Bài thơ Bánh trôi nước phản ánh chế độ 'trọng nam khing nữ' của xã hội phong kiến xưa. Bài thơ cho thấy Hồ Xuân Hương vừa rất coi trọng vẻ đẹp và phẩm chất trong trắng, son sắt của người phụ nữ Việt Nam xưa, vừa cảm thương sâu sắc cho thân phận chìm nổi của họ. Bài thơ lên án việc: cái gì cũng là đàn ông, phụ nữ không được quyền lên tiếng, lúc nào đàn ông cũng được ưu tiên.