L
leduyducvt1986
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
[FONT="]Đơn phương
[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Nhè nhẹ trôi[/FONT]
[FONT="]Mây hồn nhiên thế[/FONT]
[FONT="]Gió ngẩn ngơ,ngơ ngẩn,thẫn thờ[/FONT]
[FONT="]Mây hồn nhiên,chẳng hiểu gió về đâu...[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Khẽ bay bay[/FONT]
[FONT="]Mưa thì thầm hát[/FONT]
[FONT="]Lá bồi hồi,khao khát,thiết tha[/FONT]
[FONT="]Mưa vô tình,chẳng biết lá cô đơn...[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Mây cứ trôi,mưa cứ rơi[/FONT]
[FONT="]Gió vẫn thế,lá vẫn khát mưa[/FONT]
[FONT="]Lời muốn nói,vẫn nghẹn ngào ấp ủ[/FONT]
[FONT="]Gió vẫn theo mây,lá vẫn khát đợi mưa...[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="] Lê Duy Đức[/FONT]
[FONT="][/FONT]
[FONT="][/FONT]
[FONT="][/FONT]
[FONT="][/FONT]
Mộng đẹp
Dạo bước lang thang trong vườn mộng
Lòng thầm ao ước mối tình duyên
Tình say,tình đẹp,sao không nhỉ ?
Cứ mơ,cứ ước mỗi bước thầm
Thật đấy,bên hoa tình đến rồi
Thắm đượm lòng ta hằng mong đợi
Nàng như Tiên nữ vừa giáng thế
Ban phước cho ta,mối tình nồng
Say đắm bên nhau nghe gió hát
Tựa sát vai nhau,nguyện ước thề
Siết chặt bàn tay,mắt sâu thẳm ...
Môi hồng trao gửi lời yêu thương...
Chợt tiếng gà gáy vẳng bên tai
Chao ôi tiếc thế,mộng qua rồi
Dụi mắt,tan mơ,lòng vương vấn
Nhắm mắt cố tìm lại giấc mơ...
Lê Duy Đức
Lạnh lắm
em ơi
mùa Đông đến rồi
Chiếc lá cuối Thu
trút mình bên hiên vắng
Gió cuốn bay
lá hiểu mùa Đông tới
Xa vắng cây rồi,lá chẳng còn mầu xanh...
Lê Duy Đức
Rồi mai anh đi
Rồi ngày mai anh đi
Mang trong lòng nỗi nhớ
Ngày bên nhau quá ngắn
Không đủ những niềm vui
Rồi mai,anh phải đi
Theo tiếng gọi cuộc sống
Để em trong chơ đợi
Để em trong nhớ mong...
Rồi mai,anh phải đi
Mình em trong lặng lẽ
Những tháng ngày bất tận
Lại vắng bóng hình anh
Rồi mai,anh phải đi
Xếp lại trong trí nhớ
Những ngọt ngào ân ái
Những ngày mình bên nhau...
Lê Duy Đức
Chàng và Nàng
Chuyện không xưa,Chàng và Nàng ngày ấy
Mơ ước bên nhau nguyện chẳng muốn xa rời
Ấy vậy mà thuyền tình trôi lỡ bến
Lệ nhạt nhòa đưa tiễn chuyến đò ngang ...
******
Một chiều thu Chàng thẫn thờ dạo bước
Cất trong lòng những nỗi nhớ miên man
Bên ghế đá Nàng ngồi ôm chiều mộng
Thả hồn mình theo con sóng lăn tăn
Thật vô tình Chàng cất bước ngang qua
Rồi bất chợt nhìn về nơi ấy
Để con tim bao bồi hồi xao xuyến
Và đôi chân như dừng lại mơ màng
Như tiếng sét giữa trời thu huyền ảo
Thật dịu dàng cho giấc mộng lứa đôi
Ngập ngừng thôi,nhưng vậy cũng đủ rồi
Hai trái tim,hai nửa tìm thấy nhau
***************
Nhà Nàng sang,lại còn thêm cổng vàng
Thân phận nghèo,Chàng chẳng dám ghé thăm
Mà chỉ dám âm thầm nhìn khung cửa
Tìm bóng Nàng dù chỉ thoáng ngang qua
Đem nối đêm và đêm nào cũng vậy
Vẫn bóng Chàng đứng nhìn Nàng say đắm
Dù nưa phùn,gió rét lạnh căm
Vẫn còn thấy bóng "cây Si" bên đường!
Nàng cũng vậy,cũng thổn thức con tim
Hình bóng ấy giờ theo vào giấc mộng
Nhưng mẹ cha Nàng trọng giàu sang,phú quý
Không cho Nàng lấy kẻ trắng bàn tay
Biết làm sao để tình không tan vỡ
Biết làm sao cho trọn nghĩa,trọn tình ?
Thôi đành vậy,lại hồ xưa ta hẹn
Một lần này để mai tạm chia xa
Chàng phải đi để mong tìm hạnh phúc
Chàng phải đi dù Nàng không cần vậy
Với riêng Nàng,chỉ cần Chàng la đủ
Nhưng hạnh phúc đâu riêng chỉ tình yêu???
Ngày Chàng đi,không bóng Nàng đưa tiễn
Nàng sợ lắm,khoảng giây phút ấy
Phải xa Chàng và phải chờ đợi
Đợi ngày vui,Chàng ơi đến bao giờ ...
*****
Giờ xa lắm,chẳng còn ấm bàn tay
Mỗi góc trời một niềm thương nỗ nhớ
Từng ngày trôi với bao nhiêu chờ đợi
Yêu rồi xa một định luật quay tròn
Những giấc mơ Chàng vẫn thầm ao ước
Một ngày mai có Nàng cùng sánh bước
Vùng trời yêu chỉ hai người làm chủ
Những ngọt ngào,những say đắm bên nhau!
Những thao thức,những đợi chờ đêm trắng
Nàng đẫm lệ trong khat vọng chờ mong
Ghế đá xưa giờ vắng đi một nửa
Sóng hồ buồn,chẳng thấy gơn lăn tăn ...
Dẫu vẫn biết tình yêu la bất diệt
Nhưng hạnh phuc đâu chỉ là gang tấc
Hãy thắp lên những ngọn lửa trong lòng
Cho vơi bớt nỗi trống vắng tình ơi!
*****
Vẫn cứ trôi,những ngày dài lặng lẽ
Bao gian truân,trai sạm bàn tay ấy
Bao khó khăn không làm Chàng chùn bước
Vẫn rực cháy những hoài bão khi xưa
Ngày trở về Chàng nuôi đầy hy vọng
Sẽ thấy Nàng đón Chàng trong nắng sớm
Sẽ có Nàng trong vòng tay âu yếm
Sẽ ái ân như giấc mộng đợi chờ ...
Nhưng than ôi,dòng đời sao nghiệt ngã
Chẳng được như những gì lòng mong đợi
Nào ngờ đâu đó là ngày định mệnh
Ngày trở về lại là ngày chia ly...
Nàng héo mòn theo tháng ngày dài
Vẫn trung tình một tấm lòng son...
Nhưng duyên tình mẹ cha lỡ ép
Phận làm con Nàng phải tròn chữ"hiếu"
Tình yêu ơi,sao phũ phàng đến thế
Chưa ngọt ngào đã vội vàng đắng cay...
Xưa Chàng đi để mong tìm hạnh phúc
Nay Nàng đi vì tình duyên ép buộc
Chàng ra đi rồi Chàng quay trở lại
Nàng đi rồi chẳng trở lại được đâu...
Đêm nay thôi,chỉ còn đêm nay thôi
Rồi ngày mai Nàng sẽ mãi xa rồi
Một đêm cuối cho tình yêu sống mãi
Một đêm cuối cho tình mãi không mờ
Và ngày mai,con thuyền xa bến đợi
Để lại đây mọt nỗi lòng trống vắng
Miếng trầu cay đã têm hình cánh phượng
Đã chết rồi một mối tình thủy chung...
___________________________________________________________
Chuyện ngày xưa Chàng và Nàng thế đó
Thật đau buồn chua xót,lệ buồn rơi
Họ yêu nhau bằng cả tấm lòng mình
Nhưng trọn đời chẳng thể sống bên nhau
Lê Duy Đức
Đừng tưởng
Em đừng tưởng thế gian này chỉ mình em là con gái
Để cho em đỏng đảnh với kiêu căng
Để cho em chăm chút đôi má hồng
Ra ngắm,vào soi hết cả ngày
Em đừng tưởng thế gian này chỉ mình em là con gái
Để cho em chút giận rỗi về anh
Mặc anh đau đớn,buồn lặng lẽ
Chua xót lệ cay từng chén sầu
Em đừng tưởng thế gian này chỉ mình em là con gái
Để cho em mộng mị với xa hoa
Ngày đêm mơ mộng là tiên nữ
Mà có hay chăng,trốn địa đàng?
Nói thật nhé : vẻ đẹp ấy chỉ là điều giả tạo
Đối với anh cũng chỉ là vô nghĩa
Rồi một mai,hoa vàng theo lá rụng
Ý nghĩa gì đâu?Nét đẹp cũng phai tàn
Sống dịu dàng,thùy mị và nết na
Đó mới là cái đẹp mãi tồn tại
Dù thời gian có phôi phai theo năm tháng
Thì vẫn còn một chút dư âm !
Lê Duy Đức
Khói lửa,chiến tranh
Người Việt Nam anh dũng,kiên cường
Người Tây Nguyên hiên ngang bất khuất
Rừng Xà nu như sắt,như đồng
Dù mưa bom tàn phá
Rừng vẫn vững như bức thành bất tử
Vẫn dang tay ôm lấy buôn làng
Truyền nhựa sống,truyền hơi ấm vào nhau
Từng cục máu đọng lại
Những vết thương bị tàn phá
Những nỗi đau trải dài bao thế hệ
Tội ác chiến tranh lời nào tả hết?
Cây to ngã xuống,cây non lại mọc
Hướng thẳng lên như ngọn chông nhọn hoắt
Đón ánh sáng của tự do chủ nghĩa
Đón ánh sáng của Đảng,của Bác Hồ
"Đánh cho Mỹ cút,đánh cho Ngụy nhào"
Đánh cho chúng không còn đường tháo chạy
Cho màu xanh tỏa khắp trời tự do
Và bình minh rực rỡ muôn nắng vàng
Rừng đứng lên,người Xô-man đứng lên
Tay giáo mác chống đại bác quân thù
Giặc khiếp sợ,bản hùng ca tất thắng
Rừng Xà nu như sắt,như đồng!
Cảm xúc về rừng Xà nu từ tác phẩm "Rừng Xà nu" của Nguyễn Trung Thành
Lê Duy Đức
Link dẫn tới blog : http://vn.360plus.yahoo.com/tro-ve
[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Nhè nhẹ trôi[/FONT]
[FONT="]Mây hồn nhiên thế[/FONT]
[FONT="]Gió ngẩn ngơ,ngơ ngẩn,thẫn thờ[/FONT]
[FONT="]Mây hồn nhiên,chẳng hiểu gió về đâu...[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Khẽ bay bay[/FONT]
[FONT="]Mưa thì thầm hát[/FONT]
[FONT="]Lá bồi hồi,khao khát,thiết tha[/FONT]
[FONT="]Mưa vô tình,chẳng biết lá cô đơn...[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="]Mây cứ trôi,mưa cứ rơi[/FONT]
[FONT="]Gió vẫn thế,lá vẫn khát mưa[/FONT]
[FONT="]Lời muốn nói,vẫn nghẹn ngào ấp ủ[/FONT]
[FONT="]Gió vẫn theo mây,lá vẫn khát đợi mưa...[/FONT]
[FONT="] [/FONT]
[FONT="] Lê Duy Đức[/FONT]
[FONT="][/FONT]
[FONT="][/FONT]
[FONT="][/FONT]
[FONT="][/FONT]
Mộng đẹp
Dạo bước lang thang trong vườn mộng
Lòng thầm ao ước mối tình duyên
Tình say,tình đẹp,sao không nhỉ ?
Cứ mơ,cứ ước mỗi bước thầm
Thật đấy,bên hoa tình đến rồi
Thắm đượm lòng ta hằng mong đợi
Nàng như Tiên nữ vừa giáng thế
Ban phước cho ta,mối tình nồng
Say đắm bên nhau nghe gió hát
Tựa sát vai nhau,nguyện ước thề
Siết chặt bàn tay,mắt sâu thẳm ...
Môi hồng trao gửi lời yêu thương...
Chợt tiếng gà gáy vẳng bên tai
Chao ôi tiếc thế,mộng qua rồi
Dụi mắt,tan mơ,lòng vương vấn
Nhắm mắt cố tìm lại giấc mơ...
Lê Duy Đức
Lạnh lắm
em ơi
mùa Đông đến rồi
Chiếc lá cuối Thu
trút mình bên hiên vắng
Gió cuốn bay
lá hiểu mùa Đông tới
Xa vắng cây rồi,lá chẳng còn mầu xanh...
Lê Duy Đức
Rồi mai anh đi
Rồi ngày mai anh đi
Mang trong lòng nỗi nhớ
Ngày bên nhau quá ngắn
Không đủ những niềm vui
Rồi mai,anh phải đi
Theo tiếng gọi cuộc sống
Để em trong chơ đợi
Để em trong nhớ mong...
Rồi mai,anh phải đi
Mình em trong lặng lẽ
Những tháng ngày bất tận
Lại vắng bóng hình anh
Rồi mai,anh phải đi
Xếp lại trong trí nhớ
Những ngọt ngào ân ái
Những ngày mình bên nhau...
Lê Duy Đức
Chàng và Nàng
Chuyện không xưa,Chàng và Nàng ngày ấy
Mơ ước bên nhau nguyện chẳng muốn xa rời
Ấy vậy mà thuyền tình trôi lỡ bến
Lệ nhạt nhòa đưa tiễn chuyến đò ngang ...
******
Một chiều thu Chàng thẫn thờ dạo bước
Cất trong lòng những nỗi nhớ miên man
Bên ghế đá Nàng ngồi ôm chiều mộng
Thả hồn mình theo con sóng lăn tăn
Thật vô tình Chàng cất bước ngang qua
Rồi bất chợt nhìn về nơi ấy
Để con tim bao bồi hồi xao xuyến
Và đôi chân như dừng lại mơ màng
Như tiếng sét giữa trời thu huyền ảo
Thật dịu dàng cho giấc mộng lứa đôi
Ngập ngừng thôi,nhưng vậy cũng đủ rồi
Hai trái tim,hai nửa tìm thấy nhau
***************
Nhà Nàng sang,lại còn thêm cổng vàng
Thân phận nghèo,Chàng chẳng dám ghé thăm
Mà chỉ dám âm thầm nhìn khung cửa
Tìm bóng Nàng dù chỉ thoáng ngang qua
Đem nối đêm và đêm nào cũng vậy
Vẫn bóng Chàng đứng nhìn Nàng say đắm
Dù nưa phùn,gió rét lạnh căm
Vẫn còn thấy bóng "cây Si" bên đường!
Nàng cũng vậy,cũng thổn thức con tim
Hình bóng ấy giờ theo vào giấc mộng
Nhưng mẹ cha Nàng trọng giàu sang,phú quý
Không cho Nàng lấy kẻ trắng bàn tay
Biết làm sao để tình không tan vỡ
Biết làm sao cho trọn nghĩa,trọn tình ?
Thôi đành vậy,lại hồ xưa ta hẹn
Một lần này để mai tạm chia xa
Chàng phải đi để mong tìm hạnh phúc
Chàng phải đi dù Nàng không cần vậy
Với riêng Nàng,chỉ cần Chàng la đủ
Nhưng hạnh phúc đâu riêng chỉ tình yêu???
Ngày Chàng đi,không bóng Nàng đưa tiễn
Nàng sợ lắm,khoảng giây phút ấy
Phải xa Chàng và phải chờ đợi
Đợi ngày vui,Chàng ơi đến bao giờ ...
*****
Giờ xa lắm,chẳng còn ấm bàn tay
Mỗi góc trời một niềm thương nỗ nhớ
Từng ngày trôi với bao nhiêu chờ đợi
Yêu rồi xa một định luật quay tròn
Những giấc mơ Chàng vẫn thầm ao ước
Một ngày mai có Nàng cùng sánh bước
Vùng trời yêu chỉ hai người làm chủ
Những ngọt ngào,những say đắm bên nhau!
Những thao thức,những đợi chờ đêm trắng
Nàng đẫm lệ trong khat vọng chờ mong
Ghế đá xưa giờ vắng đi một nửa
Sóng hồ buồn,chẳng thấy gơn lăn tăn ...
Dẫu vẫn biết tình yêu la bất diệt
Nhưng hạnh phuc đâu chỉ là gang tấc
Hãy thắp lên những ngọn lửa trong lòng
Cho vơi bớt nỗi trống vắng tình ơi!
*****
Vẫn cứ trôi,những ngày dài lặng lẽ
Bao gian truân,trai sạm bàn tay ấy
Bao khó khăn không làm Chàng chùn bước
Vẫn rực cháy những hoài bão khi xưa
Ngày trở về Chàng nuôi đầy hy vọng
Sẽ thấy Nàng đón Chàng trong nắng sớm
Sẽ có Nàng trong vòng tay âu yếm
Sẽ ái ân như giấc mộng đợi chờ ...
Nhưng than ôi,dòng đời sao nghiệt ngã
Chẳng được như những gì lòng mong đợi
Nào ngờ đâu đó là ngày định mệnh
Ngày trở về lại là ngày chia ly...
Nàng héo mòn theo tháng ngày dài
Vẫn trung tình một tấm lòng son...
Nhưng duyên tình mẹ cha lỡ ép
Phận làm con Nàng phải tròn chữ"hiếu"
Tình yêu ơi,sao phũ phàng đến thế
Chưa ngọt ngào đã vội vàng đắng cay...
Xưa Chàng đi để mong tìm hạnh phúc
Nay Nàng đi vì tình duyên ép buộc
Chàng ra đi rồi Chàng quay trở lại
Nàng đi rồi chẳng trở lại được đâu...
Đêm nay thôi,chỉ còn đêm nay thôi
Rồi ngày mai Nàng sẽ mãi xa rồi
Một đêm cuối cho tình yêu sống mãi
Một đêm cuối cho tình mãi không mờ
Và ngày mai,con thuyền xa bến đợi
Để lại đây mọt nỗi lòng trống vắng
Miếng trầu cay đã têm hình cánh phượng
Đã chết rồi một mối tình thủy chung...
___________________________________________________________
Chuyện ngày xưa Chàng và Nàng thế đó
Thật đau buồn chua xót,lệ buồn rơi
Họ yêu nhau bằng cả tấm lòng mình
Nhưng trọn đời chẳng thể sống bên nhau
Lê Duy Đức
Đừng tưởng
Em đừng tưởng thế gian này chỉ mình em là con gái
Để cho em đỏng đảnh với kiêu căng
Để cho em chăm chút đôi má hồng
Ra ngắm,vào soi hết cả ngày
Em đừng tưởng thế gian này chỉ mình em là con gái
Để cho em chút giận rỗi về anh
Mặc anh đau đớn,buồn lặng lẽ
Chua xót lệ cay từng chén sầu
Em đừng tưởng thế gian này chỉ mình em là con gái
Để cho em mộng mị với xa hoa
Ngày đêm mơ mộng là tiên nữ
Mà có hay chăng,trốn địa đàng?
Nói thật nhé : vẻ đẹp ấy chỉ là điều giả tạo
Đối với anh cũng chỉ là vô nghĩa
Rồi một mai,hoa vàng theo lá rụng
Ý nghĩa gì đâu?Nét đẹp cũng phai tàn
Sống dịu dàng,thùy mị và nết na
Đó mới là cái đẹp mãi tồn tại
Dù thời gian có phôi phai theo năm tháng
Thì vẫn còn một chút dư âm !
Lê Duy Đức
Khói lửa,chiến tranh
Người Việt Nam anh dũng,kiên cường
Người Tây Nguyên hiên ngang bất khuất
Rừng Xà nu như sắt,như đồng
Dù mưa bom tàn phá
Rừng vẫn vững như bức thành bất tử
Vẫn dang tay ôm lấy buôn làng
Truyền nhựa sống,truyền hơi ấm vào nhau
Từng cục máu đọng lại
Những vết thương bị tàn phá
Những nỗi đau trải dài bao thế hệ
Tội ác chiến tranh lời nào tả hết?
Cây to ngã xuống,cây non lại mọc
Hướng thẳng lên như ngọn chông nhọn hoắt
Đón ánh sáng của tự do chủ nghĩa
Đón ánh sáng của Đảng,của Bác Hồ
"Đánh cho Mỹ cút,đánh cho Ngụy nhào"
Đánh cho chúng không còn đường tháo chạy
Cho màu xanh tỏa khắp trời tự do
Và bình minh rực rỡ muôn nắng vàng
Rừng đứng lên,người Xô-man đứng lên
Tay giáo mác chống đại bác quân thù
Giặc khiếp sợ,bản hùng ca tất thắng
Rừng Xà nu như sắt,như đồng!
Cảm xúc về rừng Xà nu từ tác phẩm "Rừng Xà nu" của Nguyễn Trung Thành
Lê Duy Đức
Link dẫn tới blog : http://vn.360plus.yahoo.com/tro-ve
Last edited by a moderator: