Tên kiêu ngạo!!!Tôi ghét anh

B

barbieflower

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

* Tên tác phẩm: tÊn kiÊu ngẠo.......tUi ghÉt Anh

* Author (tác giả): Quỳnh

* Category (thể loại): tình cảm tuổi teen

* Rating (đánh giá truyện theo độ tuổi): T

* Status (tình trạng truyện: on-going hoặc finished): on-going

* Warning (cảnh cáo về nội dung truyện): không có

* Casting (giới thiệu nhân vật):
- nó: Nghiên Thị Mỹ Yên.
- hắn: Đặng Thái Dương.
Tính cách thuộc về bản thân nhân vật, các bạn đọc rồi sẽ biết ^O^

Chap 1:
thứ 2, ngày 13/6............4h30 sáng

Ring Ring Ring!!!

Cái đồng hồ chết thiệt reo lên cũng là lúc nó phải rời khỏi nhà để đi làm cái công việc mới xin đó là giao sữa và báo mỗi sáng.

-hik hik, thịt là pùn ngủ quá đy_ nó nhanh chóng làm VSCN ùi đy khỏi nhà tới đại lý để lấy sữa và báo

"hình như hum nay giao gần con đường nhà mình thì phải nghĩ đy nghĩ lại cũng may á chứ hihi" -nó cười thầm nhưng mà không piết rằng sắp có chịn xảy ra đối zs nó

Dắt chiếc xe đạp nhỏ chầm chậm, ở đó có 1 thứ rất đặc biệt khiên nó phải há hốc mồm mà thốt lên 2 chữ "ĐẸP QUÁ". Trước mặt nó là 1 ngôi biệt thự rộng lớn, đc thiết kế xây dựng rất bắt mắt.

- ngôi nhà này hình như là đẹp nhất trong khu phố này thì phải, chủ nhà chắc giàu lúm. hik hik đẹp hơn ngôi nhà mình đang ở nhìu-nó sụt sùi tiết thương cho số phận của mình

-thâu kệ giao đồ cho ngừ ta trước

Nó nhìn quanh, quay qua quay lại nhưng vẫn không biết phải làm sao để đưa báo đây ta. Một ý nghĩa chợt lóe lên trong đầu nó:

- A!!! sao mình không nghĩ ra sớm hơn nhỉ??? chỉ cần leo lên và ném vào trong là đc mà.- nó mừng rỡ khi nghĩ ra đc sáng kiến hay như zậy

Nó trèo lên cổng và ném thẳng vào trong thì sau đó...........

Leng keng, leng keng(trúng cái chuông gió ngay cửa phòng của HẮN(tên này xuất hiện ùi) tiếp sau nữa là tiếng của mí con cún thân iu

-axax! thui chít tui ùi! ném đâu hôk ném lại đi ném ngay cửa phòng ngừ ta, sao mà xui qué zậy trời. Phải làm sao đây, làm sao đây ta

-MỚI SÁNG SỚM MÀ ĐÃ PHÁ NHÀ TUI ÙI, ĐỊNH KHÔNG CHO TUI NGỦ HẢ????????????-giọng ngái ngủ pha lẫn bực bội của 1 tên con trai từ trong nhà vọng ra

-hik hik!!! cho tui so rỳ ngen tui hổng cố ý au mừ.-nó nói vs cái giọng tội lỗi

-cô là cái con ji` zậy hả???(hỏi ngu ghê con ngừ chớ con ji`) sao thik phá ngừ ta quá zậy??? mới sáng mặt trời con chưa mọc mà đã lân la đến nhà tui à.......chưa ra khỏi nhà mà đã gặp cái đống ji` au ák

-a nói đủ chưa??? tui nhịn a nãy giờ ngen. tui có cố ý au chứ chĩ lỡ tay thui mà làm ji`ghê quá zạ. zs lại tui là con ngừ 100% chứ hông có phải là con ji` như a nói au, mới sáng tui gặp a cũng au có may mắn ji`. Hứ

-tui hông có rảnh mà đôi co zs cô,mới sáng mà phả tui bộ mún làm quen hả???làm cách này cũng hông có đc tui để ý tới au đừng có thấy sang mà bắt quàng làm hoj, thấy hotboy mà mắt sáng như mặt trời- hắn tự cao phán nó 1 câu

-ọe ọe!!! a tưởng a ẹp lúm hả soi gương lại đy. tui nói thịt nhìn xa thì tương con ngừ nhìn gần thì a giống đười ươi đang cười á!!!- dứt câu nó leo lên xe ùi phóng đi mất

-ê ê tui chưa nói xong mà đứng lại coi

-a đứng đó mà nhảm 1 mình a đy tui hông rảnh!!!paizzzzzzzzzz

================================================================
Ở trường................

Nó lên phòng thầy hiệu trưởng nhận lớp, thầy hiệu trưởng cho nó biết nó học lớp 10a10 (tên lớp ẹp ghê) nó tới trước cửa lớp thì nge tiếng cô giáo gọi:

-e là học sinh mới phải không????

-vâng ạ!!!

-cô là cô giáo chủ nhiệm lớp này e vào đi

-vâng ạ!!!

Nó đi theo cô vào lớp, lớp nó học cũng khá đặc biệt hình như là toàn học sinh "đặc biệt". Nó bắt đầu lo sợ cho số phận mình sau này sẽ ra sao

- nào các e hôm nay lớp chúng ta có học sinh mới. Các e trật tự nào- nói vừa dứt câu cô quay sang nó- e giới thịu vs cả lớp về e đi

-vâng ạ!!!-nó hít sâu lấy tinh thần ùi nói típ_ chào mn, tui tên là Nghiên Thị Mỹ Yên. Vừa mới chuyển tới đây học mong các bạn giúp đỡ nhìu nha.

Hình như chả ai thèm nghe nó nói cả. nhưng không sao nó nói vs cô chỉ chỗ cho nó ngồi và bắt đầu vào học. Nó chỉ quen đc 1 cô bạ cũng khá là xinh xắn tên là Chi Hoa

==============================================

-ê Yên ơi!!!-Hoa gọi nó

-ji` zậy Hoa

-xuống căn tin đi. tui đói quá à

-ò đi thì đi. tui cũng đang đói nè

Nó với Hoa xuống căn tin thì trước mặt nó vs Hoa bi giờ là 1 bầy con gái bu quanh 1 cái ji` đó. Nó tò mò quay sang hỏi Hoa:

-ê Hoa!!! pọn con gái làm ji` mà đông quá zạ???

-à!! chắc tại pà mới chuyển zô nên hk pk. Pọn họ đang bu quanh 2 hotboy của trường mình á

-ò zậy hả??? lại coi xem thử ẹp cỡ nào

Nó kéo Hoa đi, chen chúc trong đám con gái thì đột nhiện nó reo lên:

-A! tưởng ai ẹp lúm thì ra là con đười ươi già hùi sáng??? tưởng ai. Xấu quắt mà đc gọi là hotboy sao, mắt thẫm mkix của mn bị ji` hả- nó vừa nói hết câu thì mấy trăm con ngươi nhìn nó chằm chằm giống như nó mới đi làm ji` pậy pạ lúm á(tội nghịp)

"ủa? sao kì zậy ta??? sao nhìn mình ghê zữ ta?? bộ mặt mình dính lọ hả ta"- nó nghĩ thầm

-nè!!! con nhỏ kia. Mới sáng qua nhà tui phả tui chưa nói ji` ùi ngen, giờ tự nhin kiu tui là đươi ươi già nữa hả???tui như thế này mà bảo tui xấu à. mắt cô có bị sao hk zậy???

-cái đó tui đã xin lỗi ùi mà. Còn chịn này thì khác, nhìn đí nhìn lại tui đều thấy a xấu zậy mà mn lại khen a ẹp là sao???-nó trề môi chê hắn- zs lại tui cũng au có quen a nói nhìu chi cho tốn sức

-hứ!!! hông quen hay là đang mún làm quen.

- làm như a có giá lúm hông bằng á. a hông bằng 1 góc của mí thằng a tui. xí

- a cô đau đem ra đây tui xem( con ngừ cớ có phải cái ji` au mà đem trời)

-sắp thoy chờ đi- nó kéo Hoa đi mặc kệ hắn kêu réo

==============================================

Đi đc 1 đoạn thì hoa hỏi nó:

-bộ bà quen a Dương hả

- Dương nào???

-thì a Dương hotboy trường mình nè

-à!!! quen ji` au. tại hùi sáng tui chạm mặt zs hắn nên zậy chứ quen ji` au mà hihi-nó cười

-ò-Hoa đáp gỏn lọn ùi theo nó zìa lớp. Cúi cùng thì cả 2 đứa chả cho đc cái ji` vô bụng.
 
B

barbieflower

chap 2
5 tiết học nặng nề trôi qua nó lết đôi chân ra cổng. Dịnh rằng sau khi zìa nhà sẽ ăn 1 pữa cơm thật no ai dè lại bị 1 đám con gái lôi tuột ra sân sau
- puông ra coi??? tụi pay làm ji` á
-hỏi tội mày chứ làm ji` bộ mày hông pít hả???
-làm ji` mà hỏi tội tui. Tui mới zô trường có đắc tội ji` zs mí ngừ au- nó thắc mắc hỏi
-mày hông pít lý do à zậy có cần tao nói cho mày pít hông??? đó là tại sao mày lại quen đc a Dương. Mày có ý đồ ji` vs a Dương hả-con nhỏ đầu đàn hét zô mặt nó
-tui vs hắn có quan hệ ji` vs nhau thì liên quan ji` đến mí ngừ. Nhìu chịn quá ngen. Đây là chịn riêng của tuyi mà
-đừng nói nhìu với nó chị ơi. Cứ nhào zô đánh cho nó 1 trận là nó pít sợ liền à- con đệ tử của con nhỏ lên tiếng
-em nói cũng phải. Chúng ta đâu có rảnh mà nói lý vs nó nhỉ??? cac e nhào zô- vừa dứt lời cả pọn nhào zô đánh nó tới tấp.
May thay cho nó là đã đc học võ hùi nhỏ nên mí cái đánh của mí con nhỏ này đc nó đỡ và đánh trả rất chi là bình thường. Nó đánh cú nào xuống thì mấy con nhỏ đều khíp sợ. Con nhỏ đầu đàn thấy đàn em của nó dần dần đều bị nó hạ gục cũng hơi sợ nhưng vẫn giữ đc bình tĩnh lên tiếng:
-ê con kia!!! mày cũng giỏi nhỉ. N?hưng mày đừng vội mừng còn có tao đây nữa
-ngon thì cứ nhào zô. thích thì tao chìu
vừa dứt lời con nhỏ đầu đàn cũng nhào zô. Con này cũng khá là giỏi võ nhưng mà vẫn không lại nó. Con nhỏ vừa gục xuống nó định cho thêm 1 đòn chí mạng nữa thì có tiếng người vang lên
-đừng đánh cô ta nữa. Cô mà đánh nữa cô ta sẽ chết đó
-thì ra là a à!!!(mn pít ai chưa. ?hotboy Dương đấy) tại cô ta khiêu chiến vs tui trước mà nên tui chìu thui
-haiz!!! tha cho cô ta đi hông thấy ngừ ta sắp chít ùi à
-đc thui. May cho cô ta là có a cứu á. cogn a nữa đừng để ý tới tui làm ji` mất công lại chịn này lại xảy ra dài dài á. thâu pipi tui zìa
Sau khi nó đi khuất hắn lại gần con nhỏ đại ca. Đỡ nó zậy đưa lên phòng y tế. Hắn không hỉu sao mình lại làm zậy có lẽ bởi zì nhỏ đó là con gái hoăc zì đó là e gái của bạn thân mình. Con nhỏ này cũng khá là dễ thương nhưng hắn hông thích nó mặc dù nó tìm đủ mọi cách để khiến hắn iu nó, nhưng hiện tại thì đối vs nó chỉ là con số 0. Hắn cất tiếng hỏi sau khi nó tình zậy:
- Cô đỡ chưa. Tôi điện thoại cho thằng Bảo rồi nó sắp đến rồi á
-tại sao a cứu e????
- zì bạn tôi thôi. Cô đừng hỉu lầm
-thì ra là zậy cúi cùng thì a cũng chẳng có 1 chút tình cảm ji` đối với e cả? tại sao chứ hả
- tôi hông piết nhưng dù sao cũng 1 lần nữa xin lỗi cô,cô nghỉ đi a hai cô cũng sắp đến rồi đó. Tôi về- hắn quay lưng đi
- a vẫn lạnh lùng như ngày nào nhỉ. Chẳng lẽ cho tới tận bi giờ a cũng chẳng có 1 chút ji` là xem e như là 1 đứa con gái chứ không phải như e gái của bạn thân a sao- con nhỏ cười pùn
- dù sao thì cũng 1 lần nữa xin lỗi cô. nghỉ đi. tui về- hắn bước đi thật nhanh để thoát khỏi cái căn phòng có người con gái iu hắn. Hắn sợ phải đối ziện với người con gái đó


"tôi xin lỗi nhưng tôi không thể iu cô đc. Tôi nghĩ cô nên bỏ cuộc, không có tôi thì cô vẫn có những người con trai khác ben cạnh đau nhất thiết phải là tôi. Tôi không tốt như cô nghĩ . Cô vẫn chưa hỉu đc tôi đâu."-hắn tựa vào tường suy nghĩ

Sau khi hắn đi con nhỏ đó đã khóc, khóc rất nhìu. Nó không hỉu sao nó lại thích hắn nhưng nó vẫn cứ thích như zậy
-thôi nào cô e gái. Đừng khóc nữa. E không hỉu thằng Dương đâu Thùy Lâm à. Đó chỉ là cảm giác của e, đó chỉ là cơn say nắng của e đối vs nó thôi
-a 2 à!!! sao lúc nào a cũng nói đó là cơn say nắng zậy. E thích a Dương thịt lòng mà. E hông thể sống nếu thấy a Dương đi bên ngừ con gái khác đâu. E không để yên đâu
-haiz. E ngốc thịt có nhất thiết phải theo đuổi tình iu mà mình không thể có không hả?
- E mặc kệ. a đưa e về đi. E muốn về nhà- Thùy Lâm bỏ đi. mặc kệ những lời mà a 2 nó nói
sáng hôm sau nó vẫn đi làm công việc mà nó cần phải làm hàng ngày. Nó qua nhà hắn thì lại thấy hăn trước cửa. Nó cất cái giọng mỉa mai:
- ủa? hôm nay mặt trời mọc đằng Tây hả ta? sao hotđọt trường tui lại zậy sớm zậy ta
-tên mới à?? đừng có gọi kỉu đó. Tui zậy sớm hay zậy trễ đó là chuyện của tui. nhiều chiện quá
-tui nhiều chiện thì kệ tui. pa mẹ tui sinh cái miệng ra cho tui đẻ nói chứ hông phải để làm kiểu-nó trả treo
- chứ tui có pỉu cô hông đc nói đâu. còn chiện zậy sớm hay zậy trẽ l;à chiện của tui mà cô ý kiến làm ji`
- tui nói phong long chứ bộ au có nói ra cái tên Dương đâu. A tự nhận mà- nó chu mỏ cãi trông dễ thương phết
-cô......cô...............axax.....tức quá không nói với cô nữa- hắn bỏ đi
-hahahahahaha. xấu hổ kìa. ê....ê.....haha- nó ôm pụng cười cái mẹt đỏ ngây ngất của hắn
-cô đi zìa đi. Đừng có đứng trước mà cười yk như con điên
-tui điên a cũng điên. Chúng ta học chung trường mà
-axax.....cô đi chưa hả????- hắn trở lại dáng vẻ lạnh lùng khiến nó hơi sợ
-đi thì đi làm ji` ghê zữ zậy. XÍ- nó trèo lên xe phóng đi mất
lết cái xác zô lớp nó lại nhận đc những tiếng xì xào của mấy đứa bạn cùng lớp, cảm giác bất an lại vây quanh nó. Nó quay sang hỏi Hoa:
- có chuyện ji` mà mọi ngươi nhìn tui ghê zậy pà???pộ hôm nay tui quên rửa mặt hả?-nó thản nhiên hỏi
-hình như là zụ hum qua thì phải
-zụ ji`
-zụ pà quánh chị Thùy Lâm đó
-con nhỏ đại ca hôm qua tên Thùy lâm hả- nó thản nhiên hỏi Hoa
-ừ!!!chị Thùy Lâm là hot girl của trường mà lại bị pà quánh đến nỗi nhập viện là tiu pà rồi. Xem như hôm nay pà hông sống nổi với mấy con nhỏ lớp a2 rồi
-xời kệ tới đâu tơi cũng tại nó gây zs tui trước chứ pộ
"Sao lớp 10 khổ vậy trời. Học nhiều ơi là nhiều luôn. hôm nay lại 5 tiết nản quá. Đã vậy còn bị người ta nói sau lưng nữa sao mà số mình khổ vậy trời, mới vô cái trường này ngày hôm qua chứ mấy hixhix"-nó xót thương cho số phận mình, khóc thầm.
-Yên!!! Yên!!!-Hoa gọi nó ý ới. Nhưng nó không trả lời
- ….......(đầu óc đang ở phương nào rồi sao mà nghe được)-
- YÊN!!! ĐẦU ÓC Pà ĐỂ ĐI ĐÂU VẬY HẢ?????-Hoa pực mình hét toáng lên
-Ơ....Ơ...có chuyện gì mà pà hét to giữ vậy? ai ăn trộm tiền của pà hả? nói đi tui xử dùm cho- nó hùng hổ đứng dậy
- trộm? trộm gì mà trộm. Xuống căn tin đi tui đói bụng quá à. Đã đói rồi mà còn kêu hồn bà về nữa mún xỉu lun rồi nè
- hihi. Cho tui so-ry bà hen. tại Tui hổng để ý á mà.-nó gãi đầu cười
- chấp nhận lời so-ry. Hihi. Đi nào. tí bà phải bao tui chầu kem á
- ô kê baby
Nó với Hoa chạy xuống căn tin, vừa bước vô thì nó lại cảm thấy khó chịu vì những lời thầm thì nói xấu mà nó
thoáng nghe được. Nó nói nhỏ với Hoa:
- bà vào mua đồ đi. xiền nè tui hông vào đâu tui ra sân sau đợi bà nghen. Bọn họ làm tui khó chịu quá à. Tui sợ mình nhịn không nổi lại gây án mạng quá
- ừ. Bà cứ đi trước đi hông sao đâu tui mua đồ xong rồi ra đó liền –Hoa cười
- ừ. Hihi then-kiu pà - nó cười với Hoa rồi bước nhanh ra khỏi căn tin để không phải nghe những lời bàn tán sau llưng nó nữa.
“hừ! thật là khó chịu mà. Sao mình phải nhịn tụi nó nhỉ. Hùi nhỏ tới giờ chưa phải nhịn ai lần nào. Toàn là mấy ông anh nhịn mình không à. Mà nhắc tới mấy ông anh mới nhớ, sao họ chưa về nhỉ, mình nhớ mún chít lun á huhu. Mấy anh ơi mau về đi, em gái iu của mấy anh ở đây bị người ta ăn hiếp kìa. Huhuhuhu”-nó thút thít
-Ủa? mà sao Hoa đi lâu quá vậy ta. Không biết có chuyện gì rồi ta
Nó thì cứ thản nhiên ngồi đợi nhưng không hề biết rằng con bạn thân của mình đang gặp nguy hiểm. mà nguyên nhân lại là nó.
- sao con nhỏ này đi lâu vậy nhỉ hay là đem đồ ăn đi ăn 1 mình rồi, con nhỏ này ghê lúm.(còn nghĩ xấu cho người ta nữa)
Đợi Hoa lâu quá nó về lớp đinh ninh sẽ cho nó 1 trận vì cái tội tham ăn. Nhưng khi về lớp thì nó lại chẳng thấy bóng dáng Hoa đâu.
-vào lớp rồi sao Hoa chưa vô lớp nhỉ? Không piết có chuyện gì với nó không nữa làm mình lo quá đi.
Lúc này nó thấy lo cho Hoa hơn là trách nhỏ. Không biết Hoa có chuyện gì nữa. Đột nhiên điện thoại nó rung lên, sdt lạ, nó có cảm giác bất an. Đọc tin nhắn xong nó sững sờ đó là tin nhắn của bọn mà đã bắt Hoa đi : “MÀY CÓ LO CHO CON BẠN CỦA MÀY KHÔNG. TỤI TAO BẮT NÓ CŨNG LÀ DO MÀY MÀ THÔI. NẾU MUỐN CỨU NÓ RA VỀ CHẠY ĐẾN NHÀ HOANG GẦN TRƯỜNG NHÉ. NHỚ!!! PHẢI ĐI MỘT MÌNH NẾU KHÔNG……….ĐỢI NHẬN XÁC BẠN MÀY ĐI” .
“Nguyên nhân là tại mình sao????mình đã đắc tội gì với bọn đó chứ. Nhưng mà sao lại bắt Hoa mà không bắt mình. bọn chết tiệt, Hoa mà bị làm sao thì tụi bây chết với tao.”
” ĐƯỢC THÔI. HÃY GIỮ LỜI HỨA. PỌN PAY KHÔNG ĐƯỢC ĐỤNG TỚI BẠN TAO” . nó trả lời lại. cất điện thoại, người nó thấy nóng như đang ngồi trên đống than vậy. Khi chuông reo, không suy nghĩ gì, nó chạy ào ra cửa trong khi cả lớp chưa kịp đứng dậy chào cô. Với nó mà nói tuy chưa biết nhiều về Hoa nhưng Hoa là người bạn đầu tiên từ khi bước vào trường đối với nó, là người không nói xấu nó. “Hoa đợi mình nhé!!”
Nó chạy vù ra cổng trường, đến ngôi nhà hoang sát cạnh bệnh viện cũ, bây giờ đã giải tỏa. Bước vào cánh cửa lỏng lẻo nó thấy rùng mình, hức nhà gì mà như nhà ma ý. Tiếng Hoa khẽ nấc lên. Bước từng bước tới chỗ Hoa, tim nó đập thình thịch thình thịch, khi gương mặt Hoa bắt đầu hiện ra trước mắt nó trong ánh sáng mập mờ thì Hoa đột nhiên hét lên:
_ YÊN CẨN THẬN.
“ bốp”- tiếng gậy gỗ va vào nền nhà vang lên, cũng nhờ có Hoa la lên nên nó mới có thể né được cú đánh đó. Nhìn người cầm gậy gỗ- hắn ta mặc đồng phục học sinh trường nó- hắn ta nhìn Hoa mắng:
_ Con kia, mày la hét cái gì, muốn tao giết không hả?
_ Hơ..- Hoa im bặt thấy mà tội, nó lên tiếng- Mày là thằng nào, sao lại bắt cóc bạn tao?
_ Haha, tao là thằng nào kệ tao, mày có tư cách gì mà hỏi chứ, sắp chết tới nơi rồi mà còn bày đặt làm cao. Cũng tại mày mà ra nên bạn mày mới bị bắt, nếu mày không đánh Thùy Lâm thì tao cũng chẳng thèm đụng tới cái loại như mày.
_ Cái loại như tao? Haha..Thùy Lâm ư? Con nào vậy mày, tao nghe quen quen- nó ngây thơ hỏi, đầu bận rộn lật lại trí nhớ
_ Đến Thùy Lâm mà mày không nhớ à? Cô ấy là hotgirl đẹp nhất của trường, là cô gái đã làm rung động trái tim tao, cô ấy có nụ cười đẹp tuyệt vời, ánh mắt hồn nhiên..- thằng ho lao đó bắt đầu chìm đắm trong suy nghĩ của hắn, miệng thì lẩm bẩm thấy ghê. Nhân lúc đó, nó tới cởi trói cho Hoa, phủi bụi trên người nhỏ, khi hai đưa chuẩn bị đi về thì hồn tên đó quay trở lại thực tại, hắn ta hét lên:
_ hai con kia, tụi bây định trốn đi đâu á, tao không cho phép thì đừng hòng rời khỏi đây được một bước. Tụi bây đâu ra xử hai con kia đi.
Sau tiếng sủa của tên đó , một đám người xấn tới chỗ nó. Ặc…nó thở dài, cái thằng này đúng là ho lao thiệt, đã đánh nhau thì chọn thằng nào bự con xí đi, đánh cho đã, đằng này lại là mấy thằng còm nhom thấy mà tởm. Đang định giơ chân lên đá, thì rắc…ặc đau quá, chân nó bị …chị chuột rút, sao đây trời, xui quá đi. Kéo Hoa sang một bên nó nói thầm :” tui bị chuột rút rồi, làm sao bây giờ?”. Hoa ngước mặt nhìn nó nói:” Sao xui vậy, giờ phải làm sao đây?”, Hoa khóc nấc lên. Khi gậy của tên đầu đàn sắp va vào người nó thì “bộp”- cây gỗ đã bị chặng lại, một người con trai đứng trước cười nói:
_ Con nhóc này, không ngờ tài nghệ của cưng bị giảm sút như vậy, thiệt là thảm quá đi.
_ Anh hai- nó la lên, rồi bắt đầu biện hộ- tại em bị chuột rút chứ bộ. chứ cỡ bọn này em xử mấy hồi.
_ È, bé Yên nhà ta vẫn khỏe nhỉ, cái miệng vẫn hoạt động tốt đấy nhờ, anh hai đừng đánh nữa, để nó tự xử đi- một người con trai khác vừa nói vừa hạ gục một tên
_ Éc, đừng mà. Giúp em với
_5k một đứa. ô kê không em gái
_anh em trong nhà mà anh dám tính tiền với em hả ???
_chứ sao??? Dạo này anh của cưng hết tiền sai rồi. sao cưng chịu không nè
_ 1 nồi lầu. được không???
_cũng được.
Dứt câu hai người được nó gọi bằng anh bay vào đánh đám gầy nhom đó. Chưa đầy 15’ thì tụi nó đã nằm đo đất. Công nhận hai con người này giỏi thiệt, mới đó mà đã hạ gục được cả đám luôn(hâm mộ quá)
_ô kê rồi cưng. Nồi lẩu của pọn anh đâu
_xí. Nồi lẩu của pọn anh nằm trong quán lẩu chứ đâu mà hỏi. tự đi mua ăn đi. Giúp em gái khi gặp nạn mà cũng đòi công. Tiền mấy anh cho gái hết rồi nên mới về kiếm con em này đúng không?-nó mỉa mai hai ông anh dễ thương

 
B

barbieflower

_không dám đâu ngen. Tại pa mẹ nhớ cưng quá pắt pọn anh đi rước về thui. Chứ không giờ này pọn anh đâu có ở Việt Nam.
_vậy hả?? ai mà tin nổi mí anh. Gúm
_ơ.. con nhỏ này hay nhỉ. Pọn anh giúp cho không trả ơn mà còn ở đó nói móc nữa hả?
_cảm ơn mấy anh nha. Em mời tụi anh đi ăn nhé_giọng Hoa lên tiếng
_không có gì đâu em. Cô bé này dễ thương ghê. Không như ai kia thấy mà ghét
_tui đâu có cần mí người thương đâu-nó hờn nói
_Éc. Giận rồi kìa, thôi đừng giận mà pọn anh đùa thui thương em gái nhứt nà.
Cả đám đùa giỡn với nhau thật vui vẻ, sau đó đi ăn lẩu rồi về
Sáng nay, nó không chịu cho anh hai chở đi học, đòi đi bộ để tận hưởng quang cảnh trong lành của buổi sớm mai. Nó đeo tai phone đôi khi hát khe khẽ theo bài hát. Trời rất đẹp báo hiệu cho nó 1 ngày thật suôn sẻ.
_hey chào pà!!!-nó cất tiếng gọi Hoa
_ờ!!!sao hôm nay đi học sớm vậy???
_tại trời đẹp. tui muốn ngắm thiên nhiên nên dậy sớm
_hihi. Pà mà cũng piết đùa nữa hả???không thấy trời đen thui hả?-Hoa chỉ chỉ lên trời
_đánh pà chết giờ. Trời trong xanh mà dám kêu là đen thui hả?à mà hôm qua pà có sợ không???
_sợ muốn chết luôn á. Nhưng mà không sao nhờ đó mà tui được gặp tới 2 anh đẹp trai
_ai?2 ông anh của tui á hả?tui thấy xấu quắt mà. Đẹp đẽ gì đâu-nó ngây thơ chê bai-2 ông đó á hả? học hành thì ngu mà sao lúc nào cũng đứng đầu toàn trường, xấu quắt mà gái theo nhiều thấy sợ luôn, cọc cằn, thô lỗ

ở 1 nơi nào đó…..
“Hắc xì”-đồng thanh tập 1
_đứa nào nhắc mình vậy ta-đồng thanh tập 2(có hẹn trước không ta)

Quay lại chỗ pọn nó………….
_thôi cho tui xin đi. Pà lúc nào cũng chê mấy anh hotboy của tui
_2 ông đó xấu thì tui nói xấu thui mà
_vậy chứ đối với pà ai đẹp hả???
_có chứ!!! Có 1 người
_ai vậy???tui piết không????
_không nhưng rồi từ từ sẽ piết
_ruốt cuộc là ai nè
_ba tui chứ ai. Hê hê- nó cười
“cốp”-Hoa giáng xuống đầu nó 1 cú đán rõ đau
_UI ZA!!! Đau tui!!!
_quánh không đau tui quánh làm gì???
_tui nói đúng chứ bộ. ba tui đẹp thiệt mà. Hic!!!-nó thút thít
_ngốc vừa thui. Cái đó người ta gọi là đẹp lão chứ có gọi là đẹp như mấy anh hotboy tuổi của mình đâu. Nghĩ sao mà bà đi nói vậy hả??
_mặc kệ bà. Nói sao đi nữa thì tui vẫn thấy ba tui là người đẹp nhất. hehe
_kệ pà lun. Thui cô vô rồi kìa học đi
Nó với Hoa thôi “tám” nữa khi thấy ánh mắt của pà cô chủ nhiệm đáng sợ thấp thoáng ở cửa lớp.

Giờ ra chơi, Hoa kéo nó xuống căn tin nhưng nó không chịu đi. Hoa đành đi 1 mình, sau khi đấu tranh tư tưởng nó quyết định đi dạo 1 vòng quanh sân trường. Nó đi loanh quoanh ai dè lại kiếm ra được 1 chỗ rất chi là lý tưởng đó là 1 ngọn đồi sau trường.
_woa!!! Đẹp quá, mát mẻ nữa không ngờ ở trường mình lại có 1 nơi lý tưởng như thế này luôn á-nó nhìn quanh kiếm 1 chỗ thích hợp để nằm thì bất chợt nó nghe được tiếng của 1 thằng con trai đang cãi nhau với 1 đứa con gái. Vì cái tính tò mò của nó nên nó quyết định rình xem là ai. Nó mon men chạy lại gốc cây có thể che được toàn thân nó. Khẽ nhướn lên nó thấy rồi “a!là tên Dương vơi con nhỏ Lâm Lâm gì đó thì phải. Pọn họ nói chuyện gì vậy nhỉ???”tò mò nó tiến lại gần hơn tí xíu đủ để nghe được cuộc nói chuyện của hai người.
_anh vẫn không thể chấp nhận em được sao?-con nhỏ Thùy Lâm hỏi
_tôi đã nói rồi, tôi không có tình cảm gì với cô hết. Tôi xin lỗi
_hay là vì con nhỏ đó. Vì nó sao?vì cái con Mỹ Yên đó mà anh không chịu chấp nhận em sao
“tui hả? sao lại nhắc đến tui trong chuyện của hai người nữa”-nó tò mò nghe tiếp câu chuyện
_sao cô cứ lôi nhỏ đó vô chuyện này chi vậy. Tui đã nói rồi tôi với nhỏ đó không có quen piết gì nhau hết sao cô cứ muốn làm to chuyện lên vậy hả?
_ai piết được chứ??? Nhưng em không để yên cho nhỏ đó nếu nó dám cướp mất anh đâu-con nhỏ vùng vằng bỏ đi

_haiz. Nghe lén chuyện của người khác là không tốt đâu. Cô ta đi rồi , ra đi
“hắn nói ai vậy ta???chẳng lẽ là mình. Không, không phải đâu”nó sua tay xóa bỏ cái ý nghĩ trong đầu mắt không ngừng theo dõi từng cử chỉ của nó.
_cô còn chưa chịu ra hả? MỸ YÊN- hắn hét lên cái tên nó làm nó giật cả mình luôn.
_tui ra nè. Làm gì hét to giữ vậy
_ai pỉu kêu hoài không chịu ra còn trốn nữa. mà nghe rộm truyện của người khác là không tốt đâu
_tui đau có cố ý đâu, chỉ tình cờ nghe được thôi mà. Tôi đâu có hứng thú vơi ba cái chuyện iu đương của mấy người. làm mất cả giấc ngủ nướng của tui nữa-nó trách móc
Hắn không thèm trả lời nó mà ngả lưng trên đồi cỏ xanh mượt mà. Nó cũng mon men lại ngồi bên cạnh. Hắn chẳng nói gì mặc nó làm gì thì làm. Nó khó chịu khi xung quanh mình im lặng đến đáng sợ, bèn đánh liều cất tiếng hỏi hắn:
_ê!!! Chuyện hồi nãy sao lại liên quan đến tôi. Tôi thì có liên quan gì đến 2 người chứ. Giải thích cho tôi đi
_chẳng có gì để giait thích. Tại cô ta cứ theo tôi hoài thôi, khó chịu thiệt mà.
_cô ta thích anh hả?
_ừ
_vậy sao anh không thích cô ta
Hắn nghe nó hỏi, mở mắt ngồi dậy. hít một hơi thật sâu hắn trả lời cơi giọng buồn buồn
_tôi không biết. kể từ cái ngày mẹ tôi bỏ cha con tôi đi thì tôi rất ghét con gái và luôn muốn trả thù bọn con gái vì dám đùa cợt tình cảm của những thằng con trai. Tôi hận mẹ tôi lắm, bà vì tiền nên đã bỏ rơi cha con tôi mà đi theo người đàn ông khác, thật buồn mà
_tuy không hiểu tại sao mẹ anh lại làm vậy nhưng nếu 1 người mẹ vì tiền mà bỏ rơi con cái thì không xứng đáng để sống trên đời này đâu
_ừm. dù sao cũng cảm ơn cô vì đã nghe tôi nói.
_không sao. ủa mà anh không vào học hả chuông reo rồi kìa
_không
_sao vậy???học sinh gương mẫu mà cúp tiết là không tốt đâu
_kệ tui đi. Cô không cần quan tâm đâu-hắn lạnh lùng đáp
_làm gì lạnh lùng vậy??? hihi tui cũng không muốn học cho mượn chỗ này nằm ngủ tí nhá
_tùy cô thôi.
Nó nằm xuống song song với hắn chứ không dám lại gần, nhắm mắt lại nó cảm thấy có 1 cảm giác rất dễ chịu tỏa nha khắp người. Chẳng mấy chốc nó cũng thiếp đi.
_Ê dậy đi. Cô định ngủ tới chiền luôn hả???
_Ơ….mấy giờ rồi??
_12h trưa
_HẢ****************************??????ANH NÓI SAO???
_nhỏ thôi
_chết tui rồi. giờ phải làm sao đây ta
Nó đứng dậy, chạy mất tiêu. Trong lòng lo sợ không biết về nhà sẽ ra sao với hai ông anh nữa. chắc chết với hai ổng quá

Trên đường về nhà nó lo sợ không biết phải giải thích thế nào với hai ông anh của mình. Nếu nói là cúp tiết trốn đi ngủ chắc mấy ông không cho ăn cơm luôn quá. “hichic,phải làm sao đây ta. Về nhà phải nói thể nào với hai ổng dây. Không được để hai ổng biết mình cúp tiết không là chết luôn quá. Phải làm sao bây giở”. Lúc này nó chỉ mong đường về nhà thật dài để không phải nghe hai ông anh cho 1 trận giáo huấn về cái tội về trễ. Nhưng không thể, chẳng mấy chốc nó lại đứng trước căn nhà có cây hoa Quỳnh. Thế là đời nó coi như xong. Thập thò bước vô nhà, nó đã thấy hai ông anh đợi trước cửa
_đi đâu giờ mới lết được tới nhà vậy em gái???-giọng anh hai nó nhỏ nhẹ nghe mà phát ớn. khiến nó rùng mình
_dạ. em…..em….
_em cúp tiết đi ngủ, ai dè ngủ quên chứ gì nữa mà em với chả anh
_Ơ….sao mấy anh biết
_thằng nhóc cùng cúp tiết với cưng đã nói cho tụi anh nghe hết rồi. còn nói đừng có la cưng nữa chớ. Nhưng mà xem ra bọn anh không xử cưng không được rồi, phải cho 1 trận thôi.
_hả???cái tên chết tiệt đó dám…….-nó ngùn ngụt lửa giận trên đầu giống như phải có 1 trận mưa dài mới dập tắt được vậy.
_dám sao nào??? Nhưng cưng đừng lo dù gì đi nữa thì cưng cũng không sao??? Nhưng mà vì cưng mà pọn anh phải huy động lực lượng làm mất nhiều thời gian nên chỉ phạt cưng dọn dẹp nhà 1 tuần, làm bữa sáng cho pọn anh. O-ke không cưng???
_SAO CƠ****************************??sao bắt em làm việc nhà 1 tuần hả???không em không làm không làm đâu.-nó lắc đầu nguầy nguậy(thông cảm. t/g không nhớ 2 từ này hihi. Tiếng việt nhưng vẫn hay quên)
_không làm à. Vậy thì phải báo cho pa mẹ biết thui. Anh hai nhỉ???-anh ba nó lên tiếng với nụ cười nửa miệng đầy ranh mãnh
_phải rồi để xem nào???số của pa mẹ là bao nhiêu nhỉ?-anh hai nó lấy dt ra tìm
_huhu. Em làm em làm là được mà. Đừng mách pa mẹ không là em chết chắc-nó cầu xin hai ông anh của mình nhưng trong đầu vẫn không thôi nguyền rủa cái tên kiêu ngạo chết tiệt kia.

Ở nhà hắn………..
Rùng mình, có 1 cảm giác rùng mình chạy dọc sống lưng hắn.
_sao thấy rợn người quá vậy ta-hắn nói
_chắc con nhỏ kia đang nguyền rủa mày cái tội dám mét hai ông anh của nó á.(chứ còn gì nữa)-Thiên Bảo nói
_trời tao chỉ muốn tốt cho nó thôi mà. Tao cũng nói hai ông anh nó đừng la nó rồi mà. Như vậy là cao thượng rồi á.
_trời. tùy mày thôi



 
B

barbieflower

_phải vậy chứ nhỉ???cưng ngoan lắm
_nhưng em không làm đồ ăn sáng cho mấy anh đâu ,mệt lắm.
_số điện thoại pa mẹ là bao nhiêu anh hai nhỉ? Đọc cho em cái
_thôi được rồi. em làm, làm hết
_vậy mới ngoan chứ. Thôi cưng lên phòng đi, bọn anh có việc ra ngoài giải quyết tí rồi về.
_dạ. paiz mấy anh. Hẹn không bao giờ gặp lại
“cốp, cốp”_không đánh con nhỏ này là không được mà
_hic. Đau em chứ
_tại em làm bọn anh phải đánh em mà, chứ có ai muốn đánh em đâu. Thui đi đây. Paiz cưng
Hai anh nó nhanh chóng bay ra xe rồi phóng đi mất để nó ở lại “ngửi khói”(^O^). Chạy lên phòng, miệng nó vẫn còn lảm nhảm nguyền rủa hắn” tên kiêu ngạo, tên đáng chết. anh dám mách lại với hai ông anh của tui hả???ám hại tui bi giờ phải đụng tay vô làm việc nhà, còn phải nấu pữa sáng cho hai ổng nữa chứ. Sao mà số tui khổ vậy nè trời. tui thề, tui không trả thù anh tui không còn mang cái tên Nghên Thị Mỹ Yên nữa. grừ!!!”
_tui mà không trả thù anh thì tui không còn là tui. Anh nhớ đấy Đặng Thái Dương- nó cầm chặt hai tay lại, mắt đầy lửa hận luôn
==============================
Sáng hôm sau, nó phải lết cái thân nó xuống làm việc mà hai ông anh nó giao. Từ khi nó bị hai ổng bắt nghỉ cái việc đi đưa sữa và báo mỗi sáng nên nó cũng rảnh hơn.
_hic. Ngày làm oxin miễn phí cho hai ổng bắt đầu rồi.
Nó bắt tay vào làm đồ ăn cho hai ổng. công nhận 1 điều là đồ ăn nó làm nhìn ngon lắm luôn. Nó làm cơm hộp hình mặt của hai ông anh nó nhìn ngồ ngộ, dễ thương lắm. vừa làm xong trời cũng đã tờ mờ sáng.
_oáp!!!em gái của chúng ta hôm nay dậy sớm nhỉ???-ông anh hai nó cười nói
_tại hai anh mà ra nên em mới phải làm chứ bộ. không là giờ này em còn nằm trên phòng mà nướng rồi.
_em mà nướng thì chỉ có khét luôn mới chịu dậy đi học. kêu em dậy sớm làm đò ăn cũng có lợi chứ bộ. hehe.
_hic. Nè cầm lấy, em làm xong rồi. em đi học đây
_để pọn anh đưa đi dù gì hôm nay pọn anh cũng đi học
_thôi khỏi. hai anh mà đi học gì. Đi lên trường ngồi cho có lệ thì co á
_dám mỉa mai pọc này à. Số pa mẹ số nhiêu nhỉ?
_Ơ…..thui. em đi học đây pipi
1 ngày mới lại bắt đầu rồi, nó đã chuẩn bị tinh thần để trả thù hắn vì cái tội dám mách hai anh của nó. Hắn sẽ phải chịu cực hình mà nó đặt ra. Kekeke, 1 nụ cười nham hiểm xuất hiện tren khuôn mặt ngây thơ như nai tơ của nó. Vừa bước vô lớp nó đã nghe được giọng của 1 pà “tám”
_ê…ê…mọi người piết tin gì chưa???hôm nay sẽ có hai anh hotboy chuyển vô trường mình đấy. nghe nói là học 12c1 á. Nghe nói chỉ có con nhà giàu nè, học giỏi nũa nè mới được vô lớp đó thôi à???không biết 2 người họ có thế lực như thế nào nhỉ????
_thiệt hả???lát nữa phải đi chiêm ngưỡng sắc đẹp của 2 anh ý mới được.
Rồi cả đám lại ồn ào bàn tán. Nó ngồi nghe mà muốn lủng luôn cái tai, không hiểu sao ông anh nó lại vào chi cái lớp đó để giờ nó phải nghe mấy đứa mày bàn tán chứ, còn nữa nó thấy hai ông anh nó đẹp cỡ nào đâu mà sao ghiền giữ. Hằng ngày nó ngắm đến nỗi phát ngán luôn ấy chứ. Đúng là nhàm mà. Đang suy nghĩ thì bỗng nhiên Hoa từ đâu chui ra thì thầm hỏi nó bằng cái giọng trầm trầm khiến nó giật mình
_Ê…hai anh hôm nay chuyển vô trường mình là hai anh của bà đúng không???
_oái!!!pà từ đâu chui ra vậy hả??
_dưới đất chui lên chứ đâu. À mà phải hai ông anh của bà không á.
_chứ còn ai trồng khoai đất này nữa
_yeyeyeyeye………….vui quá à. Vậy là ngày nào tui cũng đc ngắm hotboy rồi
_trời trời. coi kìa nhìn cái mặt mê trai thấy ớn
_trai không mê thì mê gì??
_kệ pà không nói nữa tui đi kiếm cái tên kiêu ngạo chết tiệt đó đây
_ai vậy???
_tui kể sau đi. Tui đi đây
Nó nhanh chóng bước ta khỏi lớp, vì không biết hắn học lớp nào nên nó đành ra đồi cỏ sau trường tìm hắn. Ai dè hắn lại ở đó luôn. Vừa thấy cái mặt hắn máu nóng trong người nó nỗi dậy. Bất chợt nó hét lên:
_ĐẶNG THÁI DƯƠNG
Hắn đang ngủ nhưng vì tiếng hét long trời lủng cỏ của nó nên hắn phải ngồi dậy. ngáp dài mấy cái rồi quoay sang nhìn nó hỏi”
_gì vậy????giọng cô sáng nay trong nhỉ-hắn trên nó
_yayayayaya…………….-nó hét lên sau đó soay người bay lên cho hắn 1 đạp(t/g:hichic. Tội quá, M/Yên:kệ tui, nói nhiều đạp t/g lun pi h,t/g:dạ em không dám chị cứ xử tiếp)
Dứt cú đạp nó đáp mặt đất êm xuôi như không có chiện gì xảy ra vậy. còn hắn thì dành trọn nụ hôn đầu của mình cho..”cỏ”..(t/g:hô hô hô)
_ui da. Đau quá. Cô làm cái gì vậy hả???tự nhiên đá tui là sao?cô làm mất vẻ đẹp trai của tui rồi, lại mất luôn nụ hôn đầu nữa. mau đền cho tui đi
_đền à???được thôi đền nè-vừa dứt câu nó kéo hắn dậy đánh cho 1 trận pịnh pò không nổi luôn.
_cô…..hộc…cô…dám…asssssssss..đau quá đi
_đáng lắm! tên kiêu ngạo kia…anh nghe cho rõ đây. TUI GHÉT ANH….SAU NÀY GHÉT VÀ CẢ ĐỜI CŨNG GHÉT
_chứ ai cho cô thương đâu mà ghét-hắn phán lại nó 1 câu
_cho dù anh có cho tui cũng không có thèm. Anh đợi đấy thù của tui chưa trả xong đâu. Anh ám hại tui.-nó nói xong quoay lưng bỏ đi, để lại cái mẹt tội nghiệp thấy sợ. nhìn hắn lúc này chẳng khác gì thằng ăn xin(nói hơi quá)quần áo thì xộc xệch, bẩn hết vì bị nó đánh quá nhiều ý mà. Tội nghiệp ghê. Hắn thì thảm thương còn đỡ hơn “ai kia” đang cười ha hả vì trả thù được hắn .
===============================================
Bước chân vào lớp thì nó chả thấy ai cả và nó biết cái lớp nhiều chuyện của nó đang ở đâu. Đó chính là căn tin. Nó thở dài lết cái xác xuống đó vì không muốn ở lại lớp 1 mình, nhìn từ xa nó thấy căn tin đông nghịt người tưởng chuyện gì ẩu đả nên nó chạy thật nhanh xuống đó. Nhưng không phải là cuộc ẩu đả gì như nó nghĩ mà là 1 đám trai có, gái có và cả bê đê cũng có nữa để………….ngắm sắc đẹp hai ông anh của nó.
_Ôi trời!!! thua mấy cái người này luôn. Mấy anh của tui có sắc đẹp nghiêng thùng đổ nước gì mà làm cho mấy người phải bỏ tiết học xuống đây vậy hả????
Nó cố chen chúc vô để xem hai ông anh nó ra sao rồi, thì bất chợt….”rầm”- đó là tiếng động phát ra sau khi nó bị người nào đó vì để chiêm ngưỡng sắc đẹp của hai ông anh nó làm nó té….”hic. ước gì lúc này có cái lỗ nào cho mình chui nhỉ? Xấu hổ quá” trước mặt nó lúc này là ánh mắt của học sinh toàn trường đều đổ đồn vào nó cả. Bất chợt nó thấy người nhẹ bổng, thấy lạ nên nó ngước lên thì ra là anh hai nó đang bế nó trên tay, cười nói với nó:
_cưng lại không cẩn thận nữa rồi. Kiểu này anh phải bảo vệ cưng cả đời quá
Nó biết đó chỉ là 1 câu trêu đùa của anh hai nó mà thôi. Nhưng mà học sinh toàn trường này không nghĩ là 1 câu nói đùa mà cứ thế hét ầm lên:
_trời ơi. Sao con nhỏ đó có phúc giữ vậy. ước gì mình cũng được anh ấy bế trên tay 1 lần nhỉ hixhix
_anh ơi, sao anh bế nó vậy. nó chả hợp với anh tí nào thả nó xuống đi anh
Nó đang định tuột xuống, rời khỏi người ông anh nó, nhưng mà vừa nghe con nhỏ nào đó nói là không xứng thì nó dang tay ôm anh hai nó chặt cứng luôn. Anh hai nó cũng bất ngờ vì hành động của nó, hình như hiểu được ý nó nên anh hai nó vẫn cười y như không có gì xảy ra cả. Bọn con gái đứng đó cũng tức nó lắm luôn á. Thấy tình hình càng gây co nên nó không ôm anh hai nó nữa, trước khi rời khỏi người anh nó thì nó buông 1 câu nói “tí về hai anh em mình ôm nhau tiếp nhá. Bi giờ thì cho em xuống đi anh hai. Không chần chừ nó rời khỏi anh nó ngay lập tức.
_hừ. đúng là cáo già mà. Vừa thấy anh ấy bế thì đã dang tay ôm rồi. nhìn im im mà hiểm quá
_ừ. Đúng á. Sao lại có người trơ trẽn giữ trời…bla .....bla…bla
_MẤY NGƯỜI IM HẾT COI-nhịn không nổi nó đành phải lên tiếng. thế là cả căn tin im bặt không còn một tiếng nói xì xầm nào về nó nữa
_bình tĩnh em gái. Để bọn anh giải thích với họ nhé. Nóng nổi mụn xấu lắm á
_vậy thì anh tự xử đi. Đừng chọc giận em, không thì hậu quả thế nào anh biết rồi đó
_oke baby. Thui em lên lớp đi
Sau khi nó đi khuất, con người lạnh lùng là anh ba của nó mới lên tiếng
_đó là em gái của tụi này. Đừng có nói những câu như vậy nữa. tôi không thích đâu.-vẫn giữ khuôn mặt lạnh lùng, anh ba của nó đáp
_đúng vậy đó mn. Đó chính là em gái của tụi này chứ không phải là con cáo già nào hết á. Vậy nên mọi người đừng nói vậy nữa nhé.-vừa dứt câu anh hai nó nở 1 nụ cười như thiên thần khiên bao cô gái phải chết ngất luôn.
===============================
“toàn một lũ hám trai cả, thấy mà ghét. Mấy người nên nhớ hai anh ấy là anh của tui đó.” Nó bực bội vì những câu nói của mấy đứa lúc nãy. Đang bực bội thì lại gặp trúng cái mẹt của tên đó nữa. Nó đành mượn hắn để xả strees lun. Nó tiến lại gần hắn, bằng ánh mắt hình viên “kẹo”, cười cười. hắn nhìn mà muốn nổi da gà luôn.
_sao cô nhìn tui ghê quá dậy???chẳng phải cô mới đánh tui xong rồi mà
_nhưng giờ tui đang rất buồn bực đây? Anh cho tui mượn anh để luyện tập cơ bắp tí nhá
_thôi ngen. Tôi không thích đùa kiểu đó đâu. Đừng tưởng cô là con gái mà tui không dám đụng nhá. Tui đánh luôn đấy
_cũng được thôi. Đánh thì đánh chứ tui mà sợ anh chắc. Xí
 
B

barbieflower

_thôi không đánh.-vừa dứt câu hắn quoay lưng bỏ đi. Mặc kệ nó có khiêu khích thế nào vì đối với hắn bi giờ chẳng có gì thu hút nữa cả. Điên quá nó cùng quên đi cơn tức giận luôn chỉ chạy theo mà chọc tức hắn thôi.
========================
Tùng…tùng…tùng..
Tiếng chuông hết giờ học vang lên, nó không thèm chào thầy cô mà lôi Hoa đi luôn (t/g:con này ngon). Hoa gọi nó ý ới, hỏi nó là đi đâu nhưng nó bỏ ngoài tai không thèm để ý mà cứ thế là…lôi. Hoa cũng chẳng biết phải làm thế nào thế là im lặng cho nó lôi đi luôn. Vừa ra tới cổng nó thấy hai ông anh của nó………….ôi! lơ luôn kìa. Chỉ tội nghiệp cho Hoa bị con bạn kéo đi không thương tiếc mà không biết lý do. Nhưng khi đã đi được một đoạn khá xa rồi thì Hoa mới biết nó đang đưa Hoa…ra sân bay……
_pà đưa tui ra sân bay làm gì???tui có đi đâu đâu???
_tí rồi biết
_pực pà ghê á ngen. Phải nói rõ chứ. Tự nhiên cái lôi tui đi là sao
_hihi.cho tui xin lỗi. nếu không lôi pà đi thế này thì tui chắc chắn pà sẽ không chịu đi cùng tui đâu.
_mà đi đâu mới được chứ
_pạn tui- nó hồn nhiên như con điên trả lời
“cốp”-ngay lập tức một cái cốc lại dành cho nó.
_ai za!! Sao mấy người cứ tranh nhau mà đánh tui quá zậy??
_ai biểu pà ngốc chi???
_tui ngốc cái gì chứ?
_đi đón bạn bà thì pà kéo tui đi làm gì???tui đâu có biết mặt nũi của bạn pà ra sao đâu.
_không biết thì từ từ biết
Chẳng mấy chốc nó với Hoa cũng đã đến sân bay. Gió ở đây mát lắm, khẽ lùa vào tóc nó. Nó khẽ cười, người mà nó mong đợi cuối cùng cũng đã về. người luôn bênh vực nó những lúc nó bị ăn hiếp, luôn bên cạnh nó lúc nó buồn nhưng vẫn nhiều lúc lại là kẻ thù của nó. Nó và Hoa không vô bên trong mà ra chỗ hàng rào ngăn cách đứng cho mát.
_gió ở đây mát quá- nó nói
_tất nhiên. Pleiku đầy nắng và gió mà lị-Hoa cười nói
_ừm hihi. Mấy giờ máy bay hạ cánh nhỉ????
_sắp rồi. mà pà ra đón ai vậy???
_bạn thân của tui. Là 1 hotboy đấy nhé. Rất dễ thương
_w0u!!! tò mò người này quá. Nhan sắc ra sao mà được pà khen vậy ta
_tí rồi biết.
Hoa và nó đợi chừng khoảng 5’ thì máy bay hạ cánh. Tới rồi, người bạn của nó, người bạn yêu dấu của nó tới rồi. nó vui lắm từ bây giờ nó có người để tâm sự, có người bày mưu tính kế cho nó để trả thù cái tên kiêu ngạo đó rồi. Hoa bất ngờ khi thấy nó khóc, không phải nó khóc vì sợ bụi vào mắt mà nó khóc vì vui. Từ trên máy bay bước xuống 1 người con trai, với khuôn mặt lạnh lùng nhưng vẫn toát lên một vẻ đẹp huyền bí, mặc dù sống ở nước ngoài nhưng anh vẫn không có phong cách giống họ vẫn giữ nguyên nét đẹp của người Việt.
_chào cô bạn nhỏ. Tôi đã về rồi đây. Tôi nhớ bạn muốn chết đi được
_cậu vẫn chưa chết mà. Nhớ cái nỗi gì chứ, nhớ tui mà cậu xa tui lâu vậy à
_lại dỗi rồi. tại tình thế bắt buộc nên tôi phải ra đi mà. Nhưng tôi cũng đã trở về rồi đây nè

_ờ. Tui biết rồi. lại ôm tui cái coi nhớ cậu quá đi à.
_tui cũng nhớ cậu nữa nè- nói dứt câu, người con trai đó dang tay ôm nó vào lòng
_e hèm. Hình như ở đây không cầm sự có mặt của tui nữa thì phải vậy thui tui về nha- Hoa hắn giọng một cái rồi bước đi . nó nghe vậy liền rời khỏi cậu bạn chạy lại nắm tay Hoa
_ê. Pà giận tui à. Cho tui so-ry ngen. Tui đâu có bỏ quên pà đâu mà
_đây là ai vậy Quỷ ngố
_đây là bạn tui. Tên Hoa.
_chào bạn của Quỷ ngố nè. Tui là Trần Phong-cậu con trai giơ tay chào Hoa
_ờ. Hihi. Chào cậu. tui tưởng hai người bận đóng phim tình cảm tui không rảnh để coi nên tui về.
_bạn vui tính quá. Hèn gì hợp với con Quỷ ngố này
_sao lại gọi Yên là Quỷ ngố vậy????-Hoa thắc mắc hỏi
_hì. Tại nhỏ vừa quậy yk như con Quỷ, nhìn cái mặt ngố ngố nên tui nói vậy
_hay nhỉ?vậy thì tui cũng gọi pà là Quỷ ngố Yên nhé
_oke baby. Tùy pà. Thui trưa rồi. về kẻo hai ông anh tui xử tui bi giờ
_ủa???hai anh về rồi hả Quỷ ngố
_ừ. Nhanh chớ không ổng xử cả hai luôn á
_ừ
_đi Hoa, Phong-nó kéo hai đứa đi
=====================================================

Nó và Phong rủ nhau đi dạo một vòng thành phố rồi về nhà., trời về trưa nắng gắt nhưng đối với nó có Phong bên cạnh thì cơn nóng tan biến hết, Phong dắt nó lên ngọn đồi hồi nhỏ hai đứa hay ra chơi.
_ngọn đồi này vẫn như ngày nào nhỉ?chỉ có chúng ta là thay đổi thôi-Phong cười hiền nói
_ừm. vẫn đẹp, nắng vẫn chói chang làm sáng cả ngọn đồi. Nhìn kìa!! Cái cây ngày trước chúng ta trồng cũng đã lớn rồi nó co thể cho chúng ta bóng mát đó.
_đẹp thật đấy. à. Quỷ ngố này. Chiều nay chúng ta đi chơi nhé. Tui muốn tham quan lại thành phố.
_oke liền. chuyện gì chứ chuyện này thì tui ủng hộ hai chân hai tay luôn á
_con Quỷ này!!!chỉ giỏi mỗi cái chuyện này thui
_tất nhiên. À mà thui về đi không là chết với hai ổng á
_ừ. Đi thôi
Phong cầm tay nó kéo đi, làm mặt nó đỏ bừng may là Phong không thấy nếu không là bị chọc chết luôn. Một con nhỏ như nó mà cũng biết đỏ mặt sao???? Chẳng lẽ…nó thích Phong sao????(t/g:cái đó còn tùy vô tui, M/Yên:nhiền chuyện, ăn dép h). vừa về đến nhà nó lại phải lánh lửa đạn của hai ông anh như muốn thiêu sống nó.
_SAO LÚC NÀO CŨNG LÀM BỌN ANH LO VẬY HẢ????-anh hai nó hét lên
_EM CÓ MUỐN VỀ Ở VỞI PA MẸ KHÔNG HẢ???? CON NHỎ KIA?
_dạ….em….tại…-nó ngập ngừng
_lâu quá không gặp. volume vẫn to như ngày nào nhỉ?-Phong cười trêu hai ông anh của nó
_ủa?thằng nào đây? Nhỏ kia sao cưng dám dắt trai về nhà thế hả?muốn anh nện cho một trận không
_anh hai không nhận ra Phong hả?
_Phong???cái tên quen quen.A nhớ rồi thằng Phong hồi nhỏ hay “đấm dài” để mama nó than phiền hoài đúng không?
_anh kì quá đi. Chuyện lâu lắc rồi. giờ anh còn chọc em nữa hả?
_hô hô. Thì ra là cậu à. Anh hai nói vậy thôi chứ không có gì đâu.-anh ba nó cười (t/g:hiếm khi thấy ông này cười,anh ba nó:kệ tui. T/g nhiều chuyện ghê ngen)
_mấy khi gặp được cậu nhỉ? Đi du học về hồi nào???
_em mới về lúc nãy. Yên ra đón em ạ
_hèn gì con nhỏ thấy anh ở trường lơ luôn là để đi đón cậu à. Thấy hai ông anh chuẩn bị tra khảo Phong iu vấu của nó nên đành lên tiếng
_hihi. Anh hai ơi, Phong mới đi về chắc mệt. anh hai cho Phong lên phòng nghỉ đi nha.
_chưa được. bọn anh chưa hỏi xong mà. Đúng không em trai- anh hai nó nhìn Phong thống thiết.
_dạ…..em..hihi
_thôi anh hai đừng chọc Phong nữa. để nó đi lên nghỉ ngơi đi. Mặt em gái chúng ta đỏ bừng rồi kìa-anh ba nó lại trêu nó
_anh ba lại trêu em nữa rồi. không quan tâm mấy người nữa tui đi đây- nó vùng vằng chạy tót lên phòng.
_hihi. Tội nghiệp con nhỏ ăn bị tụi này chọc hoài, nhưng mà chọc nó rất vui. Thôi Phong lên phòng đi em, vẫn như cũ nhá.
_dạ. em đí trước chào hai anh ạ
_ừ
5h chieu………….
-Quỷ ngố xong chưa lâu wá ik àk-Phong ở ngoài cửa rên rỉ.
-Chờ tí ik.không cóa tính kiên nhẫn j hết ák.
-Ai biểu lâu wá chi hơn 1 tiếng đồng hồ rồi chứ ít j nữa<khiếp>
-Xong rùi nèk!-Noá mở cửa phòng bước ra nhìn Phong cười.Nhìn noá rất đẹp,1 bộ váy màu hồng phấn kết hợp với 1 vài phụ kiện nhỏ đi đôi với đôi giày búp bê màu trắng làm tôn lên nước da trắng ngần của noá.Hai má noá ửng hồng khi thấy Phong cứ nhìn noá mãi….”Chẳng lẻ mặt mìn xấu lắm hả tar?hay là bị dính cái j”.Noá quay lưng định chạy vào phòng thay bộ khác nhưng đã bị Phong kéo tay lại.
-Ê!Đi đâu đấy?
-Đi thay đồ
-Sao lại thay đồ này đẹp màk.
-Cậu cứ nhìn tui mãi ,tui tưởng cậu thấy tui xấu nên tui vào thay đồ khác- noá chu mỏ mặt phụng phịu nói.
-Không hôm nay nhìn cậu dễ thương lắm không xấu chút nào cả.
-Thiệt hả?
-Tui nói thiệt chớ giởn với cậu làm j .Thôi đi nào muộn rồi.
-Ukm .hjhi
Noá với Phong tạm biệt 2 ông anh của noá rồi ra khỏi nhà.Phong chở noá tới 1 nhà hàng rất đẹp và sang trọng.
-Này ! Gọi món ăn đi chứ sao cứ ngồi đoá vậy?
-đẹp wá .Hìn như ở đây mới được xây lại thì phải chứ hùi nhỏ tụi mìn đi đâu coá đẹp như bây giờ đâu.
-Ukm.Thôi gọi món đi tui đói lắm rồi.
-Noá cầm thực đơn lên xem và cười 1 cách nham hiểm khiến Phong và chị phục vụ toát mồ hôi hột.Koi thực đơn xong noá ngước lên nhìn chị phục vụ nói:
-Chị choa e 1 đĩa cua,1đĩa tôm hùm,1 đĩa lòng,1 nồi lẩu,1tô súp cua nửa nhaz chị!
-Quý khách đợi tí đồ ăn sẽ coá ngay—vừa dứt câu chị phục vụ quay lưng đi.
-Này cậuc oá ăn hết không màk gọi nhiều đồ ăn dữ.
-Ăn hết chứ sao không nhưng tôi không biết cậu coá đủ tiền để trả không thôi – noá trêu Phong.
-Eò!Không đủ tiền thì choa cậu ở lại rửa chén trừ nợ.
-Cậu đang mơ đấy àk.Cậu không mang tiền thì tự màk ở lại rửa chén nhá.
-kakakaka.Nhìn cái mặt cậu bây giờ ngố thiệt.
-Đồ ăn của quý khách đây ạ chúc quý khách ngon miệng—Chị phục vụ bưng thức ăn ra và nói.
-Em cảm ơn chị nhé!
Nó cắm cúi ăn mà không để ý tới xung quanh. Ăn như 1 con Heo khiến mọi người xung quanh khó chịu, nhưng riêng Phong, cứ ngồi cười nó quài à. Khiến mấy pà ngồi xung quanh cũng phải ganh tị với nó.
_làm gì cười quài vậy???không lo ăn đi-nó nhìn Phong hỏi
_mắc cười con Quỷ ngố này quá đi. Nghĩ sao vô nhà hàng mà ngồi ăn không có ý tứ gì hết á
_sao đâu???đói thì ăn thôi. Chảng lẽ phải giống mấy cô tiểu thư là ăn từng muỗng à. Ăn kiểu đó biết chừng nào mới xong. Chúng ta còn phải đi chơi nữa chứ bộ- nó lý luận bằng cái mỏ đầy hải sản(ôi tội mí con cua quá)
_hihi. Thôi ăn nhanh đi rồi ta đi chơi tiếp. Quỷ ngố muốn đi đâu tiếp theo nà
_ừm….để xem nào..A có rồi bar Phương Nam nhá
_ừm….OK
Phong đậu chiếc xe mui trần đen vào vệ đường, khiến bao nhiêu người cũng phải suýt xoa sao mà xe đẹp người cũng đẹp nữa là sao. Cũng đúng thật, hôm nay Phong mặc bộ vét đen trông rất lịch lãm, bình thường đã cuốn hút giờ lại càng cuốn hút hơn nữa.
_đi thôi Quỷ ngố
_ừm. mà nè sao mí người nhìn ông dữ dậy Phong- nó hỏi Phong(hồn nhiên như con điên)
_tại tui đẹp trai quá chứ sao???con Quỷ này ngốc quá
_ờ. Điều đó thì chấp nhận được. hihi
Phong kéo nó đi, tiếng nhạc sập sình loại dance mạnh khiến cả quán ai nấy cũng đều lắc lư theo nhạc.Phong bước vào đều khiến mọi người phải ngước nhìn vì nụ cười như thiên thần đó. Và cũng ganh tị với nó vì sao cậu chỉ cười với nó mà thôi.
_lại đây ngồi nè Quỷ
_ờ. Nhạc mạnh quá à. Nhưng mà chắc không sao đâu
_ở đây đợi tui 1 lát nhé. Cấm đi đâu đấy Quỷ ngốc-vừa dứt lời Phong đứng dậy bỏ đi. Nó không biết Phong đi đâu nhưng cũng ngoan ngoãn nghe lời, ngồi đó……5’…..10’…..nửa tiếng…lâu quá à. Nó bắt đầu cảm thấy sợ hãi, vội vàng đứng dậy tìm lối để ra ngoài, nhưng vì không cản thận đã va phải 1 tên côn đồ nào đó…
_cho tui xin lỗi. tui không cố ý- nó cúi đầu xin lỗi rồi bước đi. Nhưng….nó đã bị giữ lại bằng 1 bàn tay thô bạo của tên côn đồ đó.
_nào, đi đâu vậy cô em ở lại chơi với tụi anh tí đã phải không tụi bây-tên đó quoay sang bọn đàn em cũng đang ngồi bên cạnh vài người phụ nữ
_dạ. đại ca nói có lý. Con nhỏ này cũng “ngon” á đại ca- 1 tên đang vuốt ve người đàn bà của hắn nói
_trời. mấy cái người này vô duyên nhỉ??bỏ ra coi- nó hất tay tên đó ra.
_con nhỏ này láo nhỉ????đại ca nè. Trong này xử không tiện, chúng ta ra ngoài đi
_oke- dứt lời tên côn đồ đó siết mạnh tay nó kéo nó đi ra ngoài
Tên đó cùng bọn đàn em đưa nó vô cái hẻm gần đó, không 1 bóng đèn điện, nó sợ..không phải vì nó sợ bọn côn đồ đó mà là nó sợ bóng tối, cái bóng tối này làm cho nó không thấy gì cả.
_mấy người….định làm gì tui. Đừng tưởng tui sợ nhé. Có ngon thì ra đường lớn mà đánh. Dắt tui vô đây làm gì chứ-giọng nó run run như sắp khóc
_cô em đừng giả bộ không biết nữa. ghiền bọn anh nên mới đụng vô bọn anh mong được bọn anh để ý tới hả??bây giờ thì thực hiện được mong muốn rồi nhé-tên đó cười đầy nham hiểm. từ từ tiến lại gần nó, ép sát nó vào tường, nó cố vùng vẫy nhưng không được, tên đó giữ tay nó quá chặt. nó cảm nhận được hơi thở của tên đó đang rất gần nó. Sợ quá nó hét lên:
_ĐỪNG MÀ. TRẦN PHONG ƠI!!!
“BỐP”- sau tiếng hét của nó là 1 tiếng bốp vang lên và tiếng rên rỉ của một tên nào đó.
_puông cô ấy ra-1 giọng nói lạnh lùng cất lên
...............
(đố mn là ai á)hô hô. đúng sẽ nhận được thưởng nhá
 
B

barbieflower

_tao là thằng nào thì mày biết làm gì. Còn bây giờ thì hãy thả cô ấy ra nếu không thì đừng trách tao vô tình nhé
_haha. Này nhóc mày là ai thì tao không biết nhưng nếu hôm nay mày gặp tao thì số mày coi như hết rồi nhé
_chưa biết đâu à ngen-vừa dứt câu một tiếng bốp lại vang lên tiếp sau đó lại một tên ngã quỵ nữa
_nhóc con mày cũng giỏi nhỉ???- tên đó từ từ buông nó ra_cô em đợi anh tí nhá để anh xử thằng nhóc này đã nha.
Qua giọng nói và cách nói chuyện bằng cái tính lạnh lùng và kiêu ngạo đó thì nó đã biết đó là người mà nó ghét nhất đó là….Dương(hichic, mn đoán được hết rồi)
_là anh phải không tên kiêu ngạo kia
_ngoài tui ra thì còn ai ngu mà đi cứu cô nữa chứ- vừa đánh hắn vừa mỉa mai nó
_ý anh là người ta không thèm cứu tui à. Xì.
_giờ này mà còn nói kiểu đó nữa không mau kiếm chỗ nào mà trốn đi, đồ ngốc
Nghe hắn nói nó mới chợt nhớ ra, vội vàng kiếm chỗ trốn, nó chạp ra sau hắn nép vào góc tường cố căng con mắt ra quan sát. Tình hình có vẻ không ổn tên côn đò đó đã gọi thêm người nên hắn đánh không lại và thế là……….
Và thế là 36 kế chuồn là thượng sách. Hắn cầm lấy tay nó kéo đi. Cả hai chạy một hồi, sau khi đã ra khỏi chỗ nguy hiểm hắn buông nó ra thở hồng hộc
_hộc…hộc…anh chạy gì nhanh quá vậy…-nó thở dốc nói
_không chạy nhanh thì cho bọn nó bắt được à. Sao cô ngốc quá vậy hả
_ờ hen. Nhưng mà sao anh không ở lại cho bọn nó một trận mà chạy vậy
_nghĩ sao vậy. cô không thấy thằng đó kêu toàn mấy tên mập như “hêu” đế à. Tui đánh được nhưng không lại cả đám, sợ cô nguy hiểm nên mới dùng thủ thuật của người xưa đó là 38 kế chạy là thượng sách
_hahaha. Đồ ngốc không phải là 38 kế mà là 36 kế nghe chưa đồ ngốc
_cô ngốc hơn tui thì có á. Bình thường thì dữ như “chằn” vậy mà gặp bọn đó lại làm ra vẻ tiểu thư. Xí-hắn mỉa mai nó
_tui đâu có sợ bọn nó tại tui sợ bóng tối thui chứ bộ.-nó biện minh
_ờ, vậy sao lúc đó không áp dụng thủ thuật 38 kế….
_ĐÃ BẢO LÀ 36 KẾ MÀ-nó pực pội hét toáng lên
_ờ…ờ…36 thì 36 làm gì ghê vậy…á…ui da
_sao vậy???
_hình như tui bị thương rồi, hồi nảy bị chém hai nhát. Đau quá à
_hix. Cho tui so-ry ngen. Tại anh cứu tui mà bị thương như vậy???
_thôi….không..sao..đâu-hắn thở dốc
Nó mắt chữ A mồm chữ O khi thấy máu dưới chân nó, máu chảy nhiều lắm luôn._máu kìa, nhiều quá. Anh không sao chứ tui đưa anh đi bệnh viện nha.
_thôi!!!cô đưa tui về nhà rồi băng bó cho tui là được rồi. không cần đi bệnh viện đâu
_ừm. căn nhà lần trước hả???
_ừm….
Nó bắt taxi rồi đỡ hắn lên xe, trời cũng đã về khuya, gió se lạnh. Nó đỡ hắn làm cái váy trắng cũng dính đầy màu máu. Cảm thấy hắn càng ngày càng yếu đi, không thể chịu đựng nổi nữa, nó hối chú taxi
_chú ơi!!!lái nhanh dùm cháu được không ạ. Bạn cháu sắp không chịu được nữa rồi.-nó gần như sắp khóc_anh không được chết đâu, anh mà chết chắc tui ân hận cả đời vì đẫ để anh cứu tui á
_nhanh rồi đấy cháu, nhanh nữa là bọn “cớm” hỏi thăm bác cháu ta đấy
_kệ đi bác, có gì cháu chịu cho. Lái nhanh tí đi chú
Thấy nó hối giữ quá bác tài xế tăng tốc độ và thế là…
_huýt-tiếng thổi kèn của mấy chú “cớm”đề nghị đưa xe lên lề vì vượt quá tốc độ
_mời anh chị xuống xe
_huhu…chú ơi….bạn cháu sắp chết rồi. phải mau cứu bạn cháu thôi chú à. Không cứu là cháu hối hận mà chú cũng hối hận đấy ạ. Huhuhu- nó giả vờ(y như thiệt)
_Ơ…..chú…chú….thôi được rồi chỉ lần này thôi nhé. Chú cũng không muốn bạn cháu khi chết đi về kiếm chú để “báo thù” đâu.-thấy nó khóc sướt mướt cùng với bộ váy từ màu tráng chuyển đỏ chú “cớm” cũng thấy động lòng.
_vâng ạ. Cháu cảm ơn chú nhiều-nó cười tươi, khóe mắt còn ươn ướt trông đáng yêu cực kì
Thế là chú tài lại tiếp tục cuộc hành trình về nhà hắn.
_cô đóng kịch….cũng..giỏi đấy…
_nhìu chiện. ngủ đi. Sắp tới rồi, bị thương mà còn ý kiến linh tinh

Cuối cùng cũng đã đến cái ngôi biệt thự đẹp đẽ của hắn. thấy nó tội nghiệp nên chú taxi cũng không lấy tiền mà có lấy nó cũng đâu có tiền trả hôm nay nó mặc váy mà. Nó bấm chuông cửa, chả thấy ai ra. Bấm lần nữa vẫn vậy
_đừng…bấm ….nữa …không có… ai ở… nhà đâu. Chìa khóa… nè
_nhà to vậy mà không có ai à. Sao kì vậy- nó mở của rồi đỡ hắn vào nhà._anh ngồi đây nha, tui đi lấy hộp y tế à mà hộp y tế ở đâu vậy
_trong,,,bếp…-hắn lại thở dốc
Nó chạy vụt đi và quoay lại với hộp y tế trên tay. Băng bó cho hắn xong, thấy đã ổn nó hỏi:
_nè. Hốt boy cậu đỡ chưa
_đỡ rùi. Mà kêu tên tui đi. Đừng có kêu vậy???
_ừm. hihi. Anh đỡ chưa???đói không???tui nấu gì cho anh ăn nhá
_ừm. được đấy, đừng có bỏ độc vào là được rồi, tui chưa muốn vô viên nằm đâu
_hay tui cho cậu vô viện ngay bi giờ luôn nhé. OK-nó giơ nắm đấm hăm dọa hắn
_thui thui cho tui xin đi. Con gái gì mà giữ như chằn á
_kệ người ta. Không giữ để mấy người ăn hiếp à
_chả giống con gái tí nào
_kệ tui. Nói nữa tui vừa cho anh nhập viện vừa nhịn đói luôn đấy
_tui không nói nữa là được chứ gì???đi nấu đi nha. Hihi
Hắn nở một nụ cười đẹp như “đười ươi”(ngược lại nhá.hihi)làm cho nó đỏ mặt chạy biến đi vào bếp. một lát sau, nó quoay lại với tô mì gói trên tay
_nè!!!anh ăn đi. Dở thì ráng mà chịu đi ngen
_ờ. Cảm ơn ngen
_khỏi cảm ơn. Pữa sau trả tui tiền chăm sóc anh là được rồi
_hả????cô ham tiền vậy á hả????vì ai mà tui như thế này chứ hả???
_nhưng tui cũng có cứu anh thoát khỏi cơn sắp chết mà.ai tui không lấy chứ nếu là anh thì tui phải lấy
_ủa sao kì vậy tui cũng là con người mà
_thì tui có nói anh là con gì khác đâu. Chẳng qua là anh kiêu ngạo quá, lại mắc thêm cái bịnh chảnh nữa nên tui mới lấy
_axax. Kì quá đi
_nói nhìu quá. Yk như ông “tám”-nó lè lưỡi trêu hắn
_vậy thì giống ai kia thui. Yk như bà “tám”-hắn trêu lại
_nhưng bà “tám” không mắc bệnh chảnh như ông “tám”
_ơ….hix
_cứng họng chưa cưng. Thui ăn đi
_mì cô nấu cũng ngon đấy chứ, có bỏ độc không-hắn ăn một miếng nói
_khỏi lo tui chưa muốn ám sát anh đâu
_sao hiền vậy. cô hiền trông đáng yêu lắm á. Giữ giằn nhìn yk như con quỷ lại quậy phá nữa
_kệ người ta ngen. Liên quan gì tới mấy người đâu. Vô duyên-nó chu mõ cãi lại nhìn đáng yêu cực nhưng mà yêu không dễ đâu nhá
_ờ. Cô là 1 con Quỷ , Quỷ ngốc
 
B

barbieflower

_ờ. Cô là 1 con Quỷ , Quỷ ngốc. haha.-hắn vừa nói dứt câu thì bỏ chạy
_hả??anh vừa mới nói cái gì á. Anh cò biết là chỉ có một người được gọi tui là Quỷ không hả?anh đứng lại coi.tui mà bắt được tui giết anh luôn.
_tui ngu tui mới đứng lại á. Đứng lại cho cô đánh tui hả?tui bị thương nhưng vẫn chạy nhanh lúm đấy nhá(sung ghê). Đồ Quỷ ngốc
Nó biết cứ dùng chiêu đuổi kiểu này thì không thể bắt được hắn, vì sức chạy của nó không có lại hắn cho dù hắn có bị thương đi chăng nữa, thế là cô nàng chơi chiêu “mỹ nhân kế” (hô hô)
_huhu. Mấy người quá đáng ngen. Thấy tui hiền ăn hiếp, biết tui chạy không lại rồi mà còn bắt tui đuổi theo-nó sụt sùi
_Ơ…..thui cho tui xin lỗi đi. Tui không sợ trời không sợ đất chỉ sợ mỗi con gái khi khóc thui đấy. nín đi-thật không ngờ 1 hot boy lạnh lùng và kiêu ngạo như vậy cũng có điểm yếu
Nó thấy hắn lại gần năn nỉ nó thế là con Quỷ đội lôt thiên thần lại xuất hiện túm lấy cổ áo hắn mà đánh túi bụi vào lưng hắn.
_bốp…bốp. kaka . tui là Quỷ đấy thì sao. Tui là Quỷ để đánh anh đấy. nhưng tui không ngốc phải không hả???
_Ặc! cô đúng là đồ cáo già(câu này quen quen. Ai cho chôm chỉa của t/g vậy?)cô nên nhớ là tui đang bị thương á nha
_mặc kệ anh. Cho anh chết luôn đi. Tui mừng á. Ai biểu chọc tui chi. Xí
_haiz. Giờ có cho tui ăn không nè. Tô mì nở hết rồi với lại cái bụng của tui cũng đói meo rồi nè
_ờ. Thui ăn đi
Nó và hắn cứ thoải mái trêu đùa nhưng không hề biết rằng ở một nơi nào đó có 3 người đang rất lo cho nó. Không biết nó ở đâu, có gặp nguy hiểm gì không?
_tại sao cậu lại đưa em gái tôi vô đó rồi lại bỏ nó mà đi hả??-anh hai nó hét lên và rất lo lắng
_em xin lỗi anh. Em không cố ý. Em định ra kêu anh DJ đổi lại nhạc nhẹ vì nghe Quỷ ngố nói nhạc mạnh quá. Nhưng ai dè đang đi thì em bị một đám phụ nữ lôi di em không có cố ý đâu anh à.-Phong nói bằng giọng hối lỗi
_thôi anh hai à. Em nghĩ Phong cũng không cố ý để lạc mất cục cưng của tụi mình đâu anh đừng trách Phong nữa. điều quan trọng lúc này là phải tìm ra cho bằng được cục cưng.
_chú ba nói cũng có lý
_em đã huy động anh em rồi. bọn nó đang truy lùng từng ngóc ngách chắc sẽ mau tìm ta Quỷ ngố thôi ạ
_ừ. Thôi bọn anh ra ngoài đi loanh quoanh xem sao???
_dạ
Chap 4:
Tối hôm đó nó phải ngủ ở lại nhà hắn, hắn ngủ dưới đất nó nằm trên giường(nhà rộng mà không chịu qua phòng khác ngủTình hình là không biết phải ngủ thế nào vì nó sợ bóng tối nên phải bật điện, còn hắn thì khi bật điện không thể ngủ được.
_nè. Cô tắt điện đi được không????khó chịu chết đi được-hắn khó chịu nói với nó
_không được. nếu muốn tắt điện thì chờ khi tui ngủ say rồi tắt
_vậy sao cô không qua phòng khác mà ngủ???
_nhà lạ. tui không ngủ một mình được
_cô ngủ gần tui không sợ tui làm gì cô à???
_anh mà dám làm gì tui. Làm gì tui là tui chém anh liền
_haiz. Cô ngủ đi
Hắn kéo chăn lên che hết người lại để không thấy anh sáng, nó dần dần cũng thiếp đi, một đêm khó nhọc trôi qua thật nhanh. Cho đến sáng hôm sau, khi mặt trời vừa ló dạng sau hàng cây thì cũng là lúc nó phải dậy để…”đi học”
_ê. Dậy đi. Mặt trời lên tới đỉnh núi rồi kìa
_** ơi. Cho con ngủ tí nữa đi. Hôm qua con không ngủ được tí nào hết
_ai là ** của cậu chứ hả mau dậy đi, còn phải đi học nữa mà-nó bực bội kéo hắn dậy
_bỏ ra coi mới sáng đã “sủa” rồi.-hắn giằn mạnh tay nó ra rồi nằm xuống ngủ tiếp.
_ANH MÀ KHÔNG DẬY LÀ TUI CHO ANH BAY KHỎI HÀ ANH LUÔN Á-nó bức xúc (coi chừng bức nút) hét vào tai hắn
_hả???cái gì???cái gì bay, máy bay rơi trên nhà chúng ta hả???
_máy bay gì ở đây nữa???-nó ngẩn tò te vì câu nói của hắn

_ủa???chứ không phải cô kêu có máy bay rớt à
_anh điên à. Vô rửa mặt rồi chuẩn bị đi học kìa.
_ờ-hắn đứng dậy rồi chạy vô nhà tắm.
Bất chợt nhu chợt nhớ ra được một điều gì đó nó chợt hét lên
_THÔI CHẾT RỒI….-hắn nghe thấy nó la tưởng chuyện gì nên cũng chạy ra hỏi
_có chuyện gì vậy???cô đau ở đâu à. Sao la to giữ vậy???
_chết tui rồi. hôm qua tui quên điện thoại cho hai ông anh rồi cả Phong nữa. lần này là chết tui rồi. còn một chuyện nữa là…ĐỒNG PHỤC-đang nói bình thường bỗng nhiên nó hét toáng lên
_làm tui hết hồn . chuyện kia tính sau đi còn chuyện đồng phục thì tui cho cô mượn được chưa
_anh làm sao mà có đồng phục con gái được. chảng lẽ anh là….bê đê hả???
_ax. Cô đang nói cái gì vậy hả????nhìn tui phong độ, đẹp trai thế này mà bảo tui là bê đê à
_nghi lắm, chứ tại sao trong nhà anh lại có đồ của con gái chứ lại là đồng phục trường chúng ta nữa
_trời. đồ của……-hắn ngập ngừng, không dám nói là của Thùy Lâm, không thì nó lại nghĩ bậy cho hắn nữa
_của ai….
_của…của…của chị tui á.
_chị anh à. Sao tui không biết ta, kì quá vậy
_chị của tui sao cô biết được. đây là đồ của bà chị họ tui, phòng của pả ở trên lầu á
_vậy hả???ờ mà thui kệ bà chị gì gì đó của anh đi. Giờ tui phải đi học trướ đã không biết tí nữa hai ông anh của tui với Phong sẽ làm gì tui nữa
_Phong…Phong nào???
_bạn tui. Mới về nước. anh không biết đâu hỏi chi cho nhìu
_ờ. Để tui lên lầu lấy đồng phục xuống cho cô-hắn vừa dứt câu thì mở của bước đi
Một lát sau hắn quoay lại với bộ đồng phục trên tay, đưa cho nó
_nè!!!mặc vô đi. Chắc vừa đó
_ờ. Thask anh nha
_không có gì nhanh rồi đi đi
_đi đâu???-nó ngơ ngác hỏi cái mặt ngu thấy ớn luôn
_đi học. cô đi bộ đi chứ bắt tui chở à.
_chứ sao nữa???anh phải con trai không vậy hả???
_tui là con trai chứ chẳng lẽ con gái
_con trai mà không ga lăng tí nào. Thôi được rồi đi thì đi. Nó bỏ đi
_ê tui giỡn mà. Ê ê………-hắn chạy theo nó gọi ý ới
Cuối cũng sau một tí thời gian vật lộn với cơn giận của nó thì nó cũng đã dịu cơn tức. hắn đưa nó tới trường. vừa bước xuống xe nó đã bị “tấn công”. Một đám con gái chạy vô xô đẩy chen lấn làm nó mất thăng bằng nên đã tiếp đất rất dễ dàng. Vừa lúc đó xe của hai ông anh nó và xe của Phong cũng tới, thấy nó bị ngã liền chạy lại đỡ nó liền. Ông anh hai của nó thấy em gái “iu vấu”của minh té bực bội hét lên
_trật tự coi. Làm gì ồn ào quá vậy???

Thấy anh hotboy của trường khó chịu đám con gái cũng sợ sệt im lặng rồi tự động rút.
_em không sao chứ???có bị đau ở đâu không-anh ba nó hỏi tỏ vẻ rất lo lắng
_dạ em không sao ạ
_hôm qua cậu đã đi đâu vậy Quỷ ngố-Phong bi giờ mới lên tiếng
_tui…tui….
_cô ấy ở nhà tôi-hắn lên tiếng vẫn giữ nguyên cái vẻ lạnh lùng vốn có
_CÁI GÌ???-hai ông anh của nó và cả Phong nữa đồng loạt hét lên
_gì là gì???cô ấy ở nhà tôi chứ không có đi đâu hết á. Đừng có lo
_không lo sao được . cậu và em gái chúng tôi có quan hệ gì với nhau mà nó lại ở nhà cậu chứ???
_hôm qua cô ấy bị bọn côn đồ bắt đi. Tui chạy theo cứu nên tui bị thương..cô ấy đưa tôi về nhà..thế thôi
_em bị bọn côn đồ bắt đi à. Em giỏi võ lắm mà chẳng lẽ không hạ được bọn nó
_dạ được. nhưng…nhưng mà…em sợ bóng tối..bọn nó đưa em vào hẻm tối- giọng nó run run như sắp khóc
_anh hiểu rồi. chuyện qua rồi em gái-anh hai nó ôm nó vào lòng
_cảm ơn cậu vì đã cứu bạn tôi-Phong tiến tới chỗ hắn cười
_không có gì…ủa..trông cậu quen quen…Phong!!phải Phong không???
_ờ. Tui là Phong. Cậu là….Dương!!!Dương phải không???
_ừ. Đúng rồi lâu quá không gặp đẹp trai ra nhiều nhỉ???-Dương cười cười trêu Phong
_cậu cũng đâu có khác gì tui. Vẫn đẹp hơn nhiều mà
_hai người quen biết nhau hả?-nó tò mò hỏi hắn
_ừ. Bọn tui là bạn thân với nhau từ lúc nhỏ
_trùng hợp quá. Lại gặp nhau ở đây nhỉ???-hắn cười nói
_thôi. Định đứng đây hàn huyên tâm sự cho đến khi vô lớp luôn à
Giới thiệu nhân vật tí nha mn:
Nó là con cùng cha khác mẹ với hai anh của nó nhưng mà vẫn rất yêu thương nó, mẹ của hai anh nó cũng đối xử với nó chẳng khác gì con ruột.
-Nguyễn Quân(ken):anh hai nó, là người sống vui vẻ, lặc quan. Sống ở nước ngoài nhưng vẫn thích ở VN, con cả của tâp đoàn kinh doanh nhà họ Nguyễn lớn thứ nhất thế giới. Có một điều đặc biệt: rất dịu dàng đối với con gái nhưng khi nổi giận thì….”ý ẹ”
-Nguyễn Quang(key):anh ba nó, là em của ken trái hẳn với tính cách của anh mình, rất lạnh lùng chỉ vui vẻ đối với em gái và anh trai của mình.
-Trần Phong:bạn từ nhỏ của nó, lúc nhỏ vì một lý do nhỏ mà phải đi nươc ngoài sinh sống, luôn vui vẻ, hòa đồng, kute, thương nó. Là con của bạn thân cha nó, có hôn ước từ nhỏ với nó.
 
B

barbieflower

_hô hô. Được mấy hotboy của trường này đi cùng mà xấu hổ gì chứ. Xướng thí mộ lun á. Tui muốn cũng chưa được nè.
_thui thui. Cho tui xin đi. Đi với mấy ông đó kì thí mồ lun. Ai cũng xấu quắt có mình Phong của tui đẹp làm thấy tội cậu ấy ghê
_axax. Pà nghĩ sao vậy???trong đó ai cũng là hotboy của trường hết á nha
_kệ. tui không quan tâm
_trật tự các em. Lớp chúng ta có học sinh mới nữa nè. Lần này là botboy nhé-tiếng cố giáo vừa gõ cây thước rầm rầm vừa nói(khiếp)
_w0a!!!w0a!!!!-ánh mắt hám trai của đám con gái lớp nó hét lên
_đẹp quá. Phải cái bạn mà hồi sáng đi chung với mấy anh hotboy không???nhìn thế này đẹp thiệt á-tiếng con nhỏ lớp trưởng.
_thôi nào cả lớp. em làm bạn sợ bây giờ
_không sao thưa cô. Các học sinh lớp cô đặc biệt là các bạn nữ rất dễ thương ạ
_w0a…w0a..cậu ấy khen chúng ta dễ thương kìa
“RẦM”-một tiếng động long trời lủng đất vang lên giữa một rừng người. tiếng động đó khiến cả lớp im bặt mắt hướng về phía nó.
_trật tự được không mấy bạn. tui cần ngủ một lát-cái giọng lạnh lạnh ghê ghê của nó phát ra
_ờ….ờ…-cả lớp đứa nào cũng ờ ờ cho qua.
_em giới thiệu cho cả lớp đi
_mình là Trần Phong. Rất vui được làm quen với mọi người.
_em muốn ngồi đâu???-cô giáo hỏi Phong
_cô cho em ngồi cạnh Quỷ ngố của em được không ạ???
_Quỷ ngố..
_Quỷ ngố nào vậy???lại là của cậu ấy nữa.là con nhỏ nào vậy??-cả lớp bắt đầu xôn xao lên về cái người mà Phong vừa nói
_ý…em nhầm ạ. Cô cho em ngồi cạnh bạn Mỹ Yên ạ-Phong gãi đầu cười
_thỳ ra là cô ta…con nhỏ cóc ghẻ đó hết anh Dương giờ lại tới anh Phong..hứ-cả lớp lại bắt đần xôn xao
_nhưng mà cạnh Yên có Hoa rồi
_thưa cô!!!em không nhường đâu ạ-Hoa đứng dậy nói
_bạn nhường tôi đi dù gì tôi cũng là học sinh mới mà-phong cười nói
_không. Đi chỗ khác mà ngồi-Hoa cương quyết
_thôi nào Hoa. Em lên bàn trên ngồi nhé-giọng cô giáo rất dịu dàng nhưng cũng đủ làm Hoa sợ
_vâng ạ-Hoa thu dọn đồ rồi đứng lên không quên cho hắn một cái lườm đầy khó chịu
Sau khi đã ổn định chỗ ngồi, cô giáo nói với lớp trưởng
_lớp trưởng. em không được để ai ăn hiếp bạn mới nhé
_VÂNG Ạ!!!-cả đám vịt hí hửng hét lên
Nó thì vẫn nằm ngủ như không có chuyện gì xảy ra, giờ ra chơi Hoa quoay xuống gọi nó ý ới luôn nhưng nó….vẫn ngủ như chết. Phong cười rồi thì thầm vào tai nó cái gì làm con nhỏ đang ngủ bỗng dưng ngồi dậy mở mắt thao láo luôn
_mở mắt to giữ, coi chừng rớt luôn bi giờ-Phong cười nói với nó
_công nhận mắt bà to như…”mắt bò”-Hoa trêu nó
_kệ tui. Tui đói bụng quá à
_kệ bà-đồng thanh tập 1
_tự nhiên bắt chước tui-đồng thanh tập 2
_sao hai người nói giống nhau quá vậy???có hẹn trước không đó-nó cười
_không có. Là cô ta/cậu ta bắt chước tui chứ bộ-đồng thanh tập 3
_đó, thấy chưa. Còn đổ lỗi cho nhau nữa. hô hô
_tui không thèm nói với bà. Tui đi ngủ đây-Hoa không thèm đôi co nữa nằm xuống bàn ngủ luôn
Vừa lúc đó, hai ông anh nó qua gọi Phong, thế là nó chỉ có một mình. “haiz. Đi lang thang thôi. Mấy người đó được mấy em chăm sóc rồi. mình khỏe. hô hô” nó đứng dậy đi lang thang ra ngọn đồi sau trường “ chắc hăn biến đi với mấy ông kia rồi. cũng được có chỗ yên tĩnh để ngủ, vui ghê.

_ở đây mát thiệt-nó dang tay ra nhắm mắt lại tận hưởng cái không khí trong lành, mát mẻ
_cô đừng có dang tay kiểu đó, vướng hết cả lối đi của người ta.
_ơ…cái tên này hay nhỉ????chỗ này là chỗ công cộng chứ có phải của riêng anh đâu
_tui mua nó rôi. Vậy nó là của tôi được rồi chứ???
_ơ…anh…anh…mặc kệ à của anh tôi cứ thích như thế này đấy thì sao nào???-nó chống nạnh nhìn hắn
_cô trông thế này giống mấy bà đi đánh ghen quá-hắn vẫn giữ nguyên cái vẻ lạnh lùng đó nói với nó
“BỐP”_chết anh nè. Dám kêu tui giống mấy bà đi đánh ghen hả???sao lúc nào anh cũng quấy rối tui hết vậy hả???anh có biết anh chảnh lắm không hả???
_tui chảnh vì tui đẹp. thì đã sao nào co liên quan gì đến cô đâu. Lo mà trả đồng phục cho tui đi
_không trả đấy. kêu chị họ anh tới gặp tui rồi tui trả. Hứ
_chị tui làm gì có ở đây mà trả chứ
_tui không biết. anh tính sao thì tính đi
_thì ra là cậu lấy đồng phục của tui chocon nhỏ dơ bẩn này mượn ư-giọng của một con nhỏ đanh đá lên tiếng_ê con nhỏ dơ bẩn kia, tao tặng cho mày luôn bộ đồng phục của tao đấy. thứ như mày mặc vào hay chạm vào đồ của tao thì tao đã thấy gớm giếc rồi
_cô nói đủ chưa???tôi thì sao hả???tôi dơ bẩn à, cô sạch sẽ lắm hả??? theo tôi nghĩ thì cô còn dơ bẩn hơn tôi ghấp trăm gấp ngàn lần á-nó bức xúc lên tiếng_còn anh nữa. tại sao lại lấy đồ của cô ta đưa cho tui mượn chứ cùng lắm thì cứ nói thẳng ra đi việc gì phải giấu như vậy???
_mày im đi. Mày không có tư cách nói anh Dương của tao như vậy???-con nhỏ đó lên tiếng
_thôi đi Thùy Lâm tôi không thích cô gọi tôi như vậy đâu-Dương bực bội nói
_ý anh là gì anh sợ con nhỏ này hiểu lầm em với anh à, sợ nó ghen à.
_nè. Nói xong chưa cô tưởng cô là ai hả????tui với cậu ta không có gì hết đừng có nói kiểu đó nha.
_không có gì mà hẹn nhau ra đây à. Tưởng tôi dễ tin mấy người lắm nhỉ???
_thôi. Cô đừng đôi co với cô ta nữa nếu không cô có chuyện gì tui không biết phải nói sao với hai anh của cô đâu-hắn cầm tay kéo nó đi
_puông ra coi, tui phải nói chuyện cho rõ với cô ta chứ
_mệt quá-hắn nói rồi bế sốc nó lên yk như bế heo ra chợ bán
Nó kêu hét, la inh ỏi, hắn vẫn không thả nó xuống. nó không thoát khỏi hắn được vì hắn trói tay nó quá mạnh. Thế là cô nàng đành ngoan ngoãn chờ đợi thời cơ để thoát khỏi cái tên “chảnh” này. Hắn với nó cứ như vậy cho đến khi hắn đưa được nó vào lớp an toàn thế là nó ljai được một phen nổi tiếng. vừa thả nó xuống và hắn đi về lớp thì……..một đám vịt lại bao quanh nó hỏi này hỏi nọ
_TRÁNH RA. CHO TUI YÊN ĐI, MỆT MẤY NGƯỜI QUÁ-nó bực mình hét lên khiến cả lớp im bặt đến nỗi con muỗi đang bay cũng phải dừng lại luôn

Thấy nó bực bội như vậy cả lớp cũng thôi không quấy rầy nó nữa, ai nấy tản ra về lại chỗ của mình. Riêng nó cảm thấy rất khó chịu vì cái hành động quái lạ của hắn “sao hắn ta lúc nào cũng phá mình hết vậy, không nổi tiếng chuyện này thì nổi tiếng chuyện khác. Bộ hắn muốn mình chuyển đi khỏi cái trường này hắn mới thôi phá mình à. Thật không thể chịu nổi mà…tên chảnh kia tui nguyền rủa anh” nó thầm nguyền hắn khiến hắn đang ở xa cũng có cảm giác rợn người.
_khiếp!!!cái volume của bà to nhỉ. Tui đứng ngoài kia nghe rõ luôn-Hoa trêu nó
_ờ thì….ủa???chứ không phải bà ngủ hả???-nó tròn xe mắt nhìn con bạn iu dấu
_cái lớp như chợ thế này sao mà tui ngủ được chứ, nhưng may thay khi không ngủ tui lại được xem một đoạn phim khá hay. Hô hô-Hoa cười nữa miệng đầy nham hiểm nhìn nó
_thôi ngen tui không muốn nhắc tới chuyện đó nữa đâu á. Nãy giờ tui bị cái đám “bà tám” kia hỏi thăm là tui mệt mỏi lắm rồi á
_thì ai nói gì đâu-Hoa lảng đi chuyện khác
Vừa dứt lời tiếng trống vào lớp vang lên, thế là tiết học lại bắt đầu. nó nhìn quanh chả thấy Phong đâu, hỏi Hoa thì Hoa bảo không biết, nó thấy lo lắng vì Phong chưa bao giờ cúp tiết cả mặc dù là đi học cho vui chứ không có gì hứng thù” thật kì lạ, sao Phong lại cúp tiết nhỉ lúc trước có bao giờ như vậy đâu.” 3 tiết học còn lại trôi qua rất chậm đối với nó thế là nó lại phải lo lắng cho Phong như nó lo lắng cho Hoa lúc trước…chẳng lẽ Hoa có chuyện gì rồi sao???....trí tưởng tượng phong phú của nó bắt đầu hoạt động….
“tùng , tùng, tùng” tiếng chuông hết giờ vừa dứt nó đã vội đeo cặp chạy ra khỏi của nhưng bị Hoa kéo lại
_ê!!!pà đi đâu đấy. không đợi Phong về à
_tui đang lo cho cái tên đó đây. Tự nhiên khi không lại biến mất như vậy. hắn chưa bao giờ cúp tiết cả sao bây giờ lại như vậy chứ
_pà đừng lo lắng quá. Đợi tui tí tui đi lấy cặp rôi tui với bà cũng đi. Dù sao đi 2 người vẫn tốt hơn khi đi 1 người mà
_ừm. nhanh lên
Hoa chạy vào lớp lấy cặp, thế là hai đứa đi tìm Phong nhưng biết tìm ở đâu bây giờ. “Phong mới về nước biết đi đâu được, hay là…..Phong bị bắt cóc nhỉ???” suy nghĩ lại chợt hiện trong đầu nó
_có khi nào phong bị bắt cóc không Hoa???-nó lay lay tay Hoa hỏi
_trời!!!!Phong đâu phải là đứa con nít 1 hay 2 tuổi mà bị bắt cóc. Tên đó lớn rồi mà với lại hắn cũng biết võ mà đúng không????
_biết đâu được. lỡ có con nhỏ nào thấy Phong đẹp trai nên dùng thủ đoạn để có được Phong thì sao-nó ngây thơ hỏi
“cốp”-lại 1 cú đánh của Hoa gõ lên đầu nó_pà có trí tưởng tượng Phong phú quá ha. Ý quên….
_hic…chuyện gì vậy???-nó xoa xoa chỗ bị đánh hỏi Hoa
_lúc Dương đưa pà về lớp sau đó tui thấy Phong đi với Dương đấy!!!
_THẬT SAO???-nó hét lên
_cái volume nhỏ nhỏ dùm tui cái. Mọi người nhìn kìa, xấu HỔ quá đi- Hoa che mặt lại chỉ chỉ
_hihi. Quên vậy bây giờ mình dt cho Dương nhé
Nó lấy dt bấm gọi cho Dương nhưng mà vừa nghe lên tai thì nụ cười như sắp lấy được vàng của nó biến mất thay vào đó là một khuôn mặt u ám hiện ra. Hoa thấy vậy lo lắng hỏi:
_có chuyện gì vậy???
_hic…ngoài vũng phủ sóng trong vùng phủ chăn rồi
_giờ này mà còn nói được vậy nữa. thôi nên liên lạc với anh Ken và anh Key đi. Tui nghĩ chắc họ sẽ giúp chúng ta đấy
_ừm.
Nó lại bấm dt để gọi cho hai ông anh dễ xương mà xương không dễ của nó. Chuông vang lên, anh hai nó bắt máy
_anh hai hả???có chuyện rồi. em không thấy Phong đâu cả
_...........
_Phong chưa bao giơ cúp tiết như vậy cả. em nghe Hoa nói là Phong đi với Dương
_....
_dạ. tkask anh hai
Nó tắt máy, thay vào đó là 1 khuôn mặt an tâm hơn. Hoa thấy vậy cũng vui vẻ hẳn nhìn nó đây mong đợi.
_anh hai nói sẽ giúp chúng ta. Còn bây giờ thì phải về nhà trước đã
_ừm. vậy chúng ta đi
Hoa với nó bắt xe buýt và về nhà, trên xe nó lại suy nghĩ vẫn vơ nhưng rồi lại chợt biến mất…………
 
B

barbieflower

Vừa về tới cổng là nó chạy ngay vào nhà nhìn quanh cũng không thấy ai. Nó hỏi chị o-xin thì mới biết là hai ông anh nó chưa về. rút dt ra nó gọi cho anh nó nhưng rồi cũng không gọi được.
Chap 5:
Nó cảm thấy rất lo cho họ, đầu tiên là Phong bây giờ lại đến hai anh của nó. Sao lúc nào cũng làm nó lo hết vậy chứ, lúc này nó vừa lo vừa tức (tâm trạng hỗn độn) không biết phải làm thế nào, thế là chiếc dt đời mới đã bị nó hành hạ 1 cách tàn nhẫn.
“bốp”-tiếng cái dt được tiếp đất sau cú ném thật mạnh của nó, thay vào đó là cái dt không còn được nguyên vẹn nữa. khiến Hoa giật mình luôn
_tàn nhẫn thế. Tui nhớ không lầm là cái dt đó anh Key mới mua cho pà ngày hôm kia ngen
_tức thì đập. ai biểu tắt dt hết chi. Tui mà biết ở đâu thì lúc đó chết với tui.-nó nắm chặt bàn tay nhỏ mà phẻ đó.
_zậy lun. Dám giết Phong của bà hem??
_tức lên thì cho dù ông trời xuống tui cũng không sợ nữa là nói chi ổng
_hihi. Hay nhỉ???mà bà thấy ổn chưa???
_rồi, thôi pà về đi tui không sao đâu có gì tui dt cho
_dt đâu mà điện. bà gọi cho tui bằng niềm tin và hy vọng à.
_nhiều chiện. miễn sao có gọi cho pà là được chứ gì. Thui về đi, tui lên phòng đây
_ờ. Tui về đây-Hoa bước ra cửa nhưng mắt vẫn không thôi nhìn cái hình dáng nó dần khuất. Hoa rất lo cho nó, Hoa biết nó đang rất sợ mọi người lại bỏ nó mà đi. Biến mất như kí ức mà nó đã từng kể.
Ngồi trong căn phòng không một bóng điện, ánh đèn đường heo hắt vào căn phòng nhỏ. Thường ngày nó rất sợ bóng tối nhưng không hiểu tại sao hôm nay nó lại thấy khi ở trong tối mình rất nhỏ bé.
“hay là mình đi kiếm họ nhỉ”-bất chợt nó nghĩ ra được một điều gì đó
“không được lỡ họ về không thấy mình thì sao ta???”-nó lại đấu tranh tư tưởng. đang không biết phải làm thế nào nữa thì đột nhiên nó thấy một đứa rất giống nó đang bay qua bay lại trước mặt nó. Đó là một phần linh hồn trong người nó….THIÊN THẦN
_mày là con nào???Sao giống tao giữ-nó hỏi
_em là thiên thần, là một phần trong linh hồn của chị.
_ờ. Rồi sao mày không ở trong đó đi, ra đây chi???
_em muốn giúp chị. Chẳng phải chị đang phân vân không biết có nên đi tìm các anh của chị đúng không?
_ờ. Rồi sao?mày giúp gì được cho tao
_theo em nghĩ thì chị nên ở nhà. Mấy anh của chị lớn rồi có thể bảo vệ được bản thân mình. Còn chị thì lại mắc chứng bệnh sợ bóng tối nên rất khó để mà đi ra ngoài được
_ờ. Cũng đúng-nó trầm trồ
_KHÔNG ĐÚNG
_oái!!!-nó và “Thiên Thần” la lên vì tự nhiên ở đâu lại chui ra một giọng nói nữa
_mày là con nào nữa. sao đen thui vậy???
_tui là Ác Quỷ. Cũng là một phần trong linh hồn của pà.
_mày trông láo nhỉ?không như con nhỏ kia
_không nói nhiều. tui khác nó khác. Tui hiện ra đây để nói với pà là pà nên đi tìm mấy người đó bởi vì bây giuowg bà có ở nhà thì cũng có làm được gì đâu nè
_ờ. Cũng có lý quá ha
_KHÔNG ĐÚNG. Chị phải nghe lời em-Thiên Thần la lên
_chị phải nghe tui. Đừng nghe cái con nhỏ ngu *** đó nói bừa
_tui ngu *** hồi nào. Ác Quỷ đáng ghét kia đùng có mà bày người khác những điều xấu
_ngươi mới bày cho người khác những điền xấu á
_ngươi á
_THÔI. CHO TAO YÊN. TỤI BAY BIẾN HÊT COI. ỒN ÀO QUÁ -nó hét lên rồi lấy tay xua đuổi hai linh hồn. trả lại cho căn phòng vẻ yên lặng thường ngày
2 ngày trôi qua kể từ cái ngày mà hai ông anh của nó và Phong mất tích. Tâm trạng nó rất tồi tệ, nó đã hỏi Dương nhưng hắn bảo không biết thế là bao công sức tìm kiếm của nó đều biến mất. ở một nơi nào đó có một người đang cười rất vui vẻ trước âm mưu của mình.

“haha. Con nhỏ ngốc, tao đâu có muốn hại mày đâu chỉ tại mày cứ làm tao ghét thôi. Đây là hậu quả mà mày phải chịu khi dám đối đầu tao”-một nụ cười nham hiểm xuất hiện trên môi của một con nhỏ không mấy tốt.

===========================================

Hôm nay, nó lại phải đi học một mình. Nó ước hai anh của nó và Phong ở đây. Nó sẽ bảo chở nó đi học chứ không ương ngạnh như lúc trước nữa. nó sẽ không ăn hiếp anh của nó nữa và nó sẽ cùng Phong trò chuyện thật lâu.

_mọi người ơi!!!đâu hết rồi. sao lại bỏ rơi em vậy????-nó rưng rưng sắp khóc. Xung quanh đều là những kỉ niệm cả. bất chợt, nó khóc, thật sự nó sợ lắm, nhớ anh của nó nữa. bỗng nhiên, một bàn tay ấm áp lau nước mắt cho nó……đó là Dương

_đừng khóc nữa. co như thế này chả giống một con Quỷ tí nào. Thế này giống nhỏ mít ướt nào đó khi bị đòi kẹo á. Phải cười lên chứ

_anh nghĩ thế nào khi mọi người xung quanh tôi đều biến mất chứ. Sao mà tôi cười được chứ hả???-nó gần như là hét vào mặt hắn

_tôi biết rồi. bao ngày qua tôi cũng đã nhờ người tìm kiếm rồi. tui tin sẽ có kết quả mà

_ừm. cảm ơn anh-nó chỉ trả lời qua loa rồi bước đi. Nó mong sẽ sớm được gặp lại họ.

=================================================

“cuộc đời mà. Tới đâu thì tới thôi, mình có tránh cũng không thể được. không thể giữ họ bên cạnh mãi, nhưng đột nhiên biến mất thế này thì thật là rất khó chịu” nó bất chợt suy nghĩ

==================================================


“rầm”-Hoa chạy lại chỗ nó ném cái cặp lến bàn hỏi nó_pà sao rồi. có sao không????đừng quá buồn nhé. Ủa mà con Lâm qua lớp mình chi vậy????kiếm pà hả???-Hoa nói 1 lèo không ngừng nghỉ.

_bà hỏi quá trời sao tui trả lời được hả?-nó bực bội

_hihi. Thì trả lời từng câu đi.

_hôm qua tới giờ tui vẫn bình an vô sự. ô kê-nó giơ tay hỏi Hoa

_ô kê. Rồi con Lâm qua đây làm gì mà thập thò ghê vậy???kiếm bà hả???

_không biết. thập thò hả

_ừ. Giống như làm việc gì xấu mà sợ bị người ta phát hiện nên đi theo dõi á

_chẵng lẽ là………CÔ TA-nó đứng dậy chạy vụt đi

_ê…ê..bà đi đâu đấy. bà nói vậy là sao???ê……….ê..-Hoa chạy theo nó gọi ý ới


Nó chạy vụt đi, nó dần như đã biết là do ai gây ra. Mặc kệ Hoa gọi thế nào nó cũng không dừng lại. nó muốn tìm ra sự thật. nó đến lớp tìm hắn, mong rằng hắn sẽ giúp nó. Chạy sồng sộc vào lớp hắn.
_tôi biết rồi
_có chuyện gì vậy????cô biết gì cơ???-hắn tò mò hỏi nó
_đi theo tôi đi.
Nó cầm tay kéo hắn đi, Hoa im lặng đi theo, không biết nó đang nghĩ gì và muốn làm gì.
_được rồi đấy. có gì cô nói đi, ở đây không có ai đâu
_Hoa lại tui nói cái này nè-nó gọi Hoa lại nói gì đó nhưng sau đó thì Hoa chạy đi và hắn rất tò mò không biết chuyện gì đang xảy ra. Sau khi Hoa dần khuất hẳn nó mới lên tiếng
_tôi nghĩ…tôi biết ai là người đã bắt hai anh của tôi và cả Phong nữa. và người đó đang ở đâu đó qanh đây theo dõi chúng ta
_thật sao???ai vậy???có thể cho tui biết được không?
_chắc chắn rồi. nhưng không phải là lúc này, anh kiên nhẫn đợi tí nhá. Hoa sẽ quoay lại ngay thôi. Vừa dứt lời, nó giả vờ ngước lên nhìn hắn đầy đắm đuối đủ khiến cho người thứ 3 phải ghen tị và điều đó làm cho người đó phải lộ mặt. và người đó đã bị Hoa phát hiện ra….
_Yên!!!con nhỏ này rình pà đấy-Hoa hét lên và kéo theo một người nữa.
_tui biết rồi. cảm ơn nhé.-nó cười đầy thích thú
_Thùy Lâm-hắn đột nhiên thốt lên
_phải. chính cô ta. Em gái bạn thân của cậu đã bắt 3 người họ đấy. phải không hả tiểu thư Thùy Lâm-nó quoay sang Thùy Lâm cười khinh miệt
_tôi….tôi..không có bắt hai anh của cô và Phong
_ơ…tui đâu có nói cô bắt họ đâu. Tui chỉ kêu là “bắt 3 người họ” thôi mà. Chẳng lẽ cô biết họ là ai à.
_tôi…tôi…
_THÔI ĐI. Đủ rồi đấy. cô nói đi. Hai anh của tôi và Phonng đang ở đâu??
_tôi không biết-nhỏ Thùy Lâm lên tiếng, cố lấy lại vẻ bình tĩnh nhưng cũng có phần đang rất hoảng sợ.
_cô không biết à. Hay là tôi cho nhà cô không ngóc đầu lên nổi mới chịu nói đúng không???tôi nói là tôi sẽ làm đấy. mặc dù cô là em gái của bạn tôi nhưng điều này thì không thể tha thứ được đâu-Dương lạnh lùng đáp
_anh bình tĩnh nào. Thôi anh về lớp đi, tôi nói chuyện riêng với cô ta là được chứ gì
Suy nghĩ một hồi lâu, hắn quyết định để nó tự giải quyết và đi về lớp.
_hắn ta đi rồi, cô nói đi. Anh tui đâu
_họ….họ….đang ở nhà kho trường mình. Tui…tui không cố ý đâu, tui chỉ muốn dọa cho cô đừng ở cạnh anh Dương nữa thôi
_lạo là Dương, sao lúc nào cô cũng như vậy hả????tui đã nói tui với hắn ta không có gì rồi mà
_nhưng mà….
_không nhưng nhị gì cả lần này coi như cô may mắn, đừng để chuyện này lặp lại lần nữa
Dứt câu nó chạy vụt đi, cuối cũng nó cũng đã tìm được họ. hai anh trai yêu quí của nó và cậu bạn đáng yếu của nó đang chờ nó đến cứu. Nó tự hứa, khi cứu được họ. nó sẽ làm tất cả những gì mà họ muốn chỉ cần ở bên cạnh nó mà thôi.
_anh hai ơi, anh ba ơi, Phong ơi. Mọi người đâu rồi, em tới cứu mọi người đây.
Mở cánh cửa nhà kho, nó thấy 3 người đang ngất lịm đi. Khuôn mặt nhợt nhạt đến khó tả. sự ẩm ướt của nơi đây đã khiến hai anh của nó và Phong trở thành con mồi cho lũ muỗi. trông thật tội nghiệp. nó chạy vào khóc thét lên, gọi hoài mà không thấy ai mở mắt. may thay khi hắn về lớp không yên tâm về nó nên đã quoay lại và được biết nó đang ở nhà kho.
_nín đi. Sao mít ướt quá vậy????mau đưa họ đi bệnh viện đi chứ-hắn lau nước mắt cho nó. Rồi bấm điện thoại gọi bệnh viện.
Chỉ vài phút sau, hai anh nó và Phong đã đươc an toàn trên chiếc xe cứu thương. Và cũng đã được cấp cứu kịp thời, thông qua bác sĩ nó được biết rằng hai anh của nó và Phong đã uống một lượng thuốc ngủ không nhỏ. May mắn thay là được cấp cứu kịp thời nếu không thì đã mất mạng rồi. vẫn còn may cho họ nhỉ???
_cảm ơn anh nhé-nó cười nhìn hắn
_không có gì đâu. Tôi không thích cô lúc khóc nên mới giúp cô thôi
_hihi. ừm. vậy thì tôi sẽ không khóc nữa nhá.
_thật không đấy. con người không khóc không chịu nổi đâu
_mặc kệ. thì ít khóc hơn là được chứ gì.-nó chu mõ cãi
_tôi thích tính cách này của cô đấy. hihi.
“ai là người nhà của Nguyễn Quân, Nguyễn Quang và Trần Phong” nghê tới đó nó vội đứng dậy chạy ngay đến chõ bác sĩ lo lắng hỏi.
_là cháu ạ. Anh cháu sao rồi hả bác sĩ
_chúc mừng cháu. Họ đã qua khỏi. các anh của cháu rất may mắn đấy.
_cảm ơn bác sĩ ạ. Cảm ơn bác sĩ nhiều lắm ạ.
_không có gì đâu cháu. Cứu người là trách nhiệm của bác sĩ chúng ta mà.-nói dứt lời bác sĩ cười và bước đi.
“may quá. Họ không sao. May thật đấy. con cảm ơn ông trời đã cứu họ, cảm ơn mọi người nhìu lắm.”nó cười mãn nguyện. thật vui. Ngày hôm nay là một ngày rất may mắn.
Hai anh nó và Phong đã được đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt. họ vẫn chưa tỉnh, vẫn nằm im lìm trên giương bệnh. Không nói một lời. nó nhớ nụ cười của Phong, nhớ cú gõ đầu của anh hai khi đánh yêu nó và nó nhớ sự quan tâm của anh ba của nó nữa. rất nhớ………..
_họ chưa tỉnh à. Cô về nhà nghỉ đi, tôi trông giúp cho.-hắn vỗ vai nó hỏi
_thôi. Tôi muốn ở cạnh anh của tui.
 
B

barbieflower

_sao cô lỳ quá vậy hả. Về nghỉ đi, tui canh giúp cô lát lại vào chứ có ai dành của cô đâu.-hắn bực bội, mắng nó

_ừm. vậy thì tôi về được chưa. Lúc nào cũng mắng tôi hết á.



Nó đứng dậy, bước ra khỏi căn phòng đầy mùi thuốc. thở dài, rồi bước đi. Hắn ở lại, mắt đưa nhìn xung quanh. Hắn cảm thấy thật tội nghiệp cho nó.



“Mau dậy đi chứ sao mà ngủ hoài vậy, anh Ken, anh Key, Phong nữa không thấy cô em gái và bạn của 3 người rất lo cho 3 người à. Sao mà nhẫn tâm quá vậy????ngủ như vậy là đủ rồi đấy. Nhìn cô ấy như vậy tôi cũng thấy buồn thay đó.” Hắn suy nghĩ rất lâu rồi đột nhiên hắn co cảm giác rất lạ, lòng bàn tay có cái gì đó đang cử động nhìn xuống hắn thấy tay Phong đang động đậy.

_bác sĩ….bác sĩ…bạn tôi tỉnh rồi.

Sau tiếng hét lớn của hắn, thì các bác sĩ và y tá chạy vào. Một lát sau, một vi bác sĩ hiền từ thở phào nhẹ nhõm nói với hắn

_chúc mừng cậu. Bạn của cậu đã tỉnh lại và không có chần động gì xảy ra.

_cảm ơn bác sĩ ạ-hắn cười tươi



Chộp ngay cái điện thoại, hắn gọi cho nó đầu tiên. Muốn báo tin này cho nó biết đầu tiên. Chuông điện thoại reo lên bài CRY CRY……

“alo”- giọng ngái ngủ của nó vang lên

_tôi nè. Cô mau tới bệnh viện đi. Họ tỉnh rồi.

“thật sao, họ tỉnh rồi à”-nó ngồi bậy dậy, quên đi luôn cơn buồn ngủ

_ừm. tới mau nhá. Tôi nghĩ họ nhớ cô lắm đấy.



Vừa dứt câu nói của hắn. nó vội lao ra khỏi phòng, bắt taxi đến ngay bệnh viện. mong được gặp họ thật nhanh. Nó nhớ từng người…rất nhớ…

_ANH HAI ƠI!!!ANH BA ƠI!!!PHONG ƠI!!!- bật tung của phòng bệnh, nó hét lên khiến tất cả mọi người đều giật mình.

_con nhỏ này!!!em muốn làm bọn anh đứng tim à.-anh hai nó vuốt ngực nói giọng hốt hoảng

_em xin lỗi. tại em nhớ mọi người quá.

_nhớ mọi người hay là nhớ Phong. Em rể tương lại của bọn anh hả???-anh ba nó trêu nó

_ờ..thì….anh ba chọc em hoài à.-mặt nó đỏ ửng lên vì câu nói của anh ba nó.

_buồn quá-giọng Phong đột nhiên lên tiếng, khiến tất cả mọi người đều nhìn.

_Phong sao vậy?????đau chỗ nào hả???để tui gọi bác sĩ nhá. –nó chạy lại giường Phong nắm tay Phong.

_không có bị sao hết. đau chỗ này nè, tại người ta không có nhớ mình gì hết nên đau á.-Phong cầm tay nó, đưa lên ngực mình. Nói bằng giọng tội ngiệp khiến mặt nó đã đỏ lại càng đỏ thêm, cuối đầu xuống.

_cậu đừng giỡn nữa. ngượng chết đi được-nó rút tay lại

Hành động của nó khiến cả phòng bệnh được một trận cười vỡ bụng, và khi đó cũng có 2 người cảm thấy khó chịu. khó chịu khi thấy nó và Phong tình cảm với nhau.

==================================================

Hôm nay là ngày hai anh của nó và Phong xuất viện. ngày chủ nhật đẹp trời, không khí trong lành. Hôm nay mà đi chơi chắc là rất thú vị. Nó, Hoa và hắn tới bệnh viện đón họ.

_anh haiiiiiiiiiii…..ưm…ưm-nó hét lên khi vừa thấy bóng anh nó trước cổng

_nhỏ nhỏ dùm con cái. To quá đi, đây là bệnh viện đấy-anh hai nó giơ tay bụm miệng nó

_ưm…ưm-nó tỏ thái độ biết lỗi, nên anh hai nó mới thả nó ra.

_mọi người đông đủ chưa. Bây giờ về nhà cũng chả được gì hay chúng ta đi đâu chơi nhá.-hắn lên tiếng đóng góp

_được đấy. đi chơi đi. Mấy anh tui mới xuất viện hay là đi biển nhá.-nó vỗ tay hoan hô

“cốp”_cái con nhỏ này. Chỉ được cái ham chơi thôi à.-anh ba nó đánh nó một cái. Khiến nó nhảy dựng lên mặt sụ lại…..dỗi rồi.

Thấy cái mặt nó như đưa đám, anh ba nó thấy thương. Nên đành lên tiếng đễ chuộc lỗi lầm của mình.(t/g:tốt gớm nhỉ, a/ba:kệ anh ngen. Bé mún chết hông, t/g:dạ hông a cứ tiếp tục ạ)

_thôi nào. Chúng ta đi biển nhé-anh ba nó nháy mắt với tất cả mọi người.



Ai cũng biết nó đang dỗi,nên đồng ý tất thế là con nhỏ đang ủ rủ bỗng nhiên trở thành một đứa nhí nhảnh như thường ngày.



Chuyến đi của nó và các anh nó bắt đầu, Phong chở nó, hắn chở Hoa, anh hai nó chở anh ba nó. Thế là ô kê. Vì ở nơi đây là Cao Nguyên nên muốn đi biển rất xa, nhưng vì để cho cái ham muốn của nó thành hiện thực thế là đành phải xin nhà trường cho nghỉ lun. Điểm đến của bọn họ là biển Nha Trang. Và trong khi đó……….

Và ở một nơi nào đó có 1 đứa con gái cười đầy nham hiểm.

“bọn bay sẽ sớm phải trả giá cho sự việc này thôi. Rồi anh ấy sẽ về bên tao. Hãy chờ đó.”

Chuyến đi chơi của nó bắt đầu, trông có vẻ nó rất là háo hức. miệng cười suốt, Phong bên cạnh thấy nó như vậy cũng cười. Trông họ đẹp đôi thật đấy. 3 chiếc xe mui trần phóng nhanh trong gió, đôi khi lại cười rất lớn.

Ở sau cách họ cũng có 1 chiếc xe lớn, chở 1 người con gái đầy thủ đoạn. Đúng thật, khi con gái chúng ta yêu một ai đó thì nguyện hi sinh tất cả để có được người đó. Và đó chính là lòng ganh tị muốn sỡ hữu người đó hay là tình yêu???? Thật khó có thể lý giải được điều này.

_w0a!!! biển đẹp quá à. -Đó là câu nói nó hét lên khi nhìn thấy 1 màu xanh bao la tuyệt đẹp đấy.
_này. Ngồi xuống xem nào Quỷ ngố. Sẽ té nếu không cẩn thận đấy. Muốn được chạy nhảy hay là muốn nằm một chỗ đây hả????-Phong kéo nó xuống
_nghe Phong nói vậy. đâm ra nó sợ đành dẹp cái tâm trạng háo hức để ngồi xuống chờ đến khi có thể tung tăng trước biển.
Họ dừng xe lại trước một khách sạn rất sang trọng. Hắn lại nói gì đó với tên quản lý, xem ra thì chỗ này là công ty của nhà hắn thì phải. Sau khi đã làm xong hết tất cả các thủ tục rườm rà thì nó có thể lên phòng chuẩn bị đồ để….ra biển chơi.
_chúng ta có 6 người. Vậy sắp xếp như thế này nhé. Hoa và Yên là con gái nên ở chung một phòng, anh Ken và anh Key ở chung một phòng, tôi và Phong ở chung một phòng. Mọi người thấy thế nào???-hắn hỏi
_okiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii- tất cả cùng nói.
_good. Vậy mọi người về phòng chuẩn bị rồi xuống khách sạn đợi nhá. Chúng ta ra biển chơi-hắn làm ra vẻ hiểu biết nói.
_okiiiiiiiiiiiiiii
Vừa dứt câu ai nấy rủ nhau về phòng, nó kéo Hoa chạy thật nhanh lên phòng khiến con nhỏ sém nữa là té luôn.
_từ từ nào Yên. Sao mà gấp quá vậy. chúng ta đi chơi chứ có đi chạy giặc đâu-Hoa kéo tay nó ra. Mắng nó.
_hihi. Hoa cũng biết mà.tui thích biển mà. Hihi. Nhanh nhanh nào-nó cười hí hửng
_ờm. biết rồi mà.-Hoa cười
Bọn con trai đã xong hết rồi mà bọn nó vẫn chưa xuống nữa. đành ngồi đợi nhưng vẫn rất khó chịu vì biết bao nhiêu là người dòm ngó đặc biệt là mấy bà tiếp tân. Cứ ngắm ngắm nghía nghía.
_sao hai con nhỏ này lâu quá vậy. khó chịu chết đi được.-anh hai nó lầm bầm
_để em điện thoại cho Yên-hắn vừa rút cái điện thoại ra thì cái giọng to như volume của nó cất lên
“MAU LÊN NÀO!!!SAO CÒN NGỒI ĐÓ VẬY”
Công nhận giọng con nhỏ này là có 102 luôn. Làm biết bào nhiêu người phải chú ý đến. hắn đứng dậy định lại mắng cho nó một trận nhưng khi thấy nó thì không thể mắng nó được nữa. bởi vì.chả thấy nó đâu cả mà chỉ thấy 1 đứa thằng rất đẹp trai đứng cạnh Hoa.
_ủa????Hoa con nhỏ đó đâu rồi. mới nghe giọng nó oang oang đây mà. Cái thằng này là ai vậy. Bạn trai bà hả????-hắn ngây thơ hỏi
_đây nè. Cái thằng này chính là con nhỏ đó đó. Hihi -Hoa tủm tỉm cười hí hửng.
_đúng rồi. tui nè. Không nhận ra tui hả.- nó làm tay hình chữ V chào chào.
_haizzz. Thật hết chịu nổi con nhỏ này mà. Chẳng khác gì con trai. Tóc thì búi lên đội mũ che hết lại. mặc đồ thì y như con trai nữa. nghịch vừa thôi cô nương, cẩn thận đám con gái đi theo đấy.-anh ba nó chọc nó
_hihi. Kệ đi mà. Mau đi nào. Em muốn ra biển lắm rồi..
_thôi được rồi. XUẤT PHÁT NÀO- anh hai nó hét lên rồi đi nhanh ra ngoài.
Bọn nó nhìn nhau cười rồi chạy theo. Biển hôm nay đúng là rất đẹp mà. Nhìn hoài không thấy chán, từng gợn sóng cứ nhấp nhô, vỗ nhè nhẹ vào bờ. ở phía xa xa có một đám người đang cười nói rất vui vẻ.
 
B

barbieflower

Các bạn, ai thấy hay thì thanks ủng hộ mình nhé!Kẻo mình lại tủi thân.Post mấy truyện rồi mà...Haiz
 
B

barbieflower

_ê. Quỷ ngốc. lại tui nói cái này nè-hắn vẫy nó lại

_hả???gì thế??-nó đang chơi nhưng cũng chạy lại hỏi hắn.

_cô vẽ vòng tròn đi. Nhìn lên bầu trời á. Vẽ to lên nhá-hắn bảo với nó.

_ờ. Như thế này hả???-nó lấy tay cố vẽ thật to

_ừ. To lên. To nhiều lên.

_rồi. được chưa.

_ơ. Cái vòng tròn đó chính là cái đầu của cô đấy. haha- hắn cười to, mọi người sau khi
nghe hắn nói xong cũng lăn ra cười.

_hơ…..A…anh dám………- nó ngẩn tò te một lúc sau mới tỉnh. Vội chạy theo hắn. _anh đứng lại xem nào. Dám nói đầu tui to hả??? tui mà bắt được anh chết chắc

_hahahaha. Tui đâu có ngu. Đứng lại cho cô đánh tui hả???cái đồ ngốc. dễ bị lừa quá đi.-hắn lêu lêu nó vẫn tiếp tục chạy.

_xí. Không thèm. Tui đi chơi với pé Hoa của tui đây- nó đứng lại không thèm chạy theo hắn nữa mà đi kiếm Hoa. Nhìn quoanh nó chả thấy Hoa đâu cả. “sao kì vậy nhỉ???? Mới đây cơ mà” nó thắc mặc nhìn quanh

_Hoa ơi. Đâu rồi. ra đây chơi với tui nào. Bà đâu rồi, lên đây đi đừng có bơi nữa coi chừng đen bây giờ-nó nhìn ra xa gọi Hoa

_..........-nhưng không có tiếng trả lời nó chỉ thấy Hoa đang vung tay thôi à.

_HOA!!!! HOA!!!BÀ BỊ SAO VẬY. NÈ. ĐỪNG DỌA TUI CHỨ-nó bắt đầu hét lên. Hoảng
quá chẳng biết làm thế nào, nó chạy ra đó nhưng mà có 1 điều nó quên mất
rằng…………nó không biết bơi và thế là nó và Hoa cùng chụp ếch cứ ngoi lên rồi lại thụp
xuống.

“mệt quá. Anh hai ơi, anh ba ơi, Phong ơi, tên kia cứu tôi và Hoa với. tôi không biết bơi. Làm ơn cứu tui với, tui sợ lắm. tui không thở được nữa rồi, phải làm sao đây.”



Nó và Hoa có dấu hiệu sắp ngất đi vì uống quá nhiều nước. may thay, bông nhiên trên bờ có người nhìn thấy vội hét lên

_có ai không????Có người bị chết đuối kìa

Hai anh nó, Phong và hắn đang ngồi uống bia trên bờ. nghe có người nói vội vàng nhìn quoanh tìm nó và Hoa nhưng không thấy thế là Phong và hắn chạy ra ngoài khơi xa để cứu người.



“là cô hả con Quỷ ngốc kia. Sao không cẩn thận gì hết vậy.. tôi mong không phải là cô mà là một ai đó đấy.”-hắn lo lắng



“cái con nhỏ hậu đậu. sao càng ngày càng giống vậy nhỉ???? Rõ ràng là nói biết bơi mà”-Phong cung lo lắng không kém.



Và thế là Phong cứu Hoa còn hắn cứu nó. Chẳng hiểu sao, hắn lại rất lo cho nó ngược lại Phong cũng vậy.

_nè con nhỏ kia. Tỉnh dậy đi. Cô hung hăng lắm mà sao giờ nằm im vậy-hắn lay mạnh nó sau khi đã được sơ cứu kịp thời.

_ọc……sụ sụ…đây là thiên đường hay là địa ngục. tôi đã chết chưa- nó nhìn quoanh hỏi

_cô chưa chết. tỉnh lại xem nào cái con nhỏ này. Không biết bơi thì phải chơi ở gần bờ chứ.

_đúng rồi. Hoa…Hoa sao rồi???cậu ấy không sao chứ????- nó vội vàng ngồi dậy.

_đừng lo cho tui. Tui tỉnh rồi. dù sao cũng cảm ơn bà vì đã bất chấp tính mạng để ra cứu tui.-Hoa cười nhìn nó.

_con cô nữa. một người biết bơi mà cũng để bị chuột rút là sao???-Phong giận dữ nói.

_ơ…tui…tui

_Phong kia. Cậu còn la Hoa của tui nữa hả????ủa mà chuột rút là gì vậy????dưới nước mà cũng có chuột nữa hả???

“cốp” _ngốc vừa thôi. Dưới nước làm gì có chuột chứ.-hắn đánh nó.

_assssssssss. Đau mà.- nó xoa xoa chỗ bị đánh. Trông đáng yêu cực kì.

_thôi nào. Không cãi nhau nữa. đói bụng rồi lên ăn đi.-hai anh nó nói

_yeyeyeye. Được ăn rồi. vui quá đi.-nó hí hửng kéo Hoa, hắn, Phong đi theo hai anh nó.



Sau khi ăn xong ai nấy đều về phòng chuẩn bị cho chuyến đi chơi tối của mình. Nó mặc một cái váy hồng nhạt, kèm theo đôi giày đế xuồng màu trắng tóc thả…nhìn hết sẩy luôn.

_w0a. bà trông dễ thương quá à. Chả bù cho tui. Hichic-Hoa thút thít

_hihi. Bà mặc đồ cũng dễ thương lắm mà. À mà không được.-nó lắc đầu rồi chạy lại
vali kiếm gì đó. Một lát sau nó lôi ra một chiếc váy màu kem trông rất dễ thương.

_này. Lại đây mặc cái này vào. Nhanh lên-nó hối Hoa

_ơ…..cái gì thế này. Tui không mặc đâu. Ngắn quá à.-Hoa nũng nịu

_không mặc cũng phải mặc. nhanh lên xem nào-nó kéo Hoa vào phòng, một lát sau Hoa bước ra với dáng vẻ kì kì.

_này đi đàng hoàng nào. Bà trông xinh lắm đấy- nó cười vẻ thích thú.

_thôi mà. Tui không mặc đâu. Trông kì kì sao á.-Hoa vừa nói vừa lấy bộ đồ lúc đầu đi.

_ê. Bỏ cái đó xuống và đi ra ngoài nếu bà không muốn tui nổi giận- nó nghiêm giọng nói

_thôi mà. –Hoa năn nỉ nó

_không thôi gì hết. đi nào-nó cười tươi đẩy Hoa ra khỏi phòng

Chap 5:

Sau khi ăn xong ai nấy đều về phòng chuẩn bị cho chuyến đi chơi tối của mình. Nó mặc một cái váy hồng nhạt, kèm theo đôi giày đế xuồng màu trắng tóc thả…nhìn hết sẩy luôn.

_w0a. bà trông dễ thương quá à. Chả bù cho tui. Hichic-Hoa thút thít

_hihi. Bà mặc đồ cũng dễ thương lắm mà. À mà không được.-nó lắc đầu rồi chạy lại vali kiếm gì đó. Một lát sau nó lôi ra một chiếc váy màu kem trông rất dễ thương.

_này. Lại đây mặc cái này vào. Nhanh lên-nó hối Hoa

_ơ…..cái gì thế này. Tui không mặc đâu. Ngắn quá à.-Hoa nũng nịu

_không mặc cũng phải mặc. nhanh lên xem nào-nó kéo Hoa vào phòng, một lát sau
Hoa bước ra với dáng vẻ kì kì.

_này đi đàng hoàng nào. Bà trông xinh lắm đấy- nó cười vẻ thích thú.

_thôi mà. Tui không mặc đâu. Trông kì kì sao á.-Hoa vừa nói vừa lấy bộ đồ lúc đầu đi.

_ê. Bỏ cái đó xuống và đi ra ngoài nếu bà không muốn tui nổi giận- nó nghiêm giọng nói

_thôi mà. –Hoa năn nỉ nó

_không thôi gì hết. đi nào-nó cười tươi đẩy Hoa ra khỏi phòng



Vừa bước xuống cái nơi người ta gọi là đại sảnh thì biết bao nhiêu con mắt gen tị, căm ghét, ….đều có cả bởi vì nó và Hoa là 2 người rất nổi bật không cần phải trang điểm.



Các anh nó, Phong và hắn cũng rất bất ngờ vì thật sự không nghĩ rằng em gái mình, bạn mình lại xinh như vậy nữa. Ai nấy đều phải ngước nhìn vì sắc đẹp “chim sa cá lặn ấy”

_we…we…mấy anh bị sao vậy???tỉnh lại đi- nó huơ huơ tay trước mặt hai anh nó gọi to

_ơ…ơ…không sao. Tại hôm nay nhóc xinh lắm đấy-anh ba nó cười

_trời. e gái của tụi anh mà. Hehe. Mà không định đi à, sao đứng đó hết vậy.- nó hỏi anh nó

_không đi chứ. Hihi- dứt lời mấy anh nó bước đi 4 đứa nhỏ cũng bước theo sau.



3 chiếc xe trước cổng khách sạn chạy vụt đi, đủ nhanh để đám người đi bộ nhìn được lướt qua mà thôi. Thoáng chốc cũng đã tới nơi, nhìn bề ngoài thì rất trầm lặng nhưng không biết bên trong sẽ thế nào nhỉ???



6 người bước vào, thấp thoáng đã nghe được tiếng nhạc sập sình thuộc dạng dance mạnh. Đúng là rất sôi động rất tuyệt.

_w0a. ở đây đông người quá. Không gian ở đây rất tuyệt-Hoa reo lên

_ờ…đúng đúng. Tuyệt thật đấy-nó vỗ tay.

_thôi. Lại kia ngồi đi mấy đứa. rồi có gì nói chuyện sau. Định đứng ở đây à.-anh hai nó lên tiếng.



Rất đúng với phong cách của hai anh của nó đi tới đâu gái theop tới đó. ủa mà kì nha. Lần đầu tiên tới đây sao lại quen được nhiều người quá vậy ta???phải hỏi mới được. cái tò mò của nó lại xuất hiện.



_này!!!chúng ta nhảy đi-Phong hét lên nhìn Hoa, nó và hắn

_tán thành. Tui cũng đang có ý định đó đây-hắn cười

_nhưng mà…tui không biết nhảy đâu-Hoa buồn nói

_cái gì???bà mà không biết nhảy hả???hôm bửa….ưm..ưm…-chưa kịp nói hết câu thì nó
đã bị Hoa lấy tay che miệng lại làm nó á khẩu luôn.==”

_này!!sao cậu không cho nhỏ đó nói. Bộ có bí mật gì à.-hắn tò mò hỏi Hoa

_haizzz. Này Hoa cậu nhảy rất đẹp mà. Sao lại làm vậy hả???cứ muốn che lại những
ưu điểm của mình hả???-Phong bực bội nói

_ơ…tui…tui….-Hoa ngập ngừng

_thôi. Cho bọn anh xin đi. Cãi nhau miết thôi, ai muốn nhảy thì ra kia nhảy không
muốn nhảy thì ở lại. không nói về vấn đề này nữa nhé. Stop tại đây nhé.-anh ba nó
nhảy vào can ngăn.



Thế là Hoa được ở lại ngồi ngắm đám con gái vây quanh 2 anh của nó. Đa số là anh hai nó còn anh ba nó thì vốn dĩ đã lạnh lùng nên chẳng cô nào dám lại gần cả.



Từ trong góc của bar có 1 đám người ngồi chung với 1 người con gái nhìn nhau cười thầm. chỉ 1 vài phút nữa thôi. Tất cả…sẽ tan thành tro bụi thôi. Bọn họ không thể ngờ được rằng họ sắp gặp được……..thần chết.



“tích tắc…tích tắc” _mọi người mau chạp đi trong bar có boom. Mau chạy đi.-có tiếng người hét lên. Bây giờ xung quanh chỉ là 1 đống hỗn loạn, mọi người ùa ra, xô đẩy chen lấn nhau để chạy được ra cửa chính để bảo toàn tính mạng cho chính mình.



_mấy đứa đâu hết rồi….-anh hai nó nhìn xung quanh nhưng không thể nhìn thấy được ai cả.

_bọn nhóc đâu rồi, hay còn mắc kẹt lại bên trong. Chỉ còn vài phút nữa thôi. Bọn nó không ra là chết hết đấy-anh ba nó lo lắng

_anh Ken, anh Key-Hoa và Phong hét lên.

_Hoa,Phong…Yên với Dương đâu-anh ba nó hỏi với giọng lo lắng vì không thấy 2 đứa kia đâu cả

_bọn em không biết nghe tiếng la đó bọn em chạy ra luôn không có để ý

_chết tiệt. bọn nhóc có lẽ bị kẹt ở trong rồi
 
B

barbieflower

_vậy chúng ta phải làm sao bây giờ ạ. Chỉ còn 5 phút nữa thôi.-Phong nói

“bốp”chiếc i-phone của anh hai nó rơi xuống đất (ôi. Phí quá @@) vì gọi cho cô em gái không được. hiện bây giờ…trong bar có 1 cố gái cùng 1 đám người đang nhìn nó và hắn đang bị mắc kẹt trong bar cố thoát ra ngoài bằng mọi cách, khói mịt mù

_bọn bay không thoát được đâu. Cửa khóa rồi. hahahaha- con nhỏ đó cười lớn

_thì ra là cô, là cô đã làm mấy cái trò bỉ ổi này à-nó hét lên

_ừ. Tôi đó thì sao. Cũng tại cô thôi. Suốt ngày cứ làm tôi phải bận tâm, lúc nào cũng bám lấy anh Dương chứ-con nhỏ thù hằn đáp

_tôi đã nói với cô bao nhiêu lần rồi tôi và hắn không có gì cả cơ mà-nó bực bội

_đủ rồi. tôi không tin lời mấy người. bọn bay mau đưa anh Dương đi. Tao sẽ xử con nhỏ này-con nhỏ ra hiệu cho đám người mặc đồ ves đen đưa Dương đi. Nhưng hắn đã nhanh tay phản kháng lại và cho mỗi người 1 cú đạp rất đẹp

_định bắt tôi à không dễ đâu nhé. Thùy Lâm cô sẽ phải hối hận đấy.-hắn nhìn Thùy Lâm bằng ánh mắt căm hận.

Bỗng nhiên, trong đống hỗn độn đó có tiếng va đập mạnh vang lên. Đó là âm thanh do
1 tên trong đám người mặc ves đen đó, hắn ta đã dùng gậy đánh lén Dương sau lưng
làm cho Dương ngất lịm đi. Sau đó, bọn chúng nhanh nhẹn đưa Dương đi để lại nó và
Thùy Lâm.

“1”…

“2”…

“3”….

3 giây trôi qua nhưng nó và nhỏ Thùy Lâm vẫn không có động tĩnh gì.

Dường như không chịu nổi được sự yên tĩnh đến rợn người đó nó chợt lên tiếng.

_cô muốn gì???cô đang làm trò gì vậy???

_tôi á. Tôi chỉ muốn trả thù cô thôi. Tại cô mà tôi mất tất cả và đặc biệt là anh Dương

_tôi đã nói với cô bao nhiêu lần rồi. tôi và Dương không có gì cả chỉ là bạn đơn thuần mà thôi.- nó giải thích

_im đi. Tôi không tin cô đâu. Tất cả chỉ là ngụy biện mà thôi

Nó cảm thấy bây giờ nó có nói gì đi nữa thì Thùy Lâm vẫn không tin nó nên nó đành phải
từ từ.

_thôi được rồi. cô muốn trả thù tôi chứ gì. Tôi sẽ cho cô làm những gì cô muốn nhưng cô
phải gỡ bom để nơi này không có chuyện gì xảy ra.

_làm sao tôi dám đảm bảo rằng cô sẽ giữ lời chứ. Sẽ không có chuyện đó đâu. Nếu hôm
nay tôi chết thì cô cũng phải chết.

_tôi sẽ giữ lời. cô nên gỡ bom đi trước khi quá muộn đấy.-nó cười 1 nụ cười con hơn cả
chữ “đểu”

Suy nghĩ 1 hồi nhỏ Thùy Lâm lên tiếng _thôi được rồi. tôi sẽ gỡ bom. Và cô phải giữ lời
hứa. Nó gật đầu nhìn Thùy Lâm. Cô ta lôi từ trong túi ra 1 cái gì đó và tiến lại chỗ quả
bom. Chỉ còn 1 phút, cô ta từ từ cắt sợi dây màu đỏ (tác giả hùi giờ không biết cách gỡ bom nên đành ghi lụi. nếu sai sót mong mọi người lượng tình mà tha thứ.) sau đó quả bom không hoạt động nữa. nó thở phào nhẹ nhõm rồi kiếm cái dt nhắn tin cho anh hai. Bất chợt, Thùy Lâm chạy tới chỗ nó giựt lấy cái đt rồi hét lên

_MÀY MUỐN GỌI AI ĐẾN CỨU MÀY À

_không có. Đưa lại đt cho tôi. Tôi chỉ nhắn tin nói cho anh hai bít rằng quả bom đã được tháo thôi mà.

_tao không tin. Nếu mày giở trò thì mày sẽ chết đấy

_tôi không làm vậy đâu. Tôi hứa là làm. Cô cứ đứng xem tôi nhắn cho anh hai cũng
được.-nó giựt lại đt từ tay Thùy Lâm. Nó bấm bấm gì đó rồi gửi cho hai nó.
_xong rồi đấy. có cần kiểm ra tin nhắn luôn không-mặt nó nhăn nhó

_thôi khỏi-nhỏ Thùy Lâm giựt cái đt rồi cất vào túi.

_bây giờ cô muốn gì????-nó hỏi

_mày phải đi với tao.-vừa dứt câu nhỏ Thùy Lâm cầm chặt tay nó kéo đi


===========================================


Ở bên ngoài, điện thoại của Phong reo lên. Phong mở ra thì thấy tin nhắn của nó gửi.

_A. Quỷ ngố gửi nè.

Nghe Phong nói cả đám xúm lại xem tin nhắn của nó. Nguyên văn tin nhắn của nó được
ghi thế này.

“bôm đã đc tháo. Dương và tui không sao. Đừng lo. Chỉ có phi vụ đặc biệt cần giải quyết
thôi. Mọi người đừng lo nhé. Pp”

_vậy là bom được gỡ. Dương và Yên không sao. Thế thì tốt quá rồi còn gì nữa.-Hoa reo
lên

_nhưng phi vụ đặc biệt là phi vụ gì chứ???-Phong tò mò hỏi.

_chắc không sao đâu. Mọi người đừng lo nhé.-Hoa an ủi vì thấy Yên không sao( con nhỏ này ngây thơ quá) riêng 2 anh của nó nãy giờ vẫn im lặng vì tò mò về chuyện phi vụ đặc biệt giống Phong. Nhưng cũng đành pó tay thế là 4 người rủ nhau về lại khách sạn chờ 2 người kia về.


===========================================

Nó theo Thùy Lâm lên chiếc xe hơi màu đen mà nó không biết chiếc xe đó sẽ đưa nó đi đâu, chiếc xe đó chở nó và Thùy Lâm có 1 sự yên lặng đến rợn người pha trộn vào bóng đêm. Lúc này nó không còn cảm thấy sợ bóng tối nữa mà thay vào đó là sự tò mò về con người của nhỏ đang ngồi cạnh nó. Như không thể im lặng được nữa nó đành phải chủ động phá tan bầu không khí ngột ngạt ấy.



_này!!! Chúng ta sẽ đi đâu???? Dương đâu. Các người làm gì cậu ấy rồi

_im đi. Anh dương không có sao đâu mày đừng có lo. Chỉ là ngất đi chờ tôi về chăm sóc thôi- trong màn đêm nhưng đủ để thấy nhỏ này đang rất chi là hiểm

_cô nói thế mà được à. Dương có thù oán gì với cô, tôi đây này tôi mới là người khiến cô
phải ghét cơ mà. Mau thả Dương đi đi.-nó lạnh lùng nói

_mày có tư cách gì??? Mày có quyền gì chứ. Mày chẳng bao giờ có được cái quyền đó
đâu. Ngậm miệng lại và ngồi yên đó chờ chết đi. Ngày này năm sau sẽ là ngày đám giỗ
của mày đấy

Không khí lại trở nên im ắng, nhìn ra cửa sổ nó chỉ thấy toàn là cây 2 bên đường. lúc nãy
mải cãi nhau với Thùy Lâm nên nó quên mất chú ý đến xung quanh bây giờ nó thực sự cảm thấy sợ. nó sợ sẽ không thể thoát khỏi cái bóng đêm này. Nó ghét phải nhìn thấy
màu đen của bóng tối. có khi nào ngày nó chết cũng là chết trong bóng đêm này
không????
 
B

barbieflower

_thưa cô. Chúng ta đến nơi rồi ạ.-giọng trầm trầm của tên lái xe vang lên khiến nó phải trở về hiện tại. nhìn xung quanh nó đoán có lẽ nơi đây là 1 căn nhà hoang bỏ trống khá lâu rồi

_này con nhỏ kia xuống đi mày- giọng Thùy Lâm gọi nó

_à ờ….-nó bước xuống xe rồi nhìn xung quanh. Trời càng về đêm càng lạnh, nó bị Thùy Lâm kéo vào trong ngôi nhà đó. Bên trong đó đã có sẵn 1 đám đông đang chờ nó. Vừa bước vào nhỏ Thùy Lâm đã xô nó ngã ra đất rồi.

_bây giờ mới là trò chơi thật sự. hôm nay sẽ là ngày giỗ của mày.-giọng của Thùy Lâm
vang lên

_tao chịu mày rồi đấy. thôi được. mày muốn gì thì làm đi. Nhưng phải thả Dương ra đã.
Hắn không có liên quan.

_đừng lo. Sau khi giết mày xong. Tao sẽ thả anh ấy, tao yêu anh ấy mà.- Thùy Lâm cười._tụi bay đâu. Đánh nó cho tao. ở nơi này thì không ai có thể tìm ra nó được đâu.
Sau tiếng nói của Thùy Lâm thì cả 1 đám đông vây quanh nó. Nó bây giờ không nhìn rõ được ai cả. bóng tối đã che khuất. bỗng nhiên, “BỐP” 1 cú đánh vang lên và tất nhiên người hứng chịu là nó. Cây khỗ đập vào lưng nó khá mạnh khiến nó chao đảo nhưng nó vẫn cố dùng sức của mình để đứng dậy. “đúng rồi. phải cố gắng đứng dậy mình mới có thế để đánh. Phải chống trả lại chứ, để im cho bọn nó đánh đâu phải là tính cách của mình.” Thế là nó đứng dậy. cố gắng nhìn cho rõ bọn nó đứng chỗ nào. “BỐP” lại 1 cú đánh khiến nó mất thăng bằng nhưng nó vẫn đứng được. nó cười lớn nói

_HAHAHA. BỌN BAY NGHĨ TAO ĐỂ CHO ĐÁNH THẾ NÀY À. KHÔNG CÓ ĐÂU NHA. NEVER
Dứt câu, theo cảm giác nó chạy tới giựt lấy cây gỗ trong tay người vừa đánh nó hồi nãy (công nhận nhỏ này trâu thiệt :D ) sau đó đánh thật nhanh vào người đó khiến người đó ngã quỵ.

_muốn đánh tôi à. Không dễ đâu. Tôi nhìn thấy tất cả rồi.-nó cười nói vẻ như đã không còn sợ bóng tối nữa. nó cũng đã dần làm quen với bóng tối.

_mày hay lắm. bọn mày xông lên đi. Đừng nhường nhịn nó nhé. Ai giết được nó tao sẽ cho 1 khoảng thưởng thật lớn.haha- giọng cười đầy nham hiểm của Thùy Lâm lại vang
lên.

_vâng ạ.

Cả đám đồng thanh rồi tiến về phía nó. Ai cũng cầm gậy cả. nó cũng chẳng thua kém gì.
Giơ gậy lên đánh cho người chuẩn bị đập nó 1 cái, ngã chỏng quèo. Đang đánh hăng say bỗng nhiên nó có cảm giác nhói ở bụng. thì ra nhân lúc nó không để ý nhỏ Thùy Lâm đã
cho nó 1 nhát.



Mất cảm giác, nó ngã quỵ xuống đất. toàn thân nó cứng đơ không còn cảm giác gì nữa.
nó không thể đứng dậy được nữa.

_tụi bay. Mau đánh nó đi. Đánh cho đến khi nào tao biểu đừng lại. haha. Nó đơ rồi.
haha.

_mày…mày…chơi đểu. đám tẩm thuốc vào dao…..- giọng thì thào yếu ớt của nó vang lên
rồi ngất lịm đi.

Thế là nó lại phải chịu trận đánh tới tấp của đám người đó. Bất chợt có tiếng người hét
lớn

_Quỷ ngốc. cô ở đâu???cô đâu rồi- giọng của 1 tên con trai từ ngoài cửa bước vào. Trời
cũng đã ửng sáng nên hắn có thể nhìn thấy rõ nó đang nằm ngất lịm dưới nền đất lạnh, máu chảy loang ra chỗ nó nằm.

_Quỷ ngốc. cô sao vậy???-hắn chạy đến đỡ nó dậy. nhưng 2 mắt nó vẫn nhắm nghiền.

_các người đã làm gì cô ấy. Thùy Lâm cô sẽ phải trả giá. –hắn bế nó lên rồi đi nhanh ra cửa. đám người đó định đuổi theo nhưng Thùy Lâm lên tiếng

_không cần đuổi theo cứ để họ đi. Con nhỏ đó mà ra tới bệnh viện là chết rồi. không sống nổi đâu.haha.. gọi người canh giữ Dương vào đây cho tao.

_dạ. chị gọi em ạ- 1 tên con trai bước vào

_tại sao mày dám để thằng Dương thoát vậy hả????- Thùy Lâm ngước lên nhìn tên đó thì mắt chữ A mồm chữ O… thì ra tên con trai đó không ai khác…chính là anh trai của nhỏ….Thiên Bảo

=========================================

_không để thoát thì phải bắt lại à.- mặt Thiên Bảo lạnh lùng hỏi

_anh…anh…hai…sao..sao..anh…lại….-Thùy lâm ấp úng nói không nên lời

_sao chăng gì??? Anh thật không ngờ em có thể làm như vậy với Dương đó. Dù sao nó cũng là bạn anh. Anh đã nói rồi mà, đó chỉ là cơn cảm nắng của em thôi. May là anh kịp phát hiện ra âm mưu của em đó. Nhóc con!!!-Thiên Bảo vẫn giữ khuôn mặt lạnh lùng. Giọng đều đều nói tiếp_ anh không thể bênh vực cho em nữa rồi. lần này thằng Dương sẽ không để yên cho em đâu. Những gì mà em gây ra thì em phải tự gánh chịu thôi, vì nó quá lớn rồi không thể cứu vãn. Chào em.- nói dứt câu Thiên Bảo bước đi. Bỏ lại Thùy Lâm với đàn em của nó.

_tụi bay ra ngoài đi-giọng Thùy Lâm nói với đám người đó. Sau khi họ đi rồi, Thùy Lâm khóc. Có lẽ nó khóc vì những lời nói của anh hai nó hoặc có thể khóc vì cảm thấy hối hận nhưng cho dù bây giờ nó có hối hận đi nữa thì cũng đã quá muộn rồi.

=======================================

Trên con đường nhỏ…..1 chiếc xe chạy với tốc độ rất nhanh để có thể kịp thời cứu người con gái đang hôn mê không biết gì cả. Dương chỉ biết lái thật nhanh để cứu nó cho dù còn 1 chút hi vọng cuối cùng.

_cô mau mở mắt ra và lên tiếng đi. Cô không thể im lặng như vậy được. tính cách im lặng đó đâu phải của cô đâu.- hắn cầm tay nó nói với nó.

_mau tỉnh dậy đi chứ. Còn rất nhiều người muốn gặp cô muốn nghe cô đùa giỡn với họ mà. Cô rất thích chữi lộn với tui lắm đúng không???cô mau tỉnh dậy đi. Cô tỉnh dậy tui với cô chữi lộn mấy ngày….à không. Mấy tháng luôn cũng được.-hắn nói trong vô thức
Chiếc xe vẫn chạy rất nhanh, có 1 người con trai cố gắng gọi 1 người con gái trong vô thức không biết mai này sẽ ra sao. Nếu ông trời cho người con gái này chết thì sẽ thế nào nhỉ???

=================================
 
B

barbieflower

_cháu đừng lo cô bé không sao rồi, rất may là cháu đã gặp được ta trên đường đấy, nhưng cũng phải sắp xếp để cho cô bé tới bệnh viện nhé. Chúc mừng cháu.-giọng của 1 bác sĩ đã về hưu vỗ vai Dương cười hiền từ nói

_thật sao???cháu cảm ơn. Cảm ơn ông nhiều lắm

……….

Quay ngược lại thời gian……

Chiếc xe đang chạy thì gặp 1 cụ già đang băng qua đường bắt buộc hắn phải dừng lại vì con đường quá nhỏ.

_ông có thể qua nhanh được không ạ???bạn cháu sắp chết rồi-hắn hét lên

_bạn cháu bị gì vậy???-cụ già ngước mắt nhìn hắn

_ông không nên quan tâm đâu ạ. Ông qua đường nhanh đi ạ. Cháu đang vội lắm-hắn bất đầu mất bình tĩnh

Cụ già đi về phía chiếc xe…nơi có nó đang thoi thóp từng hơi thở cuối cùng. Cụ già lấy trong túi áo ra cho nó uống gì đó rồi leo lên xe. Hắn không hiểu gì cả chui vào xe hỏi

_ông vừa cho bạn cháu uống gì vậy????tại sao ông lại vào đây???-hắn ngơ ngác

_không còn nhiều thời gian đâu. Mau lái xe đi, nếu không cô bé sẽ chết. chỗ này gần nhà ta mau tới nhà ta đi- ông cụ giục hắn

_ơ…..vâng ạ-hắn ngơ ngác không hiểu chuyện gì nhưng vẫn lái xe đi và….lúc này….nó đã vượt qua được giữa sự sống và cái chết.

=========================================

_ông không nhớ lầm thì gần đây cũng có 1 bệnh viện, cháu cứ đi thẳng ra đường lớn thì
sẽ thấy ngay. Mau đưa cô bé đi đi. Chúc cháu may mắn nhé.- ông cụ cười

_cháu cảm ơn ông ạ. Chờ bạn cháu khỏi cháu sẽ cùng bạn cháu đến đây thăm ông ông nhé!!- hắn cười rồi lái xe đi…

Sau khi ra được đường lớn hắn đã đưa nó tới bệnh viện kịp thời…..bây giờ nó đang nằm trong 1 căn phòng vip xung quanh toàn là 1 màu trắng…..nó từ từ mở mắt.

_A. Yên tỉnh rồi nè mọi người ơi.-giọng Hoa mừng rỡ reo lên

_Yên…em có sao không???làm bọn này lo quá trời- anh ba nó lên tiếng

_ơ….ớ…..đây là đâu?sao tui lại ở đây. Thiên đàng là màu trắng hả? sao lại có mấy người giúng anh tui, bạn tui zậy…huhu-nó ú ớ rồi bật khóc

“cốp” tỉnh lại coi. Cô còn sống và người cứu cô là tôi-hắn đánh lên đầu có 1 cái làm con nhỏ tỉnh luôn.


_tỉnh chưa-hắn cố nhịn cười hỏi nó

_tỉnh rồi, anh là cái tên mà tui ghét đúng không?-nó nhìn hắn chớp chớp mắt hỏi

_ừ đúng rồi. xem ra trí nhớ của cô đã vẫn động tốt hơn-hắn cười

_ý a là trước giờ tui ngu á hả?-mặt nó hầm hầm

_tui đâu có nói vậy. cô tự nhận à nha.haha-hắn ôm bụng cười

_anh muốn gì hả?-nó tụt xuống giường đứng nhìn hắn chằm chằm

_thôi. Thôi. Mới vừa tỉnh dậy là đã cãi nhau rồi. em mau nghỉ đi đừng để ý thằng Dương làm gì-anh ba nó can ngăn

===========================================

Tối hôm đó……..nó đang ngủ ngon giấc trên cái giường dành cho bệnh nhân thì bỗng nhiên nó cảm thấy lạnh người…..mở mắt ra nó chỉ nhìn thấy đươc 1 bóng đen đang cố gắng hết sức che mắt nó lại để làm gì đó. Bất chợt điện được bật sáng….và người bật đó là hắn…

_ơ…anh Dương….-bóng đen đó chính là Thùy Lâm. Có lẽ Dương đã đoán được là Thùy Lâm sẽ không để yên cho nó nên đã canh trước. thật sự là đúng thật.

_cuối cùng cô cũng tự mò tới đây. Xem ra dự đoán của tôi là đúng. Haha. Lần này sẽ không có ai cứu cô đâu.

_anh…anh Dương…em….em..không có ý định….-Thùy Lâm ú ớ.

_tôi không sao đâu? Anh đừng lo. Cho cô ta đi đi.-nó lên tiếng nhìn Dương

_cô định để cho cô ta đi vậy sao? con người đó đã hại cô thành ra như thế đấy?-hắn chỉ tay về phía Thùy Lâm nói

_tôi đã nói tôi không sao. Anh cho cô ta đi đi. Và không được làm gì cô ta nếu không tôi sẽ không tha thứ đâu. Còn bây giờ cô đi đi và đừng bao giờ để tôi nhìn thấy cô 1 lần nữa.-nó nhìn Thùy Lâm lạnh lùng nói.

Nghe nó nói vậy Thùy Lâm chỉ biết cúi gầm mặt rồi bước đi. Tình cờ nó nghe được 2 chữ được phát ra từ miệng Thùy Lâm 2 từ “XIN LỖI”. Nó khẽ cười và nó biết cuối cùng Thùy Lâm đã hối hận thật sự. lúc đó Thùy Lâm không có ý định bóp cổ nó mà có lẽ là bỏ 1 hộp quà giấy lên bàn nhưng không muốn nó nhìn thấy. sau khi Thùy Lâm đi khỏi nó mới nhìn hắn cười và nói

_cô ta đến để xin lỗi tui chứ không có ý định gì đâu. Anh đừng có hiểu lầm. cô ta đã hối hận thật sự rồi đấy

_tôi không tin. Rõ ràng trong bóng tối tôi nhìn thấy tay cô ta đang bóp cổ cô mà.

_không phải đâu. Cô ta che mắt tôi để bỏ hộp quà này lên bàn nè.-nó giơ hộp quà trước mặt hắn phẩy phẩy

_ế, cho tui coi với. xem thử bên trong có gì?-hắn chạy tới leo tọt lên giường nó

_ai cho. Cái này mình tui xem thôi. Cô ta tặng tui mừ.-nó cười đểu mặt gian thấy sợ

_èo, cho xem đi. Có ai biết đâu mà. Tôi không nói ai đâu. Hứa đấy-hắn kéo kéo tay nó mặt nhìn đáng thương hết sức

_ơ….thôi.thôi được rồi, anh bỏ ngay cái mặt đó đi. Đừng có dụ dỗ tui. Tui cho anh xem là được chứ gì-nó phẩy phẩy tay trước mặt hắn

_ờ ờ.hehe-hắn cười

Nó mở hộp quà ra thì có 1 tờ giấy….Thùy Lâm viết cho nó 1 bức thư…vừa đọc lướt qua thì mặt nó đã tối sầm lại đánh rơi cả tờ giấy…hắn nhìn thấy vậy thì lo lắng hỏi nó

_có chuyện gì vậy?nhỏ đó viết gì?-hắn hỏi nó rồi cầm tờ giấy lên đọc sau đó hắn chỉ buông được 2 từ….

_CHẾT TIỆT….
 
B

barbieflower

Hắn cầm dt gọi ngay cho Thiên Bảo..

_alo.Thiên Bảo mày đang ở đâu á. Chạy về nhà mày ngay đi. Không là mày mất đứa em
gái đấy.

“mày nói gì. Em tao sao cơ”

_mày đừng hỏi nhìu, mau về nhà đi. Không ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của nó và người mang tang cho nó sẽ là mày đấy

“được rồi. tao đang gần nhà, tao về liền”

Tắt máy…..hắn tới gần nó….khẽ ôm nó vào lòng…..

_cô ta sẽ không sao đâu. Thiên Bảo sẽ về kịp thời mà. Nó đang ở gần nhà. Sẽ không có
chuyện gì xảy ra đâu

_cô ta bị điên sao. Sao lại nghĩ tới chuyện bán cơ thể mình chứ…điên thật rồi

_không sao đâu mà.cô đừng suy nghĩ lung tung nữa

=======================================

Nguyên văn bức thư như sau:

“khi cô đọc được bức thư này thì tôi đang tự suy nghĩ về nhưng điều mà mình đã gây ra cho cô. Tôi biết…cho dù tôi có nói bao nhiêu từ xin lỗi đi nữa thì cũng không thể bù đắp được cho cô nhưng tôi vẫn muốn nói rằng tôi xin lỗi thật sự tôi đã cảm thấy hối hận. lúc này tôi đang ở trong 1 căn phòng tối cầm 1 con dao và tự rạch nhưng đường máu lên cơ thể mình chỉ có làm như vậy tôi mới có thể thấy mình thanh thản được. nếu tôi chết cô hãy vui lên nhé.”

=======================================

Sau khi nhận được cú điện thoại của Dương, Thiên Bảo chạy ngay về nhà, chạy lên phòng Thùy Lâm. Đập cửa rồi gọi mãi mà không thấy Thùy Lâm trả lời

_con nhok kia, mở cửa ra mau. E làm trò gì trong đó vậy hả? mau mở cửa ra cho anh. Mau lên!!!-Thiên Bảo mất bình tĩnh hét lớn nhưng tất cả chỉ là im lặng, không có tiếng trả lời…

Thiên Bảo dường như không thể chịu được nữa. hắn bay lên đạp cánh cửa rớt ra luôn. ( @@~ ôi trời. hắn phá nhà kìa)vào được bên trong thì….cảnh tượng bây giờ thật sự khiến ai cũng phải kinh hãi….1 đứa con gái nằm trên chiếc giường…xung quanh chỉ toàn máu là máu…..

Chap 6:

Thiên Bảo cầm lấy cái dt, gọi ngay cho bệnh viện để kịp thời cứu em gái mình. Lúc này,hắn chỉ có thể nghĩ được việc duy nhất đó là cứu em gái của mình….

_em mau tỉnh dậy đi, mở mắt ra xem nào? Sao lại ngốc vậy chứ? Em đâu có cần làm vậy? 2 người họ sẽ tha thứ cho em mà. Em đâu cần tự hành hạ mình thế này chứ-Thiên Bảo cầm tay Thùy Lâm nói trong vô thức khi nhìn thấy em gái mình mặt trắng bệch ra.
Thùy Lâm đã được đưa đi cấp cứu kịp thời, theo như lời bác sĩ nói thì trước đó Thùy Lâm đã tự gây những vết thương lên người mình sau đó còn nằm trong nước lạnh nữa nên bị nhiễm trùng. Cửa phòng cấp cứu được mở ra…..vị bác sĩ già bị Thiên Bảo chặn lại

_bác sĩ!!! Em gái cháu có sao không ạ? Xin bác sĩ hãy cứu em gái cháu

_cậu đừng lo. Em gái cậu đã qua khỏi rồi. may là cô bé được đưa đến đây kịp thời. gia đình sao lại để cô bé như vậy chứ?-nói rồi vị bác sĩ bước đi

_không sao rồi. Thùy Lâm sẽ mau khỏi thôi. Đừng lo- Dương vỗ vai Bảo

_Dương nói đúng đó. Bảo đừng buồn nữa. lo giữ sức mà chăm sóc em gái trong những ngày sắp tới đi.-nó cười nhìn Thiên Bảo

_ừ. Cảm ơn 2 người. Yên cũng vào nghỉ đi cho khỏe. Bảo về nhà 1 lát.-Bảo quoay sang Dương_mày nhớ trông chừng em tao nhé. Cho nó vô nằm sát phòng Yên á. Dễ trông- nói xong Bảo lủi thủi bước đi

Nó và hắn nhìn theo Bảo , rồi lại nhìn nhau không biết nói gì…. Nửa tiếng sau, Thùy Lâm tỉnh dậy thì thấy nó đang ngồi bên cạnh…

_ơ…sao..sao…cô lại ở đây?

_tôi à. Bảo nhờ tôi trông cô giúp.-nó cười nhìn Thùy Lâm

_cô không ghét tôi sao?-Thùy Lâm không nhìn nó khẽ hỏi

_không. Tại sao phải ghét?

_nhưng tôi đã gây cho cô quá nhiều chuyện

_không sao. Đó cũng là vì cô ganh ghét tôi. Tôi hiểu mà. Tôi không ghét cô, cô cũng đã nói xin lỗi tôi rồi còn gì nữa nè.

_ừm.cảm ơn cô.

_cô ngủ tí nửa đi. Trời còn sớm.

3 ngày sau……

_ô la la. Hôm nay được xuất viện rồi. vui quá đi, nó tung tăng hét lên

_này, nhỏ kia. Mún ăn đấm không? Đang trong bệnh viện đấy nhé. Giữ trật tự đi. –Dương nhìn nó chằm chằm

_bít ròi. Nhanh lên Lâm ơi. Lát về mình đi ăn kem nhá. –nó kéo tay Thùy Lâm.

Chắc hẳn ai cũng sẽ ngạc nhiên lắm đúng không.? Nhưng mà trong thời gian nó và Lâm ở bệnh viện thì nó và Lâm đã là bạn tốt của nhau rồi.

=================================================

Nhắc lại trong nỗi nhớ……(của mọi người)

_hôm nay Yên được ra viện. anh không đi đón Yên à.-Hoa hỏi

_không, để Yên về nhà rồi anh gặp luôn. Sao em không đi đón Yên?-Phong hỏi Hoa

_hihi, không. Em nhắn tin cho Yên rồi, lát em đi ăn kem với Yên.-Hoa cười.

_ừ.

Phong và Hoa đi dạo ngang qua 1 nơi…..nơi chôn giấu kỉ niệm của Hoa và Phong…..

_ơ..nơi này…quen quen…-2 người đồng thanh

_anh/em có 1 kỉ niệm ở đây-đồng thanh tập 2

_kỉ niệm thơ ấu.-đồng thanh tập 3

_ơ….thôi.em nói trước đi. Sao cứ đồng thanh thế này.-Phong gãi đầu

_hì. Hồi còn nhỏ em ở đây và em gặp 1 cậu con trai. Cậu ấy tốt với em lắm, nhưng mà lúc đó cậu ấy phải rời khỏi đây để đi nước ngoài với ba mẹ. cậu ấy hứa sẽ về tìm em. Nhưng đến bây giờ vẫn không có ai tìm em cả.-nói tới đây Hoa chợt buồn

_có phải cậu bé đó tên Rin phải không?

_ơ….sao anh biết. anh đã gặp Rin ở đâu à?-Hoa ngạc nhiên hỏi

_đồ ngốc. em phải Rany không?

_đúng rồi. sao anh cũng biết tên hồi đó của em?-Hoa lại ngạc nhiên nhìn Phong. Bất
chợt…Phong ôm lấy Hoa…

_anh tìm được em rồi. cô công chúa hồi nhỏ mà anh đã từng gặp trong giấc mơ. Anh là Rin-Phong thì thầm nói

_thật sao? Anh là Rin sao? Ôi không thể tin được sẽ có 1 ngày em được gặp lại anh.-Hoa cười trong hạnh phúc.

==============================================

_này. Sao cậu cười mãi vậy Hoa? Có chuyện gì kể bọn này nghe với nào.-nó tò mò hỏi Hoa

_ơ….đâu có gì đâu. Hihi-Hoa cười đỏ mặt.

_bà còn giấu nữa. có gì khai ra mau lên-nó nhìn Hoa chằm chằm

_ơ…thì…thì….tui đã tìm lại được tình yêu đầu tiên của mình.hì hì- Hoa đỏ mặt

_thế à? Hắn là ai thế? Bọn này có biết không?-Lâm lên tiếng

_hì hì. 1 người rất quen thuộc với mọi người.-Hoa gãi đầu

_ai thế? Nói bọn này nghe với nào-nó lay lay tay Hoa

_đó là Phong

_sao???????? Phong á-nó trợn tròn mắt

_ừ. Là Phong đó.^^- Hoa cười

_thật sao?-nó tỏ vẻ ngạc nhiên-haha. Thế mà k chịu nói. Làm tớ tò mò nhá. Lần này tớ phải xử đẹp tên Phong mới được.

_ơ….đừng mà

_ui cha. Mới nói thế thôi mà đã xót xa rồi kìa.hehe-Lâm chỉ chỉ Hoa cười đểu nhìn nó

==================================================

Tối hôm đó, ở nhà nó…….

_ê Phong.

_hử?

_có chuyện gì giấu tui không á.-nó nhìn Phong chằm chằm

_ơ….chuyện gì đâu. Con nhóc này.-Phong không nhìn nó mà nhìn đi phía khác.

_thôi. Đừng giấu nữa mừ. vk ông khai hết rồi. không giấu được tui đâu. 2 người ghê lắm, giấu giấu-nó chọt chọt Phong

_ơ….biết rồi còn hỏi tui làm gì? Con nhóc này muốn chọc quê tui hả?-Phong đỏ mặt cốc nhẹ lên đầu nó rồi chạy biến vào phòng

_này! Nhóc con. Em lại chọc gì Phong đấy- anh hai nó hỏi

_đâu?ai chọc cơ. Tại Phong giấu em chứ bộ. em chưa xử đẹp là may lắm rồi á chớ-nó chu
mỏ cãi

_chuyện gì thế?-anh ba nó tiến lại khoác vai nó tò mò hỏi

_hehe. Hoa và Phong là cặp đôi từ nhỏ đó anh.

_sao???w0a. chuyện này mà Phong dám dấu tụi mình sao. Phải bắt nó khao mới được.

_ồ yeeee. Anh là hiểu ý em nhất cơ. Mau mau đi bắt Phong khao nào.

3 anh em nhà nó nhìn nhau phá lên cười mà không biết rằng Phong ở trong phòng đang ngượng đến nỗi muốn kiếm 1 cái lỗ nào đó chui xuống
 
B

barbieflower

ở 1 căn phòng nào đó…….

_nó sắp về nước rồi. con mau chuẩn bị tinh thần đi đón nó đi.-giọng của 1 người đàn ông khoảng 40 tuổi.

_con không thích. Ba bảo cô ấy đừng về. cô ấy biết rõ con chỉ xem cô ấy là em gái mà.- giọng hắn năn nỉ (đáng thương quá)

_ba không biết, con tính sao thì tính đó. Ba đi làm đây- nói xong người đàn ông lấy cái túi rồi đi ra cửa…

Sau khi ông ấy đi khuất, hắn……..

_asssssssssssss. Tại sao?tại sao? Ôi. Bực chết đi được.- hắn ôm đầu la lên.

_làm gì la như thú sổng chuồng vậy mày. Đứng đầu đường cũng nghe nữa đó.-Thiên Bảo từ đâu mò ra làm hắn hết hồn

_thằng khỉ. Mày ở đâu chui ra đó. Đang điên đầu điên óc đây.

_chuyện gì? Kể tao nghe thử coi.

_juri sắp về đây rồi. nghe ba tao nói là nó về để theo đuổi tao. Ôi, điên mất thôi. Hồi còn ở bên đó tao đã nói tao chỉ xem juri là bạn thôi mà. Rắc rối quá đi. –hắn nhìn Thiên bảo bằng vẻ mặt thảm thương.

_haha. Sắp có chuyện vui rồi đây. Haha. –Thiên Bảo ôm bụng cười khiến hắn đơ như cây cơ…

_mày còn cười được nữa. mau nghĩ cách giúp tao xem nào.

_haha. Sẽ có người giúp mày bằng chính tình cảm thật sự của mình. Mày sẽ được cứu thôi. Haha. –Thiên Bảo cười nói.

_là ai mày? Nói tao nghe thử?-hắn tò mò nhìn Thiên Bảo

_rồi mày sẽ biết thôi. Ngày ra đón juri nhớ rủ tao đó. Mày sẽ bị bất ngờ. thôi tao về đây,
định qua rủ mày đi ăn gì đó mà thấy cái mặt mày ăn hết nổi rồi. –Thiên Bảo đứng dậy đi về bỏ mặc hắn đang có hàng trăm dấu hỏi trong đầu.

==================================================

Nó đang ngồi trong phòng với biết bao suy nghĩ ngẩn ngơ về hắn.

