tuyển tập thơ Puskin

N

nguyentung2510

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

KHÔNG ĐỀ

Hết rồi tình đã vỡ tan
Anh xin lần cuối hôn bàn chân em.
Rồi đây cuộc sông nhỏ nhen
Và cơm áo sẽ dẫm lên cuộc đời.
Và ngày tháng sẽ dần trôi
Tình yêu dù ngọt, dù buồn cung phai
Rồi em sẽ hiểu vì ai?
Vì ai cuộc sống đắng cay ngọt bùi
Vì từng dây phút em ơi !
Anh buồn vì nỗi em vui... cung người.

Thơ Puskin
 
N

nguyentung2510

Nguời ngọc mến yêu ơi !
Ngày mai đã khác rồi
Đông sẽ về trên má
Nhưng hè vẫn trong tim.



Trên môi hồng của em
Mùa hè đang rực lửa
Nhưng mùa đông tuyết phủ
Đang nằm trong tim em.

Thơ PUSKIN
 
N

nguyentung2510

XIN LỖI EM

Xin lỗi em vì một lý do nào?
Thềm nhà tôi vẳng tiếng chân em bước
Thì lúc ấy lối đi ngoài cổng trước
Tôi vẫn tin cỏ chưa kịp mọc đâu
Cỏ độ lượng cỏ cần biết rõ
Tôi có gì xúc phạm với em đâu?

Xin lỗi em vì một lý do nào?
Em sẽ chẳng dừng chân nơi tôi đang đứng đợi
Thì lúc ấy vẫn xôn xao lá mới
Hàng cây đang hồi hộp chẳng nghỉ ngơi
Cây thẳng thắng chưa tin điều phản bội
Tôi có gì em đến nổi làm ngơ?

Xin lỗi em vì một lý do nào?
Em vờ vĩnh than phiền tôi đủ tội
Thì lúc ấy tôi vẫn tìm trong bóng tối
Chưa nhuộm đen được hết trái tim mình
Muốn thật biết ai mới là gian dối
Xin hãy chờ phán xét buổi bình minh
Còn nếu em quả thật muốn xa tôi
Người mới đến rũ em quên người cũ
Xin nói đi đâu cần gieo tiếng dữ
Ai chưa yêu, chưa cảm thấy bực mình
Tôi chỉ xin mượn lời thơ nhắn nhủ :
Cầu em được một người tình như tôi đã yêu em....

PUSKIN
 
N

nguyentung2510

Tôi yêu em

Tôi yêu em đến nay chừng có thể
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai;
Nhưng không để em bận lòng thêm nữa,
Hay hồn em phải gợn bóng u hoài.
Tôi yêu em âm thầm, không hy vọng,
Lúc rụt rè, khi hậm hực lòng ghen,
Tôi yêu em, yêu chân thành, đằm thắm,
Cầu em được người tình như tôi đã yêu em.
 
N

nguyentung2510

Gửi…

Anh nhớ mãi phút giây huyền diệu
Trước mắt anh em bỗng hiện lên,
Như hư ảnh mong manh vụt biến,
Như thiên thần sắc đẹp trắng trong.

Giữa day dứt sầu đau tuyệt vọng.
Giữa ồn ào xáo động buồn lo
Tiếng nói em bên tai anh văng vẳng,
Bóng dáng em anh gặp lại trong mơ.

Tháng ngày qua. Những cơn gió bụi
Đã xua tan mộng đẹp tuổi thơ,
Lãng quên rồi giọng em hiền dịu,
Nhoà tan rồi bóng dáng nguy nga.

Giữa cô quạnh âm u tù hãm
Dòng đời trôi quằn quại hắt hiu.
Chẳng tiên thần, chẳng nguồn cảm xúc,
Chẳng đời, chẳng lệ, chẳng tình yêu.

Cả hồn anh bỗng bừng bừng tỉnh giấc:
Trước mắt anh em bỗng hiện lên,
Như hư ảnh mong manh vụt biến,
Như thiên thần sắc đẹp trắng trong.

Trái tim lại rộn ràng náo nức,
Vì trái tim sống lại đủ điều:
Cả tiên thần, cả nguồn cảm xúc,
 
N

nguyentung2510

Bông hoa nhỏ

Trong sách tôi thấy một bông hoa nhỏ
Héo khô rồi, đâu nữa mùi thơm
Thế rồi tôi rạo rực tâm hồn
Những ý nghĩ vấn vương kỳ dị:

Ở đâu kia? Nở bao giờ nhỉ?
Mùa xuân nào, hoa nở đã từ bao
Ai ngắt hoa? Bỏ đấy vì sao?
Tay bầu bạn hay bàn tay xa lạ?

Để kỷ niệm một lần gặp gỡ
Để ghi đời định mệnh chia ly?
Hay để rồi nhớ một buổi mình đi
Trên đồng vắng, dưới rừng cây râm bóng?

Anh còn sống? Chị có còn sống?
Họ hiện giờ tổ ấm nơi đâu?
Hay họ đã khô héo từ lâu
Như hoa nhỏ không ai biết đấy?
 
N

nguyentung2510

Lá thư bị đốt cháy

Vĩnh biệt lá thư tình! Thôi vĩnh biệt:
Ý nàng đây. Sao ta mãi phân vân?
Bàn tay ta sao mãi chẳng muốn buông
Niềm vui sướng của ta cho ngọn lửa?
Nhưng đủ rồi! Phân vân làm chi nữa.
Cháy đi thôi, thư ủ ấp yêu đương!
Lòng ta yên rồi chẳng chút vấn vương.
Này ngọn lửa tham tàn đang sắp cuốn
Những trang giấy thư em… Xin chút gượm!
Bốc lửa rồi! Làn khói nhẹ vẩn vơ
Tan nhoà cùng lời cầu nguyện của ta.
Hình chiếc nhẫn ước thề trên xi gắn
Đã biến mất, xi chảy sôi … Ôi, thần thánh!
Thế là xong! Than giấy mỏng cuộn tròn,
Trên tàn than trắng dấu nét thiêng liêng…
Cả lồng ngực của ta dường thắt lại,
Hãy lưu mãi giữa lòng ta quằn quại,
Hỡi niềm vui chua xót của đời ta,
Cuộc đời buồn, ôi thân thiết tàn tro.
 
N

nguyentung2510

Con đường mùa đông

Xuyên những làn sương gợn song
Mảnh trăng mờ ảo chiếu qua,
Buồn dải ánh vàng lai láng
Lên cánh đồng buồn dăng xa.

Trên đường mùa đông vắng vẻ
Cỗ xe tam mã băng đi
Nhạc ngựa đều đều nghe buồn tẻ
Đều đều khắc khoải lòng quê.

Bài ca của người xà ích
Có gì phảng phất thân yêu:
Như niềm vui mừng khôn xiết
Như nỗi buồn nặng đìu hiu.

Không một mái lều, ánh lửa…
Tuyết trắng và rừng bao la…
Chỉ những cột dài cây số
Bên đường sừng sững chào ta

Ôi, buồn đau, ôi cô lẻ…
Trở về với em ngày mai
Nhina, bên lò lửa đỏ
Ngắm em, ngắm mãi không thôi.

Kim đồng hồ kêu tích tắc
Xoay đủ những vòng nhịp nhàng,
Xua lũ người tẻ ngắt
Để ta bên nhau trong đêm.

Sầu lắm, Nhina, đường xa vắng,
Ngủ quên bác xà ích lặng im
Nhạc ngựa đều đều buông xa thẳm,
Sương mờ che lấp ánh trăng nghiêng.
 
N

nguyentung2510

Gửi tới Xibia

Hãy giữ vững lòng trung kiên kiêu hãnh
Trong đáy sâu mỏ quặng Xibia,
Trí cao xa và công trình thê thảm
Của các anh chẳng uổng phí mất gì.

Đây niềm tin nơi hầm sâu u uất,
Như chị hiền sẽ xoa dịu thương đau,
Sẽ khơi dậy niềm tin và sức mạnh,
Giờ phút ta mong ước chẳng còn lâu.

Lòng ưu ái, mối chân tình bè bạn
Sẽ vượt qua chấn song sắt u sầu,
Tiếng tôi hát tự do phóng khoáng
Sẽ bay vào tận ngục tối, hầm sâu.

Và xiềng xích nặng nề rơi rụng xuống,
Và ngục hầm sụp nát – và tự do,
Bên cửa ra đón các anh vui sướng,
Bạn bè xưa gươm kiếm sẽ trao đưa.
 
N

nguyentung2510

Gửi Tsaađaep

Sự bịp bợm của tình, mơ, danh vọng
Mơn trớn ta chẳng được bao lâu
Những trò vui ngày thơ thoáng bóng,
Như mộng đêm, như sương sớm tan mau,
Nhưng hoài bão trong ta còn cháy rực,
Cả hồn ta náo nức chờ mong
Nóng lòng nghe tiếng gọi của núi song
Sống quằn quại dưới chính quyền hung bạo,
Trong hi vọng dày vò ta trông ngóng
Những phút giây giải phóng thiêng liêng,
Như chàng trai si tình trẻ tuổi
Đợi phút giây hò hẹn trung thành,
Khi trong ta lửa tự do rực cháy,
Khi tim ta còn sống cho thanh danh,
Người bạn hỡi, hiến dâng cho Tổ quốc
Những ngọn triều kỳ diệu của lòng anh!
Hỡ đồng chí, hãy vững lòng tin tưởng:
Sao hạnh phúc nguy nga rồi hiện sáng,
Cả nước Nga sẽ bừng tỉnh cơn mê,
Ngày mai đây hậu thế viết tên ta
Trên đống vụn của chính quyền độc đoán.
 
N

nguyentung2510

19 tháng 10 năm 1827

Cầu trời phù hộ, bạn tôi ơi,
Trong mọi lo âu của cuộc đời,
Tiệc tùng phóng đãng tình thân hữu,
Trong cả tình yêu đẹp tuyệt vời!

Cầu trời phù hộ, bạn tôi ơi,
Trong lúc buồn đau bão mịt trời,
Trong hang đen tối lòng sâu đất
Và vùng xa lạ, giữa biển khơi.
 
N

nguyentung2510

Ngài và anh, cô và em

Nàng buột miệng đổi tiếng ngài trống rỗng
Thành tiếng anh thân thiết đậm đà,
Và gợi lên trong lòng đang say đắm
Bao ước mơ tràn hạnh phúc reo ca.

Trước mắt nàng, tôi trầm ngâm đứng lặng,
Không thể nào rời ánh mắt khỏi nàng,
Và tôi nói: thưa cô, cô đẹp lắm!
Mà thâm tâm: anh quá đỗi yêu em!
 
N

nguyentung2510

Những dòng thơ viết trong đêm không ngủ

Tôi thao thức, nến đèn tắt cả;
Mộng buồn tênh, tăm tối khắp nơi
Chỉ có tiếng đồng hồ cô lẻ
Vẳng đều đều bên cạnh giường tôi.
Tiếng chuyện phiếm các nàng tiên nữ,
Tiếng bước đời chuột xám chạy qua
Tiếng xao xuyến đêm dài thiếp ngủ…
Cớ sao ngươi day dứt lòng ta,
Có nghĩa gì tiếng thì thào tẻ ngắt?
Lời than vãn hay là lời trách móc
Của một ngày ta đã bỏ trôi qua?
Hay là ngươi muốn đòi hỏi gì ta
Ngươi gọi ta hay là ngươi báo mệnh?
Ta muốn hiểu được ngươi cho tường tận,
Ta muốn dò tìm ý nghĩ trong ngươi…
 
N

nguyentung2510

Cô gái hay ghen khóc

Cô gái hay ghen khóc sụt sùi,
Trách chàng trai trẻ mãi không nguôi;
Ngả xuống vai cô…, chàng thiếp ngủ
Quên hờn, ru giấc ngủ, cô cười…
 
N

nguyentung2510

Sao

Một ngôi sao vừa rơi
Vụt tắt trên bầu trời
Hay là tên người ấy
Vụt tắt ở trong tôi

Vẫn thấy trên bầu trời
Có muôn vàn sao sáng
Mà ở trong lòng tôi
Như một hành lang vắng

Một ngôi sao vừa tắt
Bầu trời vẫn không buồn
Sao tên người ấy tắt
Trong lòng tôi cô đơn ?
 
N

nguyentung2510

ĐỨC MẸ ĐỒNG TRINH

Tôi không treo trong trai phòng đạm bạc
Những bức tranh của danh hoạ cổ xưa
Để khách thăm phải tôn kính sững sờ
Đứng lặng nghe lời phẩm bình uyên bác.

Trong góc đơn sơ bộn bề sách vở
Tôi hằng mong chiêm ngưỡng một bức tranh:
Dõi nhìn tôi trìu mến từ mây xanh
Mẹ Đồng Trinh bồng Hài Đồng cứu thế

Nàng trang nghiêm, ánh mắt người thông tuệ
Trong hào quang thanh thoát vẻ nhân từ,
Dưới gốc cọ Xiôn lặng lẽ ưu tư
Chỉ hai người, không thiên thần hộ vệ.

Điều ước nguyện giờ đây thành sự thật:
Tạo hoá ban em giáng tự trên trời,
Tuyệt tác hình người đẹp xinh thanh khiết,
Em - Đức mẹ Đồng trinh của lòng tôi.
 
N

nguyentung2510

Vô tình

Vô tình anh gặp em
Rồi vô tình thương nhớ
Đời vô tình nghiệt ngã
Nên chúng mình yêu nhau.

Vô tình nói một câu
Thế là em hờn dỗi
Vô tình anh không nói
Nên đôi mình xa nhau.

Chẳng ai hiểu vì đâu
Đường đời chia hai ngả
Chẳng ai có lỗi cả
Chỉ vô tình mà thôi.

Vô tình suốt cuộc đời
Anh buồn đau mải miết
Vô tình em không biết
Hay vô tình quên đi.
 
N

nguyentung2510

Một chút tên tôi đối với nàng
________________________________________
Một chút tên tôi đối với nàng.
Sẽ chìm như ánh sáng buồn tan.
Âm thầm mòn mỏi nên bờ vắng.
Như tiếng chim thâu lạc giữa ngàn.
***
Ngày nào đó trên mặt trăng kỷ niệm.
Nó chỉ còn là dấu vết không hồn.
Giống như hình phác trên mộ chí.
Nét ngoằn ngoèo một thứ tiếng xa xăm.
***
Tên cũ từ lâu đã lãng quên.
Chẳng còn gợi lại được cho em.
Tình xưa êm ái và trong trắng.
Trước mối tình ai mới dấy lên.
***
Nhưng nếu gặp ngày buồn rầu đau đớn.
Em thầm thì hãy gọi tên lên.
Và hãy tin: còn đây một kỷ niệm.
Em vẫn còn sống giữa một trái tim
 
N

nguyentung2510

Người đẹp ơi nàng đừng hát nữa
________________________________________
Người đẹp ơi! nàng đừng hát nữa
Những bài Gruzi buồn bã xót xa:
Khiến lòng tôi lại càng tưởng nhớ
Cuộc đời xưa và cả một bến bờ xa.
***
Ôi khúc ca tàn bạo của nàng.
Làm cho tôi càng thêm nhớ lại.
Chốn thảo nguyên đêm tối dưới trăng.
Hình bóng người trinh nữ xa xăm, đầy thương hại.
***
Bao hình ảnh không phai mờ, êm ái.
Giáp mặt nàng tôi đã quên đi.
Nhưng nàng hát - trước mắt tôi đã lại,
Biết bao nhiêu bóng dáng hiện về.
***
Người đẹp ơi! nàng đừng hát nữa,
Những bài Gruzi buồn bã xót xa.
Khiến lòng tôi lại càng tưởng nhớ
Cuộc đời xưa và một bến bờ xa.
 
N

nguyentung2510

Hoa hồng

Hoa hồng của chúng ta
Đâu rồi bạn nhỉ?
Đã tàn lụi hoa hồng
Đứa bé của rạng đông.
Bạn ơi đừng nói:
Tuổi xuân sẽ như hoa tàn lụi.
Đừng nói bạn ơi:
Đây niềm vui của cuộc đời.
Bạn nhận cùng hoa hộ
Xin lỗi hoa, tôi thương tôi nhớ
Và bạn hãy chỉ giùm
Cho chúng ta hoa huệ.
 
Top Bottom