Nhật ký Tề Linh

  • Thread starter heart_sentiment_93
  • Ngày gửi
  • Replies 41
  • Views 3,617

H

heart_sentiment_93

[TẶNG BẠN] TRỌN BỘ Bí kíp học tốt 08 môn
Chắc suất Đại học top - Giữ chỗ ngay!!

ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn.

25-02-2011
dậy từ 4 am..;))....
6 h 10am: bước chân ra khỏi nhà đến trạm xe buýt....đợi hoài chả thấy xe đâu, chỉ sợ trễ học- thì ra xe bus lao vào nhà ng ta, tan hoang.... cũng may cty bố trí xe #, nên 1 lũ hs chen chen chúc chúc , tranh nhau O2 thở vẫn không bị trễ học...
7h-->11h30: học ở trường, như mọi ngày vậy đấy... phải biết cảm ơn cs vì đã cho mình đến trường, cho mình đi học
11h30: trống điểm tan trường, mình vs cái Hằng 2 đứa ôm cặp lao ra, xí xộn chạy từ lầu 3 xuống nhà xe , 2 con dắt 1 cái xe rồi 1 mạch hằng đèo mình về nhà c ý!...đường về nhà Hằng xuống dốc, xe lao nhanh lao nhanh-->sướng;))
11h45 am: cơm cơm nhà Hằng, mẹ hằng nấu ngon thiệt ý....
ăn xong, mình rửa chén:D...;;);;) gọi Hằng xuống rửa cùng mà bà ý lười dễ sợ.... bám rễ trên máy tính...haizz
xong 2 đứa lướt Wed...mình còn giới thiệu cho hằng BBT nà...những giá trị sống từ Hiếu nà....
1h 30pm: đi học ca chiều thôi.... úi lên dốc đạp xe mệt gần chết... khốn khổ cái chân tui...
2h-->3h 30: học phụ đạo văn... cô cho học 2 tiết rồi nghỉ ...sướng kinh--> lúc về đi qua tụi A3...tụi nó trố mắt chấc lưỡi-- sao A1 về sớm thế-->ghen tỵ đây mà...
3h30-->5h: đợi xe bus về nhà...đợi hoài chả thấy xe đâu, đc lúc thì có cô kia từ đâu chạy tới nhờ viết giùm cái biên bản vi phạm luật ATGT, cô ý run ko viết nổi-->OMG...đang viết thì xe bus vượt qua-->--> tiếc quá, không lẽ bỏ đó rồi vè..thôi thì giúp ng gúp cho chót...
qua 5h chièu mới có xe về nhà..ây gu!
để ý ra cả tối mình chả làm chi nên hồn cẩ--> chết thật... Chỉn chu lại ngay, không thì chết vs heart
 
H

heart_sentiment_93

8-3-2011: Tạm quên 1 miền kí ức

8-3:Hôm nay là ngày quốc tế phụ nữ, nhưng mình ko có cảm giác gì đặc biệt hơn so với mọi năm, nhưng mình cũng đã cảm nhận đc niềm vui và tình cảm đáng quý của các bạn nam trong lớp trong ngày 6-3( chủ nhật rồi).Điều đọng lại trong ngày với mình là 1 tình cảm có phần chút xíu..... vs 1 người bạn....và hôm nay, viết hết cái blog này, tình cảm tớ dành cho cậu cũng sẽ trôi qua như những nhịp điểm tích tắc của thời gian, cậu nhỉ...!!!
....Không nhớ rõ nữa, nhưng tớ quen cậu cũng tầm thời gian này của năm ngoái, sau khi nhận lại bài kiểm tra về giới hạn, 6 điểm là số điểm mà tớ nhận được---tớ tự hỏi sao mình làm toán lạ vụng về thế nhỉ?--Ngồi đợi xe bus cùng vs Diễm( 1 người bạn cũng khá thân trong lớp), Diễm bảo ở lớp A3 có bạn Hoàng vừa học giỏi , vừa vui tính, lại hay giúp đỡ người khác nhiệt tình, ổng online chơi suốt mà học giỏi lạ thường, làm bài kt toán thường thường có 20 phút là xong bài, Diễm bảo gửi nick yh của Hoàng qua cho mình, rồi mình nc cho vui...
Mình ban đầu cũng chẳng ham hố gì mấy vụ chat chit trên mạng--Hoàng A3 có gì lạ đâu mà, không lẽ add nick rồi bảo làm quen, ấm đầu ầ. không rảnh!!!!.......... nhưng chẳng biết trời xui đất khiến gì mà mình lại add nick ổng, cũng từ đó mình mới biết thế nào là chating...quê dữ( dù ba mình mua máy tính và nối mạng cũng khá lâu rồi).
Nói chuyện vs Hoàng, mình hoàn toàn cảm thấy thoải mái, có lẽ cũng vì mình đâu nói mình cùng trường hay A1, ta biết người chứ người đâu biết ta, cứ tưởng ta ở mô mô lận....Hoàng hồi đó còn hay kể chuyện cười cho mình nghe nữa, chọc cười mình đây mà----sau 1 thời gian . mình đã mến cậu ấy thật( mức độ mến là sao ta?)
đợt thi hk2 năm ngoái, chả biết tâm trí mình kiểu gì mà toàn hình ảnh vs lời nói của cậu trong đầu... tớ làm bà i không hết mình, và kết quả là kết quả kì 2 vẫn không vực dậy kết quả cho cả năm học (7.9)...Ôi, vậy là cái danh hiệu mười mấy năm hsg đến đấy là đứt, sao lại là 79 chứ.... tiếc chỉ vì tình cảm làm mình ẩu đoảng, buông lơi học hành!
Suốt hè vừa rồi, tớ tám nhiều với cậu dữ, với cậu, tớ là 1 ng` tận đâu tận đâu nên nc cũng thoải mái, nói nhiều, trao đổi nhiều, nhưng cậu không hề biết mặt mũi t sao? cậu cũng không quá coi trọng..cậu bảo sau này xuống Sài Gòn sẽ tìm tớ...cậu kể khá nhiều gia đình cậu, rằng ba mẹ đều là những nhà giáo mẫu mực, mẹ có khiếu kể chuyện cười, cậu thừa hưởng tài lẻ đó từ mẹ nên A3 lúc nào ngập tiếng cười thôi, ba cậu từng là hs của quốc học huế, cũng từng là giáo viên của quốc học huế...cậu thì thi vào chuyên toán của quốc học huế , vì thiếu oan 0,25 nên không trúng tuyển, ba cậu bảo xin phúc khảo nhưng cậu không chịu, không cần thiết!...... rồi thì cả những câu chuyện hài kinh dị nữa...
mấy hồi , tớ đố cậu những câu hỏi vui, tớ cóp nhặt trên mạng chứ đâu ra, nhiều câu cậu trả lời đc, nh` câu không...nhưng đại ý, chỉ số IQ của cậu cũng khá cao, suy luận tốt, cũng vì vậy mà cậu toàn học chơi chơi, mỗi ngày học và làm bt chưa đến 30 phút , mà kết quả thì khó ai đạt tới được..
Có lẽ tình cảm mà tớ dành cho cậu là sự ngưỡng mộ , khâm phục, biết ơn và sự yêu quý chân thành
phải rồi, tớ biết ơn cậu, chính cậu đã cho tớ thấy cuộc đời thật đẹp và sáng tươi, nhiều màu sắc và ý vị, tớ tám vời cậu toàn thấy cậ dùng icon mặt cười, cười lăn xả, cười hoác hết cả miệng, khi cười chả để ý gì đến thế giới xung quanh nữa, cứ như thể thế giời toàn là niềm vui vậy..
đợt hè ấy, chuẩn bị lên 12 nên tớ học cũng nhiều, cậu bảo học giỏi rồi sau này xuống Sài Gòn, 2 đứa nghéo tay giao kèo, nếu tớ đỗ đh kinh tế th phố trên 20đ, cậu đỗ bách khoa thì cậu sẽ mời tớ 1 chầu chè, ....( còn nhớ tớ nhắccậu phải uống thuốc trợ tim trước khi gặp tớ không? không kẻo ngạc nhiên vì tớ là ng` quen cùng trường ý;)).........)
Hóa Lí tớ còn đỡ chứ Toán tớ ngu dễ sợ, cậu lại là hs giỏi toán, mấy hồi học thêm toán ở nhà th. Nhật, cậu toàn được tiền thưởng của thầy vì làm đc những bài toán khó và hay, cái này của thầy đưa ra cho mấy ổng làm nâng cao trình độ đây mà...Cái là tớ nhận cậu làm\\\' sư phụ\\\' luôn, cũng từ đó ăn rồi \\\'đệ tử \\\' vs \\\'sư phụ \\\' xí xộn miết....sp có bữa ngồi với 1 thằng bạn của sp học ở năng khiếu toán-sài gòn-2 đứa lên mạng tải 1 gói tài liệu toán, đầỳ đủ các dạngbài tập, những gần 250MB, coi như đó là giáo án của sp, là bt của tớ, làm hết thì môn toán coi như xong...( ấy vậy mà giờ nó vẫn nguyên xi--lười làm kinh dị-- chán cảnh ngồi máy làm toán thật)......
Đầu năm học, sp phát hiện ra đt là 1 nhóc A1...tại đt vs sp nói nh` chiện quá... trên trời dưới đất, lớp đt , lớp sp...nói nh` quá sp thấy giông giống sinh nghi rồi phát hiện ra thật... ôi dị hết chỗ núp.. gần 1 tuần, đt ko dám nc vs sp, đi học toàn đi sớm về muộn, sợ ngang qua A3 bị dòm.....!
rồi sau đó, cả 2 ít onl hơn..12 rồi...nhưng sau này khi đi học, thường đt bước xuống xe bus, sp cũng đạp xe gần tới trường, thế là cả 2 lại nhìn nhau , chào nhau bởi 1 nụ cười buổi sáng!hạnh phúc thật!
--sp có ng` yêu chưa nhỉ,ăn rồi chối không có miết, nhưng rút cuộc là có thật, vậy là đt có \\\'sư mẫu\\\' nè( biết sp có sm, biết sp thích ng` #...mình rất rất không vui cho lắm....nhưng mình ăn rồi vẫn nc thoải mái vs sp, dù không đc như trước,mình nghĩ giữa mình và sp nên là tình bạn hơn, mình tự an ủi mình như thế, và mình cũng cố gắng để trở nên như thế, tương lai phía trước chưa biết gì được, cứ sống vui vẻ và cười nhiều mỗi ngày bên những người bạn là vui rồi...
Còn nhớ, hôm ấy,sp muốn ngỏ lời, tỏ tình vs bạn nữ kia, 1 bạn nữ dễ thương cùng lớp, sp đã làm 1 cái clip, cho dòng chữ chạy....sau 12 tiếng, bạn nữ kia hồi âm lại và từ chối tình cảm của sp, bảo chỉ là bạn bình thường thôi...( đt mừng phết...tội lỗi;))...)
sau vụ ấy, sp cũng luôn mồm nói sp vs bạn đó là bạn bt, chuyện sp thích bạn đó cũng chỉ có vài người biết, rồi thì giờ sp chỉ quan tâm tới Bách Khoa, xong rồi hẵng tính tiếp.....Nhưng kì thực đâu phải vậy , sp nhỉ, sp đâu là ng` dễ bỏ cuộc như vậy, ngày nào sp cũng gửi chuyện cười qua tin nhắn cho bạn ấy, rồi thì 20-10, Giáng sinh, tết, 8-3...sp đều có những món quà đặc biệt độc đáo sáng tạo kèm những lời chúc dành riêng cho bạn ấy, còn đt thì đến Sinh nhật lần thứ 18của đt sp cũng chẳng nhớ, ôi sự thật phũ phàng!!!...:D
sp quan tâm bạn ấy thật, hôm trc sp đi hiến máu nhân đạo về, sp đc họ cho 1 bộ li chén và mấy hộp sữa, về là sp đặt lên bàn bạn ấy ngay, rồi đợt thi hk 1, bạn đó làm bài không được, khóc bù lu bù loa, trưa về...12h 30..trời thì nắng nóng, sp đạp xe 1 lèo từ thị trấn QP xuống EP( nhà bạn ý)...những gần 7 cây.. để đặt 1 cục tẩy 3k, có vẽ hình mặt cười trên đó, trước cửa nhà , rồi nhắn tin cho bạn ấy ra lấy.... phim thật\\\'..omg, rồi 8-3 thì đuổi hết con trai trong trọ, tự nấu nướng rồi mời bạn ý đến ...chỉ có 2 ng`....rồi sẽ cầu hôn thật lãng mạn... sp hình dung ra cảnh cầu hôn lãng mạn đến nỗi trong phim cũng chưa thấy bao giờ, đt nghe thôi cũng thấy vui rồi, sp sẽ đi du lịch thật nh` nơi, sẽ cầu hôn ở ha oai xinh đẹp, hằng tuần sp cũng sẽ dành chủ nhật để cả gia đình đi picnic, sp còn tính cả chuyện sinh 2 con, picnic sp cùng con trai câu cá.... 2 mẹ con ở trại nấu ăn.... tóm lại, sp sẽ làm ng` lấy sp là ng` hạnh phúc nhất trên đời...
đt nghe vừa vui vừa buồn, có chút gì đó nuối tiếc, chút gì hụt hẫng, lại có chút gì đó như vừa đc giải thoát chính bản thân mình.....sp vẫn mãi là sp của đt, đúng không?
...Câu trả lời ư, đt thấy từ lâu rồi,thừa nhận , đt đã từng mến thích, yêu quý sp , nhưng hơn cả điều đó, quá khứ -hiện tại- và cả tương lai- sp là bạn tốt của đt, đt có chút hối tiếc vì đã không sống hết mình bên gia đình, nh~ ng` thương yêu...vì đã cố chạy theo 1 thứ tình cảm mơ hồ ko thuộc về mình...nhưng từ giây phút này đây, những gì trong quá khứ sẽ thuộc về quá khứ, dẫu tình bạn hay 1 cái gì đó mà đt thường trân trọng, nâng niu như 1 kí ức đẹp đẽ thần tiên, trong sáng.... đt cũng trả hết nó cho thời gian....
..
 
H

heart_sentiment_93

NHẢM-04052011
Mình biết nhẽ ra mình ko đc như thế này, chỉ còn 2 tháng nữa thôi...cuộc sống của mình sẽ đc q.định trong 2 tháng tới. Nhưng mà sao vẫn vậy ta, mình thực sự ko hiểu nổi mình nữa.
Haizz!!! Cả tháng qua, quyết định xuống nhà bạn là cả 1 sai lầm lớn, giờ mình chuyển về nhà rồi, đi học mỗi ngày bằng xe bus, tuy có vất vả hơn chút nhưng lại thấy cực kì thoải mái..
.Nhưng rồi t/c vs 1 ng` bạn lại ko đc như ý muốn...Mình nói mãi là bạn tốt của nhau mà, hằng sáng mình vẫn cố gắng gửi tn chúc bạn ấy ngày mới vui vẻ..Nhưng mình ko biết làm thế là đúng ko nữa...Một ng` bạn qua mạng khó hiểu, nh` suy tư....
Mình thấy mệt, mới tối hôm trc mình lại chảy máu cam, mình ghét nhất là bị chảy máu cam, nó làm mình sợ và nhớ lại hồi năm lớp 9, thầy mình đã bế mình đi cấp cứu vì bị chảy máu cam, rồi ói ra máu và ngất xỉu.Hồi đó mình học dữ....Bây giờ giai đoạn này cũng vậy, nhẽ ra mình phải học thật nh` chứ..mà sao lười quá tôi ơi.
Cảm giác chán, nói đùa giá mà giờ thi xong rồi, biết mình đậu rồi thì hay phải biết..nhưng rồi lại sợ rớt,cứ như thế này thì rớt là chắc...>'<.
..ước ai đó mắng mình hằng ngày, nói lời yêu thương, cỗ vũ mình hằng ngày để mình mạnh mẽ hơn chút..
Phù phù!!!!...thổi đi hết mọi ưu phiền, đứng dậy nào, đi tiếp...
----Muốn trở thành siêu nhân trong 2 tháng tới!!!!
 
H

heart_sentiment_93

06-05_2011
Vậy là kì thi tốt nghiệp cũng qua rồi. Thật dễ dàng phải ko? giá mà thi đh cũng đc như vậy nhỉ^~^.Nhưng mình biết, nếu ko cố gắng , nếu mình vẫn trì trệ như thế này thì mình sẽ rớt Đh cho coi, đến lúc đó ân hận mà làm gjf, nuối tiếc mà làm gì?
Tình yêu!Nhìn lại cuộc sống nào
Yêu ai nhất? Ba mẹ chứ ai? sự hy sinh của ba mẹ có thể đng đếm đc ko? k đâu. mỗi phút mỗi giây con sống đều đc đánh đổi bởi sự hy sinh của ba mẹ.
Con thương mẹ phải lội cả cánh rừng cao su, bòn mót từng giọt mủ...muỗi nh` lắm phải ko mẹ, con biết mẹ cũng rất ghét và sợ muỗi, nhưng mẹ vẫn làm. Con biết mẹ sợ bóng đêm, nhưng mẹ vẫn đi trong đêm, 1 mình , trong cái lạnh của tây nguyên về đêm, cái đáng ghét của lũ muỗi.
Bố, con ko gần gũi đc vs bố như các em, nhưng có sao đâu bố hè, con vẫn là con gái của bố , vẫn biết bố thương yêu chúng con đến nhường nào. Bố thường bắt con đi ngủ sớm, vì sợ ảnh hưởng tới sức khỏe này nọ...Bố yên tâm đi, thức như này có là gì đâu, so với việc bố vất vả làm lụng thì chả thấm vào đâu cả.
Chị cả, chị của em. Chị đáng thương và cũng đáng trách lắm đấy, em muốn cải biên lại chị, muốn hướng cho chị một tâm thế vững vàng hơn, một ý chí mạnh mẽ hơn để vững tâm trong cuộc sống. Nhưng xem ra giờ em vẫn chưa làm được, em ko thể cho những cái mà mình chưa có. đành vậy, sau này, thu xếp công việc xong xuối, em sẽ giúp chị sau.
2 em Vinh- Ngọc. chị yêu 2 em lắm, biết ko. Chị thấy Vinh là con trai nhưng rất ngoan, biết giúp đỡ bố mẹ, có điều hình như còn ham chơi quá==!!..Em còn nhỏ mà ha, chơi một chút có hề gì. Còn bé út Ngọc, em dễ thương lắm lắm, yêu nhắm nhắm.-vô tư, hồn nhiên, hay nói hay cười. Nhưng cũng là đứa trẻ biết suy nghĩ. Chị tin các em của chị sẽ trở thành những bông hoa sáng tỏa hương thơm ngát.
Nhìn lại bản thân, vậy là mình ko còn là 1 cô bé nhí nhố ngày nào nữa, mình qua 18 tuổi rồi.Mình phải trách nhiệm hơn với gia đình, với chính bản thân mình.
Tình yêu, mình nhận được biết bao sự quan tâm, sự tin yêu từ gia đình , hãy hoàn thành bổn phận là một người con ngoan nhé, hãy học thật tốt, và làm gương cho các em của mình. hãy nhớ bên cạnh gia đình, còn có những ng` thân:Bà ngoại,
Cậu Thành, cậu mợ rất quý chúng cháu, luôn hỏi thăm cháu ôn tập học hành ra sao..Chú Ý, Cô Thư, bác Hoan...nh` nh` lắm.Cháu nhất định ko đc phụ lòng mọi người, nhất định phải làm cho bố mẹ, gia đình và những người thân yêu được tự hào về mình.
Con cam kết sẽ học tập chăm chỉ, sống trọn từng giây, quyết tâm đỗ đh Kinh tế Thành phố Hồ Chí Minh.
 
H

heart_sentiment_93

06_05_2011..[2]
Viết về những người bạn.
Uh. giờ Tình muốn sắp xếp lại trái tim hỗn độn của mình, để có 1 tâm thế vững vàng hơn, ôn thi tốt hơn trong thời gian tới. Bây giờ, mình muốn nhìn lại những ng` bạn của mình.
Ai là ng` đầu tiên nhỉ? hi. Nguyên nha! Nguyên cực kì tốt vs mình.từ hồi lớp 10, thi thoảng, tinh vẫn vô nhà nguyên ăn trưa, bữa ăn tuy đạm bạc nhưng có chõ dưng chân buổi trưa là T ình vui lắm rồi. Nguyên- Tình, chơi vs nhau 3 năm thân thiết, nhưng chỉ có 12 này là cảm nhận sâu sắc về nhau , Nguyên nhỉ?. Nhớ mấy hồi Tình kể vs nguyên tình bị Hằng bắt nạt như thế nào, Nguyên giúp Tình xả ức trong lòng, dễ chịu lắm. Tình cũng phục Nguyên nh` mặt lắm á, học hành khoa học--suy nghĩ khoa học...luôn chân thành va fđc mọi ng` yêu mến, Tình sẽ cố gắng thi đỗ Đh, rồi tụi mình sẽ ở chung trọ, lúc đó Tình sẽ đc bên Nguyên nhiều hơn.
trong lớp còn rất nh` bạn , mình cũng rất quý nữa: N. Diễm nè ( hay kéo mình về nhà trú chân buổi trưa), Danh nè( hay làm bt khó vs giúp mình việc vặt), Hoàng Việt nè--nc cực vui luôn:nc vs Việt ui thôi cười cả ngày, ghét Việt cái thói hay chọc giận ng` # lắm nhá.
Sp nè, (ôi ng` mình từng thích đấy) đt sẽ học hành chăm chỉ, ko để sp bị mang tiếng là có đt ngu, đt sẽ cố gắng để thi . 20 đ, để hơn điểm sp, đt cố gắng để ko thua kém bạn Vy...sẽ cố gắng sống tích cực mỗi ngày, vui vẻ mỗi ngày và hoàn thiện nhân cách.
Đt nè, tình bạn mãi mãi, đồng ý thì sp okie lun..^_^sp cũng cố gắng học tốt .ko lại mang tiếng sp ngu.>\'\'<
ngoài ra, còn có rát nh` bạn # nữa....oanh, nhi, nhung, cường, v. cường, yến, hiếu...anh tân:D..chị bon,...
Cố gắng nào, siêu nhân chămc hỉ nào...Cố lên cố lên.
UEH thẳng tiến!!!
 
H

heart_sentiment_93

16_06_2011
Ông bà ơi, trưa nay là rằm tháng 5 nè, thời ông bà còn sống chắc chắn sẽ rất rất coi trọng những ngày này...
Giờ ông bà đi rồi.
Trưa nay, mẹ gọi điện về quê nhà, mẹ hỏi bác Lưu , hàng xóm nhà ta đó, và chúng cháu biết nhà ta đóng cửa, cháu ko biết cô có thắp hương hoa lên bàn thờ ông bà ko nữa...
Cháu gái bất hiếu, ở xa ko phụng dưỡng ông bà lúc tuổi già, lúc ông bà đi cháu cũng ko ở bên. Cháu xin lỗi.
Cháu gái chưa làm ông bà đc vui, cháu chưa chăm chỉ học hành, chưa sống vui, chưa sống ý nghĩa, chưa làm ông bà được tự hào , được hạnh phúc .Cháu xin lỗi.
Giờ ông bà đi xa, cũng hơn 2 năm rồi nhỉ, gia đình cháu lại vào nam, bàn thờ ông bà ko chăm hương hoa chu đáo đc. Cháu xin lỗi.
Cháu đã phí phạm những tháng ngày vô ích. Cháu xin lỗi
Ông bà ơi, ông bà yên nghỉ nhé. Em cháu nói ông bà có phép màu, có thể đi mưa về gió, ông bà sẽ luôn bên cạnh gia đình cháu, mãi dõi theo bước chân của chúng cháu. Phải vậy không hả ông bà?
Cháu gái sẽ ko quên lời hứa ông bà ạ, cháu sẽ thi đỗ đh để khoe bà, cháu sẽ sống thật tốt, để ông bà đc mỉm cười từ trong ảnh bước vào giấc mơ của cháu.
 
H

heart_sentiment_93

trở về_17_07_2011
ậy là qua gần 2 chục ngày nắng nực ở đất Sài thành và những ngày yên bình ở mảnh đất xanh Gia lai
mình đã về nhà rồi-cao nguyên Đaklak đầy nắng và gió
mình đã trở về\\:D/
trải qua kì thi đại học đầy cam go và thử thách, dù kết quả ko như mong đợi, nhưng mình đã trưởng thành hơn,
đã đc cảm nhận 2 chữ tình thân nhiều nhiều hơn.
ừ, đó là gia đình bác , anh Hoàng và các chị, là bác trai và bác gái.....:x...
là gia đình cậu mợ, 2 em.: x... cháu yêu gia đình ta, cháu đã nhận đc nhiều thứ lắm cậu mự à, sống mũi cay cay khi chia xa gđ ta.
và cháu hứa, sẽ cố gắng sống thật tốt, nhất định sẽ quay lại thăm cậu mự , và ko quên những món quà đáng yêu:x
 
H

heart_sentiment_93

17_07_2011
sáng .6 h xuất bến từ Gia lai để trở về daklak
woa!!... con đường nghoằn nghèo leo hết dốc này đến núi nọ, nhưng mình ấn tượng bởi những dãy đồi ngập màu xanh của rừng.
ừ!, những cánh rừng thông xanh đang lớn , vươn mình che phủ đất mẹ. thật tuyệt!
nhưng
khi qua địa phận đaklak, qua huyện eahleo. cũng là con đường dài
mà mình thấy hổ thẹn quá!
nhìn những cánh rừng 2 dọc đường đang chết dần, chết mòn mà mình thương, mình tiếc,mình bất lực.
để đc rừng thông như thế, ng` ta đã mất mấy chục năm trời bảo vệ chăm nom. Mà giờ đây, thông đang héo hon, đang chết vì bị ng` dân địa phương đẽo gốc,phá rừng để trồng cây công nghiệp.
Sao nhận thức của ng` dân lại thấp đến thế, trong lúc v đề môi trương đang trở nên cấp thiết và ô nhiễm m. trường, nạn phá rừng đang diễn ra nghiêm trọng, các phương tiện thông tin đại chúng mỗi ngày vẫn đưa tin , mong toàn dân hươngr ứng thì mọi ng` nơi đây lại tỏ ra thờ ơ đến thế!
một mảnh đất nhỏ vầy, nhưng trên đất nc ta còn bao nơi như thế nữa. trái đất này còn bao nơi như thế nữa...
 
H

heart_sentiment_93

<3
Nó buồn...
chính xác!
nó đang rất buồn và nản....từ lâu lắm rồi..
Hôm nay, trên nhiều trang mạng đã có kết quả điểm thi, nó ko sốt sắng lắm.Vì bài nó làm, nó cũng tự chấm điểm đc rồi.Nó lên mạng tra điểm những đứa bạn của nó-ở những trường đã có điểm. Chà! Ai cũng thi tốt cả! Mừng cho tất cả...Còn nó...
Ừ! có lẽ là nó rớt...
Hai chữ đc- mất, rớt- đậu mà làm nó buồn đến vậy sao? một phần là vậy, nhưng nó buồn nản vì nhiều vấn đề hơn, nhiều cái đến với nó, xảy ra quanh nó mà nó ko biết xử lý sao cả...Nó chỉ biết nhìn và để vậy cho nó ra sao thì ra...
* Tự kỉ--stress
Hơn 1 năm nay, chính xác từ tháng 5-6 năm ngoái, nó đã xác định mục tiêu là bỏ hết những cái ko quan trọng, tập trung vào học, học vì mục tiêu của nó.Thế mà, nó cứ lập kế hoạch, hết kế hoạch này đến kế hoạch khác, lập rồi đê đấy, hoặc nó bắt đầu đc vài ngày là mọi thứ lại về nguyên như cũ..Những kế hoạch phá sản làm nó buồn chán..tự kỉ...stress.Nó ghét chính bản thân nó.Nó tự cảm thấy rằng mình quá nhu nhược.Lúc đó, nó chỉ muốn :\\\\\\\\\\\\\\\' Giá mà mình chết đi được, rồi lại sống lại được thì hay biết mấy\\\\\\\\\\\\\\\'. Vì ng` ta vẫn nói:\\\\\\\\\\\\\\\'Chết là hết\\\\\\\\\\\\\\\', nó muốn chết để xóa bỏ những cái ko hay, nhưng cái nó sai, những dòng suy nghĩ luẩn quanh trong đầu nó.Rồi sau đó, nó lại sống, để khởi động lại, để tiếp tục cố gắng và trả ơn đời.
Hơn 1 năm nay, nó hay bị như thế, là bị stress đúng ko nhỉ. và những ngày này, nó lại đang trong tình trạng vậy đó. Nó đang buồn, đang nản, lắm lắm.
* Nó nghĩ về cuộc đời
Nó hơn 18 rồi đấy! Gần 18 rưỡi...Nó ko phải là đứa ko biết suy nghĩ, nó biết cuộc sống đáng giá đến nhường nào. Nó luôn nhắc bản thân phải trân quý, phải biết sống trọn từng phút giây. NGày nó bước qua tuổi 18, nó đã thức trắng đêm để nghĩ, để nhớ lại những khoảnh khắc nó đã qua, và nhắc nó phải cố gắng hơn trong tương lai. Nhưng nửa năm trôi qua rồi, kết quả thì sao chứ! ...nó cứ mãi dậm chân tại chỗ.
18 năm trôi qua...
Nó đã sống, nó biết nó là đứa giỏi giang của gia đình, là niềm tin của ba mẹ, là tấm gương của các em....
Nó biết nó là 1 cô bé may mắn. Nó được sinh ra và lớn lên trong tình yêu của ba mẹ, nó đc ăn, đc ở, đc học hành...thế là hơn bao đứa trẻ bất hạnh rồi đấy.
Hôm thi xong, nó lên nhà cậu nó chơi dăm bữa. Cậu mợ đối xử với nó tốt lắm cơ, cưng chiều nó lắm.Nó chạnh lòng vì thấy nó ko xứng để được quan tâm , săn sóc đến thế. Mự nó cứ hỏi nó thích ăn gì, thích mặc gì, thích cái gì....mự nó cho. Nó để ý mợ nó ra chợ buôn bán từ lúc 3 h sáng, trưa nó nấu cơm ngon đợi mợ về mà mợ nó bận hàng quán ko về được. Nó thấy thương mợ...
Rồi về tới nhà, ba mẹ bảo nó lên rẫy cùng. Nhà nó làm nông, nhà nó trồng cây cà phê. Dễ mà 1 năm rồi nó ko sang rẫy...Nó đi xớt cỏ..mà sao nó thấy nặng nề quá...Nó nghĩ tới mợ nó..rồi lại nhìn ba mẹ nó. Nó tủi thân khi thấy ba mẹ nó gắng sức làm việc. Nó xót xa khi thấy tấm áo ba ướt đẫm mồ hôi, mẹ nó gầy yếu mà vẫn gắng vẫn gượng...ba mẹ nó cũng 50 rồi đấy, nó biết, bằng tuổi này, còn nhiều ng` còn khổ hơn ba mẹ nó, nhưng nó cũng biết rằng ko ít ng` sống sung sướng hơn, nhàn rỗi hơn ...Nó buồn, nhưng nó chả giúp đc phần nào cho ba mẹ nó. Nó cay xé trong lòng, quặn thắt trong tim: Mỗi giây phút nó đang sống, đang thở là mồ hôi nc mắt, là máu thịt của ba mẹ nó.
Ko phải bây giờ nó mới biết thương ba thương mẹ, nó biết sự hy sinh của ba mẹ nó tự lâu lắm rồi.Từ khi còn nằm nôi, nó đã đc lắng nghe cái nghèo, đc nhìn thấy cái cơ cực của ba mẹ nó.Và nó luôn tự nhủ mình phải thật giỏi giang để đền đáp công ơn trời bể của ba mẹ nó, để ko phụ công sức nhọc nhằn của ba mẹ nó.Nhưng rồi thì sao chứ, chính nó đánh mất niềm tin của mọi ng` dành cho nó.
*Nó và câu chuyện với chiếc máy vi tính
Ko nhớ rõ nữa, hình như ba nó mua cho nó chiếc máy vi tính từ hồi nó học lớp 9thì phải. Hồi đó chị em nhà nó phản đối dữ lắm. Nhà nó ko nghèo, nhưng cũng chả dư giả gì....cái hồi ba mua máy tính, rồi nối mạng, cả khu vực nó sống làm gì đã có ai có.Hồi đó, nó nghĩ máy tính chả có lợi gì cả, nó ko cần mấy tính mà vẫn HSG đấy thôi. rồi thì nối mạng mà làm gì....biết bao trẻ con vẫn bỏ học đi đánh điện tử, chat chit đó thôi...Nó thấy ko cần thiết, xa xỉ.Cho đến 1 ngày, suy nghĩ của nó thay đổi, ngày mà nó biết đến Hocmai.vn-ngôi trường chug của học trò Việt
Hình như là từ kì 2 của lớp 11, nó vào 4rum hocmai, nó hỏi mấy bài hóa mà nó ko làm đc. Nó thấy các bạn giúp đỡ nó nhiệt tình quá!Nó nhớ ng` bạn mạng đầu tiên là Oanh (silvery21),...rồi cứ thế, nó vừa học vừa chơi, và dần hình thành thói quen gắn bó vs chiếc máy vi tính. Cũng từ đó, nó mới biết YH!
Dịp đó, nó làm bài KT toán giữa kì đc có 6 đ. Nó nhớ mãi, điểm 6 môn toán, điểm 6 đầu tiên mà nó nhận đc từ môn học nó yêu thích. Nó khóc nhiều lắm!. Con bạn cũng lớp vẫn thường đợi bus cùng nó biết nó buồn, an ủi và kể về 1 bạn nam lớp bên cạnh học cực siêu toán và cực kì vui tính-như 1 cái máy xả stress vậy. Thế là, nó làm bạn mạng vs bạn nam kia nữa. Nó thấy rất dễ chịu khi 889 vs bạn nam kia. nhưng rồi,nào ngờ kết quả cuối năm học -nó rớt hsg, nó đc 7,9.
Nó từ 1 đứa chăm chỉ, kiên trì,suốt ngày cúi đầu vào sách trở thành 1 cô bé vừa chơi vừa học. Nó ko giữ đc danh hiệu, nó cũng ko buồn nữa, nó nghĩ thoáng hơn: Quan trọng là đh thôi mà :)
Hè đến! mà ko phải, khi hè chưa đến nó đã lao vào học ngày học đêm. Mệt thì nó lại lên mạng, nghe nhạc, nc vs bạn bè, lấy tinh thần xuống học tiếp. Nó nhận bạn nam cạnh lớp kia làm sp nó, để nó có thêm q. tâm học hành hơn nữa. Nó cũng thấy sp rất thú vị, nó cũng muốn học hỏi sp nhiều điều.
Vô năm học , nó ko học nh` như nó nghĩ, ừ thì nó học cũng chăm phết, nhưng nó chơi cũng dữ lắm. MẤy bạn cùng lớp cũng thấy sự thay đổi của nó, nó cười nhiều hơn và cũng hay chọc bạn nó cười. Lắm lúc nó bực nó chơi nhiều , nhưng cũng vui vì chơi nhiều cũng học đc nh` điều đáng quý:D
Qua TẾt 2011, nó phát hiện ra blog mrlive và banbetot.com. Nó hay dạt vào đấy và có thêm những ng` bạn mới, một môi trường mới để nó xây dựng mục tiêu sống, lẽ sống, và hoàn thiện nhân cách mình hơn.
Hè này, nó bận thi.thi rồi nó cũng ít onl, ít lên mạng.Một phần vì nó muốn giành nh` thời gian hơn để phụ giúp ba mẹ nó, một phần thì... Kq thi cử làm nó phải suy nghĩ nhiều hơn về con ng` nó. ba nó thì tuyệt vọng, mất hết niềm tin vào nó. ba cấm nó sdung máy tính, cấm nó giao du vs những ng` bạn mạng...
Nó biết, kiểu gì vô năm học( nó sẽ học nv2 chứ ko thi nữa), nó cũng ko có máy tính để dùng. Từ bỏ 1 thói quen thật không dễ, huống chi giờ đây nó đã biết đc nh` cái lợi hơn từ máy tính, từ mạng mang lại. nó biết nó đã thay đổi rất nhiều khi bước vào thế giới mạng, từ 1 đứa chỉ biết nghĩ cho gia đình, nó đã quan tâm nhiều hơn đến nó, đến tất cả mọi ng` xung quanh. Ko đc dùng máy tính--những dự định của nó sẽ bị hoãn lại, nó cảm thấy ngột ngạt, bức bối quá!..
*nó- và những lần vấp ngã
là con ng` thì ai chả có lúc này lúc #, có ai đi mà ko bị vấp té bao giờ. Nó cũng thế, và nó sợ té..Hồi nhỏ, cứ mỗi lần nó té là nó lại khóc, khóc chán rồi lại tự nhủ bản thân phải cẩn thận hơn-cố gắng hơn để lần sau ko té nữa. Đó có thể là 1 bài kiểm tra ko như mong đợi, cũng có khi là 1 việc làm sai lầm của nó...Và lần này, nó lại té.Nó đau , đau lắm!!! Kết quả thi đh ko như mong đợi, nó ko thừa nhận nó ***, nó cũng ko tin vào sự may rủi...Rồi nó lại nghĩ. Đúng là năm nay nó có chểnh mảng thật, nhưng cũng ko đến nỗi nó làm bài tệ thế. Trước đây lần thi thử nào nó cũng chán nó vì kq ko cao, nhưng kq đó cũng đủ để nó bước vào cánh cổng Đh mà nó mơ ước. Nó đi thi, tuy hơi run 1 tẹo nhưng nó cũng tự tin nhiều...Ấy vậy mà, giờ nó rớt ( có lẽ vậy). Sự kì vọng của bao ng` bị chính nó dập tắt . Nó như chới với rơi xuốn vực thẳm. Nó định sẽ ko đứng dậy bước tiếp nữa. Nhưng rồi nó lại nhớ đến ba mẹ nó nuôi chị em nó cực khổ ra sao, nó nhớ những lời động viên từ anh nó, rằng ko học trường này thì học trường khác, cứ làm hết sức và theo đuổi đam me là đc, nó lại nhớ đến câu chuyện\\\\\\\\\\\\\\\' tái ông bất mã\\\\\\\\\\\\\\\', ...Rồi cố hết sức, nó đứng dậy, mỉm cười vs tất cả mọi ng` để mọi ng` an tâm, ko lo lắng cho nó nữa...Nhưng thực lòng, nó vẫn còn đau lắm, nó đứng lên nhưng chưa dám bước tiếp, nó sợ...TRong đầu nó cứ luẩn quanh bao suy nghĩ, bao đau đớn mà nó ko tài nào dứt ra đc. Với nó, đỗ trg Đh nó mơ ước là bước đệm để nó chứng tỏ thực lực của mình, để khởi đầu cho bao ước mơ, bao dự định mà nó đã ấp ủ bấy lâu. Chỉ vs 19 điểm thôi, nó đã chuẩn bị 12 năm trời nhưng ko phải là sơ sài, và còn môn hóa, môn học nó tự tin nhất, nó bỏ công và đam mê- nó lại để thảm hại nhất. nó giật mình và thấy rằng nó không hề \\\\\\\\\\\\\\\' tôi tài giỏi\\\\\\\\\\\\\\\' như nó nghĩ. Mới thế thôi mà nó còn làm ko đc, thư hỏi sao nó có thể thực hiện những ước mơ, dự định. Nếu nó cứ gắng gượng thì sao chứ, chỉ làm nó thêm mệt.
Ba mẹ nó nghĩ sao? nó biết ba mẹ thương nó. Ba nó toàn bắt nó đi ngủ sớm để ko hại sức khỏe. Ba cũng dặn nó ko đc trèo cao kẻo té đau. ba sẵn sằng chịu khổ, để nó có cs no ấm hơn, để nó có đồng lương an phận , để ko phải bấp bênh như ba mẹ nó. Ba ko muốn nó mạo hiểm thi vào trg top trên, càng ko muốn nó học về kinh tế, để rồi sau này vất vả chốn làm ăn đầy thị phi. Ba mua máy vi tính, ba nối mạng để mong nó tốt chứ ko hề muốn nó phải thật giỏi thật cao. Ba ko cho nó lên yh, ko cho nó chơi vs bạn mạng. Ba biết nó là đứa dễ tin ng`, nên ba luôn dặn luôn nhắc nó phải cẩn trọng....
*** nó nghĩ về phía trc.
Có lúc nó suy tư cung có lúc nó vô tư. Có lúc nó sáng suốt nhưng cũng có lúc nó như đơ ra chả làm đc gì. Có lúc nó cuống cuồng làm 1 việc gì đó để tận dụng thời gian vàng ngọc , cũng có lúc nó phó mặc cho thời gian lặng lẽ trôi. Nó biết cs đáng quý và nó thầm cảm ơn cs, cảm ơn tất cả, nó trân quý thế gian, nhưng cũng có những lúc nó ngập đầy những suy nghĩ tiêu cực, nó rơi vào bế tắc!
Định thần lại sau lần vấp ngã, nó quyết định vẫn đứng dậy và đi tiếp. Nó thích ngành tài chính, nó sẽ học nv2. Nó sẽ lại cố gắng, lại làm những việc mà nó phải làm.
Nó sẽ sống ra sao? 18 tuổi , nó cất cánh - bay chuyến bay của riêng nó. Nó biết cuộc đời cũng như bản nhạc lúc trầm lúc bổng, nó sẽ chấp nhận và cố gắng để bản nhạc hay và ý nghĩa.Nó biết cuộc sống muôn màu ko ít bất hạnh khổ đau nhưng cũng ko thiếu những phép màu kì diệu. Những ng` mà nó gặp ắt sẽ có những kẻ gian ngoa tàn ác, nhưng cũng có những ng` tràn đầy chân thực thiện mỹ...Nó vẫn tin vào con ng`, vào ánh sáng và tình yêu. Nó chọn cách đối xử chân thành, nó sẽ suy nghĩ bằng lí trí và cảm nhận bằng con tim. Nó sẽ khám phá và cảm nhận mỗi chặng đường,hạnh phúc trên mỗi chặng đường.Nó biết nó sẽ còn vấp nh` lần nữa, sẽ còn đau khổ và muốn chết đi nh` lần nữa, nhưng rồi nó sẽ đứng lên và tiếp tục hành trình của nó.Nó chọn cách sống của chính nó, nó quý nụ cười, nó cứ có lúc ngây thơ ngốc ngếch, có lúc nó sâu lắng chín chắn. Nó chọn sự chân thành với tất cả.
.........
Bao nhiêu suy nghĩ vẫn đang xô bồ vào nó. Nó biết nó phải mạnh mẽ vùng dậy, nhưng nó vẫn còn đang lạc lõng, vẫn chưa đủ can đảm , chưa đủ sức để bước tiếp. Thật ko dễ dàng gì nhưng nó nó ơi,hãy bình tâm nhé!
 
H

heart_sentiment_93

19_08_2011
mỗi cánh bồ công anh bay đi....
4d6d8340af52fb6522db63dddf10acd0.jpg


...sao nhỉ.... t muốn nói....chẳng có gj vĩnh cửu cả....và tình bạn cũng vậy...dẫu đẹp biết mấy...

tạm biệt bạn thân yêu...người mà tớ đã tưởng sẽ gắn bó mãi mãi...

c còn nhớ..ngày đầu tiên chúng mình quen nhau... năm lớp 1 đúng ko...tớ còn nhớ như in 2 bím tóc xinh xinh ấy...cái mũ nơ hồng ấy... đôi má lúng đồng tiền và cả đôi mắt to tròn ..sáng trong ấy....c đã nắm lấy tay tớ và nhét vào đó 1 viên kẹo...rồi chúng mình trở thành bạn ......

5 năm .... 5 năm tiểu học trong 1 ngôi trường cũ kĩ, ọp ẹp nhưng đầy kỷ niệm... t nhớ lắm.... t nhớ những lần vui đùa...chơi những trò chơi....

t nhớ lần đu cành cây bị cô phạt quỳ....

t nhớ c vs tớ chơi trò bắt cướp, t là kẻ trộm còn c là công an.... tụi mình đã rượt đuổi nhau...và t té.... đau lắm..t khóc và c đã dỗ t...

T nhớ năm lớp 3...t đã khóc rất nhiều.. khi biết c mồ côi ba..kể từ đó..
2052193642-20431517-nuoc-mat-chang-he-roi.jpg


t quý và thương c hơn...t luôn tự nhủ....Bạn thân yêu ...t mãi bên bạn...
-năm lớp 5... c bảo ko chơi vs t...cũng không nói lí do...sao c con nít quá vậy.... t cũng con nít... vì t ít bạn bè.... không có ai chơi cùng...t lại khóc....t bảo cô...là mẹ cậu...rồi ko biết mẹ c nói gj mà chúng mình lại là bạn của nhau...lại còn thân hơn trước nữa...
in7213.jpg


...Lên cấp 2 ... tụi mình xin vào học cùng 1 lớp....thật tuyệt..

C còn nhớ không?

từ bé..t đã là đứa mít ướt..dễ khóc... t nhút nhát..và t sợ loài sâu!


c thì #, c mạnh mẽ....c thường kể c hay bắt lũ chuột ăn vụng gạo nhà c rồi chơi chơi....giỡn giỡn vs lũ chuột ấy.... t nghe mà phát kinh... c còn bảo sẽ rèn cho t tính gan dạ nữa.... và rồi..dưới cây phượng vĩ mùa hoa rộ, cây bằng lăng hoa tím biếc cả 1 một vùng trời, cây hoa hoàng hậu .... c đã hù t.. có lần...t bị c vs thằng bạn ném nhộng vào người...kết quả con nhộng vỡ ra...máu nó chảy trên tay t...t đã hét lên thảng thố t và xém ngất xỉu...sau vụ ấy....c sợ và không bao giờ dám đùa ác với t nữa...
ban.jpg


4 năm cấp 2...ôi thật nhiều kỉ niệm...và t lại càng tin tưởng hơn vào tình bạn của chúng ta...T bảo... c là bạn tâm giao của t... c mãi mãi...Mà sao hồi đó kì vậy nhỉ, chúng mình còn bảo nhau.....thi 1 trg Đh, tương lai cùng làm 1 nghề...lấy chồng rồi sinh con cùng 1 lượt nữa...Nghĩ lại thấy ngốc quá....
10778091242310932.jpg

Ngày cuối năm...chia tay lớp...không có cậu...

T biết, lúc đó ai cũng bận, t cũng thế, vì mải ôn chuyên nên phải xa nhà, nhưg t đã cố gắng về, chỉ vì muốn gặp lớp ta, gặp c...cô bảo c về quê giỗ ba, t về gọi điện hỏi thăm..và hỏi sao c ko nói vs tớ...Mẹ cậu bắt máy và bảo đang đang ôn chuyên trên phố...

Sao c không nói thật vs tớ...ôn thì ôn chứ có sao đâu..t cũng ôn mà...sao c bảo ko thi ...rồi thì lại....t không hiểu nổi cậu!









Năm ấy...c đỗ vào chuyên văn ...còn t trượt chuyên toán ... t về trg dưới học....cũng từ đó..cậu với tớ ít gặp nhau, ít nói chuyện...

tớ đã im lặng
codon23.jpg





t muốn xem tình cảm cdành cho t ra sao, và sự thật, gần nửa năm ròng...c không hề hỏi thăm t một câu, sinh nhật lần ấy cũng không có lời chúc của cậu..thật buồn..thế mà t đã nghĩ tớicậu từng ngày cơ đấy..sao t ngốc thế..nhưng t thấy cô đơn....Lạnh!

tuyetroi.gif

...năm cuối 12...

từ trong hè! tụi mình có gặp nhau cùng với mấy bạn trong lớp cũ, tụi mình đã phá ra trò ở nhà cô chủ nhiệm...coi như đó là kí ức cuối về nhau , c nhỉ...Vô năm..c lo học vì trong đội tuyển...giờ lại có trong danh sách đội tuyển thi Qg nữa...cố lên cậu...bạn của tớ vừa xinh vừa giỏi thế cơ mà...bản lĩnh đâu ta...bay xa cậu nhé



..

TẠM BIỆT CẬU..

.

.

.

p/s: đêm! tự dưng lại thổn thức nhớ cậu...lên yh...ngó cái blog tưởng chừng như lãng quên ...đọc lại cái entry viết về cậu.

0h30phutngày 7/12/2010.

rảnh chút đưa lên BBT.

^^
 
Last edited by a moderator:
H

heart_sentiment_93

Friendship_a1_Lớp học thân yêu
http://static.mp3.zing.vn/skins/mp3_main/flash/player/mp3Player_skin8.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog?NS83My81NzNmZGUyNTMwM2FkMjg3ZDA1MWNmMDJiYWE1MzVjZS5cUIbaBmUsICDN8QdUngG6oW4gdsOgIFTDcUIbaBGl8VGh1IEhp4WeBdUngBWeBnwxfDE
...Ai đó đã nói rằng: cuộc đời chúng ta như cuộc hành trình trên con đường mà chính ta lựa chọn. Nhưng dường như chẳng có con đường nào mà ta đơn độc cả, ta luôn bắt gặp ai đó trên con đường cùng ta...
...3 năm cấp ba..nói ít cũng ko mà nh` cũng ko. Nếu sống đến 100 tuổi thì cũng là 3/100 cuộc đời đấy, 3 năm ấy chứa biết bao kỉ niệm xanh của tuổi học trò đầy mộng mơ, hồn nhiên, trong sáng, sẽ là kí ức đẹp tươi và là hành trang cho mỗi ng` vững bước vào đời.
...Chia xa mái trường, chia tay những ng` bạn .Mùa thu này ta ko gặp nhau nữa, ai nấy đều bận rộn cho những bước ngoặt của cuộc đời.Thế nhưng đơn giản như một giấc mơ đêm, bao nhiêu kỉ niệm lại bỗng chốc ùa về, bao xúc cảm lại trào dâng trong lồng ngực. Phải rồi, ta đã quên đâu, ta mãi nhớ mãi yêu tất cả...
A1 của ta...
Năm lớp 10, bỡ ngỡ buổi nhận lớp, đứa nào đứa nấy y như những con cừu non, nhớ Hoàng Linh có gương mặt khỉ, nhớ Ngọc Diễm cute, Song thì hơi lúa lúa 1 chút . Tuy số nữ nhiều gấp đôi số nam nhưng chúng ta đã nhanh chóng hòa nhập, hòa trong 1 tập thể yêu thương
... nhớ những tiết học sôi động vs những câu chuyện bi hài...
... nhớ những giờ ra chơi cuối tuần, chơi biết bao trò dại, hậu quả là bạn Hoàng Nhi đau và sợ đến phát khóc...
... nhớ thời gian bên thầy cô thực tập, nhớ buổi tiệc 8-3 đầy ý nghĩa ở nhà Tuyết Minh, rồi thì kéo nhau đi trượt pa-tanh , hậu quả là bạn Lưu bị gãy tay, bó bột 2 tháng trời mới liền lại...
... nhớ bạn bí thư Thùy Dương 2 lần làm mất sổ Đoàn của các bạn trong lớp, và thế là lớp được kết nạp Đoàn những 3 lần ...@_@
A1 của ta...
Năm lớp 11, chút gì đó vẫn còn trẻ con, chút gì đó đã lớn hơn...
... Nhớ lần làm báo tường 20-11, ko có chìa khóa nên cả bọn trèo cổng vào nhà bạn Hoàng Uyên, chiếc quần của Diệu Linh ko may gặp sự cố..haha...Vào nhà thì thấy lênh láng nước, thì ra chiếc cama bơm nước chạy từ sáng tới chừ:|
... Nhớ lần cắm hoa nghệ thuật và tác phẩm của lớp ta là 1 đóa hồng duy nhất^^ phong cách quá đi mất...
... Nhớ những giờ học thể dục với những trò chơi nhí nhố , nhớ những lần bạn Danh nhảy cao mà như ' quay phim' cả lớp khiến ai cũng cười nghiêng cười ngả...
... Nhớ những lần Linh Nga cầm cây rượt N. Quý chạy lòng vòng quanh sân ra tít cổng trường, hay những lần Danh bị Hằng bắt nạt, khiến mỗi lần Danh thấy Hằng là y như gặp bà la sát, hồn vía bay tứ phương tám hướng...
... Nhớ những lần lao động nhổ cỏ, lau lớp, khênh nước từ lầu 1 lên lầu 3 rồi bỗng nhiên bị té toi công ^^...
... Nhớ những buổi sinh hoạt bên bánh kẹo, nước ngọt, dù lớp ta năm ấy đóng quỹ nh` gấp 4 lần năm trước nhưng cuối năm vẫn rơi vào tình trạng suy kiệt...
... Nhớ lắm...♥
Lên 12
Dù lịch học chằng chịt, bài vở chồng chất, nhưng chúng mình vẫn đoàn kết nghịch ngợm, những con cừu non giờ đã hóa cáo ;))...Ôi nhớ lắm...
Nhớ những buổi sáng mùa đông lạnh cóng, ko hẹn mà hầu như ai cũng ăn sáng ở lớp, cái sọt rác hôm nào cũng trong tình trạng quá tải...
...Nhớ buổi tối trung thu đi trong mưa, rồi bị đâm xe, chiếc đồng hồ của Hoàng Việt, kim bay 1 nơi, mặt bay 1 nẻo...
...Nhớ những trò chơi nhí nhố ngoài sức tưởng tượng, nhớ trò té nước mà thảm hại nhất là 1 lần , Song bị nguyên một chậu nước trút từ trên mặt xuống ng`, trông ướt nhem như một con chuột...
...Nhớ những buổi học chiều, buổi học ngập đầy tiếng cười của lũ phá phách, những câu nói khôi hài , những câu hát tự bịa, và ko bao giờ thiếu mấy món vặt nào xoài nào khế...
...Nhớ giờ Sử luôn là tiết 5, tuy bụng dạ đứa nào cũng đói meo nhưng miệng thì cứ cười đùa hú hét với những câu chuyện của thầy Tứ, khiến cô Hằng dạy Văn bên A2 phải qua nhắc nhở không biết bao nhiêu lần.Còn nhớ , 1 lần, thầy Tứ phát hiện có mùi chua chua trong lớp, thì ra là chén muối ớt trong ngăn bàn giáo viên để từ hôm nào nay đã lên men, làm tụi con gái trong lớp ngượng chín mặt...
...Nhớ những lần chia phe chơi trốn tìm, rượt đuổi ầm ầm loạn xạ từ lầu này xuống lầu khác, từ đầu hành lang bên này đến cuối hành lang bên kia làm chấn động cả trường ,Đứa nào đứa nấy mệt toát mồ hôi, vừa cười vừa thở...
...Nhớ lần tập nhảy Erobic đẻ diễn văn nghệ đến nỗi bong gân, không tài nào lết lên cầu thang được...
...Nhớ lần làm báo tường đến hơn 10 h đêm, 1 đứa đọc bài viết qua điện thoại cho đứa kia ghi âm rồi chép lại@_@...Cái tội ham chơi quên việc đây mà...
...nhớ những giờ sinh hoạt đầu tuần vs biết bao trò chơi ngoài sức tưởng tượng, hát hò múa máy, thi thố Hoa nam Idol...cười ra nước mắt...
...Nhớ giờ hóa của cô Ly , bạn Hiền Thiên- đầu têu của mấy trò đùa nghịch lại bày trò, lớp lại được bữa hú ré, đến nỗi cô Hiệu phó ở tận dưới phòng hiệu bộ cũng phải chạy lên nhắc nhở...
...Nhớ những trò đùa tai quái, những cuộc đấu khẩu ko phân thắng bại vs Hoàng Việt- anh chàng cao kều là hs giỏi quốc gia môn anh...
... Nhớ những bữa tiệc tất niên, 8-3 ý nghĩa bên thầy chủ nhiệm cùng bao trò chơi tập thể : đạp bóng, cõng bạn ăn lê, Vương quốc 12a1...Lúc nào cũng hú hét làm ng` đường phải nhòm vô để ý ...
...Nhớ buổi tiệc chia tay đầy lưu luyến, miệng cười nhưng nước mắt cứ trào ra nhem nhuốc hết những gương mặt...
...
Tất cả đã qua rồi, giờ chỉ còn là kí ức...quy luật của cuộc sống khiến điều gì đến cũng phải đến .Kì thi qua tách mỗi đứa một phương, Đứa bay qua Canada du học, đứa thì HN, SG, ĐN, Huế...Có đứa đậu vô FTU, lại có đứa thiếu may mắn quyết định ở nhà ôn thêm năm nữa.Thật khó để 43 thành viên lại được ngồi bên nhau.Nhưng dù gì đi chăng nữa, trong mỗi chúng ta đểu có 1 phần thuộc về nhau, 1 góc dành cho nhau.Dẫu cách xa hàng trăm cây số vẫn thầm chúc cho nhau câu 'an lành hạnh phúc :)
Mong 1 ngày thật gần, 43 trái tim, 43 con ng` lại tìm về bên nhau , ấm áp yêu thương như thuở nào...
...♥♥♥...
 
H

heart_sentiment_93

friendship_những người bạn thân_10_09_2011
http://mp3.zing.vn/bai-hat/Ban-Than-V-Music/ZWZ9EE8D.html
... đó là những kí ức về những ng` bạn thân thiết...
...Là Đào Nguyên- cô bé tóc xù ngồi cạnh mình 3 năm...♥
...Lần đi chơi 30/ 4 ..tớ, Cậu, và nhi đã trèo cổng vào thư viện, hái trộm lê -ki-ma, vào đài tưởng niệm chơi trốn tìm:)...vào nhà trẻ ngồi xích đu:)...yêu lắm mái tóc xù bay trong gió, đôi má ửng hồng như trái bồ quân...
...những ngày cuối 12, học thêm ở nhà thầy, t đã ngủ lại nhà c:)....trò chuyện cùng nhau nh` nh`
...Là st H. Nhi đầy bí ẩn...
...T rất khâm phục con ng` Nhi, mong sẽ học tập đc từ c nh` hơn nữa...
...Là bạn Danh tốt bụng ( cả 2 nghĩa), nhiệt tình, ăn mang xốc xệch, hay bị Hằng bắt nạt...

... Là H. việt , anh chàng cao bồi rất giỏi tiếng anh, hay nói những câu bồng đua làm ai cũng phải vừa tức vừa cười
... nhớ những lúc hai đức bước vô cổng trg, cậu đã nói sao nhỉ :may mà T đi vs V vô trg chứ ko ng` ta sẽ đuổi T ra ngoài bởi nhầm T là hs cấp 2 đấy' ghét thật.
...nhớ khi 2 đứa về muộn vì ở lại ngắm hoàng hôn chiều...
...nhớ lúc học bài cùng nhau, sách toán thầy t. phương chỉ còn là chuyện nhỏ:)
...Là ngọc Diễm ...Cô nàng dễ thương tốt tính hay kéo tớ vào nhà mỗi trưa ngày tớ ở lại trường vì học cả ngày..
...nhớ câu chuyện về sp ko D~, bí mật đó nha...
...Là hiền Thiên đáng ghét khi mỗi lần điểm danh, thấy thiếu 1 ng` là lại ' alo alo, T đâu T đâu'--> vì tớ có tiền sử hay đi muộn mà...
...Là Khắc Đạo , và những câu nói cực sến của c ấy, nhớ câu nối làm tớ khóc ròng như mưa vào cuối tiết SHL 1 ngày cuối 12...
...những ng` bạn nữa mà t ko nhắc đến, ko nói tên, nhưng các bạn mãi trong tim tớ,là 1 phần yêu thương của tớ....


Cám ơn bạn đã đến trong cđời của tôi!...♥♥♥
 
H

heart_sentiment_93

19_09_2011_....
Thực ra là sao....
lặn ngụp trong cơn bão cảm xúc...vui buồn mừng tủi..có hết
.....Lòng vẫn đau, vì ước muốn ko trọn vẹn...
.....Tim vẫn nhói, vì hai chữ bạn thân
.....Ta vẫn sống, mà sao như vô hình
.....Ai thấy ta, ai sẻ chia , ai biết ta buồn đến cỡ nào, sầu đến nhường nào
ai biết đêm đêm là ròng rã nước mắt...ai biết ta như vùng vẫy trong cơn bão bung ko thoát ra nổi...
lòng nhói đau mà ko rõ đc cảm xúc, tiếng cười vang của thằng bạn ko át đc niềm hiu quạnh
 
H

heart_sentiment_93

29_09_2011..Lọc cọc
Sáng!....
một chuyến bus ra thị trấn QP...uk thì lâu lắm rồi mới lại bus...
Ngồi trên ghế, gió cao nguyên mơn man qua gương mặt nhỏ....
Không có cảm giác bình yên như hồi còn cấp 3
Bất chợt cảm giác đau lại ào ào chảy về, cảm giác như máu đang túa ra từ trái tim bé nhỏ rất dễ bị tổn thương...
Uk. Ngồi bus rảnh quá, lại nghĩ tùm lum đây mà...


Bao giờ mình mới thoát ra đc vỏ ốc
Bao giờ mình tự tin là chính mình
Bao giờ mình đc làm điều mình muốn, ước mơ của mình còn ko, tới ko?
Bao giờ mình hài lòng vs chữ ' bạn' và chữ nhẫn'
Sao những điều mình ko muốn cứ ập đến vs mình thế này ( Sao ba mẹ lại là ng ` phải hứng chịu tất cả). Mình phải chịu trách nhiệm vs chính bản thân mình ư, cái giá của 0,5 đ lớn như vậy sao? Một con đường đầy chông gai , đánh mất những cơ hội có một không hai, và mang lại biết bao phiền toái tột đỉnh...Mình phải chịu , ba mẹ phải chịu... Vậy sao
Nước mắt cứ tuôn, tuôn hoài ko dưt, mọi thứ chẳng hề đơn giản như mình vẫn nghĩ....

Chiều...!
Cách tốt nhất để thoát ra khỏi cảm giác ấy là làm bất cứ điều gì mang lại điều tốt cho ai đó , và mình lao động công ích cho mẹ ( lúc này chỉ biết làm thế )
Đi miên man 3 tiếng trong những dãy cao su ...đi miết đi miết...rồi chợt nhận ra chân mình ko thể bước tiếp.
Ê ê ẩm ẩm, nhìn thành quả chả là bao
...
Ừ, ít ra thì cũng tầm 50 k và mình ko đốt thời gian trong những nỗi buồn...
Tối...!
Nhâm nhi lại cuốn tiểu thuyết ' Mật Mã Da Vanci' của Dan Brown
cứ đọc và cảm nhận, kì thực có khá nh` điều thú vị, và cũng hơi hơi biết tại sao thằng đt lại thần tượng Leona Da Vanci.
10h 15...Lên mạng và gõ lọc cọc những dòng này đây...
p/s: Có ngớ ngẩn không nhỉ?
 
H

heart_sentiment_93

22-09-2011-
Ngày hôm nay, ba mẹ làm tiệc mừng mình đỗ Đh, và ngày mai mình xuống SG....
tuy nói tùy ba mẹ nhưng mình chẳng muốn điều ấy, vì mình không thích!
...Bày vẽ mà làm gì ? Tốn công? Tốn kém! Nên để tiền để bồi dưỡng cho chị hay đưa chị đi chơi đây đó có ý nghĩa hơn không?
...Rồi thì Đh thì sao? Có phải NV1- ngôi trường mình mơ ước đâu? Mình sẽ học trong 1 trg mang danh công lập nhưng bản chất vẫn là bán công, vẫn đóng những khoản phí chẳng dễ chịu tẹo nào >\\\'<
Buổi sáng , ba mẹ đi chợ chuẩn bị linh tinh...
Còn mình ở nhà làm giấy tờ này nọ để chuẩn bị nhập học...
9h AM. xong việc rồi...Mình vào phòng , khóa trái cửa và nằm sõng soài...nghĩ linh tinh....Rồi nghe nhạc để tìm neo cảm xúc, nhưng nước mắt vẫn chẳng thể nào giữ được, cứ thế...cứ thế tuôn ra...
...Mình cứ bị mắc kẹt, lặn ngụp trong dòng cảm xúc. Lúc này, chắc mình cần ai đó hành động hơn là cho mình 1 lời khuyên hay 1 câu chúc...Cảm giác cô đơn , bị bỏ rơi cứ thế ùa về...
11h AM.Ba mẹ đã về...
Bật dậy, bối lại tóc và nhoẻn miệng cười...Hôm nay là ngày vui cơ mà...
Cả buổi chiều cứ laoy hoay, luẩn quẩn dưới bếp, có mấy ng` trong họ hàng và cô hàng xóm cũng sang phụ...Nghe ng` lớn nc vs nhau vui tai thật...
Khi đx gần xong việc, hẵng còn sớm, mình thấy nhức đầu , thấy mệt.Phải chăng vì có quá nh` thứ cứ bám chặt lấy mình, sự trái ngc, ko hòa hợp giữ cảm xúc và hành động.
3h Pm.
Lại vào phòng, gài cửa lại , thả mình lên chiếc giường thật êm.Quên hết tất cả, ko nghe bất cứ âm thanh gì bên ngoài bức tường, ko nhìn thấy gì ngoài màu xanh dịu của chiếc ga trải giường. Để mình đc đơn độc sống vs cảm giác thực của mình...
....Buồn đau, nc mắt cứ ứa ra thành dòng ...
Vớ cái điện thoại đặt dưới gối, viết dòng cảm xúc trong tin nhắn:
\\\'Hôm nay nhà tớ làm party...Nhưng tớ ko vui đc, tớ thấy mệt quá. tớ trốn trong phòng, rồi tớ khóc, nhưng chẳng vơi đc chút nào cả\\\'
Rồi đặt nó vào mục thư nháp
...Mình vốn chẳng muốn ai thấy mình yếu đuối mà .Khi nào nt vs bạn cũng ko thiếu mấy từ hjhj..keke..Hôm qua nc vs HV còn cười khúc khích nữa mà...chắc mình nên gặm nhấm nỗi buồn 1 mình thôi.
nhưng rồi bất giác như bản năng, mình gửi dòng tâm trạng tới 3 ng` bạn đặc biệt nhất đối vs mình: Đào Nguyên; Hoàng Việt và sp...
Đang chơi vơi, đt click có tn:
Sp:
Zzz
Ừ! sp lúc nào cũng vậy! Vô tư và vô tâm ! Hay nói hay cười nhưng vô duyên vô đối . Tuy có biệt tài thông minh lanh lẹ , làm ng` # cảm thấy mắc cười khi ở bên nhưng sp ko phải là ng` tâm lí...sp có biết buồn đâu@@
Click
Đào Nguyên:
Dung co buon, co phai ai cung vao dc đh dau, nhung gi c thay co le to cung phan nao hieu dc, con duong sau nay moi thuc su quan trong, dung de bo me va em thay minh nhu the, manh me len, Tinh co rat nhieu ban tot ma...
Ừ! Khóc một trận!
nước mắt kèm nhem, thở và nấc lớn từng cơn, cứ thế trùm mền mà khóc, hy vọng bên ngoài ko nghe thấy gì cả..
Rồi chợt nghĩ, đã có lúc mình tưởng Ng đã bỏ rơi mình, vì trong lúc khó khăn, mình cứ đợi 1 lời hỏi thăm, 1 lời động viên từ 1 bạn gái đã sát cánh cùng mình 3 năm, nhưng đáp lại là sự im lặng....
Ngồi dậy, nhìn qua gương, thấy gương mặt mình đỏ bừng, mắt sưng húp, môi mặn chát vì nc mắt.Lau sạch nc mắt, chải lại tóc....cố gắng thật tỉnh táo..tối nay là buổi tối quan trọng mà!.
Click
Hoàng việt
V noi vai loi thoi nhe.Luu tam 1 chut, cau se thay minh dang bi keo le boi cuoc doi, va dan dan , no tro thanh 1 thuc te trai ngang in sau vao so phan ko 1 loi cuu van. Thinh thoang, cau cam ghet chinh ban than minh, trach ban than rang nhu the co loi vs nhung gi dc ban tang boi cai tao hoa ma lau nay cau vo vo tinh biet on, rang ngan ay su tron tranh la qua du. nhung co bao guo cau du khn ngoan mang trong minh niem hung khoi don nhan ngay mai dang den, rang cau se vung tin duong dau vs thach thuc tat ca? Dung de nhung gi cau am tham khat khao phai nep minh lai, khoac len vai su hoai vong va niem luyen tiec.Vưng tin len nhe...
Mỗi lời nhắn gửi của Việt như in sâu vào tâm trí, nc mắt vẫn rơi, tim giá lạnh dường như đang ấm dần lên.Việt quả xứng đáng vs những gì mà c ấy đc nhận,luôn vui tươi, sâu sắc và rất bản lĩnh...
Nhìn lại mình trc gương trc khi bước ra khỏi phòng và tiếp tục vs buổi tối bận rộn. Mọi thứ quả thú vị, những ng` thân yêu trong gđ và những ng` hàng xóm tốt bụng^^ những cú điện thoại từ xa của cô , cậu... và cả sự bất ngờ đặc biệt của 1 vị khách ko mời mà đến: thầy hiệu trưởng của mình hồi tiểu học...Nghe thầy chuyện trò, nhắc lại những ngày cách đây cả chục năm...và nghe lời dặn của thầy nữa...Mình phải luôn cố gắng!
Khuya...tiệc tàn...mọi ng` kéo nhau qua nhà cô hàng xóm hát hò , chuyện trò vui vẻ...Ngồi bên nhà vẫn nghe đc tiếng hát của những ca sĩ chuyên nghiệp ....dư...
Gõ lại những cảm xúc trong ngày....
 
H

heart_sentiment_93

phút nhìn lại mình..23_09_2011 [♥]
http://www.youtube.com/watch?feature=player_embedded&v=qmyWVgeMGxU
...Lưu tâm một chút, sẽ thấy mình đang bị kéo lê bởi cuộc đời, và dần dần, nó trở thành 1 thực tế trái ngang in sâu vào số phận không 1 lời cứu vãn.


Thỉnh thoảng, mình căm ghét chính bản thân mình, trách bản thân rằng như thế có lỗi vs những gì đc ban tặng bởi cái tạo hóa mà lâu nay mình vẫn thầm biết ơn, rằng ngần ấy sự trốn tránh đã là quá đủ....


Nhưng có bao giờ mình đủ khôn khoan mang trong mình niềm hứng khởi đón nhận ngày mai đang lên, rằng mình sẽ vững tin đương đầu vs thách thức tất cả?

Đừng để những âm thầm khát khao phải nép mình lại, khoác lên vai sự hoài vọng và niềm luyến tiếc
Vững tin lên nhé...[♥]
HV for me!
 
