[VĂN 9][Bài làm mẫu] Đề 2. Kể lại giấc mơ gặp lại người thân xa cách lâu ngày.

T

tuhaimy98

Toi chot tinh day khi chuong dong ho keu " Tut!Tut!Tut!". Nhin quanh toi khong thay ong dau, nhung canh dieu . Toi nhan ra minh` dang mo. Toi mo thay ong va nhung canh dieu ma ong lam cho toi. Do la mot giac mo tuyet dep.
Ong toi mat da lau, tu khi toi con chua chao doi, chua biet cat tieng goi "me". Va cu the, hinh anh ong trong toi la nhung cau chuyen ba ke, nhung tam anh ma ong de lai. Phai chang vi nhung cau chuyen ba ke tham vao dau toi nen toi hom do toi da mo thay ong?
Vu dat lung xuong, giac ngu den voi toi rat nhanh. Tu trong coi~ v0^ thu*c' , toi nhin thay mot dang' nguoi cao vua quen thuoc vua xa la dang dua 2 tay huong ve phia toi. Phan xa tu nhien, toi lui lai va rat so. Nhung nguoi do van tien toi nhu muon om toi. lan khoi suong thi cu quan chat lay toi lam cam giac lo so tang len gap boi. Chot nhung tia sang chieu xuong lam lop suong tan dan. Hinh anh nguoi do hien len ro hon. Mot tieng noi vang len:
- Trang ah`, ong day, ong ngoai day
lam cam giac lo so vua nay~ vut mat. toi nhan ra ong. Ong toi van dung do, dung do doi toi den ben. Bong trong dau toi nay? ra y' nghi~ :
- Trang, may dang lam ji` the? Uoc mo cua may bay lau dang dung truoc mat may kia kia`, chay den om ong di...
Li' tri' mach bao toi nhu the, va toi da lam nhu vay. toi chay that nhanh den om cha^m` ong vao long nhu ko muon buong tay ra. Ngay chinh luc do, toi moi dc nhin ro ong hon.
Trong ong gay hon so voi trong anh?, nc' da thi den xam ....................

Minh chi viet den day thui, co ji` ca'c pan tu viet tiep nhe'( hoac de khi nao ranh minh`se viet tiep)
Cho minh xin loi ve chuyen dau' nha. Minhko biet cach' lam the nao de go~ dc dau'

I'm so sorry
trùi ui viết gì mà không đọc được hết:(( làm ơn viết để dấu giùm mình nha!! cãm ơn bạn!!:)
 
V

vitconxauxi_vodoi

minh mun co dan y bai nay de mai minh lam.huhucac ban gup minh nha.hjhj
Đề 2: Kể lại 1 giấc mơ trong đó em đc gặp 1 người thân đã xa cách lâu ngày.

Gợi ý: Đặt ra giả định: người thân đi xa (đi công tác? chuyển chổ tới nơi khác? Đã mất ?)

Người thân: ngưòi có kỉ niệm găn bó sâu nặng quen thuộc và thân thiết…
Hình thức kể:
Một giấc mơ, trong giấc mơ gặp lại ai? Quan hệ như thế nào với mình? Người đó hiện đang ở đâu ? làm gì? Khi gặp lại: hình dáng? cử chỉ? nét mặt? động tác? lời nói…ra sao? (Tả người và hành động)
Kết thúc buổi găp gỡ như thế nào?
Dàn ý
1.Mở bài:
a) Em đi vào giấc mơ như thế nào? Lúc đó tâm trạng em như thế nào?
b) Em gặp lại người thân là ai? Quan hệ với em như thế nào? Cách xa bao lâu? Lí do gì xa cách em lâu thế? Cảm xúc của em khi gặp lại người thân?
2. Thân bài:
a) Giới thiệu chung về người thân: Người thân bây giờ ở đâu? Làm gì? Tình huống nào em gặp lại người thân?
b) Khi gặp lại quan sát thấy người thân như thế nào? Diện mạo? Hình dáng? Y phục? Cử chỉ? Nét mặt? Động tác? Lời nói…(Chủ yếu tả người và hành động)
c) Người thân có những nét gì khác so với lúc trước khi xa không? ( So sánh từ hình dáng bên ngoài với tính cách bên trong trước đó và bây giờ?)
Nhận xét và suy nghĩ của em.
d) Nhớ và kể lại những kỉ niệm gắn bó với người thân.
e) Em và người thân đã trò chuyện như thế nào? Nói với nhau những gì? (Kể lại sinh động và lồng vào cảm xúc)
f) Cuối buổi gặp gỡ những việc gì xảy ra? Cảm xúc của em?
g) Cái gì đã đánh thức em dậy? Tâm trạng em như thế nào? Cảm xúc lâu lắng?
3. Kết bài:
a) Giấc mơ tan biến_trở về hiện thực_ấn tượng sâu sắc nhất của em và người thân là gì?
b) Cảm xúc của em ra sao, khi nhớ lại cuộc gặp gỡ này?
c) Em có cảm nghỉ gì? Sẽ làm gì để người thân vui long?
Gợi ý bổ sung:
Có thể người thân đã qua đời: (ông, bà, cô….)
+ Nhắc nhở em: sống tốt, phấn đấu có tương lại sáng lạng hơn.
+ Là anh ( hoặc chị) chết sớm ( do lầm lỗi… or tai nạn…)nhắc nhở em biết suy nghĩ chính chắn để có hành động đúng để người thân vui lòng ở cõi hư không.
 
C

congchua_hanna

cảm ơn bạn rất nhiều về bài viết này.vì bài viết này đã chỉ ra cho mình con đường cảm xúc trong khi kiểm tra..
 
B

bluesky_1298

MB: Giới thiệu sơ qua về hoàn cảnh mà mình gặp phải giấc mơ đó.
TB:
- Gặp lại người đó ở đâu?(đi lạc vào một khu phố, tình cờ đi trên đg....). Lúc này khung cảnh như thế nào?(gió lạnh, nóng bức, mưa,...).
- Bạn có nhận ra người đó không?(hay người đó nhận ra bạn?).
- Trông người đó như thế nào?(cao hơn trước không?, từ khuôn mặt đến vóc dáng...)(phần này không nên tả chi tiết nếu không sẽ thành văn miêu tả đó).
- Nói chuyện ở chỗ nào(ghế đá, gốc cây,...)
- Hai người hỏi nhau về sức khỏe, học tập,...(nếu đó là một người thân từ dưới quê lên thì có thể hỏi thăm về cuộc sống ở đó mọi người có đầy đủ không, còn ngập lụt hay khô hạn như trước không...)(phần này cần nhớ lại chút về quá khứ ngày xưa).
- Bạn và người đó đang nói chuyện thì có một tiếng động lạ như tiếng gọi của mẹ làm bạn tỉnh giấc chẳng hạn.
KB: -Cảm nghĩ về giấc mơ đó.
-Liên hệ với thực tế(giấc mơ đó báo cho bạn biết điều gì chả hạn).
 
P

pesockngok

Mai KT bài viết rồi ai rảnh giúp dùm bài viết thư đê:khi (15):em không muốn bị điểm thấp:khi (139):
 
H

hai98

gặp ng thân trong giấc mơ

Đề 2. Kể lại một giấc mơ trong đó, em được gặp lại người thân đã xa cách lâu ngày.

"Một năm mới lại về rồi,mẹ à!"Tôi ngước mắt nhìn lên bầu trời đêm và nghĩ về người mẹ kính yêu.Đã 3 năm kể từ ngày mẹ đi sang nước ngoài rồi.Nhớ lại hồi mẹ còn ở đây,mẹ đều đưa tôi đi chợ hoa và mua sắm vào những ngày năm mới gần kề thế này.Tôi cứ ngồi suy nghĩ mông lung rồi chìm vào giấc ngủ .
"Hồng ơi!",tôi nghe thấy có tiếng gọi từ đằng xa.Tôi quay lại thì thấy mình đang đứng giữa khu công viên mà ngày tôi còn bé mẹ thường dắt tôi đến đây chơi.Từ xa bước lại phía tôi là một bóng người mà tôi cảm thấy vừa thân quen,vừa lạ lẫm."Phải chăng là mẹ?"-Tôi thầm nghĩ bụng.Tôi chạy lại gần để nhìn cho rõ.Ồ!Đúng là mẹ rồi.Lòng tôi vô cùng sung sướng và hạnh phúc .Không kìm nổi xúc động,tôi gọi thật to:"Mẹ,mẹ ơi!" rồi tôi chạy đến ôm chầm lấy mẹ.Mẹ cũng dang rộng đôi vòng tay bé nhỏ của mình để ôm tôi.Mẹ nghẹn ngào nói:"Hồng!Con của mẹ!"Tôi òa khóc trong giây phút được gặp lại người mẹ kính yêu đã xa cách bao ngày.Đến bây giờ tôi mới có dịp nhìn kĩ mẹ hơn.Mái tóc của mẹ đã điểm vài sợi bạc.Những nếp nhăn của tháng ngày vất vả khó khăn bên xứ người hằn lên bên khóe mắt của mẹ.Chỉ có một điều ở mẹ mà tôi thấy không hề thay đổi,đó chính là nụ cười.Nụ cười của mẹ vẫn thật hiền dịu và đem lại cho tôi cảm giác yên bình ,hạnh phúc.Đang mải ngắm nhìn người mẹ hiền dịu đã xa cách bao ngày thì giọng mẹ vang lên khiến tôi hơi giật mình:
-Mẹ con mình ra ghế đá kia tâm sự đi.Lâu lắm rồi mẹ con mình không được nói chuyện với nhau.
Tôi gật đầu:
-Vâng ạ!
Tôi và mẹ ra hàng ghế đá thân thuộc ngày nào.Mẹ vuốt nhẹ lên mái tóc tôi và hỏi:
-Dạo này gia đình mình thế nào hả con?
Tôi liền trả lời:
-Mọi người vẫn khỏe mẹ à!Ông ngoại thì thỉnh thoảng bị thấp khớp.Còn các bác thì vẫn đi làm đều.Mọi người vẫn nhắc tới mẹ luôn đấy ạ.Ai cũng nhớ mẹ nhiều lắm.
Mẹ mỉm cười hiền dịu:
-Ừ!Vậy việc học của con bây giờ sao rồi?Con vẫn giữ ước mơ về sau trở thành phóng viên chứ?
Tôi nhanh nhảu trả lời:
-Việc học năm nay của con mệt và vất vả hơn những năm trước nhiều.Vì là năm cuối cấp nên ngoài học chính ở trên lớp ,con còn phải học thêm nhiều để củng cố kiến thức.Và để biến ước mơ được làm phóng viên thành hiện thực ,con vẫn đều đặn gửi bài cho báo đấy,mẹ à.Con sẽ không để mẹ và mọi người thất vọng đâu.
Lời nói của mẹ như truyền thêm niềm tin cho tôi:
-Ừ!Mẹ tin ở con.Phải cố gắng học cho giỏi con nhé.Dù có chuyện vui,buồn gì thì cũng phải tâm sự cho mẹ nghe.
Nghe giọng nói ấm áp của mẹ càng làm tôi thêm gần gũi mẹ hơn.Tôi biết rẳng ở phương xa-nơi đất khách quê người kia,mẹ vẫn luôn nhớ về tôi,dõi theo từng bước đi và quan tâm đến từng chuyện buồn vui của tôi.Tất cả những gì tôi làm được hôm nay đều nhờ đến lời động viên của mẹ.Tình yêu thương mà mẹ truyền cho tôi đã giúp tôi có nghị lực vượt qua những chông gai thử thách của đường đời.Tình mẫu tử thật thiêng liêng biết chừng nào!Đã bao lâu nay tôi vắng bóng hình ảnh người mẹ thân yêu mà giờ đây lại được ở bên cạnh mẹ,thật hạnh phúc làm sao!Tôi thầm nghĩ:"Mẹ à! Bây giờ mẹ con mình lại ở bên nhau rồi.Đừng rời xa con nữa,mẹ nhé..."Thế rồi tôi lại chìm vào những suy nghĩ,vào niềm sung sướng,hân hoan đang tràn ngập trong lòng.Rồi mọi vật bỗng trở nên nhạt dần,nhạt dần...
"Hồng ơi!Dậy đi em sao lại ngủ gật thế kia?Sắp sang năm mới rồi kìa.Em có dậy xem pháo hoa cùng gia đình không?"Tôi dụi mắt ,thấy chiếc đồng hồ đã sắp chỉ sang số 12.Tôi ngơ ngác nhìn quanh thì mới biết đó là một giấc mơ.Ngước mắt nhìn lên bầu trời đêm,pháo hoa sáng rực trời,một năm mới nữa lại đến rồi.Tôi thầm nhủ với trời đêm,với nàng tiên mùa xuân để mong nàng tiên mùa xuân gửi lời đến mẹ :"Mẹ ơi!Con nhớ mẹ nhiều lắm.Mẹ hãy sớm trở về với con,mẹ nhé!":D:khi (79)::khi (57)::khi (45)::khi (24)::khi (193)::khi (138)::khi (41)::khi (72)::khi (147)::khi (147):
 
Last edited by a moderator:
H

hoanglananhxinh

cam on:D:Dban nhieu lam=((=(( boi vi ban da cho minh 1 bai van hay :p:pva day cam xuc:)>-:)>-
nhung ban can chu ý hon vi ban con nhieu cho =((viet sai chinh ta va lap tu:)>-@};-:|@-)
 
T

thonglieubao

Nhân ngày thành lập trường, tôi trở về mái trường xưa sau 20 năm xa cách. Ngôi trường đã chôn giấu biết bao nhiêu kỷ niệm vui buồn thời học trò của tôi với thầy cô, bè bạn...

Ôi! Bầu trời hôm nay thật trong xanh, ánh nắng tràn ngập khắp nơi. Trong lòng tôi những ánh nắng ấy cũng bừng sáng khiến lòng tôi rộn rã, tưng bừng như những ngày tôi vừa đặt chân đến đây.

Vừa bước đến cổng trường, tôi đã thấy tấm bảng điện tử chạy dòng chữ: “Trường Trung học cơ sở Nguyễn Huệ”. Tiến thêm vài bước nữa, cánh cổng điện tử tự động mở ra. Nhớ lại những ngày ấy, mỗi khi có thầy cô vào trường, đội cờ đỏ chúng tôi phải chạy ra mở cánh cửa sắt cũ kỹ, âm thanh “cót... két...” phát ra nghe thương đến lạ. Tôi cảm thấy thương quá đỗi vì hồi ấy cơ sở vật chất của trường tôi thiếu thốn lắm. Sau cánh cửa điện tử tự động ấy là một hàng xà cừ sum suê cành lá trải dọc hai bên đường vào trường. Những chiếc lá đong đưa trong gió, như đón gọi, chào mừng tôi. Sân trường đã không không còn như xưa. Thay cho những “ổ voi” to tướng là những những viên gạch chống trượt. Các dãy phòng học được xây mới hoàn toàn. Mái trường xưa giờ đã hoàn toàn thay da đổi thịt. Giữa sân trường, tượng đài người anh hùng áo vải mà ngôi trường mang tên - Nguyễn Huệ - được dựng lên trông rất oai nghiêm.

Bước vào những phòng học, một làn không khí vô cùng trong lành lan tỏa khiến tôi cảm thấy vô cùng thoải mái. Các thiết bị dạy học đã khác nhiều so với ngày xưa. Ngày đó, cái bảng chỉ là một tấm gỗ được quét lên một lớp sơn đen, bây giờ được thay thế bằng đèn chiếu. Một phần, nó làm giờ học thật sự sinh động hơn; phần khác, nó giúp các thầy cô đỡ mệt nhọc và bụi phấn không còn bay bạc trắng mái tóc hay vấy bẩn quần áo nữa. Dãy bàn học cũng đã được đổi mới. Những chiếc bàn gỗ chông chênh trước kia được thay bằng i-nốc bóng láng nên các bạn học sinh ngồi học rất thoải mái. Vừa kịp đi thăm xong dãy phòng học, thì tiếng của một thầy giáo phát trên loa mời tất cả các cựu học sinh tập họp để bắt đầu buổi lễ...

... Ôi, thật hạnh phúc biết bao nếu tôi được quay lại ngày xưa, được ngồi trên ghế nhà trường để trao đổi chuyện học hành và chơi những trò chơi vui vẻ và thú vị. Tôi thầm mong một ngày nào đó, từ mái trường này sẽ có nhiều nhân tài giúp cho đất nước ngày càng phát triển. Ước mơ của tôi chỉ có ngần ấy thôi. Và tôi tin rằng điều đó hoàn toàn có thể.
 
T

thonglieubao

Dàn ý nè
Mở bài: Từ ngày bà(mẹ, cha,...) e chuyền vào (nơi chốn) ở vs (chú, bác, ...) nên lâu ngày e chưa dk gập bà(mẹ, cha...).
Em nằm mơ thấy bà(mẹ, cha,...) ra chơi e lại dk ở gần bà(mẹ, cha....).
Thân bài:
+ Tả hình dáng của bà(mẹ, cha,...) khi mơ gặp trong mơ.
+ Kể lại các hoạt động khi hai bà(mẹ, cha,...) cháu gặp nhau.
Kết bài: Cảm tưởng của e về cuộc gặp gở bà(mẹ, cha,...) trong giấc mơ.
 
T

thonglieubao

Dàn ý:
Mở bài: Từ ngày bà(mẹ, cha,...) e chuyền vào (nơi chốn) ở vs (chú, bác, ...) nên lâu ngày e chưa dk gập bà(mẹ, cha...).
Em nằm mơ thấy bà(mẹ, cha,...) ra chơi e lại dk ở gần bà(mẹ, cha....).
Thân bài:
+ Tả hình dáng của bà(mẹ, cha,...) khi mơ gặp trong mơ.
+ Kể lại các hoạt động khi hai bà(mẹ, cha,...) cháu gặp nhau.
Kết bài: Cảm tưởng của e về cuộc gặp gở bà(mẹ, cha,...) trong giấc mơ.
 
T

thonglieubao

sai chính tả kìa bạn!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
 
L

lizjijungyulsic

Trong gia đình, người tôi yêu mến và thân thiết nhất chính là anh Hai. Cách đây hai năm, anh Hai tôi vừa tốt nghiệp đại học quân sự đã được điều đến vùng biên giới để công tác. Từ ngày ra đi, anh rất ít khi về thăm nhà, chỉ thỉnh thoảng viết thư cho gia đình. Khi còn ở nhà, anh rất thương yêu tôi. Mỗi tối anh đều kèm tôi học, giúp tôi giải toán thật nhanh. Tình cảm giữa hai anh em tôi vô cùng thắm thiết. Nay anh đi xa, tôi buồn và thấy cô đơn nhiều lắm.

Ngày mai có bài thi môn toán nên tôi cố gắng giải các đề ôn tập để làm bài thi thật tốt. Tôi đã giải gần hết các bài toán, chỉ còn duy nhất một bài rất khó, tôi suy nghĩ mãi mà không tìm được lời giải. Bây giờ, tôi chỉ ước có anh Hai bên cạnh tôi để giảng bài cho tôi. Trời đã khuya, bài toán khó khiến tôi mệt mỏi và mọi thứ xung quanh tôi mờ dần, mờ dần…

Bỗng, có tiếng gõ cửa với tiếng gọi quen thuộc: “Nhóc ơi, ra mở cửa cho anh!” A, đó chính là anh Hai! Anh Hai đã về rồi. Tôi nhảy cẫng lên rồi vội mở cửa, đưa anh vào nhà. Anh đặt ba lô xuống đất rồi xoa đầu tôi:

_ Em đang giải toán à? Giỏi quá vậy ta!

Rồi anh kéo tôi cùng ngồi xuống ghế, hỏi thăm về chuyện học hành của tôi. Tôi hào hứng khoe với anh về những thành tích học tập của mình. Anh nghe xong, cười đắc chí:

_ Thế mới là em của anh chứ!

Tôi đòi anh kể chuyện những ngày ở biên giới. Anh vui vẻ kể tôi nghe hàng tá chuyện vui của đời quân ngũ. Lúc chăm chú ngồi nghe anh kể, tôi mới để ý thấy rằng da anh tôi đen hơn trước rất nhiều, có lẽ do anh luôn phải dãi nắng dầm sương. Cả người anh trông cũng to lớn, vạm vỡ hơn trước nhờ rèn luyện sức khỏe hằng ngày để khỏe mạnh, đủ sức chống chọi với thời tiết khắc nghiệt vùng biên giới. Nhưng đôi mắt anh vẫn sáng và tinh anh như ngày nào. Anh vẫn nhìn tôi thật dịu dàng và trìu mến.

_ Em gái của anh lớn quá rồi! Ở nhà có nhớ anh nhiều không? Không có anh giảng bài chắc em gặp rắc rối nhiều với các bài toán khó phải không? Dù anh không giúp em học như ngày trước được nữa nhưng anh vẫn luôn cổ vũ cho em. Đừng bao giờ nản lòng em nhé! Phải học thiệt giỏi để anh còn khoe em gái ngoan của anh với các đồng chí chứ.

_ Em hứa sẽ cố gắng học, không làm anh Hai thất vọng đâu. Em phải thật xứng đáng là em gái của một chiến sĩ bộ đội chứ.

Anh ôm tôi vào lòng, vỗ vai tôi rồi đứng lên, đeo ba lô và bước ra cửa. Anh vẫy tay chào:

_ Anh đi đây! Nhiệm vụ đang chờ anh!

Anh bước ra khỏi cửa. Cánh cửa đóng sầm lại khiến tôi giật mình choàng tỉnh. Ồ, hóa ra đó chỉ là một giấc mơ.

Dù chỉ gặp được anh Hai trong giấc mơ nhưng tôi vẫn cảm thấy rất vui. Khi tỉnh giấc, tôi cảm thấy khỏe khoắn và đầu óc minh mẫn hẳn lên. Tôi quyết tâm giải bằng được bài toán khó này để không phụ lòng mong mỏi của anh tôi. Ngày mai, sau khi thi xong, tôi sẽ viết thư kể cho anh nghe giấc mơ vừa rồi, chắc là anh Hai sẽ vui lắm.

Nguồn: http://vanmaulop9.wordpress.com/201...-dược-gặp-lại-người-than-da-xa-cach-lau-ngay/
 
Top Bottom