Lão Hạc là một người đàn ông phải sống trong hoàn cảnh vô cùng khó khăn. Khi mà vợ thì mất sớm, một mình gà trống nuôi con. Tuy nhiên, người con trai vì phẫn chí mà bỏ đi đồn điền cao su biền biệt không về thăm lại nhà. Lão sống cui cút một mình với mảnh vườn cùng chú chó vàng. Vàng là người bạn thân thiết nhất trong cuộc đời này của lão. Lão luôn cưng chiều nó như con, thường luôn miệng gọi là “cậu Vàng” vì đó là kỷ vật người con trai để lại. Lão giữ chú Vàng chờ ngày con trai lão trở về. Nhưng cuộc sống thì ngày càng trở nên khốn khó hơn, lão băn khoăn, day dứt rồi quyết định bán chó và để lại mảnh vườn cho người con. Trông cảnh chú Vàng bị người ta bắt đi mất, lão thấy mình thật là một kẻ tệ bạc, và rồi trở nên tự oán trách bản thân mình. Lão đã mang số tiền bán chó và số tiền dành dụm được bao lâu nay đem gửi cho ông giáo. Ông giáo là người hàng xóm bao lâu năm nay của lão. Lão cũng không muốn nhờ cậy tới ông giáo, cũng không muốn làm phiền tới mọi người nữa nên đã tìm đến cái chết để được giải thoát. Lão đi xin Binh tư một ít bả chó với lý do muốn bẫy một con chó bạc, thế nhưng thực ra lại là để tự tử. Ông giáo đã vô cùng chua xót và thất vọng khi được nghe về việc ấy. Nhưng rồi, chính cái chết của lão Hạc đã khiến cho ông giáo nhận ra, thấu hiểu tất cả những sự khổ đau, cùng cực của những con người thời đó.
Sưu tầm.