[Thơ]Bợi tui yêu tiếng Huế

M

mrs.english

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.


Bợi tui yêu tiếng Huế

Chi lạ rứa cái eng ni dệ ghét
Chộ người ta có giọng noái quê mùa
Không biết nghe thì đành chịu thiệt thua
Chớ đừng hỏi noái cái chi lạ rứa


Vì quê tui có sông Hương núi Ngự
Bên ni bên tê cùng một nhịp cầu
Nghe điệu hò bên bến Phú văn lâu
Nên cái nhớ cái thương đeo tui miết


Eng có biết lời Mẹ ru tha thiết
Từ thủa nào còn nằm ngã trên nôi
Lời ca dao ngọt lịm ở đầu môi
Đã thấm đậm vào lòng tui thủa nhỏ


Thì bây chừ tại mần răng mà bỏ
Nên muôn đời vẫn nhớ tiếng quê tui
Dù khen chê hay ghét cũng chịu thôi
Vì đây tiếng Mẹ Cha miềng muôn thủa


Tui vẫn giữ dù sông bồi biển lở
Vẫn sắt son mãi mãi với thiên thu
(Hò ơi.... Eng với tui không hận, nỏ thù
Cớ mần răng ngắt bí hái bù tui luôn)


Chàn bù bí là quê hương tôi đó
Eng không chăm nom vun tưới thì thôi
Đừng có hòng tui thay tiếng đổi lời
Để tui tiếc một thời tui dại dột


Lời của người xưa: biết thì thưa thốt
Nếu không biết thì dựa cột mà nghe
Tui không cần đến những tiếng khen chê
Vì tui vẫn muôn đời yêu tiếng Huế.
<ST>

 
H

hoamaitruocgio

Bợi tui yêu tiếng Huế

Chi lạ rứa cái eng ni dệ ghét
(Sao lạ thế cái em này dễ ghét)
Chộ người ta có giọng noái quê mùa
(chỗ người ta có giọng nói quê mùa)
Không biết nghe thì đành chịu thiệt thua
Chớ đừng hỏi noái cái chi lạ rứa
(Chứ đừng hỏi cái gì lạ thế?)


Vì quê tui có sông Hương núi Ngự
(V ì quê tôi có sông hương núi ngự)
Bên ni bên tê cùng một nhịp cầu
(Bên kia bên này cùng một nhịp cầu)
Nghe điệu hò bên bến Phú văn lâu
Nên cái nhớ cái thương đeo tui miết
(Nên cái nhớ cái thương theo tôi mãi)

Eng (Em) có biết lời Mẹ ru tha thiết
Từ thủa nào còn nằm ngã trên nôi
Lời ca dao ngọt lịm ở đầu môi
Đã thấm đậm vào lòng tui (tôi) thủa nhỏ


Thì bây chừ tại mần răng mà bỏ
(Thì bây giờ tại sao mà bỏ)
Nên muôn đời vẫn nhớ tiếng quê tui (tôi)
Dù khen chê hay ghét cũng chịu thôi
Vì đây tiếng Mẹ Cha miềng muôn thủa


Tui vẫn giữ dù sông bồi biển lở
Vẫn sắt son mãi mãi với thiên thu
(Hò ơi.... Eng với tui không hận, nỏ thù
Cớ mần răng ngắt bí hái bù tui luôn)
Chứ tại sao ngắt bí hái bù tôi luôn)


Chàn bù bí là quê hương tôi đó(Chịu)
Eng không chăm nom vun tưới thì thôi
Đừng có hòng tui thay tiếng đổi lời
Để tui tiếc một thời tui dại dột


Lời của người xưa: biết thì thưa thốt
Nếu không biết thì dựa cột mà nghe
Tui không cần đến những tiếng khen chê
Vì tui vẫn muôn đời yêu tiếng Huế.
<ST>

Câu nào có tiếng địa phương em dịch ngay phía dưới.Có một số tứ em ko biết , như từ chàn,miềng.
 
T

thuyhoa17

bạn hoamaitruocgio ơi, từ eng có nghĩa là anh chứ không phải em, công nhận bạn cũng giỏi thật đấy .
 
L

lamanhnt

Mình cũng thích nghe tiếng Huế lắm!!! Trao ôi là trao nghe ngọt lắm. Con trai Huế chắc thú vị lắm.
 
T

thuyhoa17

Mình cũng thích nghe tiếng Huế lắm!!! Trao ôi là trao nghe ngọt lắm. Con trai Huế chắc thú vị lắm.
con trai Huế hay mơ mộng lắm bạn ơi, trai Huế đẹp trai , hiền lành, nhưng hơi keo kiệt. Theo tớ là thế, vì lớp tớ có mấy thằng con trai mà nó mọi lắm. :(
 
M

mrs.english

@lamanhnt:thú vị là răng?Con trai hắn keo kiệt=>Chuẩn nhưng mình có việc cần là hắn giúp liền :)
 
P

phamminhkhoi

Thơ Huế ni;))

Đột nác ngoài cươi hứng đã bưa
Nồi cơm côi núc lả đun vừa
Trách cá trả keng bù nêm mói
Rào sau xắc nạng đặng ngỏi trưa!


Những câu này e không phải ngưòi Huế & yêu tiéng Huế thì đó có hiểu được:)
 
M

mrs.english

@phamminhkhoi:nói thiệt chơ nghe mấy câu ni em cũng...vì người Huế ko phải ai cũng dùng mấy "tiếng" nớ ;))

 
T

thuyhoa17

tớ thử dich nhé, có gì sai mọi ngưòi chữa giùm. Chắc là ko đúng hết đâu, sơ sơ cũng được nhỉ.

Đột nác ngoài cươi hứng đã bưa
(dột nát ngoài sân hứng đã mệt)
Nồi cơm côi núc lả đun vừa
(nồi cơm trên bếp lả đun vừa)
Trách cá trả keng bù nêm mói
(trách cá trả canh bầu nêm muối)
Rào sau xắc nạng đặng ngỏi trưa!
(Ao sau xắc nạng đặng ngỏi trưa)
 
T

thienthannho_nt30

ôi tiếng Huế đọc nghe hay rứa :x ngọt wa' hok biết người Huế có ngọt thja' hok nhở ^O^
 
A

anh_anh_1321

hỉu chết liền
ai dịch dùm cái
xấu hổ khi là ng` huế chính gốc việt nam mờ ko hỉu đc mí cái ni :((
 
P

phamminhkhoi

@mrs.English: Đúng rồi đấy là tiếng Huế gốc (tiếng Huế sơ khai đó), nó khác với tiếng Huế bây giừo đã bị di dịch quá nhièu do va chạm với tiếng phổ thông. Vì vậy nên bản dịch của bạn thiensubinhminh hình như có nhièu chỗ chưa chuẩn.

Có mấy từ ở bài tên anh có thể tạm "dịch" như sau (không biết có sai gì không các bạn Huế góp ý giùm nhỉ;;) )

Đột nác ngoài cươi hứng đã bưa
Nồi cơm côi núc lả đun vừa
Trách cá trả keng bù nêm mói
Rào sau xắc nạng đặng ngỏi trưa!

đột: Cái chum, cái lu, cái vại (thực ra nó la một thứ vật dụng đựng nước ở đây mà không hẳn là ba thứ trên những hẵng tạm gọi vạy)

Nác: Là nước. "Đột nác" là cái chum nước chứ không phải "dột nát" đâu bạn nhá;)

Cươi là cái sân

Bưa là vừa (ở đây không có nghĩa mệt)

Côi là trên, núc là cái bếp (bếp núc) côi núc là trên bếp. lả là lửa (theo kiểu biến âm cổ a = ươ)

Trả là một vật dụng tương tự như cái nồi vậy (hay cái niêu)

keng là canh. "Trả keng" là cái nồi (niêu, soong) canh

là bầu, trái bầu. Đây la một dạng biến am thường thấy (mặc dầu= mặc dù)

mói là muối.

rào là con sông, con ngòi nhỏ, bạn thiensubinhminh dịch là cái ao cũng có thể coi là đúng.

Xắc là giặt, nạng là cái quần. Xắc nạng là giặt quần.

Ngỏi là ngủ.

Vì vậy bài thơ có thẻ dịch thành: (có một số chỗ tớ thêm vào cho rõ nghĩa)


Lu nưóc ngoài sân hứng cho đủ
Nồi cơm trên bếp lửa đun vừa
Trách cá, nồi canh bầu (cần) nêm muối
Ao sau giặt giũ (chính xác là giặt quần) để ngủ trưa.
 
Last edited by a moderator:
M

mrs.english

@anh Khôi:cái ni em mới nghe nì ;))
Thấy hay hay,nhìu khi về quê,mấy mệ nói em cũng ko hỉu chi lun :D
 
A

anh_anh_1321

hic
mi giống tau đó Châu ợ
về quê chơi mờ mấy ng` dưới nớ nói ko hỉu chi hết
o tui nè, hỏi o "cái ni vứt ở mô o?"
o trả lời: "ngoài cươi ớ"
hic, ko hỉu chi nhưng cũng ko dám hỏi. đành vứt đại
đố ai hỉu từ "chon, su, đưới, côi" (mấy từ ni chắc dễ)
 
V

vjtran

Bợi tui yêu tiếng Huế

Chi lạ rứa cái eng ni dệ ghét
(Sao lạ thế cái em này dễ ghét)
Chộ người ta có giọng noái quê mùa
(chỗ người ta có giọng nói quê mùa)
Không biết nghe thì đành chịu thiệt thua
Chớ đừng hỏi noái cái chi lạ rứa
(Chứ đừng hỏi cái gì lạ thế?)


Vì quê tui có sông Hương núi Ngự
(V ì quê tôi có sông hương núi ngự)
Bên ni bên tê cùng một nhịp cầu
(Bên kia bên này cùng một nhịp cầu)
Nghe điệu hò bên bến Phú văn lâu
Nên cái nhớ cái thương đeo tui miết
(Nên cái nhớ cái thương theo tôi mãi)

Eng (Em) có biết lời Mẹ ru tha thiết
Từ thủa nào còn nằm ngã trên nôi
Lời ca dao ngọt lịm ở đầu môi
Đã thấm đậm vào lòng tui (tôi) thủa nhỏ


Thì bây chừ tại mần răng mà bỏ
(Thì bây giờ tại sao mà bỏ)
Nên muôn đời vẫn nhớ tiếng quê tui (tôi)
Dù khen chê hay ghét cũng chịu thôi
Vì đây tiếng Mẹ Cha miềng muôn thủa


Tui vẫn giữ dù sông bồi biển lở
Vẫn sắt son mãi mãi với thiên thu
(Hò ơi.... Eng với tui không hận, nỏ thù
Cớ mần răng ngắt bí hái bù tui luôn)
Chứ tại sao ngắt bí hái bù tôi luôn)


Chàn bù bí là quê hương tôi đó(Chịu)
Eng không chăm nom vun tưới thì thôi
Đừng có hòng tui thay tiếng đổi lời
Để tui tiếc một thời tui dại dột


Lời của người xưa: biết thì thưa thốt
Nếu không biết thì dựa cột mà nghe
Tui không cần đến những tiếng khen chê
Vì tui vẫn muôn đời yêu tiếng Huế.
<ST>

Câu nào có tiếng địa phương em dịch ngay phía dưới.Có một số tứ em ko biết , như từ chàn,miềng.

hé hé! để đấy mình dịch cho nhá! yêu tiếng Huế mình quá!!!!

Bợi (bởi) tui yêu tiếng Huế

Chi lạ rứa cái eng ni dệ ghét
(sao lạ thế cái anh ni dễ ghét)
Chộ người ta có giọng noái quê mùa
(Thấy người ta có giọng nói quê mùa)
Không biết nghe thì đành chịu thiệt thua
Chớ đừng hỏi noái cái chi lạ rứa
(Chứ đừng hỏi nói cái gì lạ thế)

Vì quê tui có sông Hương núi Ngự
(Vì quê tôi có sông hương núi ngự)
Bên ni bên tê cùng một nhịp cầu
(Bên này bên kia cùng một nhịp cầu)
Nghe điệu hò bên bến Phú văn lâu
Nên cái nhớ cái thương đeo tui miết
(Nên cái nhớ cái thương theo tôi mãi)

Eng (anh)có biết lời Mẹ ru tha thiết
Từ thủa nào còn nằm ngã trên nôi
Lời ca dao ngọt lịm ở đầu môi
Đã thấm đậm vào lòng tui (tôi) thủa nhỏ
Thì bây chừ tại mần răng mà bỏ
(Thì bây giờ tại làm sao mà bỏ)
Nên muôn đời vẫn nhớ tiếng quê tui (tôi)
Dù khen chê hay ghét cũng chịu thôi
Vì đây tiếng Mẹ Cha miềng (mình) muôn thủa

Tui vẫn giữ dù sông bồi biển lở
Vẫn sắt son mãi mãi với thiên thu
(Hò ơi.... Eng(anh) với tui không hận, nỏ (không) thù
Cớ mần răng (làm sao) ngắt bí hái bù (bầu) tui luôn)

Chàn bù bí (giàn bầu bí) là quê hương tôi đó
Eng(anh) không chăm nom vun tưới thì thôi
Đừng có hòng (đòi) tui (tôi)thay tiếng đổi lời
Để tui tiếc một thời tui (tôi) dại dột

Lời của người xưa: biết thì thưa thốt
Nếu không biết thì dựa cột mà nghe
Tui không cần đến những tiếng khen chê
Vì tui vẫn muôn đời yêu tiếng Huế.

hé hé! tất cả là rứa đó :))



 
V

vjtran

@mrs.English: Đúng rồi đấy là tiếng Huế gốc (tiếng Huế sơ khai đó), nó khác với tiếng Huế bây giừo đã bị di dịch quá nhièu do va chạm với tiếng phổ thông. Vì vậy nên bản dịch của bạn thiensubinhminh hình như có nhièu chỗ chưa chuẩn.

Có mấy từ ở bài tên anh có thể tạm "dịch" như sau (không biết có sai gì không các bạn Huế góp ý giùm nhỉ;;) )



đột: Cái chum, cái lu, cái vại (thực ra nó la một thứ vật dụng đựng nước ở đây mà không hẳn là ba thứ trên những hẵng tạm gọi vạy)

Nác: Là nước. "Đột nác" là cái chum nước chứ không phải "dột nát" đâu bạn nhá;)

Cươi là cái sân

Bưa là vừa (ở đây không có nghĩa mệt)

Côi là trên, núc là cái bếp (bếp núc) côi núc là trên bếp. lả là lửa (theo kiểu biến âm cổ a = ươ)

Trả là một vật dụng tương tự như cái nồi vậy (hay cái niêu)

keng là canh. "Trả keng" là cái nồi (niêu, soong) canh

là bầu, trái bầu. Đây la một dạng biến am thường thấy (mặc dầu= mặc dù)

mói là muối.

rào là con sông, con ngòi nhỏ, bạn thiensubinhminh dịch là cái ao cũng có thể coi là đúng.

Xắc là giặt, nạng là cái quần. Xắc nạng là giặt quần.

Ngỏi là ngủ.

Vì vậy bài thơ có thẻ dịch thành: (có một số chỗ tớ thêm vào cho rõ nghĩa)


Lu nưóc ngoài sân hứng cho đủ
Nồi cơm trên bếp lửa đun vừa
Trách cá, nồi canh bầu (cần) nêm muối
Ao sau giặt giũ (chính xác là giặt quần) để ngủ trưa.

ớ! anh Khôi hay nhỉ? ở Hà Nội mà rành tiếng Huế bọn miềng quá!

À mà bưa nghĩa là mệt là chán chứ :| vẫn thường nói rứa mờ:|
 
Top Bottom