1
11thanhkhoeo
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!! ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.
Hôm nay, ngẫm lại những gì ta làm được
Ngàn ước mơ bị trôi lạc giữa dòng sông
Chim cánh cụt lạc giữa bắc cực mùa đông
Muồn bay về phương nam nhìn trời rộng
Lá cây cao muốn biết mùi bùn đất
Đã nuôi cậy lớn như thế nào
Nhưng khó thay, là mọc tít cành cao
Lá ấy vẫn còn xanh mơn mỡn
Khi rụng xuống biết đất bùn gì nữa ?
Sông vùng nông thôn, không biết đồng ruộng
Ta muốn đen da dưới nắng cánh đồng vàng
Để xem cây lúa hằng ngày nuôi ta sống
Để ta biết thế nào là đĩa cắn
Để ta biết cầu vồng cuộc sống
Có hơn bảy màu sáng tối khác nhau
Ta muốn té tử trên cây cao xuống
Để thổ công đánh ta tội leo cây
Đánh thì đánh, ta cứ trèo nữa này
Gió mát, quả ngọt mặc sức say
Chọc thổ công: “ông lên đây! Mát lắm!”
Ta muốn chân ta chạm chân đồi
Rồi đỉnh núi là ghế cho ta ngồi
Chiếu ánh mắt nhìn khắp mọi nơi
Thấy con chim nhặt rơm làm tổ
Thấy con cò bay nhảy chốn xa xôi
Thấy cánh diều thúc dục đám mây trôi
Thấy mây trắng từ ống khói ngoài khơi
Thấy mặt trời tắt đèn đi ngủ
Thấy quý giá trăng vàng trong đêm tối
Thấy vì sao sa xuống đối đáp đồi lời
Đưa tay ta che mắt một lúc thôi
Để thấy bàn tay ta lớn hơn cả vụ trụ
Để mỗi ngày tim lại lớn hơn
Ôi ! đó trời cao ta đội
Mặt đất kia, ta thỏa thích đứng, ngồi
Kia! sông rộng, ta thích, cứ việc bơi.
Ta viết thơ? Ta muốn hơn thế nữa
Ta đọc thơ ta chẳng nền lời
Nói một lời muốn mết đứt hơi
Trong khi tim ta luôn muốn hát, …
Có những điều thật quái ác:
Cho ta chân mà không trụ nổi mình
Cho ta mắt mà không cho nhìn thẳng
Cho cái đầu treo lúc lắc mà kinh
Cho ta cảm xúc, tri tuệ như người
Để ta hết tự trách rồi lại tự thương.
Lúc xưa ta chỉ ước thế thôi
Và giờ đây, ta chỉ mơ có vậy
Ta muốn ta thành con người đúng nghĩa
Ngày đội mặt trời, tồi gối đầu mặt trăng
Vai ta muốn vác bầu khí quyển ngoài kia
Bàn chân trụ trên trái đất này
Bão có nổi, chân ta không nghiêng ngã.
Chim cánh cụt ơi! khi nào ngươi mọc cánh
Cành cây cao cho lá chạm đất liền
Khi ấy liệu ta đã quy tiên
Có thực hiện đưỡc một trong những điều
Mà người khác bảo là:” “có khó bao nhiêu?”.
Tên bắn đi, quay trở lại được chăng
Giá mà ta được sinh ra lại lần hai
Sự thật kia thì cứ mãi phũ phàng
Ta chỉ có một trái tim nhỏ dần theo thời gian
Sao chứa nổi lượng máu lớn dần theo ngày tháng
Tim không chứa nổi, máu biến thành nước mắt
Nước mắt và máu chung một mạch tuần hoàn
Đâu ai hay, ta sống bằng dung dịch ấy
Sau một niềm vui là ngàn nổi đắng cay
Phải chăng do máu sát muối nước mắt vào da thịt.
Đau lắm rồi, ta ngừng bút tại đây.
