[Văn 6] Tả hoàng hôn

T

tieuthu117

Nếu ai đã một lần ngắm cảnh hoàng hôn trên quê tôi thì chắc hẳn sẽ không thể nào quên được vẻ đẹp tuyệt vời của nó. Nhất là vào những buổi chiều hè như chiều nay.

Khi ông mặt trời vội vã đạp xe về đỉnh núi phía Tây kết thúc cuộc hành trình dài, cũng là lúc tôi học bài xong chạy ra đầu làng để hít thở bầu không khí trong lành, mát mẻ. Chà, quê hương mình lúc này mới đẹp làm sao! Không gian thật thoáng đãng, không khí trong lành đến tuyệt vời. Bầu trời cao xanh vời vợi, từng áng mây trắng mây hồng bồng bềnh trôi như đang đi du ngoạn. Những tia nắng vàng hoe như còn lưu luyến, bịn rịn đổ dài trên những cành cây, mái nhà và tràn xuống cả ao làng. Tất cả trông như rực sáng hơn. Những làn gió Nam hiu hiu thổi mang theo hương thơm dìu dìu của cánh đồng lúa giống mới làm nao nao lòng người. Trên cành cây, cô gió vui mùng đánh nhịp cho lá cây vui hát rì rào. Tôi khoan thai bước trên con đường ra đầu làng để ngắm cảnh quê hương. Chà, đẹp quá! Trên nền trời cao thẳm những cánh diều sáo vút cao của ai đó vi vu vi vút trên khoảng không bao la. Xa xa, những chỏm núi màu xanh biếc nhấp nhô trông thật tuyệt! Dưới mặt ao, ánh nắng chênh chếch làm cả mặt ao rực lên lóng la lóng lánh như người ta vừa giát một mẻ vàng mới luyện xong. Phía chân đê, từng đàn trâu đủng đỉnh ra về.

Mải ngắm quê hương, ông mặt trời xuống núi từ bao giờ. Trong làng, khói bếp bay là là quyện vào dải sương mờ như tấm khăn voan mỏng làm cho cảnh vật mờ dần, mờ dần. Trên cành cây, những chú chim ríu rít gọi nhau về tổ hòa nhịp với loa phóng thanh của hợp tác xã tạo nên một bản nhạc du dương trầm bổng để kết thúc một ngày làm việc bổ ích. Càng ngắm tôi lại càng thấy yêu quê mình hơn. Tâm hồn sảng khoái lâng lâng một niềm vui khó tả.

Chà, quê mình đẹp quá! Đẹp quá đi! Tôi thật sung sướng và tự hào khi được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất quê hương thanh bình êm ả này. Tôi mong mình sẽ học thật giỏi để xây dựng quê hương đất nước thêm giàu đẹp.
 
T

tieuthu117

Quê tôi là một làng chài ven biển. Dân chài sống lam lũ quanh năm mà vẫn chẳng dư dật được bao nhiêu. Làng hướng mắt ra đón những cơn gió biển thổi vào thế nên bọn nhóc tụi tôi mới nhỏ ti mà đứa nào đứa nấy sạm đen vì nắng và gió biển. Vùng quê tuy nghèo nhưng không phải không có những niềm vui. Với tôi, kỷ niệm sâu sắc nhất chính là được ngắm cảnh hoàng hôn trên biển.

Chiều nào cũng vậy, tôi cùng lũ bạn bước nặng trịch trên những cồn cát đầu làng sau buổi tan trường. Cồn cát mênh mông gắn bó với cả tuổi thơ tôi trong suốt những tháng ngày qua. Nó còn gắn với bao trò chơi bí mật của lũ trẻ con miền biển. Nhưng hôm nay cũng vậy, tôi phải từ bỏ những cuộc chơi sớm hơn để về giúp bố mẹ chuẩn bị bữa cơm chiều. Bố tôi đi biển cứ sẩm tối mới về. Còn mẹ toi đi làm cũng hay về muộn. Bữa cơm chiều trông chờ vào cả cậu con trai lớp sáu.

Tôi về nhà, cất sách vở nhưng không nấu cơm ngay. Bao giờ cũng vậy, tôi dọn dẹp sân thềm trước và tranh thủ ngắm lúc hoàng hôn. Hôm nay biển xanh chỉ hơi gợn sóng nhưng chỉ có dân miền biển như chúng tôi mới rõ, ở trong cái sự phẳng lặng kia, biển đang động lắm.

Chả là, đó là lúc nước triều bắt đầu dâng mà. Gió biển hôm nay nhẹ nhàng mát rượi. Vị mặn thổi vào khiến con mắt tôi cảm giác cay cay. Biển bắt đầu nhợt nhạt vì mặt trời sắp lặn. Những tia nắng cuối cùng của một ngày không đủ tạo màu trên biển mà đủ để mặt biển ánh lên màu trắng hơi phớt vàng nhợt nhạt.

Mặt trời bắt đầu tắt nắng. Phía xa kia không phải là ông mặt trời chiếu những tia nắng chói chang mà là một quả cầu rực đỏ đặt trên một cái mâm lớn màu xanh lục. Quả cầu lửa nhỏ dần rồi cứ thế rơi trụt vào trong lòng biển cả. Phía ngoài khơi chi chít những chiếc tàu đang rướn mình hướng về phía làng tôi. Trong những chiếc tàu kia, có một chiếc ngày nào tôi cũng chờ cũng đợi.

Bữa cơm chiều đã dọn xong vừa kịp lúc bố mẹ tôi về. Bố nhâm nhi chén rượu kể câu chuyện cả ngày đi biển. Còn mẹ vừa ăn vừa thỉnh thoảng lại xoa đầu đứa con trai. Mẹ nhìn tôi bằng ánh mắt vô cùng trìu mến như đang ngợi khen sự ngoan ngoãn của con trai mình. Tôi thấy lòng ấm lại, ấm như bát cơm đầy đang nằm trong bàn tay nhỏ của tôi.
 
V

vokimlong

Quê tôi tại một làng biển nghèo. Tôi là dân chài nên hiểu rõ biển hơn hẳn dân thành phố xuống đây du lịch. Mỗi khi ngắm xong, họ đều đều khen ngợi:" Chao ôi! đây...đây, một màu sắc thiên nhiện, sự giàu đẹp mà trời, đất bao la đã gìn giữ. Tôi cũng không khác họ lắm, tôi cũng thấy biển quê mình đẹp, đẹp vô cùng, đẹp nhất là lúc hoàng hôn. Lúc này, ông mặt trời đang từ từ, men theo cửa biển về phía chân trời, lúc nay là lúc tôi thấy mặt trời đỏ đến vậy, nó như một chiếc thau đồng đỏ ối làm mặt biển xa xa phải nhuộm đỏ. Những con thuyền đánh cá đang hạ buồm cập bến. Những chú chim hải âu gọi nhau, chao liệng trên mặt biển, bay về hướng mặt trời lặng. Những làn gió chiều nhè nhẹ thổi, làm biển xuất hiện những gợn sóng nhỏ nhưng cũng đũ làm tôi để ý. Trên bờ, Những bãi cát vàng đã che lấp đi những cái hang nhỏ xíu của những con còng. Hàng dừa nghiêng mình soi bóng xuống mặt nước. Những quả dừa tròn trịa,béo ú như những chú lợn. Những cụ già tảng bộ quanh biển cũng ngây ngất ve đẹp kỳ diệu cua biển. Trên cao, những tiếng sáo diều vi vu hòa lẫn tiếng sóng vỗ về đã tạo nên một bảng hợp sướng thật tuyệt vời. Tôi chỉ mãi mê ngắm biển mà không biet trời đã tối, mãi đến lúc có tieng keu của mẹ thì tôi chợt tĩnh, và tôi không quên nói với mẹ:"Con yêu biển quá, biển đẹp quá mẹ nhỉ ." và tôi về cùng mẹ với cái bụng đói măng, về nhà tôi đã nhay vao nhà bếp cùng cả nhà ăn bữa com tối mà lòng tôi vẫn còn xao xuyến biển khơi.
 
Last edited by a moderator:
C

convitnuocanh

Cảnh hoàng hôn trên biển

Nếu chúng ta là người yêu biển và luôn muốn tìm về với biển để thưởng thức cảnh đẹp của biển trong sự hòa hợp với tâm hồn mình,chắc chắn sẽ không phải là cảnh hửng đông,càng không phải là cảnh trưa hè được soãi mình trên những ngọn sóng mà chính là cảnh hoàng hôn trên biển.

Cũng như các bạn,trước đây tôi yêu biển lắm nhưng tôi yêu một cách hời hợi và không tìm ra được giờ khắc mà tâm hồn mình trải ra,hòa cùng với biển.Cho đến một buổi chiều nọ,khi những tia nắng cuối cùng của một ngày sắp tắt,tìm ra vòng tay bao la mát rượi của mẹ biển thì thì cũng là lúc những con sóng rì rào ngẩng đầu chào tạm biệt ánh sáng của ngày.Trên bãi biển,những hạt cát li ti vẫn chưa muốn chia tay lên cố nhoài mình ra giữ lấy sóng.Họ hàng nhà dương liễu bật cười,khe khẽ hát bài tình ca muôn thưở.

Xa hơn,sau phiến đá,những bông hoa lông chông nắm tay nhau khiêu vũ.Biển vẫn rì rào,rì rào,khoác lên mình bộ áo sặc sỡ,lung linh.Bộ áo của biển không còn là màu xanh nữa mà điểm xuyến trên nền xanh đó là những hạt kim cương lấp lánh.Những tia nắng vàng ửng rọi xuống biển xanh và thêu dệt nên những sợi chỉ tim tím.

Trong mắt tôi,biển trở nên hiền hòa,và trong mắt biển,tôi là một sinh vật nhỏ bé chỉ chờ vòng tay biển mở ra đón tôi vào lòng.Một nửa chiếc mâm vàng đã khuất dần sau lớp nước xanh màu ngọc bích phía chân trời.Ngoài khơi,những chiếc thuyền buồm giản dị của làng chài ven biển đã cập bến.Gió đập vào lá buồm phần phật,gió kéo những sợi day chão trên cột buồm rin rít,gió thổi kéo theo hơi muối,hơi cá mằn mặn tanh nồng.Đã quá mệt mỏi sau ngày lao động thế mà dường như từ anh đánh cá đến chị mua cá ai cũng tươi cười,ánh mắt ánh nên niềm vui sướng,hân hoan.Những tia nắng cuối cùng dần dần chìm vào làm nước xanh.Và tuyệt diệu sao:những tia nắng xanh như mời mọc,níu kéo.Tôi hét to lên chạy ùa ra biển để nắm lấy những tia nắng ấy.

Một tháng rồi kể từ buổi chiều đó tôi không trở lại biển nhưng những dư âm luôn rung động trong tôi,nhắc nhở tôi rằng:Mạnh dạn lên bạn,đừng bao giờ quên biển.Biển vẫn sẵn sàng mở rộng bàn tay đón bạn.Tôi mỉm cười.Đâu có biển vẵn rì rào,rì rào muôn thưở
 
T

tieuquanchua

Nếu ai đã một lần ngắm cảnh hoàng hôn trên quê tôi thì chắc hẳn sẽ không thể nào quên được vẻ đẹp tuyệt vời của nó. Nhất là vào những buổi chiều hè như chiều nay.

Khi ông mặt trời vội vã đạp xe về đỉnh núi phía Tây kết thúc cuộc hành trình dài, cũng là lúc tôi học bài xong chạy ra đầu làng để hít thở bầu không khí trong lành, mát mẻ. Chà, quê hương mình lúc này mới đẹp làm sao! Không gian thật thoáng đãng, không khí trong lành đến tuyệt vời. Bầu trời cao xanh vời vợi, từng áng mây trắng mây hồng bồng bềnh trôi như đang đi du ngoạn. Những tia nắng vàng hoe như còn lưu luyến, bịn rịn đổ dài trên những cành cây, mái nhà và tràn xuống cả ao làng. Tất cả trông như rực sáng hơn. Những làn gió Nam hiu hiu thổi mang theo hương thơm dìu dìu của cánh đồng lúa giống mới làm nao nao lòng người. Trên cành cây, cô gió vui mùng đánh nhịp cho lá cây vui hát rì rào. Tôi khoan thai bước trên con đường ra đầu làng để ngắm cảnh quê hương. Chà, đẹp quá! Trên nền trời cao thẳm những cánh diều sáo vút cao của ai đó vi vu vi vút trên khoảng không bao la. Xa xa, những chỏm núi màu xanh biếc nhấp nhô trông thật tuyệt! Dưới mặt ao, ánh nắng chênh chếch làm cả mặt ao rực lên lóng la lóng lánh như người ta vừa giát một mẻ vàng mới luyện xong. Phía chân đê, từng đàn trâu đủng đỉnh ra về.

Mải ngắm quê hương, ông mặt trời xuống núi từ bao giờ. Trong làng, khói bếp bay là là quyện vào dải sương mờ như tấm khăn voan mỏng làm cho cảnh vật mờ dần, mờ dần. Trên cành cây, những chú chim ríu rít gọi nhau về tổ hòa nhịp với loa phóng thanh của hợp tác xã tạo nên một bản nhạc du dương trầm bổng để kết thúc một ngày làm việc bổ ích. Càng ngắm tôi lại càng thấy yêu quê mình hơn. Tâm hồn sảng khoái lâng lâng một niềm vui khó tả.

Chà, quê mình đẹp quá! Đẹp quá đi! Tôi thật sung sướng và tự hào khi được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất quê hương thanh bình êm ả này. Tôi mong mình sẽ học thật giỏi để xây dựng quê hương đất nước thêm giàu đẹp
 
0

0973573959thuy

Nếu ai đã một lần ngắm cảnh hoàng hôn trên quê tôi thì chắc hẳn sẽ không thể nào quên được vẻ đẹp tuyệt vời của nó. Nhất là vào những buổi chiều hè như chiều nay.

Khi ông mặt trời vội vã đạp xe về đỉnh núi phía Tây kết thúc cuộc hành trình dài, cũng là lúc tôi học bài xong chạy ra đầu làng để hít thở bầu không khí trong lành, mát mẻ. Chà, quê hương mình lúc này mới đẹp làm sao! Không gian thật thoáng đãng, không khí trong lành đến tuyệt vời. Bầu trời cao xanh vời vợi, từng áng mây trắng mây hồng bồng bềnh trôi như đang đi du ngoạn. Những tia nắng vàng hoe như còn lưu luyến, bịn rịn đổ dài trên những cành cây, mái nhà và tràn xuống cả ao làng. Tất cả trông như rực sáng hơn. Những làn gió Nam hiu hiu thổi mang theo hương thơm dìu dìu của cánh đồng lúa giống mới làm nao nao lòng người. Trên cành cây, cô gió vui mùng đánh nhịp cho lá cây vui hát rì rào. Tôi khoan thai bước trên con đường ra đầu làng để ngắm cảnh quê hương. Chà, đẹp quá! Trên nền trời cao thẳm những cánh diều sáo vút cao của ai đó vi vu vi vút trên khoảng không bao la. Xa xa, những chỏm núi màu xanh biếc nhấp nhô trông thật tuyệt! Dưới mặt ao, ánh nắng chênh chếch làm cả mặt ao rực lên lóng la lóng lánh như người ta vừa giát một mẻ vàng mới luyện xong. Phía chân đê, từng đàn trâu đủng đỉnh ra về.

Mải ngắm quê hương, ông mặt trời xuống núi từ bao giờ. Trong làng, khói bếp bay là là quyện vào dải sương mờ như tấm khăn voan mỏng làm cho cảnh vật mờ dần, mờ dần. Trên cành cây, những chú chim ríu rít gọi nhau về tổ hòa nhịp với loa phóng thanh của hợp tác xã tạo nên một bản nhạc du dương trầm bổng để kết thúc một ngày làm việc bổ ích. Càng ngắm tôi lại càng thấy yêu quê mình hơn. Tâm hồn sảng khoái lâng lâng một niềm vui khó tả.

Chà, quê mình đẹp quá! Đẹp quá đi! Tôi thật sung sướng và tự hào khi được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất quê hương thanh bình êm ả này. Tôi mong mình sẽ học thật giỏi để xây dựng quê hương đất nước thêm giàu đẹp.
 
C

congchuacaheo175

Mùa hè năm ngoái em được theo gia đình đi thăm quan, nghỉ mát tại bãi biển Minh Châu trên đảo Vân Đồn tỉnh Quảng Ninh. Thật tuyệt vời bởi em đã được chiêm ngưỡng cảnh hoàng hôn trên bãi biển. Bãi biển Minh Châu thật đẹp và mộng mơ. Một khung cảnh rất yên bình, một thiên nhiên thực sự được ưu đãi bởi vừa có biển, vừa có núi. Không gian thật thoáng đãng, không khí trong lành đến tuyệt vời. Biển Minh Châu mới được đưa vào khai thác nên nó còn khá nguyên sơ, sạch sẽ, không quá đông đúc và ngột ngạt. Bầu trời cao xanh vời vợi, từng áng mây trắng mây hồng bồng bềnh nhẹ lướt trôi như đang đi du ngoạn. Từ một quán trên bãi biển lời bài hát của trẻ em vang lên lời hát du dương “ Biển xanh quá, bên bờ cát trắng phau, bé nghịch cát xây bao nhiêu nhà lầu…”. Em và các bạn thả sức chạy nhảy, đùa rỡn với sóng và nghịch cát. Sóng liếm nhè nhẹ trên bãi cát mịn trải dài. Chúng đùa giỡn, tung bọt trắng xóa ở khắp mọi nơi.Phía xa xa những chú cá chuồn lướt đi trên sóng, nhảy nhót như những vũ công. Mặt trời đỏ rực từ từ hạ thấp độ cao, lúc thì ẩn sau một ngọn núi, lúc lại như nằm một nửa trên mặt biển, nửa kia bị chìm xuống biển và phát đi tất cả tia nắng cuối cùng của ngày. Những tia nắng vàng hoe như còn lưu luyến, bịn rịn đổ dài trên bãi cát. Tất cả trông như sáng rực lên ở một góc nơi tiếp giáp giữa trời và biển vậy. Khi những ánh nắng cuối cùng của buổi chiều tàn dần lặn trên mặt biển bao la, bầu trời chuyển từ vàng sang đỏ lựng rồi tím ngắt chính là thời khắc hoàng hôn làm say đắm lòng người. Những đám mây hồng chuyển dần sang màu vàng nhạt, chầm chậm bay trên trời cao rồi chuyển sang xám xịt dần, lấp ló trên bầu trời những ánh sao nhỏ bé. Những tàu dừa cụp những chiếc lá xuống,nghỉ ngơi sau một ngày vui chơi thỏa thích. Những cơn gió à à u u như ngàn cối xay lúa, từ biển nhè nhẹ thổi vào mát rượi. Những chú chim bay phía vầng mây như đám cháy, ráo riết về tổ. Những chiếc thuyền đánh cá lũ lượt chạy về, từng hàng từng hàng thẳng tắp. Những cánh buồm căng như những cánh chim hải âu. Xa xa, những chỏm núi màu xanh biếc nhấp nhô trông thật đẹp. Những ngôi sao sáng như những ngọn lửa sáng nhấp nháy trên bầu trời. Hoàng hôn đã lặn Bãi biển Minh Châu Vân Đồn thật đẹp. Nó là tài sản vô giá mà thiên nhiên trao tặng cho chúng ta. Em cùng các bạn sẽ phải luôn có ý thức giữ gìn và bảo vệ những tài nguyên thiên nhiên để đất nước Việt nam ngày càng giàu đẹp.
 
0

09102001

Tuyệt đẹp cảnh hoàng hôn trên biển
Mua he ruoc em duocdi tham quan o bien voi gia dinh.CẢnh hoàng hôn ở biển that là đẹp.
Khi chieu ve nhung dam may khong con mau trang tuoi sang nua mà chỉ còn đọng lại những ánh nắng cuối cùng của buổi chiều tàn dần lặn trên mặt biển bao la, bầu trời chuyển từ vàng sang đỏ lựng rồi tím ngắt chính là thời khắc hoàng hôn làm say đắm lòng người.
Cảnh hoàng hôn dần buông xuống mọi vật, màu tím ngắt của buổi chiều tà, những tia nắng le lói sắp tắt dường như là một cảnh đẹp khó tả, đẹp đến nao lòng, man mác buồn. Không hiểu sao mình rất thích những buổi chiều hoàng hôn đến như vậy. Thêm vào đó là cái không gian đầy màu sắc và ánh nắng dìu dịu trải dài đổ bóng lên vạn vật làm cho chúng có một vẻ đẹp lung linh, kì lạ.Nhất là khi đó, những áng mây phản chiếu ánh sáng rực rỡ xuống dòng sông tạo nên cảnh sắc thiên nhiên tuyệt đẹp.
mặt trời bắt đầu tắt nắng,phía xa kia không phải ông mặt trời chiếu những tia nắng chói chang mà là quả cầu lửa khổng lồ được đặt trên chiếc mâm màu xanh lục .Quả cầu lửa cứ nhỏ dần rồi chui tọt vào biển cả.
Ngắm nhìn cảnh mặt trời đang sà dần xuống biển sẽ khiến lòng bạn đột nhiên lắng lại, mọi ưu phiền trong một ngày dài tất bật dường như tan biến. Các nhiếp ảnh gia đã không bỏ lỡ cơ hội ghi lại khoảnh khắc thiên nhiên đẹp ngoạn mục này.
 
H

hongngam_29

Tả cảnh hoàng hôn quê em.


*Bài viết

Quê tôi là một làng chài ven biển. Dân chài sống lam lũ quanh năm mà vẫn chẳng dư dật được bao nhiêu. Làng hướng mắt ra đón những cơn gió biển thổi vào thế nên bọn nhóc tụi tôi mới nhỏ ti mà đứa nào đứa nấy sạm đen vì nắng và gió biển. Vùng quê tuy nghèo nhưng không phải không có những niềm vui. Với tôi, kỷ niệm sâu sắc nhất chính là được ngắm cảnh hoàng hôn trên biển.

Chiều nào cũng vậy, tôi cùng lũ bạn bước nặng trịch trên những cồn cát đầu làng sau buổi tan trường. Cồn cát mênh mông gắn bó với cả tuổi thơ tôi trong suốt những tháng ngày qua. Nó còn gắn với bao trò chơi bí mật của lũ trẻ con miền biển. Nhưng hôm nay cũng vậy, tôi phải từ bỏ những cuộc chơi sớm hơn để về giúp bố mẹ chuẩn bị bữa cơm chiều. Bố tôi đi biển cứ sẩm tối mới về. Còn mẹ toi đi làm cũng hay về muộn. Bữa cơm chiều trông chờ vào cả cậu con trai lớp sáu.

Tôi về nhà, cất sách vở nhưng không nấu cơm ngay. Bao giờ cũng vậy, tôi dọn dẹp sân thềm trước và tranh thủ ngắm lúc hoàng hôn. Hôm nay biển xanh chỉ hơi gợn sóng nhưng chỉ có dân miền biển như chúng tôi mới rõ, ở trong cái sự phẳng lặng kia, biển đang động lắm.

Chả là, đó là lúc nước triều bắt đầu dâng mà. Gió biển hôm nay nhẹ nhàng mát rượi. Vị mặn thổi vào khiến con mắt tôi cảm giác cay cay. Biển bắt đầu nhợt nhạt vì mặt trời sắp lặn. Những tia nắng cuối cùng của một ngày không đủ tạo màu trên biển mà đủ để mặt biển ánh lên màu trắng hơi phớt vàng nhợt nhạt.

Mặt trời bắt đầu tắt nắng. Phía xa kia không phải là ông mặt trời chiếu những tia nắng chói chang mà là một quả cầu rực đỏ đặt trên một cái mâm lớn màu xanh lục. Quả cầu lửa nhỏ dần rồi cứ thế rơi trụt vào trong lòng biển cả. Phía ngoài khơi chi chít những chiếc tàu đang rướn mình hướng về phía làng tôi. Trong những chiếc tàu kia, có một chiếc ngày nào tôi cũng chờ cũng đợi.

Bữa cơm chiều đã dọn xong vừa kịp lúc bố mẹ tôi về. Bố nhâm nhi chén rượu kể câu chuyện cả ngày đi biển. Còn mẹ vừa ăn vừa thỉnh thoảng lại xoa đầu đứa con trai. Mẹ nhìn tôi bằng ánh mắt vô cùng trìu mến như đang ngợi khen sự ngoan ngoãn của con trai mình. Tôi thấy lòng ấm lại, ấm như bát cơm đầy đang nằm trong bàn tay nhỏ của tôi.
 
H

huyencute242

Mình cho các gợi ý thôi, bạn tự viết thành bài văn nha :
Gợi ý phần thân bài
* Khi mặt trời sắp lặn :
- Mặt trời gác núi phía tây . Ráng chiều rực rỡ . Ánh rẻ quạt chiếu hắt lên bầu trời, chiếu xiên xuống mặt đất .
- Đàn chim bay về tổ .
- Các nàng mây đi dạo
- Trên cánh đồng, các bác nông dân rủ nhau ra về .
- Trên đường, người người nườm nượp trở về . Tiếng xe, tiếng cười nói gọi nhau vang rộn .
- Trong thôn xóm, nắng nhuộm vàng cây cổ thụ, hàng cau, nhà cao tầng . Chim ríu rít trên vòm cây khi được ở bên đàn con .
* Khi mặt trời lặn :
- Mặt trời xuống núi . Bóng tối lan tỏa . Sao sớm mọc (Sao Hôm)
- Cảnh vật mờ dần . Đôi chỗ sương trắng chập chờn . Người vắng hẳn, chỉ còn lác đác vài người đi lại .
- Trong thôn, đèn điện sáng trưng .
- Mọi người quây quần bên mâm cơm, ti vi .
- Trong lời văn nhớ lồng cảm xúc vào . Phải gợi lên vẻ đẹp, rực rỡ, không khí cuộc sống bình yên .
 
H

hell_fire_dragon

viết đoạn văn miêu tả cảnh hoàng hôn trên biển

có cái nào mở đầu là đang trong đợt nghỉ hè rồi đi dạo được ko
:p
 
Top Bottom