

Mọi người biết đến tôi qua cái tên - Tâm Đan , một cô học sinh lớp 8 .Tôi là một học sinh giỏi Toán nhưng môn tôi học kém nhất lại là Lý. Ngày ấy , tôi vẫn nhớ , thanh xuân tôi trôi qua rất giản đơn , cậu chỉ như một cơn gió lướt qua tôi , nhưng những kỉ niệm về cậu vẫn khiến tôi chẳng thể nào quên...
Ngày đầu bước vào tập thể lớp 8A tôi đã rất ngạc nhiên khi cậu lại được mọi người yêu quý đến thế , các bạn nữ lớp tôi , ai cũng đều bâu lấy cậu. Tôi chỉ mỉm cười , về chỗ ngồi của mình , nhưng có lẽ sẽ chẳng ai tin được khi cô giáo lại xếp tôi ngồi cùng cậu. Khuôn mặt tôi chợt ửng đỏ khi nghe mọi người bàn tán , sao thế nhỉ ? Thực ra tôi chỉ muốn ngồi một mình thôi , không dây dưa đến đám con trai sẽ tốt hơn. Tôi đặt cặp xuống , ngồi im lặng nghe cô giáo giảng bài , tiếng trống chuyển tiết vang lên. Nhanh như cắt , tôi thu dọn sách vở tiết trước cất vào học rồi lấy sách Lý ra , tôi hơi lo vì từ xưa tới giờ tôi vẫn học kém môn Lý mặc dù đã cố gắng đến đâu.
Một lúc sau , cô giáo bước vào lớp , cô nói cô tên Mai Hoa , nhìn khuôn mặt hiền từ của cô , tôi nghĩ chắc cô cũng sẽ không gọi một học sinh kém Lý như mình lên bảng. Nhưng dường như tôi đã nhầm , vừa vào tiết cô đã gọi tôi lên , tôi run run bước lên bục giảng . Cô nhìn tôi , hỏi :
- Em là Tâm Đan?
- D...ạ !
Tôi rụt rè trả lời cô , cả lớp nhìn tôi phì cười
- Trật tự , tôi cho lớp giờ Yếu giờ !
Cô nói làm tôi nổi da gà , thì ra cô cũng chẳng hiền gì , cô lại hỏi tôi :
- Em là học sinh giỏi Toán?
- Dạ !
- Ừm....em làm bài này cho cô !
Sau một hồi tra hỏi thì cô cũng ra bài cho tôi , tay tôi run run cầm viên phấn , tôi luống cuống đến mức tay không cầm nổi viên phấn , cả lớp lại nhìn tôi phì cười ,
- Lớp muốn tôi cho giờ yếu hả?
Tiếng cười ngớt dần , tôi đưa mắt đọc đề , hình như vì môn Toán và Lý có liên quan đến nhau nên cô cho tôi đề khó , tôi loay hoay , vì trước giờ tôi học yếu Lý nên biết sẽ không có kết quả , đành nhắm mắt nhắm mũi làm...
Trở về chỗ ngồi , cậu đưa mắt nhìn tôi thì thầm :
- Sai hết rồi !
Tôi nhìn lại bảng , như chưa nhận ra lỗi sai của mình , đúng hơn là không biết sai chỗ nào. Cô đứng dậy , mời bạn lên chữa bài tôi , cô gọi cậu , cậu đứng dậy , nói rất to và dõng dạc :
- Thưa cô , bạn làm chưa đúng ạ !
Tôi nghe mà cứ tưởng cậu chế giễu tôi , rồi cô bảo cậu lên làm lại , tôi nhìn cũng đoán được cậu là một học sinh giỏi Lý mới có thể làm xong nhanh như vậy....
"Tùng..!Tùng...!Tùng...!"
Tiếng trống vang lên , tôi ngồi lì trên bàn không muốn ra ngoài làm quen với ai , trong đầu tôi hiện lên rất nhiều câu hỏi thì chợt tan biến , một bạn nữ khuôn mặt xinh xắn lại gần tiếp chuyện với tôi :
- Chào , mình là Lam Khuê , bạn mới chuyển đến trường hả?
- Ừm....
- Nghe nói bạn là hsg Toán hả?
- Ừ...
- Hì...nghe nói bạn học yếu Lý à?
- Ừm...
- Ừ....bạn may mắn rồi !
- May mắn ?
Tôi ngạc nhiên nhìn Lam Khuê , cô cũng nhìn tôi , gật đầu :
- Ừ...cậu biết cậu đang ngồi cùng ai không ? Là Đức Huy - học sinh giỏi Lý đấy!
- Ừm..tớ cũng đoán ra rồi!
"Tùng...!Tùng...!Tùng...!"
Trống vào lớp vang lên , tiết sau là Toán nên tôi cũng cảm thấy vui hơn - môn tủ của tôi mà. Cô giáo bước vào lớp , cô giới thiệu rằng cô tên Hương , cô giảng bài rất dễ hiểu , tôi thích cô có lẽ bởi cô thường gọi chúng tôi mang vở lên chấm bài , tất nhiên khi cô hỏi ai muốn vào đội tuyển Toán tôi cũng giơ tay.
~Còn tiếp~
Ngày đầu bước vào tập thể lớp 8A tôi đã rất ngạc nhiên khi cậu lại được mọi người yêu quý đến thế , các bạn nữ lớp tôi , ai cũng đều bâu lấy cậu. Tôi chỉ mỉm cười , về chỗ ngồi của mình , nhưng có lẽ sẽ chẳng ai tin được khi cô giáo lại xếp tôi ngồi cùng cậu. Khuôn mặt tôi chợt ửng đỏ khi nghe mọi người bàn tán , sao thế nhỉ ? Thực ra tôi chỉ muốn ngồi một mình thôi , không dây dưa đến đám con trai sẽ tốt hơn. Tôi đặt cặp xuống , ngồi im lặng nghe cô giáo giảng bài , tiếng trống chuyển tiết vang lên. Nhanh như cắt , tôi thu dọn sách vở tiết trước cất vào học rồi lấy sách Lý ra , tôi hơi lo vì từ xưa tới giờ tôi vẫn học kém môn Lý mặc dù đã cố gắng đến đâu.
Một lúc sau , cô giáo bước vào lớp , cô nói cô tên Mai Hoa , nhìn khuôn mặt hiền từ của cô , tôi nghĩ chắc cô cũng sẽ không gọi một học sinh kém Lý như mình lên bảng. Nhưng dường như tôi đã nhầm , vừa vào tiết cô đã gọi tôi lên , tôi run run bước lên bục giảng . Cô nhìn tôi , hỏi :
- Em là Tâm Đan?
- D...ạ !
Tôi rụt rè trả lời cô , cả lớp nhìn tôi phì cười
- Trật tự , tôi cho lớp giờ Yếu giờ !
Cô nói làm tôi nổi da gà , thì ra cô cũng chẳng hiền gì , cô lại hỏi tôi :
- Em là học sinh giỏi Toán?
- Dạ !
- Ừm....em làm bài này cho cô !
Sau một hồi tra hỏi thì cô cũng ra bài cho tôi , tay tôi run run cầm viên phấn , tôi luống cuống đến mức tay không cầm nổi viên phấn , cả lớp lại nhìn tôi phì cười ,
- Lớp muốn tôi cho giờ yếu hả?
Tiếng cười ngớt dần , tôi đưa mắt đọc đề , hình như vì môn Toán và Lý có liên quan đến nhau nên cô cho tôi đề khó , tôi loay hoay , vì trước giờ tôi học yếu Lý nên biết sẽ không có kết quả , đành nhắm mắt nhắm mũi làm...
Trở về chỗ ngồi , cậu đưa mắt nhìn tôi thì thầm :
- Sai hết rồi !
Tôi nhìn lại bảng , như chưa nhận ra lỗi sai của mình , đúng hơn là không biết sai chỗ nào. Cô đứng dậy , mời bạn lên chữa bài tôi , cô gọi cậu , cậu đứng dậy , nói rất to và dõng dạc :
- Thưa cô , bạn làm chưa đúng ạ !
Tôi nghe mà cứ tưởng cậu chế giễu tôi , rồi cô bảo cậu lên làm lại , tôi nhìn cũng đoán được cậu là một học sinh giỏi Lý mới có thể làm xong nhanh như vậy....
"Tùng..!Tùng...!Tùng...!"
Tiếng trống vang lên , tôi ngồi lì trên bàn không muốn ra ngoài làm quen với ai , trong đầu tôi hiện lên rất nhiều câu hỏi thì chợt tan biến , một bạn nữ khuôn mặt xinh xắn lại gần tiếp chuyện với tôi :
- Chào , mình là Lam Khuê , bạn mới chuyển đến trường hả?
- Ừm....
- Nghe nói bạn là hsg Toán hả?
- Ừ...
- Hì...nghe nói bạn học yếu Lý à?
- Ừm...
- Ừ....bạn may mắn rồi !
- May mắn ?
Tôi ngạc nhiên nhìn Lam Khuê , cô cũng nhìn tôi , gật đầu :
- Ừ...cậu biết cậu đang ngồi cùng ai không ? Là Đức Huy - học sinh giỏi Lý đấy!
- Ừm..tớ cũng đoán ra rồi!
"Tùng...!Tùng...!Tùng...!"
Trống vào lớp vang lên , tiết sau là Toán nên tôi cũng cảm thấy vui hơn - môn tủ của tôi mà. Cô giáo bước vào lớp , cô giới thiệu rằng cô tên Hương , cô giảng bài rất dễ hiểu , tôi thích cô có lẽ bởi cô thường gọi chúng tôi mang vở lên chấm bài , tất nhiên khi cô hỏi ai muốn vào đội tuyển Toán tôi cũng giơ tay.
~Còn tiếp~