Văn lớp 9 đây, khó quá cơ

C

congchualolem_b

bài ni tớ có làm rồi nè, dễ lắm bn àh, k khó lắm đâu, nhưng giờ tớ k có thời gian post lên, khi nào bn cần
 
C

congchualolem_b

mai tớ đi học cả ngày, còn thứ 5 tớ đi lễ và phải chuẩn bị cho kt 2 môn liền, mà k sao, tớ sẽ cố gắg tranh thủ post bài cho bn, bài làm k hay đừng chê nha :)
 
D

daokhanhngoc

Tớ thấy nhiều bạn lên đây hỏi về văn lắm nhá! Tớ thì chỉ lên google thôi, lúc nào cũng vô cùng phong phú
 
S

seagirl_41119

Ánh Trăng của Nguyễn Duy ah?????????????
Bài này học lâu lém oy.Mình có phần gợi ý của câu hỏi của bạn nhưng h hok tiện post lên.Thứ 6 mới cần thì mai mình post cho
 
S

seagirl_41119

Nhưng bạn cũng nên đọc lại vở ghi của bn bè chứ.Chỗ nào k hiểu thì để mình post lên cho,chứ phân tích cả bài dài lắm,lại còn nhiều điều để nói nữa cũng k bít bắt đầu từ đâu cả
 
S

seagirl_41119

ÁNH TRĂNG
"Cử đầu vọng minh nguyệt
Đê đầu tư cố hương."
Giữa miền đất xa lạ , dẫu vẫn nằm trên đất nước Trung Hoa. Song Lý Bạch vẫn cảm thấy cô đơn , nhìn vầng trăng sáng nhớ đến quê hương mình . Vị thi tiên như muốn níu lấy chút gì thân quen để sưởi ấm tâm hồn người lữ khách.
Cũng từ vầng trăng duy nhất trên đời ấy , bao thi nhân đã tìm được cảm hứng cho riêng mình. Bạn chớ có hỏi tại sao cũng chỉ ánh trăng đó thôi , mà con người có thể nhìn thấy nhiều điều khác nhau đến vậy.Với bài thơ "Trăng sáng " , tiếng thơ Nguyễn Duy như thủ thỉ tâm tình kể lại cho người đọc nghe về người bạn thân quen , người đã cùng đi suốt cuộc hành trình tuổi ấu thơ đến lúc trưởng thành của tác giả

