(Vản 7) biểu cảm về mùa

T

tieuyetdethuong1

Tham khảo bạn nhé:
http://diendan.hocmai.vn/showthread.php?t=79786
http://diendan.hocmai.vn/showthread.php?t=368862
http://diendan.hocmai.vn/showthread.php?t=130854
Bài 1:
Đông qua là xuân tới. Khi từng đàn chim én chao lượn trên bầu trời mang thông điệp báo hiệu mùa Xuân đang về. Không như mùa đông lạnh giá, mùa hè chói chang ánh nắng, mùa thu buồn với những chiếc lá vàng rơi, mùa xuân mang tới cho chúng ta một không khí ấm áp, dịu hiền. Cái thời điểm kỳ diệu của mùa Xuân khiến tâm hồn người ta bừng lên sự sống mới. Mùa xuân được ví như một nàng chúa xuân xinh đẹp mà Thượng Đế đã ban tặng cho loài người. Đó là một món quà vô giá. Tô điểm cho cảnh đẹp mùa xuân là những loài hoa sặc sỡ và đặc biệt không thể thiếu là cành mai, bông đào. Nó đã trở thành biểu tượng đặc sắc nhất trong những ngày Tết hàng năm.

Xuân về, chim muôn cũng từ khắp nơi bay về hưởng sắc cảnh mùa xuân, mùa hội tụ sau một thời kỳ trú đông dài. Mùa xuân - mùa của sự sinh sôi. Mùa đem tới sức sống mới cho vạn vật trong đó cũng có cả Con người chúng ta. Hơi ấm của mùa xuân lan tỏa khắp nơi, len qua từng chiếc lá, cành cây, ngọn cỏ. Hơi xuân lướt nhẹ nhàng qua từng con phố, bay trên những con đường, hòa vào dòng người hối hả một cách chậm rãi để người người cảm nhận được mùa Xuân đang về. Hơi ấm của mùa xuân lan tỏa khắp nơi000, vạn vật như bừng tỉnh sau những đêm dài lạnh lẽo của Mùa Đông, hít từng hơi nhỏ thấm sâu vào đường gân thớ mạch, đánh thức những gì còn trong cơn "ngái ngủ".

Mùa Xuân - mùa sinh sôi biểu hiện nhất ở cây cối. Làn mưa xuân nhè nhẹ, lất phất bay như những bàn tay mềm mãi, âu yếm vuốt ve những mầm non mới nhú giúp chúng mau lớn nhanh để chuẩn bị đón những tia nắng đầu năm. Khắp nơi nơi đều được phủ một lớp màu đặc sắc của tất cả những loài hoa. Dường như mùa xuân cũng là mùa thi "sắc" của hoa, bông nào cũng cố gắng vươn mình trong nắng mai để khoe sắc. Trên núi rừng xa xôi, hoa mơ đang nở rộ trắng khắp một vùng Tây Bắc rộng lớn, hoa đào tô thắm vùng Đông Bắc còn hoa mai hòa mình vào ánh nắng vàng rực rỡ của Miền Nam. Trên khắp các làng quê, đường phố cây cối đều khoác trên mình một lớp chồi biếc xanh tươi mang đầy nhựa sống.

Con người cũng không nằm ngoài lẽ tự nhiên ấy. Với tất cả dân tộc trên Trái đất, bất kể khác biệt về văn hóa, mùa xuân là mùa của tình yêu, mùa gửi gắm những yêu thương tới mọi người. Xuân về cùng với quất hồng, đào thắm và những cánh én xôn xao, ta nghe tiếng khèn gọi bạn tình ở trên vùng núi cao, thấy những ánh mắt lúng liếng trao duyên ở các đám hội đồng bằng. Và đó đây là những đám rước người yêu thương về "dinh".
Bài 2:
Cơn gió lạnh thổi qua, những chiếc lá rập rờn theo, vài chiếc rơi lả tả xuống gốc. Chợt như thấy bước chân của nàng xuân đang về, cũng ngập ngừng e ấp,cũng thẹn thò, rụt rè. Chúng chưa đủ làm nên một mùa xuân ngập tràng hương sắc nhưng cũng đủ để tâm hồn người xao động, chờ mong.
Trong bốn mùa, mùa xuân có thể nói là một mùa đẹp nhất, không phải chỉ vì những nét yêu kiều diễm lệ của nó như cây lá xanh tươi, nghìn hoa đua nở, chim chóc véo von, mà còn cả vì cái khí tiết ôn hòa và ấm áp.
Mùa xuân mới đang dần tới, sắc xuân rực rỡ trên những phố phường, cây cỏ dang cành lá quấn quít với gió xuân, lòng ta tràn ngập niềm vui sướng trong sự thanh bình, chợt lặng lại, bồi hồi nghe những lời ca chân thành của người nhạc sĩ đa tài luôn tin vào những giá trị chân thật của cuộc sống con người. Một điệu valse nhẹ nhàng, êm ái thật thích hợp khi trời đất đang bẽn lẽn khoác lên mình chiếc áo rực rỡ của mùa xuân.
Mùa xuân dặt dìu theo con én lượn về, mênh mang, mơ màng. Tưởng chừng như xuân thật đơn giản với tiếng gà gáy xa xa khi những giọt nắng trưa vàng cùng những sợi khói bềnh bồng len nhè nhẹ qua vòm cây, kẽ lá song lại có sức biểu cảm, lay động lòng người. Người người hớn hở trước cảnh mùa xuân tươi.
Mùa xuân là mùa của đất trời giao hòa, mùa của hy vọng và ước mơ, mùa của mùa màng no ấm và xum họp. Mùa xuân là mùa của sức sống mãnh liệt, mùa để cây lá đâm chồi nảy lộc, mùa của những mầm non xanh mơn mởn thoát khỏi lớp vỏ bọc xù xì để vươn vai đón chào những tia nắng ấm áp diệu kì. Mùa xuân mang lại cho con người thêm một tuổi. Đối với thiếu nhi mùa xuân là mùa của sự trưởng thành về thể chất lẫn tâm hồn. Mùa xuân là sự mở đầu cho một năm mới, kế hoạch, một dự định mới, tương lai mới. Mùa xuân là mùa của sự đoàn tụ gia đình.
Ai có tâm hồn yêu cái đẹp chẳng từng một lần thấy rung động trước vẻ đẹp của mùa xuân. uân tới, hồi sinh sức sống cho muôn loài, xuân tươi vui từ cái nắng vàng hửng lên, từ cái lá cây xanh biếc, từ chồi non mơn mởn, từ cơn mưa phùn lất phất, từ những loài hoa đua nhau khoe sắc đến màu nâu mỡ màng của đất, cái màu nâu giản dị mộc mạc ấy nhưng lại nuôi sống muôn loài...
Tôi thích ngắm nhìn những cành hoa mai trong một ngày nắng tạnh, tiết xuân ấm áp và trong trẻo. Khi ấy vừa vui sướng hạnh phúc mà trong lòng lại thấy nuối tiếc một điều gì đó, chỉ sợ xuân sẽ qua và ngày xanh của mình cũng đang dần trôi đi mất không gì có thể níu giữ nổi và không tài nào có thể lấy lại được. Cho nên cứ mãi phân vân giữa niềm vui và nỗi buồn. Tất cả là sự lưng chừng, một nửa...
Hôm nay, ngọn gió xuân ấm áp đã thổi qua hồn tôi. Yêu xuân lắm đấy xuân có biết không!
Mùa xuân đem đến cho con người sự gần gũi với thiên nhiên, được cảm nhận và hòa mình vào sự thay đổi của sự giao mùa. Chính những sản vật được tạo hóa ban tặng cho Mùa Xuân làm cho chúng ta càng phải biết nâng niu và trân trọng nó thêm. Một năm mới đang đến với bao điều mới lạ, chúc mọi người có một mùa xuân vui vẻ, ấm áp và hạnh phúc để đón nhận hết tình yêu thương khi sự chuyển giao của năm đang tới gần.
Nguồn:Zing blog
Chúc bạn thi tốt nhé!
 
Last edited by a moderator:
N

nhanbuithanh

Bài 1:
Bài Làm:
Ðối với những người Việt tha hương, nhất là những người đang lưu lạc ở xứ tuyết Bắc Âu giá lạnh và ít người đồng hương cư ngụ, thì khí Xuân chắc hẳn khó có thể hiển hiện rõ quanh họ được. Nhưng chắc chắn rằng giờ này đây trong lòng mỗi người Việt chúng ta dù ở bất cứ nơi đâu trên đất khách quê người đều đang rạo rực một niềm hân hoan, và cũng đang bừng bừng một nỗi mong chờ về một mùa Xuân nơi đất Tổ.
Trong bốn mùa, mùa Xuân có thể nói là một mùa đẹp nhất, không phải chỉ vì những nét yêu kiều diễm lệ của nó như cây lá xanh tươi, nghìn hoa đua nở, chim chóc véo von, mà còn cả vì cái khí tiết ôn hòa và ấm áp. Mùa Xuân có đầy đủ những yếu tố căn bản để cho vạn vật trong vũ trụ hòa đồng, kết hợp một cách linh động trong công cuộc súc tiến sự sinh sôi nẩy nở.
Ðối với đồng bào Việt, mùa Xuân là mùa của hội hè, đình đám, giải trí, vui chơi sau những ngày tháng làm lụng vất vả, mà đỉnh cao là Tết Nguyên Ðán

Tháng Giêng là tháng ăn chơi,
Tháng Hai đình đám, tháng Ba hội hè​
Mùa Xuân là một mùa lễ lớn của dân tộc, một mùa lễ đã được hình thành và theo giòng thời gian đã được bồi đắp thêm bởi những tinh hoa theo sự phát triển của từng thời đại trong suốt suốt chiều dài lịch sử, một mùa lễ mà đã được lưu truyền từ đời này qua đời khác, đã trở thành phong tục, tập quán, nề nếp và truyền thống của văn hóa Việt trong đời sống tinh thần của mỗi người dân Việt. Ðó chính là một trong những sản phẩm quý giá thuần tính dân tộc của non sông bốn nhìn năm văn hiến.

Dân tộc chúng ta có một truyền thống văn hóa dựa trên triết lý nhân bản, dân tộc đoàn kết, và trăm lòng hợp nhất của Quốc tổ Hùng Vương thể hiện qua sự tích Trăm Chứng Tiên Rồng:
Dân ta lịch sử mấy nghìn năm
Trăm trứng đua chen toả nắng hồng
Năm tươi theo Mẹ lên triền núi
Một nửa cùng cha xuống biển đông​
Dù theo mẹ lên núi, hay theo cha xuống biển, dù đồng bào ta ở khắp mọi nơi, cách nhau muôn vạn thiên lý, nhưng lòng vẫn cứ ở bên nhau, vẫn nhớ mình là con Hồng cháu Lạc, giòng giống Tiên Rồng, được sinh ra từ một bọc trứng của mẹ Âu Cơ. Tinh thần ấy được tỏa khắp mọi nơi, mọi thời, từ những sinh hoạt hàng ngày cho đến những việc lớn lao như xây dựng đất nước, bảo vệ non sông, làm vẻ vang cho giống nòi

Ðó chính là cái triết lý căn bản, là cái gốc của nền Văn minh Việt, là bản sắc của dân tộc Việt, và là những gì mà chúng vẫn luôn lấy làm tự hào. Ngày Tết Nguyên Ðán cổ truyền được hình thành ngay từ thời kỳ Hùng Vương và được truyền đến ngày hôm nay cũng mang một ý nghĩa cao cả đó. Sự tích bánh chưng, bánh dày lại tô điểm cho ý nghĩa này thêm cao đẹp.

Theo truyền thuyết, bánh dày có hình tròn, không có nhân tượng trưng cho trời, ý nghĩa là công cha; còn bánh chưng có hình vuông, gói lá xanh, trong có nhân đậu và thịt, tượng trưng cho đất, hàm ý là nghĩa mẹ (theo quan niệm thời xưa, đất có hình vuông gồm cây cối, sông ngòi, động vật, ngũ cốc... tượng trưng cho sự cưu mang của người mẹ). Bởi thế nên cứ vào dịp Tết hàng năm mọi người dân Việt dù có nghèo đến thế nào đi chăng nữa thì cũng phải có hai loại bánh truyền thống này bầy trên bàn thờ Gia Tiên để tưởng nhớ đến công lao sinh thành và dưỡng dục của bậc tiên tổ. Ðồng bào Việt ở miền Trung và miền Nam còn có bánh tét hay còn gọi là bánh đòn để thay cho bánh chưng.

Theo phong tục đồng bào Việt lấy ngày 23 tháng Chạp là ngày lễ đưa ông Táo về trời, làm ngày khởi đầu cho năm mới, đó chính là sự khởi đầu của ngày Tết. Theo quan niệm xưa, từ ngày này trở đi các thần đều về chầu Ngọc Hoàng, nên vào dịp này ma qủy thường hay đến quấy phá trần gian. Vì lẽ đó mà hầu hết mọi gia đình Việt đều dựng một câu nêu, trên ngọn treo cái khánh và cột chỉ ngũ sắc. Cái khánh này khi có gió thổi sẽ va vào nhau tạo thành âm thanh làm cho ma qủy sợ hãi không dám tới quấy phá gia đình nữa.

Ðêm cuối cùng của tháng Chạp dân Việt ta gọi là đêm Giao Thừa hay còn gọi là đêm Trừ Tịch, đêm tống cựu nghinh tân, đêm tiễn năm cũ đón năm mới, là đêm giao mùa giữa Ðông và Xuân. Theo tục lệ thì đúng 12 giờ khuya, tức vào giờ Tý, mọi gia đình đều bày mâm cơm để làm lễ cúng cúng tổ tiên, và rước tổ tiên, ông bà, những người thân yêu đã quá cố về cùng ăn Tết với gia đình, đồng thời cũng để tưởng nhờ đến những người thân yêu đã ra đi.

Theo lệ cổ sáng mồng Một, mọi người trong gia tộc đều đến nhà gia trưởng để thắp hương kính lễ tổ tiên, và xum vầy vui Xuân cùng gia quyến bên nội; ngày mồng Hai những người đã lập gia đình dắt vợ con đến chúc Tết và xum vầy cùng gia quyến bên ngoại; đến ngày mồng Ba những người có học thường đến chúc Tết thầy dạy của mình để tỏ lòng tôn sư trọng đạo. Vì thế mà tục ngữ Việt mới có câu rằng:

Mồng Một thì lễ tại gia, mồng Hai nhà vợ, mồng Ba Tết thần
Có nhiều vật luôn liên hệ đến Tết và đã trở thành những biểu tượng của ngày lễ này, như hoa đào ở miền Bắc và hoa mai ở miền Trung và Nam. Những hàng câu đối và những bức tranh dân gian cũng được người dân Việt treo trong nhà một cách trang trọng. Ý nghĩa của những câu đối và những bức tranh đó không ngoài mục đích diễn tả sự hân hoan, ý nguyện hướng thiện và hoàn thiện bản thân, nhắc nhở con cháu nhớ đến công đức của tổ tiên, đến những tấm gương Trung, Hiếu, Tiết, Nghĩa của người xưa.

Ðối với dân tộc Việt, đón Tết là đón mừng sự trở lại của mùa Xuân, được xem như kỳ tái sinh của thiên nhiên. Ðây cũng là lúc gia đình xum họp cho những người bận công việc nơi xa xứ trong cả năm, là dịp cho mọi người trong gia đình quây quần dưới một mái nhà, không chỉ người sống mà cả người đã quá vãng. Ðối với người Việt sống ở xứ người như chúng ta, Tết còn có thêm một ý nghĩa nữa: đó là tình hoài hương. Hơn bất cứ khoảng thời khắc nào trong năm, Tết là lúc mà tâm tưởng của chúng ta tự nhiên hướng về đất nước, quê hương, thành phố, làng mạc, nơi mà cha mẹ, họ hàng và bè bạn ta vẫn còn đang sống, nơi mà tiên tổ ông bà ta bao thế hệ đã an thân.

Cho nên dẫu
Ði năm châu du ngoạn bốn phương trời,
vẫn nhớ tình quê,
say đắm tục truyền vùng đất Tổ
Qua bốn biển viếng thăm mười cửa Phật,
càng yêu nghĩa nước,
ngây ngất huyền thoại tích vua Hùng​
Xin mượn đôi câu đối trên để gửi đến quý đồng bào Việt nơi quê nhà hay đang tha hương muôn dặm lời chúc Tết và năm mới Phú, Quý, Thọ, Khang, Ninh!
''Sơn thủy thanh cao xuân bất tận
Thần tiên lạc thú cảnh trường sinh''​


Bài 2:
Bài làm:​

Đông qua là xuân tới. Khi từng đàn chim én chao lượn trên bầu trời mang thông điệp báo hiệu mùa Xuân đang về. Không như mùa đông lạnh giá, mùa hè chói chang ánh nắng, mùa thu buồn với những chiếc lá vàng rơi, mùa xuân mang tới cho chúng ta một không khí ấm áp, dịu hiền. Cái thời điểm kỳ diệu của mùa Xuân khiến tâm hồn người ta bừng lên sự sống mới. Mùa xuân được ví như một nàng chúa xuân xinh đẹp mà Thượng Đế đã ban tặng cho loài người. Đó là một món quà vô giá. Tô điểm cho cảnh đẹp mùa xuân là những loài hoa sặc sỡ và đặc biệt không thể thiếu là cành mai, bông đào. Nó đã trở thành biểu tượng đặc sắc nhất trong những ngày Tết hàng năm.

Xuân về, chim muôn cũng từ khắp nơi bay về hưởng sắc cảnh mùa xuân, mùa hội tụ sau một thời kỳ trú đông dài. Mùa xuân - mùa của sự sinh sôi. Mùa đem tới sức sống mới cho vạn vật trong đó cũng có cả Con người chúng ta. Hơi ấm của mùa xuân lan tỏa khắp nơi, len qua từng chiếc lá, cành cây, ngọn cỏ. Hơi xuân lướt nhẹ nhàng qua từng con phố, bay trên những con đường, hòa vào dòng người hối hả một cách chậm rãi để người người cảm nhận được mùa Xuân đang về. Hơi ấm của mùa xuân lan tỏa khắp nơi000, vạn vật như bừng tỉnh sau những đêm dài lạnh lẽo của Mùa Đông, hít từng hơi nhỏ thấm sâu vào đường gân thớ mạch, đánh thức những gì còn trong cơn "ngái ngủ".

Mùa Xuân - mùa sinh sôi biểu hiện nhất ở cây cối. Làn mưa xuân nhè nhẹ, lất phất bay như những bàn tay mềm mãi, âu yếm vuốt ve những mầm non mới nhú giúp chúng mau lớn nhanh để chuẩn bị đón những tia nắng đầu năm. Khắp nơi nơi đều được phủ một lớp màu đặc sắc của tất cả những loài hoa. Dường như mùa xuân cũng là mùa thi "sắc" của hoa, bông nào cũng cố gắng vươn mình trong nắng mai để khoe sắc. Trên núi rừng xa xôi, hoa mơ đang nở rộ trắng khắp một vùng Tây Bắc rộng lớn, hoa đào tô thắm vùng Đông Bắc còn hoa mai hòa mình vào ánh nắng vàng rực rỡ của Miền Nam. Trên khắp các làng quê, đường phố cây cối đều khoác trên mình một lớp chồi biếc xanh tươi mang đầy nhựa sống.

Con người cũng không nằm ngoài lẽ tự nhiên ấy. Với tất cả dân tộc trên Trái đất, bất kể khác biệt về văn hóa, mùa xuân là mùa của tình yêu, mùa gửi gắm những yêu thương tới mọi người. Xuân về cùng với quất hồng, đào thắm và những cánh én xôn xao, ta nghe tiếng khèn gọi bạn tình ở trên vùng núi cao, thấy những ánh mắt lúng liếng trao duyên ở các đám hội đồng bằng. Và đó đây là những đám rước người yêu thương về "dinh".

Mùa xuân đem đến cho con người sự gần gũi với thiên nhiên, được cảm nhận và hòa mình vào sự thay đổi của sự giao mùa. Chính những sản vật được tạo hóa ban tặng cho Mùa Xuân làm cho chúng ta càng phải biết nâng niu và trân trọng nó thêm. Một năm mới đang đến với bao điều mới lạ, chúc mọi người có một mùa xuân vui vẻ, ấm áp và hạnh phúc để đón nhận hết tình yêu thương khi sự chuyển giao của năm đang tới gần.


Nguồn google
 
Last edited by a moderator:
N

nhanbuithanh

Bài làm:​
Mùa xuân đã đem lại niềm vui cho mọi người đơn giản vì nó muốn nhìn thấy nụ cười hé trên môi họ. Và đó cũng là một trong những lí do mà tôi thích mùa xuân. Mùa xuân về, vạn vật đầy sức sống. Cây thì đầm chồi nảy lộc những ngọn lửa xanh rì, lung linh trong nắng ấm, rồi từng bông hoa thi nhau đua nở rộ trong không khí vui tươi. Từng tia nắng nhẹ nhàng vuốt lên các mái ngói đỏ tươi, soi rõ cảnh tấp nập chuẩn bị Tết của người dân trên mọi miền đất nước. Chính vì thế mà mùa xuân đến thì không lẫn đi đâu được, nó có những đặc trưng mà cứ mỗi lần đến tôi đều biết. Nhưng không phải biết nhờ những tờ lịch cũ mới hay những lời chúc mừng, mà chính là món quà đầu năm của mùa xuân. Năm nay, mới sáng ban mai, giọt sương đêm vẫn còn đọng lại, tia nắng từ đâu đến lọt vào khe cửa sổ nhỏ, tôi dụi mắt tỉnh dậy. "Một tia nắng buổi sáng, nó mỏng nhưng tràn đầy sức sống, thật vui!" lúc đó trong tôi như có một ngọn lửa nhỏ thắp lên, ấm biết bao! Và tôi mỉm cười lúc nào không hay. Nhìn nó cười một lúc, tôi mới biết : "À, nắng xuân đây mà. Món quà thật tuyệt!" Chắc không ai ngờ rằng xuân lại tặng món quà như vậy, mà cứ cho là không nhưng tôi cũng nghĩ đó là thứ mùa xuân muốn tôi nhận đầu năm mới. Tuy món quà đó nhỏ, đơn giản đến không ai ngờ tới đã làm tôi mỉm cười. Nói về cảm nghĩ của tôi về mùa xuân, tôi cũng không biết diễn tả thế nào cho hay. Mùa xuân đã đem đến cho con người những khởi đầu tốt đẹp mới. Họ cũng mong mùa xuân đến nhanh để tìm nụ cười từ những thứ đơn giản đến lớn lao. Chính tôi cũng thế, mùa xuân cho ta bao nhiêu điều mới lạ. Nó đã tạo ra cho ta những cơ hội, những kết quả gặt hái đầu mùa. Tôi thích mùa xuân. Tôi muốn cảm ơn mùa xuân vì tất cả những gì xuân làm cho tôi, xuân đến nhanh, tôi yêu mùa xuân, tôi mong đến Tết xuân và tôi muốn những điều đẹp nhất cho Đất Nước đều đặn... đều đặn... Xuân ơi ! Xuân thấy đấy, mọi người đều yêu quý mùa xuân. Họ đã làm bao nhiêu bài hát, bài thơ về mùa xuân, về Tết. Tất cả những bài hát, bài thơ, tiếng đàn, lời nói,... đều vui tươi, rộn rã, đó chẳng phải là sự háo hức chào mừng xuân và có mục đích cảm ơn xuân theo hình thức khác nhau. Còn tôi ? Tôi chẳng phải nhà thơ, chẳng phải nhạc sĩ, chẳng phải nghệ sĩ,.. mà tôi chỉ là một cô học trò nhỏ tuổi, muốn dành lời cảm ơn chân thành đến mùa xuân... Vâng, ngoài lời "cảm ơn" cỉa cô học trò nhỏ thì tôi chẳng biết nói gì hơn.

Tôi mong sao xuân đến nhanh, để có thể nhìn thấy hoa mai nở, để nhìn thấy nụ cười thanh thản nhưng rạng rỡ của ba mẹ tôi, hay ông bà, nói chung là mọi người tôi nhìn thấy, và... cả tôi...

Bài típ :

Một điệu valse nhẹ nhàng, êm ái thật thích hợp khi trời đất đang bẽn lẽn khoác lên mình chiếc áo rực rỡ của mùa Xuân. Cách đây 31 năm, trong căn gác cũ kĩ phố Yết Kiêu, nhạc sĩ Văn Cao lướt những ngón tay khô gầy trên những phím dương cầm vàng ố màu thời gian để cho ra đời tuyệt phẩm 'Mùa xuân đầu tiên'. Cái cách mà 'ông hoàng' Văn Cao cảm nhận mùa xuân thanh bình đầu tiên của đất nước có vẻ trầm lắng, không phải ông không vui, rất vui là đằng khác, song ông lại tận hưởng cảm giác đó bằng tâm hồn nghệ sĩ riêng của mình.
Mùa xuân dặt dìu theo con én lượn về, mênh mang, mơ màng. Tưởng chừng như xuân của Văn Cao thật đơn giản với tiếng gà gáy xa xa khi những giọt nắng trưa vàng cùng những sợi khói bềnh bồng len nhè nhẹ qua vòm cây, kẽ lá song lại có sức biểu cảm, lay động lòng người. Mới đây thôi, bao người đón xuân bên tiếng nổ ì đùng khét lẹt mùi thuốc súng, đã lâu rồi người ta mới cảm thấy mùa xuân bình thường, thanh thản và nhẹ nhõm.
'Rồi dặt dìu mùa xuân theo én về. Mùa bình thường mùa vui nay đã về. Mùa xuân mơ ước ấy đang đến đầu tiên, với khói bay trên sông, gà đang gáy trưa bên sông, một trưa nắng vui cho bao tâm hồn'.
Người người hớn hở trước cảnh mùa xuân tươi mới song 'ông hoàng' của chúng ta lại thoáng chút xao xuyến nhìn những người mẹ đón con về sau cuộc chiến, nước mắt đã rơi, đã thấm trong giây phút trùng phùng thiêng liêng nhưng Văn Cao hoàn toàn tin tưởng vào một cuộc đời êm ấm trong tầm tay những người con trở về.
'Rồi dặt dìu mùa xuân theo én về. Người mẹ nhìn đàn con nay đã về. Mùa xuân mơ ước ấy đang đến đầu tiên. Nước mắt trên vai anh, giọt sưởi ấm đôi vai anh. Niềm vui phút giây như đang long lanh. Ôi giờ phút yêu quê hương làm sao trong xuân vui đầu tiên. Ôi giờ phút trong tay anh đầu tiên một cuộc đời êm ấm.
Người ta thường nói Văn Cao là nhạc sĩ cổ điển bởi những giai điệu mượt mà, sang trọng của ông, không hẳn là như thế. Trong những bản nhạc của mình, bằng giác quan của người nghệ sĩ, Văn Cao tinh tế chuyển tải đến chúng ta những tiên đoán một cách chân thành tuyệt đối, mà ở bài nhạc này là những giá trị nhân văn cần đạt được sau mùa xuân đại thắng. Ta không nên say trong chiến thắng mà quên đi mọi thứ còn phía trước. 'Mùa xuân đầu tiên' không chỉ là mùa xuân của hoan ca mà còn là mùa xuân hàn gắn lại tình yêu thương, chia cắt. Bằng phẩm chất của người nghệ sĩ cách mạng, Văn Cao đã nói rất thật:
'Từ đây người biết quê người. Từ đây người biết thương người. Từ đây người biết yêu người.'
Và ở cuối bài ca, Văn Cao vẫn 'mênh mông' lắm, song ông khẳng định lại lần nữa mùa xuân hôm nay là 'mùa xuân mơ ước', 'xưa có về đâu'.
'Giờ dặt dìu mùa xuân theo én về. Mùa bình thường, mùa vui nay đã về. Mùa xuân mơ ước ấy xưa có về đâu, với khói bay trên sông, gà đang gáy trưa bên sông. Một trưa nắng thôi hôm nay mênh mông'
Mùa xuân mới đang dần tới, sắc xuân rực rỡ trên những phố phường, cây cỏ dang cành lá quấn quít với gió xuân, lòng ta tràn ngập niềm vui sướng trong sự thanh bình, chợt lặng lại, bồi hồi nghe những lời ca chân thành của người nhạc sĩ đa tài luôn tin vào những giá trị chân thật của cuộc sống con người.

P/s: Chọn bài ngắn nhất ó!



Nguồn google
Các bài viết được gọi là vừa không dài mà cũng không ngắn.
Xem tại đường link :
- http://diendan.hocmai.vn/showthread.php?t=79786&page=2
- http://diendan.hocmai.vn/showpost.php?p=2162437&postcount=2
- http://diendan.hocmai.vn/showpost.php?p=2452541&postcount=4

Nguồn diendanhocmai.vn
 
Last edited by a moderator:
C

cindy2002

Bài tham khảo nè ;) :

Victo Hugo đã từng viết : “Mùa xuân là một cảnh thiên đường chốc lát. Nắng xuân giúp cho người ta kiên tâm chờ đợi giây phút về trời”. Nếu như con người vĩ đại ấy không dùng hai chữ “thiên đường” để ví với mùa xuân thì có lẽ tôi cùng chẳng biết từ ngữ nào để lột tả hay hơn thế: nồng nàn, say đắm hay trong trẻo thanh khiết tựa pha lê? Chao ôi, thứ ngôn ngữ trau chuốt của thơ, du dương của nhạc và trừu tượng của họa...Tất cả gộp lại may ra mới lột tả được hết thảy vẻ đẹp của mùa xuân, mà hình như vẫn thiếu, thiếu thứ xúc giác quan trọng nhất, đó là linh hồn của sự sống, là nhịp đập rộn rã của những trái tim chan chứa yêu thương, là hơi thở nồng nhiệt ấp ủ trong guồng quay gấp gáp của cuộc sống đời thường.

Xuân là thế....

Tạo hóa khoác lên mùa hạ sắc vàng rực rỡ nhưng chói chang, ban cho mùa thu phong thái dịu dàng nhưng im lìm đìu hiu quá, trói buộc mùa đông trong caí lạnh buốt giá đến khô cằn, còn xuân.......Ta yêu nét rực rỡ lấp lánh trên đóa hồng đóa cúc, trên câu đối đỏ thơm nức mùi mực tàu. Ta yêu dáng vẻ dịu hiền của mỗi cơn gió xuân nhẹ lướt trên mặt hồ lăn tăn gợn sóng....Ta yêu cả cái rét ngọt ngào kèm theo làn mưa phùn lất phất như rắc bụi hoa của mùa xuân...Dường như tinh hoa của trời đất đều ấp ủ vào “tiếng xuân” là thiên vị chăng ? Ồ, cũng chả phải ! Có lẽ tạo hóa nhân từ chỉ âm thầm ban cho ta một thiên đường, một thiên đường mà chỉ có những trái tim biết say mê biết rung động mới có thể thực sự cảm nhận được...

Giây phút này đây, gió xuân đang hây hẩy ùa về trên khắp dải đất cong cong hình chữ S. Từ Bắc vào Nam, từ đồng bằng cho tới tận hải đảo, vạn vật đều say sưa trong giai điệu ngọt ngào của bản giao hưởng mang tên “ Mùa xuân”. Hãy tận hưởng niềm vui chi phối tâm hồn khi ta đứng trên đồi cao mà nhìn ra mênh mông trời đất, nghe rõ tiếng gió ngàn rì rào trên rặng phi lao xanh bát ngát hòa vào tiếng còi rộn rã của đoàn xe vận tải ! Hãy say sưa trong sự hòa điệu nhịp nhàng của tiếng sóng ì oạp xô bờ và tiếng còi tàu réo rắt, những cột khói cao ngất ẩn hiện trong sương sớm như biểu tượng cho nền công nghiệp dầu khí đang trên đà phát triển ...Chao ôi ! Mùa xuân nă m nay ! Mùa xuân tràn ngập hương thơn và ánh sáng sau những năm đất nước hội WTO với biết bao cơ hội lẫn thách thức ! Xuân đến thật rồi ! Xuân đến với khắp mọi miền Tổ Quốc chúng ta ! Mùa xuân hi vọng ....

Tiết xuân năm nay lạnh hơn mọi năm nhưng lòng người thì ấm áp lạ kì. Đâu đó ánh lửa hồng của nồi bánh chưng sôi sùng sục. Đâu đó em thơ tung tăng khoe bộ váy đỏ tươi, nắm chắc bàn tay của mẹ giữa phiên chợ Tết. Đâu đó cụ già râu tóc bạc phơ đang cười khà bên cháu vào ngày hóa vàng cho ông bà tổ tiên. Và tại nơi nào đó, bạn đang nắn nót viết cho tôi tấm thiệp mừng xuân kèm theo biết bao lời nguyện ước chân thành về một năm mới an khang thịnh vượng. Và giờ phút này, đôi môi tôi cũng đang ngân nga giai điệu bài hát “Happy new year”, lòng thầm tạ ơn Chúa đã đem bạn đến với tôi. Mùa xuân không chỉ đẹp ở cảnh sắc mà còn đẹp ở lòng người...

Yêu biết mấy bầu trời đêm lung linh sắc pháo hoa vào thời khắc giao thừa. Tất cả thời gian dường như ngừng trôi, tại cái thời khắc huy hoàng ấy và cả tấm áo nhung đen tuyền của trời đêm vụt trở nên lộng lẫy như được đính thêm hàng ngàn châu báu lấp lánh. Muôn ngàn ánh sáng đan xen. Ngày hội của ánh sáng. Ngày hội của đất trời...Và bỗng chốc, vạn vật bừng tỉnh hân hoan. Nắp chai sâm banh bật ra, pháo giấy sặc sỡ tung bay trong bầu không khí náo nức, những cái bắt tay, những nụ cười chúc tụng...

Sớm nay, cô bé bước chân ra ngõ. Trời rét. Ngõ nhỏ hút gió, lạnh. Giàn chanh leo đã trụi lá, sót lại những thân cành khẳng khiu trơ trọi. Phố vắng tanh, không bóng người. Còn sớm. Mới hơn 6 giờ sáng. Đêm qua giao thừa, ai cũng thức muộn nên có lẽ giờ đây cho mình độc quyền nằm gọn trong tấm chăn bông ấm áp. Có tiếng động nhek grừ..grừ... Một chú chó nhỏ đang nép cạnh em bé. Con chó run cầm cập, lông dựng đứng lên vì lạnh còn em bé khoác chiếc áo màu xanh lá cây sờn cũ, chân không đi tất, môi tím thâm, đang ôm chặt con chó. Cô bé ngơ ngác....Nét mặt đứa bé thoáng bối rối. Nó cuống lên giải thích: “Không! Tại đêm qua có pháo.Con chó này sợ quá chạy lạc ra đây . Không phải em trộm nó đâu chị. Chị xem nó đáng thương quá! “ Nói rồi đứa bé đưa tay chỉ vào thân hình gầy nhom của con chó, tay kia vẫn dường như không muốn rời nó một chút nào. Cô bé nhận ra con chó vẫn bị xích của cửa hàng tạp hóa đầu ngõ. Còn em bé kia khuôn mặt già dặn, đôi mắt trong biếc ấy, cô bé nhận thấy quen quen như bắt gặp ở đâu đó, giữa một góc chợ ồn ào hay trước cổng trường giờ tan tầm.... Cô bé thọc tay vào túi. Cái bánh Chôcpie phủ dâu còn sót lại và bao lì xì đỏ chót tờ 50 nghìn, bao lì xì đầu tiên mà cô bé nhận được nhân dịp năm mới. Cô bé lẳng lặng đặt tay vào em bé rồi khẽ nắm chặt bàn tay lạng cóng của nó và chợt nhìn sang đôi mắt như ngấn nước của con chó tội nghiệp, cô bé nhè nhẹ vuốt ve bvộ lông xơ xác, chỉ kịp thốt lên “Ki ngoan nhé!”. Đứa bé mở to mắt nhìn cô bé, môi mấp máy như định nói gì đó mà không thể cất nên lời. Từ ánh mắt trong veo của nó phản chiếu hình ảnh một thiên thần

%%-%%-%%-
 
N

nkockute02

Tôi vẫn dành một sự ưu ái cho mùa đông và những cảm xúc về mùa đông. Hôm nay là một ngày mùa đông gió lạnh... Lạnh đến mức tôi chỉ muốn ở yên trong phòng, trùm chăn co ro với đống sách vở hỗn độn của mùa thi. Người ta bảo rằng mùa thu dành cho sự lãng mạn và bay bổng, mùa hè thì sôi động những niềm vui còn mùa xuân cho sức sống căng đầy, vậy mùa đông thì sao? Cô đơn và lạnh lẽo chăng? Không hẳn là yêu, nhưng tôi thích mùa đông - mùa của những cử chỉ yêu thương, mùa của những cảm xúc nhẹ nhàng và lãng mạn và mùa của những ký ức ngọt ngào, mến yêu khi tâm hồn ta xao động. Mùa đông để nhớ, để yêu thương và mùa đông để chờ đợi một cái gì đó quen thuộc mà mới mẻ. Mùa đông, mùa để quan tâm, để yêu thương, và mùa cho cái lãng mạn được hồi sinh mạnh mẽ. Thử nghĩ cuộc sống thiếu lãng mạn, thiếu những cử chỉ quan tâm nhẹ nhàng, thiếu những lúc chúng ta sống chậm lại để cảm nhận cuộc sống, cảm nhận thiên nhiên và cảm nhận tình yêu thì đó có phải là sống không? Sống một cuộc sống nếu thiếu tình yêu thì có thật là sống không hay chỉ tồn tại mà thôi?
Liệu nó có như quy luật xuân - hạ - thu - đông không? Sao mùa đông lại trước mùa xuân? Tự nhiên luôn có cái lý của nó. Mùa đông, mùa của sự khắc nghiệt nhưng cũng là mùa của những ai biết cách yêu thương. Mà khi đã có thể sưởi ấm con tim nhau qua mùa đông ấy, hãy bình yên đón nhận tình yêu, vì đó chính là mùa xuân, mùa của sức sống căng tràn, mùa của yêu thương đích thực. Nhiều người bảo: Tình yêu bắt đầu từ ánh mắt, được nuôi dưỡng bởi nụ hôn và kết thúc bằng nước mắt. Nhưng với tôi, dù đã thực sự chứng kiến nhưng tôi vẫn muốn tin: tình yêu sẽ được bắt đầu từ những cử chỉ yêu thương nhẹ nhàng, được nuôi dưỡng bởi sự quan tâm và chỉ kết thúc khi người ta ngừng yêu thương nhau nữa! Mùa đông là thế - lạnh lẽo thật, nhưng nó sẽ ấm áp nếu ta tìm cho mình một sự yêu thương nhỏ bé mà đủ sức nóng để sưởi ấm cả một con tim. Mùa đông gắn với bao kỷ niệm và yêu thương như cái cảm giác gió lạnh phả vào mặt từng cơn, từng cơn khiến đôi khi thấy cô đơn và lạnh lẽo. Và chính những lúc ấy, quá khứ lại hiện về. Ký ức về mùa đông ấy đôi khi vẫn hiện hữu, rõ nét và đầy đủ. Đôi khi tôi vẫn còn cảm nhận được hơi thở của mùa đông ấy, mùa đông mà tôi từng rất yêu thương, mùa đông mà tôi thực sự cảm nhận được một chiếc khăn len có ý nghĩa thế nào. Một chiếc khăn là đủ để sưởi ấm cả một mùa đông, sưởi ấm một tâm hồn, một trái tim.. Nhưng giờ thì có lẽ nó đã trở nên lạnh, rất lạnh và có lẽ cũng vô nghĩa với tôi rồi... Tôi đang thử thay đổi, thử làm những gì mình không nghĩ là mình sẽ làm. Có người bảo, ừ thì cứ thử đi... mở rộng lòng hơn một chút.. .Biết đâu "mùa đông ấm áp sẽ về"... Thật sự cũng muốn.. Nhưng lại sợ. Sợ lại phải gặp mùa đông không mong đợi, không chào đón... Mà thôi cứ kệ. What will be will be... Nếu ai hỏi tôi muốn nhận được gì vào mùa đông này, tôi sẽ nói đó vẫn là một chiếc khăn và thêm tách cafe nóng. Một chiếc khăn cho tôi sự ấm áp, một chiếc khăn có khi lại giúp tôi không còn sống trong hơi thở của quá khứ nữa.
Tôi yêu sự ấm áp trong cái gió lạnh của mùa đông.
@};-:)>-@};-:)>-@};-:)>-:)>-:)>-@};-@};-@};-@};-
 

Miku185

Học sinh mới
Thành viên
7 Tháng mười hai 2017
1
0
1
19
Khánh Hòa
THCS Võ Thị Sáu
Tôi vẫn dành một sự ưu ái cho mùa đông và những cảm xúc về mùa đông. Hôm nay là một ngày mùa đông gió lạnh... Lạnh đến mức tôi chỉ muốn ở yên trong phòng, trùm chăn co ro với đống sách vở hỗn độn của mùa thi. Người ta bảo rằng mùa thu dành cho sự lãng mạn và bay bổng, mùa hè thì sôi động những niềm vui còn mùa xuân cho sức sống căng đầy, vậy mùa đông thì sao? Cô đơn và lạnh lẽo chăng? Không hẳn là yêu, nhưng tôi thích mùa đông - mùa của những cử chỉ yêu thương, mùa của những cảm xúc nhẹ nhàng và lãng mạn và mùa của những ký ức ngọt ngào, mến yêu khi tâm hồn ta xao động. Mùa đông để nhớ, để yêu thương và mùa đông để chờ đợi một cái gì đó quen thuộc mà mới mẻ. Mùa đông, mùa để quan tâm, để yêu thương, và mùa cho cái lãng mạn được hồi sinh mạnh mẽ. Thử nghĩ cuộc sống thiếu lãng mạn, thiếu những cử chỉ quan tâm nhẹ nhàng, thiếu những lúc chúng ta sống chậm lại để cảm nhận cuộc sống, cảm nhận thiên nhiên và cảm nhận tình yêu thì đó có phải là sống không? Sống một cuộc sống nếu thiếu tình yêu thì có thật là sống không hay chỉ tồn tại mà thôi?
Liệu nó có như quy luật xuân - hạ - thu - đông không? Sao mùa đông lại trước mùa xuân? Tự nhiên luôn có cái lý của nó. Mùa đông, mùa của sự khắc nghiệt nhưng cũng là mùa của những ai biết cách yêu thương. Mà khi đã có thể sưởi ấm con tim nhau qua mùa đông ấy, hãy bình yên đón nhận tình yêu, vì đó chính là mùa xuân, mùa của sức sống căng tràn, mùa của yêu thương đích thực. Nhiều người bảo: Tình yêu bắt đầu từ ánh mắt, được nuôi dưỡng bởi nụ hôn và kết thúc bằng nước mắt. Nhưng với tôi, dù đã thực sự chứng kiến nhưng tôi vẫn muốn tin: tình yêu sẽ được bắt đầu từ những cử chỉ yêu thương nhẹ nhàng, được nuôi dưỡng bởi sự quan tâm và chỉ kết thúc khi người ta ngừng yêu thương nhau nữa! Mùa đông là thế - lạnh lẽo thật, nhưng nó sẽ ấm áp nếu ta tìm cho mình một sự yêu thương nhỏ bé mà đủ sức nóng để sưởi ấm cả một con tim. Mùa đông gắn với bao kỷ niệm và yêu thương như cái cảm giác gió lạnh phả vào mặt từng cơn, từng cơn khiến đôi khi thấy cô đơn và lạnh lẽo. Và chính những lúc ấy, quá khứ lại hiện về. Ký ức về mùa đông ấy đôi khi vẫn hiện hữu, rõ nét và đầy đủ. Đôi khi tôi vẫn còn cảm nhận được hơi thở của mùa đông ấy, mùa đông mà tôi từng rất yêu thương, mùa đông mà tôi thực sự cảm nhận được một chiếc khăn len có ý nghĩa thế nào. Một chiếc khăn là đủ để sưởi ấm cả một mùa đông, sưởi ấm một tâm hồn, một trái tim.. Nhưng giờ thì có lẽ nó đã trở nên lạnh, rất lạnh và có lẽ cũng vô nghĩa với tôi rồi... Tôi đang thử thay đổi, thử làm những gì mình không nghĩ là mình sẽ làm. Có người bảo, ừ thì cứ thử đi... mở rộng lòng hơn một chút.. .Biết đâu "mùa đông ấm áp sẽ về"... Thật sự cũng muốn.. Nhưng lại sợ. Sợ lại phải gặp mùa đông không mong đợi, không chào đón... Mà thôi cứ kệ. What will be will be... Nếu ai hỏi tôi muốn nhận được gì vào mùa đông này, tôi sẽ nói đó vẫn là một chiếc khăn và thêm tách cafe nóng. Một chiếc khăn cho tôi sự ấm áp, một chiếc khăn có khi lại giúp tôi không còn sống trong hơi thở của quá khứ nữa.
Tôi yêu sự ấm áp trong cái gió lạnh của mùa đông.
@};-:)>-@};-:)>-@};-:)>-:)>-:)>-@};-@};-@};-@};-
=>mùa xuân chớ ko phả̉i mùa đông, nhưng vấ̃n cảm ơn bài văn nhé, hay lắm.JFBQ00172070308A
 

_Minh_Thư_

Banned
Banned
1 Tháng mười 2017
162
245
76
19
Quảng Ngãi
Biểu cảm về mùa xuân
Sáng nay, như thường lệ, từng cơn gió heo heo tràn về, những có điều thay vì chơi bài nhạc cũ, nó lại vi vu giai điệu mới, bản nhạc mới. Mùa xuân đã sáng tác cho thiên nhiên những tác phẩm hùng vĩ nhất mà chính nó cũng ngạc nhiên. Nó luôn tự hào khi thấy con người - những người thưởng thức nghệ thuật ấy đã tấm tắc khen ngợi hay xem nó với cảm giác lạ dâng trào khó tả.

Mùa xuân đã đem lại niềm vui cho mọi người đơn giản vì nó muốn nhìn thấy nụ cười hé trên môi họ. Và đó cũng là một trong những lí do mà tôi thích mùa xuân. Mùa xuân về, vạn vật đầy sức sống. Cây thì đầm chồi nảy lộc những ngọn lửa xanh rì, lung linh trong nắng ấm, rồi từng bông hoa thi nhau đua nở rộ trong không khí vui tươi. Từng tia nắng nhẹ nhàng vuốt lên các mái ngói đỏ tươi, soi rõ cảnh tấp nập chuẩn bị Tết của người dân trên mọi miền đất nước. Chính vì thế mà mùa xuân đến thì không lẫn đi đâu được, nó có những đặc trưng mà cứ mỗi lần đến tôi đều biết. Nhưng không phải biết nhờ những tờ lịch cũ mới hay những lời chúc mừng, mà chính là món quà đầu năm của mùa xuân. Năm nay, mới sáng ban mai, giọt sương đêm vẫn còn đọng lại, tia nắng từ đâu đến lọt vào khe cửa sổ nhỏ, tôi dụi mắt tỉnh dậy. "Một tia nắng buổi sáng, nó mỏng nhưng tràn đầy sức sống, thật vui!" lúc đó trong tôi như có một ngọn lửa nhỏ thắp lên, ấm biết bao! Và tôi mỉm cười lúc nào không hay. Nhìn nó cười một lúc, tôi mới biết : "À, nắng xuân đây mà. Món quà thật tuyệt!" Chắc không ai ngờ rằng xuân lại tặng món quà như vậy, mà cứ cho là không nhưng tôi cũng nghĩ đó là thứ mùa xuân muốn tôi nhận đầu năm mới. Tuy món quà đó nhỏ, đơn giản đến không ai ngờ tới đã làm tôi mỉm cười. Nói về cảm nghĩ của tôi về mùa xuân, tôi cũng không biết diễn tả thế nào cho hay. Mùa xuân đã đem đến cho con người những khởi đầu tốt đẹp mới. Họ cũng mong mùa xuân đến nhanh để tìm nụ cười từ những thứ đơn giản đến lớn lao. Chính tôi cũng thế, mùa xuân cho ta bao nhiêu điều mới lạ. Nó đã tạo ra cho ta những cơ hội, những kết quả gặt hái đầu mùa. Tôi thích mùa xuân. Tôi muốn cảm ơn mùa xuân vì tất cả những gì xuân làm cho tôi, xuân đến nhanh, tôi yêu mùa xuân, tôi mong đến Tết xuân và tôi muốn những điều đẹp nhất cho Đất Nước đều đặn... đều đặn... Xuân ơi ! Xuân thấy đấy, mọi người đều yêu quý mùa xuân. Họ đã làm bao nhiêu bài hát, bài thơ về mùa xuân, về Tết. Tất cả những bài hát, bài thơ, tiếng đàn, lời nói,... đều vui tươi, rộn rã, đó chẳng phải là sự háo hức chào mừng xuân và có mục đích cảm ơn xuân theo hình thức khác nhau. Còn tôi ? Tôi chẳng phải nhà thơ, chẳng phải nhạc sĩ, chẳng phải nghệ sĩ,.. mà tôi chỉ là một cô học trò nhỏ tuổi, muốn dành lời cảm ơn chân thành đến mùa xuân... Vâng, ngoài lời "cảm ơn" cỉa cô học trò nhỏ thì tôi chẳng biết nói gì hơn.

Tôi mong sao xuân đến nhanh, để có thể nhìn thấy hoa mai nở, để nhìn thấy nụ cười thanh thản nhưng rạng rỡ của ba mẹ tôi, hay ông bà, nói chung là mọi người tôi nhìn thấy, và... cả tôi...

St.
 
Top Bottom