Văn [Văn 8] Viết bài văn

Himouto Yupina_HY_

Học sinh
Thành viên
25 Tháng tư 2017
84
38
46

queson75

Học sinh chăm học
Thành viên
17 Tháng mười 2010
173
287
76
21
Nghệ An
Học viện Ma Pháp
Tuổi thơ của ai cũng gắn bó với một loài vật nuôi đáng yêu, đó có thể là chú rùa, chú chim hay chú mèo… Riêng với tôi, tuổi thơ của tôi gắn với chú chó cúc dũng cảm.
 

Ocmaxcute

Học sinh chăm học
Thành viên
13 Tháng chín 2017
801
884
146
20
Nghệ An
Tuổi thơ của ai cũng gắn bó với một loài vật nuôi đáng yêu, đó có thể là chú rùa, chú chim hay chú mèo… Riêng với tôi, tuổi thơ của tôi gắn với chú chó cúc dũng cảm.

Đây mới chỉ là mở đầu mà " bạn". " Bạn" viết thêm mở bài và kết bài đi
 

_ Yub _

Học sinh chăm học
Thành viên
13 Tháng sáu 2017
802
904
144
20
Hưng Yên
THPT

Himouto Yupina_HY_

Học sinh
Thành viên
25 Tháng tư 2017
84
38
46
Mọi người giúp mình đề này tiếp với >_< (cũng chỉ cần mở bài thôi):
Đề: Hãy viết tiếp truyện lão Hạc dưới lời kể của ông giáo.
Mong mọi người giúp đỡ, mai kiểm tra rồi mà mới xong đề con cún T^T
 

haizzj

Học sinh mới
Thành viên
12 Tháng mười 2017
2
0
1
20
Yên Bái
Sau khi đi xa trở về ,anh con trai đã trở thành một ông chủ giàu có.Anh đã có một người vợ xinh đẹp và một cô con gái xinh xắn.Vừa về tới quê ,anh chạy ngay về nhà.Trên đường về anh gặp Binh Tư. Ông ta nói Lão Hạc đã chết rồi.Nghe tin anh con trai buồn rầu ,xót xa.Chạy ngay về nhà...anh ta thấy bàn thờ của cha hương khói nghi ngút.đúng lúc đó , ông giáo chạy sang.Ông giáo mừng rỡ vì anh đã về.Ông liền nói:
- Trời ạ ! cháu đã về đấy ư? Hom nay là ngày giỗ của ông cụ. Chắc cha cháu vui lắm khi biết cháu đã về!
Anh con trai đau buồn,nói với ông Giáo:
- Cháu đi xa lâu ngày mới về nên không biết sự tình của thầy cháu ra sao! Mong babcs hãy kể đầu đuôi câu chuyện cho cháu.
ông giáo kể lại cho anh con trai nghe chuyện của Lão Hạc.Ông vừa kể ,vừa ngập ngùi vì cái chết của Lão Hạc .
Sau khi nghe chuyện anh con trai cảm thấy thật có lỗi...và từ đó anh không đi xa nữa. Mà ỏ lại quê nhà làm ăn và lo bàn thờ hương khói cho cha.
BÀI 4:
Cách mạng tháng Tám nổ ra, đồn điền của bọn chủ bị quân đội ta phá. Tôi được về quê. Vừa đến cổng làng tôi đã rớm nước mắt. Hình như nơi đây không có sự thay đổi nào cả, tất cả...vẫn thế...
Trước mắt tôi hiện ra hình ảnh một người cha già có đôi mắt hiền hậu, có giọng nói ấm áp tình người,... Tôi chạy vội vào trong nhà. Cảnh vật sao hoang sơ quá! Không tìm thấy cha, tôi vội chạy sang nhà ông giáo. Ông giáo giờ đõa già hơn trước, thấy tôi, ông đứng sững lại:
- Cậu... cậu... đã về rồi đó hả?
- Con chào ông, con đã về rồi đây ạ. Ông giáo ơi cho con hỏi, thầy con đâu ạ?
-... -Ông giáo không nói gì, đôi mắt thẫm buồn nhìn tôi. Rồi ông giáo lẳng lặng dẫn tôi đến góc vườn nhà...
- thầy cậu... đã... mất rồi...
tôi sững người, choáng váng. Tôi ngã xuống mộ cha, rồi nức nở:
- Thầy ơi... thầy... Tại sao chứ? Tại sao thầy lại ko chờ con về chứ... Con hối hận lắm, hối lắm thầy ơi... Tại sao thầy k.o sống để nhìn con, con đã lớn khổn rồi đây, con về để trả ơn thầy đây3. Nhưng thầy ko sống, com biết trả ơn ai?...
ông giáo ngôi xuống đỡ tôi đứng dậy, nói:
-Thôi cậu đừng thế nữa. Cụ thân sinh ra anh đã quyết tâm để lại cho anh mảnh vườn này. Cụ thà chết chứ ko chịu bán đi một sào. Bây giờ anh đã lớn và có tí nghiệp hãy cố gắng mà làm ăn, để cụ ở dưới suối đc yên lòng. Cuộc đời anh còn dài...
 

Himouto Yupina_HY_

Học sinh
Thành viên
25 Tháng tư 2017
84
38
46
Sau khi đi xa trở về ,anh con trai đã trở thành một ông chủ giàu có.Anh đã có một người vợ xinh đẹp và một cô con gái xinh xắn.Vừa về tới quê ,anh chạy ngay về nhà.Trên đường về anh gặp Binh Tư. Ông ta nói Lão Hạc đã chết rồi.Nghe tin anh con trai buồn rầu ,xót xa.Chạy ngay về nhà...anh ta thấy bàn thờ của cha hương khói nghi ngút.đúng lúc đó , ông giáo chạy sang.Ông giáo mừng rỡ vì anh đã về.Ông liền nói:
- Trời ạ ! cháu đã về đấy ư? Hom nay là ngày giỗ của ông cụ. Chắc cha cháu vui lắm khi biết cháu đã về!
Anh con trai đau buồn,nói với ông Giáo:
- Cháu đi xa lâu ngày mới về nên không biết sự tình của thầy cháu ra sao! Mong babcs hãy kể đầu đuôi câu chuyện cho cháu.
ông giáo kể lại cho anh con trai nghe chuyện của Lão Hạc.Ông vừa kể ,vừa ngập ngùi vì cái chết của Lão Hạc .
Sau khi nghe chuyện anh con trai cảm thấy thật có lỗi...và từ đó anh không đi xa nữa. Mà ỏ lại quê nhà làm ăn và lo bàn thờ hương khói cho cha.
BÀI 4:
Cách mạng tháng Tám nổ ra, đồn điền của bọn chủ bị quân đội ta phá. Tôi được về quê. Vừa đến cổng làng tôi đã rớm nước mắt. Hình như nơi đây không có sự thay đổi nào cả, tất cả...vẫn thế...
Trước mắt tôi hiện ra hình ảnh một người cha già có đôi mắt hiền hậu, có giọng nói ấm áp tình người,... Tôi chạy vội vào trong nhà. Cảnh vật sao hoang sơ quá! Không tìm thấy cha, tôi vội chạy sang nhà ông giáo. Ông giáo giờ đõa già hơn trước, thấy tôi, ông đứng sững lại:
- Cậu... cậu... đã về rồi đó hả?
- Con chào ông, con đã về rồi đây ạ. Ông giáo ơi cho con hỏi, thầy con đâu ạ?
-... -Ông giáo không nói gì, đôi mắt thẫm buồn nhìn tôi. Rồi ông giáo lẳng lặng dẫn tôi đến góc vườn nhà...
- thầy cậu... đã... mất rồi...
tôi sững người, choáng váng. Tôi ngã xuống mộ cha, rồi nức nở:
- Thầy ơi... thầy... Tại sao chứ? Tại sao thầy lại ko chờ con về chứ... Con hối hận lắm, hối lắm thầy ơi... Tại sao thầy k.o sống để nhìn con, con đã lớn khổn rồi đây, con về để trả ơn thầy đây3. Nhưng thầy ko sống, com biết trả ơn ai?...
ông giáo ngôi xuống đỡ tôi đứng dậy, nói:
-Thôi cậu đừng thế nữa. Cụ thân sinh ra anh đã quyết tâm để lại cho anh mảnh vườn này. Cụ thà chết chứ ko chịu bán đi một sào. Bây giờ anh đã lớn và có tí nghiệp hãy cố gắng mà làm ăn, để cụ ở dưới suối đc yên lòng. Cuộc đời anh còn dài...
Bạn có thể chú ý câu hỏi giúp mình một chút được không? Đề của mình yêu là viết tiếp câu chuyện bằng lời của ông giáo.
Nhưng dù sao cũng cảm ơn bạn đã giúp đỡ!
 
Top Bottom