“************. Không được nghĩ tới hắn nữa. nhưng mà…hắn cũng đẹp trai đấy chứ., cũng tốt nè. Cứu mình biết bao nhiêu lần nè. Nhưng mà sao………ơ…không được nghĩ nữa.************aa”

Đang ngồi nó bỗng ôm đầu xoa xoa làm rối tung cả lên. Nhìn nó bây giờ chẳng khác gì con quỷ cả.

ở 1 căn phòng nào đó cũng xảy ra tương tự như thế….

“thằng Bảo nói thế là sao nhỉ? Ai cứu mình chứ. Tình cảm thật sự nữa chứ. Đừng nói là…nhỏ đó nha (hắn đỏ mặt. hê hê)….không…không có đâu. Nhỏ đó đâu phải tiêu chuẩn của mình chứ….nhưng mà nhỏ cũng dễ thương đấy chứ. Cũng đáng yêu….assssssss. biến thái. Không nghĩ nữa.”

=================================================

Hôm sau….ở trường……….

_này!!! Nghe nói là chuẩn bị vợ chưa cưới của ông về đây hả?-nó lại đập vai hắn

_ơ…..làm gì có…nhỏ đó làm gì phải vợ…

_thôi thôi. Đủ rồi. Bảo nói thế với tui mà. Ông ghê nhá. Vợ chưa cưới luôn ý.-nó chọc hắn

_thôi. Đừng chọc nữa, tôi mệt.-nói xong hắn bỏ đi để lại nó với 1 đám bụi trường. =))



“hắn sao thế nhỉ? Mình làm gì quá sao? Nhưng mà sao lại là vợ chưa cưới chứ. Không thíchhhhhhhhhhhhhhh. Không chịu, kì cục quá. aaaaaaaa” (ơ..cái con này vô duyên. Kệ người ta)

============================================

_Ê Yên bà biết tin gì chưa? –Lâm từ đâu chạy sồng sộc vào đập bàn nó hỏi

_chuyện gì? Không biết. –nó nhìn Lâm tò mò

_lát nữa anh hai tui với Dương sẽ đi đón con nhỏ gì gì…gì ấy nhỉ? –Lâm nhìn nó

_juri.

_ừ. Đúng rồi. con nhỏ đó á. Lát nữa, sau khi ra về sẽ đi.

_ờ. Nhưng mà bà nói tui chi. –nó tò mò hỏi

_à. Anh hai tui nhờ tui nói với bà là muốn bà đi cùng.

_hả?tui đi làm gì? Có quen biết cô ta đâu chứ?kêu tui đi làm gì?

_Hay bà cứ đi thử đi. Biết đâu có chuyện gì đó thì sao –Hoa từ đâu nhảy vô

_ờ ờ.. đúng rồi đó. Bà cứ đi thử đi. –Lâm gật đầu lia lịa

_thôi. Để tui suy nghĩ đã. Bà về lớp đi. –nó lảng đi chuyện khác

3 tiết học trôi qua thật nặng nề đối với nó, bao nhiêu dòng suy nghĩ về con nhỏ ju…ju…ri… ri gì gì đó cứ hiện ra trong đầu nó khiến nó không thể tập trung được. ruốc cuộc nàng ấy đang bị gì thế nhỉ?

_Yên…Yên-Hoa gọi nó

_........

_YÊN.-Hoa lay mạnh người nó

_ơ….hả?

_nãy giờ pà ở đâu thế, gọi mãi mới chịu tỉnh

_hú hú. Yên ơi. Đi không- bóng dáng Thùy Lâm xuất hiện ở cửa lớp

_trời. pà ở đâu chui ra vậy?-Hoa nhìn Lâm

_ở bên lớp bên kia kìa. –Lâm cười cười chỉ chỉ

_vừa tan học là xuất hiện liền yk như quỷ vậy á- nó lầm bẩm nhẩm nhẩm

_YÊN. Bà lảm nhảm cái gì đó.-Lâm gọi nó

_cái con này. Làm hết hồn. cái gì cũng phải từ từ thôi chứ- nó gắt Lâm

_ơ….sao thế? Sao hôm nay pà lạ thế? Hay là nghe tin Dương đi đón vợ iêu nên ghen hả?
-Hoa và Lâm mở to mắt nhìn đó đồng thanh

_không có. Chỉ là hơi đau đầu tí thôi à. –nó gãi đầu cười

_thế thì cùng đi đón juri đi. Sẽ đỡ đau đầu hơn á –Phong ở đâu lù xuất hiện

_A. anh ieuuuuuuuuuuuuu –Hoa reo lên (úi zời, nổi cả da gà)

_chào em ieuuuuuuuuuuuuu. –Phong dang tay ra định ôm Hoa thì…..

_STOP –Lâm,nó và Dương đồng thanh làm cặp vợ chồng trẻ quê đành bỏ tay xuống.

_mấy người làm vợ chồng tui quê hà. –Hoa đỏ mặt.

_thôi đừng nói nữa. cùng đi đi, trễ rồi

Cuối cùng nó cũng bị lôi đi một cách miễn cưỡng thật tội nghiệp cho nó quá. Nó bây giờ không sát định được cảm xúc của mình cũng không biết nó thật sự đang nghĩ gì. Bao nhiêu dòng cảm xúc xứ lâng lâng chập chờn xuất hiện rồi biến mất chứ không hiện rõ cho nó biết. cảm giác này chính là cảm giác mà nó ghét nhất nhưng sao lại cứ xuất hiện vậy nhỉ?

“tới nơi rồi” –Dương dừng xe lại rồi cất tiếng

Nó mải suy nghĩ nên cũng không biết là đi đâu. Sau một hồi nhập hồn lại thể xác nó mới
biết nó đang ở sân bay. ( đến là chịu với con nhỏ)

_này. Nhỏ đó xinh không?-bất giác nó gọi ngược Dương lại hỏi

_xinh. Hot girl đấy. –hắn cười khiến nó càng điên hơn

_xinh hơn tui không?-nó lại hỏi

_hơn chứ. Cô xấu quắc –hắn dội cho nó 1 gáo nước lạnh làm nó lạnh từ thể xác tới tâm
hồn (ác quá)

Thấy nó thay đổi sắc mặt hắn cảm thấy tội lỗi thì phải nên quoay lại cầm tay nó kéo đi.
Nhưng nó đâu chịu để yên được. hắn định vừa đấm vừa xoa thì đừng có mà mơ với nó chứ.

_buông tay ra.- nó lạnh lùng nói

_sao thế?
 
B

barbieflower

_sao thế? –hắn ngơ ngác nhìn nó

_BẢO BUÔNG TAY RA CƠ MÀ. –nó hét lên rồi giật mạnh tay ra nhưng nó không hề biết
rằng tiếng hét của nó đã gây sự chú ý cho mọi người. sau đó nó bỏ đi luôn không thèm
quan tâm ai xung quanh.



“đồ đáng ghét, đồ kiêu căng, đồ xấu xa. Tui biết tui xấu nhưng có cần phải nói như thế
với tui không chứ. Mở miệng ra nói tui vậy đó hả? đồ óc heo. Đồ không biết suy nghĩ mà”

Nó bỏ đi miệng vẫn không ngừng lầm bầm có vẻ hậm hực và ghét hắn lắm. cũng phải thôi. Đi chê con người ta thế cơ mà. Ghét thật nhỉ?

_cậu không đuổi theo hả? –Phong hỏi Dương

_thôi. Lát nữa cô ta sẽ tự mò ra thôi. Đi đón juri trước không cô ấy xử đẹp luôn đó –
Dương nói rất bình thản (vô tâm quá)

_này. Cậu không lo sao? Cậu đi đón cái cô juri ju riết gì của cậu đi bọn này cóc cần nha.
Dám làm Yên buồn. bọn này sẽ không tha thứ cho cậu đâu –Hoa trừng mắt nhìn Dương.

_ơ hay nhỉ? Chẳng lẽ do tôi hết sao? (chứ gì nữa mà còn hỏi =”=)

_CHỨ GÌ NỮA –Lâm và Hoa hét thẳng vào mặt hắn.

_s..sao 2 pà đồng thanh thế?- Dương lắp bắp

_tại ông dám ăn hiếp bạn bọn này –Đồng thanh tiếp (bọn nó có hẹn trước không vậy
chời)

_ơ…thôi thôi. Tui biết rồi tui đi kiếm được chưa. Đừng hét nữa mọi người nhìn kìa.

Bây giờ Hoa với Lâm mới để ý rằng mình đang ở nơi đông người vậy mà từ nãy đến giờ
cứ tự nhiên như….”đang ở nhà” tội nghiệp quá.

_ơ….không có gì đâu mọi người đừng nhìn nữa. –Phong giơ tay cười cười nhìn mọi người
xung quoanh_mày còn chưa đi nữa. muốn họ xử mày tiếp à. Cái thằng này –Phong nhìn
hắn lườm lườm

_ờ..biết rồi. đón juri dùm nhé. Kiếm được Yên tao sẽ quay lại.

_biết rồi. khỏi dặn. –nói rồi hắn chạy đi.



Bây giờ, chỉ còn lại Lâm và cặp vợ chồng “son” kia thôi. Trong khi chờ máy bay hạ cánh
Lâm thì nghe nhạc, còn Hoa và Phong thì ngồi nói cười rất chi là tình cảm.



“chuyến bay từ nước Anh sắp hạ cánh. Mọi người chuẩn bị đón người nhà nhé” (cái này
t/g bịa chứ t/g không biết. hic.) –giọng của 1 cô tiếp viên vang lên trong micro làm cả 3
chú ý



_chồng yêu. Cái con nhỏ juri ju riết gì đó ở Anh hả? –Hoa ngây thơ quoay sang hỏi
Phong

_ừ. Đúng rồi vợ. chuẩn bị tinh thần đón nhỏ đó nào. Chồng có cảm giác thế nào nó cũng
gây chuyện cho xem. –Phong khẽ rùng mình

_nó đáng sợ thế à? Đừng lo. Thùy Lâm này trị dùm cho. –Thùy Lâm xen vào cười rất chi
là “duyên dáng” mà cũng khiến người ta cũng phải sợ.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~



Xem hắn và nó thế nào nhé.



Hắn đang chạy vòng vòng nhìn khắp nơi xem có nó không. Mồ hôi mẹ mồ hôi con thi
nhau chảy mà hắn vẫn chưa tìm được nó.



“cái con nhỏ này. Mới đó mà trốn đâu được nhỉ. Bực mình mà. Mình có làm gì sai đâu chứ.
Hay là thấy mình chê nhỏ xấu nên giận rồi. ôi thật là…nói thế mà cũng tin hả trời. ngốc
thật đấy”



_ớ….cái dáng người đó….quen quen… -hắn ú ớ rồi chạy theo. Vừa đuổi kịp tới nơi hắn
cầm lấy tay con nhóc đó khẽ kêu lên _này. Quỷ ngốc phải cô không? –nhưng con nhóc
đó không quay lạo chỉ đứng đó im lặng.

Không kìm nổi sự tò mò, bất chợt hắn quay người con nhóc đó thì….



(to be countied)
 
B

barbieflower

Mắt đỏ, 2 hàng nước long lanh trên đôi mắt đó…không nói nên lời…hắn có cảm giác luồng điện chạy xẹt qua người….hắn đau. Phải. nó đang khóc. Nhìn thương lắm….



_sao lại khóc? Ai làm gì cô?nói tui nghe tui xử cho –hắn đưa tay lau nước mắt cho nó rồi
bất giác ôm chầm lấy nó giữa chốn đông người cứ như cả không gian này đều dành cho
hắn và nó thôi vậy.

_anh…anh…buông tôi…tôi ra… -nó dùng chút sức lực yếu ớt của mình cố đẩy hắn ra
nhưng không được vòng tay hắn quá mạnh.

_cô nói đi. Đừng khóc nữa mà. Xin cô đấy, ai dám làm cô khóc nói đi tui xử cho. Đừng
khóc nữa. –hắn siết chặt lấy nó khóe môi khẽ vang lên từng lời từng chữ.

_anh…anh…là…đồ đáng…ghét –nó cố gắng thoát ra khỏi hắn. đánh tới tấp vào người

hắn. _tôi ghét anh. Tại sao chứ? –nó lại òa khóc. Có lẽ bây giờ nó và hắn cũng đã xác
định được tình cảm của mình rồi. Phải, hắn thích nó và nó cũng vậy.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~



Chap 8: (chap này hơi bị vui nhé. Hị hị)

“máy bay đã hạ cánh. Mọi người có thể nhận người thân sau khi họ lấy hành lí” –giọng
cô tiếp viên lại vang lên 1 lần nữa. (cái này t/g cũng bịa nốt nhá ^.^!)

_A. hạ cánh rồi. không biết mặt mũi con nhỏ ra sao nhỉ? –Thùy Lâm tò mò.


_ê chồng yêu. Nhỏ đó xinh hơn vợ không? –Hoa quay sang hỏi Phong.



_à…chắc chắn là không rồi –Phong “cố gắng” cười tự nhiên nhất sau khi nói những từ đó
với Hoa. Thùy Lâm hình như đã hiểu gì đó cười cười lại bẹo má Hoa



_con nhỏ ngốc này. Không lẽ Phong lại đi kêu xinh hơn để bà giận à, lát nhỏ đó ra là
biết chứ gì.



_ờ ha. –Hoa bây giờ mới “chịu” hiểu.




Từ xa, bóng dáng 1 đứa con gái mảnh khảnh như người mẫu tiến lại. con nhóc mặt 1 bộ
đồ ôm sát người để lộ ra những đường cong quyến rũ, da trắng như tuyết, mũi cao dọc dừa, tóc dài quá lưng, mắt đen to tròn... Nói chung là….very good! (t/g nổ tí nhé. Hị hị )



_A. ANH PHONGGGGGGGGGGGGG –con nhóc vừa thấy Phong từ xa đã chạy lại dang tay
ra.



_ơ….. –Phong chưa kịp né tránh gì thì bị Juri ôm 1 cái chật cứng khiến Hoa đứng bên
cạnh máu ghen cũng đã dâng trào tới não.

_này. Bạn có phải con gái không vậy hả? mau buông Phong ra chưa. –Hoa gắt lên rồi
kéo Phong ra khỏi móng vuốt của “mụ” Juri kia. ( ấn tượng đầu không tốt rồi. hị hị. )

_bạn là ai. Tôi đang ôm anh “yêu” của tôi cơ mà. –Juri nhìn Hoa cố nhấn mạnh chữ “yêu”
đó khiến Hoa càng điên lên.

_anh “yêu của bạn à. Vậy không biết tôi là gì nữa. “bạn Phong” nhỉ? –Hoa quay qua nhìn Phong bằng đôi mắt ghen tuông rồi vẫn tỏ ra vẻ tươi cười.

_thôi nha Juri. Tha cho anh đi. “Vợ yêu” của anh sắp ghen mà bỏ anh mất rồi kìa –Phong khẩn khoản nhìn Juri bằng đôi mắt long lanh như sắp phải chịu nỗi đau mất vợ vậy.

_haha. Vui thật đấy. chọc “chị dâu” vui thật đấy. “chị dâu ngây thơ thật –dứt câu Juri phá lên cười khanh khách để lộ hàm răng trắng đều.

_chị dâu? Ai? –Hoa hết nhìn Juri rồi lại nhìn Phong đôi mắt đang có 1 sự tò mò nào đó muốn biết mọi chuyện

_hic. Đây là em gái chồng. nãy giờ nó chọc vợ đấy. –Phong cười cười gãi đầu làm Hoa cũng “hơi choáng”

Juri là em gái Phong sao? Hèn gì đẹp “như nhau”. Sao Hoa ngốc đến nỗi để bị trêu như thế này chứ. Bây giờ, Hoa ước có cái lỗ nào xuất hiện thì chắc chắn Hoa sẽ nhảy xuống mà trốn cho đỡ ngượng mất thôi.

_cô là Juri? –bây giờ Thùy Lâm mới lên tiếng chỉ tay về phía Juri đang đứng.

_ừm. bạn là ai?

_à..Thùy Lâm. Chào you –dứt câu. Thùy Lâm lại tiếp tục nghe nhạc không thèm chú ý gì tới nhỏ Juri nữa. Lúc nãy Lâm rất vui vẻ mà. Sao bây giờ lại tỏ ra lạnh lùng như thế nhỉ? Không phải lạnh lùng đâu mà là Thùy Lâm đang im lặng theo dõi Juri. Người con gái này quá hoàn hảo kiểu này Yên bạn Lâm sẽ phải khổ rồi.

_cơ mà….anh Dương đâu rồi? –bấy giờ, Juri mới để ý rằng nãy giờ không có sự xuất hiện của Dương.

_à. Dương đi tìm Yên rồi. –Phong bình thản trả lời mà quên mất em gái mình về đây để theo đuổi Dương…. “thôi chết rồi” Phong chợt giật mình rồi ngước lên nhìn Juri.

Rất đúng như Phong nghĩ, mặt Juri đang dần chuyển đỏ. Máu nóng trào lên như muốn ăn tươi nuốt sống ai đó vậy

_yên ? nó là con nào? Sao anh ý lại phải đi tìm nó. –Juri lườm lườm nhìn xung quanh xem Dương đã về chưa.

_à. Tại Dương làm Yên giận. –Hoa vô tình nói ra khi Phong mất hồn định đưa tay che miệng Hoa lại thì đã…quá muộn

_THẬT QUÁ ĐÁNG MÀ. NGÀY EM VỀ MÀ DÁM BỎ EM BƠ VƠ 1 MÌNH NƠI ĐÂY SAO? –Juri tức giận hét lên

_bạn im lặng xí được không. Dương đi tìm Yên thì có gì to tát đâu. Ai bảo Dương chọc giận Yên. Cô nên biêt nơi đây không phải nhà cô đâu mà muốn quát ai thì quát nhé. –Thùy Lâm bất chợt lên tiếng khiến Juri xửng sốt luôn.

_thôi nào. Chúng ta về thôi. Lát Dương đưa Yên về sau cũng được mọi người đừng cãi nhau nữa. –Hoa lên tiếng giải hòa rồi kéo tất cả đi . cãi nhau thêm tí nữa chắc họ sẽ là tâm điểm cho mọi người dòm ngó quá.

4 người đang chuẩn bị đi ra cửa thì phía trước có 1 thằng con trai nắm tay 1 đứa con gái tiến lại chỗ họ.
 
B

barbieflower

_ủa. sao mắt Yên sưng vậy? hắn ta dám ăn hiếp Yên hả? –Hoa lo lắng lay lay nó hỏi

_không. Không phải đâu. Tại hồi nãy không cẩn thận nên bị té á mà. Hihi. –nó cười.

_ANH DƯƠNG SAO ANH DÁM TÌM CON NHỎ ĐÓ MÀ KHÔNG ĐÓN EM HẢ? ANH MUỐN GÌ? –bỗng nhiên Juri hét lên khiến ai cũng giật mình

_ơ…anh…anh –hắn bối rối gãi đầu không biết nói gì hơn

_anh được lắm. dám đi tìm gái trước mặt em. Đã vậy rồi còn nắm tay nhau nữa chứ. Anh muốn chọc tức em đấy à. –Juri lườm lườm nhìn nó với hắn

_thôi. Đủ rồi nha bạn. bạn là gì của hắn ta vậy? nghe đâu là bạn thích hắn đúng không? Nhưng hắn đâu có thích bạn. và còn nữa. hắn chọc tui giận rồi đi kiếm tui thì có gì sai hả? –nó hét lên có thể coi là rất bức xúc

_ơ….bạn vừa…ưm… -Juri chưa nói hết câu thì bị Phong che miệng lại. cười cười nhìn nó _hì hì. Thôi nào. Chúng ta về thôi,. Con nhóc này hơi bị nói nhìu nhỉ?

_ờ. Về thôi Yên. –Hoa kéo nó đi sau đó ai cũng im lặng ra về.

Khác với lúc đầu, hắn chở nó, Phong chở Hoa và có thêm 1 xe nữa là Lâm chở Juri. Juri đòi chở nhưng Lâm không cho. Trên xe của hắn và nó không khí ảm đạm, lạnh lẽo khiến người ta phải rùng mình. Nó không nói gì chỉ nhìn ra ô cửa sổ, hắn thì tập trung vào công việc lái xe của mình chốc chốc lại quay qua nhìn nó. Cặp đôi Phong và Hoa thì cười nói vui vẻ lắm. Lâm và Juri thì tương tự như hắn và nó nhưng Lâm không quay sang nhìn Juri nhé. Không khí đang yên ắng bỗng nhiên hắn cất tiếng trước.

_có gì ngoài đó sao? –hắn cố gắng vui vẻ với nó

_ừ. –nó vẫn lạnh lùng đáp

_gì thế? –hắn tò mò hỏi

_Bồ Công Anh. Hoa của Gió đó. –nó đáp khẽ cười

_à. Muốn dừng lại 1 lát không. Chúng ta về sau cũng được –hắn mở lời hỏi nó

_được à. Không khéo vợ cậu lại ghen đấy. –nó cười hiền.

_đã giải thích rồi cơ mà. Lúc nãy tui đã giải thích rồi còn gì. Tui chỉ xem Juri như em gái thôi và người tui thích bây giờ là….cô. –hắn nói xong câu đó thì mặt đỏ như cà chua chín

_hì. Biết rồi. gọi cho Phong đi. Tôi muốn ngắm loài hoa này. –nó cũng ngượng quay ra nhìn ngoài cửa sổ tiếp.
Sau khi liên lạc với Phong, hắn tấp xe bên cạnh đường rồi cùng nó tới chỗ cánh đồng hoa bồ công anh. Phải công nhận 1 điều rằng ở cái nơi cao nguyên này có 1 cánh đồng Bồ Công Anh như thế này thì rất hiếm hoi đấy. xung quanh đều được phủ 1 màu xanh của lá xen vào đó còn có màu trắng của hoa. Loài hoa này cũng có lịch sử rất chi là lãng mạn đấy.

_này. Cậu có biết truyền thuyết về loài hoa này không? Rất lãng mạn đấy. –nó nhắm mắt thả mình vào trong gió khẽ dựa vào vai hắn hỏi.

_không. Thế nào? Kể tui nghe với. –hắn tò mò

_nghe kể rằng ngày xưa có anh chàng tên Răng sư tử cũng là 1 loài hoa đấy nhé, chàng nằm đủng đỉnh bên trên đồng cỏ dại ôm ấp những cánh hoa vàng như màu nắng của nó. Người chàng yêu chính là đóa hoa Bồ Công Anh nở rộ từ chính trong vong tay ấm áp của chàng. Nhưng rồi bỗng 1 ngày có chàng Gió xuất hiện. Gió ập tới khiến cho Bồ Công Anh choáng ngợp trước vẻ phong lưu và bất cần của chàng. Nàng yêu Gió, 1 tình yêu trong sáng và trọn vẹn. nhưng chàng Gió này là con của Phong Lưu và Mạo Hiểm nên cứ ào ạt thổi qua. Bồ Công Anh cố níu giữ, có nắm bắt gió bằng thân hình nhỏ nhoi mảnh dẻ của mình và thế là nàng vươn mình ra đi theo Gió. Chàng Răng Sư Tử đau đớn trong lòng, tuyệt vọng giơ những cánh tay xanh biếc ra, có giữ chặt Bồ Công Anh trắng muốt. nhưng vô ích. Những cánh hoa Bồ Công Anh xinh đẹp và mềm mại đã tự tách khỏi nhụy hoa, để bay cùng chiều với chàng Gió. –nó kể bằng giọng trầm trầm, hơi buồn. _thế nào? Cậu có thấy tội nghiệp chàng Răng Sư tử kia không?

_ờ. Cũng tội nghiệp thật đấy. thế sau này chàng Răng sư tử kia thế nào? –hắn tò mò hỏi nó tiếp

_à. Chuyện đó thì hình như là mỗi khi Răng sư tử thấy Gió thổi qua thì khẽ cất tiếng hỏi: “ ở nơi đó cô ấy sống thế nào? Cô ấy sống có tốt không?” nhưng Gió im lặng vì Gió không thể mang Bồ Công Anh đi mãi được. cô ấy rơi xuống trên những cuộc hành trình, vùi mình vào trong đất, để rồi lại hồi sinh thành những đứa con và đặt tên chúng là Răng sư tử. hì. –nó kể 1 lèo rồi cười 1 mình

_tội nghiệp chàng Răng sư tử kia thật đấy nhưng mà sau đó thì những đứa con của Bồ Công Anh đều mang tên của Răng sư tử là được rồi nhỉ. –hắn bất giác đưa tay xoa đầu nó

_ừm. nhưng mà đúng là tình yêu nhỉ? Đều không thể lường trước được gì cả.

Hắn không trả lời, chỉ nhìn nó cười hiền. nó nhắm mắt và lại tiếp tục thả mình vào trong gió hắn đưa tay ôm sau eo nó cũng nhắm mắt lại. cảm giác này thật sự khiến 2 người rất hạnh phúc. Và nụ hôn đầu đời của nó với hắn được diễn ra tại 1 nơi đầy ý nghĩa. ( tg không biết diễn tả cảnh đó vì t/g chưa hôn lần nào. Hic.)

“Cây có Hoa, nhưng không giữ được Hoa. Hoa chỉ luôn vươn mình theo Gió. Gió lại khó nắm bắt, lại chỉ biết yêu những cuộc hành trình. Và khi cơn Gió qua rồi, Hoa mới biết: cội nguồn của mình là nhựa chảy trong máu của cây…”
 
Top Bottom