S
socviolet
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
socviolet said:Đọc truyện này thấy hay quá, muốn đăng chia sẻ từ lâu rồi, nhưng... lại quên. Bây giờ mới thực hiện được...
_Nguồn: Báo Trà Sữa
Tác giả: Mayy_
Tác giả: Mayy_
Nó chẳng biết mình "phải gió" nàng khi nào, có thể là năm lớp 10, cũng có thể là đầu năm 11. Nàng chẳng phải hoa khôi hay á khôi gì đâu. Nàng cũng không bao giờ trang điểm. Nàng toàn để tóc thẳng với màu đen mun nguyên thủy. Và mặc dù thằng Tuấn "phổi bò" cứ suốt ngày chê nàng mũi tẹt, mắt mí rưỡi thì với nó: nàng nhìn tổng thể rất dễ thương.
"Do thám" Facebook của nàng, nó rút ra đc thông tin quan trọng. Nàng là fan của Mật ngữ 12 chòm sao. Và nàng thuộc cung Xử Nữ. Mà Mật ngữ 12 chòm sao thì bảo Xử Nữ sến như con hến và ẩm ương như con mương. Hừm!
Thế là có "sách" rồi. Nó cũng hí hửng like Mật ngữ 12 chòm sao (nó thuộc cung Cự Giải - Mật ngữ 12 chòm sao bảo "pé Cua" rất ngang và bướng - hẳn rồi!). Kiểu này thì nó giở "ngón" coi chỉ tay đc bố truyền lại là xong phim. Chậc, thì ngày xưa bố cưa đổ mẹ cũng nhờ trò này.
Nó ngồi cạnh nàng, đc đích danh thầy chủ nhiệm "gửi gắm" kèm cặp nàng môn Hóa. Thiên thời, địa lợi, chỉ tiếc nhân ko hòa. Dù đã cố ra vẻ ta đây cũng say horoscope như ai kia nhưng thấy nó chúi mũi vào phần horoscope được đăng đều đặn mỗi tuần trên báo, nàng quay sang chun mũi rồi phán 1 câu giật hết cả mình:
- Ông là con trai mà cũng coi cái này à? Đúng là đồ... mê tín!
Hôm qua, nó tỉ tê với bố về 1 cô nàng mê horoscope nhưng lại gét cay 1 tên con trai cũng (giả vờ) mê horoscope. Nó hỏi nhỏ ngày xưa bố có... cùng cảnh ngộ ko. bố lắc đầu: "Giả vờ giả vịt thế thôi, phán vài câu vào tay là thế nào cũng xoắn vào!". Nó gật gù.
Tối thứ 7, ba bộ phim mới tải về trên máy bị ế, vì nhân vật chính đang mải mê ngâm cứu tử vi 2012 và mật ngữ 12 chòm sao. Xưa giờ, nó cực gét ba cái trò bói toán linh ta linh tinh này, nhưng suốt mấy tiếng đồng hồ lướt web, nó cũng giật gù ở một (cơ số) đoạn. Đại khái là cung của nàng và nó khá hợp nhau 1 số lĩnh vực, kiểu như đầu năm, nó nên dành thời gian ở bên cạnh nàng nhiều hơn, vì nàng là... nữ thần may mắn của nó.
Tiết sinh hoạt cuối tuần, thu hết can đảm, nó đánh bạo khều tay nàng, nhìn chăm chú vào mấy đường chỉ tay chằng chịt và phán loạn xị về 15 năm tới. Chẳng chờ nó nói hết ý, nàng giật phắt tay lại, mặt đỏ phừng:
- Chỉ tay chả nói lên đc điều gì cả. Tớ chỉ mê horoscope với bói bài tây thôi.
Mặt nó ngệt ra.
Tuấn "phổi bò" bảo nó phải tập hát Can't take my eyes off you và tự sáng tác 1 điệu nhảy flasmob nào đó để tỏ tình. Đúng là thằng hiểu biết có hạn lại còn thích xí xớn! Bọn con gái thà bị từ chối còn hơn bị tỏ tình đụng hàng. Tiết 5, môn Sinh. Thầy Vệ mắt tinh như cú vọ. Nó để lộ bộ bài tây trong ngăn bàn dưới tầng tầng lớp lớp sách, ấy thế mà thầy cũng phát hiện ra.
- Tiến!tay em thập thò dưới ngăn bàn làm gì thế?
- Dạ, em... em... A, em bị muỗi cắn ạ!
- Bị muỗi cắn mà nghĩ mãi mới ra à?
Lục cục trong ngăn bàn 1 chốc, thầy Vệ từ từ rút ra bộ bài tây mới bóc tem, xòe ra:
- Chịu khó quạt liên tục thế này thì muỗi nào dám cắn. Ra ngoài hành lang quạt hết tiết này, nhanh!
Thầy nhìn nó, mắt trợn trừng. Cả lớp sợ quá ko dám cười, nhưng cũng không nén đc những tiếng lục cục trong cuống họng. Nó xây xẩm mặt mày. Cả lớp chế nhạo nó cũng đc, cả trường chế nhạo nó cũng chả vấn đề gì. Nhưng nếu đến nàng cũng chế nhạo nó thì...
45 phút quả thật dài. Ngán ngẩm khi nghĩ tới cảnh tượng nhếch nhác ban nãy, nó chắc mẩm kì này nàng sẽ nhìn nó như 1 tên ếch bị phù thủy ếm bùa, thân thế hoen ố tới mức chẳng có ma nào thèm hôn, hoặc có hôn đến ngàn lần nó cũng chẳng thể hóa thành hoàng tử đc.
Phút thứ 46, chuông hết tiết reo lên ầm ĩ. Thầy lướt ngang, ra hiệu cho nó về chỗ ngồi. Lòng đang hân hoan vì thoát nạn, nó chợt giật bắn. Một bàn tay cgai' rất mềm bất ngờ cầm tay nó rồi khẽ buông ra thật nhanh. Mặt nó đỏ như gấc chín. Nó đảo mắt nhìn quanh. Lớp chật như nêm, giờ ra chơi mà, có thánh mới biết chủ nhân của đôi bàn tay ấy là ai.
- Hoặc, cũng có thể 1 cô nàng nào đó đã cầm nhầm. Ông cứ bở! - Tuấn "phổi bò" tạt ngay 1 gầu nước sông vào mặt nó, khi nó vừa bẽn lẽn kể về "món quà ngọt ngào" ban trưa.
- Ở đâu ra sẵn thế mà "cầm nhầm" - Nó gân cổ lên, từng mạch máu trong người đang run lên bần bật vì hụt hẫng.
Một buổi tối yên ả, xếp chồng bài tập vừa hoàn thành xong, nó rị mọ vào facebook, trang Mật ngữ 12 chòm sao. Cũng có nhiều cái hay phết. Cự giải rất sạch sẽ, nhà cửa lúc nào cũng sạch bong kin kít. Ôi, thậm chí nó còn biết ngày bé Cự giải mê mặc áo blouse trắng phát điên. Đến tài! Cứ cái đà này, khéo nó còn mê horoscope còn hơn cả bọn con gái í.
Đúng lúc nó đang ngáp ngắn ngáp dài và chuẩn bị sign out thì facebook báo tin nhắn mới, đc gửi từ facebook của... nàng:
"Valentine - Sao nào khó quên mối tình đầu nhất? Hạng 1: Cự giải - luôn nhớ kĩ cảm giác của mối tình đầu - (Mật ngữ 12 chòm sao) -> Này, tò mò một tí nhé, mối tình đầu của cậu... là ai thế?"
Nó muốn hét lên, hoặc đấm tay vào đâu đó để biểu lộ niềm vui sướng. Nàng cứ vờ như dưng dửng, nhưng lại quan tâm tới nó, theo cách mà chỉ có nàng và Mật ngữ 12 chòm sao biết. Không thể hoãn niềm vui sướng ấy, nó lật đật gọi điện khoe với Tuấn "phở bò", dựng tên này vào đúng 12h đêm. Thay vì "Ô thế à?", "Chúc mừng ku nhé!" hay "Mày gửi tin nhắn đấy lại cho tao ngay xem nào!" thì tên bạn chỉ gào: "Ngủ đêeeeeeeee!" Mặt nó lại đần thối ra. Thằng bạn thân lúc nào cũng xối nc' ầm ầm vào niềm hi vọng vừa chợt lóe lên của nó.
Sáng Thứ 4, trời âm u. Giải lao sau tiết 2, nó bắn ra hành lang khu thí nghiệm hóng gió. Gió ở đây mát ơi là mát. Thậm chí, nó đã nghĩ đến việc cúp 15' đầu với lý do đau bụng đau lưng đau vai gì đấy để thưởng thức chút ko khí trong lành và tĩnh mịch. Nó cứ ngồi như thế một lúc và thiếp đi. Cho đến khi 1 cánh tay lay mạnh vai nó:
- Cậu ngủ quên ở đây nãy giờ đấy à? - Hai mắt nàng tròn xoe.
- Ừ nhỉ?- Thế... tan học rồi à?
- Chưa. Tớ đang đi lấy dụng cụ thí nghiệm cho thầy. May là thầy có việc phải chạy xuống thư viện đấy. Bay lên lớp đi!
- Ừ. Cũng tại gió ở đây dịu dàng quá!- Nếu ko có mặt nàng thì nớ đã cười hí hí vì khả năng ăn nói xuất thần.
- Uhm. Sao lại đúng thế nhỉ, nhạy cảm... đúng rồi, rất nhạy cảm... - Nàng nói những từ ko đâu rồi lướt nhanh qua nó.
Mặt nó lại đần ra. - Lần này, có thể linh cảm của mày đúng!- Tuấn "phổi bò" khoát tay.
- Thế ra những lần trc' là sai bét nhè cả?
- Tao bảo mày, con gái í, dù có mê horo-scope cỡ nào thì mục đích chính của bọn nó cũng là tìm hiểu về "đối tượng". Thế nên, ko chỉ quan tâm đến cung của mình, bọn nó còn ráo riết tìm hiểu về cung của ng mà mình thích.
- Thế tức là tao ko cần phải học bói tây nữa?
- Nó có thiết tha gì đâu. Nó chỉ thiết tha tìm hiểu về cung của mày.
- Thế tóm lại tao chẳng cần làm gì sất?
- Chính thế! Vì nó đã... tỏ tình với mày rồi còn gì!
- Đâu?
- Vụ nhạy cảm ý. Chẳng nói về mày thì nói đứa nào?!
- Mày chắc chứ?
- Sure!
Nó ngồi bên cạnh nàng, như mọi ngày thôi, nhưng hôm nay tim nó bỗng đập thình thịch. Theo đúng kịch bản Tuấn "phở bò" vừa mớm trước đó ít phút, nó hắng giọng:
- Giang này, cậu mê horoscope đến thế kia à?
- Thì sao?
- Tớ chả thấy nó nói đúng tí nào, về cung của tớ ấy.
- Ai bảo cậu? Cậu nhạy cảm này, là người của gia đình này, vô tư nhưng tình cảm này...
- Cậu biết tớ thuộc cung gì mà đoán bừa thế?
- Cự giải. Ngày nào mà tớ chả xem!
Một cơn gió vừa ùa vào lớp, nghe du dương như một bản tình ca mùa Xuân ngọt ngào. Con gái có ghê gớm đến thế nào, lạnh lùng đến thế nào, vờ vĩnh thế nào... thì về cơ bản cũng là loài thật thà và dễ bị gài cú lừa nhất quả đất. Vì ngay cả khi "mê tín" nhất, kém tỉnh táo nhất, con gái cũng dành 2/3 tâm trí cho một-ai-đó mà họ thích, thích thật lòng. Nó tin thế, vì đã có câu trả lời cuối cùng cho mùa Valentine muộn./
[/I][/RIGHT]
Last edited by a moderator: