Tập làm văn số 1 làm giúp với

L

luckybaby_98

minh buon cuoi thiet
dung la dua em no viet
nh minh gop bai vao thui cho nen banj moi thay buon cuoi
 
T

thuy_078

@all:các bạn chú ý thảo luận phải viết bài có dấu.bạn nào tiếp tục viết bài không dấu,không nhắc nhở nữa,bài đó sẽ bị xóa ngay lập tức.......
 
T

tomcangxanh

minh buon cuoi thiet
dung la dua em no viet
nh minh gop bai vao thui cho nen banj moi thay buon cuoi

bạn này cứ phải dài dòng^^tôi chỉ nhắc bạn nếu là bài viết sưu tầm thì bạn phải dẫn nguồn, đó là quy định bản quyền, còn tôi dám đảm bảo là chẳng có em nào của bạn viết bài này để bạn "gộp" vào cả, chưa nói đến việc bài viết đó cũng còn khá nhiều khiếm khuyết chứ chẳng phải là án văn tuyệt tác j đâu :-j

p/s: chú ý viết TIẾNG VIỆT CÓ DẤU! Diễn đàn có phần mềm hỗ trợ viết tiếng việt ko cần dùng vietkey, bạn nhấn F8 để chỉnh!
 
T

thuyduong1851998

giúp mình baj` TLV số1 nha
đề :chọn 1 trong 3 đề sau
1)câu chuyện về thế giới đồ chơi của em
2)chuyện khó nói của em
3)chuyện về lớp em (đầu năm lớp mình chưa tham gia hoạt động nào của trường cả!!!!)
giúp e bài này nha nhưng đừng post bài sưu tầm kẻo cô e bik
 
K

kyduyen10

làm giúp mình bài tập làm văn số 2 mà là văn biều cảm đó nha!
Đề:Loài cây em yêu
 
A

angels_96

làm giúp mình bài tập làm văn số 2 mà là văn biều cảm đó nha!
Đề:Loài cây em yêu

Chẳng có một tâm hồn nào lại không một lần khẽ rung lên khi bắt gặp vòm hoa lặng lẽ kiêu sa ấy. Cũng chẳng có vần thơ, bức tranh nào diễn tả hết cái hồn của sưa, giống như tâm hồn người con gái Hà Nội- biết bao năm trôi qua vẫn chẳng đổi thay…
Cứ mỗi độ xuân sang, thời tiết ấm áp lên, hoa sưa lại rực nở trên những con đường đầy mộng mơ cùa Hà Nội. Hoa sưa trắng cây, trắng trời như những bông tuyết bay trong gió mà chẳng bao giờ tan biến mất. Cái màu trắng muốt tinh khôi trong tiết trời se se lạnh sao mà yêu đến lạ.
Cây sữa ngủ vùi giữa mùa đông lạnh lẽo dưới cái tán sù sì, với lớp lá vàng ảm đạm, để rồi một ngày xuân bỗng bừng lên trút cái lớp vỏ già nua trở thành nàng tiên mùa xuân xinh đẹp. Chẳng có một tâm hồn nào lại không một lần rung lên khi bắt gặp vòm hoa lặng lẽ kiêu sa ấy. Cũng chẳng có vần thơ, bức tranh nào diễn tả hết cái hồn của sữa, giống như tâm hồn người con gái Hà Nội - biết bao năm trôi qua vẫn chẳng đổi thay…
Một chiều lang thang trên những con đường quen thuộc, tôi chợt giật mình vì mới chỉ mấy hôm trước đây thôi, hoa sữa còn e ấp điểm vài sắc trắng trên những thân cành khẳng khiu mà giờ lại nồng nàn nở bung lên sức sống mãnh liệt. Bỗng nhiên cảm thấy lòng rưng rưng, như gặp lại một người bạn cũ.
Chẳng có loài hoa nào lại cùng thay lá, đâm chồi, ra hoa và lụi tàn trong một mùa duy nhất như hoa sữa. Cũng thật chẳng sai khi ai đó nói rằng: “Hoa sữa có mùa và mùa ngắn nhất năm”. Nhanh lắm, cái khoảnh khắc hoa rộ lên để rồi lại vụt qua chỉ như trong chớp mắt. Vẻ đẹp tươi tắn nhưng cũng thấm đẫm những u hoài, hoa mang trong mình quy luật vĩnh hằng của tạo hoá, cái đẹp thế gian chẳng thể giữ được cho riêng ai, rồi sẽ đến một lúc lụi tàn.
Nếu như Hà Nội mùa thu làm say lòng người bởi hương hoa sữa thơm nồng từng con phố, nếu như mùa đông làm hiu hắt không gian với những cây sấu già trơ trụi, nếu như mùa hè cháy lên sắc tím bằng lăng, thì tạo hoá cũng thật công bằng khi ban cho mùa xuân một nét riêng của mình – hoa sữa.
Dưới cái nắng nhẹ nhàng của mùa xuân, sắc hoa sữa thật chan hoà, dịu dàng, nhưng nếu đứng dưới một tán hoa sữa sau cơn mưa, mới cảm nhận hết sự khác biệt kỳ lạ của nó. Giống như một thứ ánh sáng vừa mát mẻ, vừa làm tâm hồn người ta thanh tĩnh, có thể xua tan hết muộn phiền…
Hoa sữa gắn với tôi “cả một trời” kỉ niệm của thời sinh viên. Đó là những ngày đi học qua con đường Hoàng Hoa Thám xanh mướt bốn mùa với những tán cây rợp lá. Đó là những chiều lang thang trong vườn Bách thảo để nhớ tên của các loài cây. Và đặc biệt hơn, đó là vào mùa xuân, khi những chùm hoa sữa đầu tiên hé nở, rồi rộ lên như say, như mê trong một sắc màu tinh khiết.
Năm nay, hoa sữa nở vẫn nhiều, vẫn đẹp đến lạ, nhưng tôi chợt thấy buồn vì không phải ai cũng hiểu và trân trọng vẻ đẹp một thành phố, nhờ có những chùm hoa sữa tinh khiết thanh tao. Tiền bạc, lợi lộc đã làm con người ta mờ mắt và ích kỷ phạm tội, để chẳng ngại ngần giữa đêm trộm đốn ngã từng thân cây gỗ sữa, để những dòng nhựa chảy ra âm thầm, xa xót.
Khách du lịch đến Hà Nội cũng yêu sắc trắng thuần khiết của những chùm hoa li ti kia lắm. Thế nhưng họ đâu hiểu rằng loài hoa bé nhỏ này giờ không còn được sống cuộc sống bình yên. Giữa lòng phố cổ yên ả, cây sữa vẫn từng ngày từng giờ lo lắng bởi không biết sẽ bị đốn ngã lúc nào..
Năm nay, hoa sữa vẫn đẹp dịu dàng, vẫn say men hương nồng trời đất… Nhưng hoa có cảm hoá được chăng những tâm hồn cằn cỗi để một ngày biết rung động trước vẻ đẹp của cuộc sống? Biết hoa có hiểu lòng người? Biết người có hiểu lòng hoa......!?
 
R

ruacon_a4

Chẳng có một tâm hồn nào lại không một lần khẽ rung lên khi bắt gặp vòm hoa lặng lẽ kiêu sa ấy. Cũng chẳng có vần thơ, bức tranh nào diễn tả hết cái hồn của sưa, giống như tâm hồn người con gái Hà Nội- biết bao năm trôi qua vẫn chẳng đổi thay…
Cứ mỗi độ xuân sang, thời tiết ấm áp lên, hoa sưa lại rực nở trên những con đường đầy mộng mơ cùa Hà Nội. Hoa sưa trắng cây, trắng trời như những bông tuyết bay trong gió mà chẳng bao giờ tan biến mất. Cái màu trắng muốt tinh khôi trong tiết trời se se lạnh sao mà yêu đến lạ.
Cây sữa ngủ vùi giữa mùa đông lạnh lẽo dưới cái tán sù sì, với lớp lá vàng ảm đạm, để rồi một ngày xuân bỗng bừng lên trút cái lớp vỏ già nua trở thành nàng tiên mùa xuân xinh đẹp. Chẳng có một tâm hồn nào lại không một lần rung lên khi bắt gặp vòm hoa lặng lẽ kiêu sa ấy. Cũng chẳng có vần thơ, bức tranh nào diễn tả hết cái hồn của sữa, giống như tâm hồn người con gái Hà Nội - biết bao năm trôi qua vẫn chẳng đổi thay…
Một chiều lang thang trên những con đường quen thuộc, tôi chợt giật mình vì mới chỉ mấy hôm trước đây thôi, hoa sữa còn e ấp điểm vài sắc trắng trên những thân cành khẳng khiu mà giờ lại nồng nàn nở bung lên sức sống mãnh liệt. Bỗng nhiên cảm thấy lòng rưng rưng, như gặp lại một người bạn cũ.
Chẳng có loài hoa nào lại cùng thay lá, đâm chồi, ra hoa và lụi tàn trong một mùa duy nhất như hoa sữa. Cũng thật chẳng sai khi ai đó nói rằng: “Hoa sữa có mùa và mùa ngắn nhất năm”. Nhanh lắm, cái khoảnh khắc hoa rộ lên để rồi lại vụt qua chỉ như trong chớp mắt. Vẻ đẹp tươi tắn nhưng cũng thấm đẫm những u hoài, hoa mang trong mình quy luật vĩnh hằng của tạo hoá, cái đẹp thế gian chẳng thể giữ được cho riêng ai, rồi sẽ đến một lúc lụi tàn.
Nếu như Hà Nội mùa thu làm say lòng người bởi hương hoa sữa thơm nồng từng con phố, nếu như mùa đông làm hiu hắt không gian với những cây sấu già trơ trụi, nếu như mùa hè cháy lên sắc tím bằng lăng, thì tạo hoá cũng thật công bằng khi ban cho mùa xuân một nét riêng của mình – hoa sữa.
Dưới cái nắng nhẹ nhàng của mùa xuân, sắc hoa sữa thật chan hoà, dịu dàng, nhưng nếu đứng dưới một tán hoa sữa sau cơn mưa, mới cảm nhận hết sự khác biệt kỳ lạ của nó. Giống như một thứ ánh sáng vừa mát mẻ, vừa làm tâm hồn người ta thanh tĩnh, có thể xua tan hết muộn phiền…
Hoa sữa gắn với tôi “cả một trời” kỉ niệm của thời sinh viên. Đó là những ngày đi học qua con đường Hoàng Hoa Thám xanh mướt bốn mùa với những tán cây rợp lá. Đó là những chiều lang thang trong vườn Bách thảo để nhớ tên của các loài cây. Và đặc biệt hơn, đó là vào mùa xuân, khi những chùm hoa sữa đầu tiên hé nở, rồi rộ lên như say, như mê trong một sắc màu tinh khiết.
Năm nay, hoa sữa nở vẫn nhiều, vẫn đẹp đến lạ, nhưng tôi chợt thấy buồn vì không phải ai cũng hiểu và trân trọng vẻ đẹp một thành phố, nhờ có những chùm hoa sữa tinh khiết thanh tao. Tiền bạc, lợi lộc đã làm con người ta mờ mắt và ích kỷ phạm tội, để chẳng ngại ngần giữa đêm trộm đốn ngã từng thân cây gỗ sữa, để những dòng nhựa chảy ra âm thầm, xa xót.
Khách du lịch đến Hà Nội cũng yêu sắc trắng thuần khiết của những chùm hoa li ti kia lắm. Thế nhưng họ đâu hiểu rằng loài hoa bé nhỏ này giờ không còn được sống cuộc sống bình yên. Giữa lòng phố cổ yên ả, cây sữa vẫn từng ngày từng giờ lo lắng bởi không biết sẽ bị đốn ngã lúc nào..
Năm nay, hoa sữa vẫn đẹp dịu dàng, vẫn say men hương nồng trời đất… Nhưng hoa có cảm hoá được chăng những tâm hồn cằn cỗi để một ngày biết rung động trước vẻ đẹp của cuộc sống? Biết hoa có hiểu lòng người? Biết người có hiểu lòng hoa......!?
st
 
C

cupi_98bn

Ai giúp mình bài này với:
"Sau khi Thành và Thuỷ chia tay nhau, Thành đã vào nhà và viết 1 trang nhật ký. Em hãy tưởng tượng và kể lại trang nhậ ký ấy"
LÀM ĐƯỢC CẢM ƠN NHIỀU :D :D :D
 
L

luckybaby_98

Mình làm hộ bạn cupi_98bn nhé!!!:p
Hôm nay quả là ngày pùn nhất đối với tôi. chia tay em mà tôi chẳng bt nói gì. Hai bờ mi tôi lúc bấy giờ ướt sũng, những giọt lệ lăn tăn chảy xuống má nặng trịch mang nỗi buồn tủi trong lòng khi nhìn chiếc xe tải đưa em đi mất hút. nhìn hai con búp bê kia tui lại nhớ đến thủy, nhớ đến những ngày tháng sống êm đềm bên em, lòng tôi lại đau như xót. Nhưng khi thấy 2 con búp bê kia quàng tay nhau, mỉm cười vui vẻ, ngây thơ hồn nhiên, trong sáng, tôi lại cảm thấy nhẹ lòng mình hơn. Tôi cảm thấy thủy vẫn còn ở đây vẫn còn khoác vai tôi vui vẻ trò chuyện. hình ảnh của người em gái ngây thơ đó sẽ k bao giờ mờ đi trong kí ức của tôi!!!! thủy ơi giờ này em đang ở đâu!!!!
Tôi mong rằng sẽ k gia đình nào phải chia tay đau xót như gia đình tôi, tôi khuyên mọi ng hãy coi trọng tổ ấm g/đ , tổ ấm g/đ là vô cùng quý giá và quan trọng. mọi ng hãy cố gắng bảo vệ và giữ gìn k nên vì bất kì lí do gì mà làm tổn hại đến những tình cảm tự nhiên trong sáng ấy!!! mọi ng nhé
Mình chỉ làm đc đó thui.hihi:D\\:D/:khi (133)::khi (154):



 
Q

quadautay_thuyduong

hè vừa rồi em được bố mẹ cho về thăm quê nội ở nho quan ninh bình.sau 1 đêm dài nghỉ ngơi thoải mái,em theo chị liên ra thăm đồng lúa.cánh đồng lúa này có tên là đồng thông nằm sát mặt đường.
 
K

kyduyen10

có ai giúp tôi làm bài văn biểu cảm không?
Đề:Loài cây em yêu
Văn biểu cảm chứ không phải là văn miêu tả đâu nhe!
Gần nộp rồi giúp mình đi
Cảm ơn nhiều
 
Top Bottom