Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
Những câu chuyện vụn vặt và những điều hơi thầm kín
Thật sự thì khi viết những dòng này, tâm trạng của Răng Khểnh cũng buồn vui lẫn lộn lắm!
Ừ thì trưởng thành ắt sẽ là một ngưỡng để ta biết được bản thân đã đủ lớn để có thể chịu trách nhiệm, đủ hiểu để thấy rõ rằng ta không thể "cứ sai đi vì cuộc đời cho phép" nữa.
Xin chào các thành viên của diễn đàn mình, hẳn là lâu lắm rồi, chị Răng Khểnh không có nhiều thời gian để chia sẻ cùng các bạn như hồi mới đầu nữa. Không phải chị quên các bạn đâu mà như chị nói ở trên đó, cuộc sống không thể theo ý mình và không phải lúc nào bản thân cũng có thể làm những điều mình muốn.
Một ngày như bao ngày khác, chị thức dậy và đến công ty làm việc, mọi việc vẫn cứ đều đêu như cái máy, lặp đi lặp lại thì chị đọc được đoạn viết từ bức ảnh phía trên đây...
Tự nhiên thấy vui một chút...
Chẳng là có những lúc khó khăn đến mức chẳng biết chia sẻ cùng ai
Chẳng là công việc cũng có chút áp lực mà bản thân vẫn phải gồng mình lên tỏ vẻ như không có chuyện gì
Và cũng chẳng là có một vài người thân không tốt nói ra mấy lời khiến bản thân mình cảm thấy tổn thương...
Những lúc như vậy, những lúc bất lực và tưởng chừng như muốn từ bỏ, những lúc chị thầm nghĩ: "À hay bỏ quách công việc này đi cho rồi."
Vậy nhưng đó chỉ là suy nghĩ của những đêm mệt mỏi. Buổi sáng thức dậy rồi tinh thần như được tiếp thêm 100% năng lượng, ta lại bắt đầu một ngày mới với 100% vui vẻ, 100% tích cực và 100% tinh thần cầu tiến...
Sáng nay cũng ngồi lướt lướt một chút, gặp ngay hình ảnh này khiến chị lại thất thần đôi ba giây với suy nghĩ: "Hồi nhỏ mong đến Tết lắm, giờ sao lại không muốn Tết đến vậy nhỉ?"
Ừ thì hồi nhỏ cứ đến Tết là được nghỉ học, đến Tết là được gặp đầy đủ anh chị em trong nhà, được đi chúc Tết hay được so tiề n lì xì với mấy anh em cùng độ tuổi...
Nhưng bây giờ thì...
Những anh chị em trong nhà cũng chẳng còn ở nhà đầy đủ như xưa nữa, người lập gia đình, người đi nước ngoài lập nghiệp, giờ Tết gặp họ hàng cũng chỉ nhận được đôi lời hỏi thăm: có người yêu chưa? Lương bao nhiêu? Đang làm gì rồi?... Rồi lại lo lắng những khoản chi tiêu xem biếu bố mẹ bao nhiêu sắm Tết, mừng tuổi ông bà bao nhiêu?
Cứ những suy nghĩ như vậy khiến chị chẳng còn vui nhiều khi đến Tết nữa...
Rồi chị có chia sẻ câu chuyện này với mẹ của mình, và chị đã nghe một bài thuyết giảng, đại loại là mới đi làm thì còn mong những gì nữa ...
Chị nhận ra là...
À... gia đình không hề áp lực với chị nhiều đến vậy, bố mẹ suốt ngày kêu chị tiết kiệm đi, đừng mua đồ linh tinh nữa nhưng lại không bao giờ cần tiền chị làm ra cả, gia đình chỉ mong muốn bản thân mình sống thật tốt, tự làm chủ được bản thân, làm chủ được các mối quan hệ và những khoản chi phí mà thôi...
Không rõ là có bạn nào ngồi đọc hết những dòng này của chị không? Nhưng chị vẫn nhắn nhủ các em: "Đừng tạo khoảng cách với gia đình của mình, bố mẹ yêu thương mình theo cách riêng của họ, chỉ là mình chưa biết cách giải mã chúng mà thôi" ...
Một điều nữa là chúc các em hãy luôn có một tuổi thanh xuân thật nhiều màu sắc, thật vui tươi và hết mình với những hoài bão của bản thân...
