Trứng vịt lộn ^^!

U

uocmovahoaibao

“ Tóck ! “ . Một giọt mưa bắn nhẹ lên má nó khiến con bé giật ḿnh nhận ra là trời đă bắt đầu đổ mưa . Tụi nó vội vàng chạy lên ngôi đền phía trước để t́m chỗ trú . Nhưng thật ko may , con đường leo lên ngôi đền phía trước lại khá là dốc khiến tụi nó phải loay hoay măi mới trèo lên được . Trời lại mưa và mặt đất th́ trơn nữa , gập ghềnh những sỏi và đá … Chỉ cần sơ ư một cái là có thể ... teo rồi -__-“ . Tuy nhiên , với khả năng giữ thăng bằng rất ổn của nó th́ việc leo trèo chẳng có ǵ là khó . Chỉ có điều , con bé c̣n phải “ ẵm “ thêm 2 bé XiXi và MiMi nữa ( tên 2 con “ chíp chíp “ đó ^-^) nên nhiệm vụ khá là vất vả -_-“ .

Mưa càng ngày càng nặng hạt , không gian xung quanh dường như bị bao phủ bởi một màu xám xịt , lại thêm gió băo phần phật thổi ngược chiều nữa khiến con bé chới với suưt ngă . Cho đến khi , nó giật ḿnh nhận ra bé Xi Xi đang dần tuột khỏi tay ḿnh . Dù đă cố , rất cố … bám cho thật chắc … nhưng … vẫn ko lại … Xi Xi đă hoàn toàn tuột khỏi tầm tay của nó … Đôi mắt nó như nḥa đi , ḥa trong làn mưa là một thứ ǵ đó mằn mặn , chan chát… Con bé thét toáng lên trong cơn mưa … Mọi người giật ḿnh , vội vàng ngoảnh lại nh́n th́ đă thấy nó đang cheo veo , cố gắng rướn ḿnh xuống vách núi , đỡ cho bằng được con gà … rồi vô t́nh trượt chân lúc nào ko hay TT___TT .

Mặt Long như tái nhợt đi , chẳng kịp suy nghĩ nhiều , hắn vội vàng lao xuống dốc , cố gắng nhoài ḿnh , vướn đôi tay ra nắm cho thật chắc bàn tay con bé … Mặc tiếng la hét của mọi người , hắn vẫn quyết ko buông rời …

Nh́n xuống phía dưới , một vực thẳm sâu hun hút như đang muốn cuốn nó vào bên trong , con bé sợ đến nỗi tay run bần bật … Cảm giác hoàn toàn tuyệt vọng hoàn toàn xen lấn tâm hồn nó khi thấy tay ḿnh mỗi lúc một trơn hơn v́ nước mưa… Nó biết … ḿnh ko thể bám trụ được nữa… Và cũng ko muốn Long lại trở thành kẻ vô tội bị kéo xuống cùng … Nó đành tự động buông ḿnh xuống vách núi… Bóng con bé ch́m dần trong vô vọng … trong mưa … và trong những giọt nước mắt lăn dài trên khóe mi của thằng Long . Tiếng hắn thét lên ḥa cùng tiếng la hét của mọi người xung quanh âm vọng cả một góc rừng…

“ Khônggggggggggggggggggggggggggggg !!!!! ……………” ~~~~
 
U

uocmovahoaibao

Cái Chi ngất lịm , tụi con gái th́ khóc thét … Khờ chết lặng , sững sờ ko nói lên lời … Huyền cố gắng nhoài xuống … cố gắng t́m kiếm một cái ǵ đó mơ hồ … Hùng , Hải và Lâm vội vàng kéo nó trở lại rồi nhẹ nhàng trấn tĩnh con bé … Thằng Long mím môi … bật khóc rưng rức nhưng ko thành tiếng … Cảm giác đau đớn lẫn tội lỗi tràn ngập trong tâm hồn hắn … Hắn cứ tự trách ḿnh … V́ ḿnh… Nếu hắn có thể nắm chặt hơn … Nếu hắn ko để con bé buông tay … Tất cả là tại hắn … Long cứ tự dằn vặt bản thân ḿnh như thế cho đến lúc Phương Anh bước tới an ủi …

Chuyện này lan đến tai ban giám hiệu của nhà trường , họ kinh hoàng , hoảng hốt ra lệnh tập trung tất cả học sinh phải xuống núi ngay lập tức . Từng đoàn , từng lớp lần lượt lên xe trở về thành phố ngay trong đêm . Chỉ để một nhóm người chuyên gia t́m kiếm ở lại … lùng sục cả khu rừng … cho đến khi hoàn toàn bất lực . Họ cũng kéo nhau quay về .

Ngồi trên xe , cả lớp 10A3 náo loạn lên v́ chuyện của con Nấm , có đứa độc miệng lại c̣n tung tin đồn nhảm rằng nó đă … CHẾT ! Nhưng hầu như ai cũng cầu nguyện cho nó được b́nh an >”< . Hầu như tất cả đă ra về … Khu du lịch đang đông đúc , nhộn nhịp bỗng chốc trở nên vắng heo vắng hắt … Chỉ c̣n mỗi hội thằng Long , thằng Khờ và bọn cái Quyên là ở lại cố gắng t́m cho ra… dù chỉ là “xác” nó :| . Tụi nó chia nhau thành từng nhóm , cầm đèn pin đi t́m khắp cả khu rừng . Nhưng chẳng ai dám mạo hiểm để đi quá xa cả . Trời đă tối , và đường lại rất trơn nữa … Nếu đi vào sâu hơn nữa th́ rất có thể… cũng ko tránh khỏi kết cục ko đáng có như cái Nấm , nên ai cũng phải cẩn thận , đó là điều tất nhiên . Nhưng Long mặc , hắn mặc tất cả những lời khuyên mà hắn cho là xáo rỗng của tụi bạn . Một ḿnh , một cây đèn pin , một hộp bi mà con Nấm tặng … hắn vẫn ôm chặt trong tay … quyết định t́m đường trườn xuống tận vách núi mà con Nấm đă ngă … Nhất định ! Hắn sẽ t́m được – Long tự nhủ với ḷng ḿnh như thế … và bắt đầu dấn chân vào con đường nguy hiểm…

 
U

uocmovahoaibao

“ Ui… ui da…. Đau quá … Híc ! Mình đang ở đâu thế này… chẳng nhẽ … là thiên đường o_O !“ ( hoang tưởng nặng quá , chắc não con bé bị chấn thương :]] ) .

Hình như nó đã ngất lịm đi một hồi lâu sau khi bị rơi xuống vách núi . Cảm giác mình mẩy ê ẩm lan tỏa khắp cơ thể , động vào chỗ nào cũng nhói… Hức hức TT___TT! Nhưng mà sao mình còn sống nhở o___O~! Ngước mắt nhìn lên trên … con bé nhận ra… thực chất , cái “ vực sâu hun hút “ mà nó tưởng tượng trước đó cũng chẳng sâu là mấy :]] . Đã thế , lực tiếp đất của cơ thế nó còn được những tán lá cây cổ thụ mọc lên dày đặc ở đây chặn lại phần nào nên con bé mới … bảo toàn được tính mạng #:-S . ( Ôi chộ ôi ! Đau tim tưởng chết ý :]] )

Cố gắng gượng mình đứng dậy để thoát khỏi nơi đây , nghe tiếng cóc nhái kêu eo ** xung quanh nó đã sợ lắm rồi :[[ .

Nhưng…

“ ư… hự ! “

… Dường như … đôi chân nó… đau buốt … bất ngờ ngã gục xuống … Con bé chợt giật mình nhận ra … từ đầu gối chảy xuống … đẫm đầy những máu … lớp da non nớt bên ngoài cũng rách toác khiến nó tái cả mặt … Hu hu…Xót quá ! Đau quá ! Nhói quá !!! Oa oa oa TT___TT…


Hức hức … thế là không thoát khỏi đây được rồi… biết làm sao bây giờ TT___TT!
Nó sợ ma , nó sợ bóng tối , sợ những cảnh vật rùng rợn cùng tiếng cóc nhái râm ran quanh đây… sợ lắm :[[ . Ba mẹ ơi đến cứu con mới :[[ !!!

Trong giây phút tưởng chừng như vô vọng ấy … Con bé bất ngờ nhìn thấy một luồng ánh sáng lạ lấp loáng quanh đây … dần dần… dần dần tiến lại gần nó… Hay là ma trơi ???!!!


…………………………………………


Con đường phía trước càng lúc càng sâu hun hút , mặt đất thì trơn tuột khiến hắn mấy lần suýt trượt chân ngã xuống TT___TT , ánh đèn pin cũng có vẻ yếu dần … cảm giác lo sợ dần ập đến … nhưng có cái gì đó cứ hối thúc hắn … phải đi tiếp .

Rồi bất giác , Long nhận ra có tiếng khóc rưng rức của ai đó vang lên gần đây . Ngay lập tức , hắn vội vàng chạy hồng hộc về phía mà tiếng khóc đó phát ra … mỗi lúc một rõ rệt . Ở đây , chính chỗ này , ngay sau bụi cây kia … hắn bàng hoàng khi nhìn thấy hình ảnh một con bé nhùn nhùn , ngốc nghếch , rất sợ bóng tối… đang co ro ngồi 1 góc … khóc nấc lên từng hồi ... Long vội vàng chạy ào đến bên , ôm trầm lấy nó rồi bật cười hạnh phúc …

“ Tìm thấy nhóc rồi … tìm thấy nhóc rồi… “

“ Ư… đau…”

Con bé nhăn mặt , vội đẩy nhẹ thằng Long ra .
Giật mình nhận thấy thân xác tàn tạ mang đầy những thương tích của nó … Long đau đến tái lòng … Hắn bối rối xin lỗi , nhưng rồi lại trách con bé :-S .

“ Trời đất ơi ! Nhóc làm sao thế này … Sao mà ngốc thế hả !!! Có mắt mũi mà chẳng chịu để ý gì cả !!! Tự dưng trườn xuống vách núi đó làm gì !!! >”< ! “
 
U

uocmovahoaibao

Nó đau … mặt nhăn nhó… vừa nói vừa mếu TT___TT…

“ Em đỡ bé XiXi mà TT___TT ! “

“ Đồ ngốc ! Chỉ vì 2 con gà mà ra nông nỗi này …”

….

“ Nhưng… 2 bé chíp chíp đó là của Long tặng mà TT___TT “…

…. Nghe con bé “ thanh minh “ … mặt hắn chợt đỏ bừng lên … ấp úng chẳng nói được câu nào… phần vì lo lắng , nửa bực , nửa lại ngập ngừng hạnh phúc ;)) . Long vội quay mặt đi , tủm tỉm cười một mình ;)) … “ Hì hì , vì món quà của mình tặng mà nhóc mới xả thân như thế :”> ! “ .


………………………

“ Nà ! Đứng dậy đi ! “

Long đưa bàn tay cho con bé nắm rồi kéo phắt nó dậy . Nhưng bất ngờ … Con bé kêu “ Á ! ” một tiếng rồi ngã khụy xuống đất . Hắn vội vàng đỡ lấy rồi thắc mắc ko hiểu vì sao … Cho đến khi giật mình nhận ra vết thương bị rách toác nơi đầu gối cái Nấm , nó chảy nhiều máu quá , lại nhiễm trùng nặng nữa … Thế mà con bé cứ im thin thít từ nãy tới giờ :-S . Mặt hắn tái sầm xuống , lòng lo lắng chẳng biết làm sao , hắn đâu có kinh nghiệm chữa trị vết thương gì chứ TT__TT ! “ Biết làm sao đây … làm sao đây !!! “ đầu óc hoang mang rối loạn cả lên , Long vội vàng xé toạc chiếc áo sơ mi trắng của mình ra rồi băng ngay vào vết thương hở của con bé , cố gắng kìm máu lại …

Hai má nó nóng bừng , đỏ ửng cả lên khi thấy … Long ko 1 mảnh vải che thân :-“ , lại giữa trời đông lạnh giá thế này nữa chứ :-S . Còn đang ngơ ngác , hắn lại ngồi khụy xuống rồi bắt con bé phải leo lên lưng cho mình cõng ngay lập tức =.=” . Nó bối rối , ngập ngừng ái ngại…

“ Nhưng mà em… nặng lắm ~__~ “ !

Cốc nhẹ vào đầu con bé . Long thở dài =..=”!

“ Trời đất ạ ! Người thì bé bằng que kẹo mà cũng đòi “ khoe “ nặng nữa -__-“ ! Mau lên đi :-w ! “ .

“ Hì hì “ . Con bé khẽ mỉm cười rồi ngoan ngoãn trèo lên lưng cho hắn cõng đi …

- - Hơ… nhưng mà sao anh biết đường quay về bây giờ ???

Long nhoẻn cười tinh nghịch rồi chỉ cho con bé nhìn về phía trước … Đó là cả một vùng sáng lấp lánh được nối thành 1 chuỗi dài từ chính những viên bi dạ quang mà con bé đã tặng cho hắn … Nó ngạc nhiên , ngơ ngác nhìn …

- - Cái này… là anh làm đó hả o__O~!

- - Tất nhiên , chứ còn ai vào đây nữa ^__^!

- - Hì hì… thông minh ghê ! Xứng đáng là …

- - Là gì cơ… !

- - Là … đệ em có khác ;))!

- - Èo ồy… Đệ mới sợ chứ =..=”!


….. “ Nhưng thôi ko sao ! Được ở bên cạnh nhóc là anh vui rồi ^-^ “……


…………

Những lời nói đó…
Trong giây phút ấy…
Chắc chắn… sẽ in hằn trong trái tim nó… mãi mãi…

Bất giác … những lời mà cái Chi từng nói … chợt ùa về văng vẳng trong tâm trí con bé… Nó cảm thấy băn khoăn , mơ hồ … về một tương lai cần có sự thay đổi… Và nó biết , ngày mai , sẽ khác hôm nay… rất khác ! Bởi trong suy nghĩ của nó … đã có những dòng được suy chuyển lệch hướng … Có lẽ , nó thật sự phải xem xét lại tất cả mọi chuyện thôi .
 
U

uocmovahoaibao

Cứ lần theo những chuỗi bi phát sáng mà Long đã để lại trên đường , cuối cùng , hai đứa nó đã có thể thoát ra ngoài an toàn . Gặp lại mọi người , nó vui lắm … mừng suýt khóc . Tất cả bạn bè đều cùng ở lại tìm kiếm nó , ko bỏ mặc nó dù trong lúc tuyệt vọng nhất … Cả bà Thắm và cô Trang nữa , tuy bình thường khắc nghiệt là vậy , thế mà ngày hôm nay con chủ trì … nướng khoai cho tụi nó măm măm ^^! Mọi người cùng chơi đùa vui vẻ bên bờ suối đến tối khuya mới trở về ... Buổi tham quan hôm nay tuy có những giây phút vô cùng mạo hiểm nhưng vẫn vui thật là vui .


…………………………..

Cũng trong ngày hôm đó , sau khi chứng kiến tất cả những gì Long làm vì Nấm , Khờ đã phải thay đổi hoàn toàn suy nghĩ của mình về mọi chuyện … Về tình cảm giữa mình và Nấm , về quan hệ nữa Nấm và Long … tất cả , là một con đường mà mọi người từ trước đến nay đều đi nhầm hướng… Dù đau lòng , dù nuối tiếc… nhưng hắn cũng ko thể lừa gạt bản thân mình thêm được nữa… thế là quá đủ rồi ! Và ngày mai , sẽ có một sự thay đổi … rất lớn… đối với hắn cũng như con bé … chắc chắn thế !
 
U

uocmovahoaibao

[ Ngày hôm sau , con Nấm phải ở nhà vì cơ thể bị chấn thương “ rất là trầm trọng “ ạ !!! ]

Nằm trên giường , ko được đi đâu hết … mẹ dặn thế TT___TT , lại còn “ vác “ về một đám trẻ con lít nhít nhà hàng xóm sang để “ chơi với nó cho vui “ mới sợ chứ :]] . Mặc cho tụi trẻ con nô đùa , nhảy huỳnh huỵch trên giường , mặt nó vẫn tỉnh bơ … trùm chăn kín mặt giả vờ ngủ … Cho đến khi … Nó bất ngờ… choàng dậy… nghe 2 cái răng nanh màu vàng gớm ghiếc mới “ tậu “ được của mình ra … “ khè khè “ trêu bọn nhóc :]] . Khổ thân tụi trẻ con , bất thình lình gặp phải con “ ngáo ộp “ giữa ban ngày… chúng giật mình , thét loạn cả lên… chạy cuống cuồng thì bị con Nấm chồm dậy đuổi theo tới tấp =)) …

Lạch bạch lạch bạch…. ~~~ Ngã cái “ Oạch “! … Còn chưa kịp đứng dậy chạy tiếp thì đã thấy con Nấm lù lù xuất hiện ở đằng sau từ lúc nào… Mặt con nhóc tái mét … miệng lắp bắp , mắt rơm rớm nói ko ra lời :]]…

- - Gì ơi … Gì tha cho con … Gì đừng ăn thịt con mà…
Vẫn túm chặt lấy vạt áo của cái Bim Bim , “ ko cho nó thoát “ , con Nấm nhe răng nha cười khè khè đầy thích thú ^___^!

- - Bim Bim… cho gì xin miếng thịt nào … =))

- - Hok… Gì ơi … con xin gì… Gì đừng cắn con , con sợ nắm ồy :[[ … Mẹ ơi cứu Bim Bim mới :[[ !!!

- - Bim Bim… cho gì xin một miếng thôi… lại đây gì cắn phát nào =))…

- - Hokkkk… mẹ Hà ơi… cứu Bim Bim mới !!! Bim Bim ko muốn bị ăn thịt đâu TT____TT… òa òa òa !!!

- - Gì xin một miếng… một miếng thôi mà… khà khà khà =))…

Trời ơi… nhìn nó lúc này ko khác gì một con… ác quỷ khát máu *___*… Cười khả ố trên nỗi sợ hãi của cái Bim Bim và tụi trẻ con hàng xóm … Khủng khíp lắm ý TT___TT !!!


