R
rua_it
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
đôi lời tâm sự: Câu truyện xoay quanh nhân vật chính là CK, một học sinh cấp 3 đang tuổi ăn , tuổi ngủ , bỗng nhiên bị vướng vào 1 chuyện kì lạ, chàng bị đưa về một không gian cách cậu đến hàng nhiều ngàn năm, mang theo công nghê hiện đại, từ đó, cuộc sống của cậu đã bị xáo trộn, những cuộc phiêu lưu kì thú đang ở phía trước cậu, có lẽ đây sẽ là bài học đường đời cho cậu trước khi bước vào tương lai... mợt bài học đắt giá.............
lưu ý, truyện mang hơi hớm kiếm hiệp, huyễn ảo vì thế các bạn nào không thích thì có thể next, mình là mình thích truyện cổ, ứ thích truyện teen bây h nữa )
Tác Giả: CK
Biên Tập: SoíHoang TTV
Quyển 1: Dị Giới Truyền Thuyết
Chương 1: Vô Tình
Tháng 8 cuối thu, những đám mây trên bầu trời cao trong xanh không khác gì một khu vườn vô tận điểm xuyết những đóa hoa tuyết tinh khiết của tạo hóa, khiến người ngắm nhìn không khỏi thốt lên cảm khái vì cái vẻ đẹp thanh tân của thiên nhiên. Cây cối khắp nơi đều rung rinh xào xạc như đang thở than tiếc nuối khoảng thời gian cuối cùng chúng còn có thể khoác trên mình chiếc áo vàng rực rỡ của mùa thu. Vẫn như mọi ngày, CK lại tản bộ trên con đường làng quen thuộc rìa cánh rừng . Dân làng cũng không lạ với thói quen này của chàng, ngày nào cũng thế, khi con gà trống cất tiếng gáy đầu tiên , chàng rời khỏi ngôi nhà nhỏ của mình để ra ngoài tận hưởng hương vị của sáng sớm, tận hưởng những hạt hơi sương còn vương trong không trung, tận hưởng cái tươi mát của một ngày mới, cho đến khi mặt trời khó nhọc trèo khỏi đỉnh núi, chàng mới trở về nhà bắt đầu công việc của một ngày.
Nhưng hôm nay, khi chàng bước đến sát cửa rừng, bỗng cảm thấy trong người có một linh cảm kì lạ khiến chàng rùng mình, bầu không khí trong lành mát rượi hấp dẫn như một chén rượu thơm mọi ngày chàng vẫn thưởng thức bỗng như trở mình phút chốc tụt xuống lạnh đến nỗi người chàng run lên. Trong rừng văng vẳng vọng ra những tiếng gọi lúc gần lúc xa mang ma lực hấp dẫn kì lạ đang thúc dục chàng bước tới khám phá. Khu rừng này không tên không tuổi, không ai biết nó đã hình thành từ lúc nào, chỉ biết từ những ngày đầu tiên ngôi làng được dựng lên, đã có không ít người đi vào đó và không thấy trở ra, dân làng đã có lần tuyển chọn rất nhiều những tay thợ săn dũng cảm kì cựu nhất đi vào đó tìm hiểu có chuyện gì ở bên trong, nhưng rồi tất cả đều như bốc hơi trong khu rừng đó, thậm chí người ta còn không thấy một con chim nào có thể từ trong rừng bay ra. Vì thế dân làng tạm gọi nơi đó là : Quỷ Lâm. Đã từ lâu lắm rồi, kể cả kẻ gan dạ nhất cũng không dám đặt nửa bước chân vào Quỷ Lâm.
Tuy nhiên , sẵn là một kẻ bản tính ngang bướng trời sinh, thích thử thách bản thân, thoáng một chút do dự, CK đã đi theo tiếng gọi kì lạ đó vào trong rừng. Càng đi vào sâu, chàng càng thấy như mình đang đi vào một thế giới khác, với nhiều hoa cỏ kì lạ, có những loài mà chàng chưa bao giờ thấy trong sách vở, một số tỏa mùi thơm khiến tâm trí thư con người thái lạ lùng, một số lại mang theo vị tanh nồng cay độc tán ra không khí xung quanh nó, những con thú nhỏ mình thỏ đầu chuột , chân trước có móng nhọn, chân sau to khỏe chạy trên mặt đất nhanh như cắt, nhưng lúc chàng đến gần lại đào đất tạo thành một cái hang ngay lập tức chui tọt xuống khiến chàng không thể nào bắt được nó mà tận mắt kiểm tra một phen. Đang say sưa trong thế giới mới, bỗng mây đen từ đâu ùn ùn kéo tới che lấp bầu trời quang đãng, những giọt mưa nặng hạt khiến chàng không thể không tìm lối về nhà . Nhưng đi được một lúc, chàng mới nhận ra rằng mình không thấy lối ra, bầu trời đen không sao không có cách nào giúp chàng định hướng trở về. Chợt chàng nhớ ra mình có một chiếc vòng đeo cổ cha chàng để lại trước lúc “đi xa”, mặt vòng chính là một chiếc la bàn nhỏ. Chàng vẫn nhớ như in lúc ông đeo chiếc vòng vào cổ chàng, ông nói : " con trai, không một người đàn ông nào mà trong cuộc đời này không hề vấp ngã, ta tặng con chiếc la bàn này để con hãy luôn nhớ rằng, dù có vấp ngã, con hãy luôn có một ý chí, một niềm tin, và một mục tiêu đúng đắn để tiến lên phía trước, dũng cảm không lùi bước, cha sẽ luôn tự hào vì con"
Chàng nâng chiếc la bàn lên tìm hướng trở về, nhưng thật bất ngờ, kim la bàn quay tít như chong chóng, một sự việc kì lạ mà chàng chưa bao giờ nhìn thấy trước đó. Mà lúc này trời mưa ngày càng nặng hạt, chàng tự nhủ : ta cứ tạm kiếm một nơi trú mưa đã rồi tính sau, trời đã sinh ra ta ắt không để ta chết vô ích trong khu rừng quái quỷ này. Nghĩ là làm, chàng bước nhanh về một phương tìm lối đi . Không may thay, vì chạy nhanh, chàng đã vô tình đạp lên một vùng đất mùn lõm, chính là cửa một chiếc thông đạo do một bàn tay nào đó đã tạo ra, không biết chiếc cửa này qua bao nhiêu năm thời gian, có lẽ đã không còn bền chắc như ban đầu, nó rụng ra từng mảng và rơi xuống kéo chàng vào một cái hố sâu hun hút không thấy đáy ...............
-cảm ơn các bạn đã quan tâm truyện của mình trong mấy ngày qua...
mọi góp ý xin cmt tại đây : http://diendan.hocmai.vn/showthread.php?t=140721
để truyện không bị ngắt quãng cũng như dễ theo dõi , mong các bạn cmt tại link trên.
thanks!
lưu ý, truyện mang hơi hớm kiếm hiệp, huyễn ảo vì thế các bạn nào không thích thì có thể next, mình là mình thích truyện cổ, ứ thích truyện teen bây h nữa )
Tác Giả: CK
Biên Tập: SoíHoang TTV
Quyển 1: Dị Giới Truyền Thuyết
Chương 1: Vô Tình
Tháng 8 cuối thu, những đám mây trên bầu trời cao trong xanh không khác gì một khu vườn vô tận điểm xuyết những đóa hoa tuyết tinh khiết của tạo hóa, khiến người ngắm nhìn không khỏi thốt lên cảm khái vì cái vẻ đẹp thanh tân của thiên nhiên. Cây cối khắp nơi đều rung rinh xào xạc như đang thở than tiếc nuối khoảng thời gian cuối cùng chúng còn có thể khoác trên mình chiếc áo vàng rực rỡ của mùa thu. Vẫn như mọi ngày, CK lại tản bộ trên con đường làng quen thuộc rìa cánh rừng . Dân làng cũng không lạ với thói quen này của chàng, ngày nào cũng thế, khi con gà trống cất tiếng gáy đầu tiên , chàng rời khỏi ngôi nhà nhỏ của mình để ra ngoài tận hưởng hương vị của sáng sớm, tận hưởng những hạt hơi sương còn vương trong không trung, tận hưởng cái tươi mát của một ngày mới, cho đến khi mặt trời khó nhọc trèo khỏi đỉnh núi, chàng mới trở về nhà bắt đầu công việc của một ngày.
Nhưng hôm nay, khi chàng bước đến sát cửa rừng, bỗng cảm thấy trong người có một linh cảm kì lạ khiến chàng rùng mình, bầu không khí trong lành mát rượi hấp dẫn như một chén rượu thơm mọi ngày chàng vẫn thưởng thức bỗng như trở mình phút chốc tụt xuống lạnh đến nỗi người chàng run lên. Trong rừng văng vẳng vọng ra những tiếng gọi lúc gần lúc xa mang ma lực hấp dẫn kì lạ đang thúc dục chàng bước tới khám phá. Khu rừng này không tên không tuổi, không ai biết nó đã hình thành từ lúc nào, chỉ biết từ những ngày đầu tiên ngôi làng được dựng lên, đã có không ít người đi vào đó và không thấy trở ra, dân làng đã có lần tuyển chọn rất nhiều những tay thợ săn dũng cảm kì cựu nhất đi vào đó tìm hiểu có chuyện gì ở bên trong, nhưng rồi tất cả đều như bốc hơi trong khu rừng đó, thậm chí người ta còn không thấy một con chim nào có thể từ trong rừng bay ra. Vì thế dân làng tạm gọi nơi đó là : Quỷ Lâm. Đã từ lâu lắm rồi, kể cả kẻ gan dạ nhất cũng không dám đặt nửa bước chân vào Quỷ Lâm.
Tuy nhiên , sẵn là một kẻ bản tính ngang bướng trời sinh, thích thử thách bản thân, thoáng một chút do dự, CK đã đi theo tiếng gọi kì lạ đó vào trong rừng. Càng đi vào sâu, chàng càng thấy như mình đang đi vào một thế giới khác, với nhiều hoa cỏ kì lạ, có những loài mà chàng chưa bao giờ thấy trong sách vở, một số tỏa mùi thơm khiến tâm trí thư con người thái lạ lùng, một số lại mang theo vị tanh nồng cay độc tán ra không khí xung quanh nó, những con thú nhỏ mình thỏ đầu chuột , chân trước có móng nhọn, chân sau to khỏe chạy trên mặt đất nhanh như cắt, nhưng lúc chàng đến gần lại đào đất tạo thành một cái hang ngay lập tức chui tọt xuống khiến chàng không thể nào bắt được nó mà tận mắt kiểm tra một phen. Đang say sưa trong thế giới mới, bỗng mây đen từ đâu ùn ùn kéo tới che lấp bầu trời quang đãng, những giọt mưa nặng hạt khiến chàng không thể không tìm lối về nhà . Nhưng đi được một lúc, chàng mới nhận ra rằng mình không thấy lối ra, bầu trời đen không sao không có cách nào giúp chàng định hướng trở về. Chợt chàng nhớ ra mình có một chiếc vòng đeo cổ cha chàng để lại trước lúc “đi xa”, mặt vòng chính là một chiếc la bàn nhỏ. Chàng vẫn nhớ như in lúc ông đeo chiếc vòng vào cổ chàng, ông nói : " con trai, không một người đàn ông nào mà trong cuộc đời này không hề vấp ngã, ta tặng con chiếc la bàn này để con hãy luôn nhớ rằng, dù có vấp ngã, con hãy luôn có một ý chí, một niềm tin, và một mục tiêu đúng đắn để tiến lên phía trước, dũng cảm không lùi bước, cha sẽ luôn tự hào vì con"
Chàng nâng chiếc la bàn lên tìm hướng trở về, nhưng thật bất ngờ, kim la bàn quay tít như chong chóng, một sự việc kì lạ mà chàng chưa bao giờ nhìn thấy trước đó. Mà lúc này trời mưa ngày càng nặng hạt, chàng tự nhủ : ta cứ tạm kiếm một nơi trú mưa đã rồi tính sau, trời đã sinh ra ta ắt không để ta chết vô ích trong khu rừng quái quỷ này. Nghĩ là làm, chàng bước nhanh về một phương tìm lối đi . Không may thay, vì chạy nhanh, chàng đã vô tình đạp lên một vùng đất mùn lõm, chính là cửa một chiếc thông đạo do một bàn tay nào đó đã tạo ra, không biết chiếc cửa này qua bao nhiêu năm thời gian, có lẽ đã không còn bền chắc như ban đầu, nó rụng ra từng mảng và rơi xuống kéo chàng vào một cái hố sâu hun hút không thấy đáy ...............
-cảm ơn các bạn đã quan tâm truyện của mình trong mấy ngày qua...
mọi góp ý xin cmt tại đây : http://diendan.hocmai.vn/showthread.php?t=140721
để truyện không bị ngắt quãng cũng như dễ theo dõi , mong các bạn cmt tại link trên.
thanks!
Last edited by a moderator: