CLB Khu vườn ngôn từ Thanh xuân thứ 17

tanthucui056

Banned
Banned
28 Tháng bảy 2018
534
689
121
20
Bình Phước
trường thcs thị trấn lộc ninh
[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

Chap 1
Thức dậy trong tiếng chuông báo thức liên hồi, tôi bật dậy khỏi mền với con mắt sưng húp vì đêm qua khóc rất lâu . Nhanh chóng thu dọn phòng và vệ sinh cá nhân, sau đó tôi bỏ vội vài cuốn tập vào balo rồi xuống lầu lấy đồ ăn sáng.
Mẹ: - Con dậy rồi à? Ngồi vào bàn ăn rồi lát đi học mau lên! Mẹ hối thúc tôi nhanh chân để đến nhận trường học mới.
Đ:-Con biết rồi ạ. Con cũng ăn nhanh mà không có trễ học đâu! Tôi kéo ghế xuống và đưa từng muỗng cháo yến mạch vào miệng với vẻ mặt chán nản
Mẹ: - Ừ, con lại khóc suốt đêm à? Sao mắt sưng thế kia? Lúc này mẹ tôi ngừng tay đang nấu nướng để đến xem xét cái mắt của tôi.
Đ:- Con không sao, chỉ là con nhớ bạn thôi. Tôi mỉm cười tỏ ra vui vẻ với mẹ
Mẹ: - Mẹ không muốn con cứ như vậy, phải tươi cười mới xinh chứ! Mẹ tôi lại làm mặt hề để tôi vui lên.
Đ: -Thôi mẹ, con cười chảy ra nước mắt rồi đây này,con vui rồi đây nhờ mẹ cả đấy. Thật ra là tôi quá cảm động nên rơi nước mắt, tôi biết mẹ thương tôi nên mới làm vậy
Mẹ: - Tốt rồi. À mà lát con đi xe gì đến trường thế? Mẹ tôi vừa hỏi vừa gói hộp cơm vào khăn đưa cho tôi.
Đ: - Dạ, xe bus của trường đến rước ạ. Tôi cố ăn thêm mấy muỗng cháo còn lại trong tô rồi đi thay quần áo.
------------5' sau------
Sau khi ăn xong tôi vẫy tay chào mẹ rồi ra cửa để đợi xe. Mẹ tôi cũng vui vẻ chào tôi và gửi tôi những lời may mắn. Lúc tôi đã lên ghế ngồi thì mẹ chạy vội ra cửa.
Mẹ: - Hộp cơm đó nhớ phải ăn nha con. Mẹ tôi dặn khi xe bus đã bắt đầu chuyển bánh, tôi chỉ kịp vẫy tay chào mẹ rồi biến mất theo chiếc xe.
---------trường học UNIVERSI-----------
Tôi bước đi chậm rãi trong sân trường, đưa mắt ngắm nhìn những lớp học một cách kĩ càng để khám phá những bí mật ẩn chứa trong đó. Đó cũng chính là một sở thích của tôi - soi xét . Nhìn thoáng qua thì ngôi trường này có vẻ khá bình thường nhưng khi tôi soi kĩ thì thấy nó có vẻ là một ngôi trường khá bất ổn. Có một nhà kho đã bị niêm phong kĩ càng, không biết đã có gì xảy ra mà nó lại bị khóa bằng nhiều ổ khóa như vậy. Vì tính tò mò mà tôi đang có ý định tiến lại gần hơn để xem cho rõ ràng, tôi muốn biết sự thật.
*Thịch thịch*
Tôi chậm chậm đến gần căn phòng , cánh cửa sắt đã rỉ xét và bức tường có nhiều vết loang lổ đỏ như máu, kèm theo đó là những tiếng rít như tiếng của micro phát ra khiến tôi thêm phần lo sợ. Nhưng tôi đã hít một hơi thật sâu để lấy lại tinh thần quả cảm như lúc đầu, dần dần tôi sắp chạm vào cánh cửa thì........
P/s: đây là truyện của bạn tui cho xin ý kiến hén
 
Last edited:

linhhoangvu056@gmail.com

Banned
Banned
26 Tháng bảy 2018
370
603
71
Bình Phước
trường thcs lộc tấn
Chap 1
Thức dậy trong tiếng chuông báo thức liên hồi, tôi bật dậy khỏi mền với con mắt sưng húp vì đêm qua khóc rất lâu . Nhanh chóng thu dọn phòng và vệ sinh cá nhân, sau đó tôi bỏ vội vài cuốn tập vào balo rồi xuống lầu lấy đồ ăn sáng.
Mẹ: - Con dậy rồi à? Ngồi vào bàn ăn rồi lát đi học mau lên! Mẹ hối thúc tôi nhanh chân để đến nhận trường học mới.
Đ:-Con biết rồi ạ. Con cũng ăn nhanh mà không có trễ học đâu! Tôi kéo ghế xuống và đưa từng muỗng cháo yến mạch vào miệng với vẻ mặt chán nản
Mẹ: - Ừ, con lại khóc suốt đêm à? Sao mắt sưng thế kia? Lúc này mẹ tôi ngừng tay đang nấu nướng để đến xem xét cái mắt của tôi.
Đ:- Con không sao, chỉ là con nhớ bạn thôi. Tôi mỉm cười tỏ ra vui vẻ với mẹ
Mẹ: - Mẹ không muốn con cứ như vậy, phải tươi cười mới xinh chứ! Mẹ tôi lại làm mặt hề để tôi vui lên.
Đ: -Thôi mẹ, con cười chảy ra nước mắt rồi đây này,con vui rồi đây nhờ mẹ cả đấy. Thật ra là tôi quá cảm động nên rơi nước mắt, tôi biết mẹ thương tôi nên mới làm vậy
Mẹ: - Tốt rồi. À mà lát con đi xe gì đến trường thế? Mẹ tôi vừa hỏi vừa gói hộp cơm vào khăn đưa cho tôi.
Đ: - Dạ, xe bus của trường đến rước ạ. Tôi cố ăn thêm mấy muỗng cháo còn lại trong tô rồi đi thay quần áo.
------------5' sau------
Sau khi ăn xong tôi vẫy tay chào mẹ rồi ra cửa để đợi xe. Mẹ tôi cũng vui vẻ chào tôi và gửi tôi những lời may mắn. Lúc tôi đã lên ghế ngồi thì mẹ chạy vội ra cửa.
Mẹ: - Hộp cơm đó nhớ phải ăn nha con. Mẹ tôi dặn khi xe bus đã bắt đầu chuyển bánh, tôi chỉ kịp vẫy tay chào mẹ rồi biến mất theo chiếc xe.
---------trường học UNIVERSI-----------
Tôi bước đi chậm rãi trong sân trường, đưa mắt ngắm nhìn những lớp học một cách kĩ càng để khám phá những bí mật ẩn chứa trong đó. Đó cũng chính là một sở thích của tôi - soi xét . Nhìn thoáng qua thì ngôi trường này có vẻ khá bình thường nhưng khi tôi soi kĩ thì thấy nó có vẻ là một ngôi trường khá bất ổn. Có một nhà kho đã bị niêm phong kĩ càng, không biết đã có gì xảy ra mà nó lại bị khóa bằng nhiều ổ khóa như vậy. Vì tính tò mò mà tôi đang có ý định tiến lại gần hơn để xem cho rõ ràng, tôi muốn biết sự thật.
*Thịch thịch*
Tôi chậm chậm đến gần căn phòng , cánh cửa sắt đã rỉ xét và bức tường có nhiều vết loang lổ đỏ như máu, kèm theo đó là những tiếng rít như tiếng của micro phát ra khiến tôi thêm phần lo sợ. Nhưng tôi đã hít một hơi thật sâu để lấy lại tinh thần quả cảm như lúc đầu, dần dần tôi sắp chạm vào cánh cửa thì........
@NHOR ,@Châu Minh Vũ ,@ngocvan9999 ,@Bong Bóng Xà Phòng @ShennWhisper

Chap 1
Thức dậy trong tiếng chuông báo thức liên hồi, tôi bật dậy khỏi mền với con mắt sưng húp vì đêm qua khóc rất lâu . Nhanh chóng thu dọn phòng và vệ sinh cá nhân, sau đó tôi bỏ vội vài cuốn tập vào balo rồi xuống lầu lấy đồ ăn sáng.
Mẹ: - Con dậy rồi à? Ngồi vào bàn ăn rồi lát đi học mau lên! Mẹ hối thúc tôi nhanh chân để đến nhận trường học mới.
Đ:-Con biết rồi ạ. Con cũng ăn nhanh mà không có trễ học đâu! Tôi kéo ghế xuống và đưa từng muỗng cháo yến mạch vào miệng với vẻ mặt chán nản
Mẹ: - Ừ, con lại khóc suốt đêm à? Sao mắt sưng thế kia? Lúc này mẹ tôi ngừng tay đang nấu nướng để đến xem xét cái mắt của tôi.
Đ:- Con không sao, chỉ là con nhớ bạn thôi. Tôi mỉm cười tỏ ra vui vẻ với mẹ
Mẹ: - Mẹ không muốn con cứ như vậy, phải tươi cười mới xinh chứ! Mẹ tôi lại làm mặt hề để tôi vui lên.
Đ: -Thôi mẹ, con cười chảy ra nước mắt rồi đây này,con vui rồi đây nhờ mẹ cả đấy. Thật ra là tôi quá cảm động nên rơi nước mắt, tôi biết mẹ thương tôi nên mới làm vậy
Mẹ: - Tốt rồi. À mà lát con đi xe gì đến trường thế? Mẹ tôi vừa hỏi vừa gói hộp cơm vào khăn đưa cho tôi.
Đ: - Dạ, xe bus của trường đến rước ạ. Tôi cố ăn thêm mấy muỗng cháo còn lại trong tô rồi đi thay quần áo.
------------5' sau------
Sau khi ăn xong tôi vẫy tay chào mẹ rồi ra cửa để đợi xe. Mẹ tôi cũng vui vẻ chào tôi và gửi tôi những lời may mắn. Lúc tôi đã lên ghế ngồi thì mẹ chạy vội ra cửa.
Mẹ: - Hộp cơm đó nhớ phải ăn nha con. Mẹ tôi dặn khi xe bus đã bắt đầu chuyển bánh, tôi chỉ kịp vẫy tay chào mẹ rồi biến mất theo chiếc xe.
---------trường học UNIVERSI-----------
Tôi bước đi chậm rãi trong sân trường, đưa mắt ngắm nhìn những lớp học một cách kĩ càng để khám phá những bí mật ẩn chứa trong đó. Đó cũng chính là một sở thích của tôi - soi xét . Nhìn thoáng qua thì ngôi trường này có vẻ khá bình thường nhưng khi tôi soi kĩ thì thấy nó có vẻ là một ngôi trường khá bất ổn. Có một nhà kho đã bị niêm phong kĩ càng, không biết đã có gì xảy ra mà nó lại bị khóa bằng nhiều ổ khóa như vậy. Vì tính tò mò mà tôi đang có ý định tiến lại gần hơn để xem cho rõ ràng, tôi muốn biết sự thật.
*Thịch thịch*
Tôi chậm chậm đến gần căn phòng , cánh cửa sắt đã rỉ xét và bức tường có nhiều vết loang lổ đỏ như máu, kèm theo đó là những tiếng rít như tiếng của micro phát ra khiến tôi thêm phần lo sợ. Nhưng tôi đã hít một hơi thật sâu để lấy lại tinh thần quả cảm như lúc đầu, dần dần tôi sắp chạm vào cánh cửa thì........
@Butterfly Angelic @Cute Boy @Tam Cửu @Thiên Thuận @uy mịch @...............
 
Last edited by a moderator:

Thùy TThi

Học sinh tiến bộ
Thành viên
25 Tháng chín 2018
1,302
1,229
176
Thái Nguyên
THPT Phổ Yên
Chap 1
Thức dậy trong tiếng chuông báo thức liên hồi, tôi bật dậy khỏi mền với con mắt sưng húp vì đêm qua khóc rất lâu . Nhanh chóng thu dọn phòng và vệ sinh cá nhân, sau đó tôi bỏ vội vài cuốn tập vào balo rồi xuống lầu lấy đồ ăn sáng.
Mẹ: - Con dậy rồi à? Ngồi vào bàn ăn rồi lát đi học mau lên! Mẹ hối thúc tôi nhanh chân để đến nhận trường học mới.
Đ:-Con biết rồi ạ. Con cũng ăn nhanh mà không có trễ học đâu! Tôi kéo ghế xuống và đưa từng muỗng cháo yến mạch vào miệng với vẻ mặt chán nản
Mẹ: - Ừ, con lại khóc suốt đêm à? Sao mắt sưng thế kia? Lúc này mẹ tôi ngừng tay đang nấu nướng để đến xem xét cái mắt của tôi.
Đ:- Con không sao, chỉ là con nhớ bạn thôi. Tôi mỉm cười tỏ ra vui vẻ với mẹ
Mẹ: - Mẹ không muốn con cứ như vậy, phải tươi cười mới xinh chứ! Mẹ tôi lại làm mặt hề để tôi vui lên.
Đ: -Thôi mẹ, con cười chảy ra nước mắt rồi đây này,con vui rồi đây nhờ mẹ cả đấy. Thật ra là tôi quá cảm động nên rơi nước mắt, tôi biết mẹ thương tôi nên mới làm vậy
Mẹ: - Tốt rồi. À mà lát con đi xe gì đến trường thế? Mẹ tôi vừa hỏi vừa gói hộp cơm vào khăn đưa cho tôi.
Đ: - Dạ, xe bus của trường đến rước ạ. Tôi cố ăn thêm mấy muỗng cháo còn lại trong tô rồi đi thay quần áo.
------------5' sau------
Sau khi ăn xong tôi vẫy tay chào mẹ rồi ra cửa để đợi xe. Mẹ tôi cũng vui vẻ chào tôi và gửi tôi những lời may mắn. Lúc tôi đã lên ghế ngồi thì mẹ chạy vội ra cửa.
Mẹ: - Hộp cơm đó nhớ phải ăn nha con. Mẹ tôi dặn khi xe bus đã bắt đầu chuyển bánh, tôi chỉ kịp vẫy tay chào mẹ rồi biến mất theo chiếc xe.
---------trường học UNIVERSI-----------
Tôi bước đi chậm rãi trong sân trường, đưa mắt ngắm nhìn những lớp học một cách kĩ càng để khám phá những bí mật ẩn chứa trong đó. Đó cũng chính là một sở thích của tôi - soi xét . Nhìn thoáng qua thì ngôi trường này có vẻ khá bình thường nhưng khi tôi soi kĩ thì thấy nó có vẻ là một ngôi trường khá bất ổn. Có một nhà kho đã bị niêm phong kĩ càng, không biết đã có gì xảy ra mà nó lại bị khóa bằng nhiều ổ khóa như vậy. Vì tính tò mò mà tôi đang có ý định tiến lại gần hơn để xem cho rõ ràng, tôi muốn biết sự thật.
*Thịch thịch*
Tôi chậm chậm đến gần căn phòng , cánh cửa sắt đã rỉ xét và bức tường có nhiều vết loang lổ đỏ như máu, kèm theo đó là những tiếng rít như tiếng của micro phát ra khiến tôi thêm phần lo sợ. Nhưng tôi đã hít một hơi thật sâu để lấy lại tinh thần quả cảm như lúc đầu, dần dần tôi sắp chạm vào cánh cửa thì........
- Thứ nhất: truyện còn mắc lỗi dấu câu và sử dụng từ ngữ (mình đã bôi đỏ rồi ạ)
- Trình bày chưa thống nhất: Khi bạn in đậm lời đối thoại tại sao lại bỏ 1 câu?
- Về nội dung: Mình thấy đây giống như là một cuộc đối thoại hơn là một câu chuyện. Câu mình gạch chân thể hiện câu hỏi của mình, liệu một người mẹ rất yêu thương con của mình lại không biết con có xe gì không? Mình nghĩ bạn nên đổi câu hỏi.
 
  • Like
Reactions: tanthucui056

Hồ Nhi

Học sinh tiêu biểu
Thành viên
17 Tháng mười 2017
3,900
6,231
691
19
Nghệ An
Trường THPT Quỳnh Lưu 1
Chap 1
Thức dậy trong tiếng chuông báo thức liên hồi, tôi bật dậy khỏi mền với con mắt sưng húp vì đêm qua khóc rất lâu . Nhanh chóng thu dọn phòng và vệ sinh cá nhân, sau đó tôi bỏ vội vài cuốn tập vào balo rồi xuống lầu lấy đồ ăn sáng.
Mẹ: - Con dậy rồi à? Ngồi vào bàn ăn rồi lát đi học mau lên! Mẹ hối thúc tôi nhanh chân để đến nhận trường học mới.
Đ:-Con biết rồi ạ. Con cũng ăn nhanh mà không có trễ học đâu! Tôi kéo ghế xuống và đưa từng muỗng cháo yến mạch vào miệng với vẻ mặt chán nản
Mẹ: - Ừ, con lại khóc suốt đêm à? Sao mắt sưng thế kia? Lúc này mẹ tôi ngừng tay đang nấu nướng để đến xem xét cái mắt của tôi.
Đ:- Con không sao, chỉ là con nhớ bạn thôi. Tôi mỉm cười tỏ ra vui vẻ với mẹ
Mẹ: - Mẹ không muốn con cứ như vậy, phải tươi cười mới xinh chứ! Mẹ tôi lại làm mặt hề để tôi vui lên.
Đ: -Thôi mẹ, con cười chảy ra nước mắt rồi đây này,con vui rồi đây nhờ mẹ cả đấy. Thật ra là tôi quá cảm động nên rơi nước mắt, tôi biết mẹ thương tôi nên mới làm vậy
Mẹ: - Tốt rồi. À mà lát con đi xe gì đến trường thế? Mẹ tôi vừa hỏi vừa gói hộp cơm vào khăn đưa cho tôi.
Đ: - Dạ, xe bus của trường đến rước ạ. Tôi cố ăn thêm mấy muỗng cháo còn lại trong tô rồi đi thay quần áo.
------------5' sau------
Sau khi ăn xong tôi vẫy tay chào mẹ rồi ra cửa để đợi xe. Mẹ tôi cũng vui vẻ chào tôi và gửi tôi những lời may mắn. Lúc tôi đã lên ghế ngồi thì mẹ chạy vội ra cửa.
Mẹ: - Hộp cơm đó nhớ phải ăn nha con. Mẹ tôi dặn khi xe bus đã bắt đầu chuyển bánh, tôi chỉ kịp vẫy tay chào mẹ rồi biến mất theo chiếc xe.
---------trường học UNIVERSI-----------
Tôi bước đi chậm rãi trong sân trường, đưa mắt ngắm nhìn những lớp học một cách kĩ càng để khám phá những bí mật ẩn chứa trong đó. Đó cũng chính là một sở thích của tôi - soi xét . Nhìn thoáng qua thì ngôi trường này có vẻ khá bình thường nhưng khi tôi soi kĩ thì thấy nó có vẻ là một ngôi trường khá bất ổn. Có một nhà kho đã bị niêm phong kĩ càng, không biết đã có gì xảy ra mà nó lại bị khóa bằng nhiều ổ khóa như vậy. Vì tính tò mò mà tôi đang có ý định tiến lại gần hơn để xem cho rõ ràng, tôi muốn biết sự thật.
*Thịch thịch*
Tôi chậm chậm đến gần căn phòng , cánh cửa sắt đã rỉ xét và bức tường có nhiều vết loang lổ đỏ như máu, kèm theo đó là những tiếng rít như tiếng của micro phát ra khiến tôi thêm phần lo sợ. Nhưng tôi đã hít một hơi thật sâu để lấy lại tinh thần quả cảm như lúc đầu, dần dần tôi sắp chạm vào cánh cửa thì........
mình thấy cốt truyện của bạn hơi có vấn đề đấy
Mở đầu câu chuyện đã khóc rồi , lí ra nếu như vậy thì khi thấy ổ khóa sẽ không có phản ứng như thế ( ngày đầu đến trường chăng ? )
Bạn có nghĩ nên thay đổi một chút , nếu tò mò như thế thì hoàn cảnh phải là háo hức chứ
 
  • Like
Reactions: tanthucui056

tanthucui056

Banned
Banned
28 Tháng bảy 2018
534
689
121
20
Bình Phước
trường thcs thị trấn lộc ninh
- Thứ nhất: truyện còn mắc lỗi dấu câu và sử dụng từ ngữ (mình đã bôi đỏ rồi ạ)
- Trình bày chưa thống nhất: Khi bạn in đậm lời đối thoại tại sao lại bỏ 1 câu?
- Về nội dung: Mình thấy đây giống như là một cuộc đối thoại hơn là một câu chuyện. Câu mình gạch chân thể hiện câu hỏi của mình, liệu một người mẹ rất yêu thương con của mình lại không biết con có xe gì không? Mình nghĩ bạn nên đổi câu hỏi.
Nhưng mà cho em hỏi chút cái cuộc đối thoại đó là ''Đ'' đang chuẩn bị đến trường mà chị còn cái đi xe thì ''Đ'' nó tự đặt xe á:p
 

Thùy TThi

Học sinh tiến bộ
Thành viên
25 Tháng chín 2018
1,302
1,229
176
Thái Nguyên
THPT Phổ Yên
Nhưng mà cho em hỏi chút cái cuộc đối thoại đó là ''Đ'' đang chuẩn bị đến trường mà chị còn cái đi xe thì ''Đ'' nó tự đặt xe á:p
Nói sao nhỉ, cách em viết đối thoại hơi cứng ngắc, sau câu đối thoại đâu nhất thiết lại là 1 câu dẫn chuyện đâu. Em tham khảo cách viết đối thoại của chị nhé https://diendan.hocmai.vn/threads/ma-tuy-co-bac-nguoi-tinh-cua-cha-lobe.733996/
Hơn nữa, đây là cuộc đối thoại 2 người, em đâu cần phải viết chú thích "D:.." hay "mẹ:.." đâu
 

tanthucui056

Banned
Banned
28 Tháng bảy 2018
534
689
121
20
Bình Phước
trường thcs thị trấn lộc ninh
Nói sao nhỉ, cách em viết đối thoại hơi cứng ngắc, sau câu đối thoại đâu nhất thiết lại là 1 câu dẫn chuyện đâu. Em tham khảo cách viết đối thoại của chị nhé https://diendan.hocmai.vn/threads/ma-tuy-co-bac-nguoi-tinh-cua-cha-lobe.733996/
Hơn nữa, đây là cuộc đối thoại 2 người, em đâu cần phải viết chú thích "D:.." hay "mẹ:.." đâu
dạ em sẽ cố gắng hơn ạ.
 
Last edited:

CREAMY2003

Học sinh mới
Thành viên
20 Tháng một 2019
2
5
6
Bình Dương
THCS
:)) ăn cắp trắng trợn dị bạn.
Làm người cx phải vừa vừa phải phải thôi chứ. Cậu chuyên văn? Xạo vừa thôi chứ :>> Tớ cực kì ghét mấy đứa giả mạo mình đó nha :>>

Học giỏi văn chưa chắc đã viết truyện hay và viết truyện hay chưa chắc đã giỏi văn

Cậu đó ko chuyên văn đâu :>

- Thứ nhất: truyện còn mắc lỗi dấu câu và sử dụng từ ngữ (mình đã bôi đỏ rồi ạ)
- Trình bày chưa thống nhất: Khi bạn in đậm lời đối thoại tại sao lại bỏ 1 câu?
- Về nội dung: Mình thấy đây giống như là một cuộc đối thoại hơn là một câu chuyện. Câu mình gạch chân thể hiện câu hỏi của mình, liệu một người mẹ rất yêu thương con của mình lại không biết con có xe gì không? Mình nghĩ bạn nên đổi câu hỏi.

M.ơn bạn góp ý :>
Đây là mình viết truyện ở một app khác mà do bạn nì lấy của mình nên nó biến họa thành như vầy :))
 
Last edited by a moderator:

Kuroko - chan

Học sinh tiêu biểu
HV CLB Hội họa
Thành viên
27 Tháng mười 2017
4,573
7,825
774
21
Hà Nội
Trường Đời
Chap 1
Thức dậy trong tiếng chuông báo thức liên hồi, tôi bật dậy khỏi mền với con mắt sưng húp vì đêm qua khóc rất lâu . Nhanh chóng thu dọn phòng và vệ sinh cá nhân, sau đó tôi bỏ vội vài cuốn tập vào balo rồi xuống lầu lấy đồ ăn sáng.
Mẹ: - Con dậy rồi à? Ngồi vào bàn ăn rồi lát đi học mau lên! Mẹ hối thúc tôi nhanh chân để đến nhận trường học mới.
Đ:-Con biết rồi ạ. Con cũng ăn nhanh mà không có trễ học đâu! Tôi kéo ghế xuống và đưa từng muỗng cháo yến mạch vào miệng với vẻ mặt chán nản
Mẹ: - Ừ, con lại khóc suốt đêm à? Sao mắt sưng thế kia? Lúc này mẹ tôi ngừng tay đang nấu nướng để đến xem xét cái mắt của tôi.
Đ:- Con không sao, chỉ là con nhớ bạn thôi. Tôi mỉm cười tỏ ra vui vẻ với mẹ
Mẹ: - Mẹ không muốn con cứ như vậy, phải tươi cười mới xinh chứ! Mẹ tôi lại làm mặt hề để tôi vui lên.
Đ: -Thôi mẹ, con cười chảy ra nước mắt rồi đây này,con vui rồi đây nhờ mẹ cả đấy. Thật ra là tôi quá cảm động nên rơi nước mắt, tôi biết mẹ thương tôi nên mới làm vậy
Mẹ: - Tốt rồi. À mà lát con đi xe gì đến trường thế? Mẹ tôi vừa hỏi vừa gói hộp cơm vào khăn đưa cho tôi.
Đ: - Dạ, xe bus của trường đến rước ạ. Tôi cố ăn thêm mấy muỗng cháo còn lại trong tô rồi đi thay quần áo.
------------5' sau------
Sau khi ăn xong tôi vẫy tay chào mẹ rồi ra cửa để đợi xe. Mẹ tôi cũng vui vẻ chào tôi và gửi tôi những lời may mắn. Lúc tôi đã lên ghế ngồi thì mẹ chạy vội ra cửa.
Mẹ: - Hộp cơm đó nhớ phải ăn nha con. Mẹ tôi dặn khi xe bus đã bắt đầu chuyển bánh, tôi chỉ kịp vẫy tay chào mẹ rồi biến mất theo chiếc xe.
---------trường học UNIVERSI-----------
Tôi bước đi chậm rãi trong sân trường, đưa mắt ngắm nhìn những lớp học một cách kĩ càng để khám phá những bí mật ẩn chứa trong đó. Đó cũng chính là một sở thích của tôi - soi xét . Nhìn thoáng qua thì ngôi trường này có vẻ khá bình thường nhưng khi tôi soi kĩ thì thấy nó có vẻ là một ngôi trường khá bất ổn. Có một nhà kho đã bị niêm phong kĩ càng, không biết đã có gì xảy ra mà nó lại bị khóa bằng nhiều ổ khóa như vậy. Vì tính tò mò mà tôi đang có ý định tiến lại gần hơn để xem cho rõ ràng, tôi muốn biết sự thật.
*Thịch thịch*
Tôi chậm chậm đến gần căn phòng , cánh cửa sắt đã rỉ xét và bức tường có nhiều vết loang lổ đỏ như máu, kèm theo đó là những tiếng rít như tiếng của micro phát ra khiến tôi thêm phần lo sợ. Nhưng tôi đã hít một hơi thật sâu để lấy lại tinh thần quả cảm như lúc đầu, dần dần tôi sắp chạm vào cánh cửa thì........
P/s: đây là truyện của bạn tui cho xin ý kiến hén
Đây không phải 1 câu chuyện nó không giống nó giống đoạn hội thoại thì hơn
 
  • Like
Reactions: Thùy TThi

Thùy TThi

Học sinh tiến bộ
Thành viên
25 Tháng chín 2018
1,302
1,229
176
Thái Nguyên
THPT Phổ Yên
:)) ăn cắp trắng trợn dị bạn.
Làm người cx phải vừa vừa phải phải thôi chứ. Cậu chuyên văn? Xạo vừa thôi chứ :>> Tớ cực kì ghét mấy đứa giả mạo mình đó nha :>>
Vậy tức là người đăng đã ăn cắp truyện của bạn? Bạn báo cáo đi, diễn đàn sẽ xử lý
 
Top Bottom