H

heart_sentiment_93

ghi chép khoảnh khắc-04-10-2011

01h. 30 AM

Qua 1 ngày thê thảm mệt mỏi, ngủ 1 giấc tới tối mới dậy, lấy lại tinh thần....
Đêm!...Onl...cả nhà đi ngủ rồi ^^
Cũng chẳng biết vọc cái gì, thôi thì lên BBT vậy, mặc dù dạo này t ko thích BBT cho lắm
Bật YH! Tám vs a H 1 hồi, rồi out...
Xuống nhà pha 1 tách cà phê, lưỡng lự rồi chọn cà phê sâm chứ ko phải là cà phê sữa như mình vẫn thích...
...
Đêm tĩnh mịch,tắt hết đèn,chiếc máy tính nằm giữa phòng, chiếc gối ôm cũng giữa phòng..
....ko thích nằm ở ghế êm, thích nằm ở sàn hơn....
.... ko thích đọc blog của ng` khác hay các bài viết nào đó, dạo này mình ko thích điều ấy.
Cắm headphone rồi nghe nhạc, chẳng kiếm nhạc đâu xa, trong box nhạc của BBT
... gấp lap, vẫn để nhạc, vẫn đang nghe, nằm giữa phòng vs chiếc gối ôm
Giây phút thanh thản ghê...
Bên ngoài , ánh đèn điện chiếu qua một phần tường kính rộng, nhìn ra , thấy một vài căn phòng của toà chung cư trc mặt vẫn còn để đèn...chợt nghĩ :bên đó có ai đang nằm nghe nhạc và nghĩ vẩn vơ như mình ko nhỉ...
Những giai điệu cứ chảy, khi sôi động theo điệu rock của bản Smile...khi nhẹ nhàng , khi thánh thót....
y như giai điệu cuộc sống vậy^^
...giờ này cả nhà chắc đang ngon giấc, Nguyên Xù cũng đang ngủ, A H, HV, ....cũng đang chìm trong giấc. Thầm cầu mong mọi ng` sẽ có giấc mơ đẹp:)
Rồi nhớ những gì gắn bó thân thiết, một chút mộng mơ của cảnh hoa cà phê trắng cả đất trời, một chút đằm thắm của con đường Dã Quỳ ...Đaklak Tây Nguyên yêu thương.
Rồi nhớ Nguyên, Cô bạn đang học bên đh kinh tế... cực kì đơn giản có mái tóc xù, khi cần thì cực kì sâu sắc. Đã có lúc mình đánh mất niềm tin vào chính mình, vào tình bạn, vào Nguyên. Nhưng hôm nay thấy vui vui vì khi mình cần đến Nguyên, cậu ấy vẫn như ngày nào:) cực kì đáng yêu....Và hơn cả là cực kì hiểu con ng` khó hiểu của mình...
Rồi HV, ng` bạn chẳng mấy khi nc nhưng khi cần lại cực kì hiệu quả, HV rất bản lĩnh .
A Hòa... ng` anh trai yêu thương của nhóc. ng` mà nhóc luôn thấy bình an khi bên anh, nhóc nhớ câu chuyện về Cây Táo mà anh kể nhóc nghe...
.....
Vẫn giữa phòng vs chiếc gối ôm màu đỏ và headphone, những lời nhạc vẫn đang cất lên....
 
H

heart_sentiment_93

06_10_2011
Cơn mơ làm nhỏ òa giấc...
Liệu chị còn sống đc nhiêu lâu nữa....
Dường như chưa bao giờ nhỏ biết thương chị 1 cách đúng nghĩa...Và mãi đến hôm nay, nhỏ vẫn ko biết trân trọng những gì nhỏ có, những gì mà chị bị tước đoạt từ số phận.
Chắc giờ chị vẫn đang ngủ, nhưng chị ngủ có ngon ko? có thấy khó thở ko vậy...
còn nhỏ, câu nói ban nãy trong giấc mơ vẫn còn vang đâu đây:
Bác sĩ đã nói sự thật, điều ấy đồng nghĩa cái chết là ko tránh khỏi
và hình ảnh của chị: một thiên thần bé nhỏ như vóc dáng của chị vẫn rất bình tĩnh trc số phận. Còn nhỏ thì nấc lên nấc xuống, nc mắt kèm nhem....
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Cầu mong chị sẽ mãi mỉm cười đối diện vs số phận như trong cơn mơ.
 
H

heart_sentiment_93

Hoài nghi last entry 18_10_2011
Lâu lâu tối tối sp nhắn tin, rồi thì nhắn qua nhắn lại, rồi thì g9:), ngủ ngon, ....
Mình cũng qua loa, bởi mình đã đánh mất niềm tin về sp, về mình tự khi nào...
Sp bao giờ cũng vậy, vô tư và hồn nhiên như 1 thằng con nít vô duyên vô đối...chẳng bao giờ biết mình tâm trạng ra sao..
Rồi đến khi sp cũng phải lên tiếng: đt khác hồi trc nhiều quá...đt ko còn vui vẻ như trc...đt giống ng bình thường tí đi đc không?...
...Zzzz...Tại đt hay đọc mấy cái trừu tượng quá thành ra như vậy, đt ít ít lên mạng lên đọc mấy cái trên banbetot hay tìm hiểu mấy cái đó giùm sp, nói thật sp lo cho đt lắm á.
.
.
.
.
.
Đt cũng thấy mệt mỏi quá rồi, đt sẽ rời khỏi BBT...
 
H

heart_sentiment_93

Cài này sp viết:))
Cần gì tiêu đề-16_10_2011

Đt nè( không biết đây có phải là viết lời nhắn hay blog nhỉ) sp cũng chẳng biết bắt đầu từ đâu cả híc, uh thì ai cũng nói sp vô tư và vui tính,sp cũng công nhận vậy thật hehe nhưng đt cũng chẳng biết là sp không được am hiểu nhiều lắm về suy nghĩ của con gái nhỉ hehe
đọc xong mấy cái của đt á á sp cũng có nhiều suy nghĩ :)) nhưng chẳng biết viết như thế nào vì sp không giỏi văn chỉ giỏi tưởng tượng thôi haha, uh thì cho theo toán học luôn nhờ
-Thứ 1: nếu đt không biết thì sp cho đt biết luôn, đt là người mà sp tâm sự nhiều nhất và sp ko nói thôi chứ sp đoán ra đt từ lâu rồi haha tuy nhiên điều đó không quan trọng, dù đt là người ở đâu xa xôi hay ngay bên cạnh sp lúc nào cũng thấy :)) => đt nên biết sp quý đt và tin tưởng đt thế nào chứ
-Thứ 2: đt cũng đã nghe về những ý tưởng trong tương lai rồi nhỉ nhưng tại sao đt lại ko để ý từ đầu đến đuôi câu chuyện vậy, rõ ràng là sp bảo người yêu sp sau này chứ có phải bạn ấy đâu :))
-Thứ 3: đt cũng biết đấy thường thì khi cảm nắng một người thì lúc nào trong đầu mình cũng có suy nghĩ về mỗi người ấy nhỉ,mọi thứ xung quanh dường như càng lúc càng xa rồi ta haha, nên đôi lúc sp có hơi vô tâm với đt nhưng sự thật nếu đt biết thì con người sp là một người sống rất ư tình cảm hehe, sp rất coi trọng một tình cảm chân thật và cực kì ghét những người chỉ có tình cảm như qua đường để a dua theo người khác!vậy đó đt nên sp cũng xin lỗi đt nha hihi ( mà sp bảo chỉ là bạn bt nhưng tại sao đt ko nghĩ đến để quên một người đâu phải ngày một ngày hai hả đt ơi)
-Thứ 4: chẳng có ai là hoàn hảo cả đt nhờ ? nhưng mỗi người lại có một lý tưởng sống riêng, một sự lựa chọn cho riêng mình,và theo sp nếu con đường mình đi gặp ngã cụt thì sẽ có một con đường khác và có lẽ chuyện tình cảm của sp cũng là một ngõ cụt hehe,nên sp sẽ đi theo con đường khác, con đường đó là do mình tự tạo mà kaka, như Lỗ Tấn nói người ta đi mãi là thành đường thôi, nhưng sp chẳng muốn người ta đi mãi mà muốn tự mình tự tạo ra một con đường mới thôi nên có những lúc có thể đt thấy sp đi hơi độc chiêu một tý hehe,vì vậy đt cũng phải tự tạo con đường cho mình nha,còn nếu không khi mình quay lại ngã đã cụt tới một ngã ba hay ngã tư khác sẽ luôn có một người bạn sẵn sàng chỉ đường cho mình đi mà đt,trãi lòng nhiều hơn nhé hihi
-Thứ 5: Bây giờ thì sp cũng chảng còn tc gì với bạn đó rồi tuy nhiên cuộc sống của sp vẫn đầy ắp niềm vui tại vì sp biết tự tạo niềm vui cho mình và đây cũng là một điều mà sp luôn muốn đt học được, đt hãy sắm ngay một cuốn sổ nhỏ nhá kèm một cây viết xinh xinh nếu những sự việc trong cuộc sống đt làm đt buồn cười hãy viết vào đó, cố gắng tạo nó thành 1 câu chuyện cười cho mình ấy hehe,sp cũng đang làm vậy nè
Hình như là hết thứ rồi á đt để sp nghĩ coi hic,có một điều sp muốn nói với đt nữa mà quên mất rồi sp thường hay đảng trí lắm,à đt mãi mãi là một người trong lòng sp( nói thật á ) từ nay sp sẽ cố quan tâm đt nhiều hơn hehe làm tròn bổn phận sp còn chuyện trước kia sp sr đt nhá, à bắt đầu luôn rồi nè chúc đt có một ngày 20/11 thật vui vẽ nhá :))
Một du khách nước ngoài hỏi anh hướng dẫn viên :
- “Tôi đã đến Việt Nam nhiều lần. Ở Việt Nam có hai vịnh rất nổi tiếng mà tôi đã tham quan là "Nha Trang Bay " và "Ha Long Bay". Nhưng còn một vịnh tôi thấy quảng cáo rất nhiều, ở khắp nơi. Anh có thể dẫn tôi tham quan không?
Anh hướng dẫn viên vội hỏi:
- “Xin ông cho biết tên của cái vịnh đó”.

Ông khách chỉ lên bức tường bên đường rồi bập bẹ đánh vần “Cam Dai Bay”
 
Top Bottom