[Văn 7] Cảm nghĩ của em về vấn đề môi trường bị ô nhiễm.

V

vcoinhn029

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

làm giúp em cái đề này , chỉ giàn ý thui cũng đc ( nhưng chi tiết 1 tí ) :
"Em hãy nêu cảm nghĩ trước cảnh môi trường bị ô nhiễm và xuống cấp nặng nề"

Em chú ý cách đặt tên tiêu đề: [Văn 7] Tên tiêu đề.
Đã sửa!
 
Last edited by a moderator:
T

thuyhoa17

Dàn bài:

MB: Giới thiệu khái quát về tình hinh môi trường hiện nay.

TB:
- Nói sơ qua về tình hinh môi trường hiện nay.
Như đề nói là nó đang bị ô nhiễm và xuống cấp nặng nề.
+ Nguyên nhân từ đâu: ý thức của con người là chính.
+ Nó đnag hoành hành đến cuộc sống của con người và tất cả những loài sinh vật trên Thế giới này ntn?
+ Có thể dự đoán một chút về tương lai sau này của chúng ta nếu tình hình này nó vẫn còn tiếp diễn.
- Từ đâu em biết được môi trường đang bị ô nhiễm và xuống cấp nặng nề.
+ Từ thực tế cuộc sống: rác vứt lung tung, khói bụi,...
+ Từ các nguồn thông tin khác như: tivi, báo chí, intenet....
- Phần chính: nêu suy nghĩ của em.
+ là một học sinh, em thây tình trạng đó có ảnh hưởng ra sao.
+ Tâm trnagj của em khi đc chứng kiến cảnh rác đầy đường, môi trường ô nhiếm, đọc đc những bản tin đó: buồn, thất vọng.
+ Rồi có bao giờ em suy nghĩ mình sẽ làm gì với tình trạng đó.
- Có thể nói kháo quát về biện pháp:
+ Thế giới đnag làm gì với tình trạng đó.
+ đối với học sinh: qua những hoạt động bảo vệ môi trường ở quy mô trường lớp.

KB: ^^
 
Last edited by a moderator:
T

thuyhoa17

Đây là 1 đoạn chị làm, em tham khảo. :D

Môi trường đã gắn liền với con người, từ khi Thế giới này tồn tại khái niệm con người. Nhưng hiện nay dường như con người ta chỉ biết đến mình mà quên mất đi mình đang sống, tồn tại cùng với môi trường. Đã có rất nhiều, rất nhiều những thứ mà con người ta đã làm để cho môi trường này tệ hại hơn.

Rác, rác và rác - đó là điều mà từng ngày đi trên con đường này tôi nhìn thấy.
ven đường, dưới gầm cầu, hay cả giữa đường, rác được vứt một cách táo bạo. Chẳng hiểu lúc cầm trên tay cả đống rác, tay cứ đung đưa và ném, trong đầu người ta đã nghĩ đến cái gì. "Nhà mình sạch hơn" - có lẽ thế.
Cái bản tính ích kỉ, chỉ quan tâm đến lợi ích bản thân đã khiến con người ta quên đi cái gọi là vì cộng đồng.
Tôi đã được học trên lớp cái bài môi trường. Nó cần được bảo vệ, khẩn cấp. Nhưng hình như những con người vô tâm ấy ko hề được đọc hay tệ hại hơn là có đọc mà ko tiếp thu.
Từ trên tivi, tôi nghe được đâu đây những con người đang oằn mình chống lại với con sông ô nhiễm nặng nề. Thương thay! Đến khi nào con người mới ngừng cái việc gây hại cho đồng loại và cho chính cuộc sống này.
Vấn đề này nó ko phải là mới, nó cũ rất cũ nhưng chưa bao giờ được giải quyết triệt để. Có thể là khó, rất khó. Nhưng mỗi người một tay, mỗi người 1 ý thức thì đã chẳng đến nỗi báo động như bây giờ.
Nếu như cứ với tình trạng này, con người ta sẽ đi về đâu. Rồi một ngày nào đó, Thế giwois này sẽ chẳng có chỗ nào trong lành cho con người ta yên ổn dấn thân. Đó là hậu quả ko thể tránh khỏi nếu như cứ cái đà "vô ý thức" đó.
.....
Phải làm sao, trên Thế giới đã đưa ra bao nhiêu là biện pháp. Thực thi được có, trên giấy cũng có.
Nhưng chẳng gì có thể tốt hơn là ý thức bảo vệ môi trường của con người ta được nâng lên , để cho môi trường này được bảo vệ như chính những gì nó có.
Học sinh, học tập, tiếp thu, và hành động.
Tuổi nhở làm việc nhỏ, góp một phần nhỏ nhắn của mình cho môi trường to lướn đang bị đe dọa.
....
Tôi đã được nghe người ta nói nhiều về môi trường ngày nay. Ngạc nhiên cũng có, nhưng nhiều hơn là thất vọng. Có lẽ con người ta sẽ pahir hối hận vì những hành động sai lầm mà mình đã làm để cho môi trường bị ô nhiễm như hiện nay. Đến một ngày nào đó thiên nhiên sẽ ko còn có thể chịu đựng nổi cái sự "chai lì" của con người.

hình như đang lạc giữa nghị luận và biểu cảm :|
 
T

trai2000

Đây là 1 đoạn chị làm, em tham khảo.

Môi trường đã gắn liền với con người, từ khi Thế giới này tồn tại khái niệm con người. Nhưng hiện nay dường như con người ta chỉ biết đến mình mà quên mất đi mình đang sống, tồn tại cùng với môi trường. Đã có rất nhiều, rất nhiều những thứ mà con người ta đã làm để cho môi trường này tệ hại hơn.

Rác, rác và rác - đó là điều mà từng ngày đi trên con đường này tôi nhìn thấy.
ven đường, dưới gầm cầu, hay cả giữa đường, rác được vứt một cách táo bạo. Chẳng hiểu lúc cầm trên tay cả đống rác, tay cứ đung đưa và ném, trong đầu người ta đã nghĩ đến cái gì. "Nhà mình sạch hơn" - có lẽ thế.
Cái bản tính ích kỉ, chỉ quan tâm đến lợi ích bản thân đã khiến con người ta quên đi cái gọi là vì cộng đồng.
Tôi đã được học trên lớp cái bài môi trường. Nó cần được bảo vệ, khẩn cấp. Nhưng hình như những con người vô tâm ấy ko hề được đọc hay tệ hại hơn là có đọc mà ko tiếp thu.
Từ trên tivi, tôi nghe được đâu đây những con người đang oằn mình chống lại với con sông ô nhiễm nặng nề. Thương thay! Đến khi nào con người mới ngừng cái việc gây hại cho đồng loại và cho chính cuộc sống này.
Vấn đề này nó ko phải là mới, nó cũ rất cũ nhưng chưa bao giờ được giải quyết triệt để. Có thể là khó, rất khó. Nhưng mỗi người một tay, mỗi người 1 ý thức thì đã chẳng đến nỗi báo động như bây giờ.
Nếu như cứ với tình trạng này, con người ta sẽ đi về đâu. Rồi một ngày nào đó, Thế giwois này sẽ chẳng có chỗ nào trong lành cho con người ta yên ổn dấn thân. Đó là hậu quả ko thể tránh khỏi nếu như cứ cái đà "vô ý thức" đó.
.....
Phải làm sao, trên Thế giới đã đưa ra bao nhiêu là biện pháp. Thực thi được có, trên giấy cũng có.
Nhưng chẳng gì có thể tốt hơn là ý thức bảo vệ môi trường của con người ta được nâng lên , để cho môi trường này được bảo vệ như chính những gì nó có.
Học sinh, học tập, tiếp thu, và hành động.
Tuổi nhở làm việc nhỏ, góp một phần nhỏ nhắn của mình cho môi trường to lướn đang bị đe dọa.
....
Tôi đã được nghe người ta nói nhiều về môi trường ngày nay. Ngạc nhiên cũng có, nhưng nhiều hơn là thất vọng. Có lẽ con người ta sẽ pahir hối hận vì những hành động sai lầm mà mình đã làm để cho môi trường bị ô nhiễm như hiện nay. Đến một ngày nào đó thiên nhiên sẽ ko còn có thể chịu đựng nổi cái sự "chai lì" của con người.
 
N

namcaok

Môi trường là bạn của con người. Đúng vậy. Vì ai cũng nói thế. Ta có biết chăng chính chúng ta đang hủy hoại người bạn của mình. Ô nhiễm môi trường thực là một thực trạng đáng buồn cho xã hội nói chung và những công dân sinh sống nói riêng.
Ta luôn gây ra những hành động gây ô nhiễm môi trường từ những việc làm nhỏ nhất mà chính ta cũng không hay biết. Hay nói cách khác là chúng ta không hay quan tâm tới. Điều đó xảy ra,thường xuyên và liên tục bởi có lẽ ta chưa hiểu một cách thấu đáo nhất 4 chữ ‘’ô nhiễm môi trường’’ là như thế nào. Ừ thì ai cũng biết nó là có hại đến môi trường, cũng biết rằng vứt rác là phá hoại môi trường, đốt rừng làm tổn hại đến môi trường nhưng tác hại thế nào và ra sao thì có lẽ phần đa vẫn chưa tự mình trả lời một cách chính xác và kỹ lưỡng được. Giả dụ ta cầm một tờ giấy- một tờ giấy dù nhỏ và mỏng thôi- ta vứt ngay xuống đất. Ngay mai ta lại làm công việc đó một lần nữa. Ngày mốt cũng vậy. Tuần nào cũng thế. Rồi chẳng bao lâu, những tờ giấy mỏng manh ấy sớm muộn gì cũng thành một núi rác góp ‘’choán’’ vào môi trường. Một người làm như vậy, hai người làm như thế, nhiều người cùng làm cùng góp, rồi xã hội cũng sẽ bị ô nhiễm nặng nề bởi hành động xả một mẩu giấy mỏng.
Đó, ý thức là đó. Tất cả đều bắt nguồn từ ý thức và kết thúc cũng là ý thức. Hãy có một ý nghĩ đúng đắn về thực trạng về ô nhiễm môi trường. Thấu hiểu nỏ, rồi cùng ngăn chặn nó. Làm như vậy, xã hội sẽ văn minh, môi trường sẽ trong sạch đến bực nào !
 
Top Bottom