn rất nhiều lần.


 
  • Like
Reactions: ngochuyen_74

Mạn Châu Sa Hoa

Học sinh chăm học
Thành viên
26 Tháng mười hai 2017
106
126
81
Hà Nội
Heaven&Hell
T3/25/12/18
Tôi là kiểu con gái, thích cái gì thì sẽ tự móc ví ra mua. Không thích share loạn lên mạng xã hội kêu gào nói bóng nói gió sắp 20/10, sắp Noel, sắp lễ Tết này nọ muốn có người tặng quà! Thích cái gì thì tự dồn tiền mua! Tại sao phải trông chờ người khác chi tiền cho thứ mình thích chứ?
 

Mạn Châu Sa Hoa

Học sinh chăm học
Thành viên
26 Tháng mười hai 2017
106
126
81
Hà Nội
Heaven&Hell
T6/28/12/18
Trầm tính chính là món quà...khi bạn đã nói là nói điều chất lượng. Bởi bạn nói càng nhiều người ta càng không nhớ điều bạn nói, họ chỉ nhớ điều chất lượng mà thôi.
49211281_348166275980744_8296177593665716224_n.jpg
 
Last edited:

Mạn Châu Sa Hoa

Học sinh chăm học
Thành viên
26 Tháng mười hai 2017
106
126
81
Hà Nội
Heaven&Hell
T7/29/12/18
Tôi Đối Diện Với Sự Sân Si Của Mình Như Thế Nào?
Có những ngày tôi bước ra đường, ném ánh nhìn chán ngán vào thế giới bên ngoài. Tôi không biết mình thù hận cái gì trong xã hội này. Tôi chán ngán đám đông hay tôi chỉ đang tự ghen ghét chính bản thân. Tôi mệt mỏi với cái sự sân si đời sống mà mình đang phải mang vác. Làm sao để có thể đặt nó xuống cho nhẹ gánh. Đặt nó xuống bình thản nhưng phải thật tự nhiên mà không cần sự trợ giúp từ kẻ khác.
Khi tôi nhìn vào mặt trời tình yêu đang che phủ đời sống của một người, tôi thấy nó thật đẹp, viễn cảnh đó thật tuyệt vời. Nhưng chỉ vừa một cái ngoảnh mặt quay lưng, tâm trí đã vội vàng buông lời ngu xuẩn. Tâm trí nói đó chỉ là bề mặt nổi, cái sâu sắc bên trong của cái đẹp ấy đang bị che giấu bằng vô vàn sự lừa dối.
--------
I'M IDIOT!!!!!! 'M IDIOT!
Người ta coi m như quả bóng đá qua đá lại vui vẻ vô cùng, còn m chịu tổn thương trong ấm ức. Hứa với t, hết hôm nay, hết năm nay thì m không được làm một kẻ ngốc như vậy nữa! Nhớ rõ chưa
!?
 

Mạn Châu Sa Hoa

Học sinh chăm học
Thành viên
26 Tháng mười hai 2017
106
126
81
Hà Nội
Heaven&Hell
T5/10/1/19
Chạy để theo đuổi mục tiêu là một loại cảnh giới, kiệt sức mà khiêu chiến với thử thách là một loại niềm vui, mỉm cười vượt qua khổ nạn là một loại hạnh phúc. Trong cuộc sống có nhiều khi, mệt mỏi và không mệt mỏi, không chỉ quyết định bởi bản thân sự việc, mà rốt cuộc còn quyết định bởi thái độ đối với sự việc của chúng ta. Khi làm một số việc mà chúng ta nguyện ý, yêu thích, thì dù mệt, cũng vẫn sung sướng! Cho nên, khi đối diện với những việc không muốn làm, nhưng lại không thể không làm, trước tiên, chúng ta hãy học cách thích nó.
 

Mạn Châu Sa Hoa

Học sinh chăm học
Thành viên
26 Tháng mười hai 2017
106
126
81
Hà Nội
Heaven&Hell
T5/24/01/19
"Một bản nhạc rất tình cờ đôi khi lại trở thành thứ gắn bó mật thiết với những hồi ức về ai đó. Mà chỉ cần điệu nhạc ngân lên, từng nốt từng nốt đều khiến ta nhớ về họ. Mỗi lời ca là mỗi kỷ niệm khắc sâu.
Tôi từng rất thích nghe một bản nhạc, vừa muốn lại vừa không muốn nghe, vì lúc nào nó cũng gời gợi lại cho tôi những kỉ niệm cũ. Âm nhạc có thể làm người ta rung động rất mạnh, nó có thể chữa lành bệnh nhưng cũng có thể làm ta trầm uất, bi thương...
Trời chiều mưa rả rích. Dòng người lại hối hả ngược xuôi. Bên cạnh một tách cafe nóng, bật radio lên, đây sẽ là lần cuối tôi nghe bản nhạc này. #id''
 

Mạn Châu Sa Hoa

Học sinh chăm học
Thành viên
26 Tháng mười hai 2017
106
126
81
Hà Nội
Heaven&Hell
T2/28/01/19

''...Thanh xuân là quãng thời gian đầy sóng gió bởi vì lúc ấy chúng ta không biết câu trả lời là gì. Chúng ta thực sự không biết bản thân muốn cái gì, ai thật lòng yêu chúng ta, chúng ta thật lòng yêu ai. Đó là thời gian chúng ta cứ quẩn quanh đây đó, tìm kiếm câu trả lời. Và rồi khi chúng ta bất ngờ biết được câu trả lời. Bất giác chúng ta đã trưởng thành, đã trải qua những lần ly biệt ít nhiều.''
[ Reply 1994 ]

51052042_278586309486615_2688609395121586176_n.jpg
 

Hồ Nhi

Học sinh tiêu biểu
Thành viên
17 Tháng mười 2017
3,900
6,231
691
18
Nghệ An
Trường THPT Quỳnh Lưu 1
đôi lúc cứ ngỡ chưa có chuyện gì xảy ra nhưng chính lúc đó lại là lúc mà mọi thứ đến với mình 1 cách ào ạt nhất , khiến mình không ngờ nhất , nhưng đó chính là cái tuổi thanh xuân , thời thanh xuân tươi đẹp . Hãy trân trọng từng phút giây lúc đó
( em nói triết lí vậy thôi chứ chưa biết mùi vị thanh xuân nó như nào đâu :D )
 

Mạn Châu Sa Hoa

Học sinh chăm học
Thành viên
26 Tháng mười hai 2017
106
126
81
Hà Nội
Heaven&Hell
T2/29/04/2019.
Những ngày mà sóng gió cuộc đời nổi dậy, những ngày mưa rả rích dài lê thê, một cuộc sống trôi qua chẳng có gì đặc biệt, là lúc làm ta hay ngẫm nghĩ nhớ về hồi ức thuở xưa...

"Một cuộc đời dài như thế, trong sinh mệnh có người đến rồi lại đi, đó là chuyện hết sức bình thường. Chỉ là, có những người rời đi nhẹ nhàng như sóng gợn, có những người, chia tay rồi lại khiến chúng ta trọn kiếp nhớ nhung.”
 

Mạn Châu Sa Hoa

Học sinh chăm học
Thành viên
26 Tháng mười hai 2017
106
126
81
Hà Nội
Heaven&Hell
T2/29/04/2019.
Những ngày mà sóng gió cuộc đời nổi dậy, những ngày mưa rả rích dài lê thê, một cuộc sống trôi qua chẳng có gì đặc biệt, là lúc làm ta hay ngẫm nghĩ nhớ về hồi ức thuở xưa...

"Một cuộc đời dài như thế, trong sinh mệnh có người đến rồi lại đi, đó là chuyện hết sức bình thường. Chỉ là, có những người rời đi nhẹ nhàng như sóng gợn, có những người, chia tay rồi lại khiến chúng ta trọn kiếp nhớ nhung.”
Cuộc sống này luôn có những người ước rằng họ có thể thực sự chết đi lấy một lần.
-------------------------------------------------
Còn riêng bản thân ai đó thì chết đi sống lại đã là điều quá quen thuộc rồi.
-------------------------------------------------
Những nỗi đau về thể xác hay tâm hồn, giờ đây đều nhẹ bẫng lướt qua, nhẹ tựa mây trời.
-------------------------------------------------
Đã sớm không còn cảm nhận được rằng bản thân đang sống, sống một cuộc sống thực sự.
-------------------------------------------------
Bất định.
-------------------------------------------------
Chơi vơi.
-------------------------------------------------
Lạc lối.
-------------------------------------------------
Cái vòng lặp oan nghiệt ấy, cứ day dứt, giày xéo, đày đọa y mãi không thôi.
-------------------------------------------------
#9809 dặm.
 
  • Like
Reactions: Maianh2510

Mạn Châu Sa Hoa

Học sinh chăm học
Thành viên
26 Tháng mười hai 2017
106
126
81
Hà Nội
Heaven&Hell
CN/05/05/19
Nobody deserves your tears, but whoever deserves them will not make you cry...
“Cũng bắt đầu từ ngày hôm đó, ánh mắt của tôi không còn dịu dàng nữa, không còn ngây thơ nữa, không còn trong sáng nữa. Ánh mắt của tôi đã vĩnh viễn từ biệt thời thiếu nữ. Ánh mắt của tôi đã học đươc cách biết hoài nghi, biết lạnh lùng, biết mưu sát. Ánh mắt của tôi hiểu được sự lạnh lẽo, hiểu được sự lừa dối và hiểu được những thứ bẩn thỉu.”
 
  • Like
Reactions: ngochuyen_74
Top Bottom