"Hồi nhỏ sống ở đồng
Với sông rồi với bể
Hồi chiến tranh ở rừng
Vầng trăng thành tri kỷ."
Trải qua bao thăng trầm của thời gian , hình ảnh vầng trăng như đã là điều gì không thể thiếu , gắn bó , giao cảm với lòng người. Đã bao lâu rồi vầng trăng -ánh sáng huyền diệu kia níu chân khách bộ hành? Đã bao lâu rồi ánh trăng làm mê đắm tâm hồn thi nhân , đến nỗi nhà thơ đánh rơi tim mình vào vầng trăng lẻ bóng?
"Trần trụi với thiên nhiên
Hồn nhiên như cây cỏ
Ngỡ không bao giờ quên
Cái vầng trăng tình nghĩa."
..."Ngỡ không bao giờ quên..." Câu thơ như ngập chìm trong nuối tiếc chơi vơi , mạch cảm xúc kia vẫn tiếp tục xuôi theo dòng chảy mãi như mạch ngầm ký ức đã bị bỏ quên nơi cuối trời xa lạ :
"Từ ngày về thành phố
Quen ánh điện cửa gương
Vầng trăng đi qua ngõ
Như người dưng qua đường."
Lời thơ như nghèn nghẹn , như đã bị ghìm nén , như tác giả đang muốn ghìm giữ , như bung ra những dao động rất thực trong hồn. Nhà thơ viết dòng thơ thản nhiên , song vì sao ngôn từ vẫn xót xa là thế? Sức hấp dẫn của bài thơ có lẽ là vậy ! Chỉ có tấm lòng mới đủ sức níu kéo những tấm lòng. Nhà thơ Vũ Quần Phương từng nói :" Chất thơ tinh tế chỉ đậu hờ vào chữ , tay phàm *****ng vào dễ bay mất , nói chi mổ xẻ với phân tích."
Những dư âm -kỷ niệm về ánh trăng hẳn sẽ trôi qua nếu bất ngờ từ dòng thơ sau không được gợi mở :
"Thình lình đèn điện tắt
Phòng buyn đinh tối om
Vội bật tung cửa sổ
Đột ngột vầng trăng tròn."
Cuộc hội ngộ tình cờ như đánh thức điều gì sâu tận tâm hồn người bạn cũ , để nỗi niềm chan chứa trải dọc cả câu thơ :
"Ngửa mặt nhìn lên trời
Có cái gì rưng rưng?
Như là đồng là bể ,
Như là sông là rừng..."
"Ngửa mặt "-hành động ấy không chỉ là hành động ngắm trăng. Dường như Nguyễn Duy muốn nhìn thật lâu gương mặt người bạn tri kỷ năm xưa sau một thời gian dài không gặp gỡ , như muốn khắc sâu hình bóng kẻ tri âm dạo nào vào tiềm thức . Nửa như để tìm lại - nửa như không muốn quên đi. Lương tâm thi nhân bỗng lên tiếng về sự lãng quên của mình , những ăn năn không bật được thành lời đã khiến dòng thơ như dài thêm vì day dứt khôn nguôi :
"Trăng cứ tròn vằnh vạch
Kể chi người vô tình
Ánh trăng im phăng phắc
Đủ cho ta giật mình."
Cái "giật mình " đáng trân trọng và đầy ý nghĩa khép lại bài thơ trong muôn trùng suy tưởng từ người đọc. Vầng trăng kia lặng im không nói , không oán trách , vầng trăng cứ lặng lẽ tròn mà khiến hồn người sực tỉnh và trở về với chính mình , tìm lại những dấu yêu xa xưa đã bỏ quên vào dĩ vãng. Xin bạn đừng hỏi rằng nếu như không vì mất điện liệu nhà thơ có thể có được sự thức tỉnh giữa phồn hoa đô hội và nhận thấy một ánh trăng tri kỷ hay không? Bởi lẽ vầng trăng trước khi ta được sinh ra cũng cứ khuyết lại tròn , khi ta tồn tại hay sau này trở thành cát bụi trăng vẫn cứ tròn lại khuyết vật thôi. Thế mà cái điều hiển nhiên , có tính quy luật ấy lại khiến tác giả " giật mình " ...
Những điều tưởng chừng như phi lý khi đưa vào tâm trạng con người để giải thích bỗng trở thành có nghĩa. Ánh trăng như đã xuyên suốt cả bài thơ , bổng trầm trải dọc theo chiều sâu cảm xúc nơi Nguyễn Duy : lúc lắng chìm , khi trăn trở , phút suy tư...
Bạn có thấy không? Giữa nhịp sống ồn ào , dòng đời cuộn chảy ;Vẫn còn trong trẻo trên cao -vầng trăng tròn vành vạch ; Vẫn còn vương vấn đâu đây ánh sáng trong mát , nhẹ nhàng , im lắng trong tâm hồn của mỗi chúng ta...
 
G

girl_hi15

Mình cg~ đang học lớp 9 như bạn nè ... Lớp mình vẫn chưa có bài đó < chắc sắp có òy , chuẩn bị trc' cái ^^~ > ... Mình tham khảo đc 1 dàn ý của bài này , post lên cho bạn coi , giúp đc bạn thì càng tốt >.<
Mở bài :
1 . Giới thiệu đôi nét về nhà thơ Nguyễn Duy
2 . Bài thơ " Ánh trăng " giản dị như một niềm ân hận trong tâm sự sâu kín của nhà thơ

Thân bài :
1 . Đề tài " Ánh trăng "
a) Đây là một đề tài quen thuộc của thơ ca xưa nay .
b) " Ánh trăng " trong thơ của Nguyễn Duy không chỉ là niềm thơ mà còn là biểu tượng đã qua trong mỗi đời người .

2 . Phân tích tâm sự sâu kín của Nguyển Duy qua bài thơ " Ánh trăng " :
a) Kỉ niệm về những ngày làm bạn với ánh trăng :
+ Đầu tiên , nhà thơ nhớ về những kỉ niệm đã qua mà một thời tác giả hằng gắn bó , vầng trăng chẳng để lại dấu ấn gì .
+ Lớn lên , tham gia kháng chiến , vầng trăng đột ngột trở thành " tri kỉ " .

b) Vậy mà nhân vật trữ tình đã quên vầng trăng ấy :
+ Lí do :
- Sự thay đổi của hoàn cảnh sống khi hòa bình lập lại .
- Sự lãng quên của một lớp người .
+ Tác giả không phê phán những " ánh điện " , " cửa gương " mà điều cốt yếu là phải làm sao để những giá trị vật chất không thể điều khiến chúng ta .

c) Niềm ân hận của tác giả và " tấm lòng " của " vầng trăng " :
+ Đó chính là niềm ân hận không nguôi của một người khi nhận ra sự bạc bẽo , vô tình của mình .
+ Tâm sự sâu kín của Nguyễn Duy không dừng lại ở đó . Điều quan trọng là phải tự mìn bước qua những lỗi lầm của mình .
+ Tấm lòng của " vầng trăng " , của nhân dân ta quả là rộng lớn , luôn bao dung , tha thứ cho mọi sai lầm .

Kết bài :
1 . Ánh trăng là phần cao quý nhất , đẹp đẽ nhất của vầng trăng .
2 . Bài thơ giản dị , chân thành nhưng lại chứa đựng nhiều tâm sự , nhiều ẩn ý sâu kín .

