*,Bài
Nam quốc sơn hà thì mình bít chút ít nè:
-bài là lời tuyên ngôn độc lập đầu tiên của đất nước được viết bằng thơ ( bản thứ 2 là Quốc âm thi tập hay Ức trai gì đó của Nguyễn Trãi í,bản thứ 3 mới là của Bác Hồ)
-tác giả dùng từ ''đế'' để chứng tỏ đất Việt đã có chủ quyền,người đứng đầu cai quản---> đã tự do,ngang hàng với nước Tống(Trung Quốc ngày nay),không một thế lực nào được xâm phạm(qua câu''Tiệt nhiên...'')
-giọng điệu bài thơ dõng dạc,mạnh mẽ,trang nghiêm thể hiện khí thế hào hùng ,quyết tâm bảo vệ dân tộc.
-khích lệ ý chí,sức mạnh tinh thần ,cảm xúc ẩn kín,cô đúc của quân sĩ.
-suy luận chặt chẽ thông qua các câu thơ:
+, tạo hóa đã định sẵn(qua câu 1,câu 2)---->cố xâm phạm,làm trái lại ý trời(thể hiện qua câu 3)-----> hoàn toàn thất bại(câu 4 nói rất rõ í này rồi nhỉ).
--->em rất khâm phục tướng sĩ thời xưa,tự hào,..v...v.....blah blah...(nói chung,cảm nghĩ về bài thì mọi ng tự cảm nhận thì bài mới có hồn^^
*,Còn bài
Qủa mít thì mình chết cứng,chịu thôi.
chỉ biết bài thể hiện sự sáng tạo,cá tính mạnh mẽ của Hồ Xuân Hương thôi(hừm,nhiều người còn khen bản lĩnh của bà í là phi thường nữa,chả biết có đúng hông =,=)
(nhưng mà bài này hơi bị tục đấy nhá,bọn con trai lớp tớ mà đọc dc bài này thì bậy chít đi dc luôn,bà Hồ Xuân Hương này làm thơ hay thì có hay nhưng ngôn ngữ hơi bị dân dã ,''ngây thơ''quá thì phải,híc)
)