Bạn thử coi bài này dùm tớ với, tối qua tớ viết nhưng chưa được hoàn hảo cho lắm:
Nam Sách ngày 14 tháng 1 năm 2008
Bạn thân mến của tôi!!
Hôm nay quả thật là ngày mà tôi rất vui - tôi đã hoàn thành xong nhiệm vụ của học kì I năm lớp 8 rồi đấy! Nhưng vui hơn nữa khi tôi được biết chủ đề của cuộc thi viết thư quốc tế UPU là thứ 38. Tôi cũng rất bất ngờ về chủ đề này. Đề tài năm nay không xa vời như tôi vẫn nghĩ, mà đó lại là những điều hiện diện ở ngay trong cuộc sống của chúng ta, có liên quan trực tiếp đến tôi, bạn và rất nhiều người nữa. Bức thư này phải là bức thư được viết cho "người nào đó" theo đúng đề bài nhưng tôi xin phép được dấu tên của bạn, hãy cứ để mọi người đọc bức thư này và coi như tôi gửi đi cho chính những người đang-đọc-bức-thư. Đã nhiều lần tôi đọc đi đọc lại đề bài, lần đầu tôi cứ nghĩ " điều kiện lao động thuận lợi" ở đây chỉ liên quan đến ngành nông nghiệp là chính.Nhưng, sau khi trao đổi giữa các ý kiến thì tôi cho rằng, điều kiện lao động ở đây liên quan đến tất cả các ngành , các lĩnh vực như giáo dục, kinh tế,và, tất nhiên là cả học tập nữa chứ!Chắc hẳn bạn sẽ thắc mắc rằng, công việc học tập của chúng ta mà cũng cần "điều kiện lao động thuận lợi" ư? Nhưng mà đúng là như vậy đấy, hãy thử nghĩ xem nhé, nếu một ngày nọ bạn lạc vào một vùng đất không tên không tuổi, nằm cách xa cái thành phố mà bạn đang sống đến nửa quả cầu. Vùng đất ấy thật là xấu xí, nhà cửa thì thấp lè tè, không còn những căn biệt thự đồ sộ và khang trang như bạn vẫn thấy, cảnh vật hết sức hoang sơ và đổ nát. Rồi, bạn nhìn thấy ngôi trường nơi đó, chỉ là một căn nhà đất lợp lá dừa trông ọp ẹp, bạn sẽ nghĩ sao khi bạn biết rằng bạn sẽ phải xa gia đình, xa bạn bè, xa tất cả những gì mà bạn đã quen thuộc để phải đến sống, học tập trong một môi trường như thế?Tôi đoán chắc rằng bạn sẽ thất vọng và buồn lắm, đúng không nào? Đó, chính là như vậy đấy, nếu điều kiện, môi trường nơi đó không-thuận-lợi thì chắc chắn bạn sẽ không hăng hái khi học tập, không vui vẻ khi chơi đùa đâu. Và thế thì một điều đương nhiên rằng kết quả học tập của bạn sẽ không tốt bằng những lúc bạn say sưa bên sách vở rồi.
Đó chỉ là một ví dụ cơ bản về học tập. Nếu bạn vẫn thấy chưa được thuyết phục cho lắm thì thử nghe tiếp nhé. Chắc hẳn bạn đã từng nghe đến những vụ đình công của công nhân ở trên thế giới nói chung và ở Việt Nam nói riêng phải không?Tại sao nhỉ, tại sao họ phải làm như vậy trong khi không sống yên phận như một công nhân tích cực, được cấp trên yêu quý, điều đó có phải tốt hơn rất nhiều không, tại sao lại phải mất công bỏ ngày làm để đi đến hô hoán mấy thứ lôi thôi, để cuối cùng phải mất việc làm cơ chứ? Thật là điên rồ nhỉ?Nhưng, có bao giờ bạn nghĩ đến nguyên nhân sâu xa của nó không, nếu những người chủ kia không bắt họ làm quá giờ, nếu trả cho họ đúng mức lương mà họ đáng được hưởng, nếu doanh nghiệp tạo cho công nhân một môi trường làm việc thuận tiện, thì, liệu họ có tự nhiên mà từ chối công việc để xí nghiệp ngừng trệ hoạt động hay không. Đã biết rằng trong cuộc sống không có gì là toàn vẹn và hoàn thiện theo ý muốn của mình, nhưng, một việc ít nhất là người chủ kia phải tạo cho công nhân một cơ chế hoạt động hoàn toàn hợp lý với sự chấp nhận tối thiểu của họ chứ. Điều kiện lao động thuận lợi sẽ giúp cho không chỉ người lao động mà cả người thân, cả gia đình họ cũng sẽ yên tâm về công việc họ đang làm. Nó sẽ tạo ra niềm tin của công nhân đối với doanh nghiệp.Họ cảm thấy mình được tôn trọng, được bảo vệ và làm trong một môi trường mà học có thể "tự hào" so với các môi trường, các công ty khác.Nhưng, nếu doanh nghiệp tạo cho họ một môi trường thật tồi tệ, như bạn đã biết đấy, " giờ làm thì nhiều mà tiền lương lại thấp" thì liệu họ có còn "tự hào" được nữa không, liệu họ có còn tin vào cuộc sống, tin vào việc làm nữa không, liệu họ có còn hăng say với công việc nữa không khi mà họ cảm thấy rằng mình không là gì trong mắt những người chủ cả? Điều kiện lao động thuận lợi cung đồng nghĩa với việc họ có một môi trường làm việc trong-sạch-và-an-toàn, chúng ta có thể hiểu cụm từ này theo cả nghĩa đen và nghĩa bóng. Nếu theo nghĩa đen thì môi trường họ làm việc sẽ thật sự an toàn trong khi sản xuất,an toàn với sức khoẻ của con người. Từ đó sẽ làm cho mỗi người thêm khoẻ mạnh để tiếp tục lao động, nâng cao năng suất.Còn theo nghĩa bóng,một môi trường lành mạnh sẽ giúp cho người ta không bị tha hoá vào những tật xấu của xã hội như nhận hối lộ, gian lận trong sản xuất, rút bớt nguyên liệu khi thực hiện.Nhưng nếu ngược lại? Nếu họ phải lao động trong một xí nghiệp toàn bụi bẩn, điều đó không chỉ ảnh hưởng đến sức khoẻ của công nhân mà thậm chí còn gây ô nhiễm môi trường trầm trọng.Không nói đâu xa xôi, luôn như công ty VEDAN ấy, họ đã thải hệ thống nước thải chưa được xử lí ra con sông Thị Vải, họ đã thải hơn 4000m3/ngày ra con sông ấy. Thật là một con số khủng khiếp.Và cuối cùng, họ cũng đã sụp đổ dưới cán cân công lý-pháp luật Việt Nam Nhưng, sau sự sụp đổ ấy là một tình trạng vô cùng đáng chú ý đấy.Hàng nghìn công nhân thất nghiệp trong khi mỗi người lại là lao động chính trong gia đình, hàng trăm hộ gia đình bị ảnh hưởng bởi ô nhiễm môi trường, hàng chục nghìn người dân bị ảnh hưởng bởi nguồn nước bẩn đó.
Chính vì thế, hiện nay, nhà nước ta đnag thực hiện rất nhiều những chính sách ưu đãi cho người lao động, có thể là lao động trí óc, lao động chân tay,.. nhưng, họ đều là những nhân tố quan trọng nhất để hình thành nên một đất nước phát triển về mọi mặt. Họ phải được bảo vệ quyền lợi mà họ đáng được hưởng, phải được thực hiện trong một cơ chế hoàn toàn phù hợp với khả năng.Họ sẽ được sống ổn định mà không phải lo lắng về công việc của mình, họ sẽ hăng hái khi lao động, khi sản xuất, sẽ tìm tòi và sáng tạo để nâng cao năng suất lao động. Cuộc sống giửa mọi người sẽ hoà đồng và văn minh.
Tuy nhiên, mặt trái của nó, khi nhà nước và doanh nghiệp đã tạo ra cho chúng ta một môi trường phù hợp để lao động, nhưng vẫn có một bộ phận người lười lao động, ỷ lại mà không biết cố gắng để rồi kết quả làm việc cũng chẳng ra đâu và đâu. Chính vì thế, dù ở môi trường nào, tôi nghĩ rằng con người cũng luôn phải có ý chí vươn lên, nỗ lực phấn đấu. Môi trường thuận lợi không phải là yếu tố quyết định chúng ta sẽ lao động như thế nào mà hãy nghĩ rằng đó chỉ là sự hỗ trợ cho công việc của chúng ta. Hãy để chúng ta là người quyết định số phận chứ không phải số phận quyết định con người ta. Mỗi ngày trôi qua hãy tự nói với mình một lựa chọn: " Hoặc sống để sống, hoặc sống để tồn tại".Tôi tin rằng thế giới của chúng ta sẽ tốt đẹp hơn rất nhiều nếu con người biết xây dựng cho tương lai của mình. Và bạn thân yêu, tôi chắc rằng bạn cũng đã hiểu những điều tôi nói rồi phải không? Bắt đầu từ bây giờ, hãy đừng để cho từng ngày trôi qua tẻ nhạt mà hãy ra sức học tập vì chính tương lai của bạn và của mọi người.Bạn nhé!
Gửi người bạn mà tôi chưa quen!
Nguyễn Thị Ngọc Anh.