Thật sự thì khi viết những dòng này, tâm trạng của Răng Khểnh cũng buồn vui lẫn lộn lắm!
Ừ thì trưởng thành ắt sẽ là một ngưỡng để ta biết được bản thân đã đủ lớn để có thể chịu trách nhiệm, đủ hiểu để thấy rõ rằng ta không thể "cứ sai đi vì cuộc đời cho phép" nữa.
Xin chào các thành viên của diễn đàn mình, hẳn là lâu lắm rồi, chị Răng Khểnh không có nhiều thời gian để chia sẻ cùng các bạn như hồi mới đầu nữa. Không phải chị quên các bạn đâu mà như chị nói ở trên đó, cuộc sống không thể theo ý mình và không phải lúc nào bản thân cũng có thể làm những điều mình muốn.
Một ngày như bao ngày khác, chị thức dậy và đến công ty làm việc, mọi việc vẫn cứ đều đêu như cái máy, lặp đi lặp lại thì chị đọc được đoạn viết từ bức ảnh phía trên đây...
Tự nhiên thấy vui một chút...
Chẳng là có những lúc khó khăn đến mức chẳng biết chia sẻ cùng ai
Chẳng là công việc cũng có chút áp lực mà bản thân vẫn phải gồng mình lên tỏ vẻ như không có chuyện gì
Và cũng chẳng là có một vài người thân không tốt nói ra mấy lời khiến bản thân mình cảm thấy tổn thương...
Những lúc như vậy, những lúc bất lực và tưởng chừng như muốn từ bỏ, những lúc chị thầm nghĩ: "À hay bỏ quách công việc này đi cho rồi."
Vậy nhưng đó chỉ là suy nghĩ của những đêm mệt mỏi. Buổi sáng thức dậy rồi tinh thần như được tiếp thêm 100% năng lượng, ta lại bắt đầu một ngày mới với 100% vui vẻ, 100% tích cực và 100% tinh thần cầu tiến...
Sáng nay cũng ngồi lướt lướt một chút, gặp ngay hình ảnh này khiến chị lại thất thần đôi ba giây với suy nghĩ: "Hồi nhỏ mong đến Tết lắm, giờ sao lại không muốn Tết đến vậy nhỉ?"
Ừ thì hồi nhỏ cứ đến Tết là được nghỉ học, đến Tết là được gặp đầy đủ anh chị em trong nhà, được đi chúc Tết hay được so tiề n lì xì với mấy anh em cùng độ tuổi...
Nhưng bây giờ thì...
Những anh chị em trong nhà cũng chẳng còn ở nhà đầy đủ như xưa nữa, người lập gia đình, người đi nước ngoài lập nghiệp, giờ Tết gặp họ hàng cũng chỉ nhận được đôi lời hỏi thăm: có người yêu chưa? Lương bao nhiêu? Đang làm gì rồi?... Rồi lại lo lắng những khoản chi tiêu xem biếu bố mẹ bao nhiêu sắm Tết, mừng tuổi ông bà bao nhiêu?
Cứ những suy nghĩ như vậy khiến chị chẳng còn vui nhiều khi đến Tết nữa...
Rồi chị có chia sẻ câu chuyện này với mẹ của mình, và chị đã nghe một bài thuyết giảng, đại loại là mới đi làm thì còn mong những gì nữa ...
Chị nhận ra là...
À... gia đình không hề áp lực với chị nhiều đến vậy, bố mẹ suốt ngày kêu chị tiết kiệm đi, đừng mua đồ linh tinh nữa nhưng lại không bao giờ cần tiền chị làm ra cả, gia đình chỉ mong muốn bản thân mình sống thật tốt, tự làm chủ được bản thân, làm chủ được các mối quan hệ và những khoản chi phí mà thôi...
Không rõ là có bạn nào ngồi đọc hết những dòng này của chị không? Nhưng chị vẫn nhắn nhủ các em: "Đừng tạo khoảng cách với gia đình của mình, bố mẹ yêu thương mình theo cách riêng của họ, chỉ là mình chưa biết cách giải mã chúng mà thôi" ...
Một điều nữa là chúc các em hãy luôn có một tuổi thanh xuân thật nhiều màu sắc, thật vui tươi và hết mình với những hoài bão của bản thân...