…………………………………………† ?….


Chiều hôm ấy , sau khi chơi đùa chán chê với tụi nhỏ , con Nấm mới sực nhớ ra cuộc hẹn với “ một người ” từ ngày hôm qua . Nó vội vàng bật dậy và bước ra khỏi nhà … bỏ mặc lũ trẻ con còn đang ngồi ngáo ngơ ko ai “ chăm sóc “ .

Bước đến chỗ hẹn , Khờ đã có mặt từ lâu … Nó cũng hít một hơi thật sâu rồi từ từ bước tới . Con bé gọi kem , đã lâu lắm rồi nó ko ăn kem vào mùa lạnh ^^ . Nó thản nhiên gọi socola cho cả hai mà dường như quên bẵng đi mất … Khờ rất ghét thứ đó ! ( Sao lại có thể ghét 1 món ngon như thế cơ chứ :-w ! )

Hắn khẽ nhăn mặt .

- Anh thích vani thôi mà ~__~!
-
- - A … xin lỗi ! Em quên mất… Long mới…

Nói chưa hết câu , nó vội vàng giật mình dừng lại … Có lẽ con bé đã có sự nhầm lẫn “ Long mới thích socola – giống nó (__ __”) !

 
U

uocmovahoaibao

Tay ngoáy đều đều trên lớp socola cho đến khi chúng đã bắt đầu… tan chảy , vậy mà miệng của hai đứa vẫn còn ấp úng ko lên lời …

Phải cố gắng lắm , suy nghĩ cho thật kỹ , và lấy hết sự tự tin của mình ra … Cái Nấm bất ngờ mở miệng…

- - Em …
-
- - Anh … muốn nói ! ( Trời ạ ! Ko đâu hắn lại chen ngang :-w )!

- - Hả ?

- - … Mà thôi ! Em cứ nói trước đi …

Con nhóc bối rối … mới đầu xuân mà trời đã “ nóng “ ko chịu được >_< , nó lại lắp bắp bờ môi …


- - Chúng ta…



~~~~~~~~~~ “ CHIA TAY ĐI ! “ ~~~~~~~~~~~~~


…..


Đó là tất cả những gì nó nghe - và - nói được lúc đó . Bởi , người đối diện cũng có suy nghĩ y hệt vậy . Con nhóc căng tròn mắt ngạc nhiên , lòng bỗng chốc dâng lên một niềm vui xen lẫn những nỗi buồn là lạ … Buồn là bởi thực sự đã “ chia tay “ , chấm dứt tất cả , có thể… sau đây… nó sẽ mãi mất một “ người anh thật tốt “ . Nhưng quan trọng hơn , rằng con bé đã có thể tự giải phóng cho tấm lòng mình , cho cả nó và hắn … Vì giữa “ cuộc tình hờ “ này , dù có đi tiếp … cũng chẳng bao giờ đến đâu cả . Nó biết , thời gian vừa qua , nó đã có lỗi với Khờ thật nhiều , ko yêu mà lại đem hắn ra làm vật thay thế , ko yêu mà lại cho hắn thật nhiều cơ hội để rồi một mình hy vọng trong ảo tưởng … Chỉ có điều , con bé cũng có đôi chút tò mò … về cái lí do , tại sao hắn lại muốn chia tay với mình :-? . Có thể , Khờ cũng đã tìm được “người con gái chỉ dành cho hắn” rồi chăng ? ! Mà thôi , gạt bỏ những suy nghĩ vẩn vơ này đi , nó sẽ ko hỏi đâu ^^!

Nộp đơn xin nghỉ việc cho Khờ … và được phê duyệt một cách hết - sức - miễn - cưỡng . Nó thấy lòng nhẹ nhõm lắm , lâng lâng… dường như vui vui … , tự do – chẳng còn vướng bận , ràng buộc gì nữa , thế là nó đã có thể sẵn sàng “ làm những gì mình muốn “ ^^ . Nhưng… ngược lại với vẻ mặt nhí nhảnh hồn nhiên của con bé , Khờ trông lại buồn buồn tệ -__-“!

Hắn nói như muốn níu kéo con bé ở lại…


- - Ko nghỉ việc ko được à ~__~…
-
Nó cười , rất là giứt khoát .

- - Vâng . Nếu còn thường xuyên gặp mặt , có lẽ sẽ chẳng quên được đâu ^^.

Những lời nó nói … chắc chắn … Khờ hiểu !
Nhưng , còn một điều … mà có lẽ … mãi mãi còn bé sẽ chẳng bao giờ hiểu được … rằng tại sao hắn lại chia tay ?! Rằng hắn chẳng có người nào khác ! Rằng … thực ra , tối hôm qua , cái ngày “định mệnh” ấy … sau bao nhiêu chuyện vui buồn… Khờ đã đến gặp Huyền … Và những gì từng được gọi là “ bí mật “ … đã được “ bật mí “ .

Ko thể nói là hắn ko nuối tiếc .
Ko thể nói là hắn ko đau…
Nhưng quan trọng hơn tất cả , hắn vui … khi thấy người mình yêu có thể hạnh phúc …

Socola ngọt lắm … nhưng sao … ngày hôm nay … nó thật đắng … đọng lại ở cổ họng của một ai đó … Và trong trái tim …
 
U

uocmovahoaibao

Mấy ngày sau , con bé nằng nặc đòi xin đi học … Bình thường thì muốn ở nhà ngủ nướng cho nó sướng (__ __”) … nhưng có nghỉ mới biết được rằng nằm một mình ở nhà , ko bạn , ko bè … ko chém gió … chán muồn chết hà :[[ !!!

Vừa bước chân ra khỏi cửa , Long đã bất thình lình xuất hiện lù lù trước mặt nó , cười nhăn nhở khiến con bé giật bắn cả mình o____O !!!

- Á ! Sao anh lại ở đây o__O~!

- - Ô ! Thế anh ko ở đây thì ở đâu :-“!

- - … Hok … ý em là … Sao anh biết em đi học lại mà …

- - “ Mẹ “ gọi anh đến đón em đó ^-^!

Hử ! “ Mẹ “ á – má mì xinh tươi của mình thành mẹ chung với hắn lúc nào đấy :-w …
Thế này thì quá thể lắm rồi >_<” ! Mặt con Nấm đỏ bừng … gắt nhặng xị lên >_<”!

- - Cái gì ! Mẹ nào …

Mắt chớp chớp , hắn lại toe toét …

- - Thì mẹ của chúng mình ý !!!
-
- - Cái gì mà mẹ của chúng mình ! Mẹ của em thôi chứ ¤___¤!
-
Vừa nói… nó lại vừa lườm nguýt… khiến Long tái mặt … lắp bắp …

- Ừ thì … Thì sau này … ~___~!

Thừa biết hắn định nói gì , con Nấm vội vàng cắt ngang lời … đá lảng thẳng sang chuyện khác :-“ !

- - Sau này cái gì mà sau này ! Vớ vẩn ! Muộn học rồi đấy :-w !

- - A… à ừ nhỉ… thui chết ! Mau lên xe đi >_<”!

- - Ấy …ko… Vẫn như luật cũ , anh đi xe em , em đi xe anh… ná !

Vừa nói , con bé vừa đưa ánh mắt long lanh đầy tinh quái nhìn thằng Long khiến hắn suýt nữa thì trúng kế :]] . Mà mà may… những hình ảnh quá khứ của “ một lần từng lầm lỗi “ chợt ùa về khiến hắn phải giật mình tỉnh ngộ … ” Chúng ta sẽ đi song song trên cùng 1 con đường nó mới lãng mạn… nhở nhở “… Thế mà… rút cục =)) !!!

Nghĩ vậy , Long liền lắc đầu nguầy nguậy !!

- - Ồ lô ! Quên đi ! Ko bao giờ … 1 là để anh chở em , ko thì … thôi :-“!

“ Á à ! Cái lão này … cũng biết rút kinh nghiệm rồi đấy nhở ! Ko giở được trò cũ ra rồi… thôi thì đành …” Nó vừa nghĩ … vừa cau mày , nhăn trán … hậm hực lôi con “ crazy “ sọc vằn đen trắng của mình ra … và dõng dạc :

“ Đây ! Vậy thì anh phải đi xe này =..= ! “

“ Hử o_____O~!!!! Ơ kìa… Sao lại thế….~___~!”

“ Ko có sao trăng gì ở đây hít á ! Có đi ko thì bảo :-w “…

….

“ Híc híc ! Thui được rùi… thua em TT____TT !”


~~~~~~


Nói rồi , Long lại phải lạch cạch đèo nó bằng con xe đạp lùn tịt của con Nấm … mà chân hắn lại dài nữa… trông đến là ngộ ý =)) !

 
U

uocmovahoaibao

Việc tụi nó bất ngờ xuất hiện trước cổng trường cùng một lúc khiến cả đám học sinh lại đồn ầm lên với nhau về một thời kì “ again “ :-? .
Nhưng… ko phải thế đâu… bước vào trường rùi … cái Nấm lại tự động rời xa Long một cách lạnh lùng đến nỗi chính hắn cũng phải ngạc nhiên o__O! Đúng là con bé… cách cư xử cứ xoay như chong chóng … thiệt ko ai hiểu nổi >_<”!


………………………………


Vừa lên lớp , nó đã nhìn thấy cái Phương Anh đang đứng bần thần bên phía hành lang rồi , có lẽ… con bé đã quan sát được hết mọi chuyện vừa xảy ra :-< .

Tự dưng thấy lòng mình có lỗi …

Bước vào lớp với một tâm trạng thoải mái hơn , nó đi qua chỗ hội cái Quyên … nhìn nhỏ Chi … và thầm cám ơn bằng ánh mắt dịu hiền ^_^!

Cái hội Vịt Giời này… ko lúc nào là chúng ngừng bàn về… zai >_<”… mà lần này chủ đề chính lại là hội lão Khờ mới chết chứ :]] !!!

Cái Hiền Linh vừa nói vừa rít lên sung sướng khi nhìn thấy nó xuất hiện -__- …

“ Á… mama ! Giới thiệu cho con cái anh đầu mào gà ( lão Chôm Chôm ) đẹp zai hôm trước đi >__<”!!! “

“ … Nó có nơi có chốn rồi con ạ -__-“ !!! “

… “ Ơ… Chán nhở … Anh ý đẹp zai :”>… Thế còn 3 anh kia ?! “ …

3 anh kia ?! Ý nó nói tới 3 lão : Khờ , Hải và Hùng ý hả … Hình như cũng ko ngoại lệ thì phải :]] !!! Khổ thân con bé , nhưng mà ko thể nào phũ đến thế được :-< …

“ Chẹp ! Thôi được rồi ! Để ma ma xem nào … Thế con còn ngắm ai nữa :-? !“

“ Anh cao cao mà mặc cả cây đen ý ! Anh ý cũng handsome >__<” !!! “


… Úi giời !!! Lại lão Khờ … với cái tâm trạng ko ổn định bây giờ của hắn thì … đừng có mà mơ :]] …


…………………………………………


Cả đám đang huyên thuyên nói chuyện thì một cái giẻ lau thì đâu bay phụt tới trước mặt tụi nó , đáp thẳng lên bàn … khiến cả lũ giật mình gắt loạn lên !!!

“ Con heo nào ném đây o___O~!!! “


…. “ Tôi đây ! Tôi ném đấy … có sao ko … !!!“…

~~~ Giọng của “mợ” Thắm vang lên khiến cả đám phải “ im phăng phắc “ ạ (__ __”) ~~~ Có chuyện gì mà mụ ý dữ thế nhở :-w !

Nói rồi… mụ ý lại tiếp tục quang quác… TT___TT…

“ Con gái con đứa! Suốt ngày tụm năm tụm ba nói chuyện thôi !!! Chẳng ra làm sao cả !!! Cán bộ mà thế à !!! Tuần sau bắt đầu thi giữa Học Kì II rồi đấy ! Lo mà học đi !!! “…


“ Ơ… Thi giữa học kì à ! … “ ~~~ Con Nấm lại ngớ người , ngơ ngác … vì nghỉ mấy ngày nó có biết gì đâu -__-“ !!! Thui… thế là hết chơi bời ! Bắt đầu từ chiều nay về nhà học thôi >_<”!

 
U

uocmovahoaibao

Bước vào kì thi giữa học kì II tuần sau , con Nấm đột nhiên trở nên chăm chỉ lạ . Nó dường như trầm tính hơn và chỉ biết cắm đầu vào việc học . Tan học là tiến thẳng về nhà , ko đi la cà , rồi lại nhờ ông Phong giảng cho những bài bỏ sót o__O~! Sự thay đổi ấy khiến cả đám bạn phải ngạc nhiên , chẳng còn nhận ra con Nấm quậy phá ngày nào…

Nhưng thực ra , chuyện này cũng chẳng có gì là lạ :-?? . Chẳng qua , nó chỉ muốn vùi đầu vào học để khỏi phải bận tâm về những chuyện rắc rối xung quanh mà thôi >_<”! Papa đã như thế , suốt ngày đi “ công tác “ , chẳng thèm đoái hoài đến gia đình … Chỉ còn mama , chỉ có mama là quan tâm đến chúng nó . Vì vậy nó sẽ thật ngoan , nó sẽ học thật giỏi cho mama vui lòng … Ối giời #:-S!


……………………………….


Một buổi chiều xuân se se lạnh , ngồi sau xe thằng Hải , cái Huyền cảm nhận được bờ lưng hắn ấm áp và vững chãi đến nhường nào… Đang lặng im tận hưởng cái cảm giác tuyệt vời ấy … Được “ người phía trước “ cấm lấy bàn tay mình và vòng quanh bụng , nắm thật chặt… thật là thích >_<”!

Con bé mỉm cười mà tít cả bắt , thả hồn vào những câu chuyện vui đùa ko có điểm kết của chúng … Bỗng ! Nó chợt giật mình … khi đi qua 1 ngôi nhà … và nhìn thấy một cảnh tưởng “ cực đáng ghét “ bên đường đập vào mắt nó *___*!!!
 
U

uocmovahoaibao

Cái gì thế kia ??? Người đàn ông ấy … chẳng phải là ba cái Nấm hay sao !!! Còn người đàn bà kia là ai ??? Sao họ lại thân mật với nhau đến vậy … Cả đứa trẻ bên cạnh nữa … Liệu có phải … Ôi trời ơi ! Tất cả những cảnh tượng này chỉ khiến nó nghĩ đến duy nhất một điều “ ngoại tình “ !!!

Chẳng cần nghĩ gì nhiều … Huyền vội vàng rút điện thoại ra gọi cho cái Nấm !

………………………

Ca 1 thi Lý đã qua . Vì ôn bài rất kỹ nên cái đề này chẳng có gì khó đối với nó cả . Thậm chí , làm xong bài … con Nấm còn dư thời gian để … tha hồ nhắc cho bọn xung quanh :]] ! Đứa nào cũng cảm ơn rối rít , cười sướng tít cả mắt >_<” !!!

Bây giờ là ca cuối – Thi Văn – cái môn mà nó thích nhất ^-^! Tự tin thoải mái ngồi vào phòng thi , ung dung cầm tờ đề lên … liếc qua … im lặng ngẫm nghĩ 1 hồi… rồi nó cầm bút lên … tập trung viết 1 lèo… ko thèm để ý đến xung quanh gì hết nữa >_<”!

Thấy nó ngồi làm bài tử tế , nghiêm túc nhất trong lớp , cô giám thị cũng cảm thấy an tâm nên chẳng cần để ý nó mấy . Cho đến khi… chiếc bút cầm trong tay con bé … bỗng dưng rơi tuột xuống đất !!! Ko hiểu vì sao nhưng cảm hứng đang dâng trào nên nó vẫn vội vàng cúi xuống , định nhặt lên viết tiếp . Bất giác … nhận ra chiếc di động trong túi áo nó đang rung loạn lên theo nhịp tim của con bé … Đáng nhẽ ra là phải tắt đi ngay , nhưng ko hiểu sao … lúc ấy … nó ko muốn thế !!! Vờ cúi xuống loay hoay tìm cái bút … thực ra là nghe điện thoại …

Và tất cả … tất cả những gì nó nghe được từ lời tường thuật của cái Huyền … đã khiến con bé như chết sững trong phòng thi . Nó lập tức đứng dậy , đập bàn cái ruỳnh rồi chạy thẳng ra khỏi phòng thi… để lại bao ánh mắt ngỡ ngàng cho mọi người … chẳng ai kịp hiểu chuyện gì cả :-??!!!


……………………………..


Vô tình nhìn thấy con bé chạy vụt qua hành lang , Long thẫn thờ nhìn theo mà ko hiểu chuyện gì . Trông sắc mặt con bé có vẻ ko ổn … mà bây giờ đang là giờ thi cơ mà ??? Sao nó lại chạy ra ngoài nhỉ ??? Chắc hẳn phải có chuyện gì quan trọng lắm o__O~!! Hắn cũng muốn bật dậy , chạy ra ngoài ra đuổi theo con bé… ngay lập tức !!! Nhưng mà… ôi không ~~~ đằng trước 1 giám thị , đằng sau một giám thị , bên ngoài hành lang cũng 1 lão giám thị già… làm sao mà ra ngoài được chứ ~_~… Nhất là… hắn lại đang quay cóp nữa =)).


…………………………………….


Ngồi trong phòng thi mà vẫn thắc mắc ko hiểu vì sao … một con bé “ ngoan hiền “ như thế lại có thể bất thình lình bỏ ra ngoài một cách vô ý thức như vậy được cơ chứ =.=”!!! Tò mò bước tới chỗ ngồi của nó , bà giám thị già cẩn trọng cầm bài thi của con bé lên và… chăm chú đọc . Những lời văn … bồng bềnh , lai láng , ngả nghiêng =]] … khiến ả ta ko thể dời mắt được cho đến dòng cuối cùng =]] !!!

~~~ càng nghĩ , lại càng thấy bực… vừa bực mà cũng vừa tiếc … bài văn đang đến đoạn cao trào như thế… sao con bé lại nỡ bỏ đi giữa chừng cơ chứ >”<… chắc chắn phải có một lý do nào đó :-? ! Thôi cứ tạm giữ bài thi này ở đây đã :-< ~~~
 
U

uocmovahoaibao

Đứng trước cánh cửa sắt màu xanh ấy , nó cố gắng mím chặt môi rồi bình tĩnh đưa tay lên bấm vào chiếc chuông cửa trước nhà và … chờ đợi cho đến khi có người ra mở cửa .

Xuất hiện trước mặt con bé lúc này là một người đàn bà trung niên độ 35 ~ 40 tuổi , nhưng vẫn còn rất trẻ và đẹp , một vẻ đẹp mặn mà nhưng … trong mắt con bé … nó vẫn ko tài nào gạt đi được sự khinh bỉ đối với kẻ phá đã gia đình thân yêu của nó .

Hằm hằm bước vào trong mà ko cần đến sự cho phép của “ chủ nhà “ , con bé ngoái nhìn xung quanh một vòng và bắt gặp ngay ánh mắt sững sờ của “ người cha đáng kính “ đang nằm ung dung trên salon với thằng bé kia … Thằng bé kia – nó là ai – sao nó lại ở đây – chẳng nhẽ … Có thể lắm chứ ! Dễ nó còn là “ em “ của mình :-j .
Nói ra câu ấy mà sao nó thấy lòng mình đau đến thế TT___TT !!!

Bần thần đứng dậy , ông ta lại lắp bắp hỏi nó…

- - Mai ! Sao …sao con lại ở đây …

Ko thèm cúi gầm mặt xuống như lúc trước nữa , con bé khẽ ngước đôi mắt hận thù lên nhìn “ cha “ nó … rồi nhếch môi cười mỉa mai đầy chua chát :

- - Hừ ! Câu đó phải để tôi hỏi ông mới đúng chứ !

- - Con… con nói thế là có ý gì…

- - Hờ … Ko phải sao … Ko phải là ông từng nói ông đang đi công tác hay sao… Vậy ông công tác ở đâu , ở đây à ??? … Với con đàn bà mạt hạng này phải ko !!! Ông còn định giấu tôi đến bao giờ nữa !!!

Ko giữ được cảm xúc , nó nói như hét vào mặt ông khiến “ con đàn bà “ kia phải nổi điên lên mà xông vào … Giơ tay định tát nó !!!

- - Con ******* ! Mày bảo ai là đồ mạt hạng hả !!!
-
Hừ ! Tát nó đâu có dễ … Nhanh như cắt , con bé tóm chặt lấy cổ tay mụ ta rồi bẻ ngược về phía sau … Cùng lúc đó … bằng tất cả sự giận dữ … nó trút thẳng một cái tát giáng trời vào mặt con đàn bà khốn kiếp kia … Khiến tất cả mọi người đều ngỡ ngàng …

Tiếng “ Chát !!! “ vang lên sắc lịm khiến cổ của mụ ta bị vẹo thẳng về một bên … má rát và đỏ lừ… in hằn cả 5 vệt tay của con bé … Thật là đã :> !!!

Đưa tay lên áp vào một bên má … mụ ta bần thần nhìn nó … mặt tái dại đi …

- - Con ******** này… mày dám tát tao …


“ Chát !!! “ ---- Bất thình lình , một phát tát nữa lại giáng thẳng vào má bên kia của mụ ta cùng với tiếng **** rủa của cái Nấm vang lên đến xé lòng …


- - Ngậm mồm chó của mày vào !!! Cái tát này dành cho mẹ tao !!!
-

Còn chưa hết ngỡ ngàng … nó lại tiếp tục một đợt liên hoàn tát lia lịa vào mặt con đàn bà đó …


“ Chát !!!! “ ---- “ Còn cái này dành cho em tao !!! “

“ Chát !!!! “ ---- “ Cái này … “


Khi mà tiếng nó vang lên còn chưa dứt lời … Bất ngờ , một bàn tay ai đó tóm chặt lấy cổ tay nó … chặn lại … Con bé hậm hực nhìn sang … Thì ra là “ ông ấy “ … ông ấy còn dám che chở cho mụ ta trước mặt nó hay sao … Con bé vung mạnh tay ra ... miệng quát tháo …

“ Bỏ tay tôi ra !!! Đừng có động vào người tôi !!! “

“ Con à … hãy nghe bố giải thích … mọi chuyện ko phải như con tưởng đâu …”

Đưa ánh mặt sắc lạnh sang nhìn ông … nó cười khẩy …

“ Hừ ! Ko phải như tôi tưởng… Vậy chắc còn hơn nữa !!! “

“ Con còn bé thì hiểu cái gì !!! Về nhà rồi bố con mình nói chuyện sau !!! Đừng có làm loạn ở đây nữa !!! Mất mặt lắm !! “

Nghe ông ta nói… mà nó cười phá lên … rồi bất ngờ… rút con dao găm trong túi ra … kề sát vào cổ của con đàn bà đó … giọng hằm hè …

“ Thôi đi !!! Ông còn biết mất mặt cơ à !!! Đã quá muộn rồi … ông không còn đủ tư cách mà giảng đạo với tôi nữa đâu !!! “

Nói rồi … nó lại dí mạnh hơn nữa đầu lưỡi dao vào cổ mụ ta … lòng thầm nghĩ chỉ muốn đâm cho một nhát … nhưng ai ai cũng can ngăn … Tại sao chứ ??? !!!

Mặt cái Huyền tái dại đi , vội vàng chạy tới …


“ Mai à ! Hãy bình tĩnh lại đi !!! Đừng có làm điều dại dột … con còn phải nghĩ cho tương lai của mình chứ !!! “ ~~~


Tương lai ư ??? Tương lai ý à ??? Có một người bố như thế này liệu nó còn có tương lai nữa ko đây !!! Thật chẳng cần biết … Trong tâm can của một đứa con gái như nó – lúc này – chỉ có thể là muốn đâm tới nữa hay ko mà thôi … Nó thật sự đã chán ngán lắm rồi …
 
U

uocmovahoaibao

Bất giác…
Có cái gì nằng nặng bám chặt lấy một bên chân của con bé…
Có tiếng mếu máo của một thằng bé mới tầm hai tuổi … vừa khóc vừa cầu xin cho mẹ nó … vẻ mặt bầu bĩnh thơ ngây đẫm đầy nước mắt … khiến con bé cảm thấy chùn lòng…

“ Chị ơi !!! Chị đừng giết mẹ em mà … em xin chị đấy !!! “…

Bỗng… Nó cảm thấy khó xử quá…

Bỗng …

Nó muốn buông tay…

Con dao rơi cái cạch trên nền nhà …

Nó cũng ngồi gục xuống …

Nước mắt cứ tuôn rơi mà ko sao dừng lại được …

Cả người nó run lên vì căm phẫn …

Nhưng nó lại chẳng thế làm gì …

Lương tâm nó ko cho phép TT___TT…

Thằng bé kia cũng chẳng có tội tình gì …

Nếu kể từ ngày hôm nay nó trở thành một đứa ko có mẹ …

Và rồi tương lai nó cũng sẽ ra sao …

Con bé ko dám nghĩ nữa …

……………..


“ Ba à ! Ba ko còn yêu chúng con nữa sao ?? “

“ Con đang nói cái gì thế ! Ba vẫn luôn yêu các con mà …”

“ Nhưng con muốn ba chỉ là của riêng chúng con thôi !!! “

“ Thì ba vẫn luôn chỉ là của riêng các con mà … Nhưng … ba ko còn là của riêng mẹ nữa …”

“ Vậy chúng con cũng ko cần ba nữa !!! “

~~~ Nói rồi… nó chạy vụt ra ngoài … hình ảnh con bé dần mất hút trong dòng xe cộ tấp nập trên đường … cái Huyền vội vàng đuổi theo… nhưng cũng ko kịp nữa … ~~~


…………………………………………† ?…

[ Ngày hôm sau … ]


Bây giờ đã là 12h30 rồi , chờ mãi mà vẫn ko thấy bóng dáng con bé đâu cả , bình thường thì nó đến sớm lắm cơ mà ~__~ . Suốt từ chiều hôm qua đến nay vẫn chưa liên lạc được , gọi điện thì tắt máy , lòng hắn bỗng dâng lên một nỗi lo lắng lạ thường …

Tiếng trống báo hiệu giờ tập trung đã đến , các lớp đều xếp hàng đầy đủ để vào phòng thi … nhìn ngang ngó dọc mãi mà vẫn ko thấy con bé xuất hiện … Hắn quyết định – bỏ thi đi tìm cái Nấm >_<”!!!

Chạy vụt ra khỏi hàng ngũ , mặc kệ cho bà chủ nhiệm gào thét gọi lại … hắn vẫn chẳng thèm dừng bước … Nhưng mà… biết tìm nó ở đâu đây bây giờ :-S !!!
 
U

uocmovahoaibao

Tìm mãi … tìm mãi … hắn cố gắng đến tất cả những nơi có thể … nhưng vẫn chẳng thấy con Nấm đâu :[[ . Rồi vô tình ghé qua một cửa hàng lưu niệm , hắn quyết định vào mua …


Trong giây phút tưởng chừng như vô vọng … chẳng còn chỗ nào để mà tìm kiếm nữa … hắn đành quay lại trường để thi tiếp … nhưng ôi thôi ! Đã quá muộn … lão bảo vệ đóng cổng trường ko cho vào nữa rồi :[[ !!!

Chán nản nhưng vẫn ko ngừng bỏ cuộc *__* , Long quyết định trèo tường vào trường từ khu sân sau … hehe …

Và cũng thật vô tình …

Hắn lại … bắt gặp … con bé … đang ngồi khóc rưng rức ở ngay gần đó …

Thế mà… hắn ko nghĩ ra nơi này =..=”…

……..

Ko hiểu vì sao nó lại khóc …

Và cũng ko muốn hỏi lý do …

Long nhẹ nhàng đến bên con bé …

Gạt đi hàng nước mắt hoen bờ mi …
Và khẽ đặt con lật đật vừa mới mua xuống trước mặt nó …

Đập 1 cái thật mạnh … Con lật ngã… rồi lại bật dậy …

Nó ngơ ngác … nhìn theo… nhưng vẫn ko hiểu gì…

Long cười , hắn giải thích :

“ Em có thấy ko ! Con lật đật này rất kiên cường , cho dù nó có bị đẩy ngã mạnh đến đâu , nhưng vẫn có thể tự mình vực dậy được … Nó làm được , chẳng nhẽ em lại ko : ) ! “ …


……………

Lặng im suy nghĩ một lúc … rồi nó nhẽ mỉm cười …

“ Ừm ! Phải rồi … Ko thể chỉ vì một lần vấp ngã mà cứ nằm ăn vạ mãi được . Phải biết đứng dậy , gạt đi nước mắt và làm lại từ đầu … Bố như vậy thì đã sao ? Nó vẫn còn có mẹ , có một thằng em trai … những người bạn tốt … Và đặc biệt là … :”>… Cuộc sống có ngày mai , và nó cần phải tiếp tục cố gắng để sống tốt hơn cho tương lai… “ …

Sau khi đã nghĩ thông suốt , con bé quyết định đứng dậy và… cùng Long trèo tường vào thi tiếp :]] … Thật may là tiếng trống phát đề giờ mới bắt đầu vang lên . Chia tay Long ở trước cửa lớp , nó nhíu mày chúc hắn thi thật may mắn … may mắn là bởi vì hắn chỉ có quay cóp chứ học hành gì đâu =))…


Thế mà , vài ngày sau đó , có một kẻ đã được vinh dự đứng trên bục sân khấu để nhận phần thưởng cho “ Học sinh có số điểm tổng kết cao nhất trong kì thi vừa qua “
~~~ Ôi giổ ôi !!! Và người đó là Long – Bin siu nhưn ạ =))… Ảo thế !!! Cả trường đều cười ồ lên , miệng há hốc … ko hiểu là do hắn quay cóp giỏi hay phao trúng tủ nữa :]] !!! Chết mà ảo mất thôi :]] !!!

Còn con Nấm , cũng may là nó ko bị xếp vào loại F , vì sự cố bỏ thi lần trước >”< ! Nhờ có “ bà giám thị già “ đã cố tình che giấu cho con bé và nộp tạm bài Văn làm dở của nó nên con bé ko bị đánh điểm 0 ~~~ Tổng kết điểm dù có tốt đến đâu mà một trong 5 môn chính bị điểm 0 thì vẫn bị xếp vào loại yếu kém đó TT__TT!!!


……………


Lần này , thật may … nhờ có Long … đã giúp nó kịp thời đứng dậy … ~~~~
 
U

uocmovahoaibao

8 giờ kém 15 , lúc này ở nhà cái Nấm , tất cả mọi người đã đều đến đông đủ , gấu bông được tặng chất đầy xung quanh nhà , nhìu nhất là thỏ ý >_<”!!! Mọi người ngồi nói chuyện vui vẻ với nhau trong bữa tiệc , duy chỉ có mình con Nấm là lòng buồn buồn … Nó buồn – vì vẫn chưa thấy “ người ấy “ đến ! Chẳng nhẽ hắn lại “ dám “ quên cả sinh nhật của mình hay sao >___<”~~~!!!

Nhưng càng chờ thì lại càng lo lắng , đầu nó bắt đầu nghĩ ra những chuyện ko hay !!! Hay là hắn gặp chuyện gì rùi TT___TT! Mỗi lần như thế , con bé lại vờ ngoái đầu ra phía của sổ , thực chất là để coi xem hắn đã đến chưa :-<.



………………….


8 giờ 30 , đã là quá muộn rồi , con Nấm ko thể chờ đợi hơn được nữa !!! Nó quyết định đứng dậy và đi ra ngoài tìm hắn xem sao >__<”!!!

Nhưng … lạ thay chưa kìa … ngay khi con bé vừa rời khỏi chỗ ngồi , tất cả mọi người đều xôn xao , trầm trồ bàn tán một cách kì lạ :-??!

Và nó đã nhận ra …
Từ xa , Long đang dần bước tới với một bó hoa hồng màu xanh thiên thanh rực rỡ trên tay … một màu hoa đặc biệt . Hắn nhẹ nhàng quỳ xuống trước mặt con bé và ngước mắt lên , trao tặng bó hoa hồng với những dải ruy băng màu lục còn trải dài trên bậc thềm từ phía ngoài nhà cho con nó… y như một chàng hoàng tử với nàng công chúa trong truyện cổ tích vậy ^-^!

Nó ngỡ ngàng , bối rối nhận lấy bó hoa … mà lòng hạnh phúc ! Mọi người cùng vỗ tay , ngưỡng mộ rối rít … trong đám đông ấy … chỉ có cái Phương Anh là cảm thấy lạc lõng mà thôi …

Trong giây phút ấy …
Bất ngờ , một bản nhạc dịu dàng bỗng vang lên , Long lại đứng dậy và đưa tay mời con bé ra nhảy ! Nó khẽ ngượng ngùng đặt bàn tay bé nhỏ của mình lên bàn tay ấm áp của hắn … và mỉm cười chìm trong những bước nhảy thiên thần …


………………………………..

Sau khi màn khiêu vũ kết thúc , tụi nó quyết định tắt hết đèn đi để thắp những cây nến bảy màu vừa tròn số tuổi của con Nấm lên chiếc bánh gato xinh xắn ^-^! Những ánh sáng đầu tiên bắt đầu lan tỏa cả căn phòng và làm chúng trở nên lung linh , rực rỡ hơn bao giờ hết … Mọi người cùng hát khúc ca “ Happy Birthday “ chúc mừng cái Nấm rồi giục nó ước đủ 3 điều mình mong muốn .

Làm theo lời mọi người nói , nó khẽ nhắm đôi mắt lại và thầm ước 3 điều mà chỉ có mình nó biết … Mở mắt ra , con Nấm hít một hơi dài… rùi bất ngờ thổi nến cái “ phùuuuuu… “ khiến tất cả chỗ nến đều vụt tắt … mọi thứ bỗng chìm trong một màu đen huyền ảo …



“ Bốp !!! “ --- Bất ngờ , con Nấm khoét một vốc kem to rồi ném cái bụp vào … một kẻ vô tội nào đó :]] !

Trời tối nên cũng ko biết là ai , “ kẻ vô tội “ ngớ người khi nhận phải miếng bánh kem đáp thẳng lên mặt mình TT___TT , hắn tức tối vơ vội lấy một miếng bánh khác và … quăng đi đâu ko biết =))… tất nhiên , cũng trúng nhầm phải một kẻ vô tội khác :]] …

Và trò ném bánh cứ thế tiếp tục diễn ra trong màn đêm kì bí ! Ko biết ai đã ném phải ai … cho đến khi … má mì xinh tươi của cái Nấm vô tình trở về =))!!!
 
U

uocmovahoaibao

Ánh sáng của toàn bộ dàn đèn điện quanh nhà bất ngờ bừng sáng , ngay khi bàn tay của má mì vừa ấn vào nút bật của công tắc … thì bất thình lình… một đống kem từ đâu bay cái “ vèo “ … đập cái “ choẹt ! “ vào mặt bà ấy =)) …

Tất cả chết lặng trong sự sợ hãi… tụi nó ngớ người , ngơ ngác nhìn nhau… miệng lắp bắp , thầm lẩm bẩm TT__TT!



- - Thôi chết rồi ! Phen này thì hỏng rồi !!!

- - Đứa nào nghịch mà dại thế !!! Dám ném bánh vào mặt bác gái !!!

- - Tui cũng có biết đâu !!!

- - Híc híc ! Chắc bác ý giận lắm …

- - Thế này thì hỏng sinh nhật mất TT__TT!

- - Còn lo sinh nhật sinh nhẽo gì nữa ! Mau ra xin lỗi …

Thấy bọn trẻ cuống lên rối rít , mặt tái xanh … Má mì vẫn lầm lì vuốt từng miếng kem còn sót lại trên mặt mình … rồi vo thành 1 nắm to… bất ngờ… phi cái “ viu “ vào mặt con Nấm … khiến nó choáng váng ko kịp tránh :]] !!!


Cả đám cười phá lên trước cái vẻ đần thúi của nó , cả má mì cũng vậy :]] ! Bà chống nạnh mà cười ha hả o__O~!!!

- - Hà hà ! Bọn nhóc con !!! Dám ném bác à !!!
-

Bị má “ bất ngờ tấn công “ , cái Nấm khóc òa lên nhõng nhẽo …


- - Huhu ! Con là con gái mẹ cơ mà :[[ ! Sao mẹ hok ném tụi nó mà lại ném con :[[ !!!
-

Má mì còn chưa kịp trả lời thì cả lũ đã đồng thanh :

- - Tại vì bà bày trò chứ con sao nữa !!! Ha ha … đáng đời… ném nó đi tụi mày :]] !!!


Vừa dứt lời , tụi nó lại xâu vào cái bánh kem , bốc lấy bốc để rồi phi vù vù về phía cái Nấm… đứa này phi nhầm đứa nọ … trúng loạn xa lung tung hết cả lên … thậm chí dính cả vào mấy thứ đồ cổ đắt tiền của ba nó nữa TT___TT …

Trong lúc “ đạn bay “ toán loạn , nền nhà thì trơn tuồn tuột… đâu đâu cũng dính đầy là kem … cái Chi đã vô tình dẫm phải nguyên 1 miếng kem còn sót lại trên sàn nhà và… trượt vỏ bánh =))…


Khổ thân con bé , ngay lập tức , tất cả tụi nó lại chạy đến xâu xúm xít xung quanh rồi vật nó ra… bôi bôi , trát trát , choe choét chòe choẹt … nhìn cứ phải gọi là… Huyền Diệu gọi bằng cụ =))!!!


--------------------------

Bữa tiệc sinh nhật kết thúc cũng là lúc mọi người đã ra về hết , chỉ còn lại 3 mẹ con với đống hỗn độn xung quanh… huhu ! Nhà nó chưa bao giờ bẩn đến thế TT__TT!

Thằng Quân bần thần lo đánh trống lảng , miệng thì nói mà chân thì chạy =.=”!

- - Hờ hờ … Mẹ ơi muộn rồi ! Mai con phải đi học sớm , con đi ngủ trước đây nhé !!!

Nhanh như cắt , cái Nấm tóm chặt lấy vạt áo thằng bé , giật ngược lại !!! Miệng lầm bầm …

- - Đi đâu ! Ở lại đây dọn đồ =.=”!!

Mắt long lanh nhìn mẹ như cầu xin một sự viện trợ , nhưng đáp lại nó chỉ là nỗi thất vọng tràn trề :]] !


- - Mẹ !!! Chị bắt nạt con … TT___TT!!!

- - Cầm lấy chổi và lau nhà đê … chúng ta còn nhiều việc lắm =.=”!!!

~~~~ Huhuhu !!! Con ko chịu đâu :[[ ~~~~

“ Có gan đập phá sao ko có gan … dọn nhà vậy mày :]] “!!!

 
U

uocmovahoaibao

Tối hôm đó , sau một " quá trình lao động " vất vả mệt nhoài ... con bé ngả mình nhảy cái " uỳnh " lên giường và tận hưởng niềm hạnh phúc ngọt ngào , với tất cả đống thú bông ( toàn thỏ là thỏ :]] ) được chất kín cả một căn phòng :x~!!! Lại thêm 1 bộ sưu tập mới của nó ;)) , còn bó hoa kia ... bó hoa hồng màu xanh thiên thanh rực rỡ của hắn , nó sẽ đem để ở một nơi trang trọng và dễ nhìn nhất ... cũng như ở một nơi được giấu kín sâu thẳm trong trái tim con bé ... để nó có thể luôn nhìn thấy chúng và thầm nhớ về một người ~!!!
Đầu tháng 3 , đêm nay khí trời vẫn còn se se lanh , gió hun hút thổi trên một con đường đại lộ giữa dòng Hà Nội … vắng tanh , dường như khung cảnh xung quanh chỉ dành lại cho ba đứa nó …

Quyên bỗng cất tiếng :

- - Phương Anh này !

Con bé khẽ giật mình .

- - Hả !

- - Tôi hỏi bà câu này , bạn bè với nhau trả lời thật lòng nhé !

Trước cái thái độ lập lờ khó hiểu của cái Quyên , Phương Anh chợt cảm thấy e ngại …

- - Ừm… bà cứ “ thử “ hỏi đi đã …
-
Thấy Phương Anh chưa dứt khoát , Chi lại thêm lời :

- - Bà phải chắc chắn thì tụi tôi mới dám hỏi chứ ~__~!
-
- - Thôi được rồi ! Thì chắc chắn =..=”!

Phương Anh thở dài bất lực còn cả 2 đứa thì cười hehe đắc ý -__-“!

Cái Quyên bắt đầu “ màn tra khảo “ .

- - Bà vẫn rất thích anh Long phải ko ?!
-

Bất ngờ bị hỏi “ trúng tim đen “ , con bé giật mình bối rối… chối vội đi .

- - Làm … làm gì đó !!! Bà đừng có đoán lung tung …
-

Quyên lại gắt , cố đưa con bé vào thế bí >”<!


- - Móak , bạn bè với nhau … đã bảo phải nói thật cơ mà !!! Thích thì cứ nói , chối làm cái gì nhờ …


Mặt con bé bỗng tái xanh , nó cảm thấy vô cùng khó xử …


- - Ko … ko phải thật mà ! Tôi quên anh ý lâu lắm rồi …


Biết con bé vẫn còn lưỡng lự , Quyên lại tiếp tục đưa đẩy …


- - Thôiiiii ! Ko phải chối , tụi này biết cả rồi ;)) ! Ko còn tình cảm mà mỗi lần nhìn thấy “ người ta “ mắt đều sáng ngời lên thế á ! Cứ làm như tụi này chưa … iu bao giờ ý ;))!!


“ Trời đất ! Nó nói cứ như đi dép trong bụng mình ý ... Chẳng nhẽ , tụi nó đã biết cả rồi TT___TT !!! “ .

Cảm thấy ko thể giấu nổi được nữa , cái Phương Anh đành buông xuôi … để mặc cho tụi nó “ tùy xử lý “.


- - Ờ thì … sao nào … đúng là tôi vẫn còn yêu anh ý đấy ! Nhưng cũng có ảnh hưởng đến ai đâu !
-
-
Phương Anh vừa dứt lời , cả Quyên lẫn Chi đều gắt lên đến phát bực … nhưng rồi lại cố kiềm chế , mà hạ hỏa -__-“ .

- - CÁI GÌ CƠ ! KO ẢNH HƯỞNG ĐẾN AI Á !!! BÀ CÓ … mà thôi , được rồi , coi như là thế đi … Vậy bây giờ tôi hỏi , bà trả lời thật lòng nhé .

- - Ừm . Cũng chẳng còn gì để giấu nữa , mấy bà cứ hỏi đi !

 
U

uocmovahoaibao

[ Màn tra khảo thực sự bây giờ mới bắt đầu ] .

Cái Quyên e hèm , lấy lại vẻ mặt nghiêm nghị , rồi bắt đầu … chất vấn .

- - Nè ! Bà có còn nhớ cái hôm mấy đứa tụi mình sang nhà tôi uống rượu ko !!!


Suy nghĩ một hồi rồi Phương Anh cũng gật đầu ngơ ngác .

- - Nhớ chứ ! Nhưng mà sao o__O~!!!

- - Trời ! Tôi chưa hỏi bà mà bà đã hỏi lại tôi là sao =..=”!!!

- - Ừ thì bà cứ hỏi đi :p !!! ( con nhóc lại cười khì khì )

- - Tôi nhớ hôm ấy , có một lúc tôi với cả cái Chi đi ra ngoài mua thuốc giải rượu . Rồi khi trở về , thấy thái độ giữa bà cả con Nấm bỗng trở khác khẳn … và mối quan hệ giữa Long và nó từ đó cũng dần rạn vỡ luôn . Chắc chắn là có chuyện gì phải ko !!!



- - Ưm… chuyện gì là chuyện gì … ~__~! Các bà biết mà , mỗi lần uống say xong tỉnh dậy tôi có còn nhớ chuyện gì đâu -__-“!


Thấy Phương Anh vẫn còn lưỡng lự chưa muốn trả lời , cái Chi lại dịu giọng năn nỉ …


- - Thôi mà !!! Bà cố nhớ lại xem … hôm ấy bà cả mama tui nói với nhau chuyện gì ???
-

Cố gắng , nheo mày nhớ lại chuyện cũ … những chuyện mà tưởng chừng nó đã bị chôn sâu trong vùng ký ức ngày hôm ấy … Bỗng chốc , từng lời … từng lời cay đắng chợt ùa về trong tâm trí của con bé … như những nhát dao giằng xé trong dòng suy nghĩ , khiến cái Phương Anh chợt cảm thấy hối hận vô cùng …


- “ Nhầm rồi … tôi khổ vì chị… tôi đau khi thấy 2 người bên nhau… 2 người luôn tình cảm trước mắt như ko có tôi ở đó… tôi tưởng rằng đã quên được anh ấy… nhưng thật sự ko phải vậy… tôi đã cố … tôi đã cố để yêu người khác… để nhanh chóng lấp lại khoảng trống trong trái tim mình… nhưng rút cục tôi đã làm được gì… khi mất người mới tôi chỉ thấy đau lòng hơn khi nghĩ tới cảm giác vỡ tan từng có với anh Long… tôi lại nghĩ đến chị… tôi cũng ko muốn làm chị phải lo nghĩ… tôi đã cố gắng kìm nén tình cảm của mình… để vờ như thờ ơ… nhưng…xin lỗi… tôi ghét chị … ghét nhiều lắm TT___TT !!!!!!.... “


Có lẽ … thực sự … những lời nói trút giận ngày hôm đó … đã khiến con Nấm chịu tổn thương rất nhiều … Phương Anh chợt cảm thấy cắn rứt , đáng nhẽ ra nó ko nên đổ mọi tội lỗi lên đầu “ người bạn thân “ của mình như thế … đáng nhẽ ra … nó phải biết kiềm chế … Nhưng ko , nó đã làm con Nấm đau rất nhiều … Và để rồi , mối quan hệ giữa chúng cứ dần vỡ tan … dường như nới rộng khoảng cách … một khoảng cách vô hình ko thể chạm tới được nữa rồi …


 
U

uocmovahoaibao

Sau khi nghe cái Phương Anh giãi bày mọi tâm sự , tụi nó lại thấy thương thương con bé … Thực sự , trong thời gian qua , có lẽ ko chỉ mình con Nấm , thằng Long … mà ngay cả cái Phương Anh cũng phải chịu tổn thương rất nhiều . Ba đứa nó , mỗi người – đều có một niềm đau riêng …


Giờ thì để nói một lời rằng “ Phương Anh , mày hãy quên anh Long và chúc phúc cho cái Nấm đi “ thì thật khó ! Chúng ko thể mở miệng , làm cái điều mà chúng đã nghĩ lúc trước nữa … Vì như thế sẽ lại gây nên một vết thương mới dành cho cái Phương Anh . Quyên và Chi đều ko đủ nhẫn tâm !

Nhưng cái Phương Anh cũng đủ sáng suốt để nhận ra rằng , người thứ ba ở đây … thực sự là nó . Có lẽ , nó đã hiểu nhầm … trong cả một quãng thời gian dài vừa qua . Và sự nhầm lẫn ấy đã vô tình làm tổn thương cả con Nấm , thằng Long … lẫn chính bản thân mình . Trật tự cần được thay đổi , và nó sẽ là người ra đi …


Hít một hơi dài , rồi hắt thở ra thật mạnh , con bé cảm thấy mình đã thực sự đủ tự tin … để đến nói “ những điều cần thiết ” với “ người ấy “ .

Được tâm sự thật lòng với bạn bè quả khiến nó cảm thấy dễ chịu và sảng khoái hơn bao giờ hết , dường như đã gỡ được một mảng tơ “ cực kỳ rối “ bây lâu trong lòng ^^!

Mỉm cười thật thoải mái trước khi tạm biệt hai con bạn và trở về nhà , nó còn nói với lại trước khi bóng hai đứa dần trở nên mất hút …


- - Tao đã hiểu , và hãy cho tao một cơ hội để làm lại ! Tụi mày nhé …


Màn đêm ùa về … gió khẽ lay lá xì xào … và nước mắt rơi … có ai biết được rằng … nụ cười ấy chỉ là gượng gạo …



…………………………………………† ?……

Lại một ngày đẹp trời như mọi ngày đẹp trời … bình thường khác , con Nấm uể oải lê bước dậy và ngồi vào bàn ăn … Nhìn thằng em lúc nào cũng tưng tửng tưng tửng , tự dưng nó lại thấy ghét :]] . Thế là nó quyết định , cuối bữa ăn , cho thằng này tự đi mà rửa bát >:p.

- - Ơ … chị Maiiii !!! Rửa bát cho em với o___O~!!!

- - Còn lâu đê , mài lười đủ rồi , hôm nay tự làm nhớ >:p!

- - Ơ… em có làm gì chị đâu TT___TT!!

- - Ô hay nhờ , cứ phải làm gì mới được á ! Ko thích rửa cho mài nữa đấy thì sao ;)) !!
 
U

uocmovahoaibao

Chẳng hiểu bà chị hôm nay thế nào , sao mà khó tính thế ko biết :-w. Dù trong lòng vô cùng khó chịu , nhưng mà nghĩ đến việc phải đi rửa bát … nó lại nhăn nhó giả vờ cười cười nịnh bợ cho qua chuyện …


- - Thôi mà chị !!! Chị của em ngoan lắm mà ;;)!
- - Giề cơ ! Cái giề cơ … tao mà phải ngoan với mài á … thằng này láo nhở =..=”!

- - Thui muh … em xin lỗi… chị của em thương em nhất ^-^!!!

- - Hự… ( nổi da gà -__-“ ) !!! Thằng điêu toa… tao thương mài bao giờ =))!


Ngồi cầm cái thìa xoay xoay rồi đập leng keng vào mấy cái đĩa , thằng nhóc lại bĩu môi…

- - Chả thế ! Em còn nhớ , hồi bé mỗi khi em ko ngủ được , chị đều chạy xung quanh nôi ca hát chơi với em nhá … chứ chẳng như bây giờ gì cả TT__TT! Chị đã khác xưa rồi… huhuhu :[[ !!!
-

Khiếp hồn , nghe thằng này nói mà lạnh hết cả người =)) … Nhưng nghe cũng có lý , chả nhẽ mình lại ngoan ngoãn trông em giúp mẹ thật ý à… ôi mình ngoan quá :”>!!!


Thấy con Nấm cứ ngồi lẩm bẩm cười hí hửng …” Giổ ôi !! Mình ngoan quá :]] “… đến nỗi má mì đang xem TiVi cũng phải nhảy vào “ hóng hớt “ =)) !!!

- - Quên đi con zai ! Chị mài mà được tốt thế thì mẹ đã mừng . Có mà nó toàn chạy quanh nôi rồi hát một câu …
-
- - Câu gì hả mẹ ;;) !!!
-
Cả hai đứa đều tròn mắt chờ đợi… còn má mì thì bật cười khinh khích …

“ Vứt em bé đi !!! Đá em bé đi !!! Ko cho em bé ở trong nhà đâu !!! Mai ghét em bé lắm =)) !! “…


“ =)) =)) ! Đấy ! Có thế chứ !!! Con là phải thế !!! Yêu cái thằng này mà được à ) !!! “

Thấy cả hai mẹ con đều rũ ra cười , thằng Quân lại mếu máo …

“ Ghét mẹ !! Ghét chị TT___TT !!! Quân đi chơi đây !!! Ko thèm rửa bát nữa :[[ !! “

“ Đi đâu !!! Ở đây rửa bát đã =..=” !! “


~~~~~ Định trốn trách nhiệm mà được ý à [-X ~~~~~!!


---------------------------


Con nắng chiều nay thật dịu dàng quá , từng làn gió thì cứ nhẹ nhàng như muốn mơn man da thịt khiến hai mí mắt nó cứ dần trĩu lại mà ko sao kiểm soát được … Cả cơ thể nhũn ra … dần dần chao nghiêng tay lái … Trời đất ơi ! Nó ngủ gục trên xe đạp ạ :]] !!

Rồi bất giác , con bé đâm cái “ Ruỳnh “ vào cây cột điện bên đường … sự chấn động đột ngột ấy khiến nó phải chợt giật mình tỉnh lại … Ôi may thế ! Chưa có chuyện gì to tát xảy ra cả ! Nó loạng choạng đứng dậy , lắc đầu vươn vai vài cái cho tỉnh ngủ rồi thong thả đi tiếp …

Lại nắng , lại gió… quỷ quái ! Cái thời tiết này … cứ làm cho nó phải buồn ngủ :]] !! Đang trong lúc mơ màng , mắt lờ đờ như sắp ngả… Nó lại chợt giật mình… khi nhìn thấy 1 anh đẹp trai phía trước :]] … Ôi giổ ôi !!! Cứ thấy zai đẹp là mắt lại sáng lên nhá =))!! ~~~ Cũng là một liều thuốc “ an thần “ tốt :”>!!!


Chà chà ! Nhìn từ phía sau thì body trông có vẻ ổn , rất chi là manly :-j . Nhưng đến khi tiếp cận gần hơn , để ý nhiều hơn … thì con Nấm mới chợt giật mình , sững sờ nhận ra một điều – Thằng này quá điệu và hình như … bị Gay :-S ~!!!

Trời đất ! Thật đấy ! Để ý mà xem , cứ mỗi lần đi qua “ bất kì một chiếc ô tô có gắn gương ” nào bên lề đường , thé nào hắn cũng phải ngó lại và … soi vào cửa sổ , vuốt tóc , mỉm cười một cái… rồi mới an tâm đi tiếp được =))… Chục chiếc ô tô thì cũng soi cả chục chiếc … Lần đầu thấy bình thường , mấy lần sau bắt đầu thấy… bệnh =))… Con zai gì mà điệu ghê gớm :]] , cả cái kiểu lắc mông trên xe của hắn nữa chứ… thật thấy ớn 8-**!!!

 
Top Bottom