chữ " hồng " là nhãn tự của bài thơ, mở ra một ko gian tươi sáng, tràn đầy sức sống. Bài thơ viết về thiên nhiên, sinh hoạt của người dân nơi miền núi vào buổi chiều tà, ngả về tối. Nhưng kết thúc tác phẩm không phải là không gian tĩnh lặng, âm u của núi rừng, cũng không phải màu xám tro tàn của lò than mà là màu lửa hồng rực cháy, màu của niềm tin, hi vọng. Qua đó thể hiện tâm hồn lạc quan, yêu đời của người chiến sĩ cách mạng dù trong cảnh tù đày khó khăn gian khổ. Hình ảnh lò than rực hồng trong đêm như tiếp thêm sức mạnh, hơi ấm cho những người tha hương, đẩy lùi bóng tối và sự lạnh lẽo của rừng núi buổi đêm. Bài thơ vận động từ tối đến sáng, từ âm u, vắng lặng đến ấm áp, bừng sáng. Đó cũng là sự vận động của lí tưởng cách mạng của nhà thơ: dù hoàn cảnh khó khăn, khắc nghiệt nhưng Chủ tịch Hồ Chí Minh vẫn lạc quan, yêu đời, luôn vượt qua gian khổ để hớng về tương lai tươi sáng, độc lập.