Văn [LỚP 6] TẢ TIẾT CHÀO CỜ Ở TRƯỜNG EM ( Nhận xét và góp ý gấp)

Sooti Tỏi

Học sinh
Thành viên
7 Tháng sáu 2017
71
60
36
18
[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Mọi người ơi, chịu khó đọc và góp ý giúp mình nha! Ngày mai mình phải nộp cô rồi. Thanhks!
Đề: Em hãy tả tiết chào cờ ở trường em
Bài làm:
Buổi lễ chào cờ là một khoảng khắc in đậm trong tâm trí nhiều người đã từng trải qua thời học sinh hồn nhiên, ngô nghê, trong sáng. Đó không chỉ là một nghi thức, nhưng đồng thời là một tiết học quan trọng để thể hiện tình yêu thương, niềm tự hào và biết ơn với đất nước Việt Nam. Mỗi sáng thứ hai hàng tuần, trường em đều diễn ra một buổi lễ chào cờ thật trang trọng.
Mới sáu giờ rưỡi mà sân trường đã ồn ào và đông ngẹt. Như một thói quen, em và tất cả các bạn đều đến sớm hơn thường lệ để chuẩn bị cho tiết chào cờ. Bầu trời gợn vài dải mây trắng nhưng vẫn thanh cao vời vợi. Phía đông, ông mặt trời lấp ló sau tòa hội trường cao lớn, những tia rẻ quạt như đang cố xô đẩy để hối thúc nhau xếp hàng tỏa sáng. Trên ngọn cỏ non còn thấm đẫm những hạt sương sớm. Chim sẻ hót líu lo, bồ câu gù thật khẽ thi thoảng sà cánh xuống mặt đất như muốn đùa giỡn với chúng em. Cả những bông hoa cũng hòa mình vào trong hương gió mát rượi. Ôi, thời tiết hôm nay thật đẹp!
Áo trắng ùa vào trường ngày càng đông. Những chiếc xe máy, xe ô tô nối tiếp nhau ra vào liên tục. Lối vào bãi giữ xe học sinh cũng kẹt cứng, tiếng kèn bóp liên tục, nghe inh ỏi. Ai cũng ăn mặc tươm tất, gọn gàng sạch sẽ. Vài bạn nam chưa gì đã mang bóng ra đá. Có tốp thì kéo nhau ra “tám” chuyện rôm rả. Một số thì tranh thủ ngồi ăn sáng. Thâm chí, có bạn còn xách tập ra học bài vội vã. Những bác lao công với cây chổi của mình đang quét thật sạch sẽ sân trường. Và bên kia, trong bãi xe của giáo viên, các thầy cô cũng vội vàng bước chân sao cho kịp giờ. Trông tất cả thật bận rộn làm sao, dường như không ai muốn mình bị trễ tiết chào cờ cả.
Đồng hồ sáu giờ bốn mươi lăm phút vừa điểm, toàn bộ học sinh nhanh chóng di chuyển đến lớp của mình. Tuy ham chơi vậy thôi chứ không biết từ lúc nào, các bạn nam đã tranh thủ xếp ghế thật ngay ngắn. Sân trường chìm ngập trong màu áo trắng phau của học sinh, lấp ló đâu đó là chiếc khăn quàng nhỏ màu đỏ thắm.Thầy tổng phụ trách nhắc nhở: “Những em nào còn đang mang nón, mặc áo khoác thì vui lòng cởi ra.” Sau khi trường ổn định xong, tiếng hô “Ngh...iêm! Chào cờ... Chào!” thật to, thật dõng dạc của bạn liên đội trưởng cất lên. Những bàn tay phải như búp măng non của chúng em đưa ngang thái dương, cặp mắt luôn dõi theo lá cờ tổ quốc đang từ từ lên cao, bay phấp phới. Bầu không khí vô cùng thiêng liêng, trang nghiêm, yên tĩnh bao phủ toàn bộ ngôi trường.
Chào cờ xong, mọi người đồng thanh hát Quốc ca. Bài hát đầy hào hùng, bi tráng được cất lên thật to, rõ. Ai cũng hát dõng dạc hết sức mà mình có thể. Quốc ca gợi nhớ về quá khứ đầy anh dũng và vàng son của dân tộc Việt Nam, nhắc nhở chúng em phải kính trọng và biết ơn những thế hệ đi trước, những người đã ngã xuống để chúng ta có được độc lập tự do như ngày hôm nay. Vì thế, toàn trường đều hát bằng lòng yêu thương mãnh liệt, sự tự hào vì được làm con dân đất Việt. Giây phút đấy trong em chỉ còn lại tình cảm không tên dội lên mãi về tổ quốc đáng kính. Dường như vạn vật xung quanh cũng đang ngập tràn lòng yêu nước, chúng lặng im, không gây ra một tiếng động.
Tiếp đó, các thầy cô lên nhận xét tình hình học tập của tuần vừa qua. Toàn thể học sinh, kể cả những bạn nghịch ngợm thường ngày cũng im lặng, chăm chú ngồi lắng nghe. Thi thoảng, tiếng pháo tay to giòn giã được cất lên. Những tia nắng của mặt trời đã trở nên gay gắt. Chúng chảy lan tràn, hòa vào màu vàng cam trên những tấm áo trắng. Giọt mồ hôi đã bắt đầu đổ bên hai thái dương, một vài bạn lưng đã ướt đẫm. Có lớp bắt đầu di chuyển vào bóng râm ngồi nhưng vẫn giữ được trật tự.
Đúng bảy giờ bốn mươi lắm phút, tiết chào cờ kết thúc. Sân trường lại ồn ào náo nhiệt bởi tiếng nói chuyện và cười đùa rôm rả. Các bạn học sinh nhanh chóng cầm ghế di chuyển về lớp học, để lại trên sân trường sự trống trải cùng vài chiếc lá vàng rơi.
Đối với em, buổi lễ chào cờ là khoảnh khắc, là thời gian, là phút giây đáng trân trọng nhất đối với mỗi người, vì vậy chúng ta không nên phá hỏng nó hay tự biến nó thành vở kịch nhạt nhẽo, vô nghĩa. Hỡi các bạn học sinh, tôi kêu gọi các bạn! Hãy nhanh chóng nhận thức được ý nghĩa và tầm quan trọng của việc chào cờ và trân trọng nó, bởi vì đây là một trong những khoảng thời gian tuyệt vời nhất khi chúng ta còn được làm học sinh, nhé!
 
  • Like
Reactions: Haru Bảo Trâm

LY LÙN 999

Học sinh chăm học
Thành viên
5 Tháng ba 2017
529
86
146
21
Hà Nội
Trường THCS và THPT Vinschool
Mọi người ơi, chịu khó đọc và góp ý giúp mình nha! Ngày mai mình phải nộp cô rồi. Thanhks!
Đề: Em hãy tả tiết chào cờ ở trường em
Bài làm:
Buổi lễ chào cờ là một khoảng khắc in đậm trong tâm trí nhiều người đã từng trải qua thời học sinh hồn nhiên, ngô nghê, trong sáng. Đó không chỉ là một nghi thức, nhưng đồng thời là một tiết học quan trọng để thể hiện tình yêu thương, niềm tự hào và biết ơn với đất nước Việt Nam. Mỗi sáng thứ hai hàng tuần, trường em đều diễn ra một buổi lễ chào cờ thật trang trọng.
Mới sáu giờ rưỡi mà sân trường đã ồn ào và đông ngẹt. Như một thói quen, em và tất cả các bạn đều đến sớm hơn thường lệ để chuẩn bị cho tiết chào cờ. Bầu trời gợn vài dải mây trắng nhưng vẫn thanh cao vời vợi. Phía đông, ông mặt trời lấp ló sau tòa hội trường cao lớn, những tia rẻ quạt như đang cố xô đẩy để hối thúc nhau xếp hàng tỏa sáng. Trên ngọn cỏ non còn thấm đẫm những hạt sương sớm. Chim sẻ hót líu lo, bồ câu gù thật khẽ thi thoảng sà cánh xuống mặt đất như muốn đùa giỡn với chúng em. Cả những bông hoa cũng hòa mình vào trong hương gió mát rượi. Ôi, thời tiết hôm nay thật đẹp!
Áo trắng ùa vào trường ngày càng đông. Những chiếc xe máy, xe ô tô nối tiếp nhau ra vào liên tục. Lối vào bãi giữ xe học sinh cũng kẹt cứng, tiếng kèn bóp liên tục, nghe inh ỏi. Ai cũng ăn mặc tươm tất, gọn gàng sạch sẽ. Vài bạn nam chưa gì đã mang bóng ra đá. Có tốp thì kéo nhau ra “tám” chuyện rôm rả. Một số thì tranh thủ ngồi ăn sáng. Thâm chí, có bạn còn xách tập ra học bài vội vã. Những bác lao công với cây chổi của mình đang quét thật sạch sẽ sân trường. Và bên kia, trong bãi xe của giáo viên, các thầy cô cũng vội vàng bước chân sao cho kịp giờ. Trông tất cả thật bận rộn làm sao, dường như không ai muốn mình bị trễ tiết chào cờ cả.
Đồng hồ sáu giờ bốn mươi lăm phút vừa điểm, toàn bộ học sinh nhanh chóng di chuyển đến lớp của mình. Tuy ham chơi vậy thôi chứ không biết từ lúc nào, các bạn nam đã tranh thủ xếp ghế thật ngay ngắn. Sân trường chìm ngập trong màu áo trắng phau của học sinh, lấp ló đâu đó là chiếc khăn quàng nhỏ màu đỏ thắm.Thầy tổng phụ trách nhắc nhở: “Những em nào còn đang mang nón, mặc áo khoác thì vui lòng cởi ra.” Sau khi trường ổn định xong, tiếng hô “Ngh...iêm! Chào cờ... Chào!” thật to, thật dõng dạc của bạn liên đội trưởng cất lên. Những bàn tay phải như búp măng non của chúng em đưa ngang thái dương, cặp mắt luôn dõi theo lá cờ tổ quốc đang từ từ lên cao, bay phấp phới. Bầu không khí vô cùng thiêng liêng, trang nghiêm, yên tĩnh bao phủ toàn bộ ngôi trường.
Chào cờ xong, mọi người đồng thanh hát Quốc ca. Bài hát đầy hào hùng, bi tráng được cất lên thật to, rõ. Ai cũng hát dõng dạc hết sức mà mình có thể. Quốc ca gợi nhớ về quá khứ đầy anh dũng và vàng son của dân tộc Việt Nam, nhắc nhở chúng em phải kính trọng và biết ơn những thế hệ đi trước, những người đã ngã xuống để chúng ta có được độc lập tự do như ngày hôm nay. Vì thế, toàn trường đều hát bằng lòng yêu thương mãnh liệt, sự tự hào vì được làm con dân đất Việt. Giây phút đấy trong em chỉ còn lại tình cảm không tên dội lên mãi về tổ quốc đáng kính. Dường như vạn vật xung quanh cũng đang ngập tràn lòng yêu nước, chúng lặng im, không gây ra một tiếng động.
Tiếp đó, các thầy cô lên nhận xét tình hình học tập của tuần vừa qua. Toàn thể học sinh, kể cả những bạn nghịch ngợm thường ngày cũng im lặng, chăm chú ngồi lắng nghe. Thi thoảng, tiếng pháo tay to giòn giã được cất lên. Những tia nắng của mặt trời đã trở nên gay gắt. Chúng chảy lan tràn, hòa vào màu vàng cam trên những tấm áo trắng. Giọt mồ hôi đã bắt đầu đổ bên hai thái dương, một vài bạn lưng đã ướt đẫm. Có lớp bắt đầu di chuyển vào bóng râm ngồi nhưng vẫn giữ được trật tự.
Đúng bảy giờ bốn mươi lắm phút, tiết chào cờ kết thúc. Sân trường lại ồn ào náo nhiệt bởi tiếng nói chuyện và cười đùa rôm rả. Các bạn học sinh nhanh chóng cầm ghế di chuyển về lớp học, để lại trên sân trường sự trống trải cùng vài chiếc lá vàng rơi.
Đối với em, buổi lễ chào cờ là khoảnh khắc, là thời gian, là phút giây đáng trân trọng nhất đối với mỗi người, vì vậy chúng ta không nên phá hỏng nó hay tự biến nó thành vở kịch nhạt nhẽo, vô nghĩa. Hỡi các bạn học sinh, tôi kêu gọi các bạn! Hãy nhanh chóng nhận thức được ý nghĩa và tầm quan trọng của việc chào cờ và trân trọng nó, bởi vì đây là một trong những khoảng thời gian tuyệt vời nhất khi chúng ta còn được làm học sinh, nhé!
Bài này mình nghĩ bạn nên trọng tâm tả vào công tác chuẩn bị tiết chào cờ nhiều hơn :c10
 
  • Like
Reactions: Sooti Tỏi

Vũ Linh Chii

Cựu TMod Sinh học
Thành viên
18 Tháng năm 2014
2,843
3,701
584
21
Tuyên Quang
THPT Thái Hòa
Đề: Em hãy tả tiết chào cờ ở trường em
Bài làm:
Buổi lễ chào cờ là một khoảng khắc in đậm trong tâm trí nhiều người đã từng trải qua thời học sinh hồn nhiên, ngô nghê, trong sáng. Đó không chỉ là một nghi thức, nhưng đồng thời là một tiết học quan trọng để thể hiện tình yêu thương, niềm tự hào và biết ơn với đất nước Việt Nam. Mỗi sáng thứ hai hàng tuần, trường em đều diễn ra một buổi lễ chào cờ thật trang trọng.
Mới sáu giờ rưỡi mà sân trường đã ồn ào và đông ngẹt. Như một thói quen, em và tất cả các bạn đều đến sớm hơn thường lệ để chuẩn bị cho tiết chào cờ. Bầu trời gợn vài dải mây trắng nhưng vẫn thanh cao vời vợi. Phía đông, ông mặt trời lấp ló sau tòa hội trường cao lớn, những tia rẻ quạt như đang cố xô đẩy để hối thúc nhau xếp hàng tỏa sáng. Trên ngọn cỏ non còn thấm đẫm những hạt sương sớm. Chim sẻ hót líu lo, bồ câu gù thật khẽ thi thoảng sà cánh xuống mặt đất như muốn đùa giỡn với chúng em. Cả những bông hoa cũng hòa mình vào trong hương gió mát rượi. Ôi, thời tiết hôm nay thật đẹp!
Áo trắng ùa vào trường ngày càng đông. Những chiếc xe máy, xe ô tô nối tiếp nhau ra vào liên tục. Lối vào bãi giữ xe học sinh cũng kẹt cứng, tiếng kèn bóp liên tục, nghe inh ỏi. Ai cũng ăn mặc tươm tất, gọn gàng sạch sẽ. Vài bạn nam chưa gì đã mang bóng ra đá. Có tốp thì kéo nhau ra “tám” chuyện rôm rả. Một số thì tranh thủ ngồi ăn sáng. Thâm chí, có bạn còn xách tập ra học bài vội vã. Những bác lao công với cây chổi của mình đang quét thật sạch sẽ sân trường. Và bên kia, trong bãi xe của giáo viên, các thầy cô cũng vội vàng bước chân sao cho kịp giờ. Trông tất cả thật bận rộn làm sao, dường như không ai muốn mình bị trễ tiết chào cờ cả.
Đồng hồ sáu giờ bốn mươi lăm phút vừa điểm, toàn bộ học sinh nhanh chóng di chuyển đến lớp của mình. Tuy ham chơi vậy thôi chứ không biết từ lúc nào, các bạn nam đã tranh thủ xếp ghế thật ngay ngắn. Sân trường chìm ngập trong màu áo trắng phau của học sinh, lấp ló đâu đó là chiếc khăn quàng nhỏ màu đỏ thắm.Thầy tổng phụ trách nhắc nhở: “Những em nào còn đang mang nón, mặc áo khoác thì vui lòng cởi ra.” Sau khi trường ổn định xong, tiếng hô “Ngh...iêm! Chào cờ... Chào!” thật to, thật dõng dạc của bạn liên đội trưởng cất lên. Những bàn tay phải như búp măng non của chúng em đưa ngang thái dương, cặp mắt luôn dõi theo lá cờ tổ quốc đang từ từ lên cao, bay phấp phới. Bầu không khí vô cùng thiêng liêng, trang nghiêm, yên tĩnh bao phủ toàn bộ ngôi trường.
Chào cờ xong, mọi người đồng thanh hát Quốc ca. Bài hát đầy hào hùng, bi tráng được cất lên thật to, rõ. Ai cũng hát dõng dạc hết sức mà mình có thể. Quốc ca gợi nhớ về quá khứ đầy anh dũng và vàng son của dân tộc Việt Nam, nhắc nhở chúng em phải kính trọng và biết ơn những thế hệ đi trước, những người đã ngã xuống để chúng ta có được độc lập tự do như ngày hôm nay. Vì thế, toàn trường đều hát bằng lòng yêu thương mãnh liệt, sự tự hào vì được làm con dân đất Việt. Giây phút đấy trong em chỉ còn lại tình cảm không tên dội lên mãi về tổ quốc đáng kính. Dường như vạn vật xung quanh cũng đang ngập tràn lòng yêu nước, chúng lặng im, không gây ra một tiếng động.
Tiếp đó, các thầy cô lên nhận xét tình hình học tập, đạo đức, sịnh hoạt chung của toàn trường trong tuần vừa qua. Toàn thể học sinh, kể cả những bạn nghịch ngợm thường ngày cũng im lặng, chăm chú ngồi lắng nghe. Thi thoảng, tiếng pháo tay to giòn giã được cất lên. Những tia nắng của mặt trời đã trở nên gay gắt. Chúng chảy lan tràn, hòa vào màu vàng cam trên những tấm áo trắng. Giọt mồ hôi đã bắt đầu đổ bên hai thái dương, một vài bạn lưng đã ướt đẫm. Có lớp bắt đầu di chuyển vào bóng râm ngồi nhưng vẫn giữ được trật tự.
Đúng bảy giờ bốn mươi lắm phút, tiết chào cờ kết thúc. Sân trường lại ồn ào náo nhiệt bởi tiếng nói chuyện và cười đùa rôm rả. Các bạn học sinh nhanh chóng cầm ghế di chuyển về lớp học, để lại trên sân trường sự trống trải cùng vài chiếc lá vàng rơi.
Đối với em, buổi lễ chào cờ là khoảnh khắc, là thời gian, là phút giây đáng trân trọng nhất đối với mỗi người, vì vậy chúng ta không nên phá hỏng nó hay tự biến nó thành vở kịch nhạt nhẽo, vô nghĩa. Hỡi các bạn học sinh, tôi kêu gọi các bạn! Hãy nhanh chóng nhận thức được ý nghĩa và tầm quan trọng của việc chào cờ và trân trọng nó, bởi vì đây là một trong những khoảng thời gian tuyệt vời nhất khi chúng ta còn được làm học sinh, nhé!
Bôi đỏ nên xem lại .. bôi đen là phần thêm .... Chẳng lẽ các thầy cô chỉ nhận xét về học tập mà không nhận xét về đạo đức, các hđ khác hay sao ??
Kết bài nên thêm cảm xúc sau khi hoạt động chào cờ ^^
 

DS Trang

Học sinh tiến bộ
Thành viên
11 Tháng mười một 2017
772
973
159
24
Bắc Ninh
K
Mọi người ơi, chịu khó đọc và góp ý giúp mình nha! Ngày mai mình phải nộp cô rồi. Thanhks!
Đề: Em hãy tả tiết chào cờ ở trường em
Bài làm:
Buổi lễ chào cờ là một khoảng khắc in đậm trong tâm trí nhiều người đã từng trải qua thời học sinh hồn nhiên, ngô nghê, trong sáng. Đó không chỉ là một nghi thức, nhưng đồng thời là một tiết học quan trọng để thể hiện tình yêu thương, niềm tự hào và biết ơn với đất nước Việt Nam. Mỗi sáng thứ hai hàng tuần, trường em đều diễn ra một buổi lễ chào cờ thật trang trọng.
Mới sáu giờ rưỡi mà sân trường đã ồn ào và đông ngẹt. Như một thói quen, em và tất cả các bạn đều đến sớm hơn thường lệ để chuẩn bị cho tiết chào cờ. Bầu trời gợn vài dải mây trắng nhưng vẫn thanh cao vời vợi. Phía đông, ông mặt trời lấp ló sau tòa hội trường cao lớn, những tia rẻ quạt như đang cố xô đẩy để hối thúc nhau xếp hàng tỏa sáng. Trên ngọn cỏ non còn thấm đẫm những hạt sương sớm. Chim sẻ hót líu lo, bồ câu gù thật khẽ thi thoảng sà cánh xuống mặt đất như muốn đùa giỡn với chúng em. Cả những bông hoa cũng hòa mình vào trong hương gió mát rượi. Ôi, thời tiết hôm nay thật đẹp!
Áo trắng ùa vào trường ngày càng đông. Những chiếc xe máy, xe ô tô nối tiếp nhau ra vào liên tục. Lối vào bãi giữ xe học sinh cũng kẹt cứng, tiếng kèn bóp liên tục, nghe inh ỏi. Ai cũng ăn mặc tươm tất, gọn gàng sạch sẽ. Vài bạn nam chưa gì đã mang bóng ra đá. Có tốp thì kéo nhau ra “tám” chuyện rôm rả. Một số thì tranh thủ ngồi ăn sáng. Thâm chí, có bạn còn xách tập ra học bài vội vã. Những bác lao công với cây chổi của mình đang quét thật sạch sẽ sân trường. Và bên kia, trong bãi xe của giáo viên, các thầy cô cũng vội vàng bước chân sao cho kịp giờ. Trông tất cả thật bận rộn làm sao, dường như không ai muốn mình bị trễ tiết chào cờ cả.
Đồng hồ sáu giờ bốn mươi lăm phút vừa điểm, toàn bộ học sinh nhanh chóng di chuyển đến lớp của mình. Tuy ham chơi vậy thôi chứ không biết từ lúc nào, các bạn nam đã tranh thủ xếp ghế thật ngay ngắn. Sân trường chìm ngập trong màu áo trắng phau của học sinh, lấp ló đâu đó là chiếc khăn quàng nhỏ màu đỏ thắm.Thầy tổng phụ trách nhắc nhở: “Những em nào còn đang mang nón, mặc áo khoác thì vui lòng cởi ra.” Sau khi trường ổn định xong, tiếng hô “Ngh...iêm! Chào cờ... Chào!” thật to, thật dõng dạc của bạn liên đội trưởng cất lên. Những bàn tay phải như búp măng non của chúng em đưa ngang thái dương, cặp mắt luôn dõi theo lá cờ tổ quốc đang từ từ lên cao, bay phấp phới. Bầu không khí vô cùng thiêng liêng, trang nghiêm, yên tĩnh bao phủ toàn bộ ngôi trường.
Chào cờ xong, mọi người đồng thanh hát Quốc ca. Bài hát đầy hào hùng, bi tráng được cất lên thật to, rõ. Ai cũng hát dõng dạc hết sức mà mình có thể. Quốc ca gợi nhớ về quá khứ đầy anh dũng và vàng son của dân tộc Việt Nam, nhắc nhở chúng em phải kính trọng và biết ơn những thế hệ đi trước, những người đã ngã xuống để chúng ta có được độc lập tự do như ngày hôm nay. Vì thế, toàn trường đều hát bằng lòng yêu thương mãnh liệt, sự tự hào vì được làm con dân đất Việt. Giây phút đấy trong em chỉ còn lại tình cảm không tên dội lên mãi về tổ quốc đáng kính. Dường như vạn vật xung quanh cũng đang ngập tràn lòng yêu nước, chúng lặng im, không gây ra một tiếng động.
Tiếp đó, các thầy cô lên nhận xét tình hình học tập của tuần vừa qua. Toàn thể học sinh, kể cả những bạn nghịch ngợm thường ngày cũng im lặng, chăm chú ngồi lắng nghe. Thi thoảng, tiếng pháo tay to giòn giã được cất lên. Những tia nắng của mặt trời đã trở nên gay gắt. Chúng chảy lan tràn, hòa vào màu vàng cam trên những tấm áo trắng. Giọt mồ hôi đã bắt đầu đổ bên hai thái dương, một vài bạn lưng đã ướt đẫm. Có lớp bắt đầu di chuyển vào bóng râm ngồi nhưng vẫn giữ được trật tự.
Đúng bảy giờ bốn mươi lắm phút, tiết chào cờ kết thúc. Sân trường lại ồn ào náo nhiệt bởi tiếng nói chuyện và cười đùa rôm rả. Các bạn học sinh nhanh chóng cầm ghế di chuyển về lớp học, để lại trên sân trường sự trống trải cùng vài chiếc lá vàng rơi.
Đối với em, buổi lễ chào cờ là khoảnh khắc, là thời gian, là phút giây đáng trân trọng nhất đối với mỗi người, vì vậy chúng ta không nên phá hỏng nó hay tự biến nó thành vở kịch nhạt nhẽo, vô nghĩa. Hỡi các bạn học sinh, tôi kêu gọi các bạn! Hãy nhanh chóng nhận thức được ý nghĩa và tầm quan trọng của việc chào cờ và trân trọng nó, bởi vì đây là một trong những khoảng thời gian tuyệt vời nhất khi chúng ta còn được làm học sinh, nhé!
Vừa đọc vào, mở bài cực kì dễ thương và biết cách dẫn dắt nhưng cái cảm nhận đó đã tan biến khi mình nhìn thấy chữ "em". Khi viết 1 đoạn văn hay 1 câu chuyện ở ngôi thứ nhất thì nên dùng đại từ nhân xưng là "tôi". Từ "em" như kiểu mình đang bị gò bó bởi 1 bài văn, như là đang nói với thầy cô hoặc 1 người nhất định.
 

Haru Bảo Trâm

Á quân The English S1
Thành viên
27 Tháng tám 2017
581
1,169
219
TP Hồ Chí Minh
THCS Thị trấn 2
Bài làm tốt, tuy nhiên chú ý cách dùng từ và xem lại xem các chi tiết đã hợp lí không, thừa chi tiết nào, thiếu phần nào quan trọng trong buổi chào cờ không
Bầu trời gợn vài dải mây trắng nhưng vẫn thanh cao vời vợi.
Trời "thanh cao"? Trời xanh cao nha
Vài bạn nam chưa gì đã mang bóng ra đá. Có tốp thì kéo nhau ra “tám” chuyện rôm rả.
Không sử dụng văn nói trong bài viết!!!
Những bác lao công với cây chổi của mình đang quét thật sạch sẽ sân trường.
Chi tiết này thừa
lấp ló đâu đó là chiếc khăn quàng nhỏ màu đỏ thắm.
Sửa lại "cùng với màu khăn quàng đỏ thắm nơi vai các bạn". Bạn dùng từ "lấp ló" không đúng, khăn quàng là hình ảnh thiêng liêng, bạn phải làm nó NỔI BẬT lên chứ
“Ngh...iêm! Chào cờ... Chào!”
"Nghiêm" k cần có dấu 3 chấm ở giữa đâu bạn
Và mình thắc mắc tại sao khi chào cờ và hát Quốc ca k có trống? Và k hát Đội ca?
À, Quốc ca không dùng từ "bi tráng" được nhé :) Bạn có hiểu "bi tráng" là gì k?
Giây phút đấy trong em chỉ còn lại tình cảm không tên dội lên mãi về tổ quốc đáng kính.
"Dội lên mãi về Tổ quốc đáng kính" là sao bạn nhỉ?
Đối với em, buổi lễ chào cờ là khoảnh khắc, là thời gian, là phút giây đáng trân trọng nhất đối với mỗi người
"khoảnh khắc", "thời gian" và "phút giây" là ba từ đồng nghĩa, đừng để chung với nhau hết như vậy, lấy hai từ thôi. Nhiều quá là lặp từ đó
Kết bài có gì đó sai sai bạn ạ :) Chỗ "Hỡi các bạn học sinh..." ấy. Mình nghĩ kết bài bạn chỉ cần:
1. Nêu cảm xúc ; 2. Kêu gọi cũng được nhưng đừng quá
1 like cho bài của bạn :)
 
  • Like
Reactions: Hồng Uyên 2k6

Sooti Tỏi

Học sinh
Thành viên
7 Tháng sáu 2017
71
60
36
18
Bài làm tốt, tuy nhiên chú ý cách dùng từ và xem lại xem các chi tiết đã hợp lí không, thừa chi tiết nào, thiếu phần nào quan trọng trong buổi chào cờ không

Trời "thanh cao"? Trời xanh cao nha

Không sử dụng văn nói trong bài viết!!!

Chi tiết này thừa

Sửa lại "cùng với màu khăn quàng đỏ thắm nơi vai các bạn". Bạn dùng từ "lấp ló" không đúng, khăn quàng là hình ảnh thiêng liêng, bạn phải làm nó NỔI BẬT lên chứ

"Nghiêm" k cần có dấu 3 chấm ở giữa đâu bạn
Và mình thắc mắc tại sao khi chào cờ và hát Quốc ca k có trống? Và k hát Đội ca?
À, Quốc ca không dùng từ "bi tráng" được nhé :) Bạn có hiểu "bi tráng" là gì k?

"Dội lên mãi về Tổ quốc đáng kính" là sao bạn nhỉ?

"khoảnh khắc", "thời gian" và "phút giây" là ba từ đồng nghĩa, đừng để chung với nhau hết như vậy, lấy hai từ thôi. Nhiều quá là lặp từ đó
Kết bài có gì đó sai sai bạn ạ :) Chỗ "Hỡi các bạn học sinh..." ấy. Mình nghĩ kết bài bạn chỉ cần:
1. Nêu cảm xúc ; 2. Kêu gọi cũng được nhưng đừng quá
1 like cho bài của bạn :)
Em xin chân thành cảm ơn!! À và trường em không có hát Đội ca chị nhé. :D

Vừa đọc vào, mở bài cực kì dễ thương và biết cách dẫn dắt nhưng cái cảm nhận đó đã tan biến khi mình nhìn thấy chữ "em". Khi viết 1 đoạn văn hay 1 câu chuyện ở ngôi thứ nhất thì nên dùng đại từ nhân xưng là "tôi". Từ "em" như kiểu mình đang bị gò bó bởi 1 bài văn, như là đang nói với thầy cô hoặc 1 người nhất định.
Em cảm ơn chị rất nhiều!! <3 (Nói thật với chị nha, ban đầu em để là "tôi" í :)))
 
Last edited by a moderator:
  • Like
Reactions: DS Trang

DS Trang

Học sinh tiến bộ
Thành viên
11 Tháng mười một 2017
772
973
159
24
Bắc Ninh
K
Nghiêm" k cần có dấu 3 chấm ở giữa đâu bạn
Và mình thắc mắc tại sao khi chào cờ và hát Quốc ca k có trống? Và k hát Đội ca?
À, Quốc ca không dùng từ "bi tráng" được nhé :) Bạn có hiểu "bi tráng" là gì k?
Dùng dấu chấm lửng trong chữ "Nghiêm" là hoàn toàn hợp lý nhé bạn. Chỉ lời nói kéo dài
Bi tráng -> hùng tráng
"khoảnh khắc", "thời gian" và "phút giây" là ba từ đồng nghĩa, đừng để chung với nhau hết như vậy, lấy hai từ thôi. Nhiều quá là lặp từ đó
Để nhấn mạnh ý nghĩa => để 3 từ đó hoàn toàn hợp lý, không cần phải sửa
Giây phút đấy trong em chỉ còn lại tình cảm không tên dội lên mãi về tổ quốc đáng kính
Giây phút đấy trong tôi chỉ còn lại tình cảm không tên mãi hướng về tổ quốc thân yêu- một tổ quốc oai hùng, vẻ vang và tràn đầy sức mạnh
Không sử dụng văn nói trong bài viết!!!
Chi tiết này thừa
Mình không hiểu ý bạn, tại sao không sử dụng văn nói trong bài viết? Tại sao chi tiết bác lao công lại thừa? Phải nhìn nhận khách quan về tất cả các sự vật, sự việc xung quanh chứ
.
 

hoangminhdaitu

Học sinh tiến bộ
Thành viên
13 Tháng tám 2015
338
215
179
20
Mọi người ơi, chịu khó đọc và góp ý giúp mình nha! Ngày mai mình phải nộp cô rồi. Thanhks!
Đề: Em hãy tả tiết chào cờ ở trường em
Bài làm:
Buổi lễ chào cờ là một khoảng khắc in đậm trong tâm trí nhiều người đã từng trải qua thời học sinh hồn nhiên, ngô nghê, trong sáng. Đó không chỉ là một nghi thức, nhưng đồng thời là một tiết học quan trọng để thể hiện tình yêu thương, niềm tự hào và biết ơn với đất nước Việt Nam. Mỗi sáng thứ hai hàng tuần, trường em đều diễn ra một buổi lễ chào cờ thật trang trọng.
Mới sáu giờ rưỡi mà sân trường đã ồn ào và đông ngẹt. Như một thói quen, em và tất cả các bạn đều đến sớm hơn thường lệ để chuẩn bị cho tiết chào cờ. Bầu trời gợn vài dải mây trắng nhưng vẫn thanh cao vời vợi. Phía đông, ông mặt trời lấp ló sau tòa hội trường cao lớn, những tia rẻ quạt như đang cố xô đẩy để hối thúc nhau xếp hàng tỏa sáng. Trên ngọn cỏ non còn thấm đẫm những hạt sương sớm. Chim sẻ hót líu lo, bồ câu gù thật khẽ thi thoảng sà cánh xuống mặt đất như muốn đùa giỡn với chúng em. Cả những bông hoa cũng hòa mình vào trong hương gió mát rượi. Ôi, thời tiết hôm nay thật đẹp!
Áo trắng ùa vào trường ngày càng đông. Những chiếc xe máy, xe ô tô nối tiếp nhau ra vào liên tục. Lối vào bãi giữ xe học sinh cũng kẹt cứng, tiếng kèn bóp liên tục, nghe inh ỏi. Ai cũng ăn mặc tươm tất, gọn gàng sạch sẽ. Vài bạn nam chưa gì đã mang bóng ra đá. Có tốp thì kéo nhau ra “tám” chuyện rôm rả. Một số thì tranh thủ ngồi ăn sáng. Thâm chí, có bạn còn xách tập ra học bài vội vã. Những bác lao công với cây chổi của mình đang quét thật sạch sẽ sân trường. Và bên kia, trong bãi xe của giáo viên, các thầy cô cũng vội vàng bước chân sao cho kịp giờ. Trông tất cả thật bận rộn làm sao, dường như không ai muốn mình bị trễ tiết chào cờ cả.
Đồng hồ sáu giờ bốn mươi lăm phút vừa điểm, toàn bộ học sinh nhanh chóng di chuyển đến lớp của mình. Tuy ham chơi vậy thôi chứ không biết từ lúc nào, các bạn nam đã tranh thủ xếp ghế thật ngay ngắn. Sân trường chìm ngập trong màu áo trắng phau của học sinh, lấp ló đâu đó là chiếc khăn quàng nhỏ màu đỏ thắm.Thầy tổng phụ trách nhắc nhở: “Những em nào còn đang mang nón, mặc áo khoác thì vui lòng cởi ra.” Sau khi trường ổn định xong, tiếng hô “Ngh...iêm! Chào cờ... Chào!” thật to, thật dõng dạc của bạn liên đội trưởng cất lên. Những bàn tay phải như búp măng non của chúng em đưa ngang thái dương, cặp mắt luôn dõi theo lá cờ tổ quốc đang từ từ lên cao, bay phấp phới. Bầu không khí vô cùng thiêng liêng, trang nghiêm, yên tĩnh bao phủ toàn bộ ngôi trường.
Chào cờ xong, mọi người đồng thanh hát Quốc ca. Bài hát đầy hào hùng, bi tráng được cất lên thật to, rõ. Ai cũng hát dõng dạc hết sức mà mình có thể. Quốc ca gợi nhớ về quá khứ đầy anh dũng và vàng son của dân tộc Việt Nam, nhắc nhở chúng em phải kính trọng và biết ơn những thế hệ đi trước, những người đã ngã xuống để chúng ta có được độc lập tự do như ngày hôm nay. Vì thế, toàn trường đều hát bằng lòng yêu thương mãnh liệt, sự tự hào vì được làm con dân đất Việt. Giây phút đấy trong em chỉ còn lại tình cảm không tên dội lên mãi về tổ quốc đáng kính. Dường như vạn vật xung quanh cũng đang ngập tràn lòng yêu nước, chúng lặng im, không gây ra một tiếng động.
Tiếp đó, các thầy cô lên nhận xét tình hình học tập của tuần vừa qua. Toàn thể học sinh, kể cả những bạn nghịch ngợm thường ngày cũng im lặng, chăm chú ngồi lắng nghe. Thi thoảng, tiếng pháo tay to giòn giã được cất lên. Những tia nắng của mặt trời đã trở nên gay gắt. Chúng chảy lan tràn, hòa vào màu vàng cam trên những tấm áo trắng. Giọt mồ hôi đã bắt đầu đổ bên hai thái dương, một vài bạn lưng đã ướt đẫm. Có lớp bắt đầu di chuyển vào bóng râm ngồi nhưng vẫn giữ được trật tự.
Đúng bảy giờ bốn mươi lắm phút, tiết chào cờ kết thúc. Sân trường lại ồn ào náo nhiệt bởi tiếng nói chuyện và cười đùa rôm rả. Các bạn học sinh nhanh chóng cầm ghế di chuyển về lớp học, để lại trên sân trường sự trống trải cùng vài chiếc lá vàng rơi.
Đối với em, buổi lễ chào cờ là khoảnh khắc, là thời gian, là phút giây đáng trân trọng nhất đối với mỗi người, vì vậy chúng ta không nên phá hỏng nó hay tự biến nó thành vở kịch nhạt nhẽo, vô nghĩa. Hỡi các bạn học sinh, tôi kêu gọi các bạn! Hãy nhanh chóng nhận thức được ý nghĩa và tầm quan trọng của việc chào cờ và trân trọng nó, bởi vì đây là một trong những khoảng thời gian tuyệt vời nhất khi chúng ta còn được làm học sinh, nhé!


ở trên đấy có cả tắc ạ, nhiều xe thế cơ ạ
 

Võ Thế Anh

Học sinh chăm học
Thành viên
10 Tháng chín 2017
462
251
91
20
Bình Phước
Trường THCS Phú Nghĩa
Lỗi nè bạn :Đó không chỉ là một nghi thức, nhưng đồng thời là một tiết học quan trọng để thể hiện tình yêu thương, niềm tự hào và biết ơn với đất nước Việt Nam
Thường thì người ta nói : Đó không chỉ là một nghi thức , mà đồng thời / mà còn
chứ không dùng cụm ...không chỉ là ....nhưng nha e sửa đi
 
  • Like
Reactions: Sooti Tỏi
Top Bottom