Hà nội 2/6/2012
Ngàn ước mơ bị trôi lạc giữa dòng sông
Chim cánh cụt lạc giữa bắc cực mùa đông
Muồn bay về phương nam nhìn trời rộng
Lá cây cao muốn biết mùi bùn đất
Đã nuôi cậy lớn như thế nào
Nhưng khó thay, là mọc tít cành cao
Lá ấy vẫn còn xanh mơn mỡn
Khi rụng xuống biết đất bùn gì nữa ?
Sông vùng nông thôn, không biết đồng ruộng
Ta muốn đen da dưới nắng cánh đồng vàng
Để xem cây lúa hằng ngày nuôi ta sống
Để ta biết thế nào là đĩa cắn
Để ta biết cầu vồng cuộc sống
Có hơn bảy màu sáng tối khác nhau
Ta muốn té tử trên cây cao xuống
Để thổ công đánh ta tội leo cây
Đánh thì đánh, ta cứ trèo nữa này
Gió mát, quả ngọt mặc sức say
Chọc thổ công: “ông lên đây! Mát lắm!”
Ta muốn chân ta chạm chân đồi
Rồi đỉnh núi là ghế cho ta ngồi
Chiếu ánh mắt nhìn khắp mọi nơi
Thấy con chim nhặt rơm làm tổ
Thấy con cò bay nhảy chốn xa xôi
Thấy cánh diều thúc dục đám mây trôi
Thấy mây trắng từ ống khói ngoài khơi
Thấy mặt trời tắt đèn đi ngủ
Thấy quý giá trăng vàng trong đêm tối
Thấy vì sao sa xuống đối đáp đồi lời
Đưa tay ta che mắt một lúc thôi
Để thấy bàn tay ta lớn hơn cả vụ trụ
Để mỗi ngày tim lại lớn hơn
Ôi ! đó trời cao ta đội
Mặt đất kia, ta thỏa thích đứng, ngồi
Kia! sông rộng, ta thích, cứ việc bơi.
Ta viết thơ? Ta muốn hơn thế nữa
Ta đọc thơ ta chẳng nền lời
Nói một lời muốn mết đứt hơi
Trong khi tim ta luôn muốn hát, …
Có những điều thật quái ác:
Cho ta chân mà không trụ nổi mình
Cho ta mắt mà không cho nhìn thẳng
Cho cái đầu treo lúc lắc mà kinh
Cho ta cảm xúc, tri tuệ như người
Để ta hết tự trách rồi lại tự thương.
Lúc xưa ta chỉ ước thế thôi
Và giờ đây, ta chỉ mơ có vậy
Ta muốn ta thành con người đúng nghĩa
Ngày đội mặt trời, tồi gối đầu mặt trăng
Vai ta muốn vác bầu khí quyển ngoài kia
Bàn chân trụ trên trái đất này
Bão có nổi, chân ta không nghiêng ngã.
Chim cánh cụt ơi! khi nào ngươi mọc cánh
Cành cây cao cho lá chạm đất liền
Khi ấy liệu ta đã quy tiên
Có thực hiện đưỡc một trong những điều
Mà người khác bảo là:” “có khó bao nhiêu?”.
Tên bắn đi, quay trở lại được chăng
Giá mà ta được sinh ra lại lần hai
Sự thật kia thì cứ mãi phũ phàng
Ta chỉ có một trái tim nhỏ dần theo thời gian
Sao chứa nổi lượng máu lớn dần theo ngày tháng
Tim không chứa nổi, máu biến thành nước mắt
Nước mắt và máu chung một mạch tuần hoàn
Đâu ai hay, ta sống bằng dung dịch ấy
Sau một niềm vui là ngàn nổi đắng cay
Phải chăng do máu sát muối nước mắt vào da thịt.
Đau lắm rồi, ta ngừng bút tại đây.
Hà nội 2/6/2012