Có sử dụng biện pháp nghệ thuật đấy
1/ MB: giới thiệu chung về cái kéo hoặc tình huống để đối tượng xuất hiện
2/TB:định nghĩa về cái kéo là một dụng cụ như thế nào
_sơ lược về nguồn gốc của cái kéo(có thể đưa ra một số câu danh ngôn liên quan đến kéo)
_liệt kê số lượng, đặc điểm, cấu tạo( càng chi tiết càng tốt)
_họ nhà kéo đông đúc và có nhiều loại ra sao . mỗi loại có công dụng và cấu tạo như thế nào?(vd kéo cắt vải, nên ta mới có quần áo thẳng thớm, tơm tất ; còn có kéo dùng trong ytế , chỉ cần thiếu chúng thì bạn sẽ khó lòng mà hoàn tất được ca mổ trong gang tất và có thể gây nguy hiểm cho người bệnh..v...v)
3/KB: cảm nghĩ của bạn về cái kéo trong cuộc sống hiện tại ( dài dài tí )
Tác dụng: cắt những vật liệu nhỏ, mảnh, đòi hỏi 1 lực không lớn để cắt, ví dụ như giấy, vải dây nhựa mỏng, miếng kim loại mỏng. Thường được dùng trong nhà bếp, làm vườn, thủ công, ngoài ra có thể dùng trong một số lĩnh vực đặc biệt khác
-------------------------------
%%-
Chúng tôi là "kéo", cái thứ mà ai ai cũng từng dùng qua, nhà nhà đều có, và chúng tôi là thứ không kém phần quang trọng trong cuộc sống.
Chúng tôi quá lớn để bất tiện khi cất ư ? Hoặc quá nhỏ để khó tìm thấy hay có một thân hình khá đẹp mắt hay quá xấu xí ??? Không, tất cả các bạn nhầm rồi, chúng tôi vô cùng bình thường đấy. Chỉ với hai phần là lưỡi và cán, được mắc vào nhau bởi một mối nối. Lưỡi của chúng tôi thì khá gầy so với anh cán tròn trịa, khoét lỗ bên trong, vừa sắc vừa bén và khá cao nên có thể dễ dàng cắt những thứ mỏng, nhỏ bé, hay có lớn hơn đi chăng nữa nhưng không wa dày là được. Thấy thì có vẻ đơn giản đấy! Phải không các ban? Nhưng chúng tôi lại mang trong mình một nguyên tắc vật lý khá quan trọng. Các bạn biết đấy, đó chính là đòn bẩy. Nó được áp dụng vào chúng tôi, khi cắt các bạn thấy vô cùng nhẹ nhàng, không phải dùng lực nhiều, đó chính là tính chất của đòn bẩy, nhưng ngược lại đoạn đường lưỡi kéo chúng tôi phải tăng lên. Nhưng dù thế, chúng tôi đã giúp các bạn bớt đi một phần sức lực của mình rồi đó! Thật là tuyệt phải không nào ?
Vậy các biết nguồn gốc của chúng tôi không? Chúng tôi có rất lâu rồi đấy, tư2 cái năm 1800 trước công nguyên, tiền thân của chúng tôi rất đơn giản chỉ có 1 mối nối ở phía cuối giữa 2 lưởi kéo dẹt, do 1 người Ai Cập tạo ra. Và từ dạo ấy, 1 ngườiì Romans đã cải tiến thêm 1 bước là làm mối nối giữa hai lưỡi kéo vào năm 100 sau công nguyên. Rồi, lại mội lần nữa, thế là chúng tôi ra đời bởi ông Robert Hinchliffe sống ở quãng trường Cheney ở LonDon
Gia đình của tôi rất đông đúc và đa dạng như có: anh kéo cắt vải, chị kéo bấm dùng để cắt chỉ , hay cô kéo cắt tóc ..............
Trong họ hàng nhà kéo chúng tôi, có một cậu kéo phải nói là 1 phần quang trọng của ngành y tế, các bạn có biết ai không nào? Chính là anh kéo phẫu thuật đấy! Nếu trong các ca mổ, phẫu thuật mà thiếu anh ấy thì trong gang tấc có thể gây thiệt hai lớn, có thể không ngờ trước được. Thế, chúng tôi mà thiếu thì sẽ ra sao? Thật khó có thể hình dung đưôc hậu quả như thế nào
Không có gì đặc biệt, nhưng chúng tôi có thể tạo nhiều điều tốt đẹp cho cuộc sống con người thì còn gì bằng nữa phải không. Và vì điều đó, chúng tôi rất tự hào về bản thân mình. Và nếu chúng tôi có thể tạo ra điều tốt đẹp thì các bạn cũng có thể, hãy tạo ra 1 đất nước có vô vàn điều tốt đẹp như chúng tôi
-------------------------
Cây kéo ai cũng biết, chức năng thông thường là dùng cắt may, làm bếp...các em bé thì dùng cắt giấy xếp tàu bay... hoặc có khi được xài để cắt một vài thứ thừa khác. Riêng với giới nghệ sĩ, “cây kéo” được ám chỉ như quyền lực của mấy bác quản lý văn hóa. Có vài chuyện nhảm về cây kéo, kể ra nghe chơi - có anh chị nào quá bức xúc thì cũng nên hạ hỏa đi là zừa …
Chuyện thứ nhất:
Anh bạn Lê Quang Thanh Tâm của tui, không biết nên gọi ảnh là gì vì ảnh kiêm đủ thứ dữ lắm: diễn viên, nhà báo, bầu show, biên kịch, nhà thơ, nhạc sĩ… “Nhất nghệ tinh, nhất thân vinh” mà, nên đa nghệ zị thì khổ. Chả thấy giàu bao giờ! Một bữa nọ ảnh chuẩn bị ra album cho gà của mình, trong đĩa đó có mấy bài hát của ảnh sáng tác. Thì đúng nguyên tắc, ảnh bèn gửi hồ sơ xin phép Sở VHTT – tất nhiên, trong có đầy đủ ca từ và list nhạc. Nhưng tại nơi này ảnh đã nhìn thấy cây kéo nè. Một chị gằn giọng phán: “Lấy gì chứng minh đây là mấy bài anh sáng tác? Đầu tiên, phải về phường – xã nơi anh cư trú kêu ở đó chứng nhận anh là nhạc sĩ đã nhen, rồi lên đây…tính.” Trời ơi, không biết bữa nay ổng ra được đĩa cho Hoàng Thiên Long chưa nữa. Có địa phương nào chứng nhận nhạc sĩ, chỉ dùm ổng phát!
Chuyện thứ hai:
Tuấn Ngọc về nước. Live show đầu tiên bà con báo chí ai cũng háo hức dữ lắm. Nhớ, lúc đó còn mồ ma cái phòng trà M&Tôi trên Lê Duẩn, đồng nghiệp tui kéo tới đông nghịt. Chưa bao giờ thấy buổi phúc khảo nào mà rôm rả như zị. Thường thì ca sĩ sẽ diễn thử những ca khúc mà mình hát trong live show chính thức cho hội đồng kiểm duyệt nghe – coi – quay vidéo lại. Theo trình tự Tuấn Ngọc chơi một lèo đâu chừng 5-6 bài gì đó. Mọi người đang say sưa bỗng nghe tiếng ngắt ngang của đại nhạc sĩ Tuấn trong hội đồng phúc khảo: “Thôi! Anh ngừng lại đi. Hát bài gì vui vui một chút, đổi phong cách luôn ….”. Mèn ơi, bà con ngồi há hốc miệng ra. Có ai mà không biết nào giờ Tuấn Ngọc chuyên trị mấy bản ballad thế, bản thân Tuấn Ngọc cũng bất ngờ nên vội ngừng hát đứng trên sân khấu hỏi luôn: “Anh nói gì?”. Câu này Tuấn Ngọc cứ thế hỏi – bên dưới bác Tuấn đáp. Hai bên nói qua nói lại tới lần thứ 3 thì Tuấn Ngọc chắc chịu đời không thấu bèn leo hẳn xuống sàn tiến tới gần bác Tuấn nghe chỉ giáo thêm lần nữa cho chắc ăn. Lúc trở lại sân khấu mặt ảnh méo xẹo và kêu bà xã Thái Thảo lên hát song ca Quando Quando - bài đó đúng là zui zui tí so với mấy bản nhạc trước, nhưng kêu ảnh đổi phong cách nhún nhảy loạn xạ như mấy boy bóy boy hay dance giống Nguyễn Hưng - chắc mấy đứa con tèn tén ten của ảnh cũng chào thua.
Nguồn : net