PHONG BA BÃO TÁP KHÔNG BẰNG NGỮ PHÁP VIỆT NAM.
Một cảm nhận chung của nhiều người nước ngoài khi học và tìm hiểu sâu về tiếng Việt là phần ngữ pháp của tiếng Việt quả thực rất phức tạp. Nhưng đó cũng một bằng chứng về sự phong phú của tiếng Việt. Một ví dụ vui nhé. Từ năm tiếng: "Sao, nó, bảo, không, đến", chúng ta có thể tổ hợp thành rất nhiều câu có nghĩa diễn đạt những ý khác nhau:
Sao nó bảo không đến? Sao bảo nó không đến? Sao không đến bảo nó? Sao nó không bảo đến? Sao? Ðến bảo nó không? Sao? Bảo nó đến không? Nó đến, sao không bảo? Nó đến, không bảo sao? Nó đến bảo không sao. Nó bảo sao không đến? Nó đến, bảo sao không? Nó bảo đến không sao. Nó bảo không đến sao? Nó không bảo, sao đến? Nó không bảo đến sao? Nó không đến bảo sao? Bảo nó sao không đến? Bảo nó: Ðến không sao. Bảo sao nó không đến? Bảo nó đến, sao không? Bảo nó không đến sao? Bảo không, sao nó đến? Bảo! Sao, nó đến không.... và còn rất nhiều câu nữa (bạn nào đủ kiên nhẫn thử liệt kê rồi đếm thử xem bao nhiêu nhé
)