Viết muỗn gãy tay TT___TT
Thía đc thì " Thanks " động viên mình cái naz' ^o^
 
C

congchualolem_b

Nguyễn Duy là nhà thơ trẻ, tiêu biểu trong cuộc kháng chiến chống Mĩ cứu nước.Ông có rất nhiều bài thơ hay và nổi tiếng,trong đó có bài “Ánh trăng”.Bài thơ như lời tâm sự,lời nhắc nhở bản thân tác giả cũng như tất cả mọi người k đc quên 1 thời tình nghĩa thủy chung, đó k chỉ là niềm thơ mà còn là biểu tượng đã qua trong mỗi đời ng.
Vầng trăng của tuổi thơ đã đc tác giả hòai niệm lại trong 2 câu khổ đầu :
“Hồi nhỏ sốgn với đồng
Với sông rồi với bể
Hồi chiến tranh ở rừng
Vầng trăng thành tri kỉ
Từ “với” đc lặp đi lặp lại 3 lần qua đó cho thấy 1 tuổi thơ đc đi nhiều nơi, nhiều chỗ của tác giả, ông còn là 1 ng rất may mắn khi có thể khám phá đc vẻ đẹp kì ảo của thiên nhiên.Ông đc ngắm trăng trên đồng quê, đc ngắm trăng trên bờ sôg và trên bãi bể, những kỉ niệm ấy thật đẹp và thật đáng nhớ.Nhưng lúc này vầng trăng chưa để lại dấu ấn gì nổi bật.Rồi đến khi lớn lên,ông lại đc trở thành ng lính sống trong rừng, cái thời máu lửa ấy,vầng trăng và ng lính trở thành “tri kỉ” của nhau,họ hiểu nhau, thân thiết với nhau,cung nhau chia sẽ niềm vui trong lần thắng trận,cùng nhau vượt qua khó khăn gian khổ để đấu tranh giành độc lập cho nc nhà.
Cốt cách trần trụi, hồn nhiên của ng chiến sĩ trong những năm tháng ở rừng đc thể hiện trong những câu thơ tiếp theo thật tự nhiên:
“Trần trụi với thiên nhiên
Hồn nhiên như cây cỏ
Ngỡ k bao giờ quên
Cái vầng trăng tình nghĩa”
Vầng trăng lúc này đã trở thành biểu tượng cho những năm tháng ấy, trở thành ng bạn thân và là “vầng trăng tình nghĩa”ngỡ như k bao giờ quên đc.Tuy gắn bó và thân thi với nhau nhưng “ngỡ” có nghĩa là có thể quên,khả năng chính xác là chưa cao và có thể nhà thơ sẽ quên những ngày tháng tươi đẹp đó, thế giới này k có j là chắc chắn và nhất là tình cảm của con ng luôn dễ thay đổi theo thời gian và hòan cảnh.
Lòng ng khó đóan đc,từ sauu kháng chiến thành công,đc về thành phố sinh, sống trong đô thị phồn hoa,quen với “ánh điện cửa gương”, sống trong cuộc sốg mới .Và “vầng trăng thành tri kỉ”, “vầng trăng tình nghĩa” ấy đã bị lãng quên , bị xem như “người dưng qua đường”.Cách so sánh thật thấm thía và làm chột dạ k ít ng :
“Từ hồi về thành phố
Quen ánh điện cửa gương
Vầng trăng đi qua ngõ
Như ng dưng qua đường”
Vầng trăng đã đc nhân hóa,lặng lẽ qua đường nhe ng dưng, chẳng ai nhớ, chẳng ai hay.Giọng thơ thầm thì, thủ thỉ như lời tâm sự của chính tác giả với ng đọc ,ng nghe.Chất trữ tình trong bài thơ thật sâu lắng và chân thành
Một tình huống bất ngờ đã diễn ra trong khổ thơ thứ 4, con ng đã gặp lại trăng, một cuộc hội ngộ tình cờ mà chính nhà thơ cũng k ngờ tới :
“Thình lình đèn điện tắt
Phòng buyn-đinh tối om
Vội bật tung cửa sổ
Đột ngột vầng trăng tròn”
Các từ : “ thình lình,vội, đột ngột,” đã gợi tả hình thái đầy biểu cảm.Bất chợt điện mất , “ căn phòng buyn-đinh” trở nên tối om,lúc ấy nhà thơ đã mở cửa và bất ngờ gặp lại trăng.Chi tiế đó là chi tiết có ý nghĩa mang tính bước ngoặt , mở ra tâm trạng mới của nhà thơ, khiến nhà thơ nhớ về quá khứ và suy nghĩ về hiện tại. Gặp trăng trong tình cảnh ấy đã tạo nên sự chuyển bíên mạnh mẽ trong cảm nhận và suy nghĩ của nhà thơ.
Người nhìn trăg rồi bâng khuâng suy nghĩ:
“Ngửa mặt lên nhìn mặt
Có cái gì rưng rưng
Như là đồng là bể
Như là sông là rừng”
Cái nhìn đối diện giữa ng và trăng thật áy náy và xót xa làm sao.Trong lòng ng cảm thấy như “có cái j rưng rưng” , “rưng rưng” ở đây là sắp khóc,là vì xúc động, nc mắt đang muốn trào ra.Bao kỉ niệm đẹp của 1 đời ng, sự gắn bó,chan hòa với vầng trăng xưa, với đồng, với sông, với bể lại ùa về trong tâm trí của con ng.Tác giả đã sử dụng biện pháp so sánh và điệp ngữ, lời thơ bộc lộ chân thành, đầy biểu cảm.Ngôn ngữ, hình ảnh đi sâu vào lòng ng, tất cả là lời tâm sự thật chân thành và tha thiết.
Trong đọan thơ cuối,nhà thơ tập trung thể hịên bỉêu tượng vầng trăng và cũng như chiều sâu mang đậm tính tríêt lí của tác phẩm:
“Trăng cứ tròn vành vạnh
Kể chi ng vô tình
Ánh trăng im phăng phắc
Đủ cho ta giật mình”
Trăng vẫn như xưa, vẫn tròn vành vạnh như cái quá khứ đẹp đẽ,vẫn thủy chung với ng.Vầng trăng cứ “ im phăg phắc” nhưng cái im lặng đó đã nói lên bao điều, nó mang tính nhắc nhở nghiêm khắc mà nhân hậu, bao dug.Cái “giật mình”của nhà thơ vì trăng quá đầy đặn tình nghĩa mà mình lại có lúc quên trăng,ông giật mình vì cái im lặng của trăng,vì ông đã quên đi quá khứ tươi đẹp, quên bè bn khi xưa.Con ng có thể vô tình và lãng quên nhưng thiên nhiên thì k, thiên nhiên vẫn luôn thủy chung và son sắc,nghĩ tình
Với giọng điệu tâm tình thật tự nhiên và cách sử dụng hình ảnh đầy biểu cảm,bài thơ “Ánh trăng” của Nguyễn Duy nhe lời tâm sự của tác giả với đọc giả những sâu kín nhẩt của lòng mình.Thông qua hình tượng “ánh trăng” nhà thơ muốn nhắc nhở mỗi chúng ta sống thì k đc quên đi quá khứ tốt đẹp, phải biết thủy chung, trọn vẹn,sống có nghĩ tình với đồng đội, quê hương, đất nước.Bài thơ đã củng cố thêm thái độ sống “uống nc nhớ nguồn” của dân tộc VN từ xưa tới nay.


bài này tớ làm lúc tớ mới tập viết văn nên có j mong bn sửa chữa và đóng góp ý :)
 
Top Bottom