Tôi không nghĩ vậy đâu. Giả sử 1 vật nặng 400N treo vào cái lò xo đó thì phù hợp với giả thiết và tôi sẽ giải bài này thế này: A= Att -Alx=mgz1- mgz2-(-(kx1^2-kx2^2)/2)=240J hai dấu (-) vì công của lò xo là công cản. Bạn thấy thế nào?
Thôi được, đây là một vấn đề mà rất nhiều người nhầm lẫn nên mình sẽ phân tích kĩ hơn vậy.
Cái nhầm thứ nhất của bạn:
- Thế năng đàn hồi nó tính theo công thức [TEX]\frac{k\Delta x^2}{2}[/TEX] với [TEX]\Delta x[/TEX] là độ dãn của lò xo chứ không phải tọa độ x. Nó không giống với công thức thế năng trọng trường.
Nếu bạn so sánh [TEX]x_2^2 - x_1^2[/TEX] với [TEX]\Delta x^2[/TEX] sẽ thấy chúng đâu có giống nhau.
Cái nhầm lẫn thứ 2 của bạn.
- Đó là khi treo một vật 400 N vào lò xo không dãn, áp dụng bảo toàn năng lượng như sau: [TEX]mg.h = \frac{K\Delta x^2}{2}[/TEX] --> Thế năng trọng trường đã chuyển thành công của lực đàn hồi.
Thực ra công thức bảo toàn trên không đúng. Vì tại vị trí cân bằng, vật có vận tốc. Như vậy công thức đúng phải là [TEX]mgh = \frac{k\Delta x^2}{2} + \frac{mv^2}{2}[/TEX].
So sánh giữa khi bạn treo một vật 400 N và kéo một vật với lực 400N. Ấy chính là khi treo vật, lực đặt vào lò xo đột ngột. Tại vị trí cân bằng, vật có vận tốc. Khi kéo một lực 400N, lực đặt vào lò xo tăng từ từ nên tại vị trí cân bằng, vật không có vận tốc. Chính vì việc lực tăng từ từ nên không có động năng, công đã giảm đi một nửa.