[Văn 7]-Bài viết số 3 - Văn biểu cảm

Status
Không mở trả lời sau này.
N

nganhung98

Bài của ai cũng hay cả . Mình phục tất cả các bạn . Mình là con trai nên viết viết văn rất dở bài nào cũng chỉ có 4 ,5 điểm thôi. Bạn nào viết văn giỏi thì giúp mình với nhé .
 
Z

zoikon0204

Trong cuộc sống có biết bao nhiêu người đáng để chúng ta yêu thương và dành nhiều tình cảm nhưng có lẽ hình ảnh của mẹ là một ngọn lửa sáng sưởi ấm tâm hồn tôi.
Mẹ tôi tuy không đẹp như những người nổi tiếng hay bất kì ai nhưng với tôi mẹ lun là người đẹp nhất.
Mẹ tôi đã sống gẩn nữa chặn đường đời nhưng chưa bao giờ mẹ nhận được một niềm hạnh phúc trọn vẹn. Mẹ đã vì tôi mà bấy lâu nay sớm nắng chiều mưa vất vả nuôi tôi ăn học nên người. Hình ảnh nguờ phụ nữ có dáng người cao cao vất vả tất tả làm việc rong ánh đèn đêm lập lờ làm tôi không sao quen được hình bóng mẹ, bởi mẹ tôi cũng thế. Tử ba giờ sáng mẹ đã phải thức dậy dọn hang trong trong khi mọi người đang chìm sâu vào giấc ngủ ngon nhất trong ngày. Mẹ làm việc vất vả cho đến trưa, không lúc nào ngơi tay.
Từ nhỏ mẹ đã phải đi chăn trâu cắt lúa, không được đi học như chúng tôi bây giờ. Cho đến khi mẹ lấy ba tưởng chừng như mẹ mẹ là người hạnh phúc nhất nhưng mẹ đã không thể có được nó. Sau hai năm chung sống bố và mẹ đã chia tay nhau, cho đến giờ tôi vẫn không biết đó là lý do gì. Kể từ đó, bố mẹ sống riêng và tôi sống cùng mẹ. trong khoảng thời gian này mẹ tôi gặp nhiều khó khăn nhưng mẹ chưa bao giờ ngại khó, mẹ đã cố gắng làm việc để bương chải cuộc sống của hai mẹ con. Nhìn mẹ mà tôi tự hào. Mẹ là người đã hy sinh, dũng cảm để tôi có được ngày hôm nay. Tôi thầm cám ơn mẹ nhiều lắm.

tui lười nên mới đánh được pi nhiu^^:D

tui làm dc dậy chứ cô cho 5,5 thui. cao nhất trong lớp tui là 8 điểm thui. cô chấm gắt lem' ^^
 
Last edited by a moderator:
P

phamthitra

hoa hoc

giúp mình với:cho một luồng khí CO đi qua ống đựng m(g) Fe_2O_3 nung nóng sau một thời gian thu được 44,46g hỗn họp X gồm FE_3O_4,FEO,Fe,Fe_2O_3 dư. cho X tác dụng hết vớidd HNo_3 loãng thu được 3,136 lít NO(đktc).tính thể tích CO_2 đã dùng,m có giá trị bao nhieu?
 
C

congchualolem_b

giúp mình với:cho một luồng khí CO đi qua ống đựng m(g) Fe_2O_3 nung nóng sau một thời gian thu được 44,46g hỗn họp X gồm FE_3O_4,FEO,Fe,Fe_2O_3 dư. cho X tác dụng hết vớidd HNo_3 loãng thu được 3,136 lít NO(đktc).tính thể tích CO_2 đã dùng,m có giá trị bao nhieu?

đây k phải box Hóa bn àh, chỗ này là box Văn, lần sau bn nên chú ý nha, môn Hóa thì vào box hóa
 
N

nhatanh8x

:D:)>-:pTui có một bài văn này cho ban tham khảo nè:
Mb:Cứ mỗi khi tết dến,cả nhà tôi ai cũng háo hức về quê.Được trở về ngôi nhà nhỏ với mảnh vườn rộng của bà và được nghe những lời hỏi thăm ân cần của cô,dì,chú,bác luôn làm tôi có cảm giác thật hạnh phúc và ấm cúng.Chính những lúc gia đình sum họp vui vẻ,hạnh phúc và ấm cúng ấy thì tôi lại nhớ về người ông của tôi.
^____*>>>>Than bai de sau nghe go di lam bai kiem tra day
 
C

cotton_candy

he^n xuj naz

bạn mún tra~ lời nhanh chóng thì..........;)đi ra tiệm bán sách mua 1 quyển văn mẫu về xem :D chọn bai` hay xong sáng tạo lại ..............hyhyhyhyhy!!!!!chúc bạn làm bài tốt
 
B

betot00

Mình có bài này mong các bạn góp ý:
Trong cuộc sống hàng ngày, có biết bao nhiêu người đáng để chúng ta thương yêu và dành nhiều tình cảm. Nhưng đã bao giờ bạn nghĩ rằng, người thân yêu nhất của bạn là ai chưa? Với mọi người câu trả lời ấy có thể là ông bà, là mẹ, là anh chị hoặc cũng có thể là bạn bè chẳng hạn. Còn riêng tôi, hình ảnh người bố sẽ mãi mãi là ngọn lửa thiêng liêng, sưởi ấm tâm hồn tôi mãi tận sau này.

Bố tôi không may mắn như những người đàn ông khác. Trong suốt cuộc đời bố có lẽ không bao giờ được sống trong sự sung sướng, vui vẻ. Bốn mươi tuổi khi chưa đi được nửa chặng đời người, bố đã phải sống chung với bao nhiêu bệnh tật: Đầu tiên đó chỉ là những cơn đau dạ dày, rồi tiếp đến lại xuất hiện thêm nhiều biến chứng. Trước đây, khi còn khỏe mạnh, bao giờ bố cũng rất phong độ.

Thế nhưng bây giờ, vẻ đẹp ấy dường như đã dần đổi thay: Thay vì những cánh tay cuồn cuộn bắp, giờ đây chỉ còn là một dáng người gầy gầy, teo teo. Đôi mắt sâu dưới hàng lông mày rậm, hai gò má cao cao lại dần nổi lên trên khuôn mặt sạm đen vì sương gió. Tuy vậy, bệnh tật không thể làm mất đi tính cách bên trong của bố, bố luôn là một người đầy nghị lực, giàu tự tin và hết lòng thương yêu gia đình.

Gia đình tôi không khá giả, mọi chi tiêu trong gia đình đều phụ thuộc vào đồng tiền bố mẹ kiếm được hàng ngày. Dù bệnh tật, ốm đau nhưng bố chưa bao giờ chịu đầu hàng số mệnh. Bố cố gắng vượt lên những cơn đau quằn quại để làm yên lòng mọi người trong gia đình, cố gắng kiếm tiền bằng sức lao động của mình từ nghề xe lai.

Hàng ngày, bố phải đi làm từ khi sáng sớm cho tới lúc mặt trời đã ngã bóng từ lâu. Mái tóc bố đã dần bạc đi trong sương sớm. Công việc ấy rất dễ dàng với những người bình thường nhưng với bố nó rất khó khăn và gian khổ. Bây giờ có những lúc phải chở khách đi đường xa, đường sốc thì những cơn đau dạ dạy của bố lại tái phát.

Và cả những ngày thời tiết thay đổi, có những trưa hè nắng to nhiệt độ tới 38-48 độ C, hay những ngày mưa ngâu rả rích cả tháng 7, tháng 8, rồi cả những tối mùa đông lạnh giá, bố vẫn cố gắng đứng dưới những bóng cây kia mong khách qua đường. Tôi luôn tự hào và hãnh diện với mọi người khi có được một người bố giàu đức hy sinh, chịu thương, chịu khó như vậy.

Nhưng có phải đâu như vậy là xong. Mỗi ngày bố đứng như vậy thì khi trở về những cơn đau quằn quại lại hành hạ bố. Nhìn khuôn mặt bố nhăn nhó lại, những cơn đau vật vã mà bố phải chịu đựng, tôi chỉ biết òa lên mà khóc. Nhìn thấy bố như vậy, lòng tôi như quặn đau hơn gấp trăm ngàn lần. Bố ơi, giá như con có thể mang những cơn đau đó vào mình thay cho bố, giá như con có thể giúp bố kiếm tiền thì hay biết mấy? Nếu làm được gì cho bố vào lúc này để bố được vui hơn, con sẽ làm tất cả, bố hãy nói cho con được không?

Những lúc ấy, tôi chỉ biết ôm bố, xoa dầu cho bố, tôi chỉ muốn với bố đừng đi làm nữa, tôi có thể nghỉ học, như vậy sẽ tiết kiệm được chi tiêu cho gia đình, tôi có thể kiếm được tiền và chữa bệnh cho bố. Nhưng nếu nhắc đến điều đó chắc chắn là bố sẽ buồn và thất vọng ở tôi nhiều lắm.

Bố luôn nói rằng bố sẽ luôn chiến đấu. Chiến đấu cho tới những chút sức lực cuối cùng để có thể nuôi chúng tôi ăn học thành người. Bố rất quan tâm đến việc học của chúng tôi. Ngày xưa bố học rất giỏi nhưng nhà nghèo bố phải nghỉ học. Vào mỗi tối, khi còn cố gắng đi lại được, bố luôn bày dạy cho mấy chị em học bài.

Trong những bữa cơm bố thường nhắc chúng tôi cách sống, cách làm người sao cho phải đạo. Tôi phục bố lắm, bố thuộc hàng mấy nghìn câu Kiều, hàng trăm câu châm ngôn, danh ngôn nổi tiếng…

Chính vì vậy, tôi luôn cố gắng tự giác học tập. Tôi sẽ làm một bác sĩ và sẽ chữa bệnh cho bố, sẽ kiếm tiền để phụng dưỡng bố và đi tiếp những bước đường dở dang trong tuổi trẻ của bố. Tôi luôn biết ơn bố rất nhiều, bố đã dành cho tôi một con đường sáng ngời, bởi đó là con đường của học vấn, chứ không phải là con đường đen tối của tiền bạc. Tôi sẽ luôn lấy những lời bố dạy để sống, lấy bố là gương sáng để noi theo.

Và tôi khâm phục không chỉ bởi bố là một người giỏi giang, là một người cao cả, đứng đắn, lòng kiên trì chịu khó mà còn bởi cách sống lạc quan, vô tư của bố. Mặc dù những thời gian rảnh rỗi của bố còn lại rất ít nhưng bố vẫn trồng và chăm sóc khu vườn trước nhà để cho nó bao giờ cũng xanh tươi.

Những giỏ phong lan có bao giờ bố quên cho uống nước vào mỗi buổi sáng; những cây thiết ngọc lan có bao giờ mang trên mình một cái lá héo nào? Những cây hoa lan, hoa nhài có bao giờ không tỏa hương thơm ngát đâu? Bởi đằng sau nó luôn có một bàn tay ấm áp chở che, chăm sóc, không những yêu hoa mà bố còn rất thích nuôi động vật.

Tuy nhà tôi bao giờ cũng có hai chú chó con và một chú mèo và có lúc bố còn mang về những chiếc lồng chim đẹp nữa. Và hơn thế, trong suốt hơn năm năm trời chung sống với bệnh tật, tôi chưa bao giờ nghe bố nhắc đến cái chết, nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc trốn tránh sự thật, bố luôn đối mặt với “tử thần”, bố luôn dành thời gian để có thể làm được tất cả mọi việc khi chưa quá muộn.

Nhưng cuộc đời bố bao giờ cũng đầy đau khổ, khi mà cả gia đình đã dần khá lên, khi các chị tôi đã có thể kiếm tiền, thì bố lại bỏ chị em tôi, bỏ mẹ, bỏ gia đình này để ra đi về thế giới bên kia. Bố đi về một nơi rất xa mà không bao giờ được gặp lại. Giờ đây khi tôi vấp ngã, tôi sẽ phải tự đứng dậy và đi tiếp bằng đôi chân của mình, bởi bố đi xa, sẽ không còn ai nâng đỡ, che chở, động viên tôi nữa.

Bố có biết chăng nơi đây con cô đơn buồn tủi một mình không? Tại sao nỡ bỏ con ở lại mà đi hả bố? Nhưng con cũng cảm ơn bố, bố đã cho con thêm một bài học nữa, đó chính là trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta hãy trân trọng những gì đang có, hãy yêu thương những người xung quanh mình hơn, và đặc biệt hãy quan tâm, chăm sóc cho bố của mình, tha thứ cho bố, khi bố nóng giận và nỡ mắng mình bởi bố luôn là người yêu thương nhất của chúng ta.

Bố ra đi, đi đến một thế giới khác, ở nơi đó bố sẽ không còn bệnh tật, sẽ thoát khỏi cuộc sống thương đau này. Và bố hãy yên tâm, con sẽ luôn nhớ những lời dạy của bố, sẽ luôn thương yêu, kính trọng biết ơn bố, sẽ sống theo gương sáng mà bố đã rọi đường cho con đi. Hình ảnh của bố sẽ luôn ấp ủ trong lòng con. Những kỷ niệm, những tình cảm bố dành cho con, con sẽ ôm ấp, trân trọng, nó như chính linh hồn của mình.
 
B

betot00

Đây là bài viết mình copy trên mạng zề................được 9,5 điểm đoá.........(cải chính lại).....hì hì
 
Last edited by a moderator:
A

aqua01

tui có một bài viêt đâycũng không đến nỗi nào mời các bạn đọc thử và nhớ gửi lời nhận xét nhé
MB: Các bạn yêu mùa xuân mùa đông với nhiều lí do khác nhau riêng tôi tôi lại yêu mùa thu vì sao thế nhỉ ? tôi yêu mùa thu có lẽ là nhờ mùa thu tôi được sống nhiều hơn trong vong tay ấm áp và tình yêu thương của ngoại .Tôi còn nhớ hồi tôi còn bé ngoại ngoại thường dắt tay tôi dọc suốt con đường làng đầy lá rụng .Có ai nghĩ đó là lí do mà tôi thích mùa thu
KB: Ngoại đã đi xa nhưng hình ảnh của ngoại vẫn còn mãi trong tâm trí của tôi .Và tôi tin rằng ở thế giới bên kia ngoại vẫn luôn dõi theo từng bước trưởng thành của tôi-bé bi hồn nhiên tinh nghịch của ngoại "ngoại ơi ngoại đã từng hỏi con mùa thu và ông ngoại cháu yêu ai hơn bây giờ cháu đã lớn và có thể nhận ra mùa thu và ông ngoại cháu yêu cả hai -bởi ông ngoại chính là một mùa thu tươi đẹp của cháu
ĐÓ LÀ PHẦN MỞ BÀI VÀ PHẦN KẾT BÀI CÁC BẠN THẤY CÓ HAY KHÔNG ?NHỚ GỬI LỜI NHẬN XÉT ĐẾN MÌNH NHÉ
VITCON_ONLINE_TINHNGHICH

bài viết hay, có cảm xúc. Nhưng không có thân bài chưa biét bài văn sẽ như thế nào???#-o
 
S

seagirl_41119

Đây là bài viết = niêm tin yêu của bố dành cho mình bài này mình được 9,5 điểm đấy......nhưng tiếc thay 1 điêu là bố mình..................

Ôi ,mình nói cái này hok hay cho lắm nhưng có j mọi ng bỏ wa nhé,betot00 nói điêu wa',mình hok bít bố bn có .... như bn nói hok nhưng mình dám đảm bảo bài này hok phải của bn,một lần trước viết bài bn cũng bảo là bài của bn viết sẵn trong máy tính nhưng thực ra là copy trên mạng,lần này bn cũng nói dối đây là do bn viết,cái bài này post trong diễn đàn nhiều lần oy,có lần mình phải xoá vì trùng lặp trong một topic,bài này nối tiếng trên mạng,vào google mà gõ thì nhiều trang web,blog có bài này.Bn post lên để mọi ng tham khảo là rất tốt nhưng nói cái của ng khác là của mình thì hok tốt đâu,mình thấy việc làm này xấu hổ lắm
 
C

congchualolem_b

phát biểu cảm nghĩ về ng bn than mình nghĩ sẽ dễ nếu bn có 1 ng bn thực sự là bn thân có thể đưa đến cho bn nhiều cảm xúc, bn có thể kể về những kỉ niệm của 2 bn mà những lúc dường như bn sụp đổ thì bn ấy là ng duy nhất bên bn, rồi từ đó nói về tính cách của bn ấy đẫ để lại ấn tượng thế nào với bn..v..v
 
C

cobe9x_yeudoi

choi oi, bai nay minh viet ve ban duoc 9 diem, cao nhat lop doa. tap trung lam de tim cam xuc ve ngoai hinh noi bat hay tinh net ket hop cam xuc se tao thanh bai van hay doa ban
 
P

phuong_mai

ai bảo là ko khó !khó lắm ý chứ !ai mà nêu đc tình cảm của mjnh với ông bà cha mẹ !Tự dưng nói thẳng ra là :Mel ơi con yêu mẹ nhiều lắm ah?Đây là cách dễ nhất nè nêu một tình huống người thân đó ko có nhà và ta nhớ lại người ấy và nêu cảm xúc của mình .umh bài nay tụ đc 8,5 chắc là theo ý này đc đấy
 
Status
Không mở trả lời sau này.